Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

4

Nửa năm sau, ở kinh thành xuất hiện một tiệm vàng mã.

Choi Hyeonjoon từ đại đương gia của Thanh Phong Trại, biến thân thành chưởng quầy của tiệm nhỏ này.

Vì muốn khác biệt với các tiệm vàng mã khác trong kinh thành, cửa hàng cậu không chỉ bán quan tài và giấy tiền, mà còn nhận cả việc thay người đi viếng mộ, khóc tang.

Kinh thành toàn  những gia đình giàu sang, để thể hiện lòng hiếu thảo, mỗi khi có tang sự đều tranh nhau mời người của cậu đến khóc tang.
Nhờ vậy, tuy tiệm mới mở chưa lâu, nhưng đã có chút tiếng tăm.

Choi Hyeonjoon thân là chưởng quầy nhàn hạ, chỉ cần mỗi ngày ngồi trong sân phơi nắng, giết thời gian.

Thế nhưng dạo gần đây, mí mắt cậu không hiểu sao cứ giật liên tục, ngày lẫn đêm không ngừng.

Choi Hyeonjoon đã thử mọi cách, từ dán bùa, uống thuốc dân gian, nhưng đều vô dụng.

Lee Minhyung nói, đây là điềm báo tai họa sắp ập đến.

Choi Hyeonjoon bực tức mắng Lee Minhyung:
"Mồm quạ đen!"

Không ngờ, lời Lee Minhyung lại ứng nghiệm.

Lúc quan binh xông vào từ cửa sau, Choi Hyeonjoon đang nằm trên ghế mây phơi nắng.

Trên đầu bỗng đổ xuống một bóng đen, che khuất ánh sáng của cậu.

"Ngươi là chưởng quầy ở đây?"

Choi Hyeonjoon mở mắt, thấy một tiểu lại dữ tợn đang đứng trên cao, nhìn chằm chằm xuống.

Kẻ đến không thiện.

Làm sơn tặc bao năm, nhạy cảm này cậu vẫn còn giữ.

Choi Hyeonjoon gượng cười đứng dậy, cúi chào:
"Quan gia, tiểu nhân chính là chưởng quầy ở đây."

Tiểu lại khinh khỉnh nói:
"Mặt đẹp dáng thon, sao lại làm cái nghề xui xẻo này?"

Choi Hyeonjoon nhướng mày không vui, đáp:
"Việc kiếm ra tiền, sao lại là xui xẻo?"

"..."

Hắn dẫn người đi một vòng quanh sân, rồi kết luận:
"Xem ra là một người sạch sẽ, có chút phong vị, quả thực phù hợp với yêu cầu của vị quý nhân kia."

Trong lòng Choi Hyeonjoon thầm kinh ngạc, vị quý nhân nào lại có yêu cầu cao như vậy với một tiệm vàng mã?

Đúng là kỳ quặc!

Sắc mặt tiểu lại hòa hoãn hơn, tiếp tục nói:
"Ngươi may mắn đấy. Phu nhân của vị quý nhân kia vừa qua đời, cần tìm người đi viếng mộ, khóc tang."

Choi Hyeonjoon nghe xong, nghĩ chắc chắn lại là nhắm đến tiếng tăm của Lee Minhyung.

Liền định gọi Lee Minhyung ra.

Nhưng hắn lập tức cắt ngang:
"Quý nhân đích thân chỉ định, muốn ngươi."

Choi Hyeonjoon: "???"

Nhưng giọng Choi Hyeonjoon không lớn, khóc cũng chẳng nổi!

Choi Hyeonjoon muốn từ chối.

Thế nhưng, tiểu lại rút thanh đao sáng loáng bên hông, cười lạnh lùng:
"Đi hay không, không phải do ngươi quyết định!"

Choi Hyeonjoon thật sự cạn lời.

Đã từng nghe chuyện người ta bị ép lên núi làm giặc. Nhưng chưa từng nghe có ai bị ép đi khóc tang!

Choi Hyeonjoon đành nhẫn nhục đáp ứng.

Trước khi đi, tiểu lại lại dặn dò:
"Khoảng giờ Tý sẽ có người tới đón, nhớ mặc đồ màu nhạt. Nếu xúc phạm quý nhân, không ai bảo vệ được ngươi đâu."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro