Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

ĐỆ LỤC CHƯƠNG: DUY NHẤT THÊ TỬ.

Chuyện hai người xuất cung đã bại lộ từ lâu, tự nhiên không cần lén lút trèo tường thành hồi cung nữa. Hai người mới vừa đi tới cung môn phụ cận, Ngụy Đại Thống lĩnh đã mang theo Lăng Phong cùng thị vệ đến tiếp giá. Nguyệt Lãnh thấy Lăng Phong trên má vẫn còn sưng đỏ, không khỏi cảm thấy áy náy, chỉ đành hướng Lăng Phong hơi mỉm cười.

Nụ cười này không quan trọng lắm nhưng Ngụy Đại Thống lĩnh trùng hợp thấy lại không khỏi tức giận. Ngụy lão thầm nghĩ: Các Ngươi ở trong cung náo loạn, hại toàn bộ Cấm vệ dằn vặt bận rộn cả đêm, bây giờ Ngươi còn cười được? Ngụy lão nén tức giận đến thi lễ với Hoàng Thượng.

Tử Đình phất Tay, nói: "Ngụy lão khanh gia không cần đa lễ."

Ngụy lão gia tử đứng lên: "Hoàng Thượng người là Thiên tử, nên làm gương cho chúng dân, làm việc vạn lần không thể mất lễ nghi, kính xin Hoàng Thượng nhiều thương cảm chúng hạ thần."

Tử Đình hiểu rõ Ngụy lão bản tính, cũng không để ý, nói: "Lão khanh gia lo xa rồi."

Lão Đại Thống lĩnh còn định khuyên nhủ, Tử Đình đã hỏi trước: "Hiện giờ có phải Thái Hậu đang chờ trẫm thỉnh an không?."

Ngụy lão vừa nghe, vội nói: "Vâng, Thái Hậu đang ở Từ Duyệt Cung đợi Hoàng Thượng đây. Hoàng Thượng mau đến thỉnh an, Thái Hậu đã đợi một lúc rồi."

Tử Đình suy nghĩ một chút liền bước đi.

Nguyệt Lãnh đối với Ngụy Đại Thống lĩnh hạ thấp người thi lễ, cũng vội vàng đi theo.

Đến trước Từ Duyệt Cư đại môn, Tử Đình hít sâu một hơi, đối với Nguyệt Lãnh nói: "Chốc nữa vào Thái Hậu hỏi, toàn bộ đều từ Ta trả lời, Ngươi không cần nói chuyện."

Nguyệt Lãnh nhẹ giọng đáp "Vâng"

Mới vừa vào ngoại viện đã nhìn thấy ma ma thiếp thân bên cạnh Thái Hậu – Lộ Ma Ma ra đón. Lộ Ma Ma từ nhỏ theo hầu Thái Hậu đến lớn , mãi cho đến ngày hôm nay, cùng Thái Hậu cảm tình vô cùng thân mật. Tử Đình cũng xem Lộ Ma Ma giống như di nương mà đối xử.

Lộ Ma Ma nói: "Hoàng Thượng, Ngài thật là ! Nửa đêm xuất cung ra ngoài đã là không nên, làm sao lại còn cùng nữ thích khách dây dưa không rõ. Thái Hậu rất là lo lắng, đêm hôm qua nhận được tin liền ở đây chờ đợi, kết quả Ngài tới bây giờ mới trở về."

Tử Đình hỏi: "Thái Hậu đợi được hồi lâu, tức giận có phải cũng tiêu một ít?"

Lô Ma Ma nói: "Thái Hậu vốn là vẫn ngồi ở chỗ này chờ Ngài về, chỉ là đợi quá lâu, có lẽ đã ngủ thiếp đi rồi."

Tử Đình không khỏi cười khẽ. Lúc này, bên trong truyền đến Thái Hậu thanh âm: "Lô Ma Ma, Tử Đình trở về sao?"

Tử Đình thu lại nụ cười, cùng Nguyệt Lãnh đồng thời đi vào.

Thái Hậu lúc này đã tỉnh rồi, ngồi trên ghế thái sư. Tử Đình đi trước, Nguyệt Lãnh theo sau chậm nửa bước, cùng theo Lô Ma Ma vào điện. Lô Ma Ma đứng sau Thái Hậu. Tử Đình cùng Nguyệt Lãnh hành lễ, thỉnh an Thái Hậu.

Thái Hậu thấy hai người toàn thân hắc y, vẻ mặt lại rất có tinh thần, không khỏi chăm chú nhìn thêm một chút. Bà càng nhìn chỉ cảm thấy phi thường yêu thích, liền ôn nhu nói: "Đứng lên đi."

Tử Đình ám thở một hơi, xem sắc mặt Thái Hậu cũng không tức giận, hai người bọn ho tạ ân Thái Hậu xong, vừa muốn đứng lên. Thái Hậu mới chợt nhớ ra, để hai người bọn hắn tới mục đích không phải cho mình thỉnh an, mà là muốn vấn tội . Nghĩ vậy, Thái Hậu lấy lại vẻ uy nghiêm nói "Chậm đã."

Hai người nghe xong, chỉ đành lại quỳ xuống.

Thái Hậu nói: "Tử Đình, Ngươi thật là to gan, dám dẫn theo Nguyệt Lãnh nửa đêm xuất cung." Tử Đình cúi đầu, đáp: "Nhi thần biết sai, sau này sẽ không tái phạm nữa." Nhưng trong lòng hắn lại thầm bảo: " Sau này sẽ không để cho Người biết nữa".

Thái Hậu thấy Tử Đình nói vậy, nhất thời im lặng. Bà vốn tưởng rằng Tử Đình sẽ có lý do chối cãi, đêm hôm qua Bà đã nghĩ được rồi một đống lời giáo huấn. Hiện tại đương nhiên không dùng được rồi.

Thái Hậu suy nghĩ một chút nói tiếp: "Ngươi biết sai rồi thì tốt. Ngươi là Hoàng Thượng, càng phải chú ý ngôn hành cử chỉ ."

Tử Đình tiếp lời: "Vâng, Hài nhi sau này sẽ cực kì chú ý. Đều là Hài nhi bất hiếu, để Thái Hậu lo lắng. Thái Hậu mệt nhọc một đêm, không bằng để Hài nhi vì là Ngài xoa bóp một hồi cho đỡ mệt."

Hắn nháy mắt với Nguyệt Lãnh một cái rồi chính mình trước tiên đứng lên, đi tới Thái Hậu bên cạnh người, nhẹ nhàng vì là Thái Hậu xoa bóp.

Nguyệt Lãnh đương nhiên không giống như Tử Đình gan lớn, Thái Hậu không gọi dậy, hắn chỉ đành phải quỳ.

Thái Hậu thấy Tử Đình như thế nghe lời ngoan ngoãn, rất là cao hứng. Một bên tùy theo Tử Đình hầu hạ, vừa nói: "Các Ngươi cũng thực là, huyên náo trong cung loạn cả lên, hại Ngụy Đại Thống lĩnh lại tới lải nhải nửa ngày."

Bà chợt nhìn thấy Nguyệt Lãnh vẫn còn quỳ, thuận tiện nói: "Lãnh nhi, mau dậy đi. Này tất cả đều là Ngươi Tử Đình thúc chủ ý, không trách Ngươi."

Nguyệt Lãnh tạ ơn Thái Hậu, cũng đi tới Thái Hậu bên cạnh. Tử Đình nói: "Vâng, vâng, đều là Nhi thần   lỗi, sau này Nhi thần thật không dám. Thái Hậu cũng mệt mỏi, Người mau nghỉ ngơi đi, chúng Nhi thần xin cáo lui."

Nói rồi, hắn đối với Nguyệt Lãnh nháy mắt, liền muốn chuồn ra.

Thái Hậu lại đột nhiên nhẹ giọng hỏi: " Người kia nữ thích khách là ai ?"

Tử Đình dừng bước chân, nói: "Chuyện này Nhi thần không biết."

Thái Hậu lại nói: "Nếu không phải là đi cùng Hoàng Thượng, vậy thì thật là thích khách rồi. Xin mời Hoàng Thượng truyền lệnh cho Ngụy Đại Thống lĩnh truy nã đi."

Tử Đình vừa nghe liền sốt sắng : "Không thể."

Thái Hậu hỏi: "Vì sao?"

Tử Đình nói: "Lần này trong cung cũng không có gì tổn thất, Hài nhi nghĩ cũng không cần làm lớn chuyện làm gì."

Thái Hậu hơi nhíu mi: "Đêm khuya xông vào thâm cung, làm sao biết nàng ta có âm mưu gì hay không? Vẫn là điều tra rõ ràng tốt hơn. Huống hồ tầm nã thích khách vốn là Ngụy Đại Thống lĩnh chức trách."

Tử Đình vội la lên: "Không nên."

Thái Hậu lại hỏi : "Làm sao vậy? Hoàng Thượng cho rằng Ta nói không đúng sao?"

Tử Đình nói: "Nhi thần cũng không phải ý này. Chỉ là giao cho Ngụy Đại Thống lĩnh hành sự, Nhi thần cảm thấy không thích hợp."

Tử Đình nghĩ thầm, Ngụy Đại Thống lĩnh này làm việc luôn luôn tuân theo quy củ, vô cùng cứng nhắc, chuyện này nếu như để hắn làm nhất định không tốt khống chế, Hương Nhi tự nhiên phiền phức. Nhưng nhất thời hắn không nghĩ ra lý do gì để đáp lời Thái Hậu.

Thái Hậu hừ một tiếng, nói: "Ngươi còn không nói thật? Nghe nói Ngươi cùng thích khách nha đầu kia khá hiểu biết, chính là Ngươi đưa nàng cứu đi ."

Tử Đình bối rối: "Chuyện này, chuyện này. . . . . ."

Hắn đang nghĩ phải như thế nào trả lời. Thái Hậu đã hỏi: "Nguyệt Lãnh Ngươi nói."

Nguyệt Lãnh nghe thấy Thái Hậu hỏi mình, không khỏi ngẩn ra,

Tử Đình vội vã cướp lời: "Chuyện này Mẫu Hậu hãy để Nhi thần trả lời."

Nguyệt Lãnh cũng nói: "Đúng vậy, Thái Hậu cô nãi nãi, Tử Đình thúc hiểu rõ ràng mọi chuyện hơn Chất nhi."

Thái Hậu nói: "Được, đã như vậy, liền Hoàng Thượng đáp lời đi."

Tử Đình bất đắc dĩ, chỉ đành phải nói: "Chuyện này, Nhi thần cùng nàng cũng không quen thuộc, chỉ là ...nàng cũng không phải là .... thích khách gì đó. Nàng chỉ là lạc đường."

Thái Hậu hừ lạnh: "Lạc đường? Ở trong cung lạc đường?"

Nguyệt Lãnh chỉ đành đáp " Vâng:

Thái Hậu cười khẽ: "Tên của nàng, nói vậy các Ngươi cũng không biết?"

Tử Đình nói: "Vâng, Thái Hậu anh minh. Nhi thần và cô ấy chỉ là bèo nước gặp nhau, vì lẽ đó ra đến ngoài cung liền đường ai nấy đi."

Thái Hậu nói: "Chỉ đơn giản như vậy sao."

Tử Đình nhắm mắt nói: "Tự nhiên là như vậy. Nàng cũng không phải là thích khách gì, chỉ là bị lạc đường mà thôi. Hài nhi luôn nhớ lời Thái Hậu thường ngày giáo huấn, làm người phải thiện lương , muốn rộng lòng đối đãi thế nhân. Vì lẽ đó, chuyện này liền chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không đi."

Thái Hậu trầm ngâm không nói lời nào. Nàng tự nhiên không tin lời của nhi tử, nhưng lại không muốn để nhi tử ở Nguyệt Lãnh trước mặt quá khó xử.

Tử Đình khuyên nhủ: "Thái Hậu ngài nghĩ xem, chuyện này nếu như thật giao cho Ngụy Đại Thống lĩnh, ông ta nhất định sẽ lật tung cả kinh thành ." Hắn ngừng lại một chút, rồi nói: "Đến thời điểm, Đại Biểu Ca tự nhiên cũng sẽ biết, huynh ấy cũng phải lo lắng."

Thái Hậu liếc mắt nhìn hắn: "Hừ, Ngươi nhưng là lo lắng Ngươi Đại Biểu Ca biết rồi, muốn phạt Ngươi một mình xuất cung chi tội sao?."

Tử Đình nói: "Chuyện này Nhi thần có lỗi, tự nhiên sẽ cam tâm chịu phạt."

Thái Hậu nhìn nhi tử, có chút đau lòng, nói: "Được rồi, Ngươi biết là tốt nhất. Sau này làm việc phải thật cẩn thận, đừng tiếp tục làm chuyện gì trái quy củ. Nếu là Ngươi Đại biểu ca thật muốn phạt Ngươi, cũng không có ai giúp Ngươi cầu tình đâu."

Tử Đình đại hỉ, vội cùng Nguyệt Lãnh tạ ơn Thái Hậu, hồi tẩm cung.

Ngày thứ hai, Tử Đình chỉ hận thời gian trôi qua chậm, cả ngày sốt ruột chờ đến tối cùng Hương Nhi lần thứ hai gặp gỡ.

Mắt thấy mặt trời lặn, Thái Hậu đột nhiên truyền lệnh , muốn cùng Hoàng Thượng và Nguyệt Lãnh đồng thời dùng thiện. Tử Đình tuy rằng vô cùng không tình nguyện, cũng không cách nào chối từ.

Thái Hậu quan niệm tu Phật là tu tâm không tu khẩu , vì lẽ đó không cần ăn chay. Thái Hậu hôm nay vô cùng hứng thú nói chuyện, kể về chuyện tình ngày bé của Tử Đình. Nguyệt Lãnh nghe xong cảm thấy rất hứng thú. Thái Hậu lại nói đến Phó gia các chất nhi khi còn bé chuyện tình, Nguyệt Lãnh nghe vô cùng say sưa, thỉnh thoảng còn hỏi thêm vài câu.

Tử Đình mắt thấy thời gian cùng Hương Nhi ước hẹn càng lúc càng gần, không khỏi tâm trạng rất sốt ruột. Hắn bây giờ như đứng đống lửa, như ngồi đống than, không khỏi mất tập trung.

Thái Hậu thấy Tử Đình dáng dấp, mở lời hỏi: "Tử Đình, Ngươi có tâm sự sao?"

Tử Đình nghe Thái Hậu hỏi, miễn cưỡng lên tinh thần, cười bồi nói: "Nhi thần nào có cái gì tâm sự, thấy Ngài hứng thú rất cao, không đành lòng quấy rầy thôi."

Thái Hậu nói: "Nhìn Ngươi một bộ hồn vía lên mây, chẳng lẽ là chê Ta lão thái bà này nói chuyện dông dài sao?"

Thái Hậu bây giờ chỉ mới ngoài bốn mươi. Khi còn trẻ Bà cũng từng là thiên hạ đệ nhất đệ nhị đại mỹ nhân. Bây giờ con cháu trưởng thành, Thái Hậu cảm giác sâu sắc mình già nua đi. Bình thường mặc dù không nói, kỳ thực Bà hận nhất người khác gọi mình một tiếng "lão". Bà không bao giờ cập tới chính mình tuổi tác, bây giờ nói ra "lão thái bà" ba chữ, dĩ nhiên là trong lòng Bà bất mãn hết sức.

Tử Đình vội cười bồi nói: "Nhi thần nào có ý này. Chỉ là gần đây chính sự bận rộn, Nhi thần có chút lo lắng mà thôi. Việc này cũng là Nhi thần cẩn tuân Thái Hậu giáo huấn, tất cả đều lấy quốc sự làm trọng."

Thái Hậu hừ lạnh: "Ngươi lo lắng quốc sự đương nhiên mệt nhọc. Ta đây lão thái bà cả ngày nhàn rỗi, đến buổi tối cũng không cho Ngươi nghỉ ngơi. Ta thực sự là lão hồ đồ rồi."

Tử Đình vội đứng lên nói: "Thái Hậu quá lời, Nhi thần tuyệt không ý này, Nhi thần không dám."

Hắn vừa đứng lên, Nguyệt Lãnh cũng liền vội đứng lên khom người nói: "Thái Hậu cô nãi nãi, Hoàng thượng không phải có ý này, Thái Hậu cô nãi nãi bớt giận."

Thái Hậu thấy hai người vẻ mặt lo sợ, tâm trạng cảm thấy thoả mãn một chút. Nhưng cơn giận vẫn còn sót lại chưa hết: "Hoàng Thượng còn có cái gì không dám? Ta xem Hoàng Thượng là càng ngày càng không đem Ta đây người mẫu thân để ở trong mắt."

Tử Đình vội nói: "Thái Hậu sao lại nói như vậy? Tử Đình khi nào dám trái lời ngài đây. Ngài lời này nếu như cho Đại biểu ca nghe được, sợ là muốn đánh chết Nhi thần rồi."

Thái Hậu thấy gần đủ rồi, mới nói: "Thật sao? Vậy Ta nói cái gì, Ngươi cũng liền không dám không nghe?"

Tử Đình quỳ xuống một gối, cúi đầu nói: "Thái Hậu có chuyện gì, kính xin phân phó."

Thái Hậu hài lòng để Nguyệt Lãnh nâng dậy Tử Đình, vẻ mặt lập tức hòa ái dễ gần. Bà vẫy tay để Tử Đình đi đến trước mặt mình rồi nói: "Tử Đình, Ngươi tuổi cũng lớn. Nương đây đã vì Ngươi lập thành một mối hôn sự."

Tử Đình kinh hãi: " Người nói cái gì hôn sự?."

Thái Hậu thấy Tử Đình phản ứng thật giống so với mình dự tính thậm chí còn cường liệt hơn. Nhưng Bà vẫn nói tiếp: "Trai lớn dựng vợ, huống hồ sớm một chút vì Ngươi cưới phòng thê thất cũng tốt ổn định tính tình của Ngươi."

Tử Đình suy nghĩ một chút rồi nói: "Nhưng là, Nhi thần tuổi còn nhỏ. Hơn nữa, mấy biểu ca đều chưa đón dâu, Nhi thần sao có thể cưới thê tử trước được, việc này vẫn là sau này hãy bàn đi."

Thái Hậu lắc đầu: " Ta đều chọn xong con dâu rồi, sao có thể bàn sau được. Ngươi trong lòng có người vừa ý rồi sao."

Tử Đình nói: "Đương nhiên không có, chỉ là...chỉ là Nhi thần hiện nay còn chưa muốn thảo luận chuyện hôn nhân đại sự."

Thái Hậu không vui, trách: " Ta khi nào cùng Ngươi thảo luận? Hôn nhân đại sự, luôn luôn do phụ mẫu làm chủ, Ngươi mới vừa rồi còn nói muốn nghe lời của Nương, bây giờ đã muốn trái lời sao?."

Tử Đình vội nói: "Nhi thần sao dám không nghe lời của Mẫu hậu, chỉ là... chỉ là việc này vô cùng trọng đại, liên quan đến Nhi tử một đời hạnh phúc. Vì lẽ đó kính xin Mẫu hậu cân nhắc.."

Thái Hậu cười nói: "Ngươi đứa nhỏ này, nói chuyện khẩu khí nhưng càng ngày càng cùng lão Lục tương tự. Nương đương nhiên biết, hôn nhân không giống trò đùa, huống hồ thê tử của Ngươi tương lai vẫn là Nhất quốc chi mẫu, tự nhiên suy tính rất là kỹ càng. Ngươi yên tâm, tiểu thư này, bất luận gia thế, tài học, tướng mạo, tuyệt đối là vạn người tuyển một , vi Nương rất hài lòng ."

Tử Đình thầm nghĩ trong lòng: "Là Ta muốn cưới thê tử, Nương hài lòng thì có ích gì."

Tử Đình trong lòng sớm đem Hương Nhi xem là hắn đời này duy nhất thê tử mà bản thân hắn cũng không biết. Bây giờ, Thái Hậu đột nhiên đưa cho hắn một mối hôn sự, hắn mới ý thức được, mặc dù cùng Hương Nhi mới lần đầu gặp gỡ nhưng lại tình thâm tựa biển, mặc cho Nhược Thủy tam thiên, chỉ muốn uống độc một muôi.* ( Nghĩa là mặc dù Tử Đình gặp 3000 giai lệ cũng chỉ muốn có một mình Hương Nhi)

Thái Hậu thấy hắn trầm ngâm không nói, chỉ cho là hắn thẹn thùng, bèn nói: "Ta liền viết một phong thư, đem chuyện này nói cho Ngươi Đại biểu ca. Đợi qua tết Nguyên tiêu sẽ cho người đến Mai phủ cầu hôn."

Tử Đình kinh hãi, vội hỏi: "Nương, Ngài là nói Mai phủ nha đầu mũm mĩm kia sao? "

Thái Hậu nghe xong cười nói: "Hoàng Thượng thật là, đều đã trưởng thành sao còn nói chuyện như vậy. Bây giờ Mai nhi đã giống khi còn bé béo tròn nữa."

Bà ngừng một chút, nói tiếp: "Haizz, các Ngươi cùng đều mười năm không gặp. Trước đó vài ngày Mai nhi tiến cung cho Ta vấn an. Nàng bây giờ đã lớn thành đại mỹ nhân rồi, hơn nữa đoan trang hiền thục, có tri thức hiểu lễ nghĩa, thực sự là làm người ta yêu thích."

Tử Đình nói: "Con bé kia mà có thể đoan trang hiền thục, chọc người yêu thích sao? Nương, Người đừng để cho nàng ta lừa."

Thái Hậu nói: "Ta vẫn chưa mắt mờ chân chậm, Mai đại nhân gia giáo hẳn không tệ."

Tử Đình không khỏi kêu khổ. Vị này Mai đại nhân là đương triều Ngự sử, làm người nhất cương trực công chính đến mức gàn bướng. Mai đại nhân đã qua tuổi bốn mươi mới có một nữ nhi, dĩ nhiên sủng ái phi thường. Nữ tử này sức khỏe yếu nhiều bệnh, phụ mẫu lại càng thương tiếc.

Hơn nữa, Mai phu nhân cùng Thái Hậu năm xưa chính là khuê phòng khăn tay chi giao* ( Ý là Tình như tỉ muội ấy), nên liền nói đùa tương lai muốn kết thành thông gia . Sau đó Thái Hậu lên làm Thái Hậu, Mai phu nhân cũng trở thành Nhất phẩm phu nhân. Chỉ là Mai nhi từ nhỏ thể kém nhiều bệnh, cùng Tử Đình khi còn bé cũng từng cùng nhau chơi đùa .

Tử Đình là nam hài tử. Mai nhi thân thể không tốt nhưng tính tình lại rất bướng bỉnh mạnh mẽ. Tử Đình vẫn luôn xem nàng như muội muội mà xử . Mai cô nương nhũ danh là Thược Dược. Tử Đình liền trêu nàng dáng vẻ quá xấu, tính khí lại xấu, tương lai không ai thèm cưới nàng. Sau đó một Cô cô ở xa của Mai nhi đưa nàng đi, vị kia cô cô là một ni cô. Tử Đình còn tưởng rằng Mai nhi cũng sẽ đi làm ni cô. Nào biết bây giờ Nàng trở về rồi còn bị Thái Hậu chọn trúng.

Thái Hậu nói: "Việc này cứ như vậy quyết định. Ta muốn viết thư cho Ngươi Đại Biểu Ca biết."

Tử Đình thấy Thái Hậu như vậy liền cho là thật, tâm trạng vô cùng lo lắng, bật thốt lên: "Hài nhi không muốn kết hôn với nàng."

Thái Hậu thấy hắn vô cùng nghiêm túc, không khỏi hỏi: "Chẳng lẽ là Hoàng Thượng có ý trung nhân rồi?."

Tử Đình quyết tâm đáp: "Đúng vậy."

Thái Hậu thấy kỳ lạ, không khỏi cũng có mấy phần tức giận: "Chẳng lẽ có cung nữ nào cùng Hoàng Thượng có tư tình?."

Tử Đình vội vã lắc đầu, nói: "Nàng là một nữ tử rất tốt rất rốt ."

"Rất tốt rất tốt nữ tử?" Thái Hậu hơi thu liễm tức giận: "Nàng họ gì? Phụ mẫu là ai? Nhà ở nơi nào? Các Ngươi làm sao quen biết?"

Tử Đình tất nhiên là không trả lời được. Mắt thấy cùng Hương Nhi ước định thời gian đã đến, Hắn càng không nghĩ được nhiều, vội nói: "Những chuyện này nhi thần ngày sau tự nhiên sẽ hướng về Ngài bẩm báo. Tóm lại, Nhi thần là thật rất thích nàng." Nói xong, Hắn vội vã hướng cửa điện mà đi

Thái Hậu vừa vội vừa giận, vội vàng hỏi dò Nguyệt Lãnh. Nguyệt Lãnh biết chuyện cũng không nhiều, chỉ đành đem Hương Nhi chuyện tình nói một lần.

Thái Hậu càng thêm tức giận, không muốn Tử Đình cứ như vậy hồ đồ. Hắn là Nhất quốc chi quân,sao có thể cùng một nữ thích khách không rõ lai lịch giao phó thâm tình. Bà càng nghĩ càng sợ cô gái kia đối với Hoàng Thượng bất lợi, vội vã để Nguyệt Lãnh đi theo hắn.



(Lời chủ nhà a~:

- Tử Đình Đại biểu ca chính là Gia chủ nhà họ Phó - Phó Long Thành.

- Truyện được 6 chương rồi, các nàng đọc truyện có thể cho ta chút cảm tưởng không ? 

Hẹn gặp lại a~ ! )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro