Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ngoại truyện: Giam cầm (4)

"Cecile, con có thy khó chu không?"

"K-Không..."

Trong căn phòng ti đen, nó vn mang v bi ri, đáp. Nhng ngón tay nh xen gia tay hn bu tht cht.

Mt hơi hn th dc ph vào bên tai nó. Li thu v hương hoa ban du ngt.

Trái tim hn đp mnh. Hn nghiến răng, c gng kim chế cm xúc mun bc phát.

"Ngoan. Ch mt chút thôi là con được bên ta mãi mãi ri."

"Ưm..."

Hn tng chút mt đy vào, ri đy ra. Vào ri ra. Nó th va nng va nông, ri rên r. Dc vng chưa thành niên đp vào eo hn, còn cái l bên dưới thì chy nước nhit tình.

"Ah!"

"Cecile?" Hn dng mc dù đang mun nhp chết đi được.

"C-Con xin li, bng con thy l..."

"Không sao đâu. Ln đu ca ai cũng vy."

"Ưm..."

Tiếng hn ra vào ướt nhp. Hn mt kim soát đâm vào mnh hơn bình thường và nó thét lên mt tiếng đy nhc cm. Đu núm cng theo tm lưng hơi ưỡn ny lên.

"C-Chú... ưm...!" Thy nó không phn đi, hn đánh liu thúc vào mt cái như lúc nãy. "Hưm!"

Nó thút thít phóng ra. Vài git trng sa bn lên người hn.

"Tht... tht sướng..." Nó kêu và hn thy mình như sp phát điên.

"Ngoan nào." Không biết vô tình hay c ý, nó thm chí còn đy hông mình xung đ theo kp nhp ca hn. "Ta không mun làm đau con." Hn gi ly hông nó thì thm.

"Nhưng con mun na cơ, ưm..."

"Chết tit, vy con đng có trách ta."

Ngoài ca, ánh rng đông bt đu ló rng. Hn và nó vn kch lit vn đng.

"Chú! Ah! Ưm ~"

Nó đang ôm ly c hn. Eo nh dâm đãng nhp nhô.

Hn ôm ly nó ri thúc lên. Hn không biết đã bn bao nhiêu ln vào trong nó ri. Vy mà vt chu sa kia mi ch hơi m đi.

"Gi tên ta." Nó bi ri nhìn hn như xin ch th ri m ming.

"Derrek..."

Hn gm g cướp ly môi nó. Làn môi ngt ngào như ko.

Và hn thúc.

"Ưm—"

"Cecile..."

"Ah—-"

"Chết tit... ta..." Hn yêu cháu ca hn! Hn yêu cháu ca hn!

"Derrek—"

Nó nc n. Nó hôn lên môi hn lon x.

Nó b hn làm hng mt ri.

Hn cười gn li thy đau kh tt cùng. Hn tht đúng là công tước ma qu.

"Ngoan. Ta đây."

"H-Hc..."

Nó yếu t đưa hông trước khi bn ra, bt tnh. Gương mt đ hng vương đy nước mt và nước dãi.

Hn đ ly nó trước khi bn thng vào, môi t đng tìm đến đnh đu nó mà hôn. Lúc hn nhìn xung thì nt trinh tiết ca nó cũng biến mt hn.

Hn cười mà nước mt c chy.

—-

Nó, không, nó t lúc y đã tr thành em đi vi hn. Em là người đu tiên đ xut vic gp mt khu vườn ca hn sau đêm sai trái y.

"Chú ghét con sao?" Hn min cưỡng nhìn lên đnh thanh minh li không dt mt ra được. Mc dù em vn mc trên mình m r rách tht chng xng vi tước v, v xinh đp đy trưởng thành trong mt em khiến hn sng st.

Hn gn như xé rách mt mình mà quay đi.

"Không bao gi." Hn yêu em còn chng đ. Hn không đếm ni s ln th dâm trong đêm vì nh em. Nh đến cái hơi m dâm dt chiếm c b h ca hn. V dim l như hoa khi em lên đnh.

Hn th gp, li bí mt nhìn xung qun mình. Ly Kathrin, vic này không phi lúc!

Hn đng lên đnh kiếm c ri đi thì b em chn li. Hay đúng hơn là nhào đến. Cơ th mm mi áp vào lưng hn.

"Chú..." Nó nc n. Vòng tay càng siết cht. "Ngoài chú ra thì không ai cn con na ri..."

"Cecile..." Tt c là li ti hn. Là hn đã đy em đến bước đường cùng này, khiến Enrika chính thc t mt em.

Nhưng bo hn đ em bit x, đ em rơi vào tay người khác thì hn không làm được. Hn mun em là ca hn. Ca mt con quái vt mang danh nghĩa "chú", thuc v hn.

Nhưng thế thì có sao ch? Ging nói trong đu hn thì thm. Ch cn có th gi em li, hn sn sàng t b tt c.

Lúc xoay người ôm ly em, hn nghĩ, có l đây chính là tình yêu mà người m yếu đui ca hn thường nói đến. Th cm xúc khiến con người mù loà trước mi đo lý.

"V sng vi ta đi, Cecile." Mt em ngp nước ngước lên hn, vn lp lánh tràn đy tin tưởng như hôm nào. Cũng có l mt phn vì c thế gii này đã coi em là đ b đi trong khi hn thì ngược li. "Được không?" Hn hi dù đã biết câu tr li.

"Vâng..."

Em không chng c khi môi hn đánh đến, có l vì không còn la chn nào khác.

Nhưng hn mun nghĩ rng s phc tùng ca em là t nguyn. Rng em cũng yêu hn.

"Chú..."

"Cecile, gi tên ta." Em vn mang v bi ri y trước yêu cu ca hn.

"Derrek."

Hn th ht và ôm ghì ly em. Như thế là cũng đ ri. Xin ông tri hãy đ cho hn ích k mt ln.

--

Hắn bừng tỉnh khỏi giấc mộng. Ngơ ngẩn nhìn quanh. Bên kia giường, chăn đã bị kéo đi, thõng xuống mép giường không có đôi dép bông thường trực gần cạnh.

Cả em cũng vậy. Vòng tay hắn lạnh lẽo ôm vào không khí.

Hắn hoảng sợ bật dậy.

"Cecile, em ở đâu!" Không có tiếng trả lời. Hắn gấp đến mức không kịp mặc thêm áo, hơi lạnh buốt của đêm muộn tạt vào người khiến hắn tỉnh hẳn. "Cecile!"

Cánh cửa phòng làm việc của hắn bật mở. Có bóng dáng ngồi thu lu bên cửa sổ đen ngòm.

"Em yêu?" Bóng dáng ấy ngoảnh đầu lại và đã bao lâu rồi hắn mới không thấy gương mặt thiên thần ấy ngước nhìn mình? Những lọn tóc loà xoà bóng loáng được hắn chăm sóc cẩn thận giờ đây được tay ai tết gọn.

Vẻ mặt em sáng bừng hẳn lên. Em mừng rỡ ôm chầm lấy hắn.

"Chú!" Hắn sửng sốt đến mức không thể kêu được câu gì. Bàn tay đông cứng giơ giữa không trung. "Con chỉ muốn yên tĩnh chút thôi. Chú quay lại giường ngủ tiếp đi." Em, hay đúng hơn là cháu hắn, nói. Đã rất lâu rồi em không nói chuyện kiểu này với hắn. Vậy nên chỉ có một khả năng...

"C-Cecile, em..." Mt trí nh sao?

Hắn không biết nên vui hay buồn.

"Có chuyện gì sao?" Hắn nhìn xuống đôi mắt trong veo mà cứng họng. Đây là ánh nhìn chưa bị hắn ô uế...

Đã bao lâu rồi hắn không được em ôm lấy? Ba năm hay ba thế kỷ?

Hắn mệt mỏi nhắm mắt.

Tay hắn đặt trên lưng em, cẩn thận như với một bông tuyết.

"Không có gì. Ta cũng không ngủ được. Ta muốn ở cùng con."

"Vậy chúng ta đi dạo nhé? Con muốn ngắm hoa hồng đỏ."

"...Ừm."

Hơi ấm em trên cổ tay khiến hắn thất thần. Hắn để em dẫn qua hành lang sáng tối, từng bước chân theo sau nhẹ bẫng mà nặng trĩu đến kỳ lạ.

"Chú trông có vẻ khác." Em nói khi cả hai mới chạm đến cổng vườn. Hắn nhìn vẻ ngây thơ trong đáy mắt, cảm giác như kẻ tội đồ năm nào lại ùa về. "Chẳng lẽ con người ta đều thay đổi chóng mặt vậy sao, chỉ sau một đêm?"

"Có lẽ." Hắn thều thào làm em khúc khích. Trái tim hắn không biết xấu hổ mà nóng lên. "Con thấy trong người thế nào?"

"Con cũng thấy mình cao thêm nhiều lắm. Tóc cũng dài ra nhiều. Hơn nữa..." Em bỏ bàn tay đang nắm lấy hắn, đặt lên xoa bụng. "Hình như con béo lên thì phải? Ở chỗ này có cảm giác nằng nặng."

Hắn bật cười mà lại chẳng thể vui nói. Nước mắt đau đớn ứa ra làm em hoảng.

"Chú ơi, chú làm sao thế?" Từng câu gọi như mũi dao nhỏ đâm vào tim hắn. Nhưng hắn vẫn cố cười.

Hắn lắc đầu, lại ghì lấy em trong lòng.

"K-Không có gì đâu, Cecile. Bụi bay vào mắt ta thôi." Người trong lòng hắn ngọ nguậy. Em ngước lên từ ngực hắn với vẻ lo lắng.

"Để con thổi cho chú nhé?" Và ôi, hắn là ai mà xứng đáng có được vinh hạnh ấy? Hắn đã giết mẹ em, giết chết cả em... Cưỡng hiếp em đến cả khi em chết! Làm em có con!

Người đang trong tay hắn là người hay ma?

"Không sao."

Hắn mặc kệ. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro