chênh vênh cuốn đổ một chiều tà
may thay kiếp này tôi còn trẻ
vẩn chút cản đường thời đương xuân
để mưa trên lá cuốn bụi mềm,
nhỏ vào mi mắt rồi lại tan
chênh vênh cuốn đổ một chiều tà
thả hồn theo gió gió hoan ca
chờ đến trăng tàn thuở xuân xa
một nửa hồn tôi ngả về già
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro