Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Untitled Part 20


Bởi chỉ lý trí là nổi giận, còn trái tim mãi giữ những nhịp yêu thương...

DLTĐ-Chương 32+33 22/11/2011

Chương 31

"Kia Hạo vì sao thương tâm?" Lời vừa mới nói lại hỏi lần nữa, rồi sau đó nhớ tới Mộ Dung Viêm Hạo lúc trước trước trả lời, vì thế cầm lấy tay hắn, muốn hắn cam đoan." Lúc này không thể gạt ta, không nên lừa Tử Đồng a!"


"Không lừa ngươi, Hạo không lừa ngươi."

Tử Đồng rất nhanh lộ ra nụ cười vui sướng, ngồi thẳng thân mình chuẩn bị nghe hắn giải thích. Bộ dáng kia làm cho Mộ Dung Viêm Hạo bật cười, thực ra, giống y ngồi ở trên đùi một người nam nhân, muốn thoạt nhìn đứng đắn đoan trang là chuyện rất khó .

"Đừng cười!" Tử Đồng chuẩn xác mở tay nhẹ chụp ở miệng Mộ Dung Viêm Hạo ."Nói mau, "

"Hảo, ta nói. . . . . ." Hắn vừa muốn cười , vật nhỏ này thật sự là đáng yêu cực kỳ.

"Hạo sở dĩ thương tâm đâu, là vì hôm nay Tử Đồng không ngoan, cùng bánh bao đem phòng biến thành lộn xộn , sau đó một mình cùng Lôi Cương ngoạn thật sự vui vẻ, trong đầu quên Hạo ."

Nghe hắn nói đến cùng bánh bao đại chiến, Tử Đồng hai gò má phiếm hồng, mặc dù y nhìn không thấy, bất quá theo bốn phía nghe tới tiếng binh binh bàng bàng, y hiểu được mình nhất định đem phòng biến thành hỏng bét, hơn nữa Tử Nhan còn đưa y giao cho Lôi Cương, một mình đi dọn dẹp, việc này y đều có nghe được.

"Thực xin lỗi, Tử Đồng cùng bánh bao không ngoan." Ngượng ngùng xoắn động mười ngón tay, khuôn mặt nhỏ nhắn toàn bộ đỏ hồng.

Mộ Dung Viêm Hạo cố gắng nhịn cười.

"Còn có Tử Đồng không có quên Hạo, Tử Đồng nhớ rõ, thật sự không có quên, phải tin tưởng Tử Đồng!" Tiếp theo biểu tình ngượng ngùng lại đổi thành ủy khuất bộ dáng thật khả ái. Y thật sự không có quên Hạo, chính là lúc cùng Lôi Cương ngoạn không nghĩ đến mà thôi, không phải cố ý .

"Hảo, ta tin tưởng ngươi." Nếu không phải để y ăn một chút, hắn thật muốn trực tiếp như vậy ôm người đến trong phòng ."Hạo tin tưởng Tử Đồng, chúng ta dùng cơm đi thôi, "

"Ân!" Cái ầu nhỏ mãnh liệt gật gật, hận không thể chạy nhanh né ra đề tài làm cho mặt y nóng nóng. "Kia Hạo thương tâm sao?"

Mộ Dung Viêm Hạo rốt cục chịu không nổi cười to ra tiếng, cái này không cần hắn trả lời, Tử Đồng cũng hiểu được hắn vẫn còn khổ sở hay không .

* * *

Đi qua đi lại trong phòng, Hách Liên Dung Dung trong lòng gấp gáp, tỏa ra nghi vấn, như thế nào người nọ chỉ phân phó nàng hành động một lần sau lại không đến? Chẳng lẽ đã bị Mộ Dung Viêm Hạo phát giác, kết quả bị giết chứ?

Không đúng! Không đúng! Nếu đã bị Mộ Dung Viêm Hạo phát hiện , nàng làm sao có thể hoàn hảo đợi ở nhà không có việc gì? Trong quá khứ nàng có lẽ còn có thể tin tưởng Hách Liên sơn trang phòng thủ kiên cố,nhưng từ khi biết được võ công Mộ Dung gia cùng với hai người thần bí đi đến vô tung , nàng không bao giờ cho rằng gia mình võ công là cỡ nào cao cường.

" Hách Liên gia các ngươi có thói quen đi qua đi lại như vậy sao?" Không biết khi nào, bóng người chờ mong đã lâu ngồi ở bên trái bệ cửa sổ ở phòng, chiết phiến trong tay nhẹ nhàng giơ cao, khuôn mặt tuấn mỹ giống như lần đầu tiên gặp , tựa hồ có chút bất đồng, bộ dáng thoạt nhìn tâm tình thập phần tốt.

"Ngươi như thế nào tới trễ như thế?" Cách ngày xảy ra chuyện đều đã sáu ngày , sự tình kéo dài lâu như vậy, thực dễ dàng bị phát hiện .

Người tới giơ lên mày kiếm thẳng tắp."Ta có nói quá ta khi nào thì muốn tới sao?" Thật sự là kỳ quái, chẳng lẽ chính mình có hai cái miệng?

Hách Liên Dung Dung mím môi, hiểu được chính mình là quá mức cuống lên. "Ngươi lần này tới là có chuyện gì mới muốn công đạo sao?"

Người tới cười ha ha không ngừng."Không có việc gì, ta cảm thấy hôm nay thời tiết không tệ, cho nên lúc này đi dạo."

"Ngươi!"

"Đừng nóng vội ! Quá mức gấp gáp không thể thực hiện được sự tình nào đâu." Lần đầu nhìn đến có người vội vã muốn bị người lợi dụng như vậy, không phải trong mắt hắn không có một bóng người, thật sự là loại người ngu ngốc này quá nhiều , làm cho hắn nghĩ không kiêu ngạo cũng khó.

"Đã qua nhiều như vậy ngày, đến tột cùng còn muốn chờ cái gì?" Việc này nàng không nghĩ muốn kéo dài lâu , cảm thấy thời gian càng trôi qua, trong lòng bất an cũng càng thêm mãnh liệt.

"Đương nhiên là chờ cơ hội." Chậc chậc! Hắn thiếu chút nữa đã quên nữ nhân trời sinh trực giác, xem ra nàng đã cảm giác được sự tình không thích hợp ."Cơ hội sẽ không cho ngươi chờ lâu , đến lúc đó ta tự nhiên sẽ sắp xếp an bài, bất quá khi đó ta không nhất định sẽ ở bên cạnh ngươi, bản thân gặp cơ hội hành động, nên làm như thế nào ngươi hẳn là thực hiểu được." Hắn không ngốc đến nỗi ở lại hiện trường lúc xảy ra sự tình , để Mộ Dung Viêm Hạo có cơ hội bắt được, tuy rằng hắn sẽ hoài nghi, thậm chí xác định là hắn gây nên, nhưng không có chứng cớ, hết thảy đều còn đường sống.

Hách Liên Dung Dung nghe thấy lời của hắn, không hiểu được vì sao cảm thấy trong lòng không quá sảng khoái, ngụ ý hắn tựa hồ cho rằng bản thân nàng đối loại chuyện châm ngòi ly gián, hay là mượn cơ hội đả thương người kinh nghiệm phong phú. Cho dù sự thật là như thế, nhưng từ một nam tử ngọc thụ lâm phong trong miệng nghe được sự thật, nàng như thế nào cũng đều cảm thấy không thoải mái.

"Ta sợ ta làm không được."

Đối với trong lời nói nàng , người tới chỉ cho một cái biểu tình ta và ngươi trong lòng biết rõ ràng."Phong cảnh xem xong rồi, ta cũng nên đi, sẽ lại liên lạc ngươi." Không muốn làm cho tâm tình hảo bị ngôn ngữ điệu bộ nàng phá hư hầu như không còn, hắn luôn luôn không thưởng thức nữ nhân, nhất là nữ nhân ưa thích giả vờ.

Chương 33

"Ngươi. . . . . ." Chưa kịp để nàng hỏi hắn rốt cuộc là nhân vật phương nào, hắn tựa như lần trước rời đi vừa thoáng cái không thấy bóng dáng.

"Dung Dung, ngươi đang ở đây nói chuyện với ai a?" Hách Liên Hùng đi vào phòng khách, mới vừa hắn tựa hồ nghe thấy tiếng nữ nhi nói, nhưng là sau khi vào cửa chỉ nhìn thấy một mình ái nữ .

"Người thần bí lần trước ."

Hách Liên Hùng cau mày. Hắn cũng đã gia tăng phòng bị rồi, làm sao người đến khi nào lại không có bất kỳ dấu hiệu?"Ngươi nói người nào?"

"Người ngay từ đầu. Cha sau đó có nhìn thấy một trong hai người không?"

Hách Liên Hùng che dấu không được vội ho một tiếng. "Đừng động tới nhiều như vậy, sắc trời đã rất khuya, đi xuống trước nghỉ ngơi đi!" Mặc dù hết sức tò mò một người khác rốt cuộc cùng nữ nhi của mình nói những thứ gì, bất quá tất phải liên lụy tới nhân vật thần bí cùng hắn liên hệ làm hết thảy. Người nọ không biết từ nơi nào có được nhiều sổ sách tài vụ Mộ Dung gia như vậy, tài liệu chẳng những chính xác, hơn nữa cặn kẽ, làm cho hắn ở trong khoảng thời gian ngắn mượn cơ hội buôn bán lời không ít.

Có hắn cung cấp chính xác, hữu dụng lường trước, nên không muốn hại hắn mới đúng, huống chi lấy người nọ võ công cao, nếu thật muốn hại hắn, dễ dàng có thể giết hắn rồi.

Hách Liên Dung Dung nhìn lão cha một cái, không có nói thêm nữa bất kỳ, hai người có tính toán riêng cùng kế hoạch của mình, cũng không hiểu được ý nghĩ lẫn nhau mặc dù đồng dạng là hại người, nhưng là đi ngược lại. Một bên nghĩ phá hủy Tử Đồng, mượn cơ hội tới gần Mộ Dung Viêm Hạo, một bên là muốn đoạt gia sản người ta.

* * *

Ly Trần sơn trang chiếm diện tích khá lớn, giống như người Giang Nam phú quý , không tránh khỏi đình đài lầu các, hành lang gấp khúc núi giả, thác nước ao nước. Bởi vì mẫu thân Mộ Dung Viêm Hạo sinh thời yêu mai, cho nên trong trang viện cảnh tượng đặc thù nhất, chính là một Mai viên đặc biệt, trong vườn trừ cây mai, không có những hoa cỏ dư thừa khác, vườn rộng lớn, trong đó có loại lỗi giác mênh mông vô bờ.

Hôm nay không phải là mùa hoa mai nở rộ, hơn nữa cho dù hoa mai nở rộ, mắt Tử Đồng cũng không thấy được biển hoa xinh đẹp. Nhưng sau hoa tàn chính là mùa hoa mai nở, Mộ Dung Viêm Hạo mới mang theo Tử Đồng vẫn còn thương ở chân tiến vào Mai viên, đã ngửi đến một trận hương mai xông vào mũi.

Căn cứ vào thói quen quá khứ mẫu thân Mộ Dung Viêm Hạo, bọn người hầu sẽ ở lúc này bắt đầu ủ Mai, nhất là nhưỡng hoa quế ngọt , một vò lại một vò !

"Hương Hương ,vị chua chua." Ngửi thấy được mùi vị làm người ta thèm thuồng, Tử Đồng tò mò dùng cái mũi như cẩu nhi ngửi. "Như lần trước ăn hoa quế Mai tô."

Mộ Dung Viêm Hạo siết chặt đầu mũi của y. "Cái mũi hảo linh nha! Cái này là hoa quế Mai nhưỡng, có muốn ăn hay không?"

Tử Đồng cảm giác mình được khen ngợi, không khỏi ha hả cười khúc khích, bộ dáng xinh đẹp làm phó nhân ở một bên ủ mai toàn bộ ngừng tay ngu ngơ.

"Ăn ngon không?" Kể từ khi không làm búp bê, không ăn những cánh hoa kia, Mộ Dung gia xa hoa làm cho y dưỡng thành thói quen tự ý ăn thức ăn ngon.

"Ha ha xem!" Muốn phó nhân lấy ra Mai nhưỡng trước kia chế tốt, chọn lấy một khối bỏ vào miệng nhỏ của y.

Mùi vị chua chua thoáng chốc làm Tử Đồng nhăn lại khuôn mặt nhỏ nhắn, nhưng hương vị ngọt ngọt thơm thơm kia tư vị thật là hảo, làm cho y không đành lòng phun ra.

Tất cả mọi người vì y thẳng thắn, vẻ mặt không có chút nào dối trá mỉm cười.

"Ăn ngon không?"

Tử Đồng chu môi cắn bên trong mai chua ngọt. ."Không biết. . . . . ." Nói không ra có thích hay không.

"Kia uống cái này xem." Đổ một chén hoa quế ngọt nhưỡng uy vào trong miệng y, đó là công việc hắn thích nhất, càng không ngừng dùng nhiều loại thức ăn để cho Tử Đồng nếm thử, tham lam nhìn vẻ mặt khác nhau.

Tử Đồng ngoan ngoãn để cho hắn uy vào một ngụm điềm nhưỡng, kêu càu nhàu một tiếng nuốt vào trong bụng, thoáng cái cũng cảm giác được tác dụng ấm áp giống như uống rượu."Bụng nong nóng , còn muốn." Giống như trước không nói ra vật này có uống được hay không, nhưng cái loại cảm giác thật nóng này thoải mái cực kỳ.

"Ngươi cẩn thận , từ từ uống." Bởi vì ... rượu này không gắt, cho nên Mộ Dung Viêm Hạo dứt khoát cầm chén nhỏ, để cho y ngồi ở trong đình từ từ uống, mình thì bắt đầu lật xem sổ sách Đinh Duệ mới từ trang viện Mộ Dung gia mang đến.

"Tổng quản nói chúng ta trong trang gần đây doanh thu giảm bớt." Định Duệ trước đem lời nhắn của tổng quản nói ra, hơn nữa đem mấy phân sổ sách so sánh trọng yếu rút ra giao cho chủ tử, khóe mắt phát giác phương thức Tử Đồng uống rượu mặc dù rất chậm hơn nữa nhã nhặn, nhưng là lại là một ngụm nhỏ tiếp theo một ngụm nhỏ, thoáng cái một chén điềm nhưỡng tựu ít đi gần một nửa.

Lần lượt lật từng sổ sách một, Mộ Dung Viêm Hạo rất rõ ràng hắn nói vấn đề phát sinh ở chỗ nào. "Ta hiểu được, không cần để ý." Hắn sớm biết sự việc thế nào, sở dĩ bày đặt kế, bất quá là muốn nhìn một chút bọn họ có thể chơi đến cái dạng trình độ gì.

"Tổng quản thuận tiện muốn ta hỏi ngài lúc nào trở về trang." Không cách nào không chú ý hành động của Tử Đồng, hơn nữa hắn cơ hồ đối diện công tử, mà thiếu gia còn lại là khẽ đưa lưng về phía, không rõ ràng lắm công tử rốt cuộc làm cái chuyện kinh người gì. Y đã uống xong một chén điềm nhưỡng, hơn nữa không tự chủ hướng về phía một bên phó nhân cười khúc khích, làm cho người ta mắt nhìn ngây người coi như xong, còn muốn lấy bình điễm nhưỡng đổ đầy một chén, đặt ở trong đôi tay mảnh khảnh , sau đó Tử Đồng người đã say rượu, liền tiếp theo đem điềm nhưỡng một ngụm nhỏ một ngụm nhỏ uống vào trong bụng .

——————-

Vũ: Chưa có hum nào tệ như hum nay, zừa hắt xì zừa edit, ta tốn mất cả cuộn giấy *khóc sướt mướt*.

Mùa đông rùi, ta ghét mùa đông. Thật hâm mộ mấy nàng ở miền nam o(>_<)o

Share~

Tagged:

Điều hướng bài viết5 thoughts on "DLTĐ-Chương 32+33" 23/11/2011 lúc 09:55

[...] Chương 32 ♦ 33 [...]

Like

000 23/11/2011 lúc 17:10

cố giữ sức khỏe nha không nếu các àng ốm thì ai edit chuyện cho ta đọc đây*^-^*. thanks!
P/S:Ta thích mùa đông, lạnh lạnh không chảy mồ hôi.

Like

23/11/2011 lúc 17:22

Ta ghét mùa đông, tay cứng còng hết hông làm đc zỳ >"<

Like

20/06/2012 lúc 18:53

nàng ở miền bắc à,ta nghe nói MB mùa đông lạnh ko khác gì mấy nước có tuyết a!! , năm rùi ta cũng trãi qua cái mùa đông lạnh úm chăn ko, vậy mà thấy có tuyết là mở cửa ra coi, vừa trùm chăn vừa ngắm tuyết,, còn giờ thì mún lột trần mà chạy vòng nhà a!! vì vậy mùa đông thì ta ko thích mùa đông, mùa hè ta lại nhớ mùa đông, ở MN thật sướng hơn ko lo mùa gì hếtლ(¯ロ¯ლ)

Like

20/06/2012 lúc 20:25

ta cũng thía thế, mùa hè miền bắc nóng lém, t đang nóng chảy cả mỡ ra T__T

Like

( ̄^ ̄) | ლ(¯ロ¯ლ) | (≖ ‿ ≖) | (๑✧◡✧๑) | (๑>◡<๑) | (つ﹏<)・゚。| (¬‿¬) | (눈_눈) | ( ≧ ε ≦ ) | | (* ̄▽ ̄)b| (╥﹏╥) | Σ( ° △ °|||) | ╭ (╰_╯)╮ | ლ('ڡ'ლ) | (●'◡'●)ノ♥| 凸(艹皿艹 ) | ╭(╯ε╰)╮| (╯‵□′)╯︵┻━┻ | ~(‾▿‾~) | (¯―¯٥) | ◕‿◕ | (▰˘◡˘▰) | (●'з')♥ | ╮(╯▽╰)╭ | (๑¯△¯๑) | (づ ‾‾ ³ ‾‾ )づ♥❤ | ℒℴѵℯ❤| (◡‿◡✿) | ᎢℋᎪɳᏦ ᎩӫᏌ ✿♪♫
Bản edit của được chia sẻ với các điều khoản có trong .VÀI ĐIỀU CẦN LƯU Ý

1. Nội dung trong blog chủ yếu đề cập đến BL (Boy Love), mọi người cân nhắc trước khi xem.

2. Xin đừng phát tán truyện đi nơi khác bằng các hình thức repost và share word!

3. Bản edit dựa trên QT, có gì sai sót xin cứ góp ý thẳng thắn nhưng đừng nói lời cay đắng, cảm ơn...

ẢO VŨNẤMNANA


Thành viên thường trực

Thắc mắc liên hệ email: [email protected]

MIKANGÀY NHẢ HÀNG =3=Tháng Mười Một 2011MTWTFSS 19 BÀI VIẾT MỚISỐ HỦ ĐANG ONLINE +_+THEO DÕI BLOG QUA EMAIL

Click to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

PHẢN HỒI GẦN ĐÂY on on on on on on on on on on | .

Bởi chỉ lý trí là nổi giận, còn trái tim mãi giữ những nhịp yêu thương...

DLTĐ-Chương 34+35 23/11/2011

Chương 34

Mộ Dung Viêm Hạo chuyên tâm nhìn sổ sách suy nghĩ một chút. " Nửa tháng sau liền trở về đi."


Trong mọi người tận tâm dạy bảo, Tử Đồng hiện tại đã muốn có thể tương đối biểu đạt ý muốn của mình, đợi tiếp nữa chưa chắc sẽ tốt.

Đinh Duệ trong lòng không yên lên tiếng, tâm thần đã muốn có hơn phân nửa chuyển qua trên người Tử Đồng. "Thiếu gia, ngài không tính ngăn cản sao?" Đây chính là chén thứ ba .

Mộ Dung Viêm Hạo ngẩng đầu."Ngăn cản cái gì?"

Đinh Duệ đưa tay chỉ hướng Tử Đồng, hắn rất nhanh quay đầu qua, bị Tử Đồng hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn hồng toàn bộ hoảng sợ."Trời ạ! Y uống lên bao nhiêu?" Chạy nhanh đoạt lại chén trong tay y, đáng tiếc bên trong điềm nhưỡng đã muốn thừa không đến một nửa.

Định Duệ cười gượng. "Kia. . . . . . Đó là chén thứ ba ." Không thể tin được công tử là lần đầu tiên uống rượu, rượu này lượng thật đúng là không thường a.

"Chén thứ ba! ?" Hắn bất quá mới nhìn sổ sách một chút mà thôi, y liền uống đến ba chén! ?

"Chén chén! Tử Đồng! Uống!" Cái miệng nhỏ nhắn đánh cái ực , khuôn mặt đều hồng chẳng những cười ngây ngô , còn nói chuyện hào phóng trước nay chưa từng có.

Mộ Dung Viêm Hạo vừa bực mình vừa buồn cười, đối tiểu gia hỏa này hảo tửu lượng không thể nề hà tới cực điểm. Không nên để y uống rượu . . . . . . Bất quá bộ dáng say rượu thật sự là say lòng người."Đừng uống , đều say còn muốn uống."

"Tử Đồng không có say!" Y vẫn còn muốn uống rượu.

"Còn không có say? Ngay cả say là cái gì cũng đều không hiểu, hiểu ý tứ không có say?"

Bị hắn vừa nói như thế, y lúc này mới nhớ tới chính mình không hiểu được cái gì là say, ngượng ngùng lộ ra tươi cười ngại ngùng. "Hạo. . . . . . say là có ý gì?"

Hắn chỉ biết! Bất đắc dĩ đem người cẩn thận ôm lấy, phân phó Định Duệ đem sổ sách trên bàn thu vào thư phòng. "Say chính là giống ngươi bây giờ, ngốc ngốc, hoàn toàn không hiểu được chính mình đang nói cái gì, nói chuyện còn có thể nói ngọng, khuôn mặt ngây ngô cười không ngừng, ngày mai tỉnh lại sẽ đem chuyện ngày hôm nay quên không còn một mảnh. . . . . . Đừng cười ngây ngô với những người khác!" Đưa mặt y cấp quay lại, hắn quay về trừng phó nhân bởi vì y miệng cười mà há hốc mồm. Cho dù là say cũng không chuẩn cấp những người khác xem, vẻ say rượu khó được như vậy chỉ có thể một mình hắn xem.

Thật sự là không xong, hắn tham muốnchếm hữu tựa hồ càng ngày càng nhiều còn mãnh liệt hơn, thỉnh thoảng lo lắng thế nào một ngày khống chế không nổi chính mình, mà thương tổn Tử Đồng. Hắn không nghĩ giống cha của mình chuyên chế đáng sợ, thủ đoạn chiếm hữu tàn nhẫn làm trái tim người ta băng giá.

Tử Đồng say rượu mất đi cảm giác linh mẫn, không phát hiện trong lòng hắn biến hóa."Tử. . . . . . Tử đồng. . . . . . Không. . . . . . Không ngây ngô cười. . . . . ." Di? Nói như thế nào lại giống như cắn phải đầu lưỡi?

"Còn không có ngây ngô cười! Ngươi đang làm cái gì?" Nhìn thấy y đem đầu lưỡi vương ra ngoài môi, còn dùng hàm răng nhẹ nhàng cắn.

"Lưỡi. . . . . . Đầu lưỡi sưng. . . . . A! Đau!" Không cẩn thận cắn phải đầu lưỡi.

Mộ Dung Viêm Hạo thật sâu hít một hơi, sau đó chậm rãi thở dài."Lần sau ta trăm ngàn nhớ rõ, không cho ngươi uống nhiều rượu." Kia bộ dáng chẳng những mê người làm người ta tâm tư bất chính, nhưng lại ngốc ngốc làm người không biết nên khóc hay cười.

Không có nghe rõ ràng hắn nói những thứ gì, khuôn mặt tuyệt mỹ bắt đầu khống chế không nổi ha ha ngây ngô cười.

Y. . . . . Mới không. . . . . . Ngây ngô cười đâu!

Chương 35

"Ngươi lại tới nữa?" Chiết phiến nhẹ lay động, ngồi ở trên nóc nhà chủ viện Hách Liên sơn trang, nhìn thấy một bóng người màu xanh nhảy vào. "Không nghĩ tới đại ca của ta thật đúng là cái tục nhân!" Vì tiền bôn ba vì tiền bận rộn. Thật là, thứ này sinh không mang theo, chết không thể mang theo, hắn như vậy nóng vội tranh thủ đến tột cùng là vì cái gì?

Thanh y nhân hừ lạnh, hoàn toàn không đem thị vệ tuần tra phía dưới coi ra gì."Tục quy tục, ta cầu gì đó thực tế, ngươi cầu cũng bất quá là Kính Hoa Thủy Nguyệt(hoa trong gương trăng trong nước), Mộ Dung nguyệt."

"Chậc chậc! Đừng ngay cả danh họ đều kêu như vậy chứ ! Nhiều mới lạ, ta và ngươi là đồng căn huynh đệ nha! Đại ca." Mộ Dung nguyệt cười khẽ, tiếng cười dẫn tới thị vệ phía dưới chú ý, hắn tùy tay chiết phiến nhất chỉ, thị vệ liền hét lên rồi ngã gục.

Mộ Dung Phong Lăng nhìn cũng không nhìn thị vệ vừa ngã xuống liếc mắt một cái."Ngươi đến tột cùng muốn làm cái gì?"

"Không có gì, muốn tìm ngươi ngắm trăng thôi."

"Hừ! Có thời gian tìm người ngắm trăng, không bằng dùng thời gian suy nghĩ biện pháp cướp đoạt mỹ nhân." Cho dù là huynh đệ, đạo bất đồng bất tương vi mưu.

Mộ Dung Nguyệt khuôn mặt tuấn mỹ hơi có chút tính trẻ con lộ ra nụ cười nhạt quỷ quyệt, dưới ánh trăng đêm tối chiếu rọi , một đôi con ngươi lưu ly tựa hồ lưu chuyển mạt ánh sáng không biết tên."Đại ca thật sự là khó hiểu phong tình, mỹ nhân làm sao có thể đoạt ?"

"Ở trong tay tứ đệ, ngươi không đoạt tựa hồ liền vĩnh viễn không thể đắc thủ đi! Chỉ là mưu kế phải thắng được Viêm Hạo."

Mộ Dung Nguyệt nhịn không được cất tiếng cười to, trong tiếng cười là loại tình cảm đắc ý cùng sung sướng."Điểm ấy nhưng thật ra không cần đại ca lo lắng. . . . . . A! Ngươi sao có thể không lo lắng đâu? Dù sao kế hoạch của ngươi muốn thành công , còn phải theo ta đây đến trợ lực !" Đám người phía dưới xôn xao , người người truy tìm nơi phát ra tiếng cười.

Hoàn cảnh phía dưới kích động hoàn toàn không ảnh hưởng đến hai người, Mộ Dung Phong Lăng nghe thấy câu trả lời của hắn không có cấn động quá lớn ; kế hoạch của hắn tuy rằng ẩn mật, nhưng nếu hắn đoán không ra , hắn sẽ không là huynh đệ của Mộ Dung Phong Lăng.

Xem ánh lửa dần dần tiếp cận hai người, Mộ Dung Nguyệt thu lại tươi cười."Yên tâm, đại ca, chuyện của ngươi muốn thành công không khó, mà ta. . . . . . Ha ha, mỹ nhân đã sớm nắm." Bóng trắng đột nhiên chợt lóe, biến mất dưới ánh trăng.

Sớm đã nắm mỹ nhân? Hắn vì sao đoán không ra được, chẳng lẽ hắn ngay từ đầu đã nghĩ sai rồi sao?

Theo bóng trắng biến mất, thanh ảnh biến mất theo ở trong đêm trăng, không lưu một đám đám ruồi bọ buồn cười đang hỗn loạn tìm ngọn nguồn.

* * *

Hắn đã không biết được đây là lần thứ mấy chủ tử nhíu mày, ngay từ đầu hắn còn có thể hưng trí nồng hậu thật sự đi đếm đếm, đếm tới nỗi hắn buồn ngủ, chủ tử còn tiếp tục hành vi vô ý thức kia của hắn.

Thiếu gia, ngài có tâm sự a?" Còn tiếp tục như vậy , hoãn công việc còn chưa tính, chờ hắn quay về trang nhắn hộ mệnh lệnh thì còn phải nghe tổng quản cùng trướng phòng ghé vào lỗ tai hắn tiếp tục toái toái niệm, niệm đến nỗi hắn lỗ tai sinh kén cũng không chịu bỏ qua. Từ lúc thiếu gia gặp gỡ công tử, sức nặng lỗ tai hắn khẳng định là nặng gấp hai.

"Cái gì?" Đang nghĩ sự tình Mộ Dung Viêm Hạo không có nghe rõ ràng câu hỏi của hắn.

"Tiểu nhân hỏi ngài có phải hay không có tâm sự?" Không biết trên đời này có một loại ngành nghề, chuyên môn khai đạo thế nhân , nếu không lấy kinh nghiệm Đinh Duệ xem ra, tuyệt đối có thể là người có uy tín. . . . . A! Đúng rồi, chính là hòa thượng đạo sĩ ! Ân? Phi! Phi! Phi! Hắn Đinh Duệ còn muốn cưới vợ kết hôn sinh con, làm hòa thượng đạo sĩ cái gì !

"Nhìn ra được?" Trước đây hắn chưa bao giờ từng đem chuyện trong lòng biểu lộ ra ở ngoài, nhưng mà hiện tại lại khống chế không được chính mình.

Không đoán ra được mới là lạ!

Định Duệ trong lòng là nghĩ như thế , bộ dáng nhưng thật ra cung kính gật đầu, một bộ phó nhân thực hèn mọn.

Mộ Dung Viêm Hạo tức giận trừng hắn liếc mắt một cái."Đừng giả bộ, ngươi tính tình thế nào ta lại không biết sao? Có chuyện liền nói đi!" Trời mới biết tiểu tử này tính nết giống ai, thực muốn không hiểu lấy hắn cá tính, bên người làm sao có thể dưỡng một cái phó nhân như vậy.

"Là ngài muốn ta nói ." Vẫn là chủ tử hiểu biết hắn."Ta nói thiếu gia, ngài cùng công tử trong lúc đó lại đã xảy ra vấn đề gì sao?" Không phải hắn thích nói, đầu tiên cùng công tử gặp mặt sau, thiếu gia cũng là phó bộ dáng này, khác biệt chỉ ở chỗ không có vật gì sang quý hi sinh mà thôi.

"Kỳ thật cũng không có cái gì. . . . . Định Duệ, ngươi cảm thấy ở trong lòng Tử Đồng. . . . . . Ta đến tột cùng là đặc biệt sao?" Cùng phó nhân thảo luận việc này tựa hồ không đúng lắm, nhưng là trừ bỏ ngoài Đinh Duệ theo hắn đã lâu hắn cũng muốn có ai có thể trả lời vấn đề cho hắn.

Định Duệ nhăn mặt nhăn mày."Thiếu gia, vấn đề này ngài trực tiếp đến hỏi công tử không phải rất tốt sao? Cũng chỉ có công tử mới có thể nói cho ngài ở trong lòng hắn, ngài có phải hay không đặc biệt nhất ." Tuy rằng hắn không hiểu được vấn đề này rốt cuộc trọng yếu tế nào, chỉ cần công tử thích thiếu gia, vĩnh viễn đi theo thiếu gia không phải sao? Làm gì để ý ở trong lòng hắn chính mình đặc biệt hay không đặc biệt?

"Ta đây cũng hiểu được, nhưng ngươi có biết y tựa hồ như một hài tử, thật có thể nghe hiểu được vấn đề ta hỏi sao!" Hắn cũng sợ một khi đáp án không phải chính mình muốn, mình không biết khi xúc động sẽ làm ra cái chuyện đáng sợ gì.

Share~

Tagged:

Điều hướng bài viết3 thoughts on "DLTĐ-Chương 34+35" 23/11/2011 lúc 09:55

[...] Chương 34 ♦ 35 ♥ Chương 36 ♦ 37 [...]

Like

000 23/11/2011 lúc 17:16

Tử Đồng đã ngốc rồi không ngờ Hạo ca cũng ngốc =)))

Like

xumuoi304 12/02/2012 lúc 22:01

thank nàng nha

Like

( ̄^ ̄) | ლ(¯ロ¯ლ) | (≖ ‿ ≖) | (๑✧◡✧๑) | (๑>◡<๑) | (つ﹏<)・゚。| (¬‿¬) | (눈_눈) | ( ≧ ε ≦ ) | | (* ̄▽ ̄)b| (╥﹏╥) | Σ( ° △ °|||) | ╭ (╰_╯)╮ | ლ('ڡ'ლ) | (●'◡'●)ノ♥| 凸(艹皿艹 ) | ╭(╯ε╰)╮| (╯‵□′)╯︵┻━┻ | ~(‾▿‾~) | (¯―¯٥) | ◕‿◕ | (▰˘◡˘▰) | (●'з')♥ | ╮(╯▽╰)╭ | (๑¯△¯๑) | (づ ‾‾ ³ ‾‾ )づ♥❤ | ℒℴѵℯ❤| (◡‿◡✿) | ᎢℋᎪɳᏦ ᎩӫᏌ ✿♪♫
Bản edit của được chia sẻ với các điều khoản có trong .VÀI ĐIỀU CẦN LƯU Ý

1. Nội dung trong blog chủ yếu đề cập đến BL (Boy Love), mọi người cân nhắc trước khi xem.

2. Xin đừng phát tán truyện đi nơi khác bằng các hình thức repost và share word!

3. Bản edit dựa trên QT, có gì sai sót xin cứ góp ý thẳng thắn nhưng đừng nói lời cay đắng, cảm ơn...

ẢO VŨNẤMNANA


Thành viên thường trực

Thắc mắc liên hệ email: [email protected]

MIKANGÀY NHẢ HÀNG =3=Tháng Mười Một 2011MTWTFSS 19 BÀI VIẾT MỚISỐ HỦ ĐANG ONLINE +_+THEO DÕI BLOG QUA EMAIL

Click to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

PHẢN HỒI GẦN ĐÂY on on on on on on on on on on | .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: