Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1. Gặp nhau rồi thật muốn lìa xa

Oẹ

Chuyến xe lặt lìa lắc lư xốc nảy khiến Nguyễn Diệp Anh phải ôm cái bọc ni lông mấy lần, xe còn chưa tới trạm mà Diệp Anh đã ói muốn xanh mặt mày. Chuyến xe bus nóng nực đưa cô rời xa khỏi mùa hè, bắt đầu một năm học mới đầy hứng khởi và Diệp Anh hy vọng là nó suôn sẻ. Trộm vía.

Két

Cuối cùng nó cũng dừng lại trước cổng trường đại học. Đại học xã hội và nhân văn. Diệp Anh bước xuống xe, balo to đùng phồng lên như sắp nổ tung được cô đeo trước ngực, sau lưng là một cái balo khác cũng to không khác gì cái kia, trên tay kéo theo vali lớn đã bị móp mấy chỗ sau kỳ học quân sự lần trước.

-"Ủa sao kỳ vậy"

Diệp Anh bấm nút thang máy để đi lên, nhưng nó vẫn không mở cửa. Nhìn xung quanh rồi mới té ra, cái tờ giấy "Thang máy hỏng, thông cảm" được dán bé tí như sợi chỉ trên tường. Cô thở dài, dưới cái thời tiết gần 40 độ này, với gần mười mấy ký đồ và leo cầu thang lên tới tầng 6, Diệp Anh chỉ muốn chửi thề thật lớn.

Lúc cô rời đi, có một mái tóc màu hồng cũng lỉnh kỉnh vali bấm nút thang máy, lại còn xài cùi chỏ để bấm như bị bệnh sạch sẽ, tóc thì màu hồng như mấy con thú nhồi bông trong siêu thị. Cô quay đầu lại hô.

-"Thang máy hư rồi, đi bộ đi cậu êi"

-"Cái gì cơ?!"

-"Còn gì nữa, chịu thôi"

-"Ở đây không có thang máy dự phòng à?"

Diệp Anh lẩm bẩm.

-"Con bánh bèo này lần đầu tới đây hả ta...À KHÔNG CÓ"

Cô đang khiêng vác rất cực lại còn gặp người hay hỏi, vừa mệt vừa nóng, nóng từ trong ra ngoài. Diệp Anh không trả lời nữa mà bỏ đi về phía cầu thang ở cuối dãy.

Lạch bạch. Tiếng chân chạy theo cô ngày càng gần, cuối cùng "con nhỏ bánh bèo" cũng phải chấp nhận chuyện leo cầu thang. Diệp Anh từng bước đi lên, phía sau là cái đầu màu hồng với cái vali cũng màu hồng nốt. Cô cảm thấy thật là chói mắt, nhưng thôi kệ đi, bây giờ cô chỉ muốn về lại ký túc xá và tu 2 chai nước suối.

-"Trường gì mà không có nổi hai cái thang máy"

-"Có thang đi lên là tốt rồi, chứ không ông hiệu trưởng cho đu dây đấy, hờ..."

Diệp Anh thở le cả lưỡi, nhìn bảng hiệu thì thấy chỉ mới tầng 4. Hai cô gái đều rụng rời cả cái chân. Dựa vào vách tường để nghỉ ngơi một lát, Diệp Anh mới có dịp quan sát kỹ "con nhỏ bánh bèo" ấy, ái chà, còn thắt nơ thắt bím, giày Gucci, chắc là hàng nổi rồi, chỉ được mối cái da trắng bóc như gà ta.

-"Nhà tôi chả bao giờ phải leo cầu thang, hai tháng máy là điều cơ bản đấy"

-"Ờ"

Ngứa cả mắt, không biết có phải nói thật không nữa. Diệp Anh không nghĩ cái trường này lại có một đài cát cô nương chui đầu vào ở ký túc xá, cùng lắm là phông bạt như mấy đứa cô từng gặp. Diệp Anh không trả lời nữa mà đi lên lầu tiếp. Sau một lúc vừa đi vừa cắn răng cắn lưỡi, hai cô gái cũng lên đến nơi, Diệp Anh loạng choạng chả quan tâm cái "con nhỏ bánh bèo" kia đi về đâu, cô lôi xềnh xệch chiếc vali về phòng mình.

Cửa không khoá như vậy là có người vào rồi, đoán chắc là nhỏ Thanh Hoa.

-"Hello chào các chế iu của k—ÔI VÃI L**"

Rầm

Diệp Anh bịt miệng mình lại, cái cảnh tượng gì vậy trời, thật sự là xúc phạm con mắt của cô. Một lát sau, Kỳ Duyên đi ra với quần áo nhăn nhúm, con nhỏ gãi đầu, tay ôm cổ cố che đi vết son trên đó.

-"Ủa s-sao mày lên sớm thế? Chả nói tao..."

-"Chả chả cái chả cụ mày, tao sẽ méc cô Phương việc mày làm chuyện đồi truỵ trong môi trường giáo dục!"

-"Nàyyyyy, mà mày không nhắn tao trước, vào còn không gõ cửa, ai mà biết được"

Kỳ Duyên kéo tay cô vùng vằn. Diệp Anh liền rủa trong miệng.

-"Cút đi mà dọn dẹp, tao cho mày 5 phút!"

-"Dạ dạ em dọn liền hihi"

Diệp Anh ôm trán mình, đã nóng nực mệt như con cún rồi còn gặp chuyện khùng điên, cô dựa lưng vào lan can để hít thở khí trời trên cao. Cánh cửa ký túc xá bật ra, Minh Triệu bình tĩnh ôm xấp tài liệu nhìn cô.

-"Chị lại chiều hư nó à!? Chị làm bồ nó mà không quản nó, để nó làm cái chuyện đồi bại ấy trong ký túc xá chung"

-"Xin lỗi em, chị không biết em sẽ lên đây sớm như vậy. Lần sau chị sẽ cẩn thận hơn, chị về đây"

-"Triệu ơi...chiều em đón đi uống chà xũa bù nhé"

Con Gấu lú đầu ra từ cửa, luyến tiếc nhìn người đẹp của nó lìa xa. Diệp Anh cảm thấy hôm nay đã là quá đủ, cô đạp vào chân con Gấu ấy một cái rồi mới kéo đồ đi vào trong. Giường của cô nằm sát ngay cửa, Thanh Hoa thì ngủ ở giường trên, còn lại mấy gương mặt đã trốn đâu mất mà giường đều trống trơn.

-"Ủa, Pông với Hiền rồi con Trang, đâu hết trơn rồi!? Cả con Lu Xì nữa"

-"Là mày lên sớm quá, bây giờ chúng nó còn ngủ phè ở nhà ấy"

-"Tại mẹ tao lại bắt tao ở nhà đi làm nuôi ông nội, tao phải trốn lên đây"

-"Con với cháu"

Diệp Anh ngồi dậy đi quanh phòng kiểm tra, vào nhà tắm thì nhăn mặt, lập tức trở ra.

-"Này mày không chà nhà tắm à? Ôi gớm vãi, đi chà ngay cho tao"

-"Tao mới mới chà hôm qua..."

-"Một"

-"Dạ em làm liền nè huhu"

Bực cả mình, cô đi ra ban công để hóng gió, dù phòng có quạt nhưng chả xi nhê gì, toàn đồ cổ có khi đang ngủ nó rơi trúng người rồi cắt đôi nỗi sầu lúc nào chẳng hay. Diệp Anh đi ngang một căn phòng khá ồn ào, tò mò nhón chân nhìn qua từ khe cửa sổ. Bên trong có một cái đầu hồng quen thuộc.

-"Uâyyyy xinh thế, ê cái này tao có thấy rồi nhưng mắc cực"

-"Này Trang ơi, mày đã add lóc két tụi này chưa!?"

-"Lóc...két là gì ạ..."

Ra là "con nhỏ bánh bèo" ấy tên Trang. Cô bĩu môi, gõ gõ vào cửa để nhiều chuyện.

-"Ủa cái Diệp, ngọn gió nào đưa mày tới đây?"

Ngọc Huyền ườn mặt ra chớp chớp mắt nhìn cô, cả đám con gái đang ngồi trên sàn, vây quanh một cái vali, màu hồng.

-"Bên phòng tao chúng nó chưa lên hết, nên tao sang nhiều chuyện. Phòng mày có bạn mới à?"

-"À cái Trang"

Băng Di đẩy "con nhỏ bánh bèo" về phía cô. Diệp Anh cong một bên khoé môi, bắt tay "con nhỏ bánh bèo" một cái.

-"Chào, tui tên Nguyễn Diệp Anh"

-"Còn mình là Nguyễn Thuỳ Trang, mình mới đến, học khoa Kinh tế quốc tế"

-"Phòng này có thêm một bánh bèo rồi nhề?"

Diệp Anh nhe răng cười. Thuỳ Trang cũng nhún vai với cô rồi ngồi lại chỗ cũ, cả đám lại nhao nhao lên, cô không quan tâm nữa mà rời đi. Để nói về phòng D03 thì giống như một cái lâu đài nhốt mấy cô công chúa lại với nhau, nổi bật là hot girl Quỳnh Nga khoa Việt Nam học, xong lại còn phú bà Ngọc Huyền nhà kinh doanh chả cốm có tiếng, Lan Ngọc là nhân vật khá nhây và thân thiện với mọi người, hay rủ cô đi uống sữa đậu nành, còn có Băng Di là thủ khoa đầu vào và Tú Quỳnh nhà kinh doanh điện máy đồ gia dụng. Diệp Anh dù không quá thân với họ, nhưng khi đã là con dân của cái toà nhà D này ít nhất cũng sẽ biết mặt và chỉ tên, bọn họ cũng thân với vài người trong phòng cô.

Sau vài lần nhắn tin hỏi chuyện, thì Tú Quỳnh đã kể cho cô về Nguyễn Thuỳ Trang - vừa du học bên Pháp về, vì bố mẹ quyết định về Việt Nam để làm việc, là tiểu thư, con út của cả gia tộc, giọng Hà Nội chuẩn chỉn, không chảnh choẹ chỉ có hơi hạt nhài và vô tri, chỉ có thế. Diệp Anh nhìn ra cửa sổ, hàng cây xào xạc lá che bớt đi mấy tia nắng vàng óng của chiều tà.

Mùa hè sắp kết thúc rồi.

——————
Tác phẩm này ban đầu được đặt nằm trong Series Ngày Hôm Nay Của Em Thế Nào?, nhưng vì nội dung khá riêng biệt, có nhiều thứ có thể khai thác, kèm theo sự động viên của nhiều bạn nên mình sẽ tách nó ra làm một tác phẩm truyện ngắn. Thật ra toi không phải người viết văn hay, toi thích thích viết nhưng gì toi muốn thoi, nên sẽ có sai sót, có hứng toi mới viết không là toi ngâm như củ kiệu luôn ^^

Cảm ơn mọi người đã ủng hộ tiệm chữ của toi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro