mơ
em vẫn mơ dù nắng đổ chiều tà
mưa ngâu mùa bão vừa kéo qua
nửa hồn bạc trắng duyên không vội
một giấc chiêm bao chẳng tội gì
em vẫn mơ dù cho đầu bạc trắng
bạc tóc bạc môi hay bạc lắm mi em
em vẫn nằm mơ cho mộng đầy trong mắt
rồi thủ thỉ mình nghe một khúc tình
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro