Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

6. Tránh mặt

Trong buổi tiệc rực rỡ của ánh đèn và những âm thanh mờ ảo,  enigma tựa như một vị thần tối cao giữa đám đông, ngạo nghễ ngồi trên chiếc ghế da sang trọng, đôi chân mở rộng, ánh mắt lười biếng hững hờ nhìn qua đám đông đằng xa. Một omega đang quyến rũ hắn với vẻ đẹp mong manh và cám dỗ như ngọn lửa mời gọi những kẻ khờ dại lao vào. Đôi tay nhỏ nhắn của omega ấy trượt qua yết hầu Perth, để lại cảm giác ngứa ngáy nóng rực, đôi môi đỏ mọng khẽ mấp máy những lời thủ thỉ đầy mê hoặc

Perth để cho omega ấy làm mọi thứ, không phản ứng nhưng cũng không kháng cự. Ánh mắt hắn dù có vẻ như đang đắm chìm trong trò chơi của cảm xúc, thực chất là trống rỗng, xa vời. Từng lời nói ngọt ngào, từng cử chỉ lả lướt từ đối phương tựa hồ như nước chảy qua một phiến đá, chẳng để lại chút ấn tượng gì trong tâm trí hắn. Hắn đã quá quen với sự tôn thờ này, cái vòng xoáy của quyền lực và dục vọng mà ai cũng muốn chen chân vào

Rồi một khoảnh khắc thoáng qua nhưng đủ để mọi thứ quanh Perth trở nên mờ nhạt. Santa với dáng người thanh mảnh đang đứng ở phía xa, giữa ánh đèn vàng dịu nhẹ nói chuyện với hai vị chủ tiệc.  Ánh mắt em lướt qua đám đông, dừng lại ở hắn trong khoảnh khắc chớp nhoáng nhưng lại như một mũi tên xuyên thẳng vào trái tim hắn. Khoảnh khắc ấy khiến hắn khựng lại, một cảm giác khó chịu len lỏi trong lòng. Santa đã thấy hắn  đang để một omega khác quấn lấy mình

Omega trước mặt hắn vẫn đang thủ thỉ, đôi mắt đầy khao khát vẫn hướng về hắn nhưng tâm trí hắn đã rời khỏi nơi này. Hắn nâng ly rượu một cách máy móc, cảm nhận vị đắng chát tan trên đầu lưỡi nhưng lại không cảm thấy chút hứng thú nào. Bởi vì một ánh nhìn thoáng qua của em đã khiến mọi thứ trở nên vô nghĩa

Santa đang đứng đó lặng lẽ quan sát như một vị thần kiêu hãnh đang xét xử tội ác cho con dân ngu ngốc của mình và điều đó khiến Perth cảm nhận một nỗi lo sợ mơ hồ. Omega bên cạnh hắn với tất cả sự quyến rũ và cám dỗ giờ chỉ là một cái bóng mờ nhạt. Hắn buông ly rượu xuống bàn và đẩy omega đó ra khỏi người mình, động tác nhẹ nhàng nhưng lại mang theo sự lạnh lùng gấp 

Omega kia dường như cảm nhận được sự thay đổi liền ngước lên với ánh mắt ngạc nhiên và có chút bối rối. Nhưng Perth chẳng hề quan tâm. Hắn đứng dậy chỉnh lại áo khoác với vẻ lãnh đạm rồi bước đi như thể tất cả mọi thứ xung quanh đều không còn tồn tại

Thế nhưng Santa đã quay người rời đi trước khi hắn kịp đến gần. Cái bóng của em lướt qua không gian như một làn sương mỏng manh, thoáng hiện rồi vụt biến mất. Sự hiện diện của Santa giữa buổi tiệc xa hoa này, dù chỉ thoáng qua, đã khiến enigma cảm thấy mình đang rơi vào một vòng xoáy cảm xúc không thể kiểm soát. Hắn bước nhanh theo em, đôi chân như có một lực hút vô hình kéo về phía Santa, bỏ lại phía sau tất cả những trò chơi của dục vọng và quyền lực. Không còn những lời thầm thì đầy gọi mời, không còn ánh mắt khao khát, tất cả tan biến chỉ còn duy nhất một mục tiêu 

Santa

Ánh trăng nhợt nhạt phủ lên thân hình của Santa một lớp ánh sáng bạc, khiến em trở nên mong manh như một bức tranh hoàn mỹ giữa gió trời lồng lộng. Vẻ ngoài của em khiến hắn ngưng lại một thoáng, đôi mắt hắn chậm rãi di chuyển từ những lọn tóc mềm mại đang đổ xuống vai, đến đôi vai nhỏ nhắn 

"Santa" hắn cất tiếng, giọng nói của hắn khàn khàn và ngắt quãng. Hắn không phải kẻ giỏi giải thích, chưa bao giờ phải giải thích với ai về điều gì ngoại trừ mớ công việc chất đống ở công ty với đối tác 

"Chuyện vừa rồi không phải như em nghĩ đâu"

Santa vẫn đứng đó, lưng thẳng tắp, gương mặt nhìn về phía trước nhưng ánh mắt có chút trống rỗng. Đôi môi cậu khẽ cong lên, nụ cười nửa vời nhưng lại chất chứa quá nhiều điều. Cậu hít một hơi thật sâu rồi xoay người lại, đôi mắt xinh đẹp ánh lên chút buồn bã dù cậu vẫn cố gắng che giấu chúng sau lớp vỏ ngoài bình thản

"Anh Perth có thể làm bất cứ điều gì anh muốn" Santa nói, giọng cậu nhẹ nhàng nhưng mang theo sự xa cách kỳ lạ "Anh là một enigma, người như anh vừa quyền lực lại mạnh mẽ. Việc anh chọn ai, chơi với ai thật ra em chẳng có quyền lên tiếng"

Omega bước thêm một bước về phía trước, em khẽ cúi đầu như muốn giấu đi cái cảm giác vỡ vụn trong lòng

"Mặc dù chúng ta là bạn đời định mệnh nhưng đó chỉ là thứ ràng buộc của giới tính thứ hai, không phải cảm xúc. Thật ra, chúng ta... vẫn chưa là gì của nhau cả." Đôi mắt omega long lanh dưới ánh sáng mờ nhạt từ đèn bên ngoài rọi vào, ẩn chứa sự thất vọng và nỗi buồn mà em cố gắng che đậy

Lời nói ấy, tuy nhẹ nhàng nhưng lại sắc bén như từng mũi dao cứa vào lí trí của Perth. Một cảm giác cắn rứt len lỏi vào trái tim hắn, cái cảm giác mà hắn chưa bao giờ phải đối mặt. Hắn có thể cảm nhận được sự mỏng manh và tổn thương trong ánh mắt của Santa nhưng cậu vẫn kiên cường đứng trước mặt hắn, như thể đang cố gắng không để bản thân yếu đuối trước một enigma đầy quyền lực

Hương mao địa hoàng vốn thanh thoát nhã nhặn bỗng có chút chua xót, tuyến hương của hắn không vui vẻ khi thấy bạn đồng hành của nó bị tổn thương nên bất chấp mà tỏa ra hương có chút ngọt hơn bình thường

Perth tiến lại gần với em, đôi tay hắn khẽ nắm lấy đôi vai của omega nhưng không dùng sức để tránh khiến em cảm thấy áp lực

Ánh mắt Perth quét qua gương mặt thanh tú của em, cảm nhận được sự mong manh tựa như một cánh hoa trong cơn gió mạnh. Cái cách Santa cúi đầu, cắn nhẹ môi dưới như thể đang cố ngăn bản thân không rơi lệ, khiến mọi sự kiềm chế trong lòng hắn như bị thổi bay.

"Santa" Giọng hắn trầm xuống, bàn tay từ từ di chuyển lên gò má mềm mại của em. Chỉ một chút chạm nhẹ ấy cũng khiến omega khẽ run lên 

Bàn tay của Perth di chuyển từ vai xuống, nhẹ nhàng bao bọc lấy eo Santa, kéo cậu lại gần hơn, cho đến khi khoảng cách giữa hai người chỉ còn là hơi thở. Cậu mở to mắt nhìn hắn, đôi môi khẽ hé ra nhưng không thành tiếng. Hương thơm mao địa hoàng từ cơ thể omega lan tỏa, một mùi hương thanh khiết nhưng lại đầy quyến rũ, như mời gọi hắn xích lại gần hơn

Santa quay mặt đi, đôi mắt ẩn giấu sự e thẹn pha lẫn với nỗi đau vẫn còn vấn vương. Hắn không thể chịu nổi nữa

"Anh xin lỗi..." Perth thầm thì và trước khi Santa kịp phản ứng thì đôi môi hắn đã áp chặt lên môi em, chiếm lấy mọi sự chống cự. Nụ hôn ấy không chỉ đơn thuần là sự đụng chạm nhẹ mà là sự bùng nổ của những cảm xúc bị dồn nén quá lâu, một nụ hôn mạnh mẽ, cuồng nhiệt như thể hắn muốn truyền tải tất cả những gì mà ngôn từ không thể nói

Santa khẽ rên lên trong cổ họng, đôi tay yếu ớt đặt lên ngực Perth như một cử chỉ phản kháng, nhưng rồi lại từ từ buông xuôi. Em cảm thấy tim mình đập loạn nhịp, đôi môi nóng bỏng của hắn khiến em không còn giữ được lý trí. Nụ hôn kéo dài tưởng chừng như bất tận nhưng rồi omega bất chợt giật mình, em đẩy hắn ra trong hơi thở gấp gáp và ánh mắt hoảng loạn

Santa nhanh chóng lùi lại và né tránh ánh mắt của hắn để tìm cớ để rời khỏi đây

"Em phải về rồi" giọng vẫn còn lúng túng và mất tự nhiên "Anh không cần phải giải thích thêm đâu... thật đấy"

Omega vội vàng quay đi, từng bước nhanh chóng rời khỏi đó, không muốn để cảm xúc của mình chao đảo thêm một chút nào nữa. Em sợ rằng nếu ở lại thêm một giây nào nữa, em sẽ không thể giữ vững được lý trí mà sẽ bị cuốn vào sự hỗn loạn từ những gì mà enigma vừa làm

Perth đứng lặng giữa không gian tĩnh lặng sau khi Santa rời đi, đôi mắt hắn vẫn dõi theo hình bóng mờ nhạt của em dần khuất khỏi tầm nhìn. Cảm giác từ nụ hôn ấy vẫn còn nóng bỏng trên đôi môi hắn như một ngọn lửa âm ỉ cháy, từng đợt xung động vẫn tiếp tục lan tỏa khắp cơ thể hắn

Tim hắn đập mạnh hơn khi suy nghĩ về những gì mình vừa làm, một nụ hôn không phải là sự thỏa mãn dục vọng như những gì hắn đã quen thuộc, mà là sự bùng nổ của những cảm xúc chưa từng có. 

Perth nhắm mắt lại, hồi tưởng từng giây phút khi môi hắn chạm vào môi Santa, cái cách cơ thể em run rẩy trong vòng tay hắn, cái mềm mại, ngọt ngào nhưng lại mong manh đến kỳ lạ. Enigma nhận ra rằng lần đầu tiên trong đời, hắn không thể kiểm soát được bản thân trước ai đó

Hắn cần Santa, không phải vì định mệnh của giới tính thứ hai, không phải vì là bạn đời định mệnh, mà là người duy nhất có thể khiến hắn cảm thấy bất an, yếu đuối, nhưng cũng đồng thời làm hắn khao khát, bùng nổ những cảm xúc mà hắn đã kìm nén quá lâu.





"Mày vừa nói, từ nay tao không cần đến giúp Santa nữa?"

Perth lặng đi trong giây lát, cảm thấy mọi thứ như đóng băng khi Pond thản nhiên thông báo rằng từ giờ anh sẽ thay hắn trong việc chuẩn bị cho buổi triển lãm. Cái thông tin bất ngờ đó như một cái tát vào mặt enigma, khiến hắn thoáng chốc không biết nói gì ngoài hỏi lại lần nữa.

"Ừ, tao vừa đi trăng mật về nên Santa nhờ tao giúp tiếp tục phần việc còn lại, tao nghe em ấy nói mày cũng có nhiều thứ phải lo"

Perth khẽ nghiến răng, bàn tay hắn siết chặt lại theo phản xạ. Hắn biết rõ lý do Santa muốn tránh mặt mình, cái cớ "phiền" chỉ là lời bào chữa yếu ớt. Omega đang cố gắng né tránh sau nụ hôn đêm qua nhưng hắn không thể chất vấn em ngay lúc này, không thể phản ứng một cách quá mức vì Pond đang ngồi trước mặt hắn và nếu phát hiện ra điều bất thường thì ẩu đả là chuyện không thể tránh khỏi

"Santa nói thế à?" Perth nhếch mép, giọng hắn đầy mỉa mai "Em ấy cũng thật biết cách làm tao ngạc nhiên" Hắn ngửa đầu cười khẩy, cố gắng tỏ ra tự nhiên nhưng bên trong một cảm giác tức giận đang cuộn trào. Hắn có thể chịu đựng nhiều thứ nhưng việc Santa đột ngột cắt đứt mối liên hệ giữa hai người mà không thèm nói với hắn một lời nào thì đúng là không thể chịu nổi

Pond liếc nhìn Perth, mang theo cảm giác thăm dò đầy cảnh giác. Anh là người hiểu rõ nhất bản tính của hắn, lạnh lùng, kiêu ngạo và có phần bất cần. Pond luôn lo lắng về chuyện em trai mình có thể bị kéo vào vòng xoáy quyền lực và dục vọng của tên enigma này

"Ừ, Santa không muốn làm phiền mày nữa, với lại tao cũng đã về rồi, cũng nên có trách nhiệm với em trai mình chứ"

Perth biết Pond cố ý nhấn mạnh câu đó. Cái cách anh ta nhìn hắn như thể đang kiểm tra xem hắn sẽ phản ứng thế nào khiến hắn càng thêm khó chịu. Nhưng hắn không thể để lộ bất cứ điều gì. 

Dù sao giữa hắn và Santa chưa có gì là chính thức, hắn chỉ đơn thuần là một kẻ ngoài cuộc trong mắt người khác.

"Phải rồi, tao cũng có đủ việc phải lo, Santa không muốn phiền tao thì cũng tốt thôi" Perth cười nhẹ, giọng hắn có chút khô khốc "Nhưng đừng có làm hỏng mọi thứ đấy Pond. Mày biết tao đã bỏ bao nhiêu công sức vào vụ triển lãm này rồi mà"

"Yên tâm đi, tao không vụng về như mày nghĩ đâu" Pond cười lớn, đấm nhẹ vào vai Perth 

"Tao không biết Santa nói gì với mày, nhưng mày biết tính nó rồi đấy, không thích phiền hà ai bao giờ."

"Ừ, biết rõ mà" Perth thở hắt ra, mắt hắn nhìn thẳng vào Pond nhưng đầu óc lại đang trôi dạt đến những suy nghĩ khác. Hắn biết thừa em không chỉ đơn giản vì "phiền hà" mà né tránh hắn. Đó là vì nụ hôn giữa họ, vì khoảnh khắc đầy cảm xúc đó. Có lẽ omega đang sợ, hoặc bối rối, và quyết định chạy trốn trước khi mọi thứ đi xa hơn. Nhưng cái cảm giác bị bỏ rơi thế này, bị đẩy ra ngoài cuộc đời của em một cách đột ngột khiến hắn không khỏi khó chịu.

Pond tiếp tục nói chuyện vui vẻ, có lẽ cảm thấy nhẹ nhõm khi biết Perth không phản ứng quá gay gắt nhưng Perth chỉ im lặng, đáp lại những câu nói của Pond một cách lơ đãng. Trong lòng hắn cơn giận dữ vẫn còn âm ỉ cháy, không chỉ vì Santa né tránh hắn mà còn vì hắn không thể làm gì để giải quyết tình huống này ngay lập tức

"Thôi, để tao lo vụ triển lãm nhé. Cảm ơn mày đã giúp trong thời gian qua" Pond vỗ vai Perth một lần nữa trước khi quay lưng bước ra khỏi phòng làm việc của hắn. Nhưng khi bóng Pond vừa khuất, khuôn mặt Perth trở nên lạnh lùng, hổ phách lúc này có mùi khô khốc và cay nồng như lửa cháy âm ỉ, sẵn sàng bùng nổ bất cứ lúc nào

Perth cố hít một hơi sâu, tay siết chặt thành nắm đấm để tự kiềm chế nhưng mỗi lần nghĩ đến việc omega đang lẩn tránh thì mùi hổ phách càng trở nên mạnh mẽ, đậm đặc, phủ kín cả không gian quanh hắn như một chiếc áo giáp vô hình. Nó chất chứa cả nỗi giận dữ lẫn cảm giác bất lực, hai thứ mà hắn không bao giờ muốn thừa nhận nhưng không thể phủ nhận vào lúc này

Hắn sẽ không để mọi chuyện dừng lại ở đây. Santa có thể trốn tránh nếu muốn nhưng Perth không phải kiểu người sẽ để thứ quan trọng của mình biến mất dễ dàng như vậy. Bản năng của enigma không cho phép bất cứ thứ gì lọt vào tầm mắt mà lại không có được



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro