Chương 50: Nóng quá nóng quá!
Quạt gió.
Tiểu Hiên ghé vào bên cạnh, dùng cái tay nhỏ quạt cho ta.
Cố gắng mà quạt.
Nóng muốn chết.
Tiểu Hiên ra sức quạt.
Giai Kỳ khoác tay đứng ở một bên, khóe miệng xinh đẹp khẽ nhếch lên.
...........
"À tiểu Hiên, bên kia thịt dê nướng xong rồi, chúng ta qua ăn đi."
Một phen ôm lấy tiểu Hiên, bỏ trốn mất dạng.
Bên này, thịt dê vừa mới lên vỉ, tiểu Hiên vươn ngón tay chọc chọc ta, sau đó nằm úp sấp trên đất tìm côn trùng chơi. [đoạn phía sau của tác giả, ta xin được lược bỏ]
A........
"Phế Sài, ngươi đã đến?" Tiểu Ngôn đưa một bình rượu qua.
Ném xuống.
Lại đưa qua tiếp một chai.
Tiếp tục ném xuống.
"Ngươi không uống rượu?"
Rơi lệ.........
Thật ra ta rất thích uống rượu.......
Nhưng mà sau khi uống........Rõ ràng sẽ là một tên Ma vương, ta không khống chế được chính mình........
Tiểu Hiên chậm rãi đi lại đây, chọc chọc chai rượu còn đang chảy, sau đó đưa cho ta.
Hả? Muốn mẹ mở ra cho con sao? Nhưng tiểu Hiên à, con nít không được uống rượu.
Một đôi mắt đẫm lệ càng thêm long lanh.
...........
Mở nắp chai, sau đó đưa tới.
Tiểu Hiên nhếch miệng nhận lấy, sau đó ngậm miệng chai, bắt đầu trút xuống.
............ ( Ai có con xin đừng bắt chước Phế Sài..)
Tiểu Hiên, mẹ cảm thấy nếu như chuyện này bị ma ma ngươi phát hiện, mẹ sẽ chết rất thảm.....Con đúng là tiểu yêu tinh bại hoại! (Có ngươi mới bại hoại)
.............
Vội vàng chạy đến bên cạnh Giai Kỳ đang cau mày nhìn ta, che ở trước mặt nàng.
.............
"Ngươi làm gì vậy?"
"Không có gì, không có gì." Lau mồ hôi, "A, thời tiết thật là nóng quá đi."
"Thật không?" Nàng nghi hoặc nhìn ta một cái, sau đó trừng mắt, "Tránh sang một bên!"
Tránh ra!
Vẻ mặt của Giai Kỳ lập tức lạnh hơn mười độ.
..............
Tiếp tục lau mồ hôi.
"Cái kia........" Nàng âm trầm nhìn ta, "Tiểu quỷ đang chống nạnh ngửa mặt lên trời cười to, không phải tiểu Hiên đúng không?"
".........." Kiên quyết lắc đầu: Không phải, không phải đâu.
Trong đôi mắt âm lãnh kia dần dần lộ ra sát khí.
.............
Rơi lệ: Ta không có cố ý làm cho con bé uống rượu đâu! Nàng muốn uống, ta ngăn không được!"
"Còn không phải là tại ngươi cho con bé uống rượu sao!" Gầm lên giận dữ.
Gật đầu rơi lệ: "Ta không có cố ý! Ta thật sự không biết tiểu Hiên uống rượu xong sẽ giống ta!"
"Cho dù không biến đổi thành cái dạng này thì sao ngươi có thể cho một đứa nhỏ vừa mới đầy tháng uống rượu!" Giai Kỳ bóp cổ ta, dùng sức mà lắc, "Ta giết ngươi!"
".........." Khóc a.......Hai mẹ con các ngươi bức ta đi đến đường cùng.......
Bên này Giai Kỳ còn rống giận, bên kia tiểu Hiên tiếp tục ngửa mặt lên trời cười to.
Cuộc đời cực khổ ngàn nan vạn hiểm* của ta...... (* muôn ngàn khó khăn hiểm trở)
Cuối cùng thì tiểu Hiên cũng cười đủ, nằm úp sấp trên người của ta, bắt đầu ngủ.
............
Ta là bởi vì đầu choáng váng nên cũng gục xuống luôn........
Hai yêu tinh cùng nhau ngủ.
Ôm lấy, cụng trán, cọ cọ. Ngủ.
............
Thịt dê chín rồi..........
Ta ngửi được mùi vị...........
Bò lên.
Tiểu Hiên cũng bò lên.
Cả hai cùng nhau lung la lung lây, đi đến chỗ thịt dê nướng.
Giai Kỳ ở bên kia xem thường: "Hai người các ngươi nhìn xa thật giống nhau như đúc. Tiểu Hiên càng ngày càng giống ngươi."
"..........." Cúi đầu.
Tiểu Hiên cũng đang ngẩng đầu nhìn ta. Trong đôi mắt mắt mơ hồ giống như viết hai chữ: hoang mang.
.............
Ngẩng đầu: "Ta muốn ăn thịt dê nướng."
Tiểu Hiên ngồi ở trong lòng ta, cùng nhau cắn đùi dê.
.............
Nhìn tiểu Hiên: Hình như có vị gì đó là lạ phải không?
Ngẩng đầu nhìn ta:..........
Trong nháy mắt tiếp tục: Hình như có điểm gì đó không đúng?
Tiếp tục ăn:........
............
Cũng may răng của con vừa mới đầy tháng, đã có thể cắn được........
............
Lo lắng.
Chọt chọt người của bé: "Há mồm."
"A........" Lộ ra một miệng tràn đầy thịt dê.
"............" Chưa từng ăn! Trực tiếp nuốt xuống!
Tiểu Hiên, con quá lợi hại rồi!
..............
Ma ma con sẽ không chút do dự tiêu diệt mẹ......
Ngẩng đầu nhìn Giai Kỳ.
Nàng hình như đang tìm người nào đó, không có chú ý tới chúng ta.
.............
May quá.
Tiểu Hiên, miễn là không nghẹn, con cứ tiếp tục trực tiếp ngốn sạch đi! Chúng ta tiếp tục ăn...........
A..........
Lý Nam..........
Ngẩng đầu nhìn bốn phía.
Không có thân ảnh của nàng.
..............
Nàng đi rồi........
"Tiểu Hiên, con cứ tiếp tục ăn đi, cố gắng để đừng bị nghẹn." Lau tay sạch sẽ, đứng lên, "Mẹ đi tìm người."
..............
Kỳ Quái, đầu có chút choáng váng.
"Ngao ngao ngao không đủ, không đủ!" Bên kia đạo diễn đại nhân đang ở chỗ tiếp đón, "Tiếp tục đi mua dê! Ở bên kia, đem rượu lên nhanh nhanh một chút! Mau đến Giang Tân Lão Bạch mua!" (chém đại., chẳng biết bả đang nói gì nữa)
(Quản lý khu du lịch đá một cước: đánh quảng cáo đều đá bay hết!)
"..........."
Choáng váng đầu...........
Đau đầu.......
Lung la lung lây đi vài bước........
Ngã xuống đất.
............
Tỉnh lại.
Thật trắng.
Nghiêng đầu qua.
"Lý Nam?"
A, Lý Nam.
Mỹ nhân bên cạnh nàng là ai?
Nhíu mày: Nhìn rất quen, nhưng mà cũng rất đáng sợ.
.............
"Lại ăn bậy gì vậy!" Mỹ nhân cả giận nói, "Cư nhiên hôn mê một ngày!"
".........." Tỷ tỷ, sao ngươi dữ vậy, ta lại không biết ngươi........
Nhìn Lý Nam: Nàng thật dữ!
Lý Nam sửng sốt một chút, nhướng mày, chỉ vào mỹ nhân: "Nàng tên gì?"
Lắc đầu: Không biết.
Mỹ nhân tỷ tỷ ngây người một chút, sau đó một phen xông tới nắm áo ta: "Ngươi nói cái gì!"
".........." Khóc.......Dữ quá đi!
"Được rồi, được rồi." Lý Nam ngăn mỹ nhân, kéo nàng sang một bên, "Trước hỏi thử bác sĩ đã xảy ra chuyện gì rồi nói sau."
"Dám nói không biết ta!" Mỹ nhân nổi trận lôi đình, "Ngươi không muốn sống nữa chăng!"
"..........."
Sao hung dữ vậy........
Kỳ quái là hình như ta đã quen.
Lý Nam vừa mới kéo mỹ nhân ra mở cửa, cánh cửa liền cạnh một tiếng, bị đẩy ra: " Quái vật kia ở đâu?"
Quái vật......
Giận: Chẳng lẽ là đang nói ta! Ta là yêu tinh! Không phải quái vật! Ngay cả yêu quái cũng không được kêu!
...........
Kỳ lạ, suy nghĩ này rất quen thuộc.
"A, ngươi ở trong này!" Hắn một phen giữ lấy tay ta, "Đầu ngươi là như thế nào lớn lên a...."
Nhìn mỹ nhân tỷ tỷ: Ta có thể đánh hắn không?
...........
A, nhầm rồi. Ta hẳn phải nhìn Lý Nam mới đúng?
"Nhìn đi! Đây là sơ đồ ta vẽ!" Lão bác sĩ giơ lên bức tranh, rất là hưng phấn, "Ta kinh ngạc phát hiện, bên trong đầu của ngươi cư nhiên chỉ có một sợi dây thần kinh!"
".........." Đây rõ ràng là đang mắng chửi người.......
Nổi giận, nổi giận!
Vì thế lão bác sĩ chỉ vào sơ đồ kia: "Nhìn xem, chính là cái dạng này!"
".........." Lệ rơi! Làm sao có thể!
"Chính là hiện tại không biết vì cái gì, nó trở thành cái dạng này!" Lại giơ lên, "Rất là kỳ diệu! Wonderful !"
"..........." Nghe không hiểu =.=
Nhìn Lý Nam.
"Theo lý thuyết, thần kinh phát triển sẽ phải thay đổi thông minh hơn, nhưng mà cái dạng này........" Cơ mặt của nàng bắt đầu run rẩy, "Điều này sao có thể...."
Sau đó hai vị mỹ nhân cùng nhau bừng tỉnh giác ngộ: "Rượu! Do rượu kia!"
"Rượu?" Ta uống rượu?
A.........
Rơi vào rối rắm........
Nhưng trước tiên ta phải rơi lệ cái đã! Làm sao ta chỉ có một sợi dây thần kinh!
Rơi lệ.........
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro