✨
"A..." Eo nhỏ bị Ngao Thụy Bằng giữ chặt không thể cử động, Bạch Lộc chỉ biết yếu ớt chịu đựng, kêu rên từng tiếng khiến người đàn ông nghe mà mồ hôi đầm đìa.
"Sâu... Haa... To quá... A... Không... Á..." Đôi bàn tay mềm mại nhỏ xinh dùng hết sức bấu lên tấm lưng của anh, lưu lại vài vết cào đỏ ửng.
Ngao Thụy Bằng không chịu được nữa liền bế cô lên bước về phòng ngủ. Dương v*t cứng nóng như sắt, cứ thế xóc nảy trong cơ thể cô gái, hết lần này tới lần khác thâm nhập vào trong tử cung thần bí.
"A... A... Ư... Chậm... Chậm một chút... Quá sâu... Bên dưới hỏng mất..." Bạch Lộc hét lên, run rẩy khóc lóc.
Ngao Thụy Bằng bị âm thanh khiêu gợi của cô kích thích đến độ phình to thêm vài vòng, chỉ sợ là không đợi được đến khi vào tới phòng.
Anh đè mạnh cô lên vách tường, bên hông đưa đẩy trước sau, không sử dụng kỹ thuật gì đặc biệt, cũng chẳng tạm dừng một giây nào, giống như đang đóng cọc mạnh mẽ vào cơ thể cô. Đôi gò bồng đào nhấp nhô theo tiết tấu của anh, hai núm vú đung đưa lên xuống trước mặt khiến người đàn ông đánh mất lý trí. Anh lại tăng tốc, thắt lưng như gắn động cơ, điên cuồng khai phá khắp nơi trong lãnh địa của mình.
Không! Chưa đủ! Vẫn chưa đủ! Đôi mắt trên khuôn mặt góc cạnh nhắm chặt, biểu cảm vừa thống khổ vừa nhẫn nhục, mồ hôi trên trán Ngao Thụy Bằng chảy lên người Bạch Lộc và rơi cả xuống mặt đất theo từng động tác của anh. Anh muốn nhanh hơn nữa, muốn dùng càng nhiều sức hơn để yêu thương cô... Muốn tất cả của anh đều tiến vào tiểu huyệt ấm áp của cô.
Hạ bộ đâm thọc càng lúc càng mạnh bạo, càng lúc càng tàn nhẫn, như thể muốn nhét cả tinh hoàn vào trong....
"A... Ư... Thụy Bằng... Nhanh quá... Ưm... Em trướng... Sâu quá rồi... Ha..." Không biết cô đã lên đỉnh bao nhiêu lần, âm hộ phun ra nuốt vào dương v*t, dâm dịch róc rách nhỏ giọt không ngừng. Bạch Lộc bị đâm quá mãnh liệt, ngay cả âm thanh lúc nói chuyện cũng phát ra theo từng nhịp dưới thân. Hai chân thon dài quấn quanh hông anh, vô tình quẹt qua chỗ xương cụt, cô nằm đó để mặc anh công phá.
Sâu trong âm đ*o trơn trượt và nóng ấm, Ngao Thụy Bằng rốt cuộc không nhịn nổi, hạ thân hung hăng thúc thêm mấy chục cái, kiên quyết hướng vào trong, như muốn đưa linh hồn mình hợp thể với chốn thâm sâu ấy. Cho tới khi gần như toàn bộ dương v*t đều đã chạm đến vách thịt non mềm ở cổ tử cung chật hẹp, khiến anh không thể động đậy, toàn thân như ở trên đỉnh khoái cảm, người đàn ông gầm nhẹ một trận, cơ bắp căng chặt, gắt gao nắm lấy cái eo nhỏ của Bạch Lộc, đem đống tinh dịch đặc quánh trắng đục bắn hết vào trong tử cung.
"Hức... Nóng... Chậm... Chậm một chút..."
Gần đây Ngao Thụy Bằng thật sự rất bận, buổi tối thường là cô đi ngủ rồi anh mới lên giường, cho nên thời gian hai người ân ái không nhiều. Bởi vậy tinh dịch tồn đọng vừa nhiều vừa đặc, cần có thời gian để phóng thích. Vì bắn ra lượng lớn nên phần bụng phẳng lì của Bạch Lộc liền phồng lên với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Bên trong đầy ắp chất lỏng nóng bỏng làm cô trướng đến phát đau, eo bụng bủn rủn, tấm lưng đáng thương áp trên tường, khó khăn lắm mới dựa được vào người đàn ông, nằm yên hưởng thụ khoái cảm cực hạn sau đợt cao trào vừa rồi.
Hai người đều thở hổn hển. Ngao Thụy Bằng nhìn dáng vẻ thất thần của cô gái, liền cúi đầu hôn cô. Có lẽ cảm thấy vị trí nơi này không tốt lắm, anh vững vàng ôm Bạch Lộc trở về phòng ngủ trong khi vẫn giữ nguyên tư thế ái ân.
Cơ thể chứa quá nhiều dâm dịch, chảy dọc theo mỗi bước đi, tạo thành vệt nước dài trên mặt đất. Thậm chí, Bạch Lộc còn cảm thấy chất lỏng trong cơ thể đang lắc lư dữ dội, đặc biệt là cây gậy lớn kia... lại chọc ngoáy khắp nơi.
Cô không kìm được mà siết nhẹ thứ đồ nóng bỏng ấy.
Ngao Thụy Bằng đương nhiên là cảm nhận được, khi cô vừa kẹp chặt thì ánh mắt của anh lập tức tối sầm. Vừa vào đến phòng, anh đột nhiên đè cô lên giường.
"Tiểu yêu tinh... Vẫn chưa ăn đủ hay sao?"
Bạch Lộc hơi đỏ mặt, người đàn ông này thường ngày như một vầng trăng sáng, lạnh lùng và quyết đoán, nhưng khi ở trên giường, lại tựa một tên lưu manh...
"Bên trong trướng quá rồi, rất khó chịu... Anh mau rút ra để chúng nó chảy ra đi." Bạch Lộc mệt mỏi đẩy anh, giọng nói mềm mại mang theo chút quyến rũ.
Ngao Thụy Bằng nắm chặt đôi bàn tay mảnh khảnh của cô, dịu dàng đưa đến bên miệng hôn, sau đó chậm rãi đặt nó lên bụng nhỏ đang phình nhẹ.
"Như thế này cũng có thể khiến chúng chảy ra... " Vừa dứt lời, anh liền dùng sức ấn bàn tay nhỏ bé của cô xuống.
"A... " Áp lực bên ngoài khiến Bạch Lộc không tự chủ được mà run run. Cô muốn rút tay về nhưng bị Ngao Thụy Bằng gắt gao giữ lại, sau đó lại liên tiếp ấn thêm bốn, năm lần.
"A... Không cần..." Cô khó chịu dùng chân cọ cọ bên hông anh.
Bởi vì kích thích nên tiểu huyệt cũng dần co rút, chất lỏng từ từ bị ép ra ngoài. D*m thủy với tinh dịch trộn lẫn vào nhau, làm ướt một mảng ga giường.
Vào lần ấn xuống cuối cùng, Bạch Lộc không kịp phòng bị mà chạm phải cây trụ khổng lồ ở trong.
Cô chỉ cảm thấy dị vật lúc nãy còn thoáng mềm nhũn giờ lại mạnh mẽ cương cứng đến mức lấp đầy bụng nhỏ, dâm dịch cũng bị ép đến độ trào ra thêm một chút.
"Ra rồi..." Ngao Thụy Bằng vùi đầu vào hai khối mềm mại của người con gái, mút hết bên này đến bên kia, dưới thân lại thong thả chọc vào rút ra.
Địa điểm bây giờ là ở trên giường, lại được anh ôm ấp nên Bạch Lộc rất thỏa mái, không khỏi dang rộng hai chân của mình để tiếp nhận nhiều hơn. Cô vô thức đưa tay nắm tóc anh, như muốn đẩy ra, lại như muốn kéo gần, bầu ngực hơi đẩy về phía trước, dâng hai núm vú ướt át đến bên miệng anh.
Phía trước truyền đến tiếng cười trầm thấp.
Bạch Lộc thẹn đỏ mặt, "Anh đừng để ý!" Nói xong đang chuẩn bị xoay người thì đột nhiên bị Ngao Thụy Bằng đâm lút cán.
"Áaa... Anh là đồ xấu xa..." Cô mắng anh nhưng chẳng có chút khí thế nào.
"Bé cưng ngoan, có sướng không... Hửm?" Ngao Thụy Bằng lại từ tốn xâm nhập một trận.
Lần này nhẹ nhàng hơn hẳn so với lần trước, có thể bởi vì đã bắn tinh một lần, cho nên hiện tại anh cũng kiên nhẫn hơn.
"A... Không thể nào... Sao lại lớn như vậy..." Không phải vừa mới phóng thích à. T_T
Lời oán giận này đối với Ngao Thụy Bằng lại trở thành một sự khích lệ. Xét cho cùng, không có người đàn ông nào lại không thích nghe phụ nữ ca ngợi khi ở trên giường.
Anh cúi đầu, ngậm lấy vành tai cô gái, "Lớn như vậy chẳng phải rất tốt sao? Hừm... Có đủ thỏa mãn em không?" Mỗi một câu nói, là một cú thúc mãnh liệt.
"A... Vâng... Sướng... Rất sướng..." Lúc này Bạch Lộc nào dám chống đối, tất nhiên là không ngớt lời tán thưởng.
"Em thỏa mãn chưa?" Dưới thân đột nhiên ngừng vận động, người đàn ông đã rút dương v*t ra ngoài.
Bạch Lộc bối rối mở bừng mắt, trong người dâng lên từng đợt trống rỗng, giống như bị hàng ngàn con côn trùng gặm cắn, ngứa đến khó chịu, cô nâng thân dưới lên cọ lung tung. Ngao Thụy Bằng vươn tay cố định cô lại, chưa nhận được đáp án thì anh sẽ không đút vào, "Nói cho anh biết, có thỏa mãn em không?"
Bạch Lộc uất ức cắn môi dưới, nước mắt trực trào tuôn rơi. Ngao Thụy Bằng rất muốn ôm cô an ủi, nhưng lại cố chấp muốn nghe câu trả lời trước nên vẫn ra vẻ lạnh lùng, "Trả lời anh mau."
Cô vươn bàn tay mềm mại của mình ra, do dự cầm lấy cây gậy th*t, giọng nói vô cùng e thẹn, "Chưa đủ, em muốn được anh lấp kín hoàn toàn..."
Người đàn ông bị câu nói thành khẩn của cô làm đỏ mắt, anh nhấc thanh kiếm sắc bén, vội vàng xâm nhập vào hang động.
Gậy th*t lập tức đánh tan sự trống rỗng trong cơ thể, Bạch Lộc thoải mái rên rỉ: "A... Đầy rồi... Em sướng..."
Thật đúng là bé yêu ngoan ngoãn.
Bàn tay nhỏ bé của cô cầm lấy hai viên thịt tròn căng phồng, nhưng không biết tiếp theo nên làm thế nào. Rõ ràng là rất đơn thuần nhưng lại cố làm ra vẻ quyến rũ, thật sự khiến anh nghiện không dứt nổi.
"A... Bé cưng... Xoa nó đi..." Ngao Thụy Bằng thổi hơi bên tai cô.
Bạch Lộc có chút ngượng ngùng, nhưng rốt cuộc vẫn nghe theo anh, nhẹ nhàng vân vê chúng. Cô không hề có chút kĩ thuật nào, chỉ đơn giản là cầm trong tay vuốt ve, lại có thể trêu chọc người đàn ông đến mức lửa dục khó nhịn.
"Ngoan, em làm tốt lắm." Câu động viên ngắn ngọn làm Bạch Lộc vừa thẹn thùng vừa vui vẻ, cơ thể vô thức co rút mạnh hơn.
"A, em yêu thật lợi hại, mới tiến vào mà đã hút chặt như vậy..." Cô che miệng anh lại, "Đừng nói!" Khuôn mặt xinh đẹp ửng đỏ cả lên.
"Được rồi, anh không nói, anh làm..." Ngao Thụy Bằng dùng sức đẩy hông về phía trước, mạnh mẽ khai phá vùng đất bí ẩn, nhiều lần đâm thẳng vào nơi sâu nhất.
Đôi mắt ướt át của cô gái khép hờ, môi hồng căng mọng, mê hồn và gợi cảm. Cổ họng Ngao Thụy Bằng nghẹn lại, anh nhanh chóng đặt một chân cô lên vai mình, chân còn lại đẩy về phía bầu ngực tròn trịa. Ở tư thế này, chốn đào nguyên phơi bày hoàn toàn trong đáy mắt anh: khu rừng u tối đối lập với thung lũng hoa trắng nõn yêu kiều, gậy sắt thọc vào rút ra giữa hai cánh môi sưng đỏ... Cảnh đẹp mê hồn đánh sâu vào thị giác, đưa anh lưu lạc tới vực sâu dục vọng.
Bạch Lộc bị anh nhìn chằm chằm mà thẹn đến nỗi giật giật thân mình, động tác của người đàn ông càng thêm thô bạo.
"Ưm... Sâu quá... A..." Cô cảm thấy bụng dưới tê dại, khó chịu ép chặt cái chân trước ngực, mái tóc dài rũ rượi trên đầu gối.
Vẻ đẹp mị hoặc này khiến hạ bộ càng thêm trướng đau khó nhịn, Ngao Thụy Bằng thấp giọng gào rống, dương v*t thô dài dính đầy ái dịch, thọc vào rút ra không chút thương xót, mạnh mẽ đong đưa eo hông, anh nhìn tiểu huyệt gian nan ngậm nuốt vật nam tính khổng lồ của mình, trong lòng nổi bão, điên cuồng ma sát trong huyệt đạo mềm mại. Hốc mắt người con gái hồng hồng, nước nôi dầm dề cả trên lẫn dưới vì cơn khoái cảm.
"A... Aaa... Thật sướng... Ưm... Căng quá... Em chịu không nổi... Thụy Bằng... Ôm em đi... Hức... Em muốn ôm..."
Bên trong Bạch Lộc bắt đầu xoắn xuýt dồn dập, Ngao Thụy Bằng biết là cô lại sắp lên đỉnh. Anh đẩy cái chân đang để trên vai mình xuống, áp về phía ngực cô, cảm nhận được nơi tư mật ngày càng co rút. Anh cúi người ôm chặt lấy cô, dồn hết sức công phá, vật kia như là có ý thức, nó liều mạng lao thẳng đến nơi tận cùng.
"A... Không được đâu... Thụy Bằng... Aaa... Quá sâu rồi... Hự... Thụy Bằng... Ưm..." Bạch Lộc cất giọng kêu la, một tiếng to rồi lại một tiếng nhỏ.
Sự công kích của người đàn ông đã đưa cô bay lên chín tầng mây, cần cổ thanh tú đột nhiên rướn cao, hai tay nắm chặt chăn lụa dưới thân. Người đàn ông cật lực rong ruổi chinh phạt, dương v*t tung hoành trong cổ tử cung, bụng dưới của Bạch Lộc run rẩy kịch liệt, từ sâu trong cơ thể có một dòng chất lỏng mất khống chế phun ra xối xả, rưới lên toàn bộ gậy th*t.
Bạch Lộc hé miệng thở gấp như cá thiếu nước, hai mắt mờ mịt, cảm giác cực khoái khiến cô mê man, thoải mái đến mức các ngón chân đều cuộn tròn lại một cách đáng yêu.
Bị bao bọc bởi dâm huyệt ướt át, Ngao Thụy Bằng nào còn nhịn được, anh gục đầu vào vai cô, dũng mãnh đâm thêm chục lần, sau đó chế trụ vòng eo thon, nhắm thẳng vào tử cung mà nhấp, cho đến khi lỗ tiểu trên quy đầu được bao bọc bởi lớp thịt mềm, thì hai túi tinh hoàn mới buông lỏng, anh gầm nhẹ một tiếng thật dài rồi xuất tinh.
Dù cho Bạch Lộc đã sớm hôn mê bất tỉnh vì đợt cao trào ban nãy, nhưng lúc này cơ thể vẫn run rẩy từng trận vì âm hộ đột nhiên bị dòng chất lỏng cực nóng càn quét.
Sau cơn kích tình, đàn ông luôn đặc biệt dịu dàng yêu thương phụ nữ. Ngao Thụy Bằng cũng không ngoại lệ. Anh nhìn cô gái dưới thân đầy âu yếm, áp trán mình lên trán cô, cọ nhẹ hai chóp mũi với nhau.
"Bé yêu... Bé yêu..." Người đàn ông đưa tay vuốt ve cái bụng căng phồng, dương v*t vẫn nằm im ở nơi đó. Nếu hôm nay cô gái không trong kì an toàn thì anh đã đeo bao rồi, nhưng quả thật là anh không thích việc này lắm. Không biết vì sao, anh cực kì thích bắn toàn bộ tinh dịch của mình vào người cô, muốn vấy bẩn cô từ trong ra ngoài bằng đồ của mình.
Nhìn thấy dáng vẻ yếu ớt hiện tại của Bạch Lộc, Ngao Thụy Bằng bất đắc dĩ mỉm cười, dùng mũi cọ cọ lên gương mặt xinh đẹp, sau đó chậm rãi rút cây gậy ra, kéo theo cả đống dâm dịch nhầy nhụa, chúng tuôn trào hết đợt này đến đợt khác, rồi chảy dọc theo rãnh xuống chăn.
Ánh mắt hơi tối lại, "..." Hôm nay tạm buông tha cho em.
Anh nhéo nhéo cái mũi nhỏ của cô, đến khi cô nhíu mày vì khó thở thì mới buông tay. Sau vài lần hít thở sâu, người đàn ông cười khổ, cẩn thận ôm cô gái vào phòng tắm rửa sạch.
Trước khi gặp Bạch Lộc, anh chưa bao giờ nghĩ rằng chuyện nam hoan nữ ái lại có thể khiến mình nghiện ngập đến vậy.
Mọi người đều biết Ngao Thụy Bằng từng có hai người phụ nữ gọi là "tình nhân", nhưng thật ra cả hai đều do bạn bè giới thiệu cho anh. Với anh, "tình nhân" có hay không, không quan trọng, cho nên cũng chẳng để ý tới.
Trên thực tế, anh hoàn toàn không có một chút dục vọng nào đối với hai cô gái đó. Họ muốn danh tiếng và tiền tài, anh đều có thể chu cấp, dù sao chúng cũng không nhằm nhò gì, nhưng tiến tới một mối quan hệ xa hơn là điều không cần thiết. Không vì lý do gì cả.
Cho tới cái đêm anh gặp được cô gái nhỏ này. Bên trong cơ thể giống như có thứ gì đó đang điên cuồng sinh trưởng, nó gào thét sôi trào, lần đầu tiên sau 28 năm, anh mới có cảm giác như vậy đối với một người.
Quả thật, cái gọi là "tình nhân", từ trước đến nay anh đều không để vào mắt, nhưng Bạch Lộc lại tạo nên điều khác biệt, dường như anh đã nghiện cô đến mức khó có thể kiểm soát.
Đêm đó, Ngao Thụy Bằng nghe thấy âm thanh trong nội tâm của bản thân:
Đây chính là người phụ nữ mà anh muốn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro