Phiên ngoại Tiểu Kê thành thân kí
Khánh trúc nan thư
Tác giả: Tự Từ
Edit: Thiên Di.
Mừng ngày muội gia nhập cái hội ăn chơi của tỷ, tỷ đã ra sức edit cái này cả một buổi để tặng muội, vì là quà tặng nên muội tùy ý chém giết, thậm chí muốn mang về làm của riêng hay set pass, cứ yêu cầu một tiếng ta sẽ đồng ý lập tức. Hy vọng muội cũng thích sự đáng yêu của Lan Khánh cùng Tiểu Thất như ta.
*Tung hoa, tung hoa*
Phiên ngoại Tiểu Kê thành thân kí
Hôm nay Tiểu Thất cùng Lan Khánh đi tuần thành tuần vừa được một nửa, lúc đi ngang qua trà lâu Đông phố thì bị một người bên trong gọi lại.
“Tiểu đầu nhi, Tiểu Thất, trong này!” Lý Trung cách song cửa hướng đầu ra ngoài gọi hai người.
Tháng bảy phương chí, chính ngọ nắng chói chang tươi đẹp, Tiểu Thất ngẩng đầu nhìn nhìn trời, liền nói: “Thật sự quá nóng, vào trà lâu uống một chén nước lạnh rồi tái tiếp tục tuần thành đi!”
Lan Khánh gật gật đầu, liền cùng Tiểu Thất đi vào bên trong trà lâu.
Lâu bên trong trừ bỏ Lý Trung ngồi ở ngoài còn có Đinh Kim, Đinh Kim gọi cho bọn hắn mỗi người một chén băng tâm hạt sen thang, Tiểu Thất nhận lấy uống liền một ngụm lớn.
Lan Khánh thổi cái khẩu tiêu, Hắc Hắc từ bên ngoài phòng bay đến ngoan ngoãn đậu ở trên tay Lan Khánh, Lan Khánh chọn một viên hạt sen đút cho nó, tiểu điểu nhi vui vẻ ăn mau, hắn lúc này mới uống vài ngụm ngọt thang.
“Hôm nay như thế nào không mang Tiểu Trư đi theo?” Lý Trung hỏi.
“Tiểu trư ngày hôm qua không biết ăn phải cái gì, hôm nay vẫn tiêu chảy, ta phải kêu sư huynh buông tha cho nó nghỉ ngơi, không mang theo.” Tiểu Thất nói.
Lan Khánh lạnh lùng hừ một tiếng. “Phòng bếp cũng không biết đang làm cái gì, hôm qua tiểu trư chỉ ăn hai cái chân gà mà thôi bụng liền bị như vậy. Đợi một lát ta trở về nhất định đánh bọn họ mấy bản, hơn nữa chân gà là do Tiểu Lan Hoa làm, tuyệt đối không tha nàng”.
Tiểu Thất nói: “Sư huynh ngươi đừng oan uổng Tiểu Lan Hoa, nương nàng đã nhiều ngày có việc, nàng đều về nhà không đến nha môn nấu ăn. Tám phần là do đầu bếp khác có vấn đề. Ta trở về sẽ xem xét.”
” Cho dù như vậy cũng là nàng sai!” Lan Khánh cả giận nói: “Nàng làm gì xin nghỉ về nhà, phòng bếp hiện nay đều không phải là do nàng quản sao? Nàng không ở, những người khác liền tạo phản, còn hại đến trư của ta! “
Tiểu Thất nghĩ nghĩ nói: “ Nghe nói là nương nàng cảm thấy được nàng tuổi không còn nhỏ, tìm cho nàng một nhà chồng. Nàng đã nhiều ngày vừa học thêu thùa nữ công lại vừa tìm hoạ sư vẽ tranh, cả ngày bị xoay mòng mòng. “
Tiểu Thất thốt ra lời này cái chén trong tay Đinh Kim liền “khách” một tiếng thiếu chút nữa lật úp.
Tiểu Thất thấy vậy đôi mắt hoa đào nhíu nhíu, tà tà đối Đinh Kim nói: “Hơn nữa lại nghe nói a, Quy Nghĩa huyện trăm dặm có rất nhiều tiểu tử ái mộ nàng đã lâu, tranh họa còn chưa vẽ xong, họa sư mới tiết lộ ẩn ý một chút, một đống người liền hăm he cử bà mối đến đạp sập cửa rồi. “
” Muội tử của ta a, phương hoa chính mậu ( hoa thơm cỏ ngọt), thật sự là đáng để một đống người phá cửa muốn cướp về! Không giống người nào đó a, yêu mến người ta lâu như vậy nhưng động tĩnh gì cũng không có, làm cho người ta si ngốc chờ đợi, là muốn người ta đợi cho đến khi sông cạn đá mòn có phải hay không? “
“. . . . . .” Đinh Kim rầu rĩ nói: ” Ta nếu như đi cầu hôn, nương nàng cũng không ưng thuận. Nương nàng đã từng cậy người nói cho ta biết làm bộ khoái chính là cuộc sống đao tiên kiếm huyết, nàng không muốn nữ nhi mình sau này mỗi ngày không yên lòng.”
” Cho nên ngươi liền lùi bước sao?” Tiểu Thất cười giễu cợt một tiếng. ” Nương nàng là vì nóng lòng cho ái nữ, sợ nữ nhi chịu khổ mới có thể nói như vậy, nhưng Tiểu Lan Hoa là người như thế nào ngươi chẳng lẽ còn không biết? Nếu muốn nói đao tiên kiếm huyết, nữ oa nhi kia từ nhỏ lưng đeo huyết hải thâm cừu, đã sớm trong tinh phong huyết vũ không thể quay lại, nàng nếu như hợp ý ngươi, cho dù theo ngươi lại sẽ vất vả khổ cực bọn ta cũng sẽ không nói một tiếng, nhưng nếu ngươi vô tâm không muốn cùng người ta một chỗ, nàng cũng không thể vì ngươi cả đời không lấy chồng. “
Tiểu Thất nói như vậy Đinh Kim liền trở nên nóng nảy.” Ta có nghĩ muốn cùng nàng một chỗ, cũng vì chưa đủ tiền, nhưng nương nàng nhanh như vậy cấp nàng tìm nhà chồng, trong khoảng thời gian ngắn này ta nào có biện pháp?”
Tiểu Thất ha ha cười, con ngươi chuyển một vòng, nhìn về phía Đinh Kim, lưỡng đạo lông mi hướng hắn nhíu nhíu.” Nếu người khác, kia tuyệt đối không có biện pháp, khả nếu bổn đại gia đồng ý ra mặt, kia lại dễ như trở bàn tay, đừng nói là hoa lan, ngươi muốn hoa thược dược, hoa mẫu đơn còn có cây hoa trà đại gia đều có thể lấy về cho ngươi!”
” Tiểu Thất, ta biết đầu óc ngươi nhanh nhẹn, có biện pháp nào mau giúp ta ngẫm lại!” Đinh Kim nói.
” Hừ hừ, kêu một tiếng Thất ca nghe một chút!” Tiểu Thất vểnh cái lổ tai lên một chút, vẻ mặt vô vàn đắc ý.
“Thất ca!” Đinh Kim kêu thật.
Lan Khánh ở một bên thấy thật muốn hướng khuôn mặt Tiểu Thất đánh một cái, người này không có lúc nào là đứng đắn cho hắn nhờ. Hắn nhìn một chút sắc trời, sau đó liếc Tiểu Thất một cái:” Đừng đùa, thời gian không còn sớm, phải tuần thành!”
” Là sư đệ không đùa! Ta tiếp tục đi tuần đi!”. Tiểu Thất nào dám chống lại Lan Khánh, lập tức trở nên yếu thế.
Lan Khánh gật đầu ly khai chỗ ngồi, từ túi tiền xuất ra một ít bạc vụn đặt trên bàn, túm lấy chim nhỏ liền đi.
Tiểu Thất cũng đi theo Lan Khánh, sau đó quay đầu lại đối Đinh Kim nói:” Ngươi không cần khẩn trương, Đàm đại nương bên kia ta cùng Tiểu Hắc đi nói một tiếng liền thành, hai chúng ta coi như là đã từng giúp Đàm gia, nếu không thành ta ngay cả Thi đại nhân cũng thỉnh đi giúp ngươi nói xong, vậy không phải được rồi chứ?”
” Về phương diện sính lễ”. Tiểu Thất nhíu mày. “Đại gia ta gần đây vừa bán một tấm nhân bì diện cụ, một đống vàng đang lo không chỗ ném đi, ngươi xem khi rỗi, vào phòng ta lấy”.
Tiểu Thất nói qua nghe có vẻ đơn giản, nhưng kỳ thực cũng chính là đơn giản như vậy.
Tiểu Thất cùng Lan Khánh đi tới chỗ Đàm đại nương nói qua. Hôn lễ liền thông qua. Đinh Kim muốn thành thân, chuyện tình truyền ra, nha môn huynh đệ già trẻ lớn bé có tiền cũng đều ra sức đóng góp hết mình. Tiễn hồng, hỉ thiếp, mua lễ vật, tất cả mọi việc đều chuẩn bị chu toàn, thậm chí ngay cả Lan Khánh cũng vì hắn mà mời tới lão sư chuyên làm y phục cấp cho Đinh Kim cùng Tiểu Lan Hoa một bộ hỉ phục.
Đến khi đo y phục thì Tiểu Lan Hoa thẹn thùng nhìn Đinh Kim, Đinh Kim cũng tiếu ý ngây ngất quay về nhìn Tiểu Lan Hoa.
Lan Khánh có chút không rõ hỏi Tiểu Thất ở bên cạnh đang gặm điểm tâm vang lên tiếng ‘khách lạp, khách lạp’ không ngừng:” Không phải một người yêu thích một người, người kia cũng yêu thích lại thì tốt rồi sao? Vì cái gì còn muốn thành thân?”
Tiểu Thất thản nhiên nói:” Thành thân tự nhiên là ai cũng muốn, như vậy có thể cùng đối phương gắn bó cùng nhau cho đến hết đời”. (cái miệng hại cái thân, ai~)
Tiểu Thất vừa nói vừa gặm điểm tâm, cũng không trông thấy khi mình đang nói thì Lan Khánh vẻ mặt như vừa bừng tỉnh đại ngộ.
Sau khi Tiểu Lan Hoa cùng Đinh Kim đo xong, Lan Khánh cũng đem lão sư kêu vội tới đo cho chính mình cùng Tiểu Thất.
Tiểu Thất bị lão dời qua dời lại hí hoáy đo đo đếm đếm, không hiểu ra sao nói:” Đây là để làm chi?”
” Làm cho ngươi y phục.” Lan Khánh nói
” Ta y phục đều còn, không cần làm nữa!” Tiểu Thất nói.
” Đương nhiên không được.” Lan Khánh như vậy nói.
Đinh Kim cưới Tiểu Lan Hoa ngày đó, Lan Khánh rất sớm liền vội vàng đi lên, vội vàng vội vàng ra ra vào vào cũng không biết đang làm cái gì, Tiểu Thất còn đang ngủ không phát giác, mãi đến trong phòng đột nhiên xông vào mấy đại thẩm đem hắn từ trên giường dựng lên, hắn mới giựt mình giác ngộ sự tình có điểm không đúng.
“Nãi nãi a. Các người là ai? Muốn làm gì?” Tiểu Thất kêu to :” Đừng tới đây a! “
Nhưng mà bọn đại thẩm chẳng những không nghe Tiểu Thất nói, mà còn ba chân bốn cẳng đem hắn lột trụi lủi a.
” Hả? hả?” Tiểu Thất hai tay ôm ngực, cả kinh kêu gào. “Phi lễ a!”.
” Ầm ĩ muốn chết, Trần Tiểu Kê ngươi câm miệng cho ta!” Thanh âm Lan Khánh chấn động từ bên ngoài truyền đến.
Tiểu Thất nghe thấy liền thẳng kêu:” Sư huynh cứu mạng, có ba nữ nhân to béo xông vào trong phòng thoát y phục ta a!”
Lan Khánh đi tới cửa phòng nói:” Nhanh lên một chút thoát đi sau đó mặc vào, tóc tuỳ ý là tốt rồi, bằng không không kịp giờ lành!”
Lan Khánh mở miệng một cái, Tiểu Thất mới phát giác Lan Khánh là đối mấy đại thẩm này nói, hơn nữa thực rất quỷ dị chính là trên người Lan Khánh cư nhiên mặc vào một bộ hỉ phục tân lang.
Tiểu Thất líu lưỡi, cả người chết cứng ngay tại chỗ, đây là muốn làm gì? Tiểu Thất run như cầy sấy mà hướng tầm mắt về phía mấy đại thẩm kia, tiếp theo nhìn tỉ mỉ mấy món mà đại thẩm cầm trong tay…
“Không thể nào. . . . .” Tiểu Thất khóc lóc thảm thiết, khuôn mặt biểu cảm nhìn về phía đại sư huynh nhà hắn.
“Hừ hừ! Nhân sinh đắc ý, cửu hạn gặp mưa phùng, tha hương ngộ cố tri, đêm động phòng hoa chúc, bảng vàng đề tên. Tiểu Hắc đại nhân ta hôm nay tâm tình tốt!” Lan Khánh chấp tay sau lưng vừa nhảy vừa đi.
Đại hỉ cử hành trong nha môn. Đinh Kim mừng rỡ nhìn Tiểu Lan Hoa mặc hỉ phục được dắt vào, mũ phượng mang theo, trên đầu đội một cái hỉ khăn, tân nương khi thấy Đinh Kim thì cực kỳ xúc động. Lập tức được người dắt vào hướng tới phía trước chủ vị.
Tiểu Lan Hoa phụ mẫu chết sớm, lúc sau nhận Đàm đại nương làm mẹ nuôi, vì thế Đàm đại nương ngồi ở vị trí nữ chủ, mà Tiểu Lan Hoa xem Thi Vấn là tái sinh phụ mẫu, Thi Vấn tự nhiên cũng bị thỉnh đến ngồi vào vị trí nam chủ vị.
Ở đây đều là quan sai nha dịch trong nha môn, mọi người trên mặt đều lộ vẻ cười, cả đại sảnh tràn đầy không khí vui mừng.
Chiếu theo cấp bậc lễ nghĩa, một âm thanh bắt đầu xướng:” Nhất bái thiên địa!”
Lúc này tiền thính bỗng nhiên truyền đến một tiếng:” Chậm đã!”. Tiếp đó Lan Khánh cũng mặc hỉ phục đồng dạng kéo một người bọc khăn hồng mũ phượng đích thị là tân nương tử từ bên ngoài cực kỳ kích động chạy vào.
” Tốt lắm, có thể bắt đầu rồi!” Lan Khánh đem Đinh Kim cùng Tiểu Lan Hoa đẩy ra sau, hướng về phía cha hắn cười không ngừng.
Tức thì mọi người chết đứng tại chỗ, ai cũng chưa nghĩ ra Lan Khánh cư nhiên lại mặc hỉ phục mang theo tân nương ở đâu lòi ra.
Người xướng lễ kia rất lâu không lên tiếng. Lan Khánh đang cao hứng bừng bừng chờ đợi lại chờ đợi, rốt cục hung tợn đối người nọ nói.” Ngươi còn không mau hô nhất bái thiên địa! Phải lỡ mất giờ lành, Tiểu Hắc đại nhân liền đem đầu ngươi cấp cho nhà bếp ninh nhừ, sau đó đem làm cầu đá chơi!”
” Đúng, đúng ,đúng!” Người nọ ngay sau đó lập tức hô:” Nhất bái thiên địa ——”
” Từ từ chờ một chút, Tiểu Hắc ngươi làm cái gì vậy?” Thi Vấn kinh hãi.
“ Chờ bái hoàn nói sau, cha ngươi trước tiên ngồi xuống!” Lan Khánh chạy tới đem cha hắn ấn xuống chỗ ngồi, sau đó hoan hỉ trở lại tại chỗ xoay người hướng ra phía ngoài, nhưng khóe mắt dư quang trông thấy người bên cạnh thế nhưng giống đầu gỗ cũng không nhúc nhích, Lan Khánh trên mặt trở nên dữ tợn còn nói thêm:
” Trần Tiểu Kê, ngươi nếu dám không bái, chúng ta buổi tối sẽ thử xem!”
Lan Khánh uy hiếp một tiếng này quả thực rất khủng bố, hoàn toàn hiệu lực, Tiểu Thất khăn hồng nhớ tới hai lần trước buổi tối hắn đều chân nhuyễn không rời được giường, liền rưng rưng xoay người nhìn trời mà cúi đầu.
Nãi nãi a ……….
Lan Khánh lập tức cũng vô cùng cao hứng cúi đầu.
“Là Tiểu Thất!” Bên cạnh có người kinh hô.
” Ai nha, thật sự là đáng thương Thất ca a. . . . . . Rốt cuộc bị Tiểu đầu nhi chộp tới bái đường. . . . . .”
“Nhị bái cao đường!”
Hai người song song quay lại đối hai người trên chủ vị cúi đầu.
” Như thế nào không ai cùng ta nói ngày hôm nay cũng là ngày đại hỉ của Tiểu đầu nhi cùng Thất ca a?” Ta không mang bao tiền lì xì vậy phải làm sao bây giờ!” Một bên có người nói thầm.
” Phu thê đối bái!”
Lan Khánh vội vàng đem Tiểu Thất chuyển đối mặt, tiếp theo dùng sức bái xuống. Nhưng bởi vì thân cận quá, đầu Lan Khánh hung hăng đụng vào trên ót Tiểu Thất, Tiểu Thất bị đụng phải vựng vù vù thiên toàn địa chuyển trời đất quay cuồng.
” Đưa vào động phòng!”
Một thanh âm cuối cùng vang lên xong, Lan Khánh liền phi thường – cao hứng kéo ái kê mà hô: ” Cha ta cùng Tiểu Thất đi động phòng, buổi tối không cần chờ ăn cơm!” Tiếp theo cũng không quay đầu lại hướng tiểu viện bọn họ thẳng tiến.
Khách khứa bị lưu lại đều sững sờ ở tại chỗ, bọn họ chưa từng gặp qua tân lang nóng tính như vậy, cứ như vậy khẩn cấp nhập tân phòng.
Thi Vấn nhìn Nam Hương bên cạnh hắn một cái, Nam Hương trên mặt cũng là ngũ thải tân phân ( chuyển qua năm màu í). Nam Hương quay về nhìn Thi Vấn hồi lâu mới khoan thai cung tay nói: ” Chúc mừng đại nhân được một nàng dâu hiền lương thục đức, ôn nhu dịu dàng, lại cung kiệm, thật là tốt. . . . . .”
” Ai. . . . . .” Thi Vấn vỗ về cái trán. Thở dài một hơi thật sâu.
Hắn bây giờ muốn chết a…
=== phiên ngoại hoàn===
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro