Bị thương (Cao H+++)
Cân nhắc trước khi đọc đây là fic có H phong cách khác hoàn toàn với bản trước.
Dư Cảnh Thiên trở về kí túc xá sau buổi diễn tập, hôm nay vận động nhiều khiến vết thương ở mắt cá chân được dịp đau hơn sưng phồng lên. Tối nay cậu ở kí túc xá chỉ có một mình, mọi người đều đi tập luyện không có trở về, Dư Cảnh Thiên khẽ thở dài bước vào phòng tắm ngâm mình thư giãn một chút, làn nước ấm ôm lấy cơ thể khiến cậu dễ chịu hơn hẳn.
Sau khi tắm xong Dư Cảnh Thiên mặc áo choàng tắm ngồi ở mép giường chân hơi co lên quan sát vết thương một chút, ngâm nước ấm thật sự hiệu quả, cậu đã cảm thấy đỡ đau hơn nhiều.
"Còn đau không?" Cánh cửa đột ngột mở ra, Dư Cảnh Thiên ngước nhìn về hướng phát ra giọng nói.
"Không đau." Dư Cảnh Thiên không muốn tỏ ra yếu đuối trước mặt người kia.
La Nhất Châu bước đến bên giường nâng chân Dư Cảnh Thiên lên, tay không ngừng xoa nắn mắt cá chân mảnh khảnh của cậu
"Thật sự không đau sao?"
"Không đau" - Dư Cảnh Thiên có chút đỏ mặt
"Em đúng là một đứa trẻ không thành thật!"
La Nhất Châu nói xong liền hôn lên mắt cá chân của cậu. Kỳ thật ngay từ đầu anh đã biết vết thương Dư Cảnh Thiên của cậu lại đau, miếng băng quấn kia thật sự quá vô dụng. Nhưng lần này cậu bị thương anh lại có cơ hội tiếp xúc thân mật với cậu một chút.
Anh có thể ôm lấy cậu đỡ đi, để cậu thoải mái gác chân lên người mình những tiếp xúc thân mật như vậy Dư Cảnh Thiên đều không có từ chối nên anh cảm thấy rất vui mừng.
Mắt cá chân của Dư Cảnh Thiên cảm nhận được độ ấm trên làn môi mỏng của La Nhất Châu, cả người cậu đều mềm nhũn ra. Cơ thể không nhịn được dựa hẳn vào thành giường, bất giác "ưm" một tiếng.
La Nhất Châu nhìn thấy dáng vẻ ham muốn động tình của Dư Cảnh Thiên, cười xấu xa, vừa hôn từ mắt cá chân cậu dần lên trên đùi, vừa hỏi:
"Tony được anh hôn, có phải đã động tình rồi không?"
Dư Cảnh Thiên bị hôn đến không chịu được, vẫn đỏ mặt "Ừm" một tiếng.
Thế là La Nhất Châu hôn nhanh lên bắp đùi cậu, nhìn chiếc áo choàng che chắn làn da của cậu, anh xấu bụng ngừng lại, ra lệnh.
"Tony, cởi đồ."
Dư Cảnh Thiên đỏ mặt hơi do dự, lại nhìn thấy ánh mắt nóng rực của La Nhất Châu nhìn mình, cuối cùng cũng xấu hổ cởi chiếc áo choàng xuống làn da trắng sứ mịn mang dần lộ ra hai đỉnh hồng hồng trước ngực e lệ, rụt rè, run rẩy trong không khí.
La Nhất Châu thất thần nhìn cơ thể tuyệt đẹp trước mắt, chen vào giữa hai chân câụ, thả người áp sát cậu, rồi há miệng cắn lấy quả dâu quyến rũ kia. Dư Cảnh Thiên bất giác đưa tay ôm đầu La Nhất Châu, hai chân không biết từ lúc nào đã dùng sức quấn lấy eo anh.
"Ưm...nhóm trưởng"
La Nhất Châu nghe tiếng Dư Cảnh Thiên rên rỉ, trong lòng vô cùng kích động, anh rướn người hôn lên môi cậu nuốt lấy âm thanh kia xuống cổ họng rồi di chuyển nụ dọc theo cổ, xương quai xanh hôn dần xuống dưới. Rồi sau đó kéo hai chân cậu gác lên vai mình, muốn cởi bỏ mảnh vải che chắn trên người cậu xuống. Ai ngờ anh phát hiện, thân dưới của Dư Cảnh Thiên không có mặc gì, bạn nhỏ của cậu đỏ hồng đã sớm ngẩng đầu, hai cánh mông hé mở mấp máy như đang mời gọi anh thưởng thức.
La Nhất Châu trực tiếp hôn lên bạn nhỏ bên dưới của Dư Cảnh Thiên. Cậu kích động lạ thường, dịch nhờn càng vui vẻ tiết ra. La Nhất Châu nhịn không được há miệng mút lấy, hàm răng cọ nhẹ vào bạn nhỏ của cậu. Dư Cảnh Thiên cuối cùng cũng không thể nhịn nổi kích thích, sảng khoái rên rỉ
- A... Thoải mái... A a...
Cứ như thế cậu bị La Nhất Châu mút đến mức đạt đến cao trào một lần.
Sau cơn cực khoái, toàn thân Dư Cảnh Thiên xụi lơ nằm trên giường hưởng thụ dư vị còn sót lại của đợt cao trào. La Nhất Châu nhìn ánh mắt mê ly của Dư Cảnh Thiên, cảm thấy câụ cực kỳ đáng yêu. dư Cảnh Thiên lúc này mới để ý thấy anh vẫn còn ăn mặc chỉnh tề, câụ bất mãn, muốn nhổm dậy nhưng toàn thân mền nhũn, chỉ có thể nằm liệt như thế.
La Nhất Châu nhìn ra ý đồ của cậu, lại cố ý xấu bụng không cởi áo, chỉ rút dây nịt ra, kéo thắt lưng xuống, rồi ôm Dư Cảnh Thiên vào lòng, để cậu dang hai chân ra ngồi trên người mình.
Dư Cảnh Thiên ngồi trong lòng La Nhất Châu, cảm thấy dưới mông mình nóng nóng, cậu hơi khó chịu vặn vẹo cái mông, lại cảm giác được cách lớp vải, côn thịt có thể cho cậu khoái cảm cực hạn càng dán chặt vào bên dưới. Nhìn La Nhất Châu mặc áo ngay ngắn, không hề có ý ra tay, cậu chỉ còn cách đỏ mặt, tự mình lôi côn thịt của La Nhất Châu ra.
Bàn tay mềm mại của Dư Cảnh Thiên sờ soạng người anh em của anh, khiến anh không nhịn được thở ra một hơi thoải mái. Dư Cảnh Thiên thấy anh vẻ mặt kích động của anh, biết là anh thích nên chủ động vươn tay thông thạo khuấy động côn thịt. La Nhất Châu hưởng thụ Dư Cảnh Thiên phục vụ, toàn thân thoải mái, nhưng lòng lại không vui. Cậu thông thạo như vậy, khiến anh hoài nghi không biết trước kia cậu đã từng có người nào khác chưa. Nghĩ vậy, dục vọng của anh trong phút chốc bị hòa tan rất nhiều. Dư Cảnh Thiên đang khuấy động côn thịt, muốn sau khi phục vụ La Nhất Châu xong, sẽ cầm côn thịt bỏ vào trong tiểu huyệt của mình. Đột nhiên cảm thấy nó có xu hướng 'cúi đầu', cậu lại càng thêm nóng nảy, cố gắng lấy lòng nó. Thậm chí còn cúi người xuống, dùng đầu lưỡi liếm láp đầu nó, sau đó ma sát cánh mông của mình vào vật cứng của anh.
La Nhất Châu làm sao có thể chịu được mê hoặc như vậy, trong nháy mắt dục vọng đã lên đến cực hạn. Rốt cuộc La Nhất Châu không chịu nổi nữa, trực tiếp đâm thẳng côn thịt của anh vào tiểu huyệt của cậu
- A... Thô quá... Căng quá!!!...! - Dư Cảnh Thiên nhíu mày không khống chế được mà hô lên.
La Nhất Châu nghe thấy Dư Cảnh Thiên rên rỉ phóng đãng, mạnh mẽ thúc quy đầu của mình vào sâu trong hoa tâm của cậu. Bên trong tiểu huyệt vừa ấm lại vừa mềm, vách tường thịt non nớt dùng sức bao bọc lấy côn thịt thật chặt, khiến anh vô cùng sảng khoái. La Nhất Châu không ngừng tăng tốc độ lên xuống, rút ra đâm vào.
Mông Dư Cảnh Thiên hướng xuống để nghênh hợp với động tác của anh, dâm dịch trong tiểu huyệt chảy ra thấm lên gap giường.
"... ư... Sâu quá... A a..."
Dư Cảnh Thiên vặn vẹo trên dưới, anh vươn tay ra sức xoa nắn bờ ngực mềm mại. Nhất thời anh đã quên mất ý định hỏi xem người đầu tiên của cậu là ai, chỉ không ngừng yêu lấy thiếu niên trong lòng mình.
Tiểu huyệt của Dư Cảnh Thiên liên tục co thắt, gắt gao siết lấy côn thịt to dài của La Nhất Châu, suýt chút nữa khiến cho anh sảng khoái đến thả khí giới đầu hàng.
- Tony... Tony... em là tiểu yêu tinh đáng chết!!
La Nhất Châu lại ra sức cắm vào tiểu huyệt của cậu hơn trăm cái, rồi mới lưu luyến không rời mà phun tinh hoa vào trong nơi sâu nhất.
Sau một lần bắn ra, đầu óc La Nhất Châu đã tỉnh táo phần nào, lập tức anh muốn rút côn thịt của mình ra, lại cảm nhận được Dư Cảnh Thiên không biết xấu hổ siết chặt vách tường không cho anh rời khỏi, khiến côn thịt anh lại trướng lớn. Nhưng anh vẫn tuyệt tình rút ra, sau đó mới mạnh mẽ cắm lại vào tiểu huyệt đói khát kia.
Đột nhiên anh ôm Dư Cảnh Thiên đứng lên. Cậu vì bị anh thúc sâu một cái bất ngờ nước mắt chực trào kêu lên một tiếng "Aaa..."
La Nhất Châu cảm nhận rõ sau khi Dư Cảnh bị anh dùng sức mãnh liệt tiến vào, hoa huyệt cậu liền mút chặt lấy côn thịt của anh, anh hé môi trêu chọc Dư Cảnh Thiên đã hoàn toàn bị khống chế bởi tình dục.
"Làm vậy em sướng lắm đúng không?"
Sau đó, anh cứ như vậy chọc vào hoa huyệt mềm mại của cậu. Dư Cảnh Thiên toàn thân không còn sức lực, lại đang lơ lửng giữa không trung, cậu chỉ có cách dùng hai tay gắt gao ôm lấy La Nhất Châu, cả cơ thể ép sát vào lồng ngực to lớn của anh.
Đôi tay anh ôm lấy cặp mông xinh đẹp hút hồn của Dư Cảnh Thiên, lại kiểm soát tiểu huyệt mềm mại của cậu phun ra nuốt vào phân người anh em của mình. La Nhất Châu sảng khoái vô cùng, lời nói ra khỏi miệng cũng trở nên phóng đãng không chịu nổi:
- Có phải dâm huyệt của em thèm được chơi lắm đúng không? Nói mau!
Dư Cảnh Thiên nghe La Nhất Châu nói ra những lời càn rỡ mà lúc trước chỉ khi nằm mơ cậu mới nghe được, nhất thời cho là mình đang mơ, tiểu huyệt bị kích thích đến cực điểm, bất giác siết càng thêm chặt, liên tục nói:
"Phải... Ưm... A a... Nhóm trưởng..."
Nghe Dư Cảnh Thiên khó nhọc nói từng chữ, La Nhất Châu hơi bất mãn:
"Còn gọi nhóm trưởng, chẳng phải trước kia còn có nhóm trưởng khác chơi em qua rồi sao?"
Nghe La Nhất Châu nói thế, trái tim cậu nhói lên một hồi:
- Không có... ưm... ư... Chỉ có anh thôi... Ưm... Mỗi ngày em đều tự yêu thương mình. Tiểu huyệt của em... aaa... dù là trong mơ... ưm.... cũng chỉ để La Nhất Châu cắm, em rất thích... Ưmmm... Anh...Nhất Châu ca... rất thích....
La Nhất Châu nghe thiếu niên trong lòng thổ lộ tình cảm, dục vọng trào dâng đến tận cùng, không nhịn được càng dùng sức thúc vào thật nhanh, dùng sức chọc vào thật sâu vào trong huyệt mềm của Dư Cảnh Thiên
"Tony mỗi ngày đều mơ thấy được anh làm sao?"
Nghe thấy giọng nói của anh, tiểu huyệt của cậu lại càng gắt gao mút lấy côn thịt:
"Đúng vậy... Ưmm.... A a a..."
La Nhất Châu ép chặt cậu lên tường, xấu bụng thả chậm tốc độ.
"Vậy mỗi ngày Tony mơ thấy anh làm em thế nào?"
Dư Cảnh Thiên nóng nảy, không ngừng vặn vẹo bờ eo.
- ... Hức... Hung hăng cắm em đi, em muốn...
Người anh em của La Nhất Châu lúc này cũng đã nhịn đến cực hạn, sao có thể từ chối lời mời gọi của người đẹp được chứ. Anh nâng hai chân của Dư Cảnh Thiên lên, vội vàng thúc vật to cứng đang thẳng đứng kia, "ọt" một tiếng hung hăng cắm vào tiểu huyệt. Quy đầu to lớn chọc sâu vào trong hoa tâm.
Dư Cảnh Thiên chỉ có thể ngẩng cao chiếc cổ xinh đẹp, nốt ruồi trên cổ cũng vô cùng hoàn mỹ anh cuối xuống hôn lên nó tham lam mút mạnh để lại dấu đỏ chót trên làn da trắng sứ.
La Nhất Châu thật không thể tưởng tượng nổi, bình thường Dư Cảnh Thiên hay ngượng ngùng hôm nay lại có thể phóng đãng như vậy. Thân dưới anh càng thêm kích động, chỉ muốn cắm càng sâu vào tiểu huyệt của cậu, cắm đến khi mệt chết mới thôi.
Dư Cảnh Thiên không kiềm chế được, phần thịt non liên tục co thắt, siết lấy vật cứng thô to của La Nhất Châu ngày càng chặt.
La Nhất Châu rút kinh nghiệm lần trước, lần này anh ổn định xúc giác, càng thêm liều mạng đâm chọc.
"Cho em cắn nè...! Anh không chơi chết em không được mà!!
Dư Cảnh Thiên mồ hôi đầm đìa, cậu cố gắng uốn éo phối hợp với động tác của anh. Cái miệng nhỏ hồng mấp máy, liên tục thở gấp. Mái tóc xinh đẹp rối loạn theo từng động tác nhấp nhô, cậu vui sướng rên rỉ theo tiếng rút ra đâm vào "bạch bạch" của côn thịt anh, hai âm thanh hòa vào nhau như một bản giao hưởng dâm đãng khiến người người say mê.
Dư Cảnh Thiên cảm thấy bị côn thịt của La Nhất Châu xâm nhập đến chỗ sâu nhất, từng luồng tinh dịch nóng bỏng bắn vào trong cơ thể, lực bắn mạnh đến mức khiến cho Dư Cảnh Thiên rùng mình một cái, vật cứng chà xát khiêu khích kích thích tiểu huyệt không ngừng co thắt lại.
Dư Cảnh Thiên ôm La Nhất Châu, cảm thấy thân dưới của mình bị nhồi đầy, gương mặt cậu đỏ ửng. Tuy rằng cơ thể cậu đã mệt mỏi đến cực hạn, nhưng lòng lại lưu luyến giấc mộng đẹp khó có thể mơ được này. Cậu phải nhân cơ hội này ghi nhớ thật kỹ giấc mơ được cùng anh ân ái.
- A... Sâu quá... Em muốn hư mất... hư mất rồi... A...
Dư Cảnh Thiên không ngừng nấc lên, cuối cùng cũng lên đỉnh!
La Nhất Châu nhìn thiếu niên trong lòng kéo cánh tay cậu vòng qua cổ mình, bế cậu không còn chút sức lực nào nằm trên giường.
Dư Cảnh Thiên nằm trong lòng La Nhất Châu, cảm thấy mình không thể động đậy nổi dù chỉ là một ngón tay. Cậu chỉ có thể biếng nhác dựa vào người La Nhất Châu cảm thụ dư vị của cao trào cứ thế thiếp đi.
La Nhất Châu lấy khăn ấm lao người cho cậu rồi mặc lên cho cậu một bộ quần áo, Dư Cảnh Thiên hôm nay đã mệt còn bị anh hành như vậy sớm đã ngủ say không còn biết gì. Anh thu dọn một chút thoa thuốc lên chân cho cậu, rồi trèo lên giường hai chàng trai 1m85 chen chúc nhau trên chiếc giường của Kí túc xá càng khiến hai cơ thể sát gần nhau, anh vòng tay qua eo, gương mặt anh rút vào hõm cổ cậu hít hà hương sữa ngọt thơm từ cơ thể cậu rồi an tâm đi vào giấc ngủ.
__________________
Khi Dư Cảnh Thiên tỉnh lại, cửa số trong phòng vì bị rèm che lại, chỉ có thể nhìn thấy một chút ánh sáng chiếu xuyên qua mép rèm. Cậu mơ màng ngồi dậy, đột nhiên phát hiện eo của mình bị ai đó ôm lấy, thân dưới đau nhứt tê dại, lập tức cậu hoảng sợ.
Đây đúng là phòng của cậu, hôm nay mọi người đều không trở về vậy ai đang nằm bên cạnh cậu? Chẳng lẽ... Dư Cảnh Thiên thấp thỏm toàn thân không ngừng run lên vì sợ hãi.
Cậu nhớ đến giấc mộng xuân vô cùng kịch liệt tối qua, khó trách sao mình lại có cảm giác chân thật như thế, thì ra mình thật sự đang bị người khác cưỡng gian, vậy là cậu không còn trong sạch nữa rồi! Cậu đã bị một người khác không phải là La Nhất Châu chạm qua, nghĩ đến đây, Dư Cảnh Thiên không nhịn được khóc òa lên, vừa liều mạng giãy dụa muốn trốn khỏi người đang ôm mình, vừa uất ức hét lên.
- Tôi không muốn nhìn thấy ông, giết tôi đi! Giết tôi đi! Tôi không muốn sống nữa!
(Dư Cảnh Thiên có phải xem phim nhiều quá nên lú rồi không. Đại Xưởng thì có ai vào cưỡng gian được chứ.)
La Nhất Châu đang ngủ mê mang, bị động tác giãy dụa và tiếng hét lớn của cậu làm tỉnh giấc. Anh dùng sức ôm lấy Dư Cảnh Thiên, bắt cậu đối mặt với anh:
"Tony, tỉnh dậy, có phải em gặp ác mộng không?! Tony!!"
Dư Cảnh Thiên mở mắt nhìn thấy gương mặt tuấn tú trắng trẻo của La Nhất Châu, đôi mắt bất giác mở to:
"Nhóm trưởng... Em... Em đang nằm mơ sao?"
La Nhất Châu nghe Dư Cảnh Thiên nói tưởng đâu cậu đang nói bị cơn ác mộng kia làm cho sợ hãi, cho nên ăn nói lộn xộn. Anh càng dùng sức ôm chặt Dư Cảnh Thiên, không ngừng hôn lên trán cậu:
"Tony đừng sợ, chỉ là mơ thấy ác mộng thôi. Anh đang ở bên cạnh em, anh sẽ bảo vệ em!"
Dư Cảnh Thiên cảm nhận được vòng tay chặt chẽ của La Nhất Châu gương mặt bỗng đỏ bừng lên.
"Là thật? Đây là thật sao?"
Cậu thật sự tỉnh dậy trong lòng La Nhất Châu, anh còn dùng sức ôm chặt lấy cậu, không ngừng hôn cậu, dáng vẻ rất khẩn trương.
Dư Cảnh Thiên cực lực nhớ lại tối qua sau khi uống thuốc cơ thể cậu mơ mơ màng màng còn có mộng xuân với người cậu thầm thích bấy lâu nay, cảm giác vô cùng chân thật thì ra chuyện tối qua không phải là cảm giác mà là sự thật.
Dư Cảnh Thiên ngượng ngùng chui vào chăn trốn cả người đỏ rần như tôm luộc, La Nhất Châu nhìn thấy biểu hiện của cậu liền bật cười đây và người tối qua là cũng một người sao, thật đáng yêu quá.
Anh kéo cậu ra khỏi chăn hôn lên đôi môi mỏng của cậu.
"Định trốn tránh trách nhiệm sao."
"Em... Em ... Em tưởng chỉ là mơ... Em không phải như vậy... Em không có thích anh... À không phải em rất thích anh..."
"Em tỏ tình như vậy anh sẽ khó xử lắm."
La Nhất Châu thấy cậu như vậy càng muốn trêu đùa.
Dư Cảnh Thiên nghe anh nói liền thất vọng cúi mặt.
"Tỏ tình thì phải để anh, không được dành, Tony anh thích em, cực kì thích em."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro