
Thèm xiếc JingLuo 😭😭
Phái đen
Cảnh báo là trôn có lài, còn là ẳng gy sếch hay không thì không biết
Có xiếc, nhưng xiếc không có hay=)))) Xiếc khi tôi mất não
That ra la HGTL x Mydei chu khong co anh Phainon nao o day ca.
Lấy cảm hứng từ Anh Sẽ Nhớ Mãi chứ không đúng hoàn toàn.
Writer : Cam Chuong
***
Chỉ một ánh mắt đắm đuối anh trao
Em ngỡ như ánh sao trên trời
Rơi vào tim này muôn ngàn thương yêu
Em mong ánh sao trời kia ngừng mãi nơi đây
Em sẽ không quên giây phút này
Và ánh mắt anh sẽ không rời xa sẽ không rời xa…
~ Tăng Phúc - Anh Sẽ Nhớ Mãi - ATVNTG ~
Vòng lặp lại bắt đầu, tôi lại quay lại những ngày bên anh, rồi nhìn anh chết dưới tay mình. Từng điểm yếu ở mỗi vòng lặp đều khác nhau, có lúc nó là điểm yếu nhỏ bé như đốt của ngón tay, có khi lại đốt sống lưng thứ mười. Và…chỉ có một lần nó là trái tim của anh. Vòng lặp ấy, bắt tôi moi móc trái tim ấy mà “ăn sống” nó, lúc ấy tôi chỉ biết ôm lấy nó mà cảm nhận hơi ấm cuối cùng của người tôi yêu.
Từng vòng lặp, anh chẳng có thay đổi nào, ngoài điểm yếu chí mạng trên cơ thể. Anh vẫn là Mydeimos, vẫn mang ánh nhìn sắc lẹm của một một con sư tử đực dũng mãnh đang bảo vệ đàn của nó, anh vẫn là Vương Tử của Thành Kremnos. Tôi yêu anh, tôi muốn có anh. Tôi không nhớ mình đã yêu anh từ vòng lặp nào nhưng tôi sẽ mãi nhớ, ánh nhìn của anh chính là thứ làm tôi rơi vào tiếng sét ái tình. Nó ngỡ như là ánh sao của “màn đêm” trong tôi tỏa sáng đến chói lóa cả một vùng ký ức đen tối.
Từng vòng lặp, mỗi khi đôi mắt hổ phách ấy nhìn tôi, tôi đều ngắm nghía nó không rời, kể cả khi anh ngã xuống dưới lưỡi kiếm sắc bén này. Đôi mắt anh vẫn mở, có lẽ nó biết có người đang thèm khát tia nắng của nó, thèm khát ngọn lửa của thân thể ấy…nó mở để nhìn thấy "người ấy” lần cuối chăng? Tôi muốn nói rằng xinh anh hãy nhìn tôi mãi, để ghim sâu hình bóng của tôi vào anh trong mỗi vòng lặp, hãy mãi nhớ đến tôi, người yêu anh nhất.
“Lỡ trúng mất tiếng sét ái ân anh vô tình mang sang
Dẫu không thể nào ngừng một giây
Để lòng này thôi nhớ nàng
Vạn vật như như thiên đàng
Mọi giá băng trong lòng bấy lâu nay như chợt vụt tan
Đến bên em, anh đã cho em ấm lại
Dù chỉ thoáng qua nhưng
Em đây xin giữ trọn từng giây phút ấy
Dẫu có thế nào vẫn sẽ giữ lấy”
~ Chàng trai 1m8 ~ Anh Sẽ Nhớ Mãi ~ ATVNCG~
Sau lần ấy, không một giây phút nào tôi ngừng nhớ anh. Tôi nhớ đôi mắt hổ phách trao tôi tấm thân, tôi nhớ thân thể lực lưỡng ngồi trên người mình. Tôi nhớ hương vị của đôi môi ấy, nó ngọt ngào như mùi lựu chín, đưa con người ta chìm sâu vào giấc mộng thơ.
Tôi không quên được Mydeimos, dù cho có là ở vòng lặp thứ bao nhiêu, dù trải qua ba mươi nghìn vào lặp thì cảm giác ấy vẫn như còn mãi trong tâm trí tôi. Đôi mắt xinh đẹp của một con hổ đói, hay đôi môi ngọt ngào hương lựu chín đỏ rực của anh đều như trái cấm trên vườn địa đàng của Chúa, chỉ cần cắn một miếng đã rơi vào điều cấm kỵ không thể quên. Nó là trái cấm của người dân Thánh Thành Kremnos, là điều cấm kỵ không được động tới của công dân Amphoreus.
Không riêng gì đôi mắt hay bờ môi thơm ngọt ấy. Cả thân thể của anh là một ngọn lửa cháy rực qua từng giây phút, nó bừng cháy để đốt đi bao nhiêu phiền muộn trong lòng của bao nhiêu người, chỉ cần ôm lấy anh trong một tích tắc nhỏ,” tảng băng” to lớn ra sao cũng dần biến thành nước mà theo nguồn chảy về sông lớn.
Vòng lặp thứ 22.600.347, tôi ghi nhớ mãi vòng lặp này…Lần đầu tiên, tôi gặp anh khi anh mới lên chức Vương. Cơ thể ấy quyến rũ tôi, tôi không kìm lòng được mà mải mê chạy theo hương lưụ thơm ngát ấy. Cuối cùng, tôi phát hiện ra bí mật của Vương Tử của Thành Kremnos. Anh ấy có âm đạo thay vì là dương vật.
“D-dừng….A! Đau…dừng lại…!!!”
Mydeimos cầu xin tôi…giọng anh ấy ngọt ngào cùng với nước miếng chảy dọc khoé miệng vì rên rỉ thực sự rất đáng yêu. Tôi muốn hôn anh ấy quá, nhưng nếu tháo mặt nạ anh ấy sẽ ghét tôi mất. Tôi không muốn điều đó. Mydeimos thấy tôi không trả lời, như nhìn thấu được tâm can, Mydeimos lên tiếng
“T-ta sẽ để cho người hôn ta…nhưng, Hộc…chậm, chậm lại đi mà…đau quá…”
Anh ấy nói còn không tròn chữ nhưng lại muốn đưa ra yêu cầu, thật là đáng yêu! Tôi lại có thêm lý do để yêu anh ấy hơn nữa. Tôi yêu anh, tôi muốn tất cả của anh thuộc về tôi. Tôi muốn anh có thai với tôi. Tôi muốn bắn tất cả vào trong âm đạo nóng ẩm của anh, tạo cho anh một mối liên kết bất diệt với tôi. Nghĩ lý thuyết thôi là chưa đủ, tôi phải thực hành ngay. Hông tôi tăng tốc lên, mỗi cú dập vào âm đạo Mydeimos càng mạnh hơn. Mydeimos ngồi trên ngai vương khóc to, tiếng rên rỉ cầu xin tôi to hơn. Anh ấy khóc lóc van xin tôi chậm lại, nó đang gây đau đớn cho anh. Nhưng tôi biết đó chỉ là lời nói dối, âm đạo anh đang bóp chặt lấy dương vật to lớn của tôi theo từng cơn, nó vẫn đang rỉ nước ra đều đều tạo thuận lợi cho tôi đâm thẳng vào bên trong cơ mà? Mydeimos là người nói dối tệ hại nhất tôi từng biết.
“Anh ơi, em cho anh cái bầu nhé? Như vậy anh sẽ không quên em được. Mãi mãi không quên được” - Tôi lên tiếng, khi dương vật to lớn đâm chọc mạnh hơn
“ Hả…? C-cái gì cơ?”
Chẳng để anh tiếp nhận thông tin, tôi dập mạnh vào âm đạo bé tẹo, sưng đỏ cả lên vì quan hệ tình dục của Vương Tử Kremnos, bắn toàn bộ tinh dịch mình vào bên trong. Tinh dịch nóng ấm tràn vào bên trong Mydeimos làm anh rên lên thật to, anh ôm lấy bụng mình, ánh mắt hổ phách long lanh ấy nhìn tôi, từ khoảnh khắc ấy tôi biết, Mydeimos đã không thể quên nổi tôi rồi. Tôi đã được in sâu vào tim anh.
Và em nhớ mãi những phút mặn nồng
Khi em ôm thương yêu vào vào lòng
Ôm tia nắng của ngày giá rét
Cho đời đời này bao ấm áp
Em như muôn ngàn giọt mưa xuân
Ươm tình chồi tươi thắm
~ Thiên Minh - Bùi Công Nam - Tăng Phúc ~
Vòng lặp 22.600.347, không chỉ dừng lại ở lần đầu tiên sau khi xuất hết vào trong, tôi lặp lại hành động ấy thêm bốn lần nữa. Làm cho âm đạo anh chất đống bởi tinh dịch trắng đục của tôi, Mydeimos trượt từ ngai vương xuống nền đất, anh ôm lấy bụng mình, mặc cho tinh dịch của tôi đang chảy ra ngoài rất nhiều. Bóp lấy vòng một đầy đặn của Vương Tử, tôi nghịch đầu ti đỏ của anh, làm anh cắn môi rên rỉ nhẹ. Nhăn mày khi thấy tinh dịch của mình chảy càng lúc càng nhiều, nếu như thế làm sao có bầu được, tôi đánh mông anh thật mạnh, nhắc nhở anh phải giữ hết tinh dịch của tôi ở bên trong. Nhưng anh không nghe, ngược lại còn để nó chảy ra nhiều hơn. Tôi bực tức, nắm lấy cổ chân phải của anh mà dang rộng ra.
“Mydeimos, anh nghe này. Bây giờ, em sẽ chơi với anh bằng tay, nếu tinh dịch của em mà bị rơi ra ngoài, em sẽ phạt anh lượng tinh dịch tương đương đấy nhé. Cố mà giữ cho chặt vào!!”
“A! Không!! Dừng lại, không muốn đâu. Tôi…tôi xin anh, tôi…a…tôi sẽ cố giữ nó mà đừng chơi tôi nữa, đau lắm hức…Tôi đau lắm dừng lại đi mà”
Thấy anh khóc, tôi thương lắm, anh cứ khóc lóc mãi làm tôi thấy rất đau…Tôi ôm anh vào lòng, vỗ về Vương Tử nhỏ bé, Mydeimos đối với tôi như một ngọn đuốc đang dần dập tắt đi những kỷ niệm đau buồn trong tâm hồn tôi. Tôi yêu anh cũng phần nhiều vì lý do này. Mydeimos vẫn khóc lóc cầu xin tha thứ, tôi để cho khuôn mặt anh đang tèm lem nước mắt đối diện với tôi, tháo bỏ mặt nạ của bản thân, hôn lên trán anh, hôn lên mí mặt đỏ hoe, hôn lên gò má ửng hồng và cuối cùng là bờ môi ngọt ngào của anh. Mydeimos đã rất sốc khi nhìn thấy tôi trong khuôn mặt ấy, anh ấy không tin vào nó. Anh đẩy tôi ra, cố gắng chạy trốn khỏi hiện thực.
“Không…không! Phainon…sao, cậu lại làm thế với tôi!! Không, tránh xa tôi ra, Phainon! Tránh ra!”
Mydeimos cự quậy nhiều đến độ, tinh dịch bên trong đã chảy hết ra bên ngoài. Tôi tức giận, tát anh một cái đau điếng. Lôi chân anh lại ném lên ngai vàng đỏ. Mydeimos sợ hãi muốn chạy trốn, nhưng lại chậm một bước…Âm đạo sưng tấy đỏ của Mydeimos bị tôi vạch ra, nghịch ngợm với hột le bé tẹo chán chê, tôi đưa tay vào trong móc hết tinh dịch ra. “Anh muốn thứ này chảy ra hết ngoài đúng không! Được, em lấy ra hết cho anh!” Mydeimos rên rỉ, khóc lóc xin tôi dừng lại bàn tay nhỏ nắm lấy cổ tay tôi cố giữ chặt lại. Tinh dịch chảy ra hết rồi…tôi tiếc nuối nâng hông Mydeimos lên, cùng lúc cúi xuống ngang âm đạo của anh. Tôi đưa lưỡi vào trong liếm láp chất dịch bên trong âm đạo nóng ẩm.
“Hah…d…dừng lại…! S-sướng quá….hức…” - Thân thể anh mềm nhũn, không còn sức lực chống trả, phải để mặc tôi bú âm đạo cho anh rồi rên rỉ như một con đĩ thèm dương vật. “Hộc…hah, nữa…nữa đi mà” Chỉ mấy phút trước, anh ấy còn phản kháng thế mà bây giờ ngay cả tâm trí lẫn tâm hồn anh bị tôi hủy hoại hoàn toàn chỉ sau mấy lần yêu đương quá mức. Tôi hôn má anh, bóp má anh cho anh lè lưỡi rồi hôn lấy đôi môi ấy. Đảo lộn bên trong miệng bé nhỏ của Mydeimos…
“Anh đã làm cái này với chưa, Mydeimos?”
Đôi mắt nhuộm màu tình dục của Mydeimos nhìn tôi, anh vươn lên hôn tôi. Rồi đưa tay sờ lấy dương vật của tôi đâm vào sâu bên trong anh.
“Ah…Lần đầu tiên của em, là cho ngài. Chỉ có ngài lầy được nó thôi”
Sau hôm ấy, Mydeimos đã có thai.
Tôi đã gieo hạt mần vào trong anh, và khiến nó nở ra thành công. Một bé gái đáng yêu được sinh ra đời với hình dáng của tôi, và đôi mắt màu hổ phách long lanh đặc trưng của vận mệnh Hủy Diệt. Anastasia là tên của bé con nhà tôi cùng với Vương Tử dâm đãng của Thành Kremnos.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro