Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

ĐỆ NHỊ CHƯƠNG: THẤT THIẾU GIA ( HẠ)

Long Dạ nói: "Ta thật giống như nghe được Ngọc Linh, Ngọc Tường đang gọi chúng ta."

Long Thường nở nụ cười, ngưng thần lắng nghe, quả thực nghe được Ngọc Linh thanh âm : "Lục thúc, Thất thúc ! Sư phụ mời nhị vị sư thúc đi nghị sự. Hai người ở phía dưới sao?"

Long Thường nhìn Long Dạ, biết hai người nghe được không sai. Long Dạ cả kinh nói: "Đại ca vì sao muốn gặp chúng ta, chẳng lẽ biết chúng ta ở đây lén lút thám hiểm ? "

Long Thường cười khổ nói: "Lục ca, vì sao chúng ta đi thám hiểm lúc nào cũng gặp khó khăn ngăn trở?"

Long Dạ an ủi: "Phàm là vĩ đại thám hiểm công trình đều không thể nào một lần là xong , giữa chừng khó tránh khỏi có chút khúc chiết, cũng là bình thường." Nói xong, vừa thu lại nội lực. Khí cầu kia không còn bị nội lực kéo xuống, vèo một tiếng hướng mặt hồ bay lên. Long Dạ kéo Long Thường, hai người giống như đạn pháo, theo khí cầu bay thẳng ra khỏi hồ.

Rào một tiếng, hai người nổi lên mặt nước. Ngọc Linh, Ngọc Tường đang nằm nhoài trên thuyền nhỏ hướng về mặt nước gọi thúc thúc, không kịp đề phòng liền bị bọt nước bắn ướt cả người. Ngọc Linh vội hỏi: "Hai vị thúc thúc quả thực ở đây."

Ngọc Linh, Ngọc Tường là Phó Long Thành đồ đệ, cùng Long Dạ và Long Thường bằng tuổi nhau, đều mười sáu mười bảy tuổi, nhưng so với hai người lại thấp hơn một bậc ( nên phải gọi Long Dạ, Long Thường là sư thúc). Có điều Long Dạ, Long Thường cũng không có dùng sư thúc cái giá, đối với bọn họ thân thiết như huynh đệ.

Long Dạ xem hai người bọn họ cũng giống huynh đệ mình , đều cả người ướt như chuột, rất là hài lòng ,nói: "Gọi chúng ta làm cái gì. Phá hoại ngươi Lục thúc, Thất thúc thám hiểm đại sự, phải bị tội gì a ?"

Ngọc Linh tuy là thân nam tử nhưng ngũ quan tinh xảo vô cùng, môi hồng răng trắng, anh tuấn dị thường. Ở Phó gia đông đảo thiếu niên ngọc thụ lâm phong bên trong, Ngọc Linh anh tuấn đứng hàng đầu. Giờ khắc này, tóc hắn hơi ướt, khẽ mỉm cười, Long Dạ thân là nam tử, cũng nhìn mà giật mình trong lòng.

Ngọc Linh một bên lau trên mặt giọt nước, một bên cười nói: "Vâng, chúng ta biết tội. Có điều, sư phụ dặn dò hai vị thúc thúc nhanh đi Tây viên nghị sự. Chúng ta đã trì hoãn một quãng thời gian, bây giờ mấy vị thúc thúc và hai vị tổng quản khả năng đã đến."

Long Dạ vừa nghe liền biết không phải chuyện nhỏ : "Làm sao trùng hợp như thế a !"

Ngọc Tường nói: "Sáng sớm sư phụ đột nhiên nhận được trong cung tin tức, Thái hậu cô nãi nãi ( theo vai vế là Bà cô ) ngày mai muốn tới thăm phủ, vì lẽ đó triệu tập mấy vị thúc thúc. Ngọc Kỳ sư huynh dặn dò chúng ta đến thông báo hai vị thúc thúc, chúng ta liền vội vàng đến rồi, một phút cũng không dám để lỡ đây."

Long Dạ cùng Long Thường sốt sắng, không kịp hỏi nhiều, về nơi ở thay quần áo, lại dùng nội lực hong khô tóc, còn không quên vừa đi vừa ăn mấy hạt Khẩu khí thanh tân hoàn để che lấp mùi rượu, liền vội vàng đi Tây viên rồi. Những trang bị thám hiểm vứt lại bên hồ còn phải nhờ Ngọc Linh, Ngọc Tường hỗ trợ cất giữ. Hai người mặc dù gấp, cũng không dám ở trong phủ triển khai khinh công. Bởi vì Phó Long thành có lệnh, trong phủ đệ tử nếu không phụng mệnh, tuyệt đối không được tùy ý triển khai khinh công.

Hai người quả nhiên là đã tới chậm. Nghe xong đại ca nói, cũng không dám nói nhiều chỉ đành cúi đầu đáp "Vâng".

Phó Long Thành mời Phúc bá, Lộc bá ngồi. Mình cũng quay lại ghế ngồi, mới nói: "Thái hậu cô cô năm nay muốn sớm hồi phủ thăm viếng, hơn nữa đã lên đường, ngày mai liền đến. Sáng sớm ngày mai, Nhị đệ, ngươi mang theo Tiểu Khanh cùng các đệ tử ra trăm dặm nghênh đón."

Long Bích khom người đáp vâng. Phó Long Thành lại đơn giản phân phó một số chuyện. Những người còn lại thỉnh thoảng đáp lời , không có nửa điểm hỗn tạp thanh âm.

Phân phó xong tất cả, Phó Long Thành chuyển hướng hai vị Quản gia nói: "Phúc bá còn có việc gì dặn dò ?"

Phúc bá trầm ngâm nói: "Thái hậu nhị tiểu thư hồi phủ, chúng ta lần này chuyến đi xa liền chậm lại mấy ngày đi."

Phó Long Thành quay đầu, đối với trên đất vẫn nghiêm chỉnh quỳ Long Dạ, Long Thường, nói: "Hai người các ngươi đem bên trong bên ngoài phủ, cẩn thận quét tước cho sạch sẽ. Nếu như lại chạy loạn khắp nơi, liền một tháng không cho phép ra Phó gia cửa lớn."

Long Dạ cùng Long Thường ngoan ngoãn đáp " Vâng". Phó Long Thành dặn dò hai người đứng lên. Long Dạ cùng Long Thường dập đầu thi lễ, đúng nghiêm chỉnh bên cạnh Ngũ thiếu gia, ngưng thần nín thở, cung kính đứng hầu.

Phó Long Thành nhìn quét qua một đám huynh đệ: "Ngày mai cô cô đến thăm, không được phép có nửa điểm sai lầm, tất cả mọi người cẩn thận."

"Vâng." Các đệ đệ đồng thời khom người đáp.

Phó Long Thành nói: "Long Tình lưu lại, các ngươi lui đi."

Mọi người đáp "Vâng" , ngoại trừ Tam thiếu gia Phó Long Tình không nhúc nhích, mấy người khác đều khom người xin cáo lui.

Ra khỏi phòng, Long Dạ không khỏi thở dài một hơi, nói: "Cũng còn may, cũng còn may."

Long Bích cười cười nhưng không nói lời nào.

Tứ ca Long Vũ liền nói: "Hai người các ngươi lại chạy đi nơi nào ? Hại chúng ta cũng lo lắng theo."

Long Dạ cười nói: "Vẫn là Tứ ca hiểu rõ chúng ta nhất. "

"Các người cẩn thận chút, đừng để khi Cô cô đến, gặp phải chỗ sơ suất, liên lụy chúng ta cũng theo các ngươi đồng thời bị phạt." Long Vũ đối với Long Dạ, Long Thường hết mực thương yêu, không ít lần bị hai người liên lụy.

Long Vũ đối với Long Thường đang nhìn mình cười, phân phó : "Long Thường nếu yêu quý ngươi Lục ca, hắn có ý định gì, ngươi trước tiên báo cho ngươi Ngũ Ca cùng với ta biết."

Long Thường khom người cười nói: "Vâng." Trong miệng mặc dù đồng ý, nhưng hắn nào dám bán đứng Lục ca. Hai người thường ngày như hình với bóng, trong các huynh đệ cảm tình thân mật nhất.

Long Dạ nghe Tứ ca nói như vậy, có chút không phục nói: "Tứ ca lo xa rồi, Thái hậu cô cô thăm viếng, ta nào dám sinh sự."

Long Vũ cười nói: "Ai lại biết đây, ngươi a ,là trời sinh gặp rắc rối , vẫn là cẩn thận cho tốt."

Long Dạ cười cười, liền nói sang chuyện khác: "Thái hậu cô cô năm nay vì sao phải trước thời gian một tháng hồi phủ, chẳng lẽ là có chuyện gì ?"

Nhị ca Long Bích suy đoán: "Sợ là các ngươi Tử Đình ca có chuyện gì xảy ra."

Long Dạ nhớ tới đại ca đệ tử - Nguyệt Lãnh ,nửa năm trước phụng mệnh tiến cung làm thư đồng cho Tử Đình ca ca, không biết Nguyệt Lãnh lần này có theo trở về không.

Long Thường lại hiếu kỳ nói: "Không biết đại ca có chuyện gì muốn nói chuyện với Tam ca a~."

Long Tinh nói: "Sáng sớm nhận được bồ câu đưa thư của quan ngoại Võ lão gia, hình như là có chuyện gì đó."

Long Dạ có chút kỳ quái: "Tam ca không phải mới từ quan ngoại cho Võ lão bá chúc thọ trở về sao, lẽ nào Tam ca ở quan ngoại gây nên chuyện gì ?"

Long Vũ cười nói: "Ngươi cho rằng Tam ca giống như ngươi, đi tới chỗ nào đều phải gây chuyện ? Có thể là thương lượng Tam ca hôn sự đi."

Quan ngoại Võ gia cùng Phó gia chính là thế gia chi giao, Võ lão chính là quan ngoại Võ gia mục tràng chủ ( chủ nông trường chăn nuôi lớn ) , tên Vũ Tu, vốn có hai người con, một trai một gái. Trường Tử Vũ Tư, vợ là Dương thị, trong võ lâm sớm có tên tuổi. Ấu nữ tên Thi nhi, từ nhỏ cùng lão Tam Long Tình có hôn ước.

Long Bích nói: "Không cần loạn đoán, tất cả mọi người làm việc của mình đi, ngày mai phàm là có bất kỳ sai lầm, chúng ta đều chịu không nổi."

Mấy người nghe xong, đáp một tiếng vâng, ai đi đường nấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro