55: Nếu đúng thế thật thì sao?
Thường Hoa Sâm hiếm khi nào dẫn Bánh Bao Đậu đi cùng mình, Cố Khê Viễn chỉ may mắn được gặp cô bé một lần, khi ấy Ngao Thụy Bằng bận việc ở trường nên không đến.
Hôm đó là sinh nhật Cố Khê Viễn, anh ta thích náo nhiệt, rộng rãi bao cả một câu lạc bộ để tổ chức sinh nhật, người từ đủ mọi tầng lớp đến tham dự, hội trường ồn ã náo nhiệt vô cùng.
Đến gần mười hai giờ, Thường Hoa Sâm mới thong dong xuất hiện, mặt cau mày có, Cố Khê Viễn có hơi rượu vào người đang định mở máy chửi thì thấy một cô bé ló ra từ sau lưng bạn, mặt tròn, lúc cười trông đến là ngọt.
“Chúc chú sinh nhật vui vẻ.” Cô bé đó nói.
Cố Khê Viễn nhíu mày nhìn Thường Hoa Sâm, Thường Hoa Sâm nghiêng đầu, gượng đáp: “Cháu gái ngoại của tôi, cứ nằng nặc đòi đi cùng.”
“Ồ…” Anh ta cười đầy thâm ý, “Hóa ra là nhóc ma vương đấy à.”
Thường Hoa Sâm trợn mắt trừng Cố Khê Viễn, anh ta giơ hai tay tỏ vẻ đầu hàng: “Tiểu Oa phải không?”
Bánh Bao Đậu gật đầu.
“Cháu có thể gọi chú là chú Tiểu Viễn nhé.”
Lúc không quậy thì Bánh Bao Đậu vẫn rất ngoan, “Cháu chào chú Tiểu Viễn ạ.”
“Ngoan quá.” Cố Khê Viễn tỏ vẻ yêu quý, “Chú mời cháu ăn kẹo nhé.”
Thường Hoa Sâm tương cho Cố Khê Viễn một đá biết mặt, anh ta rền rĩ kêu đau, Bánh Bao Đậu che miệng cười, nhón chân thầm thì bên tai Thường Hoa Sâm mấy câu, được anh gật đầu cho phép mới chạy xa.
…
“Thật ra có một cơ hội để làm tôi gọi cậu là cậu út đó.”
Thường Hoa Sâm ném cho Cố Khê Viễn một cái nhìn lạnh lẽo: “Tưởng hay lắm.”
Cố Khê Viễn lùi về một khoảng cách an toàn rồi mới to gan đùa: “Ối chà, cậu nghiện sắm vai luôn rồi đó hả.”
Thường Hoa Sâm tức giận: “Biến.”
Bầu không khí trong chiếc xe này thì quỷ dị, còn bên xe khác thì ngọt vô cùng.
Trong lúc dừng chờ đèn đỏ, Bạch Lộc ngồi ở ghế lái phụ bị Ngao Thụy Bằng ôm lên đùi, anh giữ chặt người ở trong lòng, mắt nhìn thẳng, bình tĩnh lái xe.
Người con gái thoải mái tựa vào ngực anh, thi thoảng liếm lên yết hầu mẫn cảm, anh nuốt nước bọt, hơi thở bỗng trở nên dồn dập, đạp phanh dừng gấp ở ven đường, cúi đầu quấn lấy môi cô.
Dù chỉ mới chưa thân thiết ba ngày, Ngao Thụy Bằng cảm thấy mỗi một tế bào đều đang khao khát hơi thở ngọt ngào của Bạch Lộc, anh cắn mút môi cô, khiến bờ môi hồng nhạt rực sắc đỏ trông càng thêm quyến rũ, đôi mắt anh tối sầm, liếm mút đầy thô bạo.
Cơ thể anh nóng cháy làm ngực cô tê rần, tiếng rên khiêu gợi lọt giữa bốn cánh môi đang quyến luyến triền miên.
“—— Ưm.”
Ngao Thụy Bằng dừng lại, chăm chú nhìn vào đôi mắt mơ màng của cô, nhếch môi cười, “Em làm anh muốn điên lên được.”
Cô giữ lại sức, ngón tay chạy từ bụng anh lên, đùa nghịch hai chiếc cúc sơ-mi trên cùng.
Khoảnh khắc hàng cúc tản ra, bàn tay nhỏ linh hoạt len vào, đôi mắt cười rạng rỡ nheo nheo, tựa như đang làm chuyện xấu.
Hai ngón tay mảnh khảnh kẹp chuẩn hạt đậu đỏ nhô lên, học cách anh trêu ghẹo cô hàng ngày, xoa nắn khi nặng khi nhẹ.
“—— A.”
Mắt anh ửng đỏ, thình lình thò tay vào dưới váy cô, ôm cánh mông mịn, hung hăng xoa bóp cho đỡ thèm, bấy giờ luồng khí nóng chực trào mới từ từ dịu xuống.
Cảm nhận được vật cương cứng dưới thân, người con gái cố ý mời gọi anh với giọng quyến rũ: “Thầy muốn em à?”
Ngao Thụy Bằng thấp giọng cười, “Nếu đúng thế thật thì sao?”
“Tiếc quá…” Cô tỏ vẻ nuối tiếc, cụp mắt bảo, “Mình lại phải đi ăn mất rồi…”
Người đàn ông bế Bạch Lộc về ghế lái phụ, cài dây an toàn cho cô.
“Ngồi chắc vào.”
Cô không hiểu, “Dạ?”
Người đàn ông cười mà không đáp.
Cô nghiêng người nhắc anh, “Thế vụ đi ăn…”
Ngao Thụy Bằng nhếch môi, “Bây giờ anh thèm được xơi em hơn.”
Người con gái im lặng hai giây, sau đó tháo dây an toàn, trong ánh mắt kinh ngạc của người đàn ông, cô kéo tuột khóa quần anh xuống, thả ra dục vọng đỏ tím, thô dài mà cao ngất, khiến miệng lưỡi cô khô khốc.
“—— Anh Đào.”
“Suỵt.” Cô se sẽ nói, gục đầu xuống, hơi thở ấm áp phả vào đỉnh gậy mẫn cảm, người đàn ông nháy mắt căng chặt cơ thể.
Trong bóng đêm, có tiếng thiếu nữ nhẹ nhàng nói: “Để em nếm thử trước xem nào.”
Anh còn chưa kịp mở miệng can ngăn thì vật cương cứng đã bị cái miệng nhỏ mềm ướt át ngậm vào.
“—— Ưm.”
Anh thôi nín nhịn, sung sướng bật rên thành tiếng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro