Chap 3: Hồi tưởng...
"Nhanh lên, mọi người đang chờ đấy!"
"Biết rồi!"
Tôi nắm lấy chiếc cặp và cây gậy bóng chày của mình, nhưng dù vậy tôi vẫn ngoảnh lại nhìn một thành viên của gia đình tôi.
"Cậu chắc cậu sẽ ổn chứ? Cậu ko cần phải tình nguyện ở lại đâu, chúng ta có thể đi cùng nhau mà"
Nhưng gia đình tôi liền từ chối, đành vậy nên tôi đã rời đi cùng những thành viên khác.
Chúng tôi phải đi tuần tra, thăm dò ở những Level gần Level Fun. Chúng tôi ko muốn bất cứ Wanderers nào gặp nguy hiểm với Partygoers...
Đó chỉ là một ngày bình thường cho đến khi...
Chúng tôi về đến nhà vào ngày hôm đó...
"Ko thể nào..."
Tôi đã rất sốc, trước mắt chúng tôi là căn phòng #172 đã bị phá hủy, những vật dụng đều bị đập phá. Và bên dưới đống đổ nát đó... Cậu ấy đang hấp hối...
Khi chúng tôi đưa cậu ấy ra, chúng tôi đã kinh hãi trước những gì chúng tôi thấy...
Gia đình tôi...
Thành viên...
Một tình nguyện...
Cậu ấy chỉ tình nguyện ở lại...
Vậy mà...
Lũ KhỐn Đó!!!
Partygoers đã làm những điều kinh khủng với cậu ấy, chúng lột mặt nạ của cậu ấy ra, và khắc lên mặt cậu ấy một nụ cười. Một nụ cười đỏ máu =)...
Và lúc đó, chúng tôi đã phát động "THE FUN WAR"
Hiệp ước hòa bình đã đc lập.
Partygoers đã phá vỡ nó.
Partygoers sẽ phải TRẢ GIÁ! (payback)
"Nhưng chúng ta đã thua, ko phải sao?..."
●
●
●
Tôi có thể cảm thấy cơn đau từ khuôn mặt mình, co rúm người lại trong một góc. Tự hỏi mình đã bất tỉnh trong bao lâu? Trong cơn mê, tôi đã nhớ về lý do của cuộc chiến này. Và cả lý do tôi hiện tại như bây giờ...
Khi tôi nhìn lại bản thân mình, tôi chỉ muốn đc tan biến. Chúng đã cướp đi chiếc mặt nạ của tôi, bắt tôi đeo lên chiếc mặt nạ của chúng. Muốn tôi phải tuân theo chúng, chơi tôi như một con búp bê...
Nếu tôi ko hành xử ngoan ngoãn, chúng sẽ trừng phạt tôi. Khắc lên người tôi bằng những chiếc răng sắc nhọn của chúng, nhỏ sáp nến từ những chiếc bánh nhật của chúng lên tôi, bắt tôi ăn những chiếc bánh đc làm từ các thành phần của gia đình tôi hay chỉ đơn giản là nhấn cả cơ thể tôi xuống nước và kéo tôi lên để tôi đc sống.
Bất cứ khi nào tôi cố gắng tự tử, chúng đều sẽ cứu sống tôi thành công...
Tại sao chúng ko cho tôi chết?...
Tại sao...
Là vì tôi đã trở thành món đồ chơi yêu thích của bọn chúng ư?
Partygoers...
Làm ơn hãy để tôi chết...
*Kéttttttt
"Ê nàyyyy~ Bạn tỉnh rồi à?~ Đúng lúc lắm! Bọn tôi đang có tiệc, muốn tham gia ko~ =)"
"K-Ko-Tôi-!"
Chưa kịp để tôi nói hết, hắn đã lao đến mà lôi tôi đi. Cái miệng to lớn của hắn ngoạm chặt lấy tay tôi, mang tôi đi. Tôi chỉ có thể khập khiểng đi theo hắn, chân tôi đau nhức vì những vết thương hôm qua...
"Nàyyyy mọi người! Chúng ta có khách! Và đó là BLUE FACE!!!!~ Anh bạn nhút nhát của chúng ta!!!!"
Và sau đó là một tràng pháo tay lớn cùng với tiếng hò hét vang khắp phòng tiệc, rồi hắn lôi tôi xuống dưới, ngồi vào một chiếc ghế với một cái bàn dự tiệc nhỏ. Hắn còn chu đáo đội mũ tiệc cho tôi, còn tôi chỉ im lặng cơ cứng người lại. Một vài Partygoers đã đến bắt chuyện với tôi, chúng mời tôi ăn những chiếc bánh của chúng.
Và tôi đã ăn chúng...
Bởi nếu ko thì chúng cũng sẽ bắt tôi ăn...
....
Thật kinh tởm...
Tôi đã nghĩ như thế khi nuốt miếng bánh nhỏ xuống...
Còn tên kia thì có vẻ rất vui...
Hắn còn kể nguyên liệu đã làm nên chiếc bánh này cho tôi...
Là một cô bé 10 tuổi...
...
Tuyệt...
...
Giờ thì tôi chỉ càng muốn đc chết thêm thôi...
...
"Nàyyyyy~ Bạn ko thể chỉ ngồi đây đâu!"
Một Partygoer khác xuất hiện sau lưng tôi, ôm lấy cổ tôi. Hắn khiến tôi cảm thấy ko an lành, tim tôi cũng đập nhanh hơn bao giờ hết.
"Thưởng thức những chiếc bánh ngọt ngào là một việc tuyệt vời!"
Hắn nói với một giọng bị bóp méo, hành động như một đứa trẻ. Nhưng ngay sau đó, hắn đã làm tôi sợ...
"Sao bạn ko cùng tham gia trò chơi với chúng tôi nhỉ~ =)"
"C-Cái gì... Ko-Ư!"
Phải rồi, tại sao tôi lại phải trả lời chứ...
Chỉ có "CÓ" thôi...
Nhưng khi chúng dẫn tôi đến nơi chơi trò chơi... Tôi thật sự THẬT SỰ RẤT MUỐN NÓI KO!...
"Sao thế Blue Face~ Luật chơi rất đơn giản mà~ Cậu chỉ cần đập vào con kì lân... Và kẹo sẽ rơi ra... Ko phải rất đơn giản sao~ =)"
L-Làm sao!... Hắn có thể nói như vậy!... Ko đời nào... Tôi có thể làm đc...
Ngay tại đó...
Là xác của một Partypooper...
Hắn mổ bụng cậu ấy...
Nhét kẹo vào trong và khâu lại...
Hắn cắm một thanh sắt đc sơn màu hồng lên đầu cậu ấy...
Những ngón tay của Partypoopers khác cũng đc hắn bẻ gãy mà dùng làm tai kỳ lân...
Cậu ta còn đc hắn trang điểm bằng cách khâu đủ thứ lên người cậu ta...
Chỉ để cậu ta trông như một con kỳ lân màu hồng...
Tôi...
Tôi...
Tôi ko thể làm đc đâu...
Nhưng kể cả thế, Partygoers luôn có cách của chúng...
Một Partygoer đã ôm lấy tôi từ phía sau, dùng hai cái miệng từ cánh tay của hắn mà ngoạm chặt lấy cánh tay tôi. Tôi hét lên đau đớn, ko thể vùng vẫy. Nếu càng cố cử động, tay tôi có lẽ gãy thật sự...
Rồi hắn điều khiển cánh tay của tôi, vung mạnh cây gậy mà đánh vào thi thể của gia đình tôi. Khi cây gậy chạm vào gia đình tôi, tôi đã làm rớt cây gậy. Đôi bàn tay rung rẩy theo từng nhịp cơ thể của tôi, chân tôi như muốn sụp đổ.
Nhưng ko vì thế mà bữa tiệc dừng lại...
Chúng nhanh chóng dùng dây ruy băng mà trói tay tôi lại với cây gậy bóng chày, một chiếc nơ đỏ thật xinh xắn...
Và một chiếc nữa đc buộc ở eo tôi với một Partygoer sau lưng tôi, cố định tôi lại...
Giờ thì cuộc vui mới bắt đầu... =)
"Đúng rồi! Đánh mạnh lên Blue Face!"
"Bạn chính là trung tâm của bữa tiệc ngày hôm nay!"
"Cố lên! Kẹo sắp rớt ra kìa! Blue Face cố lên!!!"
"Hú! Hú!~"
...
Ko...
Hãy dừng lại đi...
Hức hứ...
"Tại sao bạn lại khóc?~"
Partygoer thì thầm sau lưng tôi, hắn thổi vào tai tôi với chất giọng khàn khàn...
"Bạn ko thấy vui à~"
Tôi có thể cảm thấy hơi thở của hắn, cứ như cái nụ cười hoạt hình đó của hắn đang sống dậy vậy...
"Đừng lo~..."
Cơn đau từ cánh tay... Đau quá...
"Bạn sẽ sớm trở thành một phần của chúng tôi thôi~ =)"
Và bịch!... Chú kỳ lân đã vỡ, những tràng pháo tay đã đc vang lên. Tôi đã nhắm mắt lại, nhưng hình ảnh gia đình tôi nằm be bét trên vũng máu với những viên kẹo ko thể thoát khỏi tâm trí tôi. Đầu tôi đau nhức, những tiếng cười khúch khích và hoan hô dần dần nhỏ lại... Cho đến khi tôi ko còn cảm thấy gì...
●
●
●
"A! Blue Face lại ngất nữa rồi! Chúng ta nên làm gì đây~"
"Ôi trời! Chắc Blue Face rất thích bữa tiệc này! Bạn ấy đã chơi hết mình mà!"
"Nếu vậy thì chúng ta nên để bạn ấy nghỉ ngơi, dù sao thì... Chúng ta đang giúp cậu ấy mà~ =)"
"Hehe~ Nghỉ ngơi nhé! Blue Face~ Chúng tôi sẽ sớm tổ chức cho bạn thêm một bữa tiệc khác thôi~ =)"
...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro