
Chương 1
Phainon là một con ma cà rồng cấp cao, không sai, là loại ma cà rồng có thể hòa nhập với loài người, miễn nhiễm với tất cả loại trừ tà ma cà rồng mà con người từng biết đến
Trừ việc hành tung của cậu có chút bí ẩn, thì thân phận của cậu giấu rất kĩ lưỡng, sống 10 năm cùng loài người mà không bị lộ tẩy... Thực ra là có lí do
Cậu không có ham hố gì máu của những người xung quanh, nó không đủ ngon để khiến cậu có ham muốn, vậy nên cậu vẫn ăn uống bình thường, cả tuần hay nửa tháng mới uống được 1 bịch máu nhân tạo, nên đám ma cà rồng nói cậu là ma kén ăn nhất lịch sử thì cũng không sai
Cứ tưởng cậu sẽ tiếp tục sống cùng con người, ăn cơm uống máu nhân tạo mãi, thì một ngày cậu gặp Mydei
Em ấy là một nhân viên văn phòng bình thường, chăm chỉ điềm đạm, nhan sắc nếu không phải nói quá thì cũng thuộc dạng khuynh quốc khuynh thành, tính cách hòa nhã lại yêu trẻ con, yêu động vật, quanh đi quẩn lại thì cũng chỉ miêu tả được vài chữ
Người đẹp, tâm cũng đẹp, lại còn tài giỏi
Và đặc biệt... Em ấy rất thơm, ít nhất là đối với cậu
Thực ra, cách cậu gặp Mydei cũng khá bình thường, đang ngồi trong công viên để hít thở không khí sau khi bước ra khỏi thư phòng - nơi cậu mới sống trong đó 3 ngày không bước ra ngoài - thì bắt gặp một chàng trai mang mái tóc vàng ombre đỏ ở đuôi tóc đang chơi cùng đám trẻ ở băng ghế bên cạnh
Thực ra ban đầu cậu không để tâm, thậm chí là có chút phiền vì cơ bản là cậu không thích trẻ con lắm, chúng quá hiếu động và ồn ào, và dĩ nhiên mang trong mình dòng máu của ma cà rồng đều không thích điều đó, sự ồn ào phiền toái
Nếu nói ma cà rồng thích máu của trẻ con hơn là nô đùa với chúng thì đúng hơn, anh không thích máu, nên cũng không thích chúng
Nếu không phải bị mùi hương trên người em ấy, người đang chơi đùa cùng đám trẻ kia quyến rũ thì anh nào có ngồi lại lâu đến vậy
Thực ra con người không hề đồn đoán sai về chủng loại của anh, ma cà rồng vốn rất giàu, tiền bạc đá quý nhiều vô kể, chưa kể cậu là con trai độc nhất của gia tộc giàu có trong chủng tộc ma cà rồng, lại còn mang cấp bậc cao, khỏi phải nói cũng biết cậu là cậu chủ nhỏ của gia đình, từ bé đã chơi cùng với vàng bạc đá quý thì tiền cậu đầu tư vào công ty cũng chả đáng gì cả
Ừm... Quên nói, sống trong thế giới của loài người cả 10 năm, dĩ nhiên trong tay cậu có cả một tập đoàn lớn, cùng với khả năng kinh doanh thần sầu, cậu cũng khá có chỗ đứng ở thế giới loài người này
Điều đương nhiên là cậu không lộ mặt trước công chúng, nếu bị đào lại 10 năm trước với 10 năm sau cùng 1 gương mặt, hay thậm chí 20-30 năm cũng không già đi thì hơi khó để giải thích với truyền thông đó
Cậu còn trẻ lắm, mới hơn 200 tuổi thôi, so với người thường thì là già khú, còn so với đám lão già cả nghìn tuổi ở gia tộc cậu thì cậu không khác gì mấy thằng nhóc chưa vắt sạch mũi
Tuy nhiên thằng nhóc chưa vắt sạch mũi này vẫn là không ai dám động vào
Cậu thích Mydei từ lần gặp đầu tiên, xinh đẹp, tốt bụng lại còn rất thơm (dĩ nhiên là đối với cậu, không ai ngồi cách 10m mà thấy người ta thơm hết) vậy nên cậu đã sai người điều tra 1 chút về em ấy
Và bất ngờ thay, em ấy đang làm việc trong công ty của cậu, đang sống trong chung cư gần đó
Cậu có thể từ bỏ lâu đài quyền uy của gia tộc Khaslana để đến sống ở thế giới loài người thì lẽ nào cậu không từ bỏ được căn biệt thự nhỏ hơn lâu đài của cậu rất nhiều để đến sống ở chung cư gần "thế giới của cậu"
-------------
Hôm đó, Mydeimos tăng ca đến tận khuya, do hôm sau là cuối tuần nên cậu ráng chạy nốt deadline cho xong, rồi mai ngủ một giấc cho khỏe
Lê từng bước mỏi nhừ về căn hộ nhỏ của mình. Đèn hành lang hắt ánh sáng lạnh lẽo lên mặt cậu, làm làn da trắng nhợt sau lớp mồ hôi hiện rõ vẻ mệt mỏi
Đến trước của căn hộ của mình, cậu thấy có mấy người vận chuyển hàng vào căn hộ đối diện căn hộ của cậu, trông có vẻ mới chuyển tới không lâu, khuya vậy mà vẫn còn dọn đồ, trông cũng nhiều phết đấy
Có lẽ là cậu nên qua chào hỏi người ta một chút, dù sao sau này cùng là hàng xóm, vẫn là giúp đỡ nhau nhiều hơn
Vào nhà tắm rửa rồi thay đồ, sau đó nấu ăn, hôm nay Mydei đặc biệt nấu dư một chút, trông hàng xóm có vẻ bận, cậu có thể mời người ta qua nhà ăn cơm cùng
Nấu ăn xong thì cũng đã được 8h tối, Mydeimos quyết định sang nhà hàng xóm hỏi thăm 1 phen, cửa căn hộ mở ra, bên ngoài cũng không còn nhân viên vận chuyển hay đồ đạc nữa, cửa phòng hàng xóm đối diện mở toang, có thể thấy ngôi nhà vẫn chất rất nhiều đồ đạc để lung tung khắp nhà
Cậu liền đóng cửa rồi bước qua, nhìn vào bên trong, đảo mắt tìm kiếm người hàng xóm nọ, cậu không biết mặt, nhưng cũng rất nhanh tìm được bóng dáng người nọ trong căn hộ rộng lớn chất đầy đồ đạc này
Người ấy có mái tóc trắng bồng, trông có vẻ là một người đàn ông khá chững chạc, làn da anh ta trắng đến khó tin, như một cơ thể không có sức sống, ngồi khoanh chân trên nền gạch, khui ra đừng thùng đồ kiểm tra kĩ lưỡng, hắn quay lưng về phía cửa, có lẽ thế nên chẳng nhận ra cậu đứng ở cửa nhìn hắn một lúc rồi mới gõ nhẹ vào cánh cửa gỗ
- Xin chào, tôi là chủ căn hộ ở đối diện nhà cậu, cậu mới chuyển đến nhỉ, cần tôi giúp gì không?
Người nọ nghe thấy cậu cất tiếng mới giật mình quay đầu lại, khác với thân hình có phần khiến cậu nghĩ hắn là một người khá chững chạc, gương mặt ấy mang một nét ngây thơ thấy rõ, trông còn rất trẻ, cũng rất dễ thương
Giây phút chạm mắt với hắn, đôi mắt xanh biếc sâu thẳm liếc nhìn cậu một cách chăm chú, như thể thú hoang rình rập con mồi của mình
Sau đó hắn thu hồi tầm mắt, nhanh chóng đứng dậy đi ra cửa, gương mặt nở nụ cười hiền hòa
- Xin chào, muộn rồi anh vẫn còn qua đây, không biết tôi có làm gì gây phiền phức cho anh không?
Mặc dù gương mặt ấy vẫn thiện lành, nhưng không thể không phát giác được việc đôi mắt anh ta có một thứ gì đó rất đáng sợ, dù là đôi mắt biết cười, song vẫn mang tia sát khí mạnh khó tin, khiến Mydei không khỏi lạnh sống lưng
- Không phiền không phiền, chỉ là thấy cậu dọn đến đây khá trễ, không biết cậu cần tôi phụ giúp gì không, trông có rất nhiều việc cần phải làm đó...
Mydei đảo mắt một vòng, căn hộ của cậu chàng này hiện tại như một chiến trường, đồ đạc lộn xộn nằm dưới sàn, món gì cũng có,
Đôi mắt mang theo ý cười, đứng sang một bên như mời cậu vào trong, sau đó nhẹ nhàng khép cửa lại
- À, nếu có anh giúp thì tốt quá, tôi thật lòng cảm ơn nhiều lắm, à mà anh tên gì vậy...
- Mydeimos, cậu gọi là Mydei được rồi, mà cậu tên gì, bao nhiêu tuổi rồi?
Phainon cười nhẹ, đâu thể nói mình gấp 10 lần tuổi của em ấy được, đành bịa đại một độ tuổi hợp lí với ngoại hình của cậu
- À tôi tên Phainon, 28 tuổi, mới chuyển đến nên cũng tính là bản thân đang thất nghiệp chăng? Còn anh?
Mydei nghe cũng khá sốc, không ngờ người trước mặt lại lớn hơn tuổi của mình, đành đổi xưng hô một chút
- Tôi mới 24 tuổi thôi, cũng chỉ là nhân viên văn phòng bình thường, ban nãy tôi về thấy nhân viên vận chuyển đồ vào căn hộ của anh nên tôi cũng muốn qua phụ một tay
Cậu nhìn Phainon trông không giấu nổi niềm vui trước mặt, có lẽ mới chuyển đến liền có thể quen người hàng xóm mới nên anh ta cảm thấy vui chăng?
Cả hai người cùng nhau dọn dẹp căn hộ của Phainon, mới dọn được một nửa thì cậu sực nhớ ra bản thân chưa ăn cơm, liền quay sang hỏi Phainon
- Anh đã ăn cơm chưa?
Có lẽ nãy giờ hai người có chút im lặng, chỉ hỏi thăm nhau vài câu đơn giản làm quen xong thì cả căn hộ liền rơi vào không gian yên tĩnh, cậu bất chợt hỏi nên Phainon có hơi giật mình
Anh ta... Dễ giật mình quá nhỉ?
- Haha, cậu biết đó, tôi bận từ chiều đến giờ chưa ăn cơm nữa, cơ mà có lẽ tí nữa gọi đồ ăn ngoài thôi
Mydeimos thấy thế thì cũng không ngại nữa, liền ra lời đề nghị với Phainon
- Anh qua nhà tôi ăn cơm không? Cũng đã hơn 9h, trễ lắm rồi, nếu anh không ngại thì qua nhà tôi nhé?
Không biết cậu có nhìn nhầm không, đôi mắt Phainon bỗng nhiên sáng rực, thực ra cậu có thể nhìn ra được là do mắt anh ta luôn hơi khép hờ, không phải nói quá là nhìn đời bằng nửa con mắt, nghe cậu rủ thì tròn mắt nhìn cậu, liền nhanh chóng gật đầu
- Thật sao? Vậy thì làm phiền cậu rồi
- Không có gì, hàng xóm giúp nhau cả thôi, tôi về trước, nhớ qua nhé
Đặt lại hộp đồ cũ trên tay xuống bàn, Mydeimos liền quay đầu về nhà, không hiểu sao trong đầu cậu lại lóe lên ý nghĩ
Phainon thật giống cún con quá...
Cậu lại nghĩ cái gì về hàng xóm của mình nữa đây, aaaaaaaaa
----------------
Sau khi Mydeimos rời đi thì Phainon thở phào nhẹ nhõm, Mydeimos thật sự rất thơm, đứng gần Mydei càng lâu thì sẽ càng gia tăng khả năng cậu không kiểm soát được mà đè người ta ra cắn một cái vào cổ
Từ nãy đến giờ cậu luôn mông lung, thể xác ở đây nhưng linh hồn chắc quấn quanh người Mydei được 3 vòng rồi
Phainon ơi là Phainon, hình tượng bản thân mày gây dựng cả trăm năm bay đâu mất rồiiii
Mydeimos hỏi gì cậu cũng chỉ nghe được một nửa, chắc Mydei không nhận ra đâu nhỉ...
Phainon quyết tâm giữ toàn bộ lí trí của mình, đặt lọ hoa đang cắm giở lên bàn phòng khách rồi đi ra ngoài khóa cửa, sải bước sang căn hộ của Mydei
Mydei không khóa cửa, có lẽ để cửa anh vào, nhưng phép lịch sự tối thiểu thì cậu vẫn phải gõ cửa mấy cái
- Mydeimos, tôi vào nhé
- À vâng, sẵn anh đóng cửa lại giúp tôi nhé
Tiếng Mydei từ trong bếp vọng ra ngoài, có lẽ em ấy vẫn đang nấu ăn, cậu liền thay dép đi trong nhà, bước vào nhà bếp
Thơm quá, đây là... Cà ri?
Phainon có thể ngửi thấy mùi hăng của hành tây và cay nồng của ớt và sả, quy chung có lẽ nó rất ngon, mũi cậu rất thính nên có thể đoán được 8 phần em ấy nấu cà ri bò
Mydei bưng ra hai đĩa cơm cà ri, đẩy 1 đĩa xuống trước mặt anh, cười cười bảo
- Ban nãy tôi nấu rồi, nên giờ chỉ hâm lại thôi, nhà cũng không còn gì nên đãi anh món này thôi, có dịp lần sau tôi mời anh bữa thịnh soạn hơn nhé
- Haha, lần sau phải là tôi mời cậu mới đúng chứ, hôm nay thật sự phải cảm ơn cậu rất nhiều
Phainon nhìn dĩa đồ ăn trước mặt, trông rất ngon mắt, mùi cũng rất thơm, thật tệ khi anh không có khả năng nếm được trọn vị của nó
Thị giác, thính giác và khứu giác của ma cà rồng rất tốt, đổi lại vị giác lại rất kém, vậy nên đối với đồ ăn loài người, cậu không ăn được nhiều, tuy nhiên vẫn phải ăn hết, không thể phụ lòng của Mydei được
Sau khi ăn xong, cậu xung phong rửa bát giúp Mydei, ừ thì cái gì em ấy cũng giúp rồi, bây giờ giúp em rửa bát là điều quá hiển nhiên
Mydei cũng không từ chối, em liền bước lên phòng đem máy tính xuống, có lẽ là lại làm việc rồi, rõ ràng vẫn còn việc mà lại chạy sang giúp anh dọn dẹp đồ đạc
Người gì đâu mà tinh tế, tốt bụng quá đáng
Phainon rửa bát xong thì quay lại nhìn Mydei, oh, Mydei đeo kính ư? Em ấy bị cận?
- Mydei? Hóa ra cậu bị cận sao?
Phainon kéo ghế ngồi đối diện cậu, đôi mắt nhìn chằm chằm gương mặt Mydei
- Không hẳn là cận, kính chống ánh sáng xanh đấy, không có kính này chắc tôi cũng cận lâu rồi
Mydei vẫn không nhìn cậu, đôi mắt dán vào màn hình máy tính, nhưng vẫn lên tiếng trả lời cậu, gương mặt xinh đẹp này sao trông tiều tụy thế nhỉ ?
- Còn nhiều việc như thế vẫn chạy sang nhà giúp tôi sao?
- Không, tôi làm xong rồi, chỉ là đang gửi cho cấp trên thôi
Mydei gập máy tính, tháo kính ra dụi dụi mắt, sau đó lại nhìn đồng hồ
Chưa gì đã gần 22h rồi, Mydei lưỡng lự một chút, không biết có nên tiếp tục mời Phainon ở lại nhà mình một đêm nữa không, ban nãy bọn họ vẫn chưa dọn nhà xong nữa, Phainon có ngại không nhỉ?
Nhưng em đâu biết, Phainon không hề biết ngại
Phainon như đọc được tâm tư của Mydei, liền lên tiếng hỏi dò
- Tôi là mới chuyển đến, anh cũng thấy đó, tôi chưa dọn được phòng ngủ nữa, có thể cho tôi ở nhờ một đêm được không?"
Mydei thoáng chút giật mình, không ngờ Phainon lại đưa ra lời đề nghị, dù sao cũng đúng ý cậu, cuối cùng cũng gật đầu.
- Tôi có một thỉnh cầu... Có vẻ hơi quá đáng. Có thể cho tôi ngủ trong phòng cậu không? Ý là ngủ dưới nền đất ấy, ghế sopha có lẽ hơi ngắn, ngủ có chút khó chịu
Phainon hỏi nhỏ, đôi mắt dò xét Mydeimos, như thể tìm kiếm chút thông tin từ trên biểu cảm của cậu
Mydei cũng rất thoáng, cậu thấy anh ta nói chuyện cũng khá hợp lý, liền gật đầu
- Bình thường thôi, để tôi tìm nệm cho anh
- Cảm ơn
---------
Đêm hôm ấy, khi Mydei đã ngủ say, người nọ vẫn không ngủ. Ma cà rồng không ngủ sáng thì thôi, chứ ban đêm làm gì có chuyện nằm ngủ được chứ
Hắn ngồi trên sàn, cách cậu một khoảng vừa đủ để nghe rõ nhịp tim đều đặn, hơi thở chậm rãi
Và.... mùi Mydeimos... Nó là mùi máu... ngọt như quả mọng ướp lạnh
Phainon đứng dậy khom người, hạ thấp đầu xuống bên cổ cậu. Chỉ một vết cắn rất nhỏ, nhẹ như gió lướt qua da
Máu...
Đã lâu rồi Phainon chưa hút máu của bất cứ ai, từ khi còn bé cậu đã thử cắn một người nhưng nó rất kinh khủng và khiến cậu ngay lập tức nhổ ra, từ đó cậu không còn uống máu tươi nữa
Đó là lí do khiến đám lão già ở gia tộc nghi ngờ cậu không phải ma cà rồng thuần chủng mà là bán ma
Đối diện với sự nghi ngờ ngày càng nhiều, Phainon khi ấy là một thiếu niên non nớt ở giai đoạn phản nghịch, sức mạnh tiềm ẩn không kiểm soát được mà liền xuống tay với một trong số bô lão đã từng nghi ngờ cậu
Một sức mạnh chỉ có dòng dõi thuần chủng có được, lại còn là ma cà rồng cấp cao
Sau sự kiện đó, không ai còn xì xào bàn tán về cậu nữa, địa vị của cậu trong gia tộc thì càng cao hơn
Và cậu vẫn không uống máu tươi như những ma cà rồng khác, thứ được cho là sẽ gia tăng sức mạnh của cậu, không uống máu tươi, đồng nghĩa sức mạnh không có chút tiến triển gì cả
Nhưng cậu không bận tâm, trong thế giới loài người thì thứ sức mạnh này vốn không cần thiết, chưa kể cậu đã kìm hãm sức mạnh này cả trăm năm, nếu như nó yếu đi thì cũng chả ảnh hưởng gì cả
Đó là trước khi cậu gặp Mydei, gặp rồi mới biết.... em ấy mang một mùi rất thơm, lưu luyến cậu mãi không thể quên được
Mới ngửi thấy cậu đã chắc chắn đó là mùi xuất phát từ dòng máu chảy trong cơ thể em, thu hút một ma cà rồng cả đời không hút máu một ai cả
Thơm đến mức cậu thấy tim mình - thứ đã ngừng đập từ trăm năm trước - như nhói lên một nhịp
Phainon vuốt ve gương mặt em, trượt nhẹ xuống cổ day day yết hầu, sau đó miết nhẹ lên xương quai xanh lồ lộ dưới cổ áo rộng rãi
Đôi mắt Phainon khẽ lay động, không tự chủ được mà thì thầm
- Ngon đến mức... muốn nuốt trọn em, giam lỏng em như một bình máu duy nhất của bản thân, nuôi dưỡng thứ sức mạnh tiềm ẩn đã được khóa kín bao năm
Nhưng cậu không thể làm được, hay thậm chí trong thâm tâm cũng không muốn làm thế
Ngay đêm đó, hắn đã quyết định: sẽ đưa con người này về lâu đài của mình. Nhưng không phải bằng cách bắt cóc - mà bằng cách khiến em tự nguyện ở lại bên cạnh hắn
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro