PHA PHÔI
Gởi lại tôi một một chút hương
Rồi em theo với con đường thật xa
Ấu thơ bỏ lại quê nhà
Tình yêu bỏ lại giữa sa mạc này
Biết rằng như gió như mây
Đã xa, xa lắm những ngày xa xôi
Bước chân đã lạc nẻo rồi
Thì mơ mộng với pha phôi làm gì.
Cuộc đời là một chuyến đi
Lui về ngày cũ có khi thêm buồn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro