Q2 Chương 47
Chương 47 Vị trí của nó đã động......
Ngưỡng Phong Bình trước nay chưa từng náo nhiệt như vậy, trên không thỉnh thoảng có chuỗi ánh sáng lướt qua, đó là quang mang của phi kiếm và pháp khí phá không, có nghĩa lại có một vị đệ tử kiếm phái nhận được tin vui thủ tịch chân truyền Kết Đan mà chạy về kiếm phái, hay là tu sĩ phái khác đại biểu môn phái nhà mình đến chúc mừng.
Vì lấy làm tôn trọng, quy củ bất thành văn của Hoành Tiêu kiếm phái, tu sĩ đều phải đáp phi kiếm dưới chân núi, Ngưỡng Phong Bình là cửa vào đại trận của môn phái, đương nhiên cũng thành điểm ngắm cảnh mà trấn dân vây xem phong thái của một chúng người tu chân.
Mà lúc này, trên Tiên Duyên Trấn không chỉ có trấn dân, còn có rất nhiều tu sĩ khác nghe tin mà tới, lại đa phần bởi vì không leo được quan hệ với Hoành Tiêu kiếm phái không có thiệp mời mà chỉ có thể nấn ná ở Tiên Duyên Trấn, loại người tu chân này đều là tán tu không môn không phái, có thể có cơ hội vây xem những đệ tử danh môn đại phái đó ra vào đã là cơ hội hiếm thấy rồi, không được đến kiếm phái tự mình xem lễ thì cũng không thấy tiếc nuối bao nhiêu.
Vì vậy, trên Ngưỡng Phong Bình vẫn luôn náo nhiệt phi phàm, nhưng tình hình hôm nay lại khác, vị trí ngày thường vây xem tốt lúc này thưa thớt bóng người, ngược lại trên đất bằng cách đó không xa bao vây một vòng lại một vòng người, ngay ngắn như cái bánh nướng áp chảo.
Các đệ tử kiếm phái mới đến không rõ tình hình, gần đây Ngưỡng Phong Bình có nhiều người tu chân cấp thấp lui tới, các đệ tử cũng tập mãi thành quen, tình hình hôm nay là làm sao vậy? Hơn nữa, những người vây quanh đó...... vậy mà còn có không ít đồng môn?!
Trong lúc nhất thời, cùng một câu hỏi lần lượt vang lên đan xen ở những vị trí khác nhau của vòng vây: "Đạo hữu / sư huynh / sư tỷ / sư đệ / sư muội, đang làm gì vậy?"
Câu trả lời nhận được lại nhất trí kinh người: "Suỵt ——!"
Lại sau đó, người tu chân mới tới lập tức phát hiện hình như mình cũng không dời được bước chân.
"...... Huyết Ảnh ma đầu kia cuồng vọng cười nói: 'Ha, thế nào, mùi vị Huyết Ảnh đại pháp của ta thế nào?' Tiêu chân nhân không hổ là thủ tịch chân truyền, lúc đó hắn còn chưa phải Kim Đan, đối đầu với tu sĩ Kim Đan nhất đẳng của tà đạo lại không hề mất uy danh của chính đạo Hoành Tiêu kiếm phái ta nửa phần, chỉ thấy hắn cười nhạt gọi ra phi kiếm 'Trục Uyên' đáp: 'Chẳng ra gì.' Được rồi, chư vị, muốn biết thủ tịch đánh bại Huyết Ảnh ma đầu như thế nào, xin nghe hạ hồi phân giải!"
Người vây quanh tức khắc ồ lên, không thuận theo không buông tha, nói: "Thế nào lại giống hệt hôm qua, hiện tại mới nói đến một nửa làm sao lại hết rồi!"
Thanh niên bị bao vây ở trung ương lau lau mồ hôi trán, cảm giác bị một chúng tu sĩ thúc giục canh tân rất không tốt đẹp, trong đó càng có rất nhiều đệ tử nội môn, cảnh giới vượt xa hắn ta, uy áp mơ hồ kia khiến mồ hôi trên trán hắn ta không ngừng tuôn ra, quả thực lau cũng như không.
Hắn ta chắp tay thi lễ với vòng vây bốn phía, cười khổ giải thích: "Thật sự do trên tay Giản mỗ không còn bản thảo dự trữ, mong chư vị đợi chút, ngày mai cũng vào giờ này, Giản mỗ chắc chắn mang theo thoại bản canh tân mới nhất xin đợi các vị ở đây!"
Trong tu sĩ có người reo lên: "Ngày mai phải nghe xong Tiêu chân nhân chiến Huyết Ảnh ma đầu!" Vừa nghe vậy là biết tán tu ngoại lai.
Còn có tu sĩ hung tợn nói: "Vậy mà tách một trận so đấu oai hùng của Đại sư huynh ra nhiều ngày như vậy cũng chưa kể xong, không biết kiếm tu bọn ta đấu pháp chú ý liền mạch lưu loát sao? Quả thực càn quấy! Đáng giận!" Vị này...... hiển nhiên là kiếm tu Hoành Tiêu kiếm phái.
"Phải đó, thế mà ngắt ngay ở chỗ này, thật sự đáng giận!"
"Mà đạo hữu đeo Vân Giai Lệnh, chắc hẳn là đệ tử kiếm phái, làm sao không biết việc ngày đó của Tiêu chân nhân? Còn cần tới đây......"
"Ách, tuy rằng biết quá trình chuyện Đại sư huynh chiến Huyết Ma, nhưng cũng không biết những chỗ rung động lòng người được kỹ càng tỉ mỉ như thế......"
"Cũng phải, đáng tiếc lại phải chờ tới ngày mai."
"Này, tiểu tử! Ngày mai nếu ngươi không canh tân xong Đại sư huynh chiến Huyết Ma, ta sẽ đến cái tiệm nhỏ của ngươi hỏi ngươi đó!"
Thanh niên, tức là Giản Trạch, giờ phút này trên trán đã có thể thấy được rõ ràng một bóng râm, nghĩ tới tiểu tử giao những thiên canh tân mới nhất vào tay hắn ta mỗi ngày, trong lòng Giản Trạch quả thực yêu hận đan chéo phức tạp: "Hôm nay Giản mỗ trở về chắc chắn đốt đèn thiêu sáp, trắng đêm không ngủ cũng sẽ không khiến các vị thất vọng!" Hừ, dù sao mặc kệ là đốt đèn thiêu sáp hay trắng đêm không ngủ, tiểu tử đó chắc chắn phải giao canh tân ra cho hắn! Bởi vì người kể chuyện hắn đây cũng rất muốn biết câu chuyện tiếp theo nha /(ToT)/~~
Còn có người kéo cổ họng reo lên: "Ta tới chậm bỏ lỡ câu chuyện lúc trước...... Không có tiếp theo, thì nói lại chuyện trước đó đi!"
Giản Trạch lập tức há miệng nói ngay lời kịch: "Người xem tới sau không cần nóng ruột, hôm nay Giản mỗ có tin tức tốt lớn muốn công bố! Tiểu tiệm sẽ đặc biệt sửa sang lại ba trăm hồi kể về lịch sử phấn đấu của Tiêu chân nhân, phất lên từ Tiên Duyên Trấn xông lạch trời gia nhập kiếm phái như thế nào, lại từng bước từ đệ tử ngoại môn trở thành chân truyền thậm chí thủ tịch chân truyền như thế nào thành sách, hiện tại một sách chỉ cần một linh thạch!!!"
"Một sách một linh thạch?!" Có tán tu nhịn không được kinh hô.
Kỹ thuật nói chuyện bực này, Giản Trạch đã sớm bị bắt buộc đọc đến thuộc làu, lập tức đáp: "Đúng! Chỉ cần một linh thạch, chỉ cần một linh thạch ngài sẽ có thể tham dự toàn bộ hành trình lịch sử phấn đấu nhiệt huyết sôi trào của thủ tịch! Ngài sẽ có thể tự thể nghiệm lịch trình gia nhập đại phái đệ nhất Tu Chân giới đặc sắc! Ngài sẽ có thể học tập được kinh nghiệm thăng cấp quý giá nhất trong môn phái! Còn có gì để do dự sao? Số lượng có hạn, hôm nay chỉ phát hành năm trăm bộ, một bộ ba sách, tới trước được trước!!!"
Cũng không biết là ai quát đầu tiên: "Lão tử lấy năm bộ!!!"
Lập tức có người hô to: "Này, ta cũng lấy ba bộ!"
Dưới tình hình như vậy, năm trăm bộ hình như cũng không nhiều lắm nha, một chúng tán tu còn đang suy nghĩ tiêu một linh thạch có lời hay không thì đã bắt đầu trở nên nôn nóng, đặc biệt là những kẻ tới sau đã bỏ qua tình tiết trước đó, nghe nói mỗi ngày tiểu tử thuyết thư này chỉ nói một đoạn ngắn ở đây, hơn nữa từng nói rồi thì tuyệt đối không lặp lại, nếu không mua mấy quyển sách nhỏ này, thì sẽ chân chính bỏ qua Tiêu chân nhân trước đó, điều này tuyệt đối không thể nhịn, từ ngàn dặm xa xôi chạy đến dưới Vân Hoành Phong như vậy còn không phải vì cảm nhận gần gũi phong thái của Tiêu chân nhân sao!
Về phần các tu sĩ của Hoành Tiêu kiếm phái: "Ta là Hoành Tiêu kiếm phái, bao hết toàn bộ, ai cũng đừng hòng cướp!"
"Hoành Tiêu kiếm phái các ngươi dựa vào cái gì bao hết!!!"
"Sư huynh / sư đệ / sư tỷ / sư muội / sư phụ / sư thúc của ta, còn chưa xem qua, đương nhiên phải bao hết để bọn họ xem thoại bản của Đại sư huynh!"
"Thật là bá đạo...... Ha ha, đưa linh thạch trước rồi mới tính, ta cướp được rồi!"
"Các vị người xem, mời đến chỗ hai vị kia giao linh thạch nhận sách!"
Nhìn thấy Mạnh Lâm và Đàm Khánh bị đám đông cuộn trào bao phủ, Giản Trạch cười hắc hắc, vui vẻ nuốt xuống một viên linh đan, loại linh đan này có thể bình phục thương thế của tuyệt đại bộ phận tu sĩ Luyện Khí, gần đây Giản Trạch lại cơ hồ mỗi ngày đều dùng, nó chỉ dùng để bình phục cổ họng sử dụng mỗi ngày khàn cả giọng của hắn ta, dù sao ngày hôm sau còn phải lặp lại tình hình khàn giọng này —— đương nhiên, phương thức xa xỉ như thế vốn hắn ta hoàn toàn không dám tưởng tượng, mà hiện tại, đối với ông chủ Giản mà nói, 'mỗi ngày vào đấu kim' đã sớm trở thành hiện thực, đương nhiên sẽ không để ý chút tiêu dùng nho nhỏ đó nữa.
Trong cảnh tượng hỗn loạn như vậy, trong chớp mắt, Mạnh Lâm, Đàm Khánh giữ mấy chồng sách đã bị bao vây trùng trùng, không quá một lát, mấy chồng sách đó đã biến mất, hai người không thể không liên tục giải thích hôm nay đã bán hết, hơn nữa hứa hẹn tối nay nhất định sao chép thêm một ít, bảo đảm ngày mai nhất định có hàng, cứ như thế hơn nửa ngày mới tiễn hết được đám người, Mạnh Lâm lau lau mồ hôi trên trán: "Cách này của Đỗ sư đệ thật sự là...... Chậc chậc."
Gã và Đàm Khánh đều là tu vi Luyện Khí tầng tám chín, trong khoảng thời gian hoạt động thu linh thạch phát sách đơn giản vừa rồi còn bị giày vò thành như vậy, có thể thấy được lượng người hôm nay.
Đàm Khánh cũng cười thở dài: "Ngươi không nghe nói sao? Hiện giờ nhiệm vụ tuần trấn trên núi đã đắt hàng đến mức không có để mà nhận đó."
Mạnh Lâm âm thầm líu lưỡi: "Nhưng khi đó mấy người chúng ta đi nhận rõ ràng không ai chịu tới mà!" Nhiệm vụ tuần trấn này là chi nhánh nhỏ của nhiệm vụ tuần sơn, các đệ tử chỉ cần lộ lộ mặt ở Tiên Duyên Trấn, trấn giữ trường hợp, bảo đảm trị an ở thời khắc phi thường là được rồi, nhẹ nhàng hơn tuần sơn nhiều, cho nên điểm công tích được cho cực ít, linh khí tài nguyên trên Tiên Duyên trấn lại thua xa Vân Hoành Phong, rất bất lợi với tu hành, cho nên đệ tử chịu tới đương nhiên cũng ít.
Đàm Khánh chỉ Giản Trạch đang hấp thu đan lực khôi phục giọng, nói: "Còn không phải do thoại bản sự tích của Đại sư huynh gây ra, đại điển Kết Đan sắp tới, nhiều tu sĩ ngoại giới và tu sĩ bổn môn tụ tập xung quanh như vậy, ai có thể không hứng thú với cuộc đời của Đại sư huynh, thoại bản đó lại sinh động thú vị như vậy, miêu tả phong thái tư thế oai hùng của Đại sư huynh xuất chúng như thế, câu chuyện lại lên xuống nhấp nhô khiến người ta muốn ngừng mà không được, Đỗ sư đệ thật sự có bút pháp tốt mà, vẽ được phù cũng viết được thoại bản!"
Hai người kiểm kê xong linh thạch, dưới sự thúc (uy) giục (hiếp) luôn mãi "Đỗ huynh đệ nhất định phải canh tân đúng lúc hơn nữa canh tân xong chương chiến Huyết Ảnh bằng không ta sẽ treo cổ trước đệ tử xá của cậu ta" của Giản Trạch, quay trở về Vân Hoành Phong.
Nhưng, Đỗ Tử Đằng mà bọn họ cho rằng chắc hẳn đang dựa vào bàn viết canh tân lại vốn không ở trong Phi Hào Viện, sau khi nghe ngóng, hóa ra Đỗ tiểu gia đang quấn lấy Thôi Tuyệt Trần và Cát Lân không biết đang làm gì.
Nghĩ đến sóng người mênh mông mãnh liệt trên Tiên Duyên trấn hôm nay, nếu ngày mai không có canh tân...... Trán hai người Mạnh Đàm yên lặng chảy xuống mồ hôi lạnh, hai người không chút do dự đi ra cửa bắt Đỗ Tử Đằng trở về viết canh tân!
Đối với việc xoay không biết bao nhiêu nhân thủ, lại vẫn thúc canh tân được hữu lực như thế, Đỗ tiểu gia nhướng mày mang vẻ nhìn xa trông rộng, khoanh tay nói: "Các huynh cho rằng linh thạch kiếm được dễ dàng vậy sao? Nghệ thuật bắt nguồn từ sinh hoạt, ta mới Luyện Khí tầng bốn, không thể từ trống rỗng viết ra kiếm tu Trúc Cơ chiến Kim Đan, nếu viết quá thoát ly thực tế, tu sĩ nào còn chịu nghe tiếp, đương nhiên phải tìm hiểu nhiều mặt thu hoạch tư liệu trực tiếp rồi, không sưu tầm phong tục thì làm sao có thể viết ra được thoại bản hay, hôm nay thu hoạch không tệ, buổi tối chắc hẳn có thể viết ra được. Xem tình hình thúc canh tân thế này, pháo thứ nhất xem như đã khai hỏa, hắc hắc, pháo thứ hai lập tức tới!"
Không quá mấy ngày, thoại bản đã truyền bá lan tràn tới tận Vân Hoành Phong, danh của Tiêu Thần càng như mặt trời rực rỡ, sự tích cuộc đời của hắn, xung quanh mấy ngàn dặm trên dưới Vân Hoành Phong không ai không biết không ai không hiểu.
"Tưởng sư huynh, huynh cứ yên tâm, nội dung trong sách này canh tân đồng bộ với dưới chân núi đó, mà trong tay những tán tu kia thì chẳng qua chỉ là bản bình thường, trong tay tiểu đệ chính là bản bìa cứng, huynh xem bên trong này còn có phiên ngoại, đây chính là nội dung mà ngay cả thuyết thư dưới chân núi cũng không thêm vào, bên trong còn có sự thể nghiệm tâm đắc tu luyện sau khi xem xong thoại bản của Thôi Tuyệt Trần sư huynh, tuyệt đối là hàng cao cấp hiếm có tốt nhất, đáng giá sưu tầm truyền lưu! Tiểu đệ với ngài là giao tình gì chứ, còn sẽ lừa ngài sao? Chỉ mười linh thạch một bộ, chút linh thạch này còn không đủ cho ngài mua bình linh đan, có lời bao nhiêu chứ!"
Nhìn Mạnh Lâm dốc hết sức lực mở rộng cái gọi là "Thoại bản Đại sư huynh" bản bìa cứng, Đàm Khánh lại có chút sầu lo: "Mấy ngày nay, trên núi dưới núi đều có người bắt đầu sao chép sách của chúng ta, dù sao thì tu sĩ sao chép rất thần tốc, thoại bản của chúng ta lại còn thu linh thạch, cũng không biết sách bìa cứng này có thể duy trì được bao lâu......"
Đỗ Tử Đằng lại vung tay lên: "Hừ, chép chép chép, nơi nào cũng có, chẳng qua chỉ là một chút cặn bã, không cần lo lắng, tính ra bên Phương sư huynh chắc hẳn cũng gần đủ rồi, nên bắt đầu đợt tiếp theo."
Hôm nay, Giản Trạch rốt cuộc cũng canh tân xong chương chiến Huyết Ảnh, nhìn nhóm người nghe đang cảm thấy mỹ mãn phía dưới, khẽ mỉm cười: "Chư vị nếu muốn rèn luyện tích góp kinh nghiệm tu hành như Tiêu chân nhân, có thể mua sắm ở bản tiệm lương khô cùng kiểu, đan dược cùng kiểu, linh phù cùng kiểu mà Tiêu chân nhân chuẩn bị ngày đó! Còn có quần áo trang phục đồng bộ 'Thần trang' của Tiêu chân nhân, hàng phỏng chế phi kiếm 'Trục Uyên', cung cấp cho các vị đánh giá!"
"Cùng kiểu?" Tu sĩ phía dưới lại lần nữa ngẩn ra, vậy là có ý gì?
Đối với vấn đề như vậy, sau vô số lần, Giản Trạch đã có thể trả lời một cách máy móc: "Không sai, Tiểu Lục Tử cung cấp hàng cho cửa hàng trên núi từng được Tiêu chân nhân chiếu cố có thể làm chứng, lời Giản mỗ đều là thật, tuyệt đối không giả dối! Lúc ấy Tiêu chân nhân mua chính là lương khô xx, mỹ vị dễ mang, là bạn lữ tốt mà ngài ắt không thể thiếu khi bế quan rèn luyện! Đan dược oo, có thể khôi phục một nửa linh lực cho tu sĩ Trúc Cơ trong khoảng thời gian ngắn, cơ hội hiếm có ngàn vạn lần không nên bỏ qua! Về phần linh phù đồng bộ jj, công phòng đa dạng, cung cấp cho ngài lựa chọn! Chư vị, dù không tin ta, cũng xin tin tưởng sự lựa chọn của Tiêu chân nhân!"
"Vậy 'Trục Uyên'......"
"Khách quan cứ việc yên tâm! Hình dạng và cấu tạo kích cỡ đều giống nhau như đúc, chẳng qua chất liệu hơi kém, tuyệt đối khiến ngài có được một nửa phong thái của Tiêu chân nhân!"
"Đồng bộ 'Thần trang'...... lại là cái gì?"
"Tiêu chân nhân phong thái gương mẫu, quần áo trang điểm đều hiện rõ khí khái đạo vận của tu sĩ Hoành Tiêu kiếm phái ta, bất kể là áo ngoài áo trong đai lưng giày bó trâm cài bội sức đều tự thành phong cách, bản tiệm vì biểu hiện kính ý, đặt tên là đồng bộ 'Thần trang', hoan nghênh các vị thể nghiệm, để chúng ta cùng dùng hành động biểu đạt sự ngưỡng mộ với Tiêu chân nhân!"
Nhìn sóng người khí thế rào rạt, Phương Bình lần đầu tiên đối mặt trường hợp này, sắc mặt có chút trắng bệch.
Mạnh Lâm hít sâu một hơi, dựa theo sự phân phó của Đỗ Tử Đằng, không bắt đầu thu linh thạch linh châu trước, mà móc ra một tấm bảng: "Tự giác xếp hàng, ủng hộ Tiêu chân nhân của cộng đồng chúng ta!"
Sau đó đối mặt đội ngũ dài đến mức tuyệt vọng, Đàm Khánh móc ra tấm bảng thứ hai cắm phía trước đội ngũ: "Lựa mua nơi này." Mà dưới tấm bảng chính là những chữ nhỏ rậm rạp: "Bảng giá: lương khô xx, bao nhiêu linh châu; đan dược oo, bao nhiêu linh thạch; linh phù đồng bộ jj, bao nhiêu linh thạch; linh kiếm Trục Uyên (phỏng chế), bao nhiêu linh thạch; linh kiếm Trục Uyên (phỏng chế cao), bao nhiêu bao nhiêu linh thạch; trường bào Thần Tuyết thuộc đồng bộ 'Thần trang', bao nhiêu linh thạch; áo trong Thần Vân thuộc đồng bộ 'Thần trang', bao nhiêu linh thạch; trâm cài Thần Ngọc thuộc đồng bộ 'Thần trang', bao nhiêu linh thạch; giày bó Thần Sương thuộc đồng bộ 'Thần trang', bao nhiêu linh thạch ...... nguyên bộ 'Thần trang', bao nhiêu bao nhiêu bao nhiêu bao nhiêu linh thạch; trang phục toàn đồng bộ siêu cấp sang trọng, bao nhiêu bao nhiêu bao nhiêu bao nhiêu linh thạch."
Theo sau đó, tấm bảng thứ ba được đặt bên cạnh đội ngũ: "Trả tiền nhận hàng nơi này (Đệ tử kiếm phái đặc cách: có thể chi trả bằng điểm công tích tỉ lệ 1/3)."
Trường hợp này khiến một chúng tu sĩ trợn mắt há hốc mồm. Ngay sau đó, rất nhiều người phát hiện...... Hóa ra ta có thể ăn đồ ăn giống nhau, dùng phi kiếm giống nhau, thậm chí mặc quần áo phối sức giống với Đại sư huynh / Tiêu chân nhân, làm sao tim lại đột nhiên đập nhanh vậy nhỉ, loại 'cảm zác' vừa kích động vừa hưng phấn này, này này này...... Chỉ có một chữ có thể biểu đạt được tâm tình lúc này, mua!
Mà trên quảng trường Luyện Kiếm Bình, mọi người ở đây phát hiện một chuyện đáng sợ: Tấm cuối cùng trong chín tấm bảng, con số bên trên đó bắt đầu nhảy lên điên cuồng, sau đó, tiếng vang thật lớn kèm theo quang mang, tấm bảng chưa bao giờ dời mông đó —— vị trí của nó đã động......
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro