Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phòng 137 kyumin

*Author: Mi ^^ 

*Pairing(s): KyuMin

*Disclaimer:KyuMin! They were born for each other

*Rating: Nc17+

Đây mới là fic thứ3 của au nên còn rất nhiều thiếu xót mong người chỉ bảo và bỏ qua cho 

Mong mọi người ủng hộ em 

Phòng 137

Chap 1:

- Đây là chìa khoá phòng, cháu cầm lấy này – Bác Lee mỉn cười hồn hậu đưa chùm chìa khoá phòng 137 cho một anh thanh nhiên

- Cảm ơn bác Lee 

- Đừng gọi là bác Lee – Người phụ nữ ân cần – Cứ gọi là bác Teukkie – vừa nói người phụ nữ vừa vỗ vào anh

- Vâng bác Teukkie

- Ừ! Vậy bác về đây – và nói bác teukkie vừa giơ tay vẫy chào 

- Chào bác Teukkie – vừa ngoảnh lại chào bác anh vừa đưa chìa khoá vào ổ

- KyuHyun, từ nay có gặp khó khăn gì thì cứ nói với bác nhá, đừng ngại – người phụ cố nói với ra trước khi cánh cửa cầu thang máy khép lại

- Vâng, cảm ơn bác nhiều 

Mở cửa, đập vào mắt KyuHuyn là một màu hồng cùng với những con thỏ và… toàn bí được dán trên khắp tường. Có lẽ chủ nhân cũ của ngôi nhà là một cô gái dễ thương. Anh đặt đồ đạc xuống và bắt đầu hành trình tham quan ngôi nhà mới của mình. Căn phòng có vẻ lâu rồi không có người ở, bụi bám đầy khắp nơi. Lúc đầu bác Teukkie không có ý định cho anh thuê căn hộ này, chỉ tại anh cứ năn nỉ suốt với lại bác cũng thấy anh cũng là đứa lễ phép nên mới mủi lòng đồng ý. Căn nhà khá rộng, toàn bộ các phòng đều được sơn màu hồng và tất nhiên là không hề thiếu những con thỏ và quả bí. Đồ đạc đều cũ rồi nhưng chúng đều được sắp xếp gọn gàng và hợp lý, điều này lại càng khiến KyuHuyn khẳng định chủ trước đây là một cô gái và trong thâm tâm anh nghĩ rằng đó là một hot girl…

Mặt trời đã khuất dần sau những dãy nhà cao ốc giờ đồng hồ đã điểm 7 giờ, KyuHuyn mệt mỏi ngồi lên chiếc sofa cũ đã ngả màu và sờn vải vài chỗ. Ngôi nhà đã sạch sẽ hơn nhiều so với hồi sáng, KyuHuyn khá hài lòng về thành quả làm việc của mình. Ngày mai có lẽ anh phải xin nghỉ làm để sơn lại căn nhà và sắm lại đồ đạc, mọi thứ ở đây đều quá cũ rồi. Nhưng đó là chuyện của ngày mai, còn giờ điều anh cần là bỏ chút gì đó vào bụng và leo lên chiếc đệm êm ngủ một giấc ngon lành.

Sau khi ăn bát mì úp, anh uể oải đặt lưng xuống giường, nhanh chóng anh chìm vào giấc ngủ…

Làn gió lành lạnh khiến anh tình giấc, anh giật mình khi cảm thấy những ngón tay buốt giá đang vuốt ve lên đôi má của mình. KyuHuyn nín thở, trong bóng tối anh lờ mờ nhận ra trước mắt mình có một người mặc bộ đồ trắng với mái tóc loà xoà, hốc mắt đen xì. Một bên hốc mắt đang trào ra một dòng máu đỏ lòm, còn bên kia con ngươi đang lồi ra từ hốc mắt, tưởng chừng như sắp rơi ra ngoài. Dưới làn da trắng bệch kia, anh có thể nhìn rõ từng mạch máu nhỏ xanh xanh. Bất chợt, hai bàn tay gầy guộc áp lấy má anh, cái khuôn mặt đáng sợ kia đang tiến gần lại mặt anh. Kyu Huyn sợ hãi khi cái đôi môi tanh tưởi kia sắp chạm lên môi mình. 

- Khôngggggggggggggggggggggggggggg………….. 

Dùng nốt chút lí chí cuối cùng, anh đẩy nó ra hét lên thất thanh…

KyuHuyn bật dậy. Chỉ là giấc mơ. Anh thở phào nhẹ nhõm. Giờ đồng hồ đã điểm 2 giờ sáng. Cơ thể anh mỏi nhừ lại thêm cái ê âm của một ngày lao động cật lực khiến anh càng mệt mỏi. Cái cảm giác lâng lâng chòng chành của người vừa tỉnh giấc sau cơn ác mộng khiến anh rất khỏ chịu. KyuHuyn nhấc người khỏi giường đi về phía nhà vệ sinh  …

....

Cùng lúc đó, trên nóc tủ phòng 137, có một cái bóng trắng toát đang nhìn theo KyuHuyn và cười khúc khích…

….

Kyu vội vàng rút cái của mình ra khỏi chiếc quần ngủ, rồi nắm lấy nó. Anh ngắm mắt, ngân nga khúc hát quen thuộc và tận hưởng nguồn cảm hứng đang tuôn trào mãnh liệt.

igeon jinsimiya Baby neoro gadeukhan nae soke gaseumene soneul daebwa dugeungeorineungeol 

KyuHuyn cúi xuống kéo quần rồi anh chợt dừng lại. Ngẩng đầu cao lên một chút nhìn thẳng vào trong gương. KyuHuyn chết đứng bởi những gì mình vừa chứng kiến, anh nuốt nước bọt, mắt mở to như muốn nhìn kĩ xem đó có phải sự thật. Trong gương, hình ảnh cái bóng trắng ban nãy hiện rõ lên mồn một, nó đang đứng ngay sau lưng anh và… lắc lư theo nhịp hát của anh.

- AAAAAAAAAAAAAAAAAaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa…�� �……… 

Một lần nữa KyuHyun hét lên trong đêm tối. Anh sợ hãi, hoảng hốt tới mức còn chưa kéo quần lên, chạy sồng sộc ra phòng khách bật tất cả đèn trong nhà. KyuHuyn thở hồng hộc, cố níu giữ lại chút lí chí trong mình, ngồi xuống ghế lấy lại bình tĩnh. Mồ hôi đầm đìa, Kyuhuyn vẫn chưa khỏi bàng hoàng bới những gì mình vừa được chứng kiến. Anh tự chấn an mình, nghĩ rằng giấc mơ khiến anh ám ảnh. Anh vơ lấy cốc nước trên bàn tu ừng ực, không gian im ắng lạ thường. Anh KyuHuyn cầm lấy điều khiển, bật TV lên để xua đi sự âm u của căn nhà. Anh nhớ về giấc mơ và cái bóng trắng trong nhà tắm….

Cả đêm đó, KyuHuyn không ngủ nữa và thức cho tới khi mặt trời ló dạng. Nhưng KyuHuyn đã không hề biết rằng trong lúc anh đang thả mình vào những suy nghĩ mông lung thì cái bóng trắng vẫn ngồi ngay cạnh anh, màn hình TV chuyển kênh liên tục…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #nana