Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

15

Những ngày Choi Hyeonjoon dưỡng thương, Park Dohyeon đã lo liệu mọi việc trong ngoài của Thanh Phong Trại một cách chu toàn.

Ngay cả Ryu Minseok khi đến thăm ta cũng không nhịn được mà nói:
"Biết sớm Trấn Bắc Vương dễ nói chuyện thế này, ngươi thuận theo hắn từ trước thì tốt rồi."

Choi Hyeonjoon tức giận, liền đập cho Ryu Minseok một trận.

Trước khi rời đi, Minseok lại nói với cậu:
"Thực ra, như thế này cũng tốt."

"Ồ?"

"Huynh đệ có thể làm người lương thiện, cưới vợ sinh con, dạy dỗ thế hệ sau, không cần sống trong cảnh đầu treo bên thắt lưng nữa. Đại đương gia, chẳng phải đây chính là cuộc sống chúng ta đã theo đuổi bao nhiêu năm nay sao?"

Nghe vậy, Choi Hyeonjoon bất giác bật cười.

Đúng vậy.
Chẳng phải đây chính là cuộc sống mà các huynh đệ vẫn hằng theo đuổi hay sao?

Park Dohyeon nói muốn cùng cậu tổ chức hôn lễ.

Trên đường về kinh, Choi Hyeonjoon nắm lấy tai hắn, nghiến răng hỏi:
"Không định giải thích cho ta nghe, cái gì gọi là vong thê sao?"

Park Dohyeon kêu đau, nhưng trên mặt lại hiện lên vẻ thích thú.
"Phu nhân nhẹ tay một chút, để ngoại tổ phụ nhìn thấy thì không hay."

"Ồ? Ý chàng là giờ có Định Quốc Công chống lưng, ta không được đánh chàng nữa?"

"Không không, được đánh, được đánh..."

" Park Dohyeon! Nói rõ ràng cho ta!"

Park Dohyeon xoa xoa tai, nhìn Choi Hyeonjoon bằng ánh mắt đáng thương, giống hệt như khi Choi Hyeonjoon nhặt được Park Dohyeon lần đầu tiên.

Trong lòng Choi Hyeonjoon mềm nhũn như nước.
Thôi đi.
Hắn là ai thì có quan trọng gì?
Quan trọng là Choi Hyeonjoon đã động lòng với Park Dohyeon.

[Hoàn chính văn.]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro