Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 81: Kẻ Dựng Flag Này Là Ai ? (17)

Bùm!

Và một lúc sau, họ tình cờ gặp Kalian vừa mới leo lên cầu thang.

"Cô Yuri? Cô ổn chứ? "

Kalian nhận ra Yuri trong vòng tay của Lakis và hỏi khi anh ta vội vã bước tới.

Ý nghĩ rằng Kalian có thể đã phát hiện ra cô sử dụng khả năng của mình nếu Lakis không đến kịp lúc trong đầu Yuri và cô hơi cau mày.

"Đừng cử động. Và đừng trả lời làm gì".

Khi Yuri quay lại khi Kalian đến gần và mở miệng, Lakis nói với một giọng trầm lạnh hơn trước rất nhiều. Nghe vậy, Yuri nhíu mày, có phần bất mãn. Nhưng cuối cùng cô đã giữ im lặng khi Lakis hỏi.

Và Kalian vô thức dừng bước về phía Yuri khi anh ta nghe thấy giọng nói lạnh lùng của Lakis vang lên bên tai ngay sau đó.

"Tránh sang một bên; đừng cản đường ".

Đôi mắt xanh nhạt với sắc thái như của mặt hồ lạnh giá mùa đông bắt gặp ánh mắt của Kalian trong không khí.

"Tôi sẽ tự mình đưa cô ấy đến nơi an toàn."

Lakis bắt đầu di chuyển trở lại và đi ngang qua Kalian trong khi ném cho anh ta một ánh mắt sắc bén.

"Anh là anh hùng của phương đông, hãy đi chăm sóc những người bị thương khác bên trong đi."

Ngay lúc đó, Kalian cảm thấy một cảm giác déjà vu kỳ lạ đang bò lên sống lưng. Nhưng trước khi anh có thể hiểu tại sao lại như vậy, người đàn ông trước mặt anh đã bỏ đi với Yuri trong vòng tay của mình.

Trong một thoáng, ý nghĩ muốn giữ họ lại trong đầu anh nhưng không hiểu sao, giữa hai người dường như có một luồng không khí kỳ lạ khiến cho việc xâm nhập trở nên khó khăn khiến anh chần chừ. Và trong khi anh làm vậy, hai người họ nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt anh.

Kalian ngây người nhìn dư ảnh để lại trước khi đuổi theo, nhưng ngay sau đó anh nghe thấy tiếng người rên rỉ và khóc lóc cách đó không xa và đột ngột tỉnh lại.

'Nghĩ lại, anh ta nói có những người khác bị thương bên trong.'

Sau đó, Kalian nhanh chóng di chuyển đến nơi phát ra âm thanh.

* * *

"Quỷ thật, tại sao anh ta không ra ngoài?"

Anne-Marie, Bastian và Damon đang đợi Kalian ở lối vào của một con phố đông đúc. Damon đã hết kiên nhẫn và thề thốt. Những tiếng nổ liên tiếp làm đau tai anh đã kết thúc cách đây ít lâu.

Một thời gian trước, lực lượng cứu hộ và cơ quan thực thi pháp luật đã đến sơ tán người dân trong khu mua sắm và đang tích cực di chuyển về phía nơi phát ra âm thanh để tìm ra nguyên nhân vụ nổ. 

"K-Không có gì xảy ra đâu, phải không?"

"Họ sẽ ổn thôi."

Bastian và Anne-Marie cũng đang đeo kim và ghim khi họ nhìn chằm chằm vào khu mua sắm. Rồi Anne-Marie nhận ra một khuôn mặt quen thuộc ở phía xa.

"À, Yuri nè!"

"Gì? Ở đâu? Cô thấy cô ấy ở đâu?"

Bastian vươn cổ nhìn xung quanh. Nhưng bởi vì ông bị viễn thị, mắt ông khó chịu, và ông không thể tìm thấy Yuri ngay lập tức.

"Anne-Marie?"

Yuri cũng nghe thấy giọng nói đang gọi mình. Vì vậy, cô quay đầu lại và nhìn thấy Anne-Marie, Bastian và Damon, những người dường như đã sơ tán an toàn.

Thấy Anne-Marie trông như thể cô ấy sẽ chạy tới bất cứ lúc nào, Yuri nói với Lakis.

"Anh Lakis, hãy đi theo cách đó. "

Tuy nhiên, Lakis lạnh lùng liếc nhìn Anne-Marie đang ở đâu, sau đó anh phớt lờ những gì Yuri nói và thực sự đi theo hướng khác. Sau khi ra khỏi tòa nhà, Lakis tiếp tục đi dạo với Yuri trong vòng tay của anh trong khi giữ im lặng đến mức đáng sợ.

May mắn thay, các vụ nổ đã dừng lại, và đội cứu hộ đã đến và bắt đầu di chuyển những người bị thương đi rải rác xung quanh.

Có lẽ vì có rất nhiều người xung quanh, hoặc cũng có thể vì muốn giấu thân phận của mình với Yuri đến phút cuối cùng, Lakis không leo lên các mái nhà như mọi khi, thay vào đó anh đi bộ trên mặt đất như một người bình thường.

Rồi khi ngắm nhìn khung cảnh qua vai Lakis, Yuri đột nhiên nhận ra một điều sâu sắc.

'À, có phải vì tất cả những mái nhà mà anh ấy có thể sử dụng đã sụp đổ vì vụ nổ không?'

Đó là lý do tại sao anh bước ra khỏi khu mua sắm một cách bình thường và họ tình cờ gặp Anne-Marie.

Yuri cau mày nhìn Lakis, kẻ ngang nhiên phớt lờ ý định của cô. Sau đó, cô nói với anh.

"Anh Lakis. Tại sao anh cứ phớt lờ tôi thế? Tôi sắp nổi giận đấy. "

Lúc đó, Lakis thoáng nao núng.
Theo sau đó, đôi mắt lạnh lùng của anh chuyển sang Yuri. Lakis nhìn Yuri bằng ánh mắt dường như có rất nhiều điều muốn nói.

"Hãy qua đó, chỉ mất một phút thôi. Như thế này, ai đó có thể nghĩ rằng anh Lakis đang bắt cóc tôi hay gì đó ".

"Tôi không muốn. Tôi không thể quan tâm đến sự hiểu lầm của người khác ".

Yuri lặp lại điều đó nhưng Lakis từ chối nghe cô cho đến cuối cùng. Yuri hơi sửng sốt trước giọng nói cương nghị của anh. Mặt nghiêng của anh vẫn toát ra khí chất lạnh lùng.

Cuối cùng, anh không quay đầu về phía Anne-Marie mà bắt đầu đi theo hướng khác. Vì vậy, Yuri cuối cùng đã phải lên tiếng mắng Anne-Marie ở đằng xa.

"Anne-Marie, tớ ổn! Hẹn gặp lại cậu sau!"

Cô có thể thấy một Damon Salvatore đầy bụi đang chạy tới nhưng tự nhiên, anh ta không thể theo kịp tốc độ của Lakis.

"Cái gì-! Cô đi đâu thế!"

Cuối cùng, Damon ngừng chạy và thở hổn hển.

'Đó là ai thế?'

Anh cảm thấy nghi ngờ. Anh nghĩ Yuri sẽ hẹn hò với Kalian Crawford, nhưng cô lại xuất hiện với một người đàn ông nào đó lần đầu tiên anh gặp. Và xét về cách cô có vẻ chiều theo ý người đàn ông của mình, thì gần như chắc chắn rằng họ đã biết nhau.

"Ơn trời, cô Yuri đã ra ngoài an toàn!"

"Nhưng người mà cô ấy đi ra có vẻ như đang mang theo cô ấy, cô ấy không bị thương, phải không?"

"Cô ấy trông ổn khi tôi nhìn thấy cô ấy... Tôi sẽ đến nhà cô Yuri sau và kiểm tra."

"Đúng vậy, bạn làm điều đó! Vui lòng cho tôi biết cô ấy cũng đang làm như thế nào. Nhân tiện, Kalian ở đâu, tên khốn đó? Anh ta đang làm gì vậy?"

Anne-Marie và Bastian vỗ ngực nhẹ nhõm khi thấy Yuri có vẻ ổn mà không bị thương nặng. Và họ cũng có những câu hỏi tương tự như Damon. Điều đó có lẽ Kalian đã không vượt qua con đường với Yuri.

~

Và trong khi đó, Kalian vẫn ở khu mua sắm.

"Thở hổn hển, xin chào, Lord Crawford."

Những người từ bên cứu hộ và cơ quan thực thi pháp luật đã nhận ra Kalian và chào đón anh ta.

"Cũng có người bị thương ở bên phải."

Kalian rời đi sau khi giúp họ di chuyển những người bị thương trong tòa nhà. Sau đó ánh mắt sắc bén của anh ta di chuyển trở lại tòa nhà mà anh ta vừa rời đi.

Không giống như những tòa nhà khác, số người thương vong ở tòa nhà này ít hơn. Điều này là do một vật liệu cứng cáp màu trắng ngăn trần nhà bị sập.

Vì lý do nào đó, Kalian có cảm giác như anh đã nhìn thấy nó ở đâu đó trước đây. Tuy nhiên, anh không thể nhớ chính xác mình đã nhìn thấy nó ở đâu và khi nào. Cuối cùng, hắn nheo mắt lại, xoay người rời đi.

* * *

Một lúc sau, Yuri và Lakis về đến nhà.

Ploof!

Yuri bị đặt mạnh xuống ghế sofa. Có một chút thô bạo nhưng bất chấp vẻ lạnh lùng trong biểu cảm và ánh mắt, động tác của anh ấy vẫn rất nhẹ nhàng. Yuri nhìn lên Lakis.

"Ông. Lakis. "

Và cô hỏi anh ta, người vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng:

"Tại sao bạn lại tức giận như vậy?"

"Tại sao?"

Trước câu hỏi của Yuri, ánh mắt của Lakis đang dán vào mặt cô ấy trở nên lạnh hơn.

"Bạn đang hỏi tại sao?"

Một tiếng cười yếu ớt rời khỏi môi anh. Tất nhiên, đó là một tiếng cười lạnh lùng; chính xác bạn không thể gọi nó là vui mừng.

"Tất nhiên là vì tôi đã lo lắng."

Và khi Lakis nói ra những lời đó như thể hỏi cô ấy có thực sự không biết hay không, Yuri im lặng.

Cô ấy nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Lakis mà không nói một lời nào rồi môi cô ấy hơi hé mở, và cô ấy lặp lại những lời của anh ấy như thể xác nhận.

"Bạn đã lo lắng?"

Lakis nheo mắt và hít thở sâu như thể đang cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình. Sau vài lần hít thở sâu, anh lấy lại bình tĩnh.
Một lúc sau, Lakis nhấc tay lên và từ từ vuốt ve má Yuri.

"Ngay cả khi bạn không biết trước đây, tôi muốn bạn biết từ bây giờ."

Giọng anh nhẹ nhàng như sự vuốt ve của anh.

"Nếu điều gì đó xảy ra với bạn vì người khác."

Tuy nhiên, những lời tiếp theo từ miệng của Lakis không hề nhẹ nhàng chút nào.

"Tất cả những người đó sẽ chết dưới tay tôi." *

Đôi mắt xanh nhìn vào mắt cô ấy sáng lên với một sự ớn lạnh dữ dội. Yuri nhận ra rằng anh đang thực sự nói với cô những gì anh cảm thấy lúc này.

"Cho dù bạn muốn cứu những người đó hay bảo vệ họ, tôi sẽ không xem xét điều đó."

Theo một cách nào đó, đó là một mối đe dọa đáng sợ.

Nhưng cô biết ý của anh là cô nên nghĩ đến sự an toàn của bản thân trước thay vì vướng vào tình huống như lúc nãy, nơi nguy hiểm không rõ.

Đó là lý do tại sao sau khi nghe một lời đe dọa như vậy, cô ấy không thực sự cảm thấy nó đáng sợ hay khó chịu.

'Kỳ lạ ... nó thực sự kỳ lạ.'

Tuy nhiên, Yuri lại cảm thấy hơi kỳ lạ.

"Ngoài ra... đừng tránh tôi."

Và cảm giác ấy càng tăng lên khi cô nghe những lời sau đây của Lakis.

"Nếu bạn không muốn thấy tôi phát điên."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro