Chương 77 : Kẻ Dựng Flag Này Là Ai ? ( 13 )
Kể từ khi Arachne nói rằng cô có thể ngừng tìm kiếm tung tích của Odin, cô đã ngừng thao túng những con chim để tìm kiếm anh ta. Vì vậy, lần này, cô lên kế hoạch thay đổi mục tiêu và tìm xem Leo đang ở đâu và cậu đang làm gì. Và nếu Leo làm điều gì đó tồi tệ, cô có thể đuổi cậu ta ra khỏi Arachne!
Siren nở một nụ cười xấu xa và tập trung các giác quan. Tim cô đập thình thịch khi nghĩ đến việc nắm bắt được điều gì sẽ khiến Leo thoát khỏi Arachne.
* * *
Lạch cạch.
Lakis thường mở cửa sổ như thường lệ. Anh đặt chân lên khung cửa sổ và đẩy nửa người ra khỏi cửa sổ rồi khựng lại trước giọng nói phát ra từ đầu.
-Vậy đi Lakis, ngươi không thể ngừng đi qua cửa sổ và trông thảm hại bây giờ được không?
"..."
Bàn tay của Lakis trên khung cửa sổ đột ngột đóng băng.
Con bọ nói đúng.
Yuri đã bắt gặp anh đang sử dụng cửa sổ để đi ra ngoài và quay lại.
~
'Sao ngươi không dùng cửa ấy?'
~
Trong một khoảnh khắc, anh nhớ lại khuôn mặt của Yuri đang nhìn anh vô cảm khi cô nói vậy. Lakis bất giác cau mày một chút.
Yuri nói rằng cô không tức giận...
Nhưng rồi cảm giác ngày hôm qua anh nhận được từ cô là gì? Khi anh lần đầu tiên trở về nhà, có một bầu không khí kỳ lạ xung quanh Yuri khi cô đứng một mình nhưng rất khó diễn tả. Ngay cả sau đó, cô không nói bất cứ điều gì nhưng...
Bằng cách nào đó, Lakis cảm thấy anh phải an ủi cô khi cô như vậy. Hơn nữa, anh còn thấy phiền một cách kỳ lạ bởi bất cứ điều gì Yuri định nói nhưng cuối cùng lại không nói.
Khi Lakis tiếp tục lo lắng về những gì đã xảy ra ngày hôm qua, anh lùi ra khỏi cửa sổ.
Ầm ầm ầm.
Chính khoảnh khắc đó.
Gió thổi từ bên hông lướt qua mặt Lakis. Đôi mắt xanh lạnh lùng của anh sáng rực lên giữa mái tóc gió bay.
'Mùi này ...'
-À, mùi thằng khốn đó!
Giọng nói trong đầu anh dường như cảm nhận được điều tương tự và hét lên. Mùi của con quái vật này chắc chắn thuộc về dị nhân mà họ gặp ở chợ nô lệ.
Nó có ở gần đây không?
Lakis nhíu mày.
Anh đã biết có một vài dị nhân có liên quan với Yuri. Ngay cả con chim trắng đã đến nhà một lúc trước, anh nghe nói rằng đó là người phụ nữ đột biến có cánh, người đã cùng với Yuri trong vụ buôn bán nô lệ lần trước.
Tất nhiên, nguồn tin của anh là Odin, người dường như đã sẵn sàng liếm giày của Lakis những ngày này.
Cuối cùng, Lakis quay lại và không đi ra cửa. Thay vào đó, anh nhảy ra khỏi cửa sổ đang mở. Và mùi của con thú càng xộc vào mũi anh.
Hướng mùi phát ra là...
'Nhà bên?'
Lakis nheo mắt, nhìn vào dấu vết để lại trên cửa sổ bên cạnh. Ngôi nhà này chắc chắn là nhà của người phụ nữ mà anh đã xóa trí nhớ và sau đó bỏ lại trước nhà.
Đôi mắt xanh lạnh lùng của anh rơi xuống khung cửa sổ đóng chặt.
Theo cách đó, anh nhìn chằm chằm vào ngôi nhà của Anne-Marie trong giây lát, sau đó anh rời đi.
* * *
Và đêm đó, Lakis nhìn chằm chằm vào cánh cửa đóng chặt trong bóng tối với đôi mắt nheo lại.
-Này, Lakis. Người phụ nữ này nói rằng cổ không giận, nhưng đây chắc chắn là phản ứng của một người đang tức giận, phải không?
Căn nhà im ắng đến mức giọng nói vang lên trong đầu anh càng lớn hơn. Các đường nét trên trán của Lakis ngày càng sâu.
- Ngươi biết ta nghĩ gì không? Ta nghĩ ngươi chết mẹ rồi! Cô ta không đau vì cổ phát hiện ra ngươi đã hành động như một bệnh nhân ở đây khi thực ra ngươi ra ngoài và chạy xung quanh à?
Anh không muốn nghe những lời lan man của con bọ nhưng thành thật mà nói, Lakis đồng ý ở một mức độ nào đó.
Kể từ khi anh về nhà ngày hôm qua và gặp Yuri, thái độ của cô lạnh lùng lạ thường. Tất nhiên, sự thay đổi là rất nhỏ...
Nhưng đó là một sự thay đổi rõ ràng đối với Lakis, người luôn chú ý đến từng hành động của Yuri mỗi ngày.
-Haa, đây không phải là lý do tại sao ta nói ngươi nên làm 'hành động yếu đuối' của mình có chừng mực sao? Ngay cả khi không có, mỗi khi ngươi tỏ ra cứng rắn trước mặt người phụ nữ đó, ta lại nổi da gà...!
'Tên khốn náy, đừng đổ dầu vào lửa, một lần là đủ. Đừng chọc giận ta. '
Nhưng nó có thực sự như lời con bọ nói không? Hơn hết, sau những gì xảy ra trong phòng ngủ ngày hôm qua, Yuri đã không đưa Lakis về phòng của mình. Vậy mà mấy ngày nay cô vẫn cho phép anh vào nhà để nắm tay và ngủ cùng cô.
"..."
Lakis nhìn cánh cửa phòng Yuri với đôi mắt lim dim. Bằng cách nào đó... anh cảm thấy hơi lo lắng. Anh muốn gõ cửa phòng Yuri ngay bây giờ và nhìn thấy mặt cô.
Cốc cốc.
Ngay lúc đó, một âm thanh yếu ớt phát ra từ cửa sổ. Nó giống như một con chim đang gõ vào cửa sổ bằng mỏ của nó. Biết được nguồn gốc của âm thanh đó, một tia sáng lạnh lùng vụt qua mắt Lakis. Anh tập trung chú ý vào cánh cửa đóng chặt nhưng có lẽ may mắn thay, anh không thể cảm nhận được bất kỳ chuyển động nào trong phòng của Yuri.
Trong bóng tối, cơ thể của Lakis di chuyển chậm rãi. Anh lặng lẽ đứng dậy khỏi ghế sô pha và di chuyển đến cửa sổ nơi âm thanh vừa phát ra. Và anh lặng lẽ kéo rèm đi.
Cùng với đó, một con quạ ngồi ngoài cửa sổ lọt vào tầm mắt anh.
Đó là một con chim do Odin gửi đến.
Anh vốn định tối nay sẽ bí mật ra khỏi nhà và đi đâu đó với Odin. Nhưng vì Lakis không xuất hiện ở địa điểm đã hứa, Odin hiển nhiên đã cử một con quạ để tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Lakis đặt ngón tay lên khung cửa sổ. Sau đó máu từ đầu ngón tay của anh len qua khe hở dưới khung cửa sổ và tạo thành những vết chân chim chữ cái.
[Thay đổi kế hoạch. Một lát sau.]
Hiểu được cụm từ này, con quạ gật đầu và bay đi.
Lakis đã lấy lại máu của mình để tạo ra các chữ cái. Anh liếc nhìn lại phòng Yuri, nhưng cánh cửa vẫn đóng chặt và căn nhà vẫn yên tĩnh như trước.
Lakis cụp mắt và lặng lẽ buông rèm xuống. Khung cảnh dưới ánh trăng của anh một lần nữa bị tối lại.
* * *
Ngày hôm sau là ngày nghỉ của Yuri; cô không cần phải đến quán cà phê. Nhưng Yuri không ở nhà mà đi chơi.
Vì lý do nào đó, bất cứ khi nào cô nhìn vào khuôn mặt của Lakis, cô lại tràn ngập một cảm giác không rõ và nó như nhói vào người cô. Nhưng Yuri thực sự không giận Lakis. Rốt cuộc, Lakis đã không làm gì sai với cô cả.
Nhưng không biết tại sao cô lại có cảm giác kỳ lạ này và nó càng khiến cô khó chịu hơn.
"Dù sao thì mình cũng phải mua cho Anne-Marie một món quà để kỷ niệm công việc mới của cậu ấy."
Và vì vậy, Yuri đi đến khu mua sắm, đồng thời tránh Lakis. Hôm nay có rất nhiều người trên các đường phố của khu mua sắm. Yuri đi dọc phố, băn khoăn không biết nên tặng Anne-Marie món quà nào.
Rồi chân cô đột ngột dừng lại trước một cửa hàng. Đó là một cửa hàng thú cưng với nhiều con vật được trưng bày bên ngoài cửa sổ.
Cô đã luôn đi ngang qua nơi này khi đến khu mua sắm nhưng hôm nay, lần đầu tiên Yuri dừng lại trước nơi này. Trong thế giới này, trừ khi là thông qua một người bạn quen biết, họ dường như không có khái niệm bán thú cưng tại nhà. Vì vậy, mọi người thường mắc kẹt khi mua và nuôi thú cưng tại các cửa hàng như vậy.
Ánh mắt của Yuri vẫn nhìn vào con chó con màu trắng đang vẫy đuôi và nhìn cô từ cửa sổ.
'... Có lẽ mình nên nuôi một con mèo hoặc một con chó.'
Cô không biết tại sao mình lại đột nhiên có ý nghĩ như vậy. Đôi khi nhìn thấy Anne-Marie, cô lại nhớ đến chú cún cưng Coco của mình từ kiếp trước nhưng kiếp này cô chưa bao giờ nghĩ sẽ có một con thú cưng ở nhà.
Nhưng cô bỗng thấy bốc đồng.
Cô cảm thấy trống vắng khi trở về căn nhà trống ngày hôm qua đột ngột xuất hiện trong tâm trí cô. Trước đây, dù chỉ có một mình nhưng cô chưa một lần cảm thấy nhà mình trống vắng. Có vẻ như sự hiện diện của Lakis lớn hơn cô nghĩ.
Đây có thể là lý do tại sao họ nói rằng bạn không biết khi nào họ ở đó, nhưng bạn biết khi nào họ đi.
"Vào nhìn xung quanh vậy."
Khi Yuri vẫn đứng trước cửa hàng để nhìn những con vật, cánh cửa mở ra, và chủ cửa hàng bước ra để đưa cô vào.
"Không cám ơn. Tôi chỉ đi ngang qua thôi. "
Nhưng Yuri kiên quyết từ chối.
Và cô bắt đầu đi lại sau khi dừng lại ngắn ngủi. Có thể đó chỉ là sự thiên vị của cô hoặc có thể cô đã có chút e ngại vì ký ức tiền kiếp của mình nhưng cô không muốn mua một con vật từ những thứ như cửa hàng thú cưng.
Thêm vào đó, việc liều lĩnh đưa một con vật cưng vào nhà mà không chuẩn bị trước là một ý tưởng khủng khiếp, đơn giản vì căn nhà của cô trống trải. Và lý do mấu chốt nhất là ngôi nhà Yuri đang ở cấm nuôi thú cưng.
Nói cách khác, cô không thể có được một cái bây giờ mà là sau này.
Sau khi có nhiều tiền hơn và chuyển đến một ngôi nhà lớn hơn, cô cảm thấy thật tuyệt nếu nghỉ làm ở quán cà phê và kiếm một con chó hoặc con mèo để sống cùng.
Như vậy, Yuri lên kế hoạch cho tương lai có thể có của mình và bắt đầu tìm kiếm một món quà cho Anne-Marie một lần nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro