Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9

[ _ Ông Shiwala.

_ Intouch ! Thật vui khi có thể gặp lại cậu. Vẫn tuấn tú như ngày nào.

_ Mời ông đi theo lối này.

_ Cậu Suppapong là một người tốt. Ta rất yên tâm ... ... ... Hahaha, cậu vẫn như xưa, tuyệt nhiên không cảm xúc.]

Sau khi nhờ người an táng ông lão đàng hoàng, Saint thu dọn hành lý về nhà. Một mặt sau khi nghe ông Shiwala nói chuyện, tinh thần cậu đã khá hơn, không còn hoang mang về ranh giới tốt xấu của Sứ giả Địa Ngục nữa, nhưng mặt khác cậu cũng cảm thấy muốn điên lên khi thời hạn sắp đến gần.

Vừa bước lên tàu đã thấy Ae đứng trước mặt, cậu cười nhẹ:

_ Đưa ông Shiwala đi xong rồi sao.

_ Uhm.

_ Về nhà thôi, chúng ta không còn nhiều thời gian đâu.

...

_ Ông ấy là người tốt, chỉ muốn trả thù cho cháu gái ... mà phải bị xuống Địa ngục không phải quá tàn nhẫn sao ... – Saint gợi chuyện bâng quơ trong khi cố trấn tĩnh sự nóng ruột, giờ cậu chỉ ước chuyến tàu mọc cánh mà bay thật nhanh.

_ Ta chỉ ...

_ Rồi rồi, anh chỉ làm nhiệm vụ, chuyện khác không quan tâm, em hiểu em hiểu. – Nói rồi cậu đưa mắt nhìn ra cửa sổ, khẽ lầm bầm – Cuộc đời này vốn là có vay có trả, làm gì cũng phải bị trả giá ...

Đáng lẽ theo lịch trình thì đến tối Saint có thể về lại nhà. Nhưng không may ở trạm chuyển xe thứ hai đột nhiên đường ray ở một khúc nào đó gặp vấn đề, tất cả các tuyến xe bị ngừng trệ cho đến sáng hôm sau mới hoạt động lại.

_ Chết tiệt, sao mà xui thế này. Chỉ còn có hai ngày mà giờ ... – Saint cảm thấy vô cùng bức bối khi bị mắc kẹt ở ga với một đống khách đang hằn học mè nheo đủ kiểu. – Ở đây thêm nữa chắc điên quá, thôi mình đi vào thị trấn xem sao.

Ở lượt đi, Saint chỉ lo chuyển xe nên cậu cũng không hề nhìn rõ vùng này, thoạt đầu tưởng như chưa hề biết qua. Cậu nhanh tay tạt vào cửa hàng mua một cái bản đồ, tiện dò hỏi người dân xung quanh rồi bắt đầu mò mẫm.

_ Đường xá gì vắng tanh, heo hút thế này, kiếm cái taxi cũng khó ~

Đang đi được một đoạn, bỗng Saint dừng lại trầm ngâm:

_ Khoan đã, chỗ này sao quen quen ... hình như mình có từng đi qua. – Cậu ngó nghiêng một lúc rồi bỗng hét lên – Đúng rồi! Lần trước đi xe bus nên không nhận ra. Là chỗ này! Đi qua cái đồi kia sẽ đến biển, ở gần ven biển là cái lều của bà lão gọi hồn ...

Nói đến đấy Saint chợt quay ra nhìn Ae như hiểu ra điều gì đấy, cậu vội chạy đi thật nhanh:

_ Ae! Mình đi thôi, em phải tìm gặp lại bà lão gọi hồn đó.

Rõ ràng ban nãy tưởng mệt sắp chết nhưng giờ đây Saint lại chạy như bay về phía trước, như thể bị ma đuổi đòi mạng, cứ thế chạy trối chết. Cuối cùng cậu cũng dừng lại trước một căn lều xập xệ nhưng ma mị ở ven biển. Cậu thở hổn hển một hồi rồi bước vào trong.

_ Bà Leena Bà có ở đó không?

Một bà lão hom hem bé nhỏ, mặc chiếc váy dài thêu đủ màu sặc sỡ bước ra, tuy đã già nhưng trông bà vẫn rất khỏe mạnh nhanh nhẹn, thậm chí có phần tinh quái.

_ Lão đây, lão đây, xin chào quý ... Là cậu! – Nhưng nụ cười sớm tắt trên môi khi bà lão ngước lên nhìn Saint, rồi mặt bà chuyển sang tái nhợt đi khi tầm mắt đưa đến chỗ Ae – Cả hắn cũng ở đây ... ngươi, ngươi dẫn hắn về đây làm gì???

_ Quả nhiên là bà có thể thấy Ae. ... Ae! Làm sao mà bà ta có thể thấy anh vậy?

_ Bà ta có con mắt âm dương. – Ae từ tốn.

_ À ~ hóa ra bà đúng là hàng xịn. – Saint gật gù tiến đến gần bà lão.

Bà Leena ra chiều hoảng sợ thụt lùi:

_ Này này, cậu muốn gì ... bây giờ cậu ... lại thân với con ma ám cậu à?

_ Anh ta không phải ma ám tôi. Anh ta chính là hồn ma mà tôi cần bà tìm trước kia.

Bà lão tròn mắt:

_ Cái cậu ... Tanapon... gì ấy hả,

_ Perth Tanapon

_ À, Perth Tanapon mà cậu nhờ tìm trông đâu có đáng sợ thế này. Vả lại một hồn ma bình thường mới chết không thể có âm khí nặng như thế. Hắn cỡ này phải là hồn ma lâu năm hay loại quỷ ác gì đó.

_ Vậy ra ngày đó bà thật sự đã gọi được Perth lên, chỉ là thấy Perth quá đáng sợ nên mới gào thét sợ hãi đuổi tôi đi đúng không? Làm tôi cứ tưởng bà là đồ giả nữa chứ. Chậc ...

_ Cái gì mà Perth Tanapon rồi còn Ae – Bà lão từ từ trấn tĩnh rồi chuyển sang thấy tò mò. – Mà ... hắn vô hại chứ?

_ Yên tâm đi, tạm thời thì hiền như cục đất ấy. Bảo gì nghe nấy. – Saint quay ra nhìn Ae khẽ chọc ghẹo.

_ Tạm thời?

_ Ừ ... tức là ... nói sao nhỉ. Chuyện dài lắm, bà chịu khó nghe nhé. Tôi cũng không còn nhiều thời gian nữa ...

_ Không sao, ta rảnh mà.

_ Bà không còn sợ nữa sao?

_ Cậu cũng nói hắn vô hại còn gì. Với lại hôm nay ta cảm thấy âm khí của hắn không u ám đáng sợ như lần đó nữa. Có gì đó khang khác ...

Nghe đến đó Saint lại tủm tỉm cười.

_ Kể ta nghe đi, ta vốn rất có hứng thú với chuyện ma quỷ. – Bà lão móm mém cười tinh quái.

_ Thảo nào mà bà đi làm nghề gọi hồn, nhiều chuyện dữ, chuyện ma quỷ nữa mới ghê. ... Hmn ... Để xem nào ...

Saint gãi đầu gãi tai, cố gắng sắp xếp mọi chuyện để có thể kể sao cho dễ hiểu nhất. Vì thực sự kể cả với cậu, chuyện này cũng y như một mớ hỗn độn.

Sau một hồi kể chuyện dông dài lê thê lộn xộn thì bà Leena cũng đã hiểu câu chuyện của Saint.

_ Thật là oan trái quá mà, đem viết tiểu thuyết được đó. – Bà Leena tặc lưỡi.

_ Này, bà không thấy chúng tôi chưa đủ thảm sao mà còn trêu chọc.

_ Ta đâu có. Ta thấy cảm động thôi mà. Giá mà có ai yêu ta được bằng một nửa Tanapon yêu cậu thì ta cũng mãn nguyện lắm rồi. ... Ông trời thật bất công, hai cậu đã đẹp trai như thế mà còn yêu nhau sâu đậm ... đúng là bức chết phái nữ ...

_ Bà làu bàu cái gì thế, đã chừng này tuổi mà vẫn còn ăn nói như thiếu nữ vậy, nổi da gà quá đi.

_ Mà rốt cuộc cậu tìm ta có việc gì, chắc không phải chỉ để kể chuyện chứ hả?

_ Dĩ nhiên là không chỉ có thế. Thật ra tôi nhận ra bà có bản lĩnh nhìn thấy Ae nên tìm đến hy vọng bà có thể giúp gì đó trong việc tìm ra cách giải thoát cho anh ấy. Hoặc ít nhất bà có biết gì về Sứ giả Địa Ngục không? Làm sao để mà trở thành Sứ giả Địa ngục chẳng hạn? ... Tôi thật sự hết cách rồi nên hễ ở đâu có dù chỉ một tia hy vọng mong manh tôi cũng muốn thử. Xin bà hãy giúp tôi.

Nhìn ánh mắt thành khẩn của Saint, bà Leena thở dài:

_ Ta hiểu rồi. Thật ra ta không biết làm sao để giải thoát Ae cả, chuyện đó nằm ngoài tầm một người phàm như ta. Tuy nhiên ta sẽ tra trong các sách cổ xem có nói gì về Sứ giả Địa Ngục hay không.

Nói rồi bà Leena quay vào trong lục lục tìm tìm mớ sách cổ. Saint liếc nhìn Ae rồi lại quay đi, cố che giấu vẻ sốt ruột.

Được một lát bà Leena trở ra với một cuốn sách trên tay.

_ Woah~ sách nhìn y như trong phim, mấy cuốn này mua được ở đâu thế? – Saint tròn mắt.

_ Mấy cái này không phải thứ để bán ngoài thị trường đâu cậu trai trẻ, toàn là hàng cổ chỉ có những người chuyện về các thuật ma quỷ truyền tay nhau thôi. Vả lại bọn trẻ các cậu đọc được mớ văn tự cổ này chắc?

_ À không ... – Cậu khẽ nhìn vào một nùi văn tự rối ren mà lóa mắt, thật không khác gì tranh Picaso.

Bà Leena nhìn cậu vẻ đắc ý, tuy đã già nhưng quả thật tâm tánh bà lão này vẫn còn rất trẻ trung và tinh quái.

_ Ở đây không có nói cụ thể về Sứ giả Địa Ngục, tuy nhiên có nói về những người sau khi chết sẽ trở thành tay sai cho Diêm Vương.

_ Tay sai cho Diêm Vương?

_ Đúng vậy. Đa số những âm binh làm tay sai dưới Địa ngục một là người trần sau khi chết, hai là những con yêu quái bị thu phục đày xuống dưới đó. Về phần người phàm mà có thể trở thành tay sai, thì phải là người tốt. Tại sao lại là người tốt, bởi vì người tốt thì họ mới có trái tim biết rung cảm, công việc làm tay sai đòi hỏi phải làm những việc hay phải chứng kiến những việc rất tán tận lương tâm, rất bi thương nhưng lại không được quyền có cảm xúc, bị đè nén không cho bộc lộ cảm xúc cá nhân, nó khiến cho người làm tay sai phải đau đớn tâm can khôn cùng. Đó chính là hình phạt dành cho họ.

_ Tôi không hiểu, nếu đã là người tốt sao còn phải xuống Địa ngục rồi làm tay sai?

_ Có những người tốt ở kiếp này nhưng vì nghiệp chướng những kiếp trước đó còn quá nặng, nên họ vẫn bị xuống Địa Ngục bằng cách này hay cách khác, chẳng hạn như cái trang web Sứ giả Địa Ngục mà cậu nói. Thi thoảng vẫn có người vô tội bị đưa xuống, ta đoán nghiệp kiếp trước nữa của họ hẳn nặng lắm. Tuy nhiên, người tốt mà để làm tay sai thì lại là một dạng khác. Họ vốn là những người không có ác tâm, cũng không có nghiệp nặng mà có thể là phạm luật trời hay là có trao đổi với Diêm Vương. Thường là để hy sinh vì một ai đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro