[ChâuThiên] 49 điểm
Lofter: guizhoutianjimuyunzhe.
Edit: Yue
Đây là nhật ký của Thiên và bức thư không gửi đi.
-Chính văn-
La Nhất Châu, chúng ta cuối cùng vẫn trở thành người xa lạ.
Người xa lạ quen thuộc nhất.
"Em có muốn ở cùng anh không ?"
"Chúng ta không chọn cùng bài hát cũng không sao......"
Không đợi anh nói xong, tôi ôm anh, nhắm mắt hôn lên.
Bởi vì tôi biết, tôi lại nằm mơ.
Giấc mơ vẫn lặp lại.
Cùng một khung cảnh.
Cùng những lời tương tự.
Anh xích lại gần tôi nói, "Em có muốn ở cùng anh không?"
Tôi nghĩ, tôi thật rất muốn.
Nhưng tôi không thể làm như vậy.
Tôi cũng không còn có thể quang minh chính đại cùng anh công khai xuất hiện trong một khung hình.
Coi như tôi lại hèn mọn yêu cầu xa vời, giữa chúng tôi, ngay cả đối thủ cũng làm không được nữa......
Sau khi rời Đại Xưởng, đây là lần thứ ba mơ thấy La Nhất Châu.
Tính đến hôm nay, cũng là ngày thứ ba tôi rời đi Đại Xưởng.
Ngày 8/5, hôm nay, nếu như mọi chuyện chưa từng phát sinh, chúng ta sẽ trước sự chứng kiến của các HLV, huynh đệ còn có Xuân PD cùng một chỗ đường đường chính chính đứng lên đài nhỏ. Tại vô số ống kính trước mặt, hào phóng ôm, khích lệ cho nhau khẳng định, tại những mảnh pháo giấy đầy sắc màu tán loạn bay xuống lấy thân phận sánh vai nắm tay nhau chúc mừng đối phương vui vẻ rời đi Đại Xưởng, tốt nghiệp vui vẻ, xuất đạo vui vẻ, cuối cùng không còn là đối thủ mà là trở thành đồng đội như chúng ta đã chờ mong từ lâu.
Thế nhưng là những chuyện kia chính là phát sinh. Ngăn cơn sóng dữ, thay đổi càn khôn, dạng này kịch bản giống như đều chỉ có thể phát sinh ở tiểu thuyết trên TV. Mà sống chết mặc bay, đi vào ngõ cụt, thường thường mới là hiện thực.
Xem ra, chúng ta cuối cùng vẫn không có duyên làm đồng đội, La Nhất Châu.
Tôi mấy ngày nay thường xuyên suy nghĩ, tại sao kết cục của chúng ta không thể đảo ngược. Dù sao bọn họ đều nói, câu chuyện của chúng ta bản thân thật giống những tình tiết hư cấu trên kịch bản. Một người du học bên ngoài, một người lớn lên trong quân đội, hai con người tưởng chừng chẳng có chút nào liên quan lại bởi vì yêu quý hát nhảy ở nơi này kỳ diệu gặp được nhau.
Trên sân khấu hai người là đối thủ ngang sức ngang tài, dưới sân khấu mỗi người lại có vòng bạn bè riêng. Nhưng vận mệnh chính là để hai người vốn không chút nào liên quan dính cùng một chỗ, dây dưa không rõ. Tựa như ngày đó, vốn dĩ chúng ta lần lượt đi chơi thả diều, cũng sẽ bị gió Đại Xưởng thổi đến quấn lấy trên cùng một cái cây. Kịch bản nào nghĩ ra nổi. Nhưng tôi sớm nên nghĩ đến, diều đứt dây, vốn cũng không phải là điềm tốt gì. Tôi tra cứu Baidu, cái từ này ví von người hoặc đồ vật đã mất đi sẽ không trở lại, tôi liền nghĩ đến khoảng thời gian tốt đẹp hiếm hoi mà chúng ta đã trải qua. Đáng tiếc khi đó chúng ta không hiểu, luôn cho là còn nhiều thời gian, chưa biết quý trọng.
Chúng ta kết cục như vậy, có lẽ là đã sớm an bài.
Từ lúc bắt đầu gặp nhau, chúng ta giống như là hai đường thẳng song song, bị người ta cố tình sắp đặt một giao điểm. Phạm vào thiên mệnh, càng cố miễn cưỡng, làm sao có thể có kết quả tốt?
Kỳ thật, tôi bí mật dùng phần mềm đoán mệnh để tính toán qua hai ta. Chính là cái “phần mềm hư cấu” thường cho điểm đối tượng đánh giá luôn rất cao. Dù là vậy, La Nhất Châu anh biết không, bát tự chúng ta hợp lại vẫn là chỉ có 49 điểm, liền một nửa điểm số đều không có đạt tới, thật là buồn cười. Em còn đem anh cùng nhiều huynh đệ bạn bè khác đo một lượt, không có một cái nào dưới 80 . Em nhớ tới tại Đại Xưởng, người dịu dàng như anh với ai cũng có thể thân thiết được, vậy mà với em, tâm trạng thất thường thấy rõ...... Thế nhưng là, cũng không đến mức chỉ có 49 điểm chứ...... Nói không chừng trên đường tùy tiện kéo người qua đường tham gia đều sẽ cao hơn điểm số này, ha ha. Tôi rốt cuộc đã hiểu, tại sao bọn họ gọi hai ta là người qua đường 49 điểm. Hóa ra phần mềm này thật đúng là không có gạt người, quanh đi quẩn lại, đến cuối cùng, chúng ta vẫn là về làm người qua đường.
Tôi những tưởng rằng chúng ta không chỉ có thế. Bây giờ nghĩ lại, có lẽ từ lúc chúng ta gặp nhau tại Đại Xưởng, 49 điểm cơ duyên đã kéo dài gần nửa năm, đến bây giờ, đã coi như là hoàn toàn tan hết đi. 49 điểm chính là 49 điểm, nhiều hơn một điểm đều không được. Tựa như chúng ta, cách đối phương gần thêm một chút, cùng một chỗ chờ lâu hơn một chút, đều không được......
1 điểm, là ca khúc công diễn 1, ngầm hiểu lẫn nhau, tại 《 Anh hùng 》- mới quen.
2 điểm, là sân khấu luyện tập, bọn họ nói hai ta cường cường song A, sóng vai vô địch.
3 điểm, là chiến thắng, chúng ta lần đầu tiên kéo tay ôm nhau ăn mừng.
4 điểm, là tôi mở ra trò đùa, anh liền một lần lại một lần ôm eo của tôi, không biết mệt dạy tôi nhào lộn.
5 điểm, là tôi đặt biệt danh cho anh, La Nhất Trục, bởi vì anh luôn luôn lải nhải đủ thứ, một thân toàn cơ bắp lại có thể xoay tròn như con quay.
6 điểm, là sau hậu trường, anh băng bó cho cái chân bị thương của tôi, dung túng tôi đem chân đặt lên đùi của anh, lại dìu tôi đứng dậy đi từ từ, giống như một loại phương thức đưa ấm áp.
7 điểm, là ngây thơ chơi đùa, tôi chơi trò đếm ngựa chọc anh, anh còn cố ý thua trò chơi đẩy tay, nhưng tôi xác thực rất vui vẻ.
8 điểm, là lễ hội mùa xuân anh làm phản đồ vì ngang nhiên nhường tôi, cuối cùng mặt dạn mày dày lấy đi của tôi cái vòng màu lam, tốt a coi như là trả một cái nhân tình (cái này chưa được xem thì phải )
9 điểm, là thế vận hội mùa đông, tôi vô tình cổ vũ cho đội đối thủ, cái này khiến em nghĩ đến lễ hội mùa xuân trước đó, chúng ta giống như đều thành phản đồ trong đội ngũ.
10 điểm, là giao thừa sum họp, anh ngồi bên cạnh tôi, chúng ta xem tiết mục cuối năm, dùng tiếng địa phương nói chuyện, ăn sủi cảo Xuân PD mang cho.
11 điểm, là thu hình công diễn 1.5, tôi vì sân khấu cố ý tăng cân, anh cách ở thật xa, còn lớn tiếng trêu chọc "Thiết kế" này.
12 điểm, là bài hát chủ đề, tôi đứng ở đằng sau anh, khoác vai, kéo quần áo, nghịch tóc, anh cũng không quay đầu lại, nhưng là cũng không có ngăn cản tôi tiếp tục chơi đùa.
13 điểm, là tranh C khúc chủ đề, nhất định là định mệnh, anh lại thắng tôi với hai phiếu, nhưng lúc tiếp lực khúc chủ đề chúng ta vẫn là không có chút nào khúc mắc cùng một chỗ đùa giỡn, tôi cảm thấy không hiểu thấu, ending pose cũng muốn cùng anh làm động tác giống nhau.
14 điểm, là khoảng trống giữa lúc thu hình khúc chủ đề. Tôi và anh vai sóng vai, chân đụng chân, ngồi cùng nhau giữa những mảnh pháo giấy đủ màu sắc thì thầm to nhỏ.
15 điểm, là tiết mục du xuân. Anh để tôi tạo kiểu tóc, không nhìn ống kính cũng nói rất hài lòng, bởi vì tin tưởng thủ pháp của tôi, chúng tôi có bức ảnh chung đầu tiên, tôi bí mật in ra ra kẹp ở bên trong nhật ký.
16 điểm, là chúng ta cùng một chỗ tan tầm về ký túc xá. Về sau tôi mới biết là bị ống kính quay được, bọn họ cứ nhìn chằm chằm, thật rất phiền.
17 điểm, là lần đầu phát biểu xếp hạng. Tôi hướng anh nói "Ai nói sơ C chính là chung C" , lời thề son sắt nói mình muốn đánh vỡ quy tắc này, không nghĩ tới cuối cùng cũng không thể toại nguyện. Bọn họ đều nói tôi khiêu khích anh, kỳ thật tôi chỉ là nhìn anh ngồi ở vị trí quá thấp không nên thuộc về anh, trong lòng rất không thoải mái, nhưng anh đáp lại tôi lúc đó ánh mắt nghiêm túc như vậy, tôi biết anh chắc chắn hiểu lầm, cho nên xuống đài liền cuống quít tìm anh giải thích, anh lại nói anh hiểu, tôi nhìn anh là cái gì cũng đều không hiểu.
18 điểm, là cùng một chỗ ăn lẩu, tôi giúp anh cùng những huynh đệ sắp rời đi chụp ảnh chung. Tôi lần đầu tiên thấy anh khóc, hóa ra anh cũng có lúc chẳng thể kiên cường, người an ủi anh có rất nhiều, nhưng tôi lúc ấy chỉ muốn đem một mặt yếu đuối của anh trước ghi chép lại, về sau có tư liệu trêu chọc anh một phen, hiện tại xem ra, cũng không có cơ hội này.
19 điểm, là lần thứ hai công diễn. Tôi biết anh đối với cao âm không có chút tự tin nào, lúc luyện tập anh đến tìm tôi hỏi qua mấy lần, thế là tôi bí mật ở phía sau đài vì anh vỗ tay cầu nguyện, không ngờ anh vẫn là phá âm, haiz, thật là...... Kỳ thật tôi có chút đau lòng.
20 điểm, là công diễn 2.5 Thật sự là quá drama , 154 Người viết tên chúng ta, ài, ngày đó tôi mới biết được, không ngờ nhiều nhà sản xuất thanh xuân thích xem hai ta đánh nhau như vậy, không chỉ có như thế, kể cả 4 HLV...... Bọn họ thật sự là thích ăn dưa. Tôi một mặt khiếp sợ lật ra phong thư cho anh xem, anh lại cười đến vui vẻ như vậy, tôi thật rất không hiểu, kỳ thật so với cùng anh làm đối thủ, tôi càng muốn cùng anh đồng đội.
21 điểm, là tuyển người cho phiên bản phòng tập. Nghe anh dông dài nửa ngày, chúng ta vẫn là không có quyết định, ta chủ động đề nghị oẳn tù tì, kết quả anh lại thắng tôi hai lần, tức chết tôi rồi, chúng ta vẫn là làm đối thủ đi.
22 điểm, là thu hình bản phòng tập. Tôi lại đùa anh, nói bởi vì anh oẳn tù tì thắng tôi, làm hại tôi không có quyền tuyển người, nhìn anh bị dọa đến sững sờ, mặt buồn rười rượi, tôi liền mừng thầm. Mặc dù chúng ta lại đứng ở mặt đối lập, nhưng là tôi vẫn là nhịn không được, chủ động tìm anh nói chuyện, anh lấy tiếng Anh nói"secret" , tôi nhìn đều cảm thấy buồn cười. Kéo anh ngồi gần lại một chút cách tôi gần một chút, anh lại không có nghe thấy, nghiêm túc cho là tôi muốn điều tra tình hình đối phương, thế mà một năm một mười nói đến rõ ràng.
23 điểm, là bỏ lỡ vỗ tay. Tôi đều không còn gì để nói quay đầu chỗ khác cười, anh chính ở chỗ này ngốc nghếch nói"Không có vỗ được, lại vỗ một lần" , trách không được Thập Thất ở một bên đều thấy gấp, nói hai ta "Liền một cái bàn tay đều đập không vang" . Chúng ta không đáp lại, về sau anh liền đem vỗ tay đổi thành nắm tay. (Ai biết cái này không, chưa xem )
24 điểm, là"nói thách thức" . Hai ta ở trước công chúng, dùng đúng câu nói kinh điển của đối phương thách thức nhau. Anh nói"Tony, chỉ cần gió Đại Xưởng không ngừng thổi, thuyền của tôi cũng sẽ không ngừng" , tôi nói"Không cần khẩn trương, không cần phải sợ, không cần lo lắng, uống nhiều nước nóng" Mặc dù tính thách thức cũng không lớn, nhưng là bọn họ đều thấy sôi trào lên. Dù sao, quyết đấu giữa chúng ta đương nhiên sẽ rất đẹp mắt.
25 điểm, là lại một cái kéo tay ôm nữa tại công diễn 2.5, anh lại thắng tôi, tôi tâm phục khẩu phục, nhưng thân thể lại phát run, có thể là quá khẩn trương. Anh nói với tôi "relax" , tôi nói "Em lạnh, anh biết không" . Thế là anh đứng dậy, đem vỗ tay nắm tay biến thành một cái ôm.
26 điểm, là thu hình kỹ năng thi đấu. Anh ở trước mặt mọi người biểu hiện ra"Cách chơi chính xác của súng đồ chơi." , động tác soái khí tiêu sái, đúng tác phong của người từng học trong trường quân đội, thắng được mọi người từng đợt reo hò. Tôi rất nghiêm túc nhìn, anh hỏi "Có người nào muốn khiêu chiến không?" Tôi giơ tay nói" Em cũng muốn." , nhưng anh lại không có nghe được. Mặc dù về sau đến tôi bắt chước thầy Lưu, anh cũng ráng chống đỡ hai mí mắt sắp đánh nhau cười xem hết biểu diễn. Được, tha thứ cho anh, chúng ta thời gian dài luyện tập đều rất mệt mỏi, tôi biết.
27 điểm, là lựa chọn ca khúc công diễn ba. Thật rất khôi hài chính là, vừa nghe thấy người khác nói tên của anh, bảng hiệu tên bài hát liền rớt xuống, dọa đến tôi đang nằm trên đất cũng phải ngẩng lên hướng cửa nhìn lại, lại không trông thấy anh, còn bị Tôn tỷ nói tôi giỏi phá.
28 điểm, là lúc lựa chọn ca khúc anh tiến đến《Way up》. Tôi vẫn nằm, hai tay giơ lên bảng hiệu đối anh say hello. Thẳng đến nghe thấy anh ngốc nghếch nói ra mật ngữ thông của tổ khác, tôi từ dưới đất giãy dụa đứng lên, một cái bước xa liền vọt tới trước mặt anh, một tay kéo xuống Lý Tuấn Hào chuẩn bị búng vào trán anh, kéo anh chuẩn bị đi ra ngoài. Tôn tỷ nói hắn muốn búng một cái anh mới biết được có trừng phạt, anh thật là ngốc. Mặc dù tôi vui đùa nói "Cái này để em", nhưng tôi kỳ thật vẫn là không hi vọng anh bị búng trán. Vốn đã ngơ ngơ, lại bị búng có khi thành ngốc luôn.
29 điểm, là một lần nữa kéo tay ôm. Cái này giống như trở thành tư thế ôm riêng của chúng ta "Cố lên!" Một cái vỗ lên lưng, tay phải của chúng ta thuận thế nắm chặt tay phải đối phương, anh dùng chút lực liền đem tôi ôm vào trong ngực, tôi dùng một cái tay khác vòng lấy eo của anh, đầu gối kê ở trên vai của anh. Thật là không nỡ, anh cảm giác được không? Anh dùng tiếng Tứ Xuyên nói với tôi" Đi nha" , tôi chỉ có thể xoay người đi cùng Thập Thất phàn nàn"Tôi còn tưởng rằng cùng anh ấy một đội, tôi còn nói có thể cùng nhau chơi đùa......".
30 điểm, là quay vương bài đối vương bài. Là lúc freestyle vũ đạo “ bỏng chân”, tôi khoác vai anh cùng một chỗ hù người khác, lại đem anh đẩy ra, chúng ta suýt chút trên đài cười một trận. Tiểu Liên về sau xuống đài nói với tôi, hắn ở phía sau vội vã đi xuống, nhìn hai ta ở phía trước lít ra lít ríu, quả thực là trên sân khấu công khai tán tỉnh, hắn nhìn không nổi nữa. Kỳ thật cũng không có gì, chỉ là chúng ta khó có được cùng một chỗ nhảy, khi đó khẳng định đều thật vui vẻ, nhất thời quên đi xuống.
31 điểm, là anh biểu diễn ra tuyệt kỹ. Người khác không biết, nhưng anh sớm đã bí mật biểu diễn cho tôi xem, nắm tay thành vòng tròn, rồi co chân nhảy qua. Cho nên anh còn chưa bắt đầu động tác, tôi đã cúi đầu xuống bắt đầu thử. Nhưng...... hình như bị lộ ra trước ống kính.
32 điểm, là vô luận tôi nói cái gì, đều rất cần anh khẳng định."Nếu không dùng khúc chủ đề của chúng ta (tới biểu diễn)", tôi quay đầu nhìn anh đối tôi gật đầu, tôi mới thấy an tâm.
33 điểm, là vô luận chúng ta khoảng cách bao xa, anh cũng sẽ chú ý tôi. Tại tiết mục chơi trò chơi thua, tôi tiếp nhận trừng phạt bị xối thành ướt sũng. Một giây trước anh còn đang dưới đài khán đài cau mày nhìn chằm chằm, một giây sau liền đã đi vào bên cạnh tôi, cho tôi phủ thêm áo khoác của anh.
34 điểm, là vương bài trực tiếp. Anh lại bởi vì tôi lầm bầm một câu"Vì sao cái ghế của em bị thấp một đoạn?" liền im lặng đi đem cái ghế của mình cũng điều chỉnh thấp một đoạn. Tôi khi xấu hổ hoặc cười to sẽ vô thức hướng bên người anh nghiêng một chút, tựa trên vai anh, anh cũng sẽ không tránh. Ngay cả khi đưa microphone, anh cũng đều trước nắm chặt tay của tôi sau mới đi nắm microphone, tôi thật không biết anh là vô tình hay là cố ý.
35 điểm là liên quan tới con mắt. Tôi là mắt một mí, anh là mắt hai mí. Nhưng là tôi có thể tạm thời biến thành mắt hai mí, lúc này ánh mắt của chúng ta sẽ rất giống nhau. Chúng ta lẫn nhau chụp ánh mắt của đối phương, nhìn người khác đều không nhận ra, tôi rất đắc ý. MC hỏi tôi cảm thấy loại mắt nào đẹp mắt, tôi cố ý nói ”Em cảm thấy mắt một mí đẹp mắt" , lại đem microphone đưa cho anh. Anh hiểu ý tôi bèn cười cầm microphone tôi đưa nói "Em cảm thấy mắt hai mí đẹp mắt" . Từ nay về sau, chơi trò chơi đoán mắt, chúng ta không cần một giây liền nhận ra ánh mắt của đối phương, dù sao chúng ta từng nhiều lần từ khoảng cách gần cẩn thận quan sát qua ánh mắt của đối phương. Tôi còn nhớ rõ anh cầm bức ảnh mắt của tôi nói "Mắt em ấy đẹp hơn ảnh này rất nhiều." Tôi nghĩ sau này nói đến chủ đề liên quan tới ánh mắt, tôi đều sẽ nhớ tới anh.
36 điểm, là đáp lại. Tôi sẽ chủ động ôm anh, anh sẽ vỗ vỗ chân tôi. Cùng một chỗ đáp lại trên mạng những ngôn luận sặc mùi thuốc súng liên quan tới"Tranh C vị", tựa như anh nói, bọn họ không hiểu, kỳ thật đó chỉ là phản ứng hoá học giữa chúng ta.
37 điểm, là vạn chúng nhìn chằm chằm, tôi cũng muốn gọi anh bằng biệt danh khác mà tôi đặt cho anh, "Tiểu cán bộ" .
38 điểm, là lần thứ hai xếp hạng. Chúng ta cùng một chỗ đứng lên đài nhỏ, anh vỗ vỗ vai tôi, lần này chúng ta vỗ tay lại không có chụp, nhưng là chúng ta lại ôm. Sân khấu có chút khoảng cách, anh ôm tôi, tôi không thể làm gì khác hơn là đem hai tay ôm lấy vai của anh, đầu thuận thế tựa tại cổ của anh, giống như chỉ có dạng này mới có thể chèo chống chính mình không ngã sấp xuống.
39 điểm, là ghi hình công diễn ba. Tiểu tổ của tôi rốt cục được khảo hạch hạng nhất, mà anh cũng là người được nhiều phiếu bình chọn nhất. Lần này chúng ta rốt cục xem như cả hai cùng có lợi. Ta không có để ý đồng đội, vui vẻ xoay người đi trước ôm anh một người khác đội, mà anh cũng thật là, không cùng một tổ đội, làm sao lúc tổ người ta công bố thành tích, anh lại đứng lên. Dù sao lần này, chúng ta khoảng cách rất gần, ôm cũng rất chặt, mặt tôi cũng đỏ đến mang tai. Buổi tối hôm đó, tôi không nhớ rõ chúng ta đến cùng ôm bao nhiêu lần.
40 điểm, là ca khúc hợp tác với HLV. Lần này, chúng ta rốt cục lại tại cùng tổ, cùng một cái sân khấu. Nhưng thật ra là chúng ta tự mình ước định cùng một chỗ lựa chọn Xuân PD. Giấc mộng tại Vương bài đối vương bài ngày đó quá tốt đẹp, chúng ta đều muốn đem nó tiếp tục. Tại hành lang trước khi phỏng vấn, chúng ta lại kéo tay ôm một lần, chúng ta giống như chỉ cần một cái ôm, liền có thể cho lẫn nhau lòng tin. Cũng một ngày này, tôi từ trong miệng người khác nghe nói Phan soái không biết đến tột cùng gọi là tôi hay gọi anh thốt ra"La Cảnh Thiên" , tôi cười ngất, hóa ra hai chúng ta đều đã giống nhau tới loại trình độ này sao, ngày đó đang trong phòng tập, Dương Hạo Minh cũng gọi ta"La Cảnh Thiên" ...... Bí mật nói cho anh biết, tại Canada, pháp luật là cho phép gọi theo họ chồng.
41 điểm, là tới tòa nhà Sina. Tôi và anh đứng rất gần, từ bả vai đến eo chân, tất cả đều dính gần nhau. Tôi nhìn thấy trên mạng thật nhiều người nói chúng ta rất xứng đôi, đó là đương nhiên, thân cao giống nhau, màu tóc giống nhau, thực lực nganh nhau, đều soái khí, chúng ta có thể không xứng sao? Thật vui vẻ nha. Anh ngồi bên cạnh tôi, tay khoác lên trên ghế dựa của tôi, tựa như đem tôi kéo lại. Anh lại một lần nữa nhường tôi, có phải là bởi vì lần trước nghe đến tôi nói không muốn cùng anh oẳn tù tì bởi vì tôi kiểu gì cũng sẽ thua, cho nên anh cũng có để vào trong lòng. Tôi thổi bong bóng đùa anh, cũng tính là hôn gián tiếp, là "Keo xịt tóc" giữa chúng ta. Thì thầm to nhỏ, vô số cái nhìn như lơ đãng về bên cạnh, đều là yêu thương thầm lặng của chúng ta giữa đám đông bạn bè.
42 điểm, là cùng nhau tan làm. Chúng ta rốt cục sóng vai cùng đi, không quan tâm những lời đồn đại nhảm nhí kia. Lúc tan làm, tôi tại cửa ra vào chờ anh. Đi làm trước đó anh tại bốn phía tìm tôi. Tôi cảm nhận được, hóa ra chờ đợi cùng được chờ đợi đều có thể khiến con người ta hạnh phúc.
43 điểm, là chọt mắt cá chân. Ngày đó trực tiếp, tôi thật không biết anh có thể to gan như vậy. Mặc dù tôi cũng giật góc áo của anh...... Mặc dù lúc ấy nhìn ảnh chụp của anh khi còn bé, toi cũng dựa vào anh rất gần...... Nhưng cái kia cũng có thể nói là do tò mò! Tôi quả thực không nghĩ tới anh vậy mà bị ma quỷ ám ảnh, đột nhiên sẽ dùng ngón tay chọt mắt cá chân của tôi, có ống kính đấy!!!! Tôi thật rất hiếu kì anh lúc đó là nghĩ gì, còn chưa kịp hỏi anh đâu!
44 điểm là điểm yếu. Chúng ta ngày đó du xuân nướng thịt, anh dùng ca khúc mới của Xuân PD biểu diễn một bài múa tự biên nhìn rất đẹp, tôi đều nhìn ngây dại...... Kỳ thật tôi rất muốn hỏi anh một vấn đề, cuối cùng mấy động tác kia có phải là tôi nghĩ như vậy...... Là pháo hoa giấy sao, là pháo hoa giấy bay khắp trời hôm chúng ta cùng một chỗ ghi hình khúc chủ đề sao, tôi lúc ấy chính ở chỗ này nắm lấy chơi đùa..... Anh cũng nhìn thấy sao.
[软肋 - nhuyễn lặc - điểm yếu là một thuật ngữ mạng thể hiện mức độ quan tâm của người yêu với người kia. Người yêu là điểm yếu của bạn, nghĩa là bạn quan tâm đến người ấy nhất là thế mạnh của bạn Nhưng đối với những người muốn ảnh hưởng đến bạn thì đó lại trở thành điểm yếu của bạn – theo baidu]
45 điểm, là lần thứ ba xếp hạng. Lần này tên trên chỗ ngồi của chúng ta rốt cục sát bên cùng một chỗ. Cùng mọi người nói những lời trêu chọc về nhau đã thành thói quen không quá tốt đẹp của chúng ta. Anh còn cầm phấn trang điểm của tôi, dùng cũng thận tay lắm. Còn có chúng ta một lần cuối cùng oẳn tù tì, tôi lại thua, nhưng anh vẫn là để cho tôi, nói mình nói trước. Anh nói anh sẽ đem mục tiêu phóng tới vị trí cao nhất, tôi sao lại không phải chứ, tôi nói"Ai nói, truy cầu hoàn mỹ là sai lầm" , tôi cũng đáp lại câu "Muốn đội vương miện thì phải chịu được sức nặng của nó." Tôi nghĩ, khi đó chúng ta đều thật sự hiểu đối phương. Chúng ta đều giống nhau, chỉ là hiện tại, chúng ta không thể lại là người chung đường.
46 điểm, là ghi hình MV《 Shup up and dance 》. Tôi cũng không ngờ, cái này vậy mà trở thành sâu khấu cuối cùng của chúng ta. Cũng may là chúng ta không có trên sân khấu này lưu lại tiếc nuối, may mắn là sau ánh đèn chiếu tôi đã ôm anh thật chặt, thật may, tại sân khấu cuối cùng ở Đại Xưởng có thể cùng anh cùng một chỗ. Tôi muốn nói rằng anh rất đáng yêu, cười lên giống như chúc tết cũng rất đáng yêu. Lần này trong lúc luyện tập, tôi té bất tỉnh, anh cũng bị thương. Vậy chúng ta tốt xấu cũng coi là bồi tiếp đối phương chảy máu rách da, đồng hội đồng thuyền qua. Coi như về sau không có cơ hội đồng cam, chí ít chúng ta đã từng cộng khổ, khổ đến như vậy khắc cốt ghi tâm, hẳn là cả một đời đều khó quên được.
47 điểm, là tuyên bố sân khấu khảo hạch cuối cùng. Anh nhìn vào mắt tôi nói câu kia "Em có muốn hay không cùng anh cùng một chỗ?", đến bây giờ đã vô số lần xuất hiện trong mộng của tôi. Trước đó mỗi một lần mơ tới, tôi đều không phát giác được kia là mộng, tôi sẽ chỉ ôm chặt lấy anh, nói cho anh biết "Em muốn, em rất muốn cùng anh cùng một chỗ" , sau đó mở mắt, thật lâu mới hoàn hồn, tôi đã không ở nơi đó. Nhưng là mộng đến nhiều lần, hiện tại lại mơ tới tràng cảnh này, tôi đã rất tỉnh táo, ý thức được hết thảy đều là giả, cho nên tôi sẽ không kiêng nể gì cả, tiến lên trước giữ lấy khuôn mặt của anh hôn lên. Rất muốn dùng hành động nói cho anh, tôi sẽ không không muốn cùng anh cùng một chỗ. Nếu như có thể, tôi nhất định sẽ thu hồi câu kia lúc ấy nói với anh "Em thế nào cũng được." . Dường như con người ta đến lúc mất đi mới biết được tiếc nuối, lúc trước không có quý trọng.
48 điểm, là Fan meeting ngày mồng một tháng năm. Lúc anh từ sân khấu bên phải đi đến giữa đưa khăn giấy, tôi đã triệt để luân hãm. Kỳ thật tôi biết tôi đã sớm luân hãm, tại mỗi lần anh ôn nhu tới gần, mỗi lần bao dung khẳng định, mỗi lần kiên định tin tưởng, hóa ra hết thảy đều có dấu vết. Mặc cho người bên ngoài như thế nào đối đãi tôi, tôi không để ý, anh nguyện ý tại dư luận xôn xao hướng về phía tôi đã trở thành động lực to lớn khiến tôi rất cảm động cảm kích. Nhưng là tôi biết tôi không thể, không thể liên lụy anh......
La Nhất Châu anh nhìn xem, chúng ta quả nhiên là người qua đường 49 điểm cho nên vừa đến 49 điểm, giữa chúng ta duyên phận liền đã biến mất hầu như không còn.
49 điểm, là rời đi Đại Xưởng. Anh tới dỗ dành tôi, tôi lại rất quyết tuyệt rất tỉnh táo cùng anh phân rõ khoảng cách. Tôi cũng có thể một đêm trưởng thành, trở nên thành thục hiểu chuyện, biết đại thể chú ý đại cục. Cho nên tôi không nói một lời, quay người liền rời đi. Nhưng là La Nhất Châu, anh tại sao lại mặc một thân đen đội mũ lưỡi trai, nhuộm tóc đỏ còn không làm tạo hình, trong tay còn cầm cái vòng màu lam giành được của tôi, nắm chặt như vậy, giống như sợ hãi mất đi, thật ra nó cột vào trên túi của anh căn bản sẽ không rơi...... La Nhất Châu, anh tại sao muốn dạng này cong lưng đi lên phía trước, bóng lưng xấu như vậy, bước đi nặng nề như vậy, lưng cong cúi đầu, cái này cũng không giống như dáng đi bộ của người đi ra từ quân đội...... La Nhất Châu, anh vì sao để cho tôi nhìn thấy anh như vậy...... Thật giống như, hết lần này tới lần khác để cho tôi nhìn ....
"Một người đạt được thành tựu, liền có một người bị xé ra huyết nhục".
...... Thế nhưng là chúng ta làm sao hai cái đều bị xé ra huyết nhục.
Tôi biết đạo lý dậu đổ bìm leo. Trên mạng mỗi ngày mỗi đêm không ngừng nghỉ đối tôi nghi kỵ, phê phán, chửi rủa, vũ nhục...... Vô luận cái gì cũng tốt, nói tới nói lui, cũng chính là những từ kia, tôi đã thấy chết lặng. Tôi chỉ là không có nghĩ đến, những chuyện này vẫn là sẽ liên luỵ đến anh, La Nhất Châu. Thật xin lỗi.
Chúng ta quan hệ lúc trước tất nhiên là không thể nói, bây giờ lại cũng không cần thiết nói thêm nữa. Nhưng coi như chúng ta đã trở lại trạng thái 0 điểm, tôi cũng vẫn là sẽ không tự chủ được yên lặng chú ý anh, không kìm lòng được mà lo lắng cho anh.
Đối mặt những lời đàm tiếu kia, tôi chỉ muốn nói cho anh, ngay thẳng chính trực là anh, cứng cỏi trầm ổn là anh. Ưu tú như anh, cái này C Vị anh phải ngồi thật vững vàng. Tôi đi, không có cách nào lại cùng anh cùng chống lại những cái kia áp lực. Nhưng anh bất cứ lúc nào đều không được có chút dao động. Tiền đồ của anh là quang minh óng ánh, bởi vì anh xứng đáng được hưởng những điều tốt đẹp nhất. Chúc anh tiền đồ như gấm, con đường phía trước vĩnh viễn là sắc màu rực rỡ! Không cần lo lắng, không cần phải sợ, sẽ có người thay thế thay em ở bên người anh, làm bạn cùng anh vượt qua năm tháng dài đằng đẵng, các người sẽ cùng hướng tới ngày mai tốt đẹp hơn.
P/s: Nhưng kỳ thật hôm nay nhìn thấy một ít tin tức ngầm, tôi vẫn là hỏng mất. Xác thực, tôi cũng không có độ lượng như vậy, cường đại như vậy, mà lại tôi còn rất khó chịu, rất tức giận, rất phiền! Tôi vẫn còn muốn nói, lúc đầu bên cạnh anh vị trí kia, là tôi. Lúc đầu sánh vai dắt tay cường cường liên hợp, là chúng ta.
Tôi phát bài hát, nhưng là không phải hát cho anh.
TBC.
Bà au nói còn tiếp, bả bảo ngược quá rùi sẽ viết ngọt xíu, mong là có thể tin tưởng 😃
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro