Chap 40 [H]
"Không, không phải xin phép ở nhà với em sao?" Phương Anh nhìn Ngọc Thảo.
"Thật không, em còn nghĩ Phanh xin phép cho em nghỉ còn chị thì đi làm" Ngọc Thảo lập tức hưng phấn.
"Ngốc" Phương Anh nhéo má Ngọc Thảo nói "Chị tắm một chút, khi nảy nấu cơm cả người có chút bẩn"
"Đau" Ngọc Thảo đẩy đẩy tay Phương Anh ra "Mau đi đi"
Khi Phương Anh tắm xong đi ra thì thấy Ngọc Thảo ngồi xếp bằng trên sô pha, vui vẻ thích ý uống nước trái cây xem TV.
Ngọc Thảo nhìn thấy Phương Anh sảng khoải trong bộ đồ ở nhà thì vội vàng kêu lên "Lại đây ngồi với em, Phanh uống nước trái cây đi, ngon lắm"
Phương Anh chưa bao giờ uống nước trái cây nhưng bởi vì Ngọc Thảo thích cho nên cô mua để sẵn trong tủ lạnh, lúc đi siêu thị cô vẫn theo thói quen lấy nước trái cây bỏ vào giỏ.
Phương Anh ngồi bên cạnh Ngọc Thảo thấy nàng vui vẻ uống, cô cũng cao hứng đoạt lấy uống một ngụm. Thật ngọt, đó là cảm nghĩ đầu tiên khi Phương Anh uống nước trái cây.
"Uống thích không?"
"Rất ngọt" Phương Anh thành thật trả lời.
"Nước trái cây đương nhiên là ngọt rồi, em hỏi Phanh là có thích uống không"
"Rất thích" Chỉ cần là thứ Ngọc Thảo thích thì Phương Anh cũng không bài xích.
"Ngoan lắm" Ngọc Thảo vui vẻ vỗ vỗ mặt Phương Anh.
Phương Anh ôm chầm Ngọc Thảo nhẹ nhàng hỏi "Còn sợ không?"
Ngọc Thảo ngẩng đầu dậy nhìn Phương Anh, nàng đặt ly nước trái cây lên bàn sau đó ngồi khóa chân lên đùi Phương Anh, hai tay ôm cổ Phương Anh nói "Không sợ, em biết Phanh nhất định sẽ tới cứu em"
Phương Anh ôm ngang hông Ngọc Thảo để nàng ngồi sát với mình, cô ngẩng đầu nhìn Ngọc Thảo "Thảo tin chị có thể tìm được em sao?"
Ngọc Thảo vươn tay vuốt ve ánh mắt Phương Anh rồi đến chiếc mũi cao của cô, cuối cùng dừng lại trên môi. Phương Anh hé miệng ngậm lấy ngón tay nàng, vừa mút vào vừa liếm cắn ngón tay Ngọc Thảo.
Ngón tay bị khoang miệng ấm áp của Phương Anh vây quanh, đầu lưỡi đảo quanh kích thích dòng điện trong người nàng, Ngọc Thảo cảm thấy thân thể thật khác thường.
"Em tin Phanh, tin chắc chị có thể tìm được em" Ngọc Thảo vừa cảm thụ khoái cảm ở Phương Anh mang tới vừa trả lời.
Ngọc Thảo cảm thấy ngón tay trong miệng Phương Anh dị thường thoải mái, nàng cũng làm theo Phương Anh, kéo một ngón tay của cô đưa vào miệng liếm liếm, nhận thấy Phương Anh run rẫy, Ngọc Thảo mê ly nhìn Phương Anh mỉm cười.
Phương Anh hưởng thụ cảm giác từ đầu ngón tay mang đến, một bên nhìn ánh mắt và động tác của Ngọc Thảo, không biết là Ngọc Thảo có biết là nàng đang đùa với lửa không. Bởi vì Ngọc Thảo ngồi khóa trên đùi Phương Anh cho nên cao hơn một chút, lúc này ngang tầm mắt Phương Anh không phải là khuôn mặt Ngọc Thảo mà là hai khỏa mềm mại đầy đặn, thị giác cùng xúc giác đều bị cô làm rối loạn, Phương Anh có chút xấu xa, vuốt ve cái mông của Ngọc Thảo.
Hai người âu yếm nhau cảm nhận từng trận khoái cảm, Ngọc Thảo không nghĩ hành động của nàng đã làm khơi dậy dục vọng Phương Anh, nàng còn cố ý khiêu khích nhiều hơn.
Phương Anh rút ngón tay trong miệng Ngọc Thảo ra, dùng ngón tay ẩm ướt vuốt ve xương quai xanh của nàng.
Ngọc Thảo chậm rãi mở mắt ra, nhìn vào Phương Anh.
Phương Anh ôm Ngọc Thảo lại gần hơn, hai tay còn xoa bóp chiếc mông của nàng.
"A..." Ngọc Thảo hốt hoảng khi Phương Anh ấn mông nàng lại gần hơn.
Hai tay Phương Anh đặt trên mông Ngọc Thảo bất động, cô hỏi "Sợ?"
Ngọc Thảo trừng mắt nhìn Phương Anh "Ai nói em sợ" Thật ra Ngọc Thảo không hề sợ, mà nàng chỉ bất ngờ với động tác đó mà thôi.
Phương Anh nâng lên một tay đặt trên cổ áo Ngọc Thảo, chỉ cần mở hai cút áo nữa thì hai khỏa đầy đặn mềm mại của Ngọc Thảo sẽ hiện ra trước mắt.
Phương Anh thấy Ngọc Thảo không có phản ứng, cô động thủ cởi một cút áo, khe rãnh trắng nõn càng hiện rõ hơn, Phương Anh còn thản nhiên ngửi được một cỗ hương sữa, thiếu chút nữa làm cô xúc động xé luôn áo Ngọc Thảo Phương Anh nhẫn nại, nội tâm rục rịch nhưng không dám làm Ngọc Thảo sợ. Chỉ ngẩng đầu nhìn nàng.
Lúc này Ngọc Thảo nhìn thấy cảnh xuân trước ngực nàng hiện ra thì thẹn thùng dùng tay giữ lại áo. Ngọc Thảo thấy đôi mắt tràn ngập dục hỏa của Phương Anh, làm nàng kiềm lòng không được liếm liếm môi. Chỉ một động tác đơn giản của Ngọc Thảo đã đánh tan phòng tuyến trong lòng Phương Anh, cô vội vàng ôm Ngọc Thảo bước nhanh về phòng ngủ.
Nhẹ nhàng đặt Ngọc Thảo nằm trên giường, Phương Anh cũng rất nhanh phủ lên người nàng, hai tay chống hai bên giảm sức nặng cho Ngọc Thảo. Phương Anh thấy Ngọc Thảo có chút thẹn thùng, cô nhìn thẳng vào mắt nàng ôn nhu hỏi "Chị có thể không?"
Ngọc Thảo không trả lời, nàng nhìn vào mắt Phương Anh, nâng đầu hiến dâng nụ hôn, dùng hành động để đáp lại.
Phương Anh được Ngọc Thảo ngầm đồng ý thì lập tức hôn lên đôi môi mềm mại ngọt ngào của nàng. Đầu lưỡi linh hoạt tiến vào khoang miệng, dây dưa cùng đầu lưỡi Ngọc Thảo.
Môi Phương Anh chậm rãi hôn phía sau vành tai Ngọc Thảo, một ngụm cắn nhẹ vành tai mẫn cảm của nàng,
Hai tay Ngọc Thảo gắt gao ôm cổ Phương Anh, khi bị cô hôn, nàng cảm giác như có dòng điện chạy dọc theo sóng lưng, toàn thân như có hàng nghìn con kiến cắn phá, ngứa ngáy khó chịu, Ngọc Thảo vặn vẹo thân thể ma sát với thân thể Phương Anh hy vọng có thể giảm bớt cảm giác kỳ quái.
Phương Anh hôn xuống cổ Ngọc Thảo, đầu lưỡi bồi hồi qua lại chỗ xương quai xanh, một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên ngực Ngọc Thảo. Môi và bàn tay Phương Anh như có ma pháp, khơi dậy từng đợt khoái cảm trên người Ngọc Thảo, ngón tay Phương Anh chạm được hạt đậu trên ngực Ngọc Thảo làm nàng nhịn không được run rẩy.
Phương Anh nhẹ nhàng vuốt ve một bên cao vút của Ngọc Thảo, môi hàm trụ bên còn lại, mút mát giống như một đứa trẻ, nhìn Ngọc Thảo dưới thân sung sướng phát ra từng tiếng rên rỉ.
Ánh mắt Ngọc Thảo mê ly nhìn Phương Anh chỉ cảm thấy từng nơi được Phương Anh hôn qua đều nóng rực, nàng vô ý rên rỉ vặn vẹo thân mình, càng làm dục vọng của Phương Anh thêm điên cuồng.
"Thảo, em chuẩn bị tốt chưa?" Phương Anh dừng lại giữa chừng, tiếng nói đầy dục vọng bị đè ép, một bàn tay không ngừng vuốt ve đùi Ngọc Thảo.
Nhìn thấy ánh mắt đầy dục vọng trước mặt, cái gì cũng không nói, Ngọc Thảo chỉ muốn ôm chặt Phương Anh hơn, dùng đôi môi che lại môi Phương Anh.
Đầu lưỡi Phương Anh điên cuồng tấn công, tiến vào trong khoang miệng trơn trượt của Ngọc Thảo, bàn tay trượt vào trong quần áo Ngọc Thảo vuốt ve khắp nơi, Phương Anh càng muốn nhiều hơn nữa, tay dừng lại trước khỏa mềm mại không ngừng xoa nắn trái phải, ngón cái qua lại khiêu khích hai hạt đậu đã sớm đứng thẳng.
Phương Anh có chút làm càng trút hết quần áo trên người Ngọc Thảo xuống, thân thể quang lỏa của nàng được Phương Anh vỗ về yêu thương...
"Arhh..." Bởi vì động tác của Phương Anh có chút dữ dội làm Ngọc Thảo kêu lên, thân thể càng ngày càng nóng.
Đầu lưỡi mềm mại của Phương Anh hôn liếm xương quai xanh của Ngọc Thảo, xuống hai khỏa đầy đặn phấn hồng bên dưới, xuống chút nữa là vùng bụng phẳng lì, Phương Anh nhẹ nhàng tách hai chân Ngọc Thảo ra, đầu lưỡi dọc theo bụng bằng phẳng đi vào cánh rừng rậm rạp, cúi đầu hàm trụ cánh hoa đã sớm ướt át, hút lấy nhiệt dịch ngọt ngào bên trong, đầu lưỡi lên xuống kích thích khoái cảm càng tăng vọt.
Phương Anh nâng mông Ngọc Thảo lên cao, đầu lưỡi chạy dọc theo nơi tư mật làm tuôn trào mật dịch nhiều hơn, Phương Anh ra sức khiêu khích, không lâu sau thì đã biến thành một vùng đầm lầy ẩm ướt.
Ngọc Thảo nhìn thấy Phương Anh cuối đầu hôn trụ nơi riêng tư của nàng, nhịn không được toàn thân run rẩy, hai tay luồn vào tóc Phương Anh giữ chặt "Ah...uhm..Phanh...chị~..." Lúc này nàng đã không thể nói ra một câu hoàn chỉnh.
Phương Anh nhẹ nhàng thâm nhập đầu ngón tay vào hoa kính chưa có người khám phá, chậm rãi câu dẫn càng nhiều yêu dịch, cũng gợi lên cho Ngọc Thảo càng nhiều dục vọng.
Hai tròng mắt Ngọc Thảo càng mê ly, đôi môi bị hôn sưng đỏ không tự chủ được rên rỉ mê người, cổ vũ cho Phương Anh nhanh hơn.
"Thảo..." Phương Anh nhìn thấy Ngọc Thảo bị lạc trong khiêu khích mà cô châm ngòi vì thế vô cùng thỏa mãn.
Ngọc Thảo nhịn không được run rẩy thân mình, đầu ngón tay của Phương Anh bên dưới cũng không chịu dừng ma sát.
"Thảo, nhìn chị" Phương Anh lên tiếng dụ dỗ Ngọc Thảo mở mắt nhìn mình.
Ngọc Thảo mở mắt nhìn Phương Anh lại thấy cô cười mị hoặc.
Tuy rằng giờ phút này cả người Phương Anh đầy mồ hôi nhưng cô vẫn muốn làm cho lần đầu tiên của Ngọc Thảo thật hạnh phúc, tốt đẹp nhất, ngón tay dùng một chút lực, phá vỡ chiếc màng mỏng bên trong Ngọc Thảo.
Giây tiếp theo, cảm giác xé rách đau đớn đánh úp Ngọc Thảo, đem nước mắt của nàng đều bức ra ngoài.
"Aaaaa... Đau, Phanh.... đau" vừa đẩy Phương Anh ra vừa rơi nước mắt.
Phương Anh không dám động, ngón tay vẫn đặt bên trong Ngọc Thảo, đau lòng hôn lên nước mắt của nàng, một tay kia chậm rãi âu yếm thân thể Ngọc Thảo.
Chờ cảm giác đau biến mất, thân thể Ngọc Thảo bắt đầu vặn vẹo, nàng muốn nhiều hơn, nhiều hơn nữa...
"Arh... Phương... Anh~..." Ngọc Thảo không khống chế được gọi tên Phương Anh.
Biết Ngọc Thảo không còn đau nữa, Phương Anh mới yên tâm ra vào ngón tay, mỗi một lần đều làm Ngọc Thảo thét chói tai, Phương Anh cảm thấy ngón tay bị hang động ấm nóng của Ngọc Thảo cắn nuốt, sau đó thì một tiếng thét của Ngọc Thảo vang lên, nàng đạt đến cao trào.
End chap
🔞
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro