Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

ĐỆ TAM CHƯƠNG: THÁI HẬU CÔ CÔ ( HẠ)

Long Tình không ngăn cản hắn, chỉ cười: "Ta xem đại ca nếu là biết, cũng sẽ rất " đặc biệt " quan tâm ngươi."

Long Dạ nghe xong, không khỏi rụt tay về, cười khan nói: "Tam ca nói có lý, ta bây giờ là tốt đẹp thanh niên, vẫn là cẩn thận tốt hơn."

Long Tình đột nhiên cau mày nói: "Các ngươi từ nơi nào phát hiện chiếc hộp này."

Long Dạ thấy Tam ca khí sắc nghiêm nghị, cũng không dám nói đùa nữa, thành thật kể lại sự tình.

Long Tình nhìn kỹ một chút tượng sư tử đá, nói: "Đúng rồi, con sư tử đá này đã bị người đổi qua."

"Đổi qua?" Long Dạ cùng Long Thường không khỏi kinh ngạc.

Đôi này sư tử đá đặt ở Phó gia trước cửa ít nhất đã 30 năm. Chính là từ hải ngoại Hắc Sơn Thanh Thạch điêu khắc mà thành. Phải biết, khối đá này chỉ ở nơi băng tuyết bao trùm cực hàn mới có, lại phải phá tan ngàn năm tầng băng mới có thể lấy được, ở tận dưới Vạn Mễ Tuyết Sơn.

Khối đá này lại vô cùng cứng rắn , cần đặc thù dao khắc cùng với phi phàm nội lực mới có thể điêu khắc thành hình. Sau đó được hộ tống vận chuyển ngàn dặm đến Phó gia. Năm đó đôi này sư tử đá chính là Phó lão gia thật tốt bằng hữu tặng cho, điêu khắc từ nguyên khối Hắc Sơn Thanh Thạch hoàn chỉnh mà thành.

Long Tình chỉ vào tượng sư tử có hốc giấu đồ, nói: "Ngươi xem, tượng này mặc dù cùng tượng bên kia giống nhau y hệt, thế nhưng tính chất có điều không giống. Này tượng rõ ràng là mới khắc xong không lâu ."

Long Dạ cùng Long Thường nhìn kỹ một chút hai  sư tử đá, nhưng vẫn là không phát hiện gì.

Long Tình trầm ngâm nói: "Là ai lớn như vậy bản lĩnh đây ? Lại có thể thần không biết quỷ không hay mà đem Phó gia trước cửa sư tử đá đánh tráo đây !"

Long Dạ nghe xong, vỗ tay một cái, nói: "Đáng ghét, là ai động thủ trên đầu thái tuế ? Rõ ràng là cố ý gây sự với ta. Ta nhất định phải điều tra rõ việc này."

Long Thường nói: "Lục ca vì sao nói như thế."

Long Dạ liếc Long Thường một chút: "Tượng sư tử đá này luôn luôn là hai huynh đệ chúng ta chăm sóc, lại có thể coó người dám lén đổi ? Khiến cho ta thanh danh bị hao tổn a ! Ta đương nhiên phải truy xét triệt để."

Long Thường lúc này mới nhớ tới, Phó gia trước cửa luôn luôn là khu vực mình và Lục ca cùng nhau dọn dẹp. Tượng sư tử đá đều là mình và Lục ca, mà chủ yếu là chính mình mỗi ngày lau chùi, bây giờ bị người ta đổi đi cũng không biết, đích thật là tổn hại thanh danh a. Chuyện này nếu truyền ra bên ngoài, hảo mất mặt a!

Hắn không khỏi cũng bóp cổ tay nói: "Xác thực đáng ghét, không biết là phương nào tặc nhân gây nên, bắt được hắn nhất định hảo hảo phải xử trí ."

Nhìn hai người một bộ khí thế hùng hổ dáng dấp, Long Tình thấy không khỏi buồn cười. Có điều việc này xác thực không phải chuyện nhỏ. Hắn lại nhìn một chút trên đất vải vụn, nói: "Này vải bọc hộp là Hàng Châu tơ lụa, là cung đình cống phẩm."

Long Dạ nghe vậy, lại muốn xem xét cho rõ ràng.

Long Tình ngăn hắn lại : "Không thể, này tơ lụa sợ cũng dính vào kịch độc, vẫn là đốt hủy mới tốt."

Sau đó, từ trên người lấy ra một bộ mỏng như cánh ve găng tay, đeo trên tay, lúc này mới đem hộp cầm lấy, cẩn thận kiểm tra. Trên cái hộp có khắc mơ hồ hoa văn, mới nhìn qua tựa hồ chỉ là phổ thông hoa văn, tinh tế quan sát lại dường như là một bức Tàng Bảo Đồ. ( Bản đồ bảo vật).

Long Tình hơi trầm ngâm: "Việc này có điều kỳ lạ, Cô cô chẳng mấy chốc sẽ đến, ta trước tiên bẩm đại ca định đoạt . Các ngươi đem nơi này thu thập sạch sẽ." Nói rồi cầm hộp bước vào trong phủ.

Long Thường đáp một tiếng "Vâng".

Long Dạ đi quanh sử tử đá mấy vòng, trong miệng lẩm bẩm nói: "Rốt cuộc là người nào?." Cẩn thận ngẫm lại, nhưng cũng tìm không ra người khả nghi. Tâm trạng hắn lại hết sức hưng phấn, nói nhất định lại có đại sự gì phát sinh. Hắn là chỉ sợ thiên hạ không loạn .

Long Thường thấy Lục ca dáng dấp, cũng rất hung phấn, chuẩn bị đại triển quyền cước một phen. Sau đó nghĩ, trước tỉnh táo lại, đại môn trước quét dọn sạch sẽ nghênh đón Thái hậu cô cô.

Long Bích mọi người nghênh đón hơn trăm dặm, đợi ở bên đường. Không lâu lắm, đã nhìn thấy Nguyệt Lãnh và Lăng Phong cưỡi ngựa phía trước, Ngụy Đại thống lĩnh Cấm vệ quân đi sau. Xung quanh khoảng chừng mười mấy cấm vệ và cung nữ vây quanh một cỗ đại kiệu hoa lệ, tám người khiêng chậm rãi đi tới. Kiệu phu mỗi người thân cường lực kiện, hai bên huyệt Thái Dương ẩn ẩn nhô lên, vừa nhìn liền biết chính là nội ngoại kiêm tu hảo thân thủ.

Nguyệt Lãnh chính là Phó Long Thành đồ đệ, nửa năm trước phụng sư mệnh nhập cung, ở bên người Hoàng thượng Tử Đình làm thiếp thân thư đồng. Hiện giờ hắn đi theo Thái hậu trước hồi Phó phủ.

Long Bích mọi người xuống ngựa nghênh đón. Cỗ kiệu hạ xuống, Nguyệt Lãnh và Lăng Phong xuống ngựa quỳ xuống bên đường . Long Bích mọi người cho Thái hậu thi lễ. Ngụy Đại thống lĩnh cũng bước đến, mọi người lẫn nhau chào một phen.

Sau đó, Ngụy Đại thống lĩnh mang theo Lăng Phong và những thị vệ khác hồi cung . Long Bích mọi người cùng Nguyệt Lãnh đón Thái hậu phượng giá đồng thời trở về Phó gia. Vào lúc giữa trưa, Thái hậu phượng giá đến Phó gia đại môn.

Phó gia mở rộng đại môn. Phó Long Thành sửa lại y quan, cùng hai vị tổng quản, một đám sư đệ, đệ tử trước cửa cung nghênh.

Long Bích mọi người đã sớm xuống ngựa, theo Phó Long Thành ở trước kiệu quỳ xuống. Cỗ kiệu vững vàng hạ xuống, Long Thành mọi người đồng thời hướng về cỗ kiệu bái lạy: "Cung nghênh cô."

Trong kiệu truyền ra tiếng nói: "Các chất nhi không cần đa lễ, đi vào trong nói chuyện đi." ( Chất nhi là cháu trai nhé. )

Long Thành mọi người đáp một tiếng "Vâng" rồi đứng dậy. Cỗ kiệu lại được nâng lên, đến thẳng Phó gia nội đường.

Xuyên qua mấy sân viện, tiến vào đông viện. Đây là Thái hậu mỗi khi đến Phó gia cư quán vị trí. Tiến vào nội đường, kiệu vừa hạ xuống, Long Thành tự mình tiến lên, đem màn kiệu nhấc lên, từ tốn đỡ ra một quý phụ nhân quần áo hoa lệ bước ra.

Phụ nhân này tuổi chừng 50, từ mi thiện mục, một đoàn quý khí. Dung nhan bà bảo dưỡng rất tốt, chỉ là hơi phát tướng, giữa lông mày có thể nhìn ra khi còn trẻ tất là nghiêng nước nghiêng thành mỹ nữ tuyệt sắc. Vị này chính là Đương Kim Hoàng thượng thân mẫu ( mẹ ruột), cũng là Phó gia cô nãi nãi. ( Phó Long Thành huynh đệ gọi bà là Cô Cô – Bà là em gái của phụ thân bọn họ. Phó Long Thành đồ đệ gọi bà là Cô Nãi Nãi).

Long Thành đem cô cô dẫn tới ghế chủ vị ngồi, mọi người theo thứ tự dừng lại, lần thứ hai đồng thời hành lễ . Thái hậu cười miễn lễ, thấy các chất nhi mỗi người đều anh tuấn phi phàm, càng thêm yêu thích.

Lúc này, Nguyệt Lãnh từ trong hàng bước ra , hạ quỳ, nói: "Nguyệt Lãnh cho sư phụ thỉnh an." Rồi hướng những người khác xung quanh hành đại lễ. Nguyệt Lãnh đã nửa năm không gặp sư phụ, sư thúc.

Long Thành nở nụ cười, để hắn đứng lên, hắn liền kính cẩn vào vị trí cuối , quy củ đứng hầu.

Bên này hành lễ xong xuôi, Thái hậu liền để mọi người ngồi nói chuyện.

Long Thành tại ghế thứ hai ngồi xuống, những người khác vẫn như cũ đứng ở Long Thành bên cạnh.

Phúc bá, Thọ bá cho Thái hậu thỉnh an, Thái hậu vội vàng đứng lên nói miễn lễ cho hai vị Đại Tổng Quản. Sau đó mời Phúc bá, Thọ bá an tọa.

Phúc bá cười nói: "Thái hậu trước tiên cùng các thiếu gia trò chuyện, chậm chút lão nô lại đến thỉnh an".

Bên này Long Dạ, Long Thường đi bưng trà bánh hoa quả mời cô cô.

Thái hậu kéo Long Dạ cùng Long Thường nói: "Không nghĩ tới hai người các ngươi cũng lớn như vậy rồi. Cô cô xem ra thật sự già rồi."

Long Dạ khen tặng : "Cô cô làm sao sẽ lão đây, chất nhi xem vẫn là xinh đẹp không gì tả nổi."

Lời này vừa nói ra, Thái hậu không khỏi nghe vậy sững sờ.

Long Thành khẽ cau mày, Long Dạ tự biết nói lỡ, tâm trạng hốt hoảng, vội hỏi: "Cô cô, mỹ lệ không phải dùng lời nói có thể biểu đạt . Người ở trong long chúng ta là trước sau như một mỹ lệ." Thái hậu nghe xong trong lòng rất vui vẻ.

Mọi người phảng phất giống gia đình bình thường cùng ngồi ăn cơm.

Trong bữa tiệc, Thái hậu đối với đầu bếp tay nghề rất tán thưởng.

Long Thường nói: "Đây là Ngũ Ca tự mình xuống bếp làm đây."

Thái hậu bất giác kinh ngạc, nói: "Long Tinh, võ công của ngươi rất tốt, Cô là biết đến, không nghĩ tới ngươi còn có hảo năng lực trù nghệ ." ( Trù nghệ :  ẩm thực)

Long Tinh lén lút nhìn đại ca sắc mặt, không thấy đại ca biểu hiện không thích tâm ý, mới hạ thấp người nói: "Đa tạ Cô cô khen. Chất nhi ngày gần đây trùng hợp tìm được một quyển sách cổ, trong sách đối với trù nghệ có tinh diệu giảng giải, chất nhi liền học làm."

Mọi người cười cười nói nói, một bữa cơm vui vẻ rất nhanh kết thúc.

Thái hậu muốn nghỉ trưa. Long Dạ nói: "Cô cô ăn xong lập tức liền muốn đi ngủ à."

Thái hậu nói: "Đúng vậy a, ai ăn càng no cũng càng muốn ngủ đây. Không tốt sao?"

Long Dạ liếc mắt nhìn cô càng ngày càng mập thân thể, nói: "Rất tốt, rất tốt cho sức khỏe a." Nói xong ha ha cười không ngừng.

Thái hậu cô cũng không để ý đến hắn, đối với mình trưởng chất nhi nói : "Long Thành, Cô có chút tâm sự, một hồi tìm ngươi thương lượng."

Long Thành cười nói: "Vâng, Ngài trước tiên nghỉ ngơi đi. Chất nhi quá hai canh giờ tới cho Ngài thỉnh an."

Thái hậu trực tiếp đi nghỉ rồi.

Long Thành liếc nhìn vẫn vui khôn tả đệ đệ: "Ngươi cười đủ chưa?."

Long Dạ thấy đại ca, ngưng cười nói: "Đủ rồi ạ."

Long Thành nói: "Nói chuyện phải chú ý đúng mực, cái gì xinh đẹp không gì tả nổi, những câu nói này cũng có thể cùng Cô cô nói ?"

Long Dạ cúi đầu nói: "Vâng, tiểu đệ biết sai rồi."

Long Thành nhìn hắn thuận theo dáng dấp, cũng không thâm trách, nói: "Những thứ sách không đứng đắn không nên xem."

Long Dạ cung kính vâng lời.

Long Thành lại nói: "Lão Ngũ."

Long Tinh vội vàng hạ thấp người nói: "Đại ca."

Long Thành thản nhiên nói: "Những chuyện nấu ăn, làm cơm , nếu không tất yếu không được làm."

Long Tinh biết đại ca không thích nam tử đặt chân nhà bếp, cũng đáp một tiếng "Vâng".

Long Thành lúc này mới mang theo Nguyệt Lãnh rời đi.

( Lời chủ nhà : 

- Phó gia hảo quy củ a~.

- Truyện này hệ thống nhân vật rất nhiều, mọi người đọc một thời gian sẽ quen thôi nhé. Tạm thời mình cứ nhớ vậy hen: Ngoài 7 huynh đệ nhà họ Phó ra những nhân vật được nhắc đến chủ yếu là đệ tử của Phó Long Thành nhé, chỉ có một mình Phó Long Thành thu đồ đệ thôi. Bọn họ gọi các Phó thiếu gia khác là thúc thúc.

- Có những từ mình thích để văn phong Hán việt như nguyên tác hơn nên mình sẽ chú thích một lần cho những bạn nào đọc chưa quen dễ hiểu nhé. Phần trong (...) là chú thích của mình. Mình không chú thích một lượt cuối bài vì sợ quên với lại khi đọc phải kéo xuống xem mình cảm thấy khó chịu nên nghĩ nhiều bạn cũng không thích. Mỗi từ mình chỉ chú thích một lần thôi nên không sợ loãng văn đâu.

- Cám ơn các bạn đã quan tâm đọc đến đây ^^. )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro