Chương 21: Bà nội?
Hứa Giai Kỳ mới hạ sinh Tiểu Hiên được nữa tháng nhưng đã muốn có thể làm ra những cú đá đòi hỏi yêu cầu cao, hơn nữa uy lực chỉ có tăng chứ không giảm. Theo lý thuyết mà nói, bình thường phụ nữ có thai thường không có khả năng hồi phục nhanh như vậy vì thế tiểu ngôn đưa ra một chuẩn đoán:
Tiểu Hiên cũng có năng lực phục hồi vết thương như ta, năng lực của nàng theo máu thai nhi lưu lại trong thân thể Hứa Giai Kỳ, cho nên Hứa Giai Kỳ mới có thể phục hồi nhanh như vậy.
"Nếu thật như thế thì............" Tiểu ngôn cầm dao ăn nhìn Tiểu Hiên trong lòng Hứa Giai Kỳ, ánh mắt lóe sáng........
Hứa Giai Kỳ cho Tiểu Hiên uống sữa [.......T/g: Các ngươi muốn nghĩ như thế nào thì tùy, ta không có ý kiến gì hết......], sau đó tự mình uống một ngụm sữa, cũng không có ngẩng đầu lên: "Nếu ngươi dám động đến một sợi tóc của Tiểu Hiên thì ta sẽ dùng con dao trong tay ngươi khoét lên người ngươi một cái lỗ hổng."
"......." Quá bạo lực..........
Tiểu ngôn rùng mình một cái:"Ta chỉ nói thôi, ai dám động đến tiểu bảo của ngươi chứ, chán sống sao."
"Ngươi biết điều vậy thì tốt." Hứa Giai Kỳ cầm khăn mặt giúp Tiểu Hiên lau khô sữa bên miệng, động tác cực kì dịu dàng....
"......." Ta muốn biến thành Tiểu Hiên...........
Nói là nữa tháng thời gian chứ thật sự Tiểu Hiên lớn rất nhanh, Tiểu ngôn thực không khách khí nói:
"Cả nhà các ngươi đều ăn thức ăn gia súc để lớn lên sao? Khó trách ngươi ngu như vậy, thì ra là do thời gian đầu óc phát dục ngắn, phát dục không hoàn toàn."
Sau đó rất đứng đắng gõ đầu của ta, nói cho ta biết:"Ngươi nghe đi, trống trơn, còn có hồi âm nữa chứ."
Cuối cùng còn chuẩn bị đi gõ đầu tiểu Hiên.
Ta liều chết đem nàng lôi xuống dưới, nếu nàng điHứa Giai Kỳ sẽ lấy mạng của nàng mất.
Aaaaa, ta rất lương thiện.
Kết quả nàng một phen ôm lấy eo của ân nhân cứu mạng:"Ai nha, nếu ngươi thích người ta thì cứ việc nói thẳng ra đi, chứ làm chi mà bỗng nhiên ôm lấy người ta. Dọa người ta nhảy dựng......."
".........." Là ngươi ôm ta.........Muốn dọa cũng là ta phải hoảng sợ...........
Ta đang chuẩn bị giải khai tay nàng ra, tự nhiên cổ căng thẳng:"Hey, ta mới vắng mặt nửa tháng ngươi liền hồng hạnh ra tường?"
"........." Lí Nam?
"Hazz, ta trở về nhưng sao không thấy ngươi cao hứng gì hết vậy?" Lí nam cắn lỗ tai ta,"Nói, có nhớ tỷ tỷ hay không?"
Lắc đầu.
"Vô lương tâm!" Lí nam hung hăng cắn một bên mặt của ta, "Uổng công tỷ tỷ vì ngươi hối hả ngược xuôi."
Tay của Hứa Giai Kỳ bỗng nhiên xuất hiện ở bên tai của ta, một phen đẩy mặt Lí nam ra:"ngươi đi lâu như vậy, có tìm được lão thái bà không?"
"Dám nói ta là lão thái bà!" Một thanh âm cực kì bất mãn, "Hàm Hàm, hưu nàng (li dị, bỏ)!"
"........." Bà nội?
Ta xoay người sang chỗ khác nhìn cửa.
Lí Nam cười ghé vào trên vai bà nội:"Chính xác, bà nội, ngươi nói Ngô Triết Hàm cưới ta được không?"
"Ta vẫn là thích nghe ngươi nói hơn," Bà nội cười tủm tỉm nhìn Lí Nam, "Miệng thật ngọt, làm cho người già cả như ta rất vui."
"......." Nàng là miệng phật tâm xà đó bà.....
"Ngươi chính là lão thái thái kia?" Hứa Giai Kỳ khoát tay cau mày nhìn bà nội,"Chuyện của ta và Ngô Triết Hàm không cần bà quan tâm."
Tiểu ngôn rốt cục cũng từ trên người ta xuống, bỗng nhiên chạy vào giữa hai người.
"Lại gọi ta là lão thái bà!" Bà nội tức giận đến dậm chân, "Hàm hàm, ngươi không cần bà nội nữa phải không?"
Xua tay:"Không có, không có!"
"Bà nội cùng nữ nhân này không đội trời chung! Có nàng thì không có ta, có ta thì không có nàng!"
"Chứ phải gọi bà là gì?" Tiểu ngôn rất hiếu kì.
Bà nội xoa eo:"Gọi ta là tỷ tỷ."
Ta nhìn thấy Tiểu ngôn sủi bọt mép.
Sau đó, nàng nổi giận đùng đùng nhìn ta:"Ngươi gọi ta là tỷ tỷ có phải không?"
Gật đầu:"Ử."
"Ngươi........"Nàng chỉ vào bà nội, đầu quay qua nhìn chúng ta."Ngươi cư nhiên........Đem ta cùng........Vị tỷ tỷ nàng đánh đồng?"
"Về chuyện này,"Lí nam thật ra rất bình tĩnh, "Tỷ tỷ nói, phàm là mỹ nhân, Hàm Hàm đều gọi là tỷ tỷ."
Ta nhìn thấy Hứa Giai Kỳ trợn trắng mắt.
"Ngươi không phục!" Bà nội chỉ vào Hứa Giai Kỳ lên án,"Hàm Hàm, nàng không đồng ý ta là mỹ nữ! Hàm Hàm, hưu nàng!"
Hứa Giai Kỳ lạnh lùng nàng một cái:"Thì sao, bà không phục?"
Bà nội ngây người một chút, ném ra Lí nam liền hướng Hứa Giai Kỳ đi qua.
Ta sớm biết rằng kết quả sẽ như thế này, cho nên vừa vặn đem nàng ngăn cản đi xuống.
"Nữ vương!" bà nội hướng tới Hứa Giai Kỳ giãy dụa,"Ta thích nữ vương! Ta là nữ vương khống! Ngự tỷ khống! (khống: cuồng, yêu thích quá mức.)"
Ta nhìn thấy Lí Nam, Tiểu ngôn và Hứa Giai Kỳ đều cùng nhau trợn trắng mắt.
"Khụ!" Lí nam ho một tiếng,"Như mọi người đã chứng kiến, ta nghĩ Ngô Triết Hàm tại sao lại trở thành cái dạng này, chắc hẳn nguyên nhân mọi người đã rõ ràng. Cái gọi là gần đèn thì sáng......."
Tiểu ngôn gật gật đầu:"Gần mực thì đen."
Hứa Giai Kỳ lạnh lùng gật đầu.
Bà nội còn đang suy nghĩ đi ôm Hứa Giai Kỳ.
"Bà nội!" Nổi giận nha,"Hứa Giai Kỳ là của ta! bà nội không được động!"
Bà nội đẩy ta ra rồi bổ nhào vào trong lòng Lí Nam, hướng tới Lí nam khóc kể lể:"Hàm Hàm bất hiểu a, có vợ liền quên bà nội...."
"Bỏ đi." Lí Nam vỗ vỗ vai bà nội, nhìn ta liếc mắt một cái,"Nàng vỗn dĩ là người như vậy rồi."
"........"
"Bất hiếu......." Tiểu ngôn cũng chạy đến chỗ bên đó ồn ào,"Thật sự bất hiếu quá đi à......"
"........" ta nên làm cái gì bây giờ................"Bà nội, Hứa Giai Kỳ là của ta, ngươi ôm ai đều được nhưng không thể ôm nàng...."
"Không muốn không muốn!" Bà nội tiếp tục khóc,"Ta muốn ôm lãnh nữ vương!" (lãnh: lạnh lùng)
"........"
Lí Nam trừng mắt về phía ta:"Chúng ta đàm phán điều kiện đi, ta phụ trách thuyết phục nàng, ngươi đến lúc đó phải cho ta ôm một cái."
"......." Ta quay đầu nhìn vẻ mặt hờ hửng của Hứa Giai Kỳ một chút, rưng rưng gật đầu: Tỷ tỷ, bằng bất cứ giá nào, ta cũng phải bảo vệ sự trong sạch của ngươi............
"Bà nội, chuyện về cánh của Ngô Triết Hàm là như thế nào vậy?" Lí Nam bỗng nhiên nói.
"A, cánh?" Bà nội ngây người một chút, ngẩng đầu lên nhìn ta,"Hàm Hàm, quả nhiên cánh của ngươi lại dài ra!"
Hứa Giai Kỳ tiếp tục trợn mắt.
"Nhìn thần kinh phản xạ........" Tiểu ngôn nhỏ giọng cùng Lí nam thì thầm,"Cùng phế sài giống nhau như đúc....."
Lí Nam tươi cười không chút thay đổi:"Bà nội, biết nguyên nhân không?"
"Không biết."Bà nội lắc lắc đầu, nắm cà vạt của Lí nam xoa xoa nước mắt, sau đó vẻ mặt bình tĩnh,"Khóc mệt quá, nói nay có phòng cho ta ngủ không?"
"......." Lí Nam cười đi ra cửa, "Bên này, xin mời."
"Ta chán ghét lão thái bà,"Hứa Giai Kỳ lạnh lùng nói,"Nếu ngươi dám cho nàng vào, ta liền mang theo Tiểu Hiên ra ngoài."
"Hả?"
"Hàm Hàm!" Tiểu ngôn lập tức chạy lại đây,"Ta cũng muốn ôm một cái!"
"Vì sao....." Ta một bên đẩy mặt Tiểu ngôn ra,"Bà nội rất đáng yêu."
"Hàm hàm hàm hàm hàm hàm hàm hàm........"
"Ta không nói lại lần thứ hai, ngươi nhớ chưa." Hứa Giai Kỳ lạnh lùng nhìn ta liếc mắt một cái,"Ta nói được là làm được, tốt nhất ngươi không nên ép ta."
"Hứa Giai Kỳ......."
Hứa Giai Kỳ ôm lấy tiểu Hiên, xoay người đi xuống lầu.
"Ngươi không nên ép nàng." Tiểu ngôn ôm eo của ta,"Đã biết tại sao nàng cùng Lâm Phong chia tay rồi chứ?"
"Ờ?"
Dưới lầu bỗng truyền đến âm thanh ồn ào. Ba người đang ầm ĩ.
"Lão thái bà, buông tay!'
"Nàng tên là Tử Hiên có phải không? Ta cũng muốn ôm!"
"Không cho ngươi động vào Tiểu Hiên dù chỉ một ngón tay!"
"Bà nội, ngài đi ngủ một chút đi, tiểu Hiên cũng đang ngủ, ngươi cứ như vậy sẽ đánh thức nàng....." (Vc: Lí nam đang nói.)
"Bộ dạng giống y Hàm hàm.......Cánh nhỏ........Ta muốn ôm!"
"Sao có thể giống phế sài được! Phế sài xấu như vậy!"
".........." Ngươi lại nói............
"Dám nói Hàm hàm nhà ta xấu? Cho dù ngươi là nữ vương ta cũng không tha thứ!" Sau đó hướng trên lầu rống to một tiếng,"Hàm hàm, hưu nàng!"
"........." Bà cũng lại........
"Ta căn bản không có gả cho nàng! Đứa nhỏ này là của ta, cùng nàng không có quan hệ gì cả, ngươi mơ tưởng động đến!"
"Hai vị trước hết hãy yên lặng chút....."
"Yên lặng cái gì, có nàng không có ta, có ta không có nàng!" một già, một trẻ, Hứa Giai Kỳ cùng bà nội, rốt cục cũng là lần đầu tiên cùng đồng thanh đồng khí....(đồng khí: có cùng khí thế)
"Ngươi chuẩn bị chịu đựng." Tiểu ngôn cọ eo của ta,"Bà tức đại chiến......."
Khóc: Ta cũng biết..............
Hứa Giai Kỳ chạy lên lầu, vừa vào cửa liền đóng cửa, sau đó khóa trái.
"Ta chịu không nổi!" Nàng hướng tới ta quát,"Hôm nay ta muốn đi!"
Còn phải nói!
Ta nhanh chóng kéo tiểu ngôn đi qua lôi kéo tayHứa Giai Kỳ: "Có thể thương lượng một chút không......."
"Không thương lượng." GHứa Giai Kỳ một tay ôm Tiểu Hiên, một tay bắt đầu thu thập quần áo,"Tiểu ngôn, ta đến ở chỗ ngươi vài ngày."
"Được thôi." Tiểu ngôn gật đầu,"Còn phế sài thì sao?"
"Nàng?" Hứa Giai Kỳ hun hăng trừng ta liếc một cái cái,"Ngươi cứ ở lại đây cùng bà nội của ngươi đi. Ta sẽ không phụng bồi."
Hai người thuần thục thu thập đồ đạc, sau đó Hứa Giai Kỳ trực tiếp ôm Tiểu Hiên từ cửa sổ nhảy xuống.
"........"
Vững vang rơi xuống đất, sau đó cũng không quay đầu lại tiêu sái.
"........" Rơi lệ.......Tiểu Hiên!
Thấy vậy tiểu ngôn mới mở cửa đi.
"Tiểu Hiên đâu?" Bà nội vọt vào bắt đầu hỏi.
Hai mắt ta đẫm lệ nhìn bóng đen ngoài cửa sổ.
"A...." Bà nội thở dài, "Ta thật sự rất thích nữ vương mà......." Sau đó lại đổi,"Bất quá nàng không cho ta ôm tiểu Hiên, không thể tha thứ."
"......" Ta vốn cùng Hứa Giai Kỳ còn chưa làm lành ổn thỏa, lần này bà nội quậy một phen, coi như ta hoàn toàn hết hy vọng.......
Lí nam lại đây ôm ta bắt đầu chà đạp:"Ta nói, ngươi trước đừng lo lắng nhiều như vậy, Kỳ qua một thời gian sẽ trở về thôi.....Lại nói tiếp, nếu không thì ngươi cưới ta đi, giảm bớt một đống phiền toái........"
"......." Lúc này mà ngươi còn nói giỡn được.....
Da đầu ta đều run lên rồi.........
Hứa Giai Kỳ ơi.................
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro