Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 57 : Sự Khác Biệt Giữa Chính Kịch Và Ngôn Tình Ngược ( 2 )

Nắm tay Lakis như thế này khiến thế giới dường như khác đi một chút. Như thể những thứ Yuri còn thiếu từ từ lộ ra sau tấm màn và ra hiệu cho cô. Ví dụ, cảm giác đang được truyền tải từ Lakis ngay bây giờ.

Đó là điều mà cô thường không quan tâm...

Nhưng vào lúc này, cô cảm thấy như cô biết tại sao Lakis chạm vào cô ngay bây giờ, và tại sao anh lại nhìn cô với đôi mắt đó ngay bây giờ.

'Nó thật kì lạ.'

Đó là lần đầu tiên cô thấy tình cảm của một ai đó có nhiều màu sắc như vậy. Tất nhiên, mặc dù cô đã đồng hóa cảm xúc của anh, trái tim cô vẫn chưa rung động hay đập rộn ràng...

Tuy nhiên, cô không ghét cảm giác mà cô đang nhận được từ Lakis lúc này.

"Anh Lakis. "

Yuri từ từ chớp mắt và nhìn lên anh. Rồi cô gục đầu vào vai anh. Ngay lập tức, những làn sóng nhỏ được truyền đến cô từ nơi cơ thể họ chạm vào nhau.

Khi Yuri tiến lại gần hơn, Lakis trông run lên vì điều đó, mặc dù anh là người hành động như thể anh đã quyết tâm quyến rũ Yuri trước đó. Sự khác biệt quá lớn khiến anh trông dễ thương một cách kỳ lạ.

Tuy nhiên, những lời phát ra từ miệng Yuri tiếp theo có phần tàn nhẫn.

"Anh Lakis là người kỳ lạ nhất trong số những người tôi biết ".

Lúc đó lông mày của Lakis hơi nhíu lại.

"Nhưng tôi không ghét nó."

Và những lời sau đó của cô, tai của Lakis bắt đầu nóng ran.

"Nói đi, anh Lakis."

Nhưng một quả bom lớn hơn đã được ném vào giây phút tiếp theo.

"Anh có muốn vào phòng của tôi với tôi không?"

Không khí xung quanh họ dường như ngừng lại trong giây lát. Yuri từ từ ngẩng đầu lên và nhìn Lakis. Anh ta cứng đờ với đôi mắt mở to khi nhìn xuống cô.

Cô có thể biết tại sao Lakis lại ngạc nhiên như vậy. Cả hai đều là những người khác giới khỏe mạnh. Đương nhiên, khi Yuri nói điều đó, cô thực sự có một động cơ thầm kín nhỏ. Tất nhiên, động cơ thầm kín này không phải là loại có tem 19+ màu đỏ trên đó mà là về nhiệt độ cơ thể.

Trong trường hợp anh hiểu lầm, Yuri bổ sung thêm.

"Chúng ta sẽ chỉ nắm tay nhau thôi."

"..."

"Anh có thể tin tưởng tôi."

Vẻ mặt của Lakis trở nên kỳ quặc. Anh  gần như hiểu lầm nhưng xét trên khuôn mặt của Yuri, cô dường như có ý với những gì cô nói. Trong khi đó, con bọ đang bận rộn làm một chiếc vợt trong đầu.

Lakis nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Yuri một lúc, rồi anh nhấc bàn tay đang giữ lên môi mình. Dù lý do là gì... không cần thiết phải gạt bàn tay đang chìa ra với anh trước.

"...Đảm bảo."

Đôi mắt xanh của Lakis tỏa sáng, giống như một thợ săn trước con mồi. Anh che nó bằng một nụ cười và thì thầm:

"Chúng ta sẽ chỉ nắm tay nhau."
Cho hôm nay.

Và thế là hai người cùng nhau vào phòng.

~

Một lúc sau, Lakis có phần hối hận vì hành động của mình.

- Ngươi là thằng ngu à?

" Ngậm mỏ lại đi."

Con bọ càu nhàu trong đầu.

Lakis cau mày và nhìn người trước mặt. Yuri đang ngủ yên trên giường trong khi một tay cô nắm chặt tay Lakis. Ban đầu Lakis nằm cạnh cô nhưng anh đã ngồi dậy một chút. Vẻ mặt của anh lại trở nên kỳ quặc.

Cô đang ngủ rất tự vệ...

Có phải cô đã không được bảo vệ chút nào, hay cô tin tưởng anh, hoặc có thể cô đã quá tự tin vào khả năng của mình để bảo vệ bản thân trong trường hợp khẩn cấp...

Ngoài lý do thứ hai, tất cả đều hút.

Sau một lúc, Lakis chuyển bàn tay còn lại mà Yuri không cầm. Anh chạm vào mái tóc dài vương vãi trên giường của cô rồi từ từ lần theo vầng trán tròn trịa của cô. Có một chút hài lòng trong đôi mắt cụp xuống của Lakis.

Mặc dù, thật nực cười khi cảm thấy hài lòng chỉ với điều này...

Lakis quyết định chỉ thừa nhận điều đó, bất kể con bọ có chế nhạo anh hay không.

Đây là cách làm của anh.

Anh không muốn dùng biện pháp cưỡng bức người phụ nữ trước mặt cũng như không muốn làm cô khóc. Vì vậy, thật vui khi thấy cô chỉ đang ngủ yên bình trước mặt anh.

Tất nhiên, anh đã cảm thấy một chút... băn khoăn.

"Chúc ngủ ngon."

Lakis thì thầm vào tai Yuri một cách ngọt ngào, điều mà anh chưa từng làm với ai trước đây.

Có lẽ cô đang có một giấc mơ đẹp, bởi vì có một nụ cười rất nhạt trên môi Yuri khi cô ngủ. Bàn tay cô đang nắm lấy anh, càng nắm chặt anh hơn. Lakis ở bên cạnh Yuri, nắm tay cô cho đến khi ngày tàn bên ngoài.

Đó là một đêm rất dài đối với Lakis.

* * *

Ngày hôm sau, tôi thức dậy trên giường với cảm giác sảng khoái. Khi tôi mở mắt ra, Lakis không ở bên cạnh tôi. Anh hẳn đã đứng dậy giữa chừng và rời khỏi phòng trước. Tôi gặp Lakis trong phòng khách trước khi tôi đi làm nhưng cách cư xử của chúng tôi với nhau không khác gì trước đây.

Tôi cảm thấy như tôi đã có một giấc mơ đẹp đêm qua, nhưng tôi không thể nhớ nó là gì. Tuy nhiên, tôi cảm thấy sảng khoái nhất mà tôi từng cảm thấy vào buổi sáng nên tôi hy vọng mình có thể chìm vào giấc ngủ khi nắm tay Lakis nhiều hơn trong tương lai.

Nhưng như tôi nghĩ... nhân vật phản diện quan tâm đến tôi.

Khi tôi làm việc trong quán cà phê, tôi lặp đi lặp lại những gì đã xảy ra ngày hôm qua trong đầu. Những điều tôi vừa để trôi qua mà không thấy ý nghĩa gì đằng sau lại quay trở lại với tôi. Từ trước đến nay, tôi không quan tâm nhiều đến người khác, sự quan tâm của tôi về sự tồn tại của người khác cũng gần giống như việc tôi chăm sóc cho một viên sỏi trên đường phố.

Vì vậy, đã có rất nhiều lần khi những lời nói và hành động của Lakis lướt qua tôi. Nhưng khi tôi nghĩ lại về chúng... tôi càng chắc chắn rằng ý kiến ​​tôi nhận được tối qua là đúng.

"Xin chào, cô Yuri."

Ngay lúc đó, một khách hàng quen thuộc bước vào quán cà phê. Tôi quay lại nhìn và bất giác mặt chua xót.

Anh chàng này cũng vậy...

"Chúng ta lại gặp nhau."

Lý do khiến khuôn mặt tôi chua chát là vì những người lần lượt vào quán cà phê, là Anne-Marie và Kalian Crawford. Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy Kalian Crawford kể từ cuộc gặp gỡ bất ngờ của chúng tôi ở chợ đen.

Tôi cảm thấy khó chịu khi nhìn người đàn ông gật đầu nhẹ và chào tôi một cách lịch sự. Anh ta dường như không biết tôi là ' dị nhân' mà anh ta gặp ở chợ nô lệ.

Chà, đó là điều đương nhiên. Anh ta có lẽ đã mất trí nhớ vì Lakis và ngay cả khi  không phải, Kalian đã không nhìn thấy mặt tôi vào ngày hôm đó. Đó là một điều tốt cho tôi vì tôi muốn giữ sự bình yên hiện tại của mình...

Nhưng có lẽ vì tôi đã nhìn thấy một khía cạnh khác của Kalian cách đây không lâu, nên tôi không thể tập hợp bất kỳ tình cảm tốt nào với anh ấy ngay cả khi anh ta tỏ ra lịch sự như vậy.

Và đó cũng có thể là lý do tại sao, khoảnh khắc tôi nhìn thấy hai người họ cạnh nhau, miệng tôi mở to và tâm trạng tôi rơi xuống. Tôi thực sự không hiểu tại sao, nhưng tôi bỗng cảm thấy mình giống như một người mẹ có đứa con gái đáng ngưỡng mộ đang bị cướp đi và tôi muốn hét lên, 'Tôi phản đối cuộc hôn nhân này!'.

Tất nhiên, làm điều đó sẽ là quá mức. Vì vậy, bây giờ, tôi nói một cách bình tĩnh.

"Tôi thấy hai người đã đến với nhau."

"Cô có nơi nào đó yên tĩnh không?"

"Yên tĩnh?"

"Vâng, tôi cần một nơi nào đó chúng ta có thể nói chuyện mà không bị gián đoạn."

Tại sao anh cần nói chuyện với Anne-Marie ?

Một câu hỏi tự nhiên hiện lên trong đầu tôi.

Có lẽ câu hỏi của tôi đã bị lộ ra bởi ánh mắt của tôi vì Anne-Marie giải thích với vẻ mặt ngượng nghịu.

"Chúng mình có chuyện liên quan đến công việc cần thảo luận nhưng hiện tại mình đang nghỉ ngắn hạn nên chúng mình thực sự không thể đi đâu khác. Có nơi nào bên trong mà chúng mình có thể sử dụng không? "

Liên quan đến công việc ? Cậu ấy đang nói về cuộc điều tra của Kalian Crawford ?

Tôi nghĩ rằng những vụ mất tích ở trại trẻ mồ côi Red Ferret đã được giải quyết hoàn toàn ở chợ đen nhưng có lẽ vẫn còn một số thứ phải giải quyết?

Hoặc có thể đó là một cái gì đó hoàn toàn khác.

"Đi theo tớ."

Tôi có những câu hỏi chưa được trả lời nhưng không cần phải dò xét ngay bây giờ vì vậy tôi chỉ cần hướng dẫn họ đến một chỗ ngồi.

Một lúc sau, Anne-Marie và Kalian ngồi vào chỗ, gọi cà phê và bắt đầu thảo luận điều gì đó. Sau khi phục vụ đồ uống của họ, tôi quan sát từ xa. Tôi không còn muốn ghép hai người này với nhau nữa nhưng nhìn thấy họ như thế này, tôi phải thừa nhận rằng họ rất xứng đôi. Tuy nhiên, nếu đó là một vấn đề kinh doanh, nó có nghĩa là họ sẽ không có thời gian để gặp gỡ và tán tỉnh, đó là điều may mắn.

Chà, Kalian Crawford này mà tôi đã gặp vào một ngày bình thường cảm thấy rất khác với Kalian mà tôi đã thấy vào đêm hôm đó. Và một lần nữa, mặc dù ấn tượng của tôi về anh ta ngày đó khá tệ, Kalian vốn dĩ là một chàng trai bình thường nhất trong tiểu thuyết. Tất nhiên, anh ta rất khó chịu khi tôi gặp anh ta ở chợ đen nhưng đó là vì tôi là vật thí nghiệm.

Sau đó, tôi tiếp tục xem chúng một cách không rõ ràng. Sau một thời gian, Anne-Marie trông hơi khó xử vì lý do nào đó. Mặt khác, Kalian vẫn có vẻ mặt không nói gì về những gì anh đang nghĩ.

Dù không lịch sự nhưng tôi cố tìm xem hai người họ đang nói chuyện gì nhưng lạ thay, nãy giờ tôi chỉ có thể tắt tiếng. Nhìn bề ngoài, Kalian có một công cụ cách âm được một nhà giả kim tinh chế.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro