"Ánh hoàng hôn"
Nắng vàng đã tắt lịm ,nhường chỗ cho những màng mây trắng che khuất cả một vùng trời xanh
biếc ... màu xanh của đại dương hay là màu xanh của mắt người ngời tỏa... sao mà nó lại đẹp lạ
thường đến thế ! phía sau những màng mây ấy là những tia nắng yếu ớt cuối cùng ,sau 1 ngày tung
tăng khắp cả đất trời để khoe vẻ đẹp rực rỡ của mình .... chúng len lỏi qua những kẻ mây vẫn chưa hòa quyện vào nhau ,hay qua những khoảng trống của trời xanh mà mây trắng vẫn chưa kịp
đến .... Cảnh đẹp có cả tĩnh và động , sắc và cảm nhận của con người. Nó tạo nên 1 cảnh hoàng hôn tuyệt diệu khiến lòng người nôn nao xao xuyến nhớ về những ngày bình yên hạnh phúc . Không chút muộn phiền hay lo lắng ... Và nhất là không bị cuốn vào cảnh ồn ào nhộn nhịp của 1 cuộc sống hiện đại như bây giờ... Quả là khó mà tìm được một cảnh sắc như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro