Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 4: Hai vị mỹ nhân tỷ tỷ

Sáng sớm ăn sáng xong, mỹ nhân ngồi ngay ngắn, ở mặt trên máy tính tra vài từ, ta thì ra ngoài chuẩn bị đi mua quần áo. Ai ngờ quần áo ta còn chưa có thay xong nàng bỗng nhiên ôm bụng rên rỉ đứng lên.

Yêu, nàng bị báo ứng!

"Chắc chắn là do thuốc diệt gián của ngươi!" Nàng hung hăng trừng mắt liếc ta"Gặp được ngươi quả nhiên vốn không phải là chuyện tốt....."

"......" Rất có khả năng......Bất quá nếu là lỗi của ta thì.......

Ta đi đến bên người nàng , cắn nát đầu ngón tay, đem nàng ấn ngồi xuống sô pha.

"Ngươi muốn làm gì?"

"Nhân lúc cháy nhà mà đi cuớp của" Ta ấn đầu vai của nàng đem máu ở đầu ngón tay nhỏ xuống miệng nàng.

"Ngươi là đồ biến thái!" Nàng một phen đẩy ta ra "Cho ta uống máu của ngươi làm gì?"

"Máu của ta trị được bách bệnh! ".Là sự thật.

Nàng sửng sốt một chút, đại khái là vì bụng đã không còn đau, cho nên mới tin. Sau đó tựa vào sô pha lại bắt đầu một mình nói thầm.

"Nếu thật sự giống như nàng nói trị được bách bệnh, vậy đem nàng bán đi, thì sẽ bán được bao nhiêu tiền ?" Nghĩ nghĩ, "Ít nhất cũng được hơn một ngàn vạn ? Không đúng, nếu bán cho kẻ có tiền thì trên triệu đều có khả năng, Nếu đúng như vậy ta chẳng phải là vẫn còn có cơ hội xây dựng lại công ty Đông Sơn sao?!"


"....." Người này muốn đem ta đi bán a....Thật nguy hiểm, thật là nguy hiểm....Ta còn chưa từng nghĩ sẽ đem mình đi bán!

Ánh mắt mỹ nhân trở nên hết sức sáng ngời

"Có muốn cùng ta hợp tác thành lập công ty chế thuốc hay không?!"

"Không cần !!!" Ta kiên quyết cự tuyệt, "Nói trắng ra là ngươi chỉ muốn máu ta mà thôi!!!"

Nàng nhìn ta một lúc, bỗng nhiên chộp lấy tay quay đầu đi: "Cùng với yêu tinh như ngươi hợp tác, có chết ta cũng không làm."

".... "Hứ!...

Ta ra ngoài mua quần áo, khi về nhà thì mỹ nhân vẫn còn ở đây, bất quá còn có hai người mặt áo blua trắng của bác sĩ...

"...." Sao có thể như vậy! Ngươi thật sự muốn đem ta đi bán!

Ta nhanh chân xoay người, chuẩn bị đi

"Quay trở lại, sao lại muốn đi?" Mỹ nhân ở phía sau hô.

Hai mắt ta đẫm lệ quay đầu nhìn nàng: "Ta không biết đã đắc tội gì với ngươi, vì sao ngươi muốn bán ta cho công ty dược ?!"

Mỹ nhân sửng sốt hồi lâu, bỗng nhiên vỗ cạnh cửa cười đến trước sau ngất ngưỡng.

"Ngươi, ngươi, ngươi... " Mỹ nhân ôm bụng co rúm "Trên đời sao lại có người ngu ngốc, đáng yêu như vậy chứ!"

"A?"

"Ta thật sự cảm thấy tò mò bạn gái trước kia của ngươi như thế nào mà lại yêu ngươi!" [ e ý chưa có bạn gái, chị là bạn gái duy nhất và mãi mãi >_

Hừ!!!!

Nàng giữ chặt lấy ta kéo vào bên trong, nàng lại cười: "Ngày đó ngươi nói cho ta biết cái ót còn chưa lấy ra hết vụn thủy tinh nên ta đã nhờ bằng hữu của mình đến xem giúp ngươi...Không ngờ lại khiến ngươi sợ đến như vậy! "

A, ra là vậy nhưng nữ bạo quân mà cũng có lòng tốt như thế sao?

"Ngươi từ đâu mà có được tiểu bằng hữu này?" Một vị bác sĩ tỷ tỷ cười đến đẹp mắt "Thật đáng yêu"

A? Tiểu bằng hữu?

"Nàng là một đứa ngốc!" Mỹ nhân rút lại nụ cười từ trên cao nhìn ta "Nàng đuổi theo ta đến đây, còn nói ta thiếu tiền nàng !"

"Nàng thiếu ngươi bao nhiêu?" Một vị mỹ nhân tỷ tỷ khác hỏi.

"Một trăm vạn...." Nghe được Hứa Giai Kỳ khinh thường một cái, ta lập tức sửa miệng, "Nàng đem ta văng ra đập nát ba cái cửa sổ, tốn mất ba vạn, bởi vì người đầy mảnh vỡ thủy tinh nên vào bệnh viện lại phải tốn thêm bảy trăm, mỗi phần bữa sáng tốn năm mươi,....Còn có.....

"Trời ạ!" Hai vị mỹ nhân tỷ tỷ cùng nhau kinh hô, "Có người độc ác như vậy sao?"

"Hừ" Hứa Giai Kỳ chọn mi "Ai biểu nàng dễ ăn hiếp như vậy...."

"....." Đó mà là lý do sao.....

"Mà ta xem bộ dáng của ngươi hình như rất vui vẻ" Mỹ nhân tỷ tỷ thứ nhất cười nói "Còn tưởng rằng "Nàng" đi rồi về sau ngươi sẽ không gượng dậy nổi nữa chứ! Kết quả không ngờ nhanh như vậy liền thấy ngươi cười vui vẻ..."

Hứa Giai Kỳ lập tức thay đổi sắc mặt xoay người sang chổ khác không thèm nói lại.

"Ai, tiểu muội muội!" Mỹ nhân tỷ tỷ thứ hai lôi kéo ta, nhỏ giọng nói "Cám ơn đã giúp nàng khôi phục sinh khí."

Ta sững sốt một chút, nghiêm túc nói: "Nàng mỗi ngày đều sinh khí!"

Tỷ tỷ sững sốt nữa giây ôm đầu vai của ta cười đến vui vẻ: "Khó trách nàng sao lại vui vẻ như vậy.....Ta cũng muốn có một sũng vật như ngươi ở nhà...."

"......" Tỷ tỷ ta không phải sủng vật...Bất quá thôi thì....."Ngươi thật sự nguyện ý nuôi ta?"

"A?" Tỷ tỷ ngây người một chút "Đúng vậy!"

"Vậy ngươi nuôi ta đi!" Ta vô cùng cao hứng túm lấy tay nàng. "Ta vẫn luôn ho vọng có được một tỷ tỷ xinh đẹp dịu dàng...."

"Ngươi muốn theo ta về nhà?"

"Đúng vậy!" Ta nhanh chống trả lời nhưng ngẫm lại thì thấy hối hận "Chổ của ngươi có thu tiền cơm không?..."

"Đem nàng tặng cho ta đi, ta sẽ hỗ trợ tiền cho ngươi!" Tỷ tỷ ôm vai của ta, cười nói.

Hứa Giai Kỳ cũng không quay đầu lại: "Không được!"

"A? Tại sao không được?" Ta cảm thấy kì quái.

"Ta nói không được là không được! Ngươi hỏi nhiều làm gì?"

"...." Biết rồi, không hỏi là được chứ gì... "Vâng..."

"Ta không cần các ngươi hỗ trợ." Hứa Giai Kỳ lạnh lùng nói "Cửa ải khó khăn của ta thì ta sẽ tự mình vượt qua!"

Mỹ nhân tỷ tỷ buông lỏng vai ta ra, biểu tình có chút sầu não. "Kỳ..." Nàng thân thiết nói "Chúng ta đã quen biết nhiều năm như vậy...."

"Được rồi!" Mỹ nhân thứ nhất cầm ống tiêm lại đây, hình như mục tiêu là ta "Tính tình của nàng ngươi cũng không phải không biết.."

"Ta không cần gây tê...." Ta nhanh chóng nói cho nàng.

Mỹ nhân thứ nhất nhìn Hứa Giai Kỳ kinh ngạc: "Nàng nói cái gì?"

"Nàng là yêu quái!" Hứa Giai Kỳ nhìn ta liếc một cái: "Cơ bản không có loại cảm giác đau. Hơn nữa khả năng hồi phục lại rất kinh người, ngươi lập tức rồi sẽ biết."

"Ta không phải yêu quái! " Ta nhảy dựng lên ghế sô pha, "Yêu tinh!, Ta là yêu tinh!"

"Yêu quái, yêu quái!" Hứa Giai Kỳ chống sô pha đứng lên, "Ngươi chính là yêu quái!"

"Yêu tinh! Yêu tinh, yêu tinh, yêu tinh!!!!!!!!"

Hai người mắt to trừng mắt nhỏ, ánh mắt bắt đầu giằng co, còn chưa có giằng co.được bao lâu cái ót bị một trận ngứa, mỹ nhân thứ nhất đã muốn tiêm thuốc mê cho ta.

Nàng đem ta ấn ngã xuống ghế sô pha, nhanh chóng khử trùng tay chân, sau đó lấy dao ra lắc lắc...

"Ok! bây giờ tốt rồi, các ngươi muốn cãi bao lâu thì cãi, muốn nhìn bao lâu thì nhìn!" Nàng dịu dàng cười, chỉ nghe một giọng nói "Tiểu Ngôn lại đây băng bó cho nàng"

Toàn bộ mọi người trong phòng nhịn không được rùng mình một cái...

Phúc hắc, phúc hắc tuyệt đối.....!

Mỹ nhân tên Tiểu Ngôn đang chuẩn bị băng bó thì nhìn thấy miệng vết thương của ta lại sững sốt một chút "Nó.....đang điên cuồng khép lại ?"

"A?"Phúc hắc mỹ nhân nhìn thoáng qua "Kỳ quái...."

"Ta đã nói nàng là yêu quái mà!!" Hứa Giai Kỳ liếc ta một cái.

"Yêu tinh!"

"Yêu quái!"

"Yêu tinh!"

................

Khi hai người đang tranh luận vấn đề yêu tinh cùng yêu quái, hai vị tỷ tỷ lại đang tinh tế quan sát đầu của ta. Cuối cùng kinh hô một tiếng, lại tìm cây dao mỗ chuẩn bị lần nữa chứng kiến kì tích.

"Các ngươi làm gì vậy?" Hứa Giai Kỳ đoạt lấy dao trong tay các nàng. "Muốn đem nàng giải phẩu thí nghiệm hả?"

"Ngươi đừng bao che như vậy, chỉ thử chút thôi mà!" Tiểu Ngôn kiên nhẫn giải thích "Dù sao năng lực khép lại của nàng cũng rất phi thường. Hơn nữa, không phải ngươi nói nàng không có cảm giác đau mà!"

"Nhưng vẫn sẽ đau a.." Hứa Giai Kỳ nhìn ta liếc mắt một cái," Tuy nàng phản ứng chậm nhưng cũng không có nghĩa là sẽ không có cảm giác!"

Ai, hình như ta cảm thấy bạo quân hôm nay đối với ta rất tốt....

"Nhìn xem, nhìn xem...." Tiểu Ngôn ôm lấy vai phúc hắc mỹ nhân, "Xem vẻ mặt với điệu bộ khẩn trương này....Chậc chậc, mới có vài ngày mà ngươi đã thích tiểu hài tử này rồi sao?"

Ta trừng một đôi mắt to, nháy mắt tò mò nhìn Hứa Giai Kỳ.

"Ngươi nói bậy bạ gì đó!" Mỹ nhân nổi giận, ninh khởi lông mi xinh đẹp "Nàng là yêu quái đó!"

"Yêu tinh!!!!" Ta nổi giận.

"Ngươi...."Nàng đang định nói cái gì đó.

Nhưng ta đã giận dữ nhảy lên đem nàng đẩy ngã trên sô fa.

"........."

Cái này.....Gặp rắc rối rồi.....

"Khụ!" Phúc hắc mỹ nhân quay đầu nhìn bầu trời " Hôm nay thời tiết thật đẹp!"

"Đúng vậy!" Tiểu Ngôn cũng xoay người sang chổ khác "Ánh mặt trời chiếu lên cao, vạn dậm không có mây!"

Ngoài phòng tí tách nổi lên cơn gió nhỏ.

..................

Mỹ nhân biểu tình càng ngày càng dữ tợn, cuối cùng là một tiếng sư tử gầm: "ĐEM TAY CỦA NGƯƠI LẤY RA CHO TA!!!!"

"Vâng!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro