Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Câu chuyện thứ tư: Cô dâu ở trong phòng kín (2)

Lễ cưới diễn ra tại phòng khách tầng 1 dưới sự chứng kiến của cha cố gia đình và một số bạn bè thân thiết. Ngoại trừ việc suýt có màn chạm môi thề uớc giữa cha cố và cô dâu, bắt nguồn từ việc Yuri giẫm phải chân váy, ngã bổ nhào vào người cha cố khi đang khoác tay chú rể tiến vào lễ đường, thì có thể nói buổi lễ đã diễn ra suôn sẻ. Buổi lễ kết thúc trong không khí nhẹ nhàng với màn trao nhẫn, đánh dấu sự gắn kết của cặp tân lang, tân nương. Phần tiệc diễn ra sau đó được tổ chức theo kiểu tiệc đứng. Có vẻ nhiều người chỉ được mời đến dự tiệc nên số khách tăng lên trông thấy. Phòng khách lớn được dùng làm nơi tổ chức tiệc chật kín người.

"Chị Reiko ơi, em giới thiệu anh ấy với chị nhé." Yuri – lúc này đã đổi từ váy cô dâu sang chiếc váy dạ tiệc đơn giản dắt tay chú rể mặc bộ vest tuxedo trắng đi tới. "Đây là anh Hosoyama Teruya. Anh ấy là luật sư, phụ trách các vấn đề về pháp luật của gia đình Sawamura và Saionji. Anh Teruya, đây là chị Hosho Reiko. Chị ấy là điều tra viên, phụ trách xử lý tất cả bọn tội phạm của Kunitachi đấy."

Giới thiệu kiểu gì thế!? Reiko khẽ lườm Yuri rồi quay sang cố nặn ra một nụ cười để chào Hosoyama. Sau khi quan sát kỹ gương mặt Hosoyama, Reiko xin phép Hosoyama rồi kéo Yuri ra góc tường, ghé tai hỏi nhỏ, "Sao em lấy người già thế?"

Reiko đã thắc mắc về điều này từ lúc dự lễ cưới. Chú rể Hosoyama Teruya có lẽ đã ngoài 40. Gương mặt kiểu cổ điển trông cũng không đến nỗi nào. Kiểu của diễn viên điển trai ngày xưa. Tuy nhiên, khi đứng cạnh người có gương mặt trẻ con như Yuri, không cẩn thận sẽ bị tưởng nhầm cô dâu đang đi với bố chứ không phải với chú rể.

Yuri bình thản phủ nhận lời Reiko, "Già đâu mà già. Anh ấy hơn em có 18 tuổi thôi."

"Thế là già rồi. Yuri thích người lớn tuổi à?"

"Vâng." Yuri thẳng thắn thừa nhận. "Chị biết là bố em mất sớm. Có thể do ảnh hưởng từ chuyện này mà em thích người lớn tuổi. Mấy cậu choai choai 19, 20 chẳng hề khiến em xao lòng. Cứ phải từ 30 trở lên."

"Ồ, thế hả?" Reiko không biết điều này. Thảo nào Yuri thấy Kageyama "tuyệt vời". Ra là vậy. "Chị hiểu rồi. Chị không có ý chỉ trích chuyện hôn nhân của em. Chị chỉ bất ngờ vì thấy tuổi hai người lệch tuổi thôi."

"Ồ, thế đã là gì. Chị nhìn mẹ em kia kìa." Nói rồi Yuri chỉ tay về phía mẹ mình – cô Takako – đang đứng giữa hội trường. Với bộ váy bó sát màu đỏ rực, sự hiện diện của cô Takako thật nổi bật, nếu không muốn nói là hơi lố so với độ tuổi đã ngoài 50. Đứng nép sau cô là một anh chàng khoảng 30 tuổi. "Chị nghĩ anh kia là ai?"

"...Là người yêu của cô Takako chăng?"

"Vâng." Yuri lại thẳng thắn thừa nhận. "Anh ấy tên là Hamazaki, một đầu bếp cừ khôi hiện đang làm việc tại nhà hàng của gia đình em. Chị trông kìa, mẹ em chết mê chết mệt anh ấy. Hai người sẽ sớm lấy nhau thôi."

"Ờ thế hả?"

Takako độc thân nên chuyện đó không phải là không thể. Nếu hai người đó lấy nhau thật thì số tuổi chênh lệch sẽ là hơn hai mươi. So với cặp này thì sự chênh lệch của Yuri và Hosoyama Teruya đúng là chưa đáng gì... Nhưng có sao. Mỗi người một sở thích, việc cô ấy thích ai chẳng liên quan tới mình. "Chúc em hạnh phúc nhé, Yuri."

Yuri cảm ơn Reiko rồi quay về chỗ người chồng yêu dấu. Reiko đang mải nhìn theo Yuri thì có tiếng gọi từ phía sau.

"Chị Reiko, tại sao trong lễ cưới họ lại chúc người hạnh phúc nhất được hạnh phúc. Chị thấy lạ không?"

Reiko giật mình ngoảnh lại thì thấy một cậu thanh niên đang cầm ly rượu. Đó là Sawamura Yusuke, em trai Yuri. Hai bên má cậu ta ửng hồng, có vẻ cậu ta đã uống kha khá. Không giỏi tiếp chuyện những người say rượu, Reiko chỉ biết cười trừ, thấy thế, Yusuke bèn tuôn một tràng.

"Có phải cuộc hôn nhân nào cũng hạnh phúc đâu. Vẫn có những cuộc hôn nhân bất hạnh. Thế nên mới phải chúc nhau hạnh phúc. Vậy thì chẳng phải bản thân câu chúc kia đã dự báo một cuộc hôn nhân bất hạnh sao? Nghĩ theo cách này thì hóa ra câu chúc lại là điềm gở. Ồ, phải rồi, tự tôi sẽ tới chúc phúc cho anh ta, với tất cả sự bất bình đang có ở trong lòng."

Nói xong, Yusuke toan lao tới chỗ chú rể Hosoyama Teruya thì bị cô gái đứng cạnh ngăn lại. Cô gái mặc chiếc váy liền màu trắng ôm sát thân hình mảnh khảnh này là Sawamura Miyuki, em gái của Yusuke.

"Không được, đang là tiệc cưới, anh phải chúc cho đàng hoàng chứ." Miyuki tóm lấy cổ áo của Yusuke, lôi về chỗ Reiko. "Xin lỗi chị Reiko, anh em đang say nên cư xử ngu ngốc hơn bình thường."

Reiko không biết bình thường Yusuke thế nào nhưng cô em đã nói vậy thì bình thường chắc cậu ta khôn ngoan hơn. "Cậu Yusuke không tán thành đám cưới này à? Cậu buồn vì bị người ta lấy mất chị gái chăng?"

"Không. Anh em ức vì bị lấy mất tài sản. Đúng không anh?"

"Đương nhiên." Yusuke không phủ nhận lời em gái. "Chị Reiko, mục tiêu của thằng cha Hosoyama đó là tài sản nhà Sawamura. Nhờ được lòng bác Kotoe mà hắn trở thành luật sư tư vấn cho gia đình Saionji. Nhưng khi phát hiện ra nhà Saionji chẳng có của nả gì đáng kể, hắn liền chuyển mục tiêu sang nhà Sawamura. Hắn lừa phỉnh chị Yuri, nhanh chóng có được một đám cưới. Đám cưới này không hề có tình yêu. Chị em vẫn không hề biết mình đang bị lợi dụng, chị em vốn ngốc mà!"

"Anh mới ngốc ấy. Anh xem nhiều phim truyền hình quá đấy."

"Ngược lại thì có, chuyện tưởng chỉ có trong phim lại xảy đến với những gia đình giàu có như nhà mình... Mà thôi, Miyuki, mai em thi rồi, lên tầng 2 học bài đi. Đừng phá đám nữa. Suỵt suỵt, đi đi."

"Được rồi." Miyuki cáu kỉnh trước kiểu xua như xua chó của Yusuke rồi bước ra khỏi phòng khách lớn.

Đợi em gái đi khuất, Yusuke quay sang, trơ trẽn ghé sát mặt vào Reiko, nói, "Chị Reiko, kẻ phá đám đi rồi. Mặc dù chẳng thích thú gì với đám cưới của chị gái nhưng nhờ thế em mới gặp được chị. Giờ hai chị em mình nói chuyện riêng với nhau nhé."

"Được thôi. Không cần nói về chị cậu à?" 

"Chị ấy sao chẳng được. Mặc kệ đi, anh định..." Cậu ta say rồi. Chính cậu ta mới là kẻ phá đám, nhưng kể ra cũng chưa đến mức bị ăn bạt tai. Nếu cậu ta dám chạm vào mình, mình sẽ tống giam cậu ta ngay...

Reiko đang nghĩ tời đó thì bỗng có người mặc bộ vest tuxedo len vào giữa. Là Kageyama. Giả vờ bị vấp, Kagevama đẩy Yunsuke ra rồi kéo Reiko ra một góc.

"Anh làm gì thế, Kageyama?"

"Ông chủ đang lo lắm." Kageyama nói như thể đang rầy la Reiko. "Ông chủ lo không biết có kẻ nào định lừa phỉnh, hỏi cưới tiểu thư để chiếm đoạt tài sản nhà Hosho không."

"Ồ, hóa ra bố tôi cũng thích xem phim truyền hình à. Đúng là ông bố rắc rối." Reiko khẽ thở dài rồi lên giọng, "Bố tôi định làm gì? Cấm tôi không được nói chuyện với đàn ông chắc? Nhỡ đến lúc bốn mươi, năm mươi tôi vẫn chưa lấy được chồng thì sao? Hả!"

Nói xong, Reiko vội che miệng và quay mặt vào tường. Thấy vậy, Kageyama rướn người qua vai Reiko, thắc mắc, "Tiểu thư sao thế?"

"Kageyama, anh nhìn giúp tôi với." Reiko chỉ tay ra sau lưng, "Có phải phía tường đằng kia có một cô mặc kimono rất sang trọng, đúng không. Cô ấy đang lườm tôi à? Cô ấy có tỏ ra khó chịu không?"

"Không, cô ấy đang uống rượu một mình thôi. Ai thế?"

Reiko thở phào nhẹ nhõm rồi quay người lại. Sau khi liếc nhìn người đàn bà đang đứng cạnh tường, Reiko bảo, "Đó là cô Kotoe. Lúc trong xe tôi kể với anh rồi đấy."

"A, người cuối cùng của dòng họ Saionji. Hơn 60 tuổi mà vẫn chưa chồng..."

"Anh hâm à! Nói gì mà to thế!"

Sự ngăn cản của Reiko trở nên vô ích vì câu nói của Kageyama dường như đã lọt vào tai bà Saionji Kotoe. Bà bắn cái nhìn lạnh như mũi tên về phía hai người. Cả Reiko và Kageyama cùng quay mặt vào tường.

* * *

Buổi tiệc bắt đầu được khoảng một tiếng. Reiko bỗng thấy là lạ. Chẳng biết từ lúc nào, nhân vật chính của ngày hôm nay, cô dâu Sawamura Yuri đã biến mất khỏi hội trường. Sinh nghi, Reiko bèn ra hỏi người quản gia Yoshida.

"Ô, ban nãy tôi vẫn trông thấy cô ấy mà." Yoshida cũng thắc mắc. "Để tôi hỏi anh Hosoyama xem sao."

"Vâng." Reiko gật đầu rồi cùng Yoshida đi về phía Hosoyama Teruya. Chú rể đang một mình trò chuyện với khách mời. Hai má anh ta đỏ như hai quả hồng, có lẽ vì phải tiếp rượu nhiều quá. Khi Reiko thắc mắc về sự vắng mặt của Yuri thì nhận được câu trả lời bất ngờ từ Hosoyama. "Cô ấy uống rượu nên cảm thấy không được khỏe, giờ đang nằm nghỉ trong phòng rồi. Chẳng sao đâu. Chỉ là để tỉnh rượu thôi. Cô ấy sẽ quay lại ngay."

Hosoyama Teruya thấy chẳng có gì đáng lo nên quay ra tiếp tục trò chuyện với khách mời. Nhưng Reiko lại thấy lo. Có đúng là vì rượu không? Vài tiếng trước, Yuri đã có cú lộn nhào ngoạn mục ở cầu thang. Ngã xong trông Yuri vẫn tỉnh táo, tuy nhiên cũng có trường hợp một lúc sau mới có biểu hiện mệt mỏi. Reiko thấy không yên tâm nên hỏi người quản gia già đứng bên cạnh. "Tôi sẽ đi xem Yuri thế nào. Phòng Yuri ở đâu."

"Tôi cũng sẽ đi cùng. Xin mời theo lối này." Reiko và Yoshida cùng rời khỏi hội trường. Sau đó hai người đi vào sảnh để lên tầng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro