Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

11

Ryu Minseok là người thông minh nhất trong trại.
Khi huynh đệ trong trại còn mải chơi bùn đất, cậu đã biết dùng mưu trí đấu tâm cơ với người lớn.

Lá thư Ryu Minseok gửi cho Choi Hyeonjoon, viết rằng kinh thành nguy hiểm, mau trở về.
Nhưng theo lẽ thường, nếu thực sự thấy kinh thành nguy hiểm, lẽ ra Minseok phải bảo cậu nhanh chóng rời đi, chứ không phải trở về.

Dẫu sao, nếu Choi Hyeonjoon quay về, chẳng những không giúp được gì, mà chỉ thêm phiền phức cho Minseok.

Nghĩ tới nghĩ lui, cậu cảm thấy lá thư này có điều bất thường.
Thế là cậu gọi Lee Minhyung đến, nói ra mối lo ngại trong lòng.

Lee Minhyung tuy thô kệch, nhưng đầu óc xoay chuyển không chậm.
Anh nhanh chóng nhận ra vấn đề:
"Đại đương gia, Minseok nói kinh thành nguy hiểm, nhưng số người chúng ta tiếp xúc ở đây chỉ đếm trên một bàn tay, hơn nữa chưa từng đắc tội với ai. Nguy hiểm từ đâu ra chứ?"

Người quen ở kinh thành?
Ta ngẫm nghĩ một hồi.

Lee Minhyung khóc thuê, quả thực từng tiếp xúc với một số nhà quyền quý, nhưng chỉ là gặp gỡ một lần, khóc xong thì đường ai nấy đi.

Người còn lại, chính là cậu!
Mà người ta từng tiếp xúc, suy đi tính lại, chỉ có vị quý nhân từ phủ Định Quốc Công.

Choi Hyeonjoon chắp nối lại toàn bộ chi tiết khi cậu và vị quý nhân ấy qua lại:
"Phu nhân của quý nhân ấy trùng tên với ta, tính cách cũng giống ta, thậm chí cách nàng ấy qua đời còn giống hệt cách ta từng 'chết.' Ngươi nói xem, làm sao có chuyện trùng hợp đến thế?"

"Đúng vậy! Đại đương gia, liệu có khi nào phu nhân của quý nhân đó chính là ngài không?"

"Ta còn sống sờ sờ đây!"
Choi Hyeonjoon trừng mắt nhìn Lee Minhyung một cái, bực dọc đáp.

Nhưng đột nhiên, trong đầu Choi Hyeonjoon như có thứ gì đó lóe lên.

Phu nhân của quý nhân ấy và ta?

Một luồng khí lạnh bỗng chốc chạy dọc toàn thân.

Choi Hyeonjoon không phải chưa từng nghi ngờ thân phận của vị quý nhân kia.
Từ lúc hắn xuất hiện đến khi cùng câun tâm sự, từng chi tiết nhỏ nhặt và những sự trùng hợp lạ kỳ đã khiến ta không ít lần hoài nghi.

Nhưng một người là Trấn Bắc Vương, một người là ngoại tôn của Định Quốc Công, làm sao có thể là cùng một người được?
Vì thế, cậu hết lần này đến lần khác tự thuyết phục bản thân.

Giờ đây, Choi Hyeonjoon buộc phải suy nghĩ lại về chuyện này.

Choi Hyeonjoon sai Lee Minhyung tìm cách lấy được chân dung của vị ngoại tôn Định Quốc Công cùng mọi tin tức liên quan đến hắn.

Khi Lee Minhyung mang bức họa trở về, lòng ta như bị nhấc lên cao.

"Đại đương gia, vị quý nhân này sống khép kín, thông tin ít đến đáng thương. Thậm chí ở kinh thành, số người biết đến hắn cũng chẳng nhiều."

Lòng cậu trùng xuống.
"Kinh thành đầy rẫy quý nhân, tùy tiện ném một cái bánh cũng có thể trúng cả đám. Vậy mà một công tử của phủ Định Quốc Công lại chẳng ai biết đến sao?"

Điều này thật vô lý.

Choi Hyeonjoon nóng lòng mở bức họa ra.
Nhưng điều khiến ta thất vọng là, trong bức họa, người đàn ông đội một chiếc đấu lạp, che khuất hoàn toàn dung mạo.

Nhưng chính vì vậy, sự bất an trong lòng cậu càng tăng lên.
Choi Hyeonjoon quyết định trở về Hoa Dung trấn một chuyến.

Có những việc, cậu nhất định phải tự mình xác nhận.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro