cho ngày mưa ươm da diết
everythingoes, everythingoes.
chiếc ô bên hiên cửa ngã màu ô uế, nhơ nhớp cái bảng đen in đậm dấu chà xát của các mảng thịt, giọng hát ai cất lên giữa đêm mưa. là cái tôi đã thức tỉnh mà kêu gào thảm thiết nơi tận đáy lòng ,trổng không.
tản mạn dưới góc phố đèn và trăng, đếm xem đã mấy lần đôi đồng tử trĩu nặng, lòng tương tư, bồi hồi hăng hắc. bao nắng tắt, mưa ùa lên tôi. mọi thứ soi mói quá khứ của tôi. một người bình thường đến từ vùng đất ilsan hoang sơ. nhưng tư tưởng của tôi lại mộng mơ đến lạ. những dòng tiết tấu đâm sâu rễ vào lí trí tôi, chợt muốn viết lên bản nhạc mùa mưa cô quạnh. với những khuôn khổ trần đời. sau một đêm bầu bạn cùng mưa và gió. mây cũng mù mịt trôi đi. để lại thân gầy ôm tội lỗi. hòa cùng năm tháng đi ngang qua.
chiếc bật lửa cứ thế chiếu sáng cả trời khuya. dăm ba con xóm, con đường nhỏ cũng đủ để giấu hết tâm sự này. chỉ riêng nó, trói buột nó.
mọi thứ diễn ra, theo suy nghĩ mà tôi đặt ra.
như cái khoản văn thơ gói gọn trong cái nắm tay giữa không trung và ngàn vì sao.
giữa dòng người hiện hữu nơi đây, gác tạm bợ những lần gục ngã. cuối ngã tư sầm uất đón lấy sự cồn cào của những phím đàn.
"mọi chuyện rồi sẽ qua."
sắp qua ngày mới rồi, mọi vất vả đã qua, tôi ngồi đây chau chuốt mảng nhạc mới. với nội dung của ngày mưa ươm da diết.
cái mùi mưa nó thẫm ướt như mùi nước mắt vậy.
"pray that this wind will pass like all winds do. it passes!"
written by -erythrophylla
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro