[PART 1][Yulsic] Tiểu thư giang hồ [Chap 1-15│End]
Author: Shake (Tái ngộ với mọi người nè!!! )
Wattcode: 1334730
Pairing: Vũ như Cẩn -Luôn là Yulsic couple!!! và một ít các couple khác.
Note:
Mượn tạm một số cốt truyện nổi tiếng nha mọi người: Goong, Pasta (Taiwan), BOF (Korea).
Đây là fic thứ ba của Shake...vẫn là mô típ cũ...Công chúa following Black Pear và viết bồi thêm nên mọi người từ chọn trang và % để đọc nhá!!!
Các fic của Shake thường có liên quan đến nhau cả, thành ra nếu có chi tiết nào đó không hiểu phiền các bạn liên hệ các fic kia sẽ hiểu thôi!! Đó là Style của mình mừk!! ^^
Mọi người ủng hộ cho nhé!! Thanks!!!
And now...Ah ..go..go...go~~~
-----------0o0----------
Chap 1:
....Seoul...8:00pm..Tại Night Club 2S....
Trong tiếng nhạc ồn ào của Tầng V.I.P, một cô gái xinh xắn, thánh thiện đang...đưa chân...
ĐẠP...
...VÀO MẶT
..Một vệ sĩ của Night Club... (Hành động trái ngược với ngoại hình!!! >.<).
-Xin lỗi tiểu thư! Nhưng tiểu thư có thể cho tôi biết bọn họ đã làm gì cô không ạ? -DongHae quản lí 2S tầng 3 đang cúi người thật thấp trước cô gái.
-Sao? Sợ rồi sao? Các người nghĩ mình là ai mà dám cản đường Seo tiểu thư chứ hả? Có biết đây là ai không? Đây là tiểu thư Seo Joo Huyn...ái nữ của Seo chủ tịch..người sẽ thừa kế toàn bộ tài sản của gia tộc Seo- gia tộc nắm trùm trong ngành Hàng không Đại Hàn ta đấy! -Hana-trưởng đội vệ sĩ của Seo Huyn trợn mắt nhìn Dong Hae.
-Xin lỗi tiểu thư...Bọn họ là nhân viên mới không biết rằng cô vừa về nước ạ! Mong cô bỏ qua cho! Thay mặt bọn họ tôi thực sự xin lỗi tiểu thư! -DongHae cúi đầu liên tục.
-Tưởng xin lỗi là xong sao? -Hana dữ tợn nhìn đám nữ vệ sĩ phía sau mình ra hiệu.
Lập tức cả đám xấn tới một bước nhưng...một giọng nói nhỏ nhẹ vang lên.
-Mọi người không được bất lịch sự...Chờ đã! Chúng ta không thể làm liên lụy đến người vô tội. -Là Seo tiểu thư, người vẫn im lặng từ nãy đến giờ.
-Cảm ơn...Seo..tiểu thư ạh!!! -DongHae lắp bắp.
-Tiểu thư! Chẳng lẽ bỏ qua vậy sao? Đám hỗn láo này đã làm bẩn mũi giày của cô kia mà! -Hana nhìn SeoHuyn trừng trừng.
Nhẹ mỉm cười, Seo Huyn tiểu thư phất tay ra hiệu cho đám vệ sĩ.
-Ngoại trừ người quản lí lịch sự này ra....tất cả...xử lí hết đi...
Nhanh như cắt, mệnh lệnh vừa ban hành, cả nhóm những cô gái mặc vest đen lao tới đánh tới tấp vào đám vệ sĩ của club một cách không thương tiếc. Bỏ lại quản lí DongHae xanh mặt không dám nhìn và hai chủ tớ : Tiểu thư Seo Huyn và cận vệ Hana cười toe nhìn ra.
***************
....Los Angeless....10:30pm....
HÚ...HÚ...RÉTTT...RÉTTT....TOE..TOE..TOE..
Tràng âm thanh đinh tai phát ra từ đám motor phá tan màn đên yên tĩnh của thành phố du lịch nổi tiếng của USA.
Không sai khi đây được mệnh danh là thành phố của ăn chơi. Ngoài đường hiện giờ có một nhóm hơn vài chục chiếc motor phân khối lớn, chạy giữa là một Audi R8 mui trần trắng đen với người lái là một cô gái. Theo sau là mười chiếc ô tô đắt tiền khác.
Khoảng ba mươi phút sau khi lượn lờ, nẹc ga, bấm còi inh ỏi phá vỡ giấc ngủ của những người dân ở gần đường. Cuối cùng thì đám đông những quý tử này dừng lại tại một con hẻm khá rộng rãi.
Nhìn sơ qua hai dãy xe đậu bên đường có thể dễ dàng nhận ra rằng đó là khu vực những người có mức sống khá giả.
Đám xe đồng loạt tắt máy, trên xe cả đám leo xuống đứng đợi.
-Sao lâu vậy? -SiWon một đại thiếu gia bước xuống từ chiếc Lamborghini Sestor Elemontor 2011 đen bóng nhìn một cậu nhóc công tử tóc nhuộm đỏ tím.
-Tớ cũng không biết, cậu ấy nói là sắp đến rồi mà!
...Xịch..BIM..BIM..BIM...
Từ xa, "con" xe Audi R8 khi nãy ngừng lại, cả đám motor hú hét.
-ĐẠI TỶ TỚI! ĐẠI TỶ TỚI!
Từ trên xe, một cô nàng mặc bộ đồ đua xe với mái tóc nâu uốn lõa xõa bay phấp phới bước xuống rồi đi lại gần SiWon, hôn nhẹ lên má.
-Honey chờ lâu không? -Giọng ngọt ngào.
"Anh hùng không qua ải mỹ nhân" đến cả anh hùng cũng không qua khỏi thì SiWon chỉ là cậu ấm bình thường làm sao tránh khỏi chứ. Lúc này, cậu ấm chỉ biết cười toe, nhìn cô gái của mình trìu mến.
-Không...có lâu gì đâu...em chuẩn bị xong chưa?
-Ok. Luật lệ tính sao? -Cô gái tiến lại một trong hai chiếc motor trước mặt, đội chiếc mũ bảo hiểm vào rồi leo lên xe.
-Đại tỷ! Luật thế này, đại tỷ và Sun Ye sunbae sẽ chạy đua với nhau xem ai sẽ là người về trước. Xuất phát là ở đây, sau khi chạy đến hết dãy xe ô tô này thì quay lại. Kết thúc ai về trước nhanh nhất và làm hỏng nhiều xe nhất là thắng! Yêu cầu gì cũng được! Mọi người chuẩn bị chứ? -Một thiếu gia khác cầm lá cờ phất phất.
-OK!-Hai tiểu thư đồng loạt lên tiếng rồi ba ngón tay giữ thắng, bàn tay rồ ga khiến đầu chiếc motor địa hình chực nhổng lên cao.
-READY!!!
3
2
1
GO ~~~
Hai nàng buông thắng rú ga ầm ĩ khiến chiếc xe vọt lên không và đáp xuống hai dãy xe hơi đậu bên đường.
...RẦM..RẦM...ẦM...XOẢNG...XOẢNG.....
Tiếng kính xe vỡ, tiếng đồ phụ tùng xe nát nhừ dưới bánh hai chiếc motor vang lên hòa cùng tiếng hò hét kích động của đám dân chơi quậy phá khiến cả con hẻm trở nên ồn ào một cách kinh dị.
Hai "nữ quái" trên chiếc motor cũng xong phần trình diễn của mình và trở lại điểm xuất phát cùng lúc.
.....
-Đại Tỷ Tiffany chiến thắng với 40 chiếc xe đều trở thành phế liệu! Sun Ye sunbaenim còn sót lại 1 chiếc vẫn còn nguyên vẹn. -"Trọng tài" sau khi xem xét kĩ càng quay lại thông báo kết quả.
-HURAYY~~ ĐẠI TỶ FANY!!! ĐẠI TỶ FANY!!! -Đám đông gào to tên Tiffany.
-Em giỏi thật! Em muốn oppa thưởng gì nào? -SiWon tiến lai với nụ cười tươi hết cỡ.
-Em muốn ....con Lamborghini Sestor này của oppa! Sao? Chịu không? -Nàng nấm bắt đầu nói lên phần thưởng mình muốn và đám nhóc lại được dịp la hét ỏm tỏi khi biết đại tỷ của mình muốn gì.
-Em đúng là... lắm trò thật. Ok đã hứa phải giữ lời chứ! Từ bây giờ, con Sestor này là của Tiffany Hwang...MỌI NGƯỜI NGHE RÕ CHỨ? -SiWon nhìn cả đám hét vang.
-RÕ...RÕ...!!! -Cả đám vui vẻ hú huýt rồi lao lên xe vọt đi sau khi nghe Fany ra lệnh.
" BAR 7KING9 THẲNG TIẾN..TỐI NAY ...TÔI BAO!!!! ".
-Các người biết phải làm gì với chiếc xe đó rồi chứ? -SiWon thì thầm vào tai vài tên đàn em rồi cũng nhanh chóng ngồi vào chiếc ghế cạnh tài xế của chiếc Sestor-mà 30 phút trước là của mình.
Tiffany lái "xế xịn" đi trước, bỏ lại "con" Audi của mình sau khi gọi về nhà ra lệnh cho quản gia cho người đến lấy xe về.
-Tụi mày! Bắt đầu thôi, hồi nãy đại ca ra lệnh rồi đó!
-OK!
Năm tên thuộc hạ tay cầm gậy inox tiến đến chiếc Mercedes đen còn nguyên vẹn khi nãy và đập tới tấp vào nó làm cho chiếc xe đắt tiền trong nháy mắt chỉ còn là đống sắt vụn.
-Đó là cái giá phải trả khi mày đã làm đại ca thua mất xế độc! Tụi bây đi thôi đến bar 7KING9 nào!
*******************
......NewYork....7:00am...
Tiếng chuông điện thoại từng hồi vang lên kéo nàng công chúa tóc vàng ra khỏi giấc ngủ.
Bực bội, nàng quăng cái gối ôm dưa leo xuống đất, bật dậy với tay lấy chiếc Vertu Constellation Quest đắt tiền áp vào tai.
-Chuyện gì?
-Jessi ah~~Làm sao bây giờ? Tớ lại gây chuyện rồi này!
-Nói rõ hơn xem? Chẳng phải tối qua tớ đã nói là cậu phải ở nhà sao Nấm ú?
-Ừm...tớ xin lỗi...nhưng tụi nhỏ gọi cho tớ nói có kèo thơm...mà thơm thiệt đó...tối qua tớ vớ được con Lamborghini Sestor cực độc của SiWon oppa này! -Giong Fany hớn hở.
-Thì sao? Rốt cuộc thì cậu đang muốn nói gì? Đừng có nói là mới sáng sớm cậu phá giấc ngủ của Jung tiểu thư này chỉ để thông báo vậy thôi nhá! -công chúa bắt đâu "nộ khí".
-Àh..xin lỗi..hehe...chuyện là vầy...cậu check mail đi, tớ gửi cho cậu rồi đó. Đọc rồi tìm cách giúp tớ đi. Đi mà.. -Nấm xuống giọng năn nỉ.
-Ờ..để xem xem sự việc nghiêm trọng đến mức nào nữa... aishh! Sao cậu cứ ăn rồi phá làng phá xóm vậy? -công chúa tức tối cúp máy rồi lết qua bàn học.
Nói bàn học cho sang, chứ thực ra chẳng có tập vở gì, chính ông bà chủ tịch Jung cũng lắc đầu ngán ngẩm trước tính ương bướng và quậy phá của con mình. Trong nhà và ngoài đường, Jessica luôn là công chúa, là người ra lệnh.
Chặc..chặc...Giới thiệu với mọi người về nhân vật chính của chúng ta.
Jessica Jung....là người thừa kế duy nhất của tập đoàn thời trang "JCK" (hợp tác với CK! ^^) nổi tiếng khắp Thế giới như một tập đoàn anh em với CK.
Ngoài thời trang, tập đoàn Jung gia còn đầu tư trong nhiều lĩnh vực khác nhau : bất động sản, chứng khoán, pocker ...ủa lộn!..nhà hàng,...
Có thể nói, khắp US&UK không ai mà không biết đến cái tên Jessica Jung ngoài tài sản kết sù còn về nhan sắc phi thường, nét đẹp tựa thiên thần và quan trọng hơn-ăn tiền ở chữ quan trọng này: Jessica là một nàng công chúa vô cùng player , cô cùng Tiffany Hwang và Seo Joo Huyn (thường gọi là SeoHuyn) là bộ "Three Princess- Tam công chúa" nổi tiếng nhất nước Mỹ và làn sóng hâm mộ ba nàng tiểu thư nhà giàu, kiêu kì này đang lan rộng sang Hàn Quốc khi Seo Huyn đặt chân về nơi "chôn nhau cắt rốn" của mình.
Trở lại vấn đề, Jessica bực dọc ngồi xuống ghế nệm, đưa tay mở laptop check mail. Nhưng cô chợt nghĩ:
"Sao mình lại phải căng mắt ra đọc làm gì nhỉ? Chỉ cần mở TV là xong mà, Jessica-cô đúng là vừa thông mình mà vừa xinh đẹp". (tinh thần tự sướng!)
Sica tiến đến sofa ngồi xuống đưa tay chạm vào nút bật của chiếc Remote, lập tức màn hình TV hiện ra một người MC nam đang đọc bản tin.
" Tối qua, theo nguồn tin của một người dân bên đường đã chụp được hình ảnh của băng quái xế hàng đêm đi đập phá xe trong những khu vực người dân khá giả.
Trong đó, phát hiện lớn nhất là hình ảnh của Tiffany Hwang - đại tiểu thư của tập đoàn Bất động sản "H-Land" lớn nhất châu lục đang ngồi trên chiếc motor lướt trên trần những chiếc xe đậu hai bên.
Cảnh sát đang tiếp tục điều tra về băng nhóm này sau khi hình ảnh của Tiểu thư họ Hwang được công bố, hàng ngàn lời phản bác của những người hâm mộ cô ấy liên lục gửi đến tòa soạn tạp chí.
Chúng tôi sẽ làm rõ thông tin và cung cấp cho mọi người sớm nhất! Xin chào và hẹn gặp lại! ".
-Aish!!! Nấm ú này lại gây chuyện. Đã bảo tối qua có paparazzi theo đuôi mà không nghe! Mệt thật!
Đưa tay bấm sang những kênh khác, ánh mắt công chúa dừng lại tại hình ảnh cô em nhỏ nhất trong nhóm SeoHuyn.
" Cũng trong tối ngày hôm qua, sau sự việc phá xe của những người dân thường sống tại thành phố Los Angeless của Tiffany Hwang -một nàng công chúa trong nhóm "Three Princess" .
Thì tại Seoul, nàng công chúa thứ hai -Seo Joo Huyn cũng gây náo loạn NightClub nổi tiếng 2S bằng một vụ bạo động nhỏ -chính xác là một vụ đánh nhau có chủ đích.
Một phóng viên may mắn đã kịp quay lại được hình ảnh ngắn ngủi của Seo tiểu thư và nhóm vệ sĩ của mình."
Jessica thở dài nhìn gương mặt phấn khích của Seo Huyn trên màn hình Plasma 3D cực sống động mà chỉ biết ôm đầu kêu trời.
-Bọn nhóc này muốn gì đây trời ơi! Tính làm loạn sao? Điên đầu thật! Ahhhh~~~
Chap 2:
....Knock...knock....knock.....
-Ai đó? Vào đi! -Jessica hướng mắt về cánh cửa.
-Tiểu thư! Ông bà chủ đang đợi cô ạ! -người bảo mẫu nhìn công chúa chăm chăm khiến nàng bực bội.
-Sao vậy? Sao nhũ mẫu nhìn con dữ vậy? Bộ con mọc thêm con mắt nào nữa sao?
-Không có! Mà nhũ mẫu muốn cảnh báo con nên bảo trọng nhé! Ông bà chủ có vẻ giận lắm đấy! Thôi con mau thay đồ rồi xuống nhanh đi! -Bà Nah nói xong ra ngoài đóng cửa lại.
------------------
Dưới phòng khách, ông bà chủ tịch Jung ngồi trên Sofa nhìn "cục cưng" đang dậm bình bịch bước xuống với cái mặt nhăn nhó.
-Appa, omma có chuyện gì ạ?
-Ngồi xuống đi rồi appa nói chuyện với con! -ông Jung chỉ tay vào ghế đối diện.
Jessica đành ngồi xuống, trong bụng sốt ruột mong cuộc "thuyết giáo " mau chóng qua nhanh để cô còn kịp giúp hai người bạn thân của mình nữa.
-Con xem mình đã làm gì? -bà Jung mở màn.
-Con có làm gì đâu? -công chúa ngơ ngác.
-Con...con...còn dám hỏi lại omma nữa hả? Tại sao trường gửi giấy mời về cho phụ huynh?
-Ủa, gửi rùi hở omma. Vậy omma đọc chắc hiểu rồi mà. -công chúa thản nhiên trả lời, mắt săm soi đuôi tóc vàng chóe của mình.
-Tại sao con và Tiffany cùng Seo Huyn lại....đánh giáo viên trong trường của con vậy hả? Sao mấy đứa lại dám làm chuyện tày đình đó? Ai dạy con thói côn đồ đó hả? -Bà Jung nổi giận.
-Con...con...tại ông ta đáng ghét quá nên con mới đánh thôi. Mà omma cũng đừng nhắc đến Seo Huyn nữa, cô bé đã bị bắt về nước rồi còn gì. Còn Fany cũng chuyển sang bang khác rồi mà!
-Đáng ghét? Chỉ đáng ghét là bị đánh sao? Nếu nói vậy trong cuộc sống này appa và omma con đã đánh gần hết thế giới rồi. Bỏ ngay cái cách nói chuyện ngang ngược đó cho ta! -ông Jung nổi cơn.
-Chưa hết! Tại sao con lại có quan hệ tình cảm lăng nhăng, phức tạp quá vậy? Đêm nào cũng có hàng trăm cuộc gọi từ những thiếu gia, công tử gọi đến kiếm đến mức con phải đưa điện thoại cho người làm nghe giùm. Chừng nào con mới bỏ thói ăn chơi quậy phá này đây hả?
-Còn chuyện con đột nhiên xông vào phòng làm việc của HuynJoong mà mắng nó một trận trước mặt cấp dưới của nó nữa chứ. Nó là Giám đốc, là hôn phu tương lai của con thì con phải biết giữ thể diện cho nó chứ!
-Ai nói với Appa và omma con sẽ lấy Kim Huyn Joong? -công chúa ngẩn đầu nhìn "phụ mẫu" mình.
-Vậy...con sẽ lấy anh trai nó là Kim Jae Joong phải không? Tốt thôi! Ai cũng được cả! Hai anh em nhà họ Kim đều đẹp và giỏi như nhau. Với lại anh Kim là Nghị trưởng Quốc hội, chị Kim là CEO của tập đoàn Mỹ phẩm Etude nổi tiếng khắp Châu Á. Được trở thành thông gia với họ là mày mắn của nhà ta, và hai anh chị ấy đều thích con mà không chấp nhặt những scandal con gây ra đâu! -bà Jung từ tốn phân tích.
-Không! Con đã nói là con sẽ không lấy anh em nhà họ Kim. Nếu thích thì Appa và omma lấy đi. Còn không thì sinh thêm đứa nữa rồi gả nó cho hai anh em kiêu ngạo đó! Con nhất quyết không chịu! -công chúa vùng vằng bỏ đi lên lầu bỏ lại ông bà Jung chỉ biết nhìn nhau lắc đầu.
-Giờ tính sao đây ông? Anh chị Hwang và Seo đều quyết định đưa hai đứa kia đến trường đó rồi.Chúng ta có nên làm vậy với Sica không? Sao tôi thấy lo cho con gái mình quá!
-Lo lắng gì? Bất kì đứa quý tử quậy phá cỡ nào thì đưa vào đấy một học kì đều thay đổi cả! con nhóc này cần phải dùng biện pháp mạnh mới thay đổi được thói ương bướng của nó!
-Nhưng ..tôi thấy lo lo làm sao ấy...Hay để từ từ tính đi ông..Sica nhà ta có ăn chơi, quậy phá nhưng nó chưa bao giờ bị lên báo hay tin tức gì cả...Mình nên dạy lại nó từ từ thôi...
-Ừhmm....bà nói cũng phải...vậy thôi...để từ từ rồi tính....
******************
...Trước cửa tổng công ty Etude chi nhánh Mỹ....
Một cô gái tóc vàng xinh đẹp, ăn mặc sành điệu với chiếc Jeans dài xé tá lả và áo thun ngắn ôm sát mang đôi cao gót Dior và ngự trị trên gương mặt nữ thần là chiếc kính mát Levi's .
Và...danh tính của cô nàng nhanh chóng được xác nhận...bởi lực lượng an ninh trong tòa cao ốc.
-Xin chào Jung tiểu thư! Cô cần tìm Đại thiếu gia hay nhị thiếu gia ạ? -Trợ lí của giám đốc Huyn Joong hăm hở chạy ra đón Jessica.
-Tôi tìm Kim Huyn Joong!
-Vâng! Mời cô theo tôi ạ!
Nói xong viên trợ lí cúi rạp người nhường đường cho Jessica, công chúa đi đến đâu thì các nhân viên từ lớn đến nhỏ đều cúi chào.
Bởi vì chủ tịch Kim đã dặn dò trước với các nhân viên trong toàn công ty luôn phải đối xử kính trọng với "tân phu nhân tương lai" của tập đoàn Kim gia. Đó là lí do công chúa luôn được ra vào một cách thoải mái nơi nghiêm túc này.
Còn lúc này, khi nhìn thấy cánh cửa đề tên Giám đốc Kim Huyn Joong ở phía trước thì Jessica đã ra lệnh cho người trợ lí ở lại rồi một mình một ngựa - í nhầm một túi xách xăm xăm đi vào.
Cánh cửa đóng sầm lại ...Bên trong vang lên tiếng la hét hoảng loạn nhưng tuyệt nhiên không ai dám nhìn vào xem bên trong xảy ra chuyện gì...
---------------
Vài phút sau công chúa bước ra, chỉnh lại quần áo rồi đi một mạch đến thang máy. Miệng lầm bầm.
-Đó là cái giá anh phải trả vì cái mồm bép xép! Dám mách bố mẹ tôi về việc tôi đến mắng anh à! Để xem anh còn can đảm đó không?
Sica đi rồi, mọi người mới dám ghé mắt vào trong và sững sờ khi nhìn thấy vị Gíam đốc trẻ, đẹp trai, tài năng của công ty tóc tai bù xù, mặt mày bầm tím, mếu xệch ngồi dưới đất trong đống giấy tờ vương vãi khắp nơi.
Viên trợ lí run lập cập móc điện thoại ra nhấn nhấn, gọi gọi rồi nói một cậu ngắn gọn.
-Chủ tịch Jung! Jung tiểu thư vừa đánh Nhị thiếu gia một trận rồi!
**************
Jessica bực dọc nhìn chằm chằm vào ba mẹ mình đang ngồi đối diện với gương mặt giận dữ không kém.
-Con điên rồi sao? con có biết mình đang làm gì không? Sao con lại có cách hành xử thấp hèn, không có học thức như vậy chứ? -bà Jung tức tối quát to.
-...
-Không lôi thôi nữa! Nhũ mẫu Nah thu dọn quần áo cho tiểu thư. Ngày mai, Jessica sẽ chuyển trường về Hàn Quốc. Con không có lựa chọn đâu, những gì con làm là quá quắt lắm rồi. Đã đến lúc phải có người dạy dỗ lại con. Bọn ta đã chịu thua con rồi! -Ông Jung nổi trận lôi đình đưa ra 1 quyết định mà sau này ông sẽ phải ân hận vì chính nó đã làm cho cuộc đời con gái ông bước sang trang mới.
----TBC---
P/S: Xong 2 chap! Chap 3 Sica sẽ gặp Yul, mọi người cứ từ từ mà thưởng thức!
Chap 3:
....Sân bay Incheon....
-Tiểu thư mau lên xe, chúng ta sẽ trễ tàu đó!
-Ể....Tàu...tàu...gì?
-Đi đi rồi biết! ...
..........Trên tàu ........
-Nhũ mẫu, chúng ta đi đâu đây? -Jessica phụng phịu ôm chầm lấy nhũ mẫu.
-Nhũ mẫu lo cho con lắm. Trường học mà con chuyển tới là nội trú WANGUI -trường học Hoàng Gia chỉ giành cho con cháu vương giả nghịch phá, ăn chơi xa hoa mà gia đình không quản nổi. Ở đó sử sử dụng luật lệ thép, những lệnh giới nghiêm ngặt nghèo, những quản giáo nghiêm khắc nhất. Ta lo con sẽ chịu khổ lắm đấy...nhưng ta xin lỗi vì không còn cách nào khác...-Nhũ mẫu Nah nói với giọng ỉu xìu.
-Không sao đâu nhũ mẫu, appa chỉ gửi con một học kì thôi mà! Chỉ có 9 tháng thôi, con sẽ cố gắng vượt qua quãng thời gian ấy! -công chúa nói với giọng xìu không kém.
-Àk! Con có tin mừng nè, Tiffany và SeoHuyn cũng học trong đó nữa. Vậy là chị em đoàn tụ rồi!
-Thiệt hả nhũ mẫu? Ahhh!~~~-Công chúa sung sướng hét vang lên, cũng an ủi khi có hai người bạn thân thiết cùng mình chịu chung số phận.
-Ừh...Nhũ mẫu nghe ông bà chủ tịch nói chuyện với nhau là tiểu thư SeoHuyn và Tiffany cũng bị gửi đi học, hai tiểu thư ấy đến trước con ba ngày rồi! Thôi tàu tới! Chúng ta mau xuống đi!
-Dạ.
*****************
WANGUI là trường nội trú Hoàng gia, tất nhiên là phải vô cùng rộng rãi, hoành tráng với những kiến trúc đặc sắc và những lợi thế tốt nhất giành cho cơ sở hạ tầng.
Khuôn viên trường rộng rãi, xanh ngát một màu cỏ non, siêu thị, rạp chiếu phim, khu vui chơi,... đều nằm trong khuôn viên trường. (wow!). Nói chung, toàn trường như một thiên đường.
Đó là những cách giải trí giành cho học sinh trong WANGUI, vì đơn giản các học sinh trong trường không được phép bước ra ngoài tránh việc bỏ trốn khỏi địa ngục trong thiên đường này. lẽ dĩ nhiên với những cái đầu nghịch phá, tinh ranh không giới hạn của đám nhóc giàu có quậy thấu trời xanh này thì trường phải an tọa trên một hòn đảo.
Với diện tích khổng lồ thì cả WANGUI đã chiếm hết diện tích hòn đảo này, lại là một ưu thế để bọn "tiểu yêu" không có cơ hội trốn thoát.
Về kiến thức, WANGUI đào tạo những kiến thức tổng hợp của trung học lẫn đại học để bảo đảm rằng sau khi ra khỏi trường học sinh đều sẽ có thể biết đếm tiền..
....Trở lại với công chúa....Tâm trạng của công chúa ngay lúc này chỉ gói gọn trong bài hát....
"... Ngày đầu tiên đi học....Nhũ mẫu dắt Sica tới trường..Sica vừa đi vừa khóc...Nhũ mẫu dỗ dành yêu thương..."
-Khóc cái gì mà khóc hả? Em lớn già đầu rồi mà đi học còn khóc sao? Nín ngay! -Một bà cô giám thị đứng tuổi tay cầm cây roi đứng ngay cổng quát to.
"...Ngày đầu như thế đó....cô giáo như bà chằn...Sica giờ cứ ngỡ....(tưởng nhầm).. cô giáo là cô tiên.."
-Em vào đây! Còn phụ huynh yêu cầu lên tàu về ngay. Không được bịn rịn chia tay gì cả. Bước vào! NHANH LÊN! -Bà cô gằng giọng làm Sica sợ quá buông tay nhũ mẫu ra.
Sica ngập ngừng trước ngưỡng cửa mẫu giáo...á nhầm ngưỡng cửa "cuộc đời"...sau khi bước vào đây...không biết cuộc đời cô sẽ trôi dạt về đâu ( khiếp! Mất lòng tin thế!^^)...
Đưa tay quẹt nước mắt, công chúa quay đâu nhìn lại nhũ mẫu đang đứng vẫy tay nước mắt cũng ướt nhòa gương mặt bà....lòng bồi hồi khó tả...
-JESSI....!!!!
-SICA UNNIE!!!!
Tiffany và Seohuyn đứng sau ngưỡng cửa kia cười toe, vẫy tay lia lịa với công chúa.
Những tưởng Jessica sẽ rơi vào tâm trạng phân vân không biết làm gì khi sau lưng là người thân trước mắt là bạn bè...
Ai dè..một cái vẫy tay nhẹ nhàng công chúa xách vali cười toe toét bước qua cánh cổng hướng về hai người bạn.
Bỏ lại bà nhũ mẫu già tay vẫn giơ lên cao nhưng "đơ" như trái bơ khi Jessica vô tâm quăng bà qua một bên mà chạy lại với bạn.
-Tình đời bạc bẽo thế đấy! Không lấy chồng là một quyết định sáng suốt!
Nhũ mẫu Nah ai oán một câu rồi lên xe chạy ra bến cảng.
************
Bên trong trường, sau khi mang đồ đạc vào trong phòng. Jessica thích thú lẽo đẽo theo nàng Nấm và Keroro đi "tham quan" trường.
...BÙM...
Một tiếng nổ đinh tai phát ra từ bên trái khiến ba cô nàng giật mình nhìn sang, thấy một đám đông, ba nàng tò mò chạy đến (bản chất nhìu chiện bẩm sinh! ).
Khi đến gần, cố len lách qua đám người (cũng nhìu chiện như mình!^^) ba nàng công chúa nhận ra có một người cao nhòng, ốm tong teo tóc tai dựng đứng trên đỉnh tóc còn có khói bay ra, mặt mũi đen thùi bước ra từ đống đổ nát mà trước đó theo như ba nàng nghĩ là phòng lab.
-Choi Soo Young! Em lại làm nổ phòng lab nữa àh? Aishh! Em muốn làm nổ tung cái trường này luôn sao? Lần này là lần thứ mười lăm rồi đấy! -Junsu : giáo sư Hóa học hộc tốc chạy đến.
-Khà..khà...có gì ghê gớm đâu ạ! Em cũng muốn vậy lắm nhưng mà sợ các giáo sư không có chỗ làm việc thôi...ka ka...
-Em..em còn dám nói vậy nữa à? Tôi sẽ liên lạc với gia đình em bồi thường thiệt hại...mau vào trong xem lại bộ dạng của mình đi..Aishh! Không thể tin được là trong hai khóa học mà em đã làm nổ tung mười lăm cái phòng thí nghiệm của trường rồi! -Junsu vò đầu.
-Vâng...Em sẽ vâng lời giáo sư..nhưng trước khi đi, em cũng xin đính chính với giáo sư rằng..em đã làm nổ mười chín phòng lab và hai phòng học rồi chứ không phải là mười lăm đâu...Giaó sư lẩm cẩm rồi!!! Heheheeh -Soo Young nói xong co giò vọt lẹ trước khi lãnh chiếc dép của Junsu.
-Đi thôi còn chuyện gì để xem nữa đâu! -Tiffany kéo tay Jessica và Seo Huyn ra khỏi đám đông.
-Đây có phải là WANGUI mà tớ nghe nói không vậy? Tớ nghĩ là không khí trong trường sẽ nặng nề lắm chứ? -công chúa ngạc nhiên từ nãy đến giờ.
-Sai lầm rồi bạn hiền ơi. Từ khi hai bọn tớ đến đây thì nhận ra không khí ở trong đây còn vui vẻ, thoải mái hơn ở ngoài nữa. Ngày nào cũng có chuyện vui để xem, đám học sinh trong trường này toàn ăn rồi phá không àh!!! hehe! -Fany cười tươi hơn hớn.
-Chưa chắc đâu! Bởi vì chưa bước vào học chính thức đấy! Hôm nay là ngày cuối cùng chúng ta được tự do rồi! Ngày mai là lễ khai giảng, vào học chính thức rồi các cậu sẽ biết! -Từ phía sau một cậu ấm bước đến chìa tay ra phía trước.
-Chào các cậu! Các cậu là "Three Princess" nổi tiếng đúng không? Mình là Lee Hong Ki, trưởng lớp S1 mà các cậu sẽ học. Trường chúng ta có ba cấp bậc, lớp S chuyên về những học sinh bất trị -như mình và các cậu...lớp H những học sinh còn "đào tạo" được ... và lớp K...gồm những đứa quậy ở mức bình thường! Chúng ta là những con người VIP nên sẽ học S1..
Sau màn thao thao bất tuyệt, Hong Ki chìa tay bắt tay ba cô nhóc quậy phá.
Ba nàng nãy giờ cũng thấy thích thú với sự hòa đồng, tự nhiên và nét trẻ con của người đối diện.
-Cậu làm gì mà được làm trưởng lớp vậy? Chắc quậy lắm hả ? -Sica tò mò.
-Àh..hề..hề..không quậy gì lắm...chỉ là ...tớ bán ba hòn đảo của gia đình sau khi thua bạc ở Los Angeles thôi mà! -Hong Ki gãi gãi đầu.
-WHAT??? -Ba công chúa hét lên.
-Ba hòn đảo..ôi trời..nếu là tớ thì appa với omma đã cạo đầu tớ luôn rồi! Đúng là lớp trưởng! -Tiffany cười toe, dùng ngón tay chọt chọt vào làn da trên má mềm mại như con gái của Hong Ki.
-Sica unnie! Sica unnie~~ Chị làm sao vậy? -Seo lo lắng nhìn Sica đang dán mắt vào ba người đi song song trên hành lang giáo viên.
-Jessi! Jessi! Cậu bị bệnh hả? -Tiff cũng lo lắng.
Bỗng cả ba nhận ra bạn mình đang bị gì bèn đồng loạt quay nhìn...
-Nhìn gì vậy? À là "Tam đa " hở? -Hong Ki cười cười.
-"Tam đa" ? -công chúa nãy giờ lo nhìn ngắm ba người à không thật ra chỉ lo ngắm cô gái có vẻ đẹp kiêu ngạo, trí thức với cặp kính, nước da trắng, đôi chân dài sát thủ dưới cái quần Jeans bó sát và áo sơ mi sọc ca rô bên ngoài áo thun nâu ôm bên trong. Cả người cô gái, từ cái dáng vẻ bước đi, cách hất tóc cho đến gương mặt lạnh giá đều thu hút Sica như có nam châm làm cô không rời mắt ra được.
Giờ thì ba người đã vào phòng giáo viên, công chúa sực tỉnh và hỏi ngay.
-Ừh..đó là ba quản sinh cai quản ba khu vực.."Tam đa" là viết tắt của đặc điểm của họ. Người thấp thấp trắng trẻo đó là "Đa nghi", người cao mà mặt mày tươi tắn đó là "Đa kute" (kute đọc là ' kiu' nha mấy rds!!) và người lạnh lùng còn lại là "Đa cold". Nãy giờ chắc cậu chú ý đến "đa cold" nhỉ?
-Ơh..sao cậu biết? -công chúa đỏ mặt.
-Thì tất nhiên, ngoại hình sexy, gương mặt xinh đẹp vậy thì ai mà không ngưỡng mộ. Cô ấy là thần tượng của phái nam trong trường mình đấy! "đa nghi" là Kim Tae Yeon, "đa kute" là Im Yoona còn người lạnh lạnh kia là Black Pearl nhưng toàn trường thường gọi là Miss Kwon, còn tên thật của cô ấy thì...bọn tớ không dám nói mà cũng đâu biết chắc đâu mà nói! -Hong Ki nói xong thì kéo tay cả đám đi cùng mình.
-Đi ăn tối thôi! Luật trong trường này là nếu đến trễsẽ phải nhịn ăn đấy!
Ba nhóc lẽo đẽo theo sau Hong Ki, Tiff và Seo thì thích thú trước những câu chuyện của cậu bạn lớp trưởng, riêng công chúa lại tràn ngập suy nghĩ về con người xinh đẹp nhưng vô cùng lạnh lùng đó. Chẳng mấy chốc nhà ăn hiện ra..đúng hơn nó là một cái nhà hàng sang trọng (mọi chi phí ăn uống được tính trong học phí và gia đình đều chi trả hết! )..tại đây, Jessica và nhóm bạn của mình kết thúc một ngày dài mệt mỏi, để chuẩn bị cho buổi khai giảng ngày mai..
----TBC---
P/S: Nếu thấy được thì comt cho au biết mà viết tiếp...ko thì au ngừng ỡ đây luôn...Thanksss!!! Tại ko có time nhìu ý mà!!!
Chap 4:
...Ring....Ring...Ring....
Jessica với tay tắt đồng hồ rồi kéo chăn phủ qua đầu ngủ tiếp.
...Ring....Ring...Ring....
-Aish! Cái đồng hồ chết tiệt!
...RẦM...Cái đồng hồ đã yên vị dưới sàn, công chúa lại chìm vào giấc ngủ.
-----------o0o----------
Thời gian trôi qua....
*...Mr. Taxi Taxi Taxi I'm going quickly quickly quickly. At this speed no one can catch me...*
-Aish! Bực bội quá, sao mấy người thích phá giấc ngủ của người khác quá vậy nhỉ? -Jessica bực tức bật dậy vớ tay lấy cái điện thoại áp vào tai.
-Jessi hả? Cậu đang ở đâu vậy? Buổi lễ sắp bắt đầu rồi, đừng nói là vẫn còn đang nằm trên giường đó nha! -giọng Fany lo lắng.
-Ơ..Đâu..đâu có đâu...đang sửa soạn quần áo..tới liền nè! Thôi cúp máy nha! -Sica hoảng hồn nhớ ra sáng nay là lễ khai giảng chỉ còn mười phút nữa mà giờ này công chúa nhà ta lại trong tình trạng như thế này...
Luống cuống lao xuống giường vọt vào nhà tắm làm vệ sinh cá nhân thật nhanh.
- - - - - - - - -
-AH~~~ Mình phải đi đường nào đây trời? Cái trường quái gì mà rộng như thế này, chỉ tìm đường ra khỏi kí túc xá thôi mà cũng không tìm ra nữa...Chết tiệt..đã thế mình lại còn quên mang theo bản đồ..điện thoại lại để quên trong phòng..Jessica ah~~~ Hôm nay là ngày gì mà xui xẻo thế hử???
Công chúa vừa dò dẫm vừa lầm bầm tự trách mình, đang vừa đi vừa lảm nhảm thì...
-Là con...Thưa Hoàng thượng có chuyện gì không ạ?
Một giọng nói trầm tĩnh nhưng chứa đầy băng giá lọt vào tai Sica làm cô nàng tò mò tiến lại gần hơn hướng phát ra âm thanh lạ.
-Xin thứ lỗi! Con vẫn chưa chuẩn bị tinh thần đâu ạ! Mong hoàng thất lượng thứ cho con! Con hứa đến khi sẵn sàng con sẽ trở về ngay! Bây giờ! Xin phép Hoàng thượng con phải tham gia vào lễ khai giảng của trường!
Jessica nép mình phóng tầm nhìn qua khe tường và nhìn thấy một cô gái đang nói chuyện điện thoại với cách dùng từ rất lạ nhưng cô nhanh chóng nhận ra người đó là ai.
-Miss Kwon!
Jessica ngạc nhiên thốt lên làm cho cô gái kia quay mặt lại nhìn người vừa gọi mình.
Sững người trong giây lát, Miss Kwon tiến lại gần cô học trò trước mặt.
-Bây giờ là mấy giờ rồi?Tại sao cô còn đứng ở đây hả?
Công chúa rùng mình khi cảm nhận hơi lạnh từ người đối diện đi kèm với ánh mắt vô cảm.
-Tôi..tôi...không biết đường ra khỏi kí túc xá..-ngập ngừng.
-Đi theo tôi! -Miss Kwon lạnh lùng ra lệnh rồi quay người bước đi mặc cho cô nhóc nhỏ con lạch bạch chạy theo sau.
Trên đường đi
-Chào cô! Tôi là Jessica Jung, là học sinh mới chuyển trường. Còn cô chắc là Black Pearl? -công chúa kiếm chuyện nói nhằm phá tan không khí im lặng khó chịu.
-...
-Uả sao cô lại ở Kí túc xá của học sinh? Chẳng phải kí túc xá của giáo viên ở nơi khác sao?
-...
-Yah! Cô có nghe tôi nói gì không? -Sica bắt đầu bực tức khi từ nãy đến giờ phải "độc thoại nội tâm".
-...
-YAH!!! MISS KWON!!! -công chúa quát lên.
-Im lặng hoặc là tự mình tìm đường đến buổi lễ.
-...
"Hừ! Đồ con sò, nếu không vì tìm đường ra khỏi đây tôi đã cho cô một trận rồi. Cô nghĩ mình là ai mà dám tỏ thái độ ấy với tôi hả? Chắc cô chưa biết tiếng Jessica Jung này rồi chứ gì? Cứ đợi mà xem! Tôi sẽ cho cô biết tay, nhìn cô cũng trạc tuổi tôi mà dám lên mặt à? "-công chúa tức tối nghĩ.
***********
Sau một hồi đi lòng vòng cuối cùng cũng đến sân lễ.
Jessica nhanh chóng chạy đến nhập vào chỗ Tiffany và SeoHuyn đang đứng.
-Yah! Sao giờ này mới tới? -nàng Nấm "quạt" ngay.
-Đi lạc.
-Sao đi lạc? - cau mày.
-Tại không biết đường.
-Sao không biết đường? -khoanh tay nhìn công chúa chằm chằm.
-Không có bản đồ.
-Sao không có bản đồ?-Nhăn mặt.
-THÔI NHÉ! CẬU LÀM GÌ HỎI TỚ CÁI KIỂU ĐÓ HẢ? TỐI QUA CẬU CÓ ĐƯA CHO TỚ CÁI BẢN ĐỒ NÀO ĐÂU MÀ CÓ. -Jess bùng nổ trước cái thái độ khó chịu của Nấm.
-Suỵt! Sica unnie nhỏ tiếng thôi, chúng ta đang gây chú ý kìa! -Seo Huyn quay sang nói nhỏ.
Jess và Tiff quay sang thì nhận ra mọi người đang đổ dồn ánh mắt tò mò vào hai người.
-Xin lỗi! Chúng tôi không có gì đâu ạ! Mọi người cứ tiếp tục đi! -Fany quá mắc cỡ xin lỗi rồi cúi gằm mặt.
Bên trên, sau lời chào mừng các học sinh cũ trở lại trường, những học sinh mới đến trường của Hiệu Trưởng Lee Hyori thì đến phần giới thiệu thành phần giáo viên trong trường.
Lần lượt từng giáo viên phụ trách từng môn được xướng tên. Cuối cùng, màn giới thiệu được mọi người ngóng chờ nhất cũng đến.
-Yo! Yo! Chào các bạn! Chắc các bạn học cũng biết chúng tôi rồi nhỉ? Tôi là...
-IM YOONA ~ -Đám đông hét vang.
Yoona cười tươi chỉ sang người đứng cạnh.
-KIM TAE YEON~ -Đám đông lại hô to.
Tae Yeon mỉm cười vẫy tay chào.
-Còn đây là...
-BLACK PEARL~
-MISS KWON~
Đám nhóc ồn ào hơn bao giờ hết, Tiffany và SeoHuyn cũng vui vẻ la theo mọi người. Trừ..
-Hứ! Cái con người gì mà lạnh lùng khó ưa. Nhìn cái bản mặt kênh kênh khó chịu thấy ghét. Rồi cô sẽ biết tay tôi, Miss kwon àh~~ -Jess tức giận khi nhớ lại mình bị khinh thường như thế nào.
-Chuyện gì vậy unnie? -Seo quan tâm.
-Có gì đâu, chẳng qua là...à mà thôi chuyện vặt vãnh ấy mà. Chúng ta vào lớp thôi! -Jessica kéo tay hai người bạn bước vào lớp có bản tên S1.
__________________
Khi "Tam công chúa" bước vào lớp thì sững lại khi nhìn thấy quang cảnh trước mắt.
Không phải là hình ảnh các học sinh ngoan ngoãn ngồi đặt tay lên bàn học.
Không phải là hình ảnh những học sinh cắm mắt vào sách vở.
Cũng không phải là bầu không khí yên tĩnh, nghiêm túc như bao lớp học khác.
...MÀ..
Chính xác Jessica cũng không biết gọi cái đám lố nhố hú hét um sùm trước mắt là gì.
Tiffany há hốc mồm nhìn máy bay giấy lượn vèo vèo trên đầu.
Seo Huyn ngạc nhiên nhìn dãy laptop, PS,Ipad, Ipop, MP4,.. đang hoạt động hết công suất trên bàn học.
Và cả ba nàng công chúa đều không biết nói gì với cảnh tượng trước mắt, có thể gọi là cái chợ chăng? ..Không ..là cái nhà trẻ -với những đứa trẻ to xác thì đúng hơn.
Cả lớp chợt im lặng đổ dồn ánh nhìn về hướng ba người mới trừ Hong Ki đang lon ton chạy đến.
-Giới thiệu với mọi người, đây là Jessica, Tiffany và SeoHuyn sẽ là ba thành viên mới của lớp chúng ta! -Hong Ki phấn khích vỗ tay.
Bên dưới vang lên tiếng vỗ tay lác đác.
Jessica khá ngạc nhiên trước sự thiếu thiện chí của đám nhóc ngồi dưới.
Chợt...Đám "tiểu yêu" rẽ sang hai bên, từ giữa có ba người khoanh tay bước tới. Một người cao nhòng đi giữa hai người có chiều cao khá khiêm tốn.
Chap 5:
Với vẻ mặt hình sự không biểu lộ cảm xúc, cô gái cao cao hếch mặt nhìn 3 nàng.
-Chào! Các cậu là học sinh mới sao? À! Nhớ rồi, ba cậu là "tam công chúa"lừng lẫy ở Mỹ đúng không? Tớ đã nghe nhiều "chiến tích" của các cậu và tớ tự hỏi rằng các cậu có muốn gia nhập vào "PVGirls" không?
-PVGirls là gì? -Jessica tròn mắt.
-PVGirls là viết tắt của "Power - Victory - Girls - Những cô gái nắm giữ Quyền năng chiến thắng ". Bọn tớ là "đầu sỏ" của 20 tổ chức quậy phá trong WANGUI này. Mỗi một học sinh trong trường đều là thành viên của một trong số 20 băng nhóm đó. Và bọn tớ là chỉ huy! Tớ là Sunny! -Sunny cười toe, ngẩng cao mặt.
-Nói rõ hơn đi! -Tiffany đề nghị.
-Aishh! Là thế này, "PVGirls" gồm 3 bọn tớ: Soo Young , Sunny và tớ là Hyo Yeon. Toàn trường ta có 20 băng nhóm khác nhau, với số lượng thành viên khác nhau, tên gọi khác nhau, người đứng đầu khác nhau NHƯNG lại có cùng chung mục tiêu tồn tại; đó là quậy phá và chống lại cách quản lí tù túng ở đây. 20 nhóm đó đều dưới quyền ba chúng tớ. Nói cách khác tụi này là thủ lĩnh cầm đầu 20 băng nhóm đó. Hiểu chưa? -Hyo Yeon nhướng mày hỏi.
-HIỂU! -Ba nàng đồng thanh.
- Thực sự thì các cậu đã đủ tư cách để vào nhóm nhưng còn bản lĩnh thì....Các cậu phải chứng tỏ bản lĩnh của mình có xứng để vào nhóm không Nói cho các cậu biết, may mắn lắm mới được gia nhập nhóm của tụi này đấy! .-Soo Young tựa người vào bàn cười mỉm.
-Bọn tớ phải làm gì? -Jessica dò hỏi.
-Làm bất cứ trò nghịch phá nào để "được mời" lên phòng hiệu trưởng rồi nhận một phếch đỏ vào bản sơ yếu lí lịch. Vậy là xong! -Sun phẩy tay.
-Chuyện nhỏ! -Seo Huyn cười khẩy.
-Không nhỏ đâu cô bé, 1 cái phếch đỏ tương đương với việc phải ở lại đây thêm 6 tháng nữa, dù cho thời hạn đăng kí ở lại đây đã chấm dứt .-Hyo cảnh báo.
-Có gì đâu, bọn tớ cũng dần thích ở đây rồi đấy! -Tiff cười ranh ma.
-Nhưng các cậu sẽ không thích việc bị trực tiếp quản lí bởi 3 Miss quản sinh của chúng ta đâu. Họ chính là "Tam đa" . Bởi vì khi bị phếch đỏ cũng đồng nghĩa với việc các cậu bị trực tiếp theo sát bởi ba quản sinh -"ác thần" của WANGUI trong suốt 3 tháng. Suy nghĩ cho kĩ đi! -Soo Young nhếch mép, quay lưng về chỗ ngồi.
-Tụi này sẽ làm được!- Ba cô nhóc đặt tay lên tay nhau hét to.
-Tốt! Vậy giờ tớ cho vài đứa thuộc hạ ra tìm cách ngăn cản giáo sư Toán sắp vào. Giờ là 8:35am. Ba cậu có 15 phút để chuẩn bị kế hoạch! -Sunny nhìn xuống cái đồng hồ Chopard Happy Diamond dây da trắng đính kim cương rồi hất đầu ra lệnh cho vài tên trong lớp đứng dậy ra ngoài.
Sau khi cánh cửa lớp kéo lại. Ba cô nhóc chụm đầu bàn bạc.
-Chị sẽ làm thế này..còn em sẽ làm vầy....-Sica xì xầm vào tai Seo.
-Vậy để tớ đối phó với giáo viên Quốc Ngữ, tớ nghĩ môn Toán để hai nhóc xử lí là được rồi! -Nàng Nấm nói xong chạy ra khỏi lớp.
************************
...Mười lăm phút sau...Giaó sư Han bước vào lớp. (ông này bị đuổi bên Soshi nên chạy qua đây!Chi tiết liện hệ fic : J or J !!! =]]).
Kéo cánh cửa bước vào, chầm chậm tiến lại bàn giáo viên ngồi xuống.
-Aigoo~ Sao nóng thế này,các em không mở máy điều hòa sao? -vừa nói vừa phẩy phẩy tay.
-Bọn em không nóng -Jessica đứng dậy trả lời thay Hong Ki.
-Nhưng tôi nóng. Em nào mở máy điều hòa giúp tôi! -Giaó sư Han nóng quá không chịu nổi.
-Vâng..vậy em mở giúp thầy. Có gì thầy không được trách em đấy nhá. -Sica quay đi nở nụ cười gian tà.
...Cạch...Tút..Tút...
Công chúa nhấn vào phím Power của remote rồi chạy ùa xuống bàn của mình kéo cặp che đầu. Đám "tiểu yêu " còn lại cũng làm theo chỉ có giáo sư Han là ngạc nhiên không hiểu...
...Roạt..Roạt...Ào...Aò....
-Ách...chỳ...Ách...chỳ....
Tiếng hắt hơi của giáo sư Han vang lên trong màn bụi phấn mịt mù bay lả tả từ khe tỏa nhiệt của máy điều hòa nằm cạnh bàn giáo viên.
-Các em...ách chỳ....các em...bày trò gì vậy hả? ..ách chỳ....
Giữa đám bụi bít bùng bắt buộc thầy Han phải ôm cặp chạy ra ngoài trong tràng cười không ngớt của đám học trò quỷ.
Nửa giờ sau, thầy Han trở vào lớp khi nhận thấy "tình hình chiến sự" dần ổn.
-Ai? Ai bày trò này hả? -thầy Han vừa thẹn vừa tức giận vì bị chơi khăm.
Im lặng
-Dám làm thì dám chịu, ai làm mau đứng dậy cho tôi! -Quát lớn.
-Thưa thầy! -công chúa kéo ghế đứng dậy, cả lớp hồi hộp nhìn xem học sinh mới sẽ giở trò gì nữa.
-Là em sao? Ngoại hình cũng xinh xắn vậy sao nghịch như quỷ vậy hả? -cao giọng.
-Ủa? Thầy nói gì vậy? Em có nhận là em làm đâu ạ? -công chúa vờ ngơ ngác.
-Vậy...vậy..em đứng dậy chi? -thầy Han trố mắt.
-Tại..ngồi lâu ê mông nên..đứng dậy cho bớt ê thôi mà.
Cả lớp cười nghiêng ngửa, Thầy Han thì quê độ tức tối nhưng không biết nói gì nữa vì biết càng nói thì bất lợi càng rơi về phía mình. Ông tin chắc trò "bụi tuyết" này là của cô học trò nghịch ngợm đang đứng kia.
Lúc lắc đầu quay lên bục giảng, Sica quay ra sau high five với hai nhóc bạn của mình,rồi quay sang nháy mắt với Sunny. Cô nhóc nhỏ này cũng đang chìa ngón tai cái về phía Sica kèm cái nháy mắt.
-Chúng ta bắt đầu bài học thôi! Tôi sẽ chép đề còn các em thì ghi vào tập nhé!
Thầy Han lui cui chép đề lên bảng.
...Véo...Bộp....
Một viên giấy bay vèo từ dưới lên bảng. Thầy Han dừng viết quay xuống nhìn thì thấy tất cả đều đang chăm chú chép bài. Buông tiếng thở dài quay lại với đề toán còn dang dở.
....Véo...Bộp...
Viên giấy thứ hai được quăng trúng lưng thầy, lần này không nhịn được nữa, thầy Han dừng tay quay người nhìn cả lớp.
-Ai? Ai chọi giấy lên đây? -lượm hai viên giấy đưa cao ngang tầm mắt đám học sinh bên dưới.
Nhưng sự tức giận của thầy lại rơi tỏm vào không khí khi nhìn gương mặt của hai mươi học sinh đều thánh thiện hiền lành như nhau. Thở hắt ra, thầy lại cắm mắt vào đề toán trên bảng.
....Véo...Bộp..bộp..bộp...
Một màn mưa giấy bay vèo vèo lên trên trúng vào đầu, gáy,...khiến thầy Han bùng nổ thực sự.
-Em nào ném giấy hả? Hết trò nghịch phá rồi sao? -nghiến răng kèn kẹt.
Thất bại lần nữa, "thầy giáo đáng thương" đành bó tay trước mức độ nghịch ngợm của đám nhóc nhà giàu này. Đề toán đang chép lại trở thành mục tiêu chính.
Bên dưới nhóc Sèo cười khúc khích vì trò nghịch của mình đã thành công mĩ mãn.
___________
-Phù! Xong, các em chép xong rồi chú ý đọc kĩ đề bài nhé! -Sau khi vừa hồi hộp lo sợ bị ném giấy vừa chép đề thì cuối cùng mọi chuyện đã xong.
Thầy Han khoan khoái chắp tay sau lưng đi lên đi xuống các dãy bàn học.
-Híc..híc..hé hé hé..
-Ha..ha..ha ha...
-Khịt...khịt...
-Khục..khục...hà..hà hà...
Tiếng đám học sinh cười rúc rích vang lên khi thầy Han đánh một vòng sang dãy bàn thứ ba làm cho thầy chột dạ.
-Chuyện gì? Sao ồn ào vậy hả? -thầy Han dừng lại, quay người nhìn chằm chằm vào những gương mặt đang cố nén cười.
Im lặng
Thầy Han an tâm, lại quay lưng đi tiếp, tràng cười lại vỡ òa.
-CHUYỆN QUÁI GÌ ĐANG XẢY RA VẬY? -quá sức tức giận thầy giáo đáng kính bỏ qua cái danh vị cao quý của mình mà trợn trừng mắt.
-Hị...hị..hị...Thầy ơi...em không biết là...thầy....thầy....từng tuổi này mà bị vợ bỏ....
-Hố..hố...hố...đã thế...hé hé hé...gần 50 tuổi mà thầy..còn tìm bạn...gái sao? ..
-HAHAHAHAHA
Đám học trò cười to càng làm thầy Han xanh mặt, trán lấm tấm mồ hôi thầy lo lắng đưa tay ra sau lưng và chạm vào một tờ giấy.
Giật mạnh tờ giấy ra khỏi lưng và đọc với mồ hôi chảy như suối...mặt thầy sa sầm khi biết được thứ đang được ghi trên mảnh giấy.
" Tôi là Han Chae Sok, năm nay tròn 50 cái xuân xanh. Người phụ nữ mà tôi yêu thương suốt đời vừa bỏ rơi tôi vì chê tôi già quá..
Hiện tôi đang cô đơn, cần tìm bạn gái để tâm sự trong lúc chờ vợ tôi trở về.."
Ngoài cái dòng chữ xuyên tạc kia, ác đạn hơn là hình ảnh biếm họa một lão già trên đầu có vài cọng tóc, mặt mày nhăn nheo răng rụng còn có...3 cái..bên dưới còn ghi : "Chân dung tự họa của Han Chae Sok".
Đám "quỷ con"càng cười to hơn khi nhìn thấy gương mặt "đa sắc màu" của thầy giáo mình.
-AI? AI VIẾT CÁI NÀY? -giận đến đỏ mặt.
Im lặng
-Nếu không đứng dậy nhận lỗi thì cả lớp tiết này phải chạy vòng quanh khuôn viên trường!
-HẢ?
Cả lớp hét toáng lên trước hình phạt dã man của Chae Sok. Khuôn viên trường WANGUI -đồng nghĩa là gần 1/3 diện tích đảo???
-Là em làm. Xin lỗi thầy, em chỉ lỡ dại lần đầu thôi. Mong thầy niệm tình bỏ qua cho em. Em hứa sẽ không bày trò chọc phá thầy nữa. Em xin lỗi! -Seo Huyn đứng dậy nhận lỗi, suy cho cùng thì muốn chứng tỏ bản lĩnh của bản thân không có nghĩa là kéo người khác chết chung với mình.
Han Chae Sok nhìn cô học trò với gương mặt thánh thiện (vâng vì thế nên biết bao nhiêu người bị lừa đấy ạ! ^^) không nỡ trách móc đành miễn cưỡng bỏ qua.
-Thôi được rồi. Chúng ta học tiếp thôi! Các em có gì không hiểu thì hỏi tôi.
-Thưa thầy, em có việc muốn hỏi. -Sica giơ tay.
-Em hỏi đi! -thầy Han vui mừng trước sự chăm chỉ của đám nhóc này.
-Dạ..thầy hứa phải trả lời thật nha!
-Ừh..Em hỏi đi.
- Em bây giờ 22 tuổi. Vậy thầy trả lời coi chừng nào em mới ..có chồng?
...Rầm...
Nghe xong câu hỏi của công chúa, choáng váng, chới với thầy Han bật ngửa ra sau, hai chân chổng lên trời trong tràng cười ngất ngưỡng của đám nhóc.
-Thầy ơi! Thầy sao vậy? Em hỏi thiệt mà! -Vẻ mặt bình thản của Sica càng làm cho bọn nhóc cười nhiều hơn.
Sau màn bất tỉnh -bất đắc dĩ, thầy giáo đáng kính lồm cồm bò dậy quát vào mặt cô học trò ranh ma luôn làm thầy điêu đứng.
-Em đang nói nhảm gì đó? Cái tôi nói là thắc mắc về đề toán kìa. Còn vấn đề chồng con của em làm sao tôi biết được!
-Ơh..Vậy mà thầy nói cái gì cũng biết làm em tưởng..thầy biết cái đó chứ! -Sica vờ gãi gãi đầu làm vẻ mặt ngây thơ vô (số ) tội.
-Em ngồi xuống..không được hỏi lung tung nữa. Từ giờ nếu ai có những câu hỏi vớ vẩn thì tôi sẽ cho lên phòng hiệu trưởng ngay. Nghe rõ chưa? -Gằng giọng.
-RÕ! -Lớp đồng thanh.
-Thầy, em có thắc mắc! -Sèo giơ tay
-Thắc mắc gì đấy? Ngoại trừ toán học ra thì những thắc mắc nhảm nhí khác đều không được hỏi tôi! -Thầy Han nói với giọng đề phòng.
-Vâng ạ. Đây là một câu hỏi về đáp số của một bài toán chia. Thầy chắc chắn sẽ có câu trả lời chứ?
-Tất nhiên. Gì chứ đố Toán với tôi sao? Em đùa à? -cười khẩy.
-Vậy nếu không giải được thì thầy phải làm theo ý em đấy nhé! -Seo nháy mắt.
-Được. Em hỏi đi!
-0:0 bằng bao nhiêu?
-Ơh....
-Thấy chưa? Em nói mà, thầy lo làm theo yêu cầu của em đi! -nhóc Sèo nhếch môi.
-Từ... từ...0:0 = 0.
-Sai.
-Chứ bằng bao nhiêu? Em nên nhớ bất kì số nào chia hay nhân cho 0 cũng bằng 0. Em dốt Toán vậy sao? -giọng mỉa mai.
-0:0 =1. Đó là đáp án chính xác.
-Tại sao? -hơi ngập ngừng.
-Vì hai số giống nhau chia cho nhau ra 1 mà. Thầy không thấy 2:2, 3:3, 4:4 cũng đều bằng 1 sao?
-Ơh..-Chae Sok đơ tập hai trước lí lẽ của Seo Huyn.
-Thầy thua rồi, giờ thì làm theo yêu cầu của em. Em muốn thầy phải làm con vịt chạy xung quanh lớp học. Bắt đầu đi! -vẻ mặt nàng công chúa Seo Huyn vô cùng gian ác.
Có chơi có chịu, thua thì phải thi hành hình phạt. Thầy giáo đáng kính vứt bỏ hình tượng của mình mà làm con vịt kêu " Quạt...quạt..." vòng quanh lớp. Chưa hết đám nhóc còn tranh thủ dùng điện thoại đắt tiền quay lại rồi post thẳng lên Internet.
-Xong rồi! Xí nữa thầy về cứ lên Youtube tìm từ khóa 'Chae Sok duck' thì nó sẽ hiện ra nhiều kết quả lắm. -Sèo cười toe.
-Gì hả? Các em dám làm vậy à? -Thầy Han sững sờ trước thông tin vừa nhận được.
Còn đâu danh giá của giáo sư tốt ngiệp đại hoc Harvard...Còn đâu thầy giáo đáng kính của WANGUI...tất cả chỉ tại thói háo thắng của ông...
-À mà nhân tiện em nói giáo sư nghe, thật ra câu trả lời của giáo sư không sai đâu. 0:0 no không có kết quả. Thành ra bằng 0 là đúng rồi! Hehe tại thầy không tin vào quan điểm của mình thôi! -Jessica bồi thêm câu khiến thầy Han quá shock chỉ còn biết quát lớn.
-Seo Joo Huyn em lên phòng Hiệu trưởng ngay!
Seo Huyn tươi cười vẫy tay chào mọi người rồi bước đi giống như ngôi sao bước lên nhận giải Oscar vậy.
"Haizzz! Vậy là Seo Huyn trót lọt rồi, giờ thì tới mình. "- công chúa ngẫm nghĩ.
-Thầy ơi! Sao thầy không ngồi xuống cho đỡ mỏi chân. -Sica kéo Chae Sok ngồi vào bàn giáo viên.
------------------------
Chap 6:
Buổi học trôi qua trong yên bình...
.....Kính..Koong...Kính...Koong...Chuông báo hết giờ vang lên...
Thầy Han thu xếp tập sách cho vào cặp táp, hai tay chống lên bàn lấy thế bật dậy.
....XOẠCH...
Một tiếng động lạnh lùng phát ra từ phía....sau quần thầy....
Đám học trò ngưng việc sắp xếp đồ đạc quay về phía tiếng động phát ra và nhìn thấy cái gì đó trắng trắng..hồng hồng ...
-HAHAHAHAHAH~~~
-HEHEHEHEHE~~~
-HÔHÔHÔHÔ~~~
Han Chae Sok giậm tím mặt nhìn bọn học trò cười lăn lộn trên sàn phòng học mà cảm thấy núi lửa bùng nổ trong người.
-JESSICA JUNG~~ Em mau lên phòng hiệu trưởng!!! Ngay bây giờ!!!
Giống như ngôi sao Seo Huyn, "Nữ tài tử" Jessica cũng vui mừng hớn hở bắt tay các bạn học xung quanh mình như những ngôi sao bắt tay chúc mừng với các đồng nghiệp khi tên mình được xướng lên trong lễ trao giải.
-Bye Fany! Tớ đi trước nha!! Hẹn gặp lại cậu sau! -công chúa cười hí hửng bước ra cửa.
-Ừhm..chờ tớ..tớ cũng sẽ đến mau thôi mà! -Tiff nháy mắt ra hiệu.
"Quái lạ. tụi nhóc này điên sao mà bị phạt lại mừng như vậy chứ? " -' nạn nhân' suy nghĩ trogn khi đưa cặp táp che sau lưng bước ra khỏi lớp trong tràng cười chế giểu không ngớt của tập thể S1.
********************
Hết giờ Toán là giờ Quốc Ngữ, và đây là "thời đại của Tiffany".
...XOẠCH....ÀO...ÀO...
Cánh cửa kéo ra, cô giáo Quốc Ngữ bước vào và lập tức lãnh ngay xô nước từ trên trời xuống làm ướt nhẹp hết bộ đồ mới cáu cạnh mà cô mới "sắm".
Chưa hoàn hồn sau cú được mời "uống nước" miễn phí thì phòng học S1 như nổ tung bởi tiếng hét kinh hãi của cô sau khi nhận ra thứ nước thum thủm dính nhớp nhúa khắp người mình và những vật thể lạ lềnh bềnh trên nước là gì ...
Dĩ nhiên, nối gót hai người bạn nổi tiếng của mình, Diva Tiffany cũng vô cùng hạnh phúc khi tên mình được xướng lên.
Thậm chí nàng Nấm nhà ta còn "làm quá" hơn khi đứng dậy ôm chầm lấy những người bạn xung quanh, liên tục cám ơn "lời chúc mừng" của đám nhóc tiểu yêu rồi trước khi ra khỏi cửa còn quay người tặng một cái "mi gió" cho "khán giả" trong ánh mắt rực lữa thiêu đốt của cô giáo Quốc Ngữ.
************
Phòng Hiệu Trưởng...
-Wow!!! Fany unnie ah~~ Sao unnie lên đây nhanh quá vậy? Lập kỉ lục luôn đó!
Tiffany cười tít mắt trước ánh nhìn thán phục của nhóc em.
-Chuyện! Fany mà!! -"Phỗng" mũi.
-Yah! Cậu tài thật! Lên nhanh còn hơn tớ nữa, tớ cứ nghĩ rằng phải cả vài giờ nữa mới gặp cậu chứ! -Sica đưa ngón cái khen ngợi.
-Chuyện! Fany mà lại! -Nàng Nấm lại phởn.
-E HÈM!!!
Giọng khàn khàn vang lên kéo ba cô nhóc khỏi cuộc chuyện trò nhìn về phía cô hiệu trưởng Lee Hyori.
-CHÚNG EM CHÀO CÔ ẠH!!! -Ba nhóc ngoan ngoãn cúi đầu.
-Các em có vẻ vui khi được lên đây gặp tôi quá nhỉ? Tôi đã nghe kể hết mọi việc rồi. Giờ thì ba em ngồi xuống đây nghe tôi hỏi.-HT Lee nghiêm giọng.
Ba nàng công chúa rụt rè ngồi xuống ghế đối diện.
-Tại sao các em lại quậy ngay trong ngày đầu tiên vào trường vậy hả?
-...
-Các em không sợ nội quy của WANGUI sao?
-...
-Hay là trường ta đối xử quá "nhân từ" với các em?
-..Thưa cô! -nàng Jess lên tiếng ý kiến.
-Chuyện gì?
-Dạ...Em định im...mà nghe cô nói câu "nhân từ" em nhịn không được nên phải nói nè. Phải rồi, trường mình "nhân từ" ghê luôn! -Jessica bĩu môi.
-Hà hà...Tôi biết mà...Tôi cũng từng là học trò của trường này nên tôi hiểu tất...
-ƠH...-Ba nhóc ngạc nhiên nhìn cô HT đang cười toe.
-Đang muốn kiếm phếch đỏ chứ gì?
Câu nói của Hyori đánh trúng tim đen của ba nhóc, ba nàng đành gật đầu.
-Har har har! Tôi biết mà. Thế muốn bao nhiêu phếch? -Cô HT vẫn vui vẻ.
-Một...Một là đủ rồi ạ! -Nàng Nấm lắp bắp.
-OK!
Hyori giữ nguyên nụ cười thích thú cầm bút dạ chấm ba chấm đỏ vào ba bảng hồ sơ trước mặt.
-Giờ thì các em chờ ba quản sinh đến rồi nhận hình phat nhá!
-Vâng ạ..-đồng thanh.
Thực sự cả ba nàng công chúa đều thực sự ngạc nhiên trước thái độ của HT mà trong mắt mọi người -là một người xinh đẹp, quyến rũ nhưng cực kì khó tính.
-Cô..cho em hỏi...Sao cô lai có về vui vì chuyện của bọn em vậy? -công chúa rụt rè.
-Hahaha! Có gì đâu mà sợ dữ vậy? Tôi có ăn thịt các em đâu. Nói nhỏ cho các em biết, hồi trẻ tôi cũng từng muốn nhập nhóm "PWLadies" mà vi phạm rất nhiều lỗi! -Cô HT cười xòa.
-PWLadies? -Sèo tròn mắt.
-Ờ là " Power - Win - Ladies : Những quý cô mang quyền lực chiến thắng" ý mà!!! -Hyori xoa đầu ba nhóc.
-Vậy ra...thời trẻ chắc cô cũng...dữ dội lắm hả? -Jessica không còn nghi ngại trước sự thân thiện của HT nữa mà hỏi thẳng/
-Ừhm..Là vậy đó. Thực ra học sinh trong cái trường này chỉ dám quậy phá sau lưng giáo viên. Từ lúc tôi làm HT cho đến giờ chỉ có ba đứa trẻ mà tôi cảm thấy thú vị nhất là : Choi Soo Young, Sunny và Hyo Yeon . Ba đứa nhóc đó đã quậy "banh" cái trường này - nhìn bọn nhóc làm tôi nhớ đến tuổi trẻ của mình và giờ thì có thêm ba em.-HT lại cười.
-Cô nói vậy làm bọn em có cảm tưởng cô già lắm rồi vậy. Hihi! -Tiff mỉm cười.
-Thì tôi già thật mà, tôi đã 32 tuổi rồi đấy! -Hyori tháo mắt kính.
-Vẫn còn trẻ ....
-Xin lỗi chúng tôi đến trễ! -Tiếng nói sắt đá vang lên cắt ngang câu nói chưa thành lời của Jessica kéo ánh nhìn của ba người trong phòng về phía cửa.
-Ah! Các em đến rồi à? Vào đây! Có việc cho ba em rồi đấy! -HT Lee chỉ tay vào phía đối diện ba nàng công chúa.
-Có chuyện gì vậy unnie? -Yoong nhíu mày nhìn ba cô nhóc trước mặt.
-Chơi khăm, đổ nước bẩn vào người giáo viên. 1 phếch đỏ vào sơ yếu lí lịch, tăng sáu tháng ở lại WANGUI và chịu sự quản giáo của các em trong 3 tháng. Giờ thì đến nhận "học trò"cho mình đi! -HT Lee búng lưỡi cái "tók".
Miss Kwon đánh ánh nhìn hời hợt của mình sang cô công chúa tóc vàng, khẽ nghiêng đầu suy nghĩ gì đó, nhưng bất lực vì không thể nhớ ra đã gặp ở đâu . (mới hồi sáng mà quên rầu!!! Đãng trí quá! >.<)
" Lạy trời đừng cho cái con người băng giá đó quản lí con!!! Làm ơn,nếu được con nguyện sẽ bắt Fany ăn kiêng trong một tuần " -công chúa tóc vàng lầm rầm khấn vái. (Trời ạ! Khôn thế là cùng!!!)
-Sắp xếp sao ạ? -Tae Yeon nhìn Hyo Ri.
(Chắc các rds nghĩ rằng Sica với Yul, Fany với Tae, Yoong với Seo phải không?
hehehe nhầm to rầu...Au sẽ không cho các shippers phởn quá lâu đâu!!! ^^).
-Ừhm...Jessica chịu sự quản lí của Tae Yeon, Tiffany do Yoong chỉ dạy còn Seo Huyn thì giao cho Black Pearls. Trước mắt cứ tạm thời sắp xếp vậy đi, có thay đổi gì thì unnie sẽ thông báo cho các em sau..Giờ các em có thể về lớp <nhìn 3 nhóc> Còn "Tam đa" thì ở lại đây chị có việc muốn nhờ!
Sau cái phất tay của HT Lee, ba nhóc nhanh chóng chuồn về lớp. Yoona kéo cửa khóa lại cẩn thận rồi ngồi vào sofa.
Hyori cũng tiến lại ngồi đối diện.
-Yoona, em định chừng nào mới trở về hả? Gần đây cả nhóm đang phải vất vả che giấu cho sự mất tích của em đấy.
-Kệ đi unnie. Em muốn sự tự do ở đây.
Hyori đành lắc đầu thở dài nhìn sang Tae Yeon với vẻ mặt đầy mong đợi.
-Còn Tae Tae nữa! Các anh trai và pa-ma của em vừa liên lạc với unnie xong đấy!
-Vậy unnie nói gì ạ? -Tae bật dậy ngay.
-Thì unnie nói là em vẫn chưa đến đây, có lẽ em sẽ không đến làm việc trong học kì này và nếu em có đến thì...unnie sẽ thông báo cho họ ngay. -Hyori nhăn mặt.
-Hay quá! Cảm ơn unnie, Hyori unnie là số 1!!! -Tae phấn khích quay cuồng.
-Nhưng em không thể nào bỏ nhà đi mãi được...công ty còn nhiều việc lắm, mà..unnie cũng không muốn nói dối hai bác đâu..hay em suy nghĩ kĩ đi..
-Không bao giờ em trở về đó. Trừ khi Yul chịu trở về...thì em sẽ về...-Tae ra điều kiện.
-Em cũng thế! -Yoong cũng gật mạnh đầu.
-Haizzz! Còn em tính sao? -Hyori đưa ánh mắt le lói tia hy vọng mong manh nhìn Miss Kwon.
-Chị nghĩ em sẽ trả lời như thế nào? Có hay không? -Miss Kwon khiến cả căn phòng đông cứng trước giọng nói lạnh tanh của mình.
-...Nhưng cả hoàng thất..cả...thái hậu đều rất lo cho em...họ rất nhớ em...
-Em biết..nhưng em..chưa chuẩn bị tâm lí. -Miss Kwon dịu giọng.
- Là một thành viên trong hoàng thất..chị không thể cứ bênh vực em mãi được...Hoàng hậu vừa khiển trách chị đấy Yul ah~~ -Hyori gục đầu.
-Em xin lỗi! Nhưng...unnie cứ trả lời thực những gì unnie biết...không cần phải bảo vệ em đâu..em không muốn làm ai bị liên lụy cả...Đã quá đủ rồi. Thôi em mệt, về phòng đây!
Nói xong không kịp chờ ai phản ứng Miss Kwon đã đứng dậy bước ra ngoài và khuất nhanh sau cánh cửa bỏ lại ba người trông theo với vẻ mặt đờ đẫng.
-----TBC----
P/S: Thân phận của " Tam đa" đang dần được bật mí. Mọi người đoán được không? Lẽ ra au nên tiết lộ ở các chap sau, nhưng lỡ rồi thì...
Chap sau, au sẽ giải thích thêm về những mối quan hệ gia đình phức tạp trong fic..Mọi người tiếp tục cho ý kiến nha...ko có Comt mới là Au không post nữa đâu....Thanks!!! Good ten!!!
Chap 7:
Ba nàng công chúa sau khi rời khỏi phòng HT thì chạy một mạch về lớp học.
Vừa ló mặt vào thì "Three Princess" như muốn khùng theo đám nhóc đang hú hét chào đón "ba người hùng" trở về bình an.
-Hey! Các cậu khá lắm! Tớ -Choi Soo Young tuyên bố: Kể từ ngày hôm nay , JESSICA - TIFFANY - SEOHUYN CHÍNH THỨC GIA NHẬP "PVGIRLS". Có ai không phục không?
Cả lớp im lặng đồng tình (mà thực ra có cho tiền cũng không dám cãi!^^).
-Mấy đứa đi thông báo cho toàn trường đi! -Sunny ra lệnh cho đám đàn em, lập tức chúng chia nhau chạy khắp trường.
-Giờ chúng ta ra về, tối nay lễ kết nạp sẽ bắt đầu. 8:00pm các cậu tập trung tại vườn sinh vật phía sau khu vực A của chúng ta nhé. Nhớ phải tuyệt đối bí mật! -Hyo nói nhỏ vào tai ba nhóc rồi bỏ đi theo SooSun.
-Họ định làm gì vậy unnie? -Seo tò mò.
-Ai biết đâu. Thôi có gì tối nay cũng biết mà, chúng ta đi ăn tối. Trễ giờ rồi!
Tiffany nói xong kéo tay hai nhóc còn lại đi một mạch đến nhà hàng.
****************
8:00pm....Tại vườn sinh vật.
Trong bụi cây thấp thoáng ba bóng người áo đen - trông hành động lén lút vô cùng gian tà.
-Hey! Ba người làm gì vậy hả? Sao tự nhiên mặc toàn đồ đen mà còn cột thêm cái khăn trên mũi nữa chứ? -Sò từ đằng sau đột nhiên lên tiếng làm ba nàng nhảy dựng.
-SOOYOUNG!!! -đồng thanh.
-Suỵt...Nhỏ tiếng chút coi. Trốn đi chơi mà la làng vầy muốn "lạy ông tui ở bụi này" hở? -Hyo từ sau vừa trờ tới.
-Làm hết hồn!Sao xuất hiện như ma vậy chứ! Đồ quỷ! -công chúa xoa ngực trấn an cái thứ đang nhảy hip hop bên trong mình.
-Đi thôi! -Sunny từ xa vẫy tay với cả nhóm.
-Đi đâu? -Tiffany tròn mắt.
-Đi đến Bar! -Soo nháy mắt tỏ vẻ bí ẩn.
-Ở trong trường mà có Bar nữa á? -Sèo ngạc nhiên.
-Đi đi rồi biết. -Hyo nói câu gọn lỏn rồi chạy tới trước.
---------------------
-Aishh! Cậu đang giỡn mặt với tụi tớ sao SooYoung? Chui xuống cái nắp hầm này á? -Sica bực tức chỉ cái cửa hầm ăn sâu vào lòng đất.
-Unnie nói là đến Bar mà, không lẽ ở dưới này? -nhóc Sèo cũng cáu không kém.
-Đã nói chui xuống thì chui xuống đi. Nói nhiều làm gì!
Soo buông câu gọn lỏn rồi đẩy Sica xuống cửa hang, từng người cũng bước xuống. Sunny là người cuối cùng, trước khi khuất dạng cô nàng còn kịp thò tay kéo nắp hầm che lại con đường bí mật.
Cả nhóm sáu nhóc an tâm nghĩ cuộc bỏ trốn này đã thành công..Nhưng không ngờ những hành động của cả đám đều lọt vào tầm nhìn của một..cơ số người.
-Sao đây? Mình đi theo tụi nhóc luôn chứ? -người lùn lùn quay sang hỏi người cao hơn.
-...
-Unnie! Không đi là không kịp đấy! -người cao khác quay sang giục người cao nhất.
-Cứ từ từ...hãy để buổi lễ kết nạp hoàn tất đã. Chúng ta sẽ gom nguyên "ổ", cứ chờ đấy đám nhóc! -một giọng lạnh lùng rít lên khiến hai người còn lại rùng mình.
- - - - - - - - - - - - - - - -
Dưới đường hầm
-Yeah! Tới rồi!!! -tiếng Sunny reo hò phấn khích chạy nhanh ra phía cửa ra.
Ba nàng cũng nhanh chân chạy theo và rồi há hốc mồm khi nhìn thấy quang cảnh trước mắt.
Một con tàu khổng lồ đang đậu phía xa xa, có hơn trăm người đang đứng thành hàng ngay ngắn trên bãi biển.
Hàng người cúi chào khi nhìn thấy cả bọn đang tiến đến.
-Sao? Chuẩn bị xong hết chưa? -SooYoung nhìn một thuộc hạ dò hỏi.
-Đại tỷ, xong rồi ạ.
-Vậy đám không được đi có làm ầm ĩ gì không? -Hyo tiếp lời
-Không ạ.
-Tốt! Chúng ta đi! -SooYoung đi trước leo lên chiếc thuyền cao tốc rồi vẩy tay cho năm người bạn.
Năm cô gái lập tức chạy đến, sau khi yên vị. Chiếc thuyền nổ máy chạy về hướng chiếc tàu.
-------------
Ba mươi phút sau khi tất cả đều ở trên tàu và con tàu đang chạy.
.....Trên boong trước.....
-Làm ơn khép miệng lại giùm cái. Có cần phải há hốc như vậy không? Ba người là Đại tỷ tương lai của WANGUI đấy, làm ơn giữ hình tượng giùm cái. -Soo Young nhíu mày nhìn "Three Princess".
-Hehe! Mới có vầy mà há hốc vậy, khi nhìn thấy địa điểm chắc các cậu ngất luôn quá! -Sunny lắc đầu phì cười.
-Ủa, chứ đây không phải là nơi tổ chức hả? -công chúa chứng tỏ mức độ "thiếu hiểu biết" của mình.
-Tất nhiên. Đại sự vậy làm sao tổ chức ở đây được, chờ chút đi sắp đến rồi! -Hyo trả lời.
-Đại tỷ Sunny, đã đến cảng rồi ạ.
Tiếng thông báo của một thuộc hạ làm Sunny sực nhớ. Nở nụ cười toe, nhóc lùn kéo tay ba nàng ra gần lang cang tàu chỉ tới phía trước.
-Đó! Thấy đẹp không? Là địa điểm tổ chức đấy!
-WOW!!! FANTASTIC!!! -ba đôi mắt mở to hết cỡ nhìn hòn đảo xinh đẹp sáng rực ánh đèn phía trước.
Tàu cập bến, bỏ mặc đám đàn em xuống tàu. "PVGirls" leo thẳng lên chiếc Mercedes Benz-E Class 7 chỗ màu bạc sang trọng.
-Đến chỗ cũ! -Sunny nghiêm giọng.
"Three Princess" nãy giờ vẫn bỡ ngỡ trước những điều lạ lùng xung quanh.
-Đây...đây...là đâu vậy? -công chúa lắp bắp.
-Đảo PVLand, đây là hòn đảo du lịch do con người xây dựng. Nói cách khác thì nó là hòn đảo nhân tạo. -Hyo giải thích.
-Tại sao lại là PVLand? -Seo Huyn cũng tò mò.
-Hồi nãy chắc các cậu cũng nhìn thấy chữ PVLand đổ bằng cát đỏ ở vùng biển gần sát bờ mà. Đó là dấu ấn khẳng định hòn đảo này của "PVGirls". -Sunny xé bịch snack chìa cho Soo Young - Ăn không Soo?
Soo Young lắc đầu từ chối.
-Cậu biết tớ không thích ăn vặt mà.
-Ơ vậy hòn đảo này của các unnie hả? Các unnie chắc tốn nhiều tiền xây dựng nó lắm ha.
-Kaka! Hòn đảo này do nhà Hyo xây đó. À quên chưa giới thiệu với các cậu, Hyo Yeon là tiểu thư của tập đoàn thiết kế-xây dựng xuyên lục địa: NewLand. Tập đoàn NewLand là nơi tập trung những kiến trúc sư nổi tiếng và tài năng nhất thế giới. Nhà cậu ấy từng xây dựng nhiều công trình kiến trúc nổi tiếng lắm đấy! Cậu biết tháp Eiffel ở Paris là do ai xây không? -Soo Young hếch mũi tự hào.
-Woa!!! Do nhà Hyo xây hả? Ngưỡng mộ thật đấy! -Nàng Nấm tròn mắt thán phục.
-Không. Là do kĩ sư người Pháp Gustave Eiffel xây đấy! -Sò tỉnh bơ trả lời trong khi cả đám trong xe ôm bụng cười rần rần trước bộ mặt ngây ra của cô Nấm.
Sau một hồi để cho đại não phân tích thông tin thì Fany cũng nhận ra rằng chuyện thằng cha kĩ sư người Pháp nào đấy đã xây tháp và tập đoàn NewLand chả có liên hệ gì với nhau cả.
-Vô duyên. Lãng xẹt, vậy có liên quan gì đâu? -Fany nhíu mày cố tìm điểm giống.
-Ờ thì có liên quan gì đâu. SooYoung trêu cậu thôi mà. Nấm ú- ngốc nghếch. -công chúa cốc nhẹ vào trán Fany.
-Yah! Cậu ngon thiệt, dám chọc tớ hả?
Tội nghiệp Fany, sau một hồi nghe lí giải mới biết mình bị đem ra làm trò cười nãy giờ. Tức tối cô nàng chồm qua nhéo mạnh vào vai Sò.
-Đau..đau..đùa chút thôi mà. Giờ tới phần giới thiệu của Sunny, cậu ấy là cô út của Chủ tịch Quốc Hội: Lee Soon Joo. Mami Sunny là...
-Umma tớ là Park Jing Hee - nữ tỷ phú chứng khoán đứng đầu Châu Á. Hãnh diện chưa..hehe
Ba nhóc lại tròn mắt trước gia thế của hai cô bạn mới quen.
-Vậy còn cậu? -Fany nhìn Soo.
-Tớ..là Choi Soo Young, con gái thứ hai của của ngài Nghị Trưởng Mỹ, "cục cưng" của Choi phu nhân - người chi phối các khu trung tâm mua sắm lớn ở US&UK....
-Và anh trai cậu là Choi Si Won...-Fany tiếp lời.
-Ơh..biết luôn hở? -Soo ngạc nhiên.
-Nhóc shikshin cao kều..nhớ tớ không? Mushroom mà hồi nhỏ chúng ta hay giành ăn Chocolate đó!
Sau lời gợi ý của Tiff, SooYoung cau mày, nhăn trán, chống cằm suy tư rồi Á lên một tiếng làm cả đám giật nảy mình.
-Á! Nhớ rồi..Nấm ú! Keke là cậu đó hả? Hồi đó cậu ú quá còn giờ thì đẹp rồi nên tớ nhìn không ra..Hehehe ..Sorry ...
-Aigoo~ Vậy mới nhớ đó...Sao càng lớn cậu càng ốm nhom mà cao tồng ngồng vậy? Bộ về Hàn bị bỏ đói sao? -Tiff trêu Soo.
-Bỏ đói gì đâu, tại tự nhiên càng lớn tớ càng chán ăn, thành ra ốm nhom vầy nè!
-Đến rồi ạ! -tiếng người tài xế vang lên.
*********************
Sáu nhóc bước xuống, "Three Pricess" phấn khích khi nhìn thấy bảng hiệu trước mắt.
-Trời ơi!! Em nhớ không khí này quá!!! Mau vào thôi!! -Seo kéo tay chạy nhanh qua cửa.
Quán Bar Pirates mà cả đám nhóc "đại náo" tối nay là một Night Club lớn và hoành tráng. Lẽ đương nhiên vì PVLand là đảo du lịch nên những thứ ở đây đều rất xinh đẹp và đặc biệt.
Bên trong Club buổi tiệc đã bắt đầu sau khi lễ "ra mắt" thành viên mới của "PVGirls" hoàn tất , cả đám học trò WANGUI đều quậy hết mình.
-THÔNG BÁO! Bây giờ là 9:05pm, chúng ta còn 1 giờ nữa để vui vẻ và đúng 10:00pm tất cả phải có mặt trên tàu của TÔI. Chúng ta phải đảm bảo có mặt tại Kí Túc Xá trước khi ba "Hắc Thần" đi kiểm tra. Nghe rõ chưa? -Soo Young hét lớn vào Mic.
-RÕ!!!! -Cả Club hét vang đáp lời.
Tất cả lại lao vào nhảy nhót, uống bia, rượu thỏa thích bù lại những ngày tù túng trong trường.
Từ giữa sàn nhảy chợt xuất hiện ba dáng người với cách ăn mặc sành điệu và sexy vô cùng. Một trong hai đội mũ lưỡi trai cột tóc cao, hai cô gái còn lại trùm mũ áo khoác Hoodie lên đầu, đeo cặp kính mát.
-Ếh!!! Nhìn ba em gái kia hot thật đấy! -một cậu quý tử chỉ trỏ cho đám bạn mình.
-Wow!!! Sexy thiệt nha!!! -cậu nhóc khác đưa tay chùi mép.
Vẫn không thèm để ý đến lời xỉ xầm về mình ngày một nhiều hơn, các cô gái dửng dưng bước qua sàn đi về phía dãy bàn VIP trong góc.
Tự động kéo ghế ngồi xuống, cô gái đội mũ lưỡi trai gác chân lên bàn. Hai cô gái còn lại đứng khoanh tay nhìn "PVGirls".
-Các cô là ai? Chúng tôi có mời các cô đến bàn này sao? -Sica khó chịu.
-...
-Câm rồi à? -công chúa bắt đầu cáu.
-..
-Tôi hỏi lần nữa các cô là ai? Đừng chọc chúng tôi cáu lên, có biết tụi này là ai không hả? -Sunny bật dậy.
-...
-Aishh! Mấy con nhóc này chán sống rồi à? Tao hỏi đến đây làm gì? -Hyo cầm chai rượu giơ lên cao
-..Bắt đám học trò chạy trốn về chịu phạt..
Cuối cùng thì cô gái đội mũ lưỡi trai cũng lên tiếng, SooSunHyo lập tức bật dậy khi giọng nói đanh thép kèm hơi lạnh lướt qua không khí bàn mình.
-Cô...cô...là...ai...? -Sunny hỏi, giọng run run.
-Đoán thử xem.
Lại cái giọng khiến người nghe nổi gai ốc.
-M..i.s..s...K...w..o..n...-Sica lắp bắp cuối cùng thì sáu cô nàng cũng nhận ra ai đang ngồi trước mặt.
-...
"Làm sao đây hả?"
"Ai biết đâu.."
"Tính sao đây? "
"Đếm 1, 2, 3 rồi chạy nha..."
Cả đám nhìn nhau trao đổi cậu chuyện qua ánh mắt.
- Định trốn sao? Nhắm chừng các cô có thể thoát khỏi căn phòng đông nghẹt người này không?
Miss Kwon gác chéo chân. Hai người còn lại là Yoona và Tae Yeon cũng kéo ghế ngồi xuống.
-..Cô...cô muốn gì...? -Fany dùng hết sức rặn ra câu hỏi lãng nhách.
Miss Kwon quay sang nhìn Tae Yeon, nhận được cái nhìn ngụ ý, "đa nghi" gật nhẹ đầu, vẫn giữ giọng đều đều, vẻ mặt nghiêm túc.
-Trong cả Club này chỉ có sáu người biết chúng tôi đến đây. Bọn tôi biết ai là người cầm đầu cho cuộc trốn chạy này, nếu các cô đồng ý ra lệnh cho tất cả quay về thì có lẽ tụi này sẽ nhẹ tay cho..
-Còn nếu không thì sao? Tại sao chúng tôi phải sợ cô? Trong đây có hàng trăm người, cô liệu chống cự lại tất cả không mà nói kiểu đó hả? -Tiffany trừng mắt với Tae Yeon , ngoài Miss Kwon cả trường đều sợ ra thì cô Nấm cũng chẳng sợ ai cả.
-Đúng thế! -Năm nàng a dua theo.
-..Tranh tài không? ..-Miss Kwon vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, kéo sụp mũ xuống.
Tiffany và cả đám im bặt khi nghe cái giọng đáng sợ ấy cất lên.
-..Chia ra hai nhóm thi nhảy, bên nào được nhiều sự yêu thích hơn thì thắng...Nếu chúng tôi thắng, các cô phải ra lệnh cho toàn bộ học sinh trở về trường...và sáu người sẽ chịu hoàn toàn mọi hình phạt cho việc vi phạm quy định lần này. -Yoona giao luật.
- Chúng tôi cần hội ý.-Soo đặt điều kiện rồi kéo cả đám tụ lại sau cái gật đầu của Yoona.
-Sao? Chơi không? -Soo rù rì với cả đám.
-Ngoài "Dance Queen" Hyo Yeon thì còn ai biết nhảy? -Sunny hỏi.
-Seo Huyn và Sica...Tớ chỉ giỏi khoản đua xe thôi. -Fany đề cử.
-Hai cậu dám nhảy không? -Hyo nhướng mày.
-Sao lại không chứ, tớ và Seo Huyn là " Dance Princess" ở Mỹ đấy..Để xem ba người đó có cái gì? Quản sinh mà đòi thi nhảy với dân chuyên nghiệp chúng ta ư? -Sica cười khẩy.
-Chúng tôi chấp nhận thách đấu. Nếu chúng tôi thắng thì ba người phải trở về trường ngay lập tức. Sự việc tối nay xem như không có gì xảy ra. Ok? -Sunny nhìn "3 Hắc thần".
-Hay lắm. Bắt đầu thôi! -Tae cười to, hai nhóm bước ra sàn.
Chap 8:
Trên boong tàu...
-Aish!!! Không thể tin là chúng ta lại phải nhục nhã lếch thếch kéo nhau ra về như vậy. Bao nhiêu năm tung hoành ăn chơi của em..Híc...híc...-SeoHuyn tức tối la hét ầm trời.
-Sao tớ lo quá, tội trốn khỏi trường không phải là tội nhẹ đâu..Cả trăm đứa cùng ăn chơi phè phỡn mà ngày mai chỉ có sáu chúng ta gánh hậu quả thôi...Không biết hình phạt nào sẽ giành cho tụi mình nữa...-Sunny ôm gối.
-Nhưng..không ngờ họ lại có kĩ năng cao như vậy...Ngạc nhiên thật đấy Sica nhỉ?-Hyo nhìn sang công chúa tóc vàng đang ngồi suy nghĩ mênh mang.
" Trong ba người bọn họ thì cái con người đáng ghét đó lại có khả năng nhảy giỏi nhất. Tại sao một người hờ hững như cô ta lại có hứng thú trong lĩnh vực này nhỉ?
Những động tác của cô ta thực sự rất nóng bỏng, cả với thân hình gợi cảm ấy thì..."
-Sica! Sica ! Đang nghĩ gì vậy? -Tiffany quơ quơ bàn tay trước mặt công chúa kéo cô nàng ra khỏi mộng mị.
-Gì? Cậu hỏi gì?
-Cậu thấy sao về cuộc thi hồi nãy? -Hyo cầm những ly cocktail đưa cho mọi người.
-Ừm...Tớ phục.
-WHAT???
Năm cô gái trẻ đồng loạt phụt thứ nước đang ngậm trong miệng mà quát lên.
-Cậu...nói...gì vậy? Cậu thua nên mê sảng hả? -Sunny sờ trán Jess.
-Seo Huyn, em xem giúp xem tai chị có vấn đề không mà nghe cái gì lùng bùng quá vậy? -Sò nghiêng nghiêng tai.
-Đủ rồi! Tớ nói thật đấy, chúng ta thua họ là đúng rồi. Họ biết nhảy, cả ba đều biết nhảy và cách nhảy của họ bài bản chứ không lung tung như chúng ta. Họ biết cách kết hợp ăn ý và mỗi người đều có sức hút riêng của mình. Tớ thực sự phục kết quả này. -Sica xụ mặt.
-Tớ cũng thấy vậy đấy! Tớ ủng hộ cậu Sica. Khoảng cách giữa chúng ta với họ quá xa. -Hyo an ủi.
-HAIZZZZZ!!!
Cả sáu cô gái "PVGirls" nhìn nhau thở dài, không biết ngày mai cái gì sẽ chờ đợi họ đây.
**********************
Sáng hôm sau, cả buổi sáng "PVG" trôi qua trong tâm trạng lo lắng, hồi hộp. Nhưng vẫn không có chuyện gì xảy ra.
Trưa....cũng thế.
Chiều....Trong giờ Ngoại ngữ, trong khi giáo viên đang dạy thì..
...Knock...knock...knock...
Tiếng gõ cửa vang lên, cô Han Min dừng việc dạy học nói vọng ra ngoài.
-Mời vào!
Cả lớp đứng bật dậy khi nhìn thấy Tae Yeon với vẻ mặt lạnh lùng, nghiêm khắc bước vào.
-Xin phép cô cho SooYoung, Sunny, Hyo Yeon, Jessica, Tiffany và Seo Huyn nghỉ tiết học này theo lệnh của HT.
Đám nhóc nhìn biểu cảm của Tae Yeon thì đã biết cầm chắc cái chết rồi nên trong bụng thầm năn nỉ cô Han Min không đồng ý.
Nhưng....Có vẻ thì thầm trong bụng nên cô Han Min không nghe được.
-Vâng. Các em mau đi theo quản sinh Kim đi.
Sáu nhóc lục tục bước ra ngoài tò tò theo Tae Yeon.
-------o0o--------
Dưới sân trường, Miss Kwon và Yoona đã đứng đợi sẵn.
-Đến rồi đây. Chúng ta bắt đầu chứ? -Tae hỏi Miss Kwon.
*Gật đầu*
-Các cô đã vi phạm nội quy của trường là trốn khỏi phạm vi cho phép vì thế hình phạt cho sáu người là cấm túc ba tuần, mỗi tối vào 8h phải đến trình diện. Chưa hết, sáu người sẽ chia thành hai nhóm thực hiện hai công việc: Dọn dẹp nhà vệ sinh trong một tháng và tỉa cành cho toàn bộ vườn trường. -Yoona kết thúc hình phạt và chìa ra một nắm thăm.
-CÁI GÌ? -sáu cái miệng phát huy hết công suất.
-Toàn...toàn...toàn..trường...áh? Nhiều...cây vầy...chừng nào mới xong? -Soo ngỡ ngàng.
-Chừng nào xong thì thôi. Giờ các cô bốc thăm chia nhóm đi. Thăm có chữ đỏ thì vào nhóm tỉa cây, thăm trắng thì dọn vệ sinh. -Tae chỉ vào nắm thăm trong tay Yoong.
"Cầu trời con thăm trắng, Amen, Mô Phật, Lạy thánh Ala " -Sica khấn tùm lum, kệ trúng ai thì trúng.
"Thăm trắng là con ăn chay cả tháng luôn àh" - Fany.
"Thăm trắng, thăm trắng.." -Seo
Tuy hình phạt dọn Toilet là kinh khủng đối với các tiểu thư ăn ở không này nhưng nhìn diện tích khổng lồ của khuôn viên sân trường thì dám chắc cái chử kinh khủng đó cũng chẳng ăn nhằm gì.
Thế mới có chuyện "Three Princess" nhà ta lo lắng cầu trời khẩn Phật, nhưng có lẽ trời hôm nay nhiều mây nên những lời cầu nguyện ấy không kịp đến tay Phật trời, thành ra....
-Thăm đỏ, nhóm 2: Jessica, Tiffany, Seo Huyn. Còn lại là nhóm 1, kể từ hôm nay, tiết cuối mỗi buổi chiều các cô sẽ được nghỉ.Giờ thì mau bắt tay vào công việc. -Yoong nghiêm giọng.
-Có sức chơi thì có sức chịu! -Tae đế vào một câu chạm tự ái quá sức.
-Làm thì làm, sợ ai chứ! -Fany liếc Tae.
Cả đám chia tay nhau.
-Ba cậu đi bảo trọng nha! -Sica nắm tay ba nhóc SooSunHyo.
-Các cậu ở lại toàn thây! Híc...híc...-Ba nhóc kia cũng nắm tay ba Princess.
-Các cô làm trò gì vậy? Làm như chia tay ra trận vậy, mau làm việc. NOW! -Tae quát lên làm đám lùn cao hoảng hồn vọt lẹ lên lầu.
Còn lại ba nàng công chúa cũng bắt tay vào công việc.
Sica lo phần chăm sóc cây khu A - thuộc quyền quản lí của Miss Kwon.
Fany khu B - Tae Yeon.
Seo Huyn khu C - Yoona.
----------------
Tại khu C
-Nếu mệt thì vào nghỉ đi nhóc, làm quá sức ngất xỉu thì tôi không chịu trách nhiệm đâu.-Yoona ngồi trong bóng mát nhìn Seo.
Hơi ngạc nhiên vì sự thay đổi thái độ nhanh chóng của Yoona nhưng lòng kiêu hãnh một công chúa không cho Seo chấp nhận dù mệt muốn đứt hơi.
-Không sao, tôi vẫn ổn.
Yoona đành lắc đầu trước cô học trò bướng bỉnh.
Tại khu B
-Yah! Cô làm ăn kiểu này đó hả? Tin tôi đuổi việc không? -Tae quát ầm lên khi thấy một vài chiếc lá còn chìa ra khỏi "công trình" nàng Nấm vừa tỉa xong, đây là cơ hội cho cô "đì" cô học trò ngang ngạnh, hay trả treo này.
-Ngon đuổi đi, tôi cũng muốn vậy lắm! -Nấm cũng đâu có hiền.
-Tôi nói không nghe hả, mau tỉa lại koi!
Tiff ngoẹo cổ chán nản, xách kéo chạy qua cây bonsai bắt đầu cắt lại.
-Yah! Cắt cái kiểu đó thì trụi lá hết còn gì!
-Tôi thích thế, làm gì nhau?
Cứ thế, không khí khu B ồn ào náo nhiệt trong tiếng tranh cãi.
Tại khu A.
Trong khi công chúa lo lắng Miss Kwon sẽ làm khổ mình như Tae Yeon làm khổ Fany, nhưng không.
Suốt từ khi bắt đầu công việc cho đến giờ, Miss Kwon vẫn ngồi yên đọc sách, chốc chốc dùng ngón trỏ nâng kính lên ngang tầm mắt.
"Aish!! Phải cô ta không vậy? Con người đáng ghét này mà cũng biết đọc sách sao? "
....Cách..Cách...Cách...Tiếng kéo nhấp vẫn đều đặng vang lên.
" Cuộc sống cô tẻ nhạt vậy sao? Hết lạnh lùng với mọi người rồi còn thêm thói quen đọc sách.."
....Cách..cách...cách....
"..Chả trách không có bạn..à mà thứ người hờ hững như cô ai mà thèm làm bạn chứ.."
..Cách..cách...Áhhhhhhh...
Tiếng hét cá heo vang lên khi công chúa vừa cắt vừa suy nghĩ nên hậu quả là nhấp vào tay..
Máu chảy xối xả (hơi quá!! ^^), công chúa ngồi phục xuống tay cầm ngón tay đang chảy máu mếu xệch miệng..
-Hu..hu..hu..đau quá à!!!
Miss Kwon vẫn chăm chú đọc sách.
-HU..HU...HU ...ĐAU QUÁ AHHHH~~~
Vẫn không thèm để ý.
Tức tối công chúa quên luôn khóc, tay cầm ngón tay chảy máu chạy thẳng lại chỗ con người vô cảm kia chọt thẳng vào giữa quyển sách.
*ngẩn lên*
-Tôi bị chảy máu rồi! -công chúa làm nũng -chắc hẳn bất kì chàng trai nào cũng đều đổ gục trước cái vẻ mặt nhăn nhăn, hai má phồng lên,cái miệng chu chu đáng yêu một cách kì lạ kia.
*cúi đầu lại vào quyển sách*
*quê độ*
-Yah! Tôi nói là tôi bị chảy máu nè! -Sica la to.
*im lìm*
Chán nản, bó tay, thất vọng trước con người vô cảm trước mặt, công chúa đành kiếm đại trong túi miếng urgo dán vào vết thương (Quởn ghê! Có mà nãy giờ không xài!!!Pó tay!)
Tiến lại cái cây đang tỉa dở với hai bàn châm dậm bình bịch xuống nền sỏi, công chúa nguyền rủa con người tệ hại ngồi đọc sách ở kia không tiếc lời.
"Đồ đáng ghét. đồ lạnh lùng, đồ vô cảm, vô nhân đạo. vô nhân tính. vô...vô....duyên..."
Hậm hực cầm cái kéo lên tiếp tục "sụ nghiệp" cắt tỉa.
Lâu lâu lại vang lên tiếng "óe" hay "áh " khi ngón tay bị thương chạm vào tay cầm kéo. Công chúa thương cho số phận của mình, ở nhà toàn ăn- ngủ-chơi (nghĩa đen nha!!) đến đây phải lao động khổ sai, đã vậy còn gặp phải "cai ngục " thứ dữ nữa chứ, đời cô coi như tàn..
...Kính ...Koong...Kính....Koong....Chuông báo hết giờ vang lên...
Công chúa mừng rỡ hét toáng lên rồi quăng kéo chạy lại lấy túi xách phóng một mạch về kí túc xá.
Uống hộp sữa thay cho bữa tối, tắm táp xong, thay đồ leo thẳng lên giường đánh một giấc. Thực sự cô đã quá mệt mỏi sau hai giờ "lao động chân tay" này rồi. Cầu mong ngày mai sẽ là ngày tươi sáng hơn...
----TBC----
P/S: Oáp...bùn ngủ quá....Tuần này Shake kt 5 môn chính rồi....Chắc xong đám kt này mới post tiếp cho cả hai fic luôn quá..Good Ten mọi người!!! ^^
Chap 9:
Hoàng gia Đại Hàn mang họ Lee, Hiệu trưởng Lee Hyori là chị họ Thái tử đương triều; Lee Soo Man-HT trường SoShi là chú họ xa của Thái tử lẽ dĩ nhiên Lee Soon Kyu là em họ. Lee Hong Ki - trưởng lớp S1 -WANGUI cũng là em họ Thái Tử.
Ngoài ra, Hoàng hậu Noh Hae Na có một người anh trai là chủ tịch tập đoàn Khách sạn "Paradise" danh tiếng cả Châu Á. Chủ tịch Noh có hai người con trai là Noh Min Woo và Noh Min Ho.
Không phải tự nhiên mà au giới thiệu dài dòng về những hoàng thân quốc thích này bởi vì chính từ những chi tiết trên sẽ có những tác động rất lớn đến diễn biến câu chuyện.
---------0o0---------
" Tam Hắc Thần" -còn được biết đến với cái tên "Tam Đa" là ba vị quản sinh trẻ tuổi, tài năng của WANGUI.
☼ Người thứ nhất : Im Yoona : là người nhỏ tuổi nhất trong số "Tam Hắc Thần" . Tính tình nghiêm khắc nhưng khi tiếp xúc ngoài giờ làm việc thì cô lại là người vô cùng dễ chịu, hài hước, đáng yêu.
Khả năng của cô là có cặp mắt "cú vọ" có thể nhìn xuyên bóng đêm để phát hiện những học sinh đang ẩn núp ở bất kì góc tối nào với âm mưu trốn khỏi WANGUI.
Cô có thể khiến những người xung quanh nghe theo ý mình với sự vui tính pha chút nghiêm khắc. Im Yoona cai quản khối C: những "quái nhân" cấp độ 1.
☼ Người thứ hai: Kim Tae Yeon: Với chiều cao khiêm tốn nhưng Tae Yeon luôn biết cách điều khiển người khác răm rắp làm theo ý mình.
Là một người có tính cách gần giống Yoona : Luôn nghiêm nghị trong công việc nhưng lại khá hòa đồng -theo một mức độ vừa phải.
Sở trường của cô chính là như một chiếc máy kiểm tra mức độ dối trá của người đối diện. Chưa có một lời nói dối nào có thể qua mặt được Tae Yeon.
Và những "nạn nhân" đắc tội với cô sẽ chịu những hình phạt nặng nề -đúng nghĩa. Tuy vẫn còn chút hiền lành 'còn sót lại' nhưng dám chắc đám nhóc nhà giàu trong trường vẫn rất kiên nể Tae Yeon.
Là quản giáo kiểm soát khối B : những "tiểu yêu " cấp độ 2.
☼Người thứ ba- Cũng là người cuối cùng: là thủ lĩnh của "Tam Hắc Thần", là người luôn khiến toàn trường kinh sợ và dè chừng nhất: Miss Kwon / Black Pearl.
Không ngoa nếu nói Black Pearl là thủ lĩnh "Tam Hắc Thần"-là "Ác thần" của WANGUI. Thái độ lạnh lùng, nghiêm khắc đến đáng sợ của cô khiến ngoài đám học trò không dám cãi lời mà đến cả các nhân viên trong trường -dù hung tàn nhất cũng phải co rúm trước cái trừng mắt sau cặp kính cận hay cái cau mày khó chịu của cô.
So với Tae Yeon và Yoona, Miss Kwon đáng sợ hơn rất nhiều. Tuy nhiên, cô lại là người có sức hút nhất nhóm; gương mặt lạnh, thái độ hờ hững -xa cách, vẻ mặt khó chịu -nghiêm khắc; giọng nói đanh thép và cái uy vô hình tạo thành nét quyến rũ chung của cô.- điều đó khiến đám nam sinh nghịch ngợm trong trường luôn tìm cách lấy lòng, tán tỉnh Black Pearl - dù từ khi đặt chân qua cổng trường cho đến giờ cô chưa từng nở một nụ cười -dù là cười mỉm mà chỉ đơn giản là cái nhếch môi nhẹ rồi sau đó lại trở về vẻ mặt lạnh tanh thường thấy làm cho người xung quanh khó đoán được thái độ của cô là gì.
Thêm nữa, từ Yuri luôn tỏa ra hơi lạnh - lạnh giá như băng. Có lẽ điều này lại góp thêm sự bí ẩn, kích thích trí tò mò của người đối diện để rồi sau đó những người này lại rơi vào mê cung mờ ảo tạo ra bởi chính sự tò mò của họ.
Ngoài sự thông mình sẵn có, điểm mạnh của Miss Kwon trong "công cuộc" quản lí đám học trò "nghịch như quỷ" là ....vô tận.
Kết hợp với hai tài năng thiên phú Tae Yeon và Yoona phải có Miss Kwon để hai chữ "hoàn hảo" được trọn vẹn với khả năng đoán được suy nghĩ của người khác (khi có khi không!); lường trước những hành động mà người đối diện sắp làm (cụ thể: đoán được suy nghĩ của Soo Young trong Club Pirates) hay chỉ đơn giản là khiến người khác phái lon ton chạy theo mình.
Tóm lại, thì chưa có ai cả gan + can đảm+ dũng cảm chống lại lời nói của Black Pearl -dù cô rất ít nói (cũng may! ^^). Thái độ hờ hững , dửng dưng trước mọi vấn đề xung quanh góp phần làm cho số lượng "vệ tinh" , những cái "đuôi" bám theo cô ngày càng tăng với tốc độ chóng mặt.
Thật lạ khi một người khó gần như vậy lại có nhiều người "để ý" như thế. Mà thôi kệ! Nhờ tính cách đó mà Miss Kwon trở thành "sếp xòng" của khối A. Gồm những nhân "bất trị " phải gọi là "yêu quái " chứ không đơn giản là những con "tiểu yêu" như hai khối kia.
Giới thiệu cũng giới thiệu xong rồi! Giờ thì comeback diễn biến câu chuyện nào!
****************
....Tuần đầu tiên trong năm học trôi qua..
Ai nấy bận rộn với công việc của mình, giáo viên bận rộn với việc giảng dạy, đám học trò "yêu quái" bận rộn với những "kế hoạch" quậy phá, "Ba hắc thần" lại bận rộn trong công cuộc "thu phục yêu ma".
Trên hành lang giám thị, Tae Yeon, Yoona và Miss Kwon sánh bước bên nhau. Đám học trò "biết điều" cúi chào mỗi khi ba nàng lướt qua.
Yoona nhịp nhịp cây roi - thứ vũ khí quen thuộc của các quản sinh. Tae Yeon thả lỏng bàn tay cầm hộp phấn. Khác với cách xử lý của Yoona là tặng vào tay hay butt bọn nhóc bướng vài roi. Tae chỉ chuyên trong nhiệm vụ nhắc nhở , răn đe, cảnh cáo.; khi thấy một hành động mờ ám nào đó thì...
...Vút....vút....vút......những viên đạn phấn sẽ làm cho những mưu đồ mờ ám biến mất. Và đó là thứ "vũ trang" cộp mác Kim Tae Yeon.
Trái với xu hướng bạo động của hai người bạn, Miss Kwon theo xu hướng "bất bạo động". 'Quân tử động khẩu, bất động thủ" là phương châm của cô. Black Pearl chỉ cần "khẩu" chứ tuyệt đối không cần "thủ".
Thứ vũ khí bí mật mà cô thường dùng để trị đám học trò quậy phá - cũng là thứ chúng e dè nhất khi nhìn thấy đó là ánh mắt và giọng nói "đạn lạc".
Chết...chết..lạc đề nữa rầu...quay lại lần nữa nào...
Ba nữ quản sinh xinh đẹp bước dọc hành lang....
-Woa!!! Mới có một tuần mà đám nhóc này đã quậy đến mức này rồi! -Tae than vãn.
-Em phải công nhận là tụi học trò này lắm trò thật, hết trốn đi Bar đến mang rượu vào trường rồi còn ăn uống hát hò um sùm...Haizz..chắc chúng ta phải nghiêm khắc hơn!! -Yoong nhăn trán tìm đối sách.
-Đó..cũng em không à..Lúc nào cũng đưa ra sáng kiến để rồi chính mình lại làm hỏng nó bằng sự thân thiện, gần gũi với đám nhóc này...-Tae cốc vào đầu Yoona.
-À mà cô học trò Tiffany của unnie dạo này sao rồi? -Yoong hỏi thăm.
-Cái gì mà "của unnie"...làm ơn thay đổi cách dùng từ giùm cái..Nhắc đến phát tức, người đâu mà lì lợm thấy ớn..nói câu nào là cãi câu đó, nhiều khi chưa nói đã cãi..Chắc nhà trồng cải.. Còn em thì sao? Cô nàng SeoHuyn đó trông có vẻ hiền lành nhỉ? -Tae nhíu mày.
-Không dám đâu unnie, cô nhóc đó trông bề ngoài hiền lành vậy chứ cũng chẳng kém gì Tiffany đâu, tuy không cãi xon xỏn như Tiffany nhưng cứ lầm lầm lì lì nói gì cũng không chịu nghe, toàn làm ngược lại yêu cầu của em. Cô nhóc chỉ làm theo ý mình, em chán quá nên cũng mặc kệ...
-Còn cậu thì sao hả Yul? -Tae nhìn sang người im lặng bước đi nãy giờ.
-Chẳng sao cả -Miss Kwon vẫn chăm chăm nhìn về phía trước.
- Ờ cũng lạ ha, nhìn cô nàng tóc vàng ấy bướng bỉnh vậy mà cũng hiền..không làm khó dễ như hai cô nhóc kia.. -Tae gục gặc đầu.
Trong thâm tâm Miss Kwon muốn la làng cho nhóm bạn mình biết con nhóc tóc vàng ấy ngang nganh ương bướng đến mức nào đã thế còn phiền phức luôn tìm cách phá rối cô nhưng không thể nào thốt lên được vì tính cách của Miss Kwon là không thích nhận xét người khác.
Black Pearl im lặng để chờ cho đến khi Tae Yeon tự nhận ra tính cách của Jessica thì...
-Xin lỗi đại tỷ...em..em không cố ý...mong đại tỷ bỏ qua cho ạ...Hu..hu..hu..
Tiếng khóc lóc ngoài sân trường vang tới tai ba giám thị khiến Tae Yeon bước nhanh đến.
-Aish!! Lại có chuyện nữa..sao cái đám học trò này chỉ biết ăn rồi gây chuyện không vậy?(chứ còn biết làm gì nữa đâu! =] ) -Yoong than trời tiếp bước.
TaeYoong sựng lại khi nhìn thấy cảnh trước mắt.
Nhìn nàng công chúa tóc vàng đang đứng khoanh tay nhìn thuộc hạ "tẩn" cho hai cậu nhóc đang nằm dài dưới đất mà Tae Yeon muốn rút lại lời nhận xét khi nãy ngay.
-YAH!LÀM GÌ VẬY? -Tae chạy nhanh đến.
-Đánh nhau..bộ không thấy hả? -một giọng quen thuộc vang lên, nàng Nấm đứng sau Sica nãy giờ.
-Các cô tưởng mình là ai mà dám gây chuyện trong WANGUI chứ? -Yoong kịp thời chạy đến.
-Là "Three Princess -thành viên của PVGirls" -nhóc Seo cũng lên tiếng, trừng mắt nhìn Yoona.
-Giỏi nhỉ? Xem ra các cô không sợ nội quy của trường..Yoong em ra tay đi..-Tae ra hiệu, Yoona cầm sẵn cây roi giơ lên cao..
-Ngon đụng vô thử? -Seo chìa cánh tay lại gần Yoong trong khi Fany đang cầm...dao chĩa vào cổ Tae.
-Gì...gì...hả? ...Muốn ....làm phản àh?? -Tae lắp bắp, không ngờ đám học trò này lại lớn gan đến vậy
-Ngon nhào vô kiếm ăn...-Sica chìa hai bàn tay vẩy vẩy khiêu khích Yoong.
Yoona không biết làm sao trong tình thế này, tiến không được mà lùi cũng không xong cô đành nhắm mắt cho mọi chuyện tới đâu thì tới..
-Bỏ dao xuống!
Một giọng nói vang lên kéo theo cái lạnh làm ba nàng công chúa rùng mình, Nấm bèn vứt dao xuống trong khi Sica và Seo lùi lại gần nhau nhìn ám thuộc hạ run như cầy sấy mà ba nàng cũng muốn run theo.
-Black Pearls unnie~ -Yoong mừng rỡ trước sự "cứu giá" kịp thời của Miss Kwon.
-Giờ sao đây đại tỷ? Không chạy đứng đây là chết chắc -một đàn em thì thầm vào tai Sica.
-Tính sao unnie ? -Seo quay sang Sica dò hỏi, giọng run run.
Bên đây Miss Kwon đưa ánh nhìn băng giá lướt qua một dọc những "anh hào" rồi nhìn xuống hai cậu ấm nằm dưới đất.
-Chuyện gì?
-Thưa..cô..Tụi em..lỡ làm ồn chỗ ba chị nói chuyện nên..
*gật đầu ra hiệu đã hiểu*
*im bặt*
-Hai em về lớp đi. Trừ ba người <chỉ ba nàng> tất cả giải tán.
Cả đám mừng húm trước lệnh "phóng thích" ,bỏ chạy thục mạng. Để lại ba đại tỷ lo lắng nhìn nhau.
-Sao? Cái vẻ kênh kênh tự đắc lúc nãy đâu rồi, có giỏi thì cầm dao lại đi..-Tae khơi mào cuộc chiến
Mặc dù tức anh ách khi thấy thái độ khiêu khích của Tae nhưng ba nàng lại e dè trước hơi lạnh đang bao lấy mình nên đành im lặng trong ấm ức.
-Tội gây rối trong trường cộng với uy hiếp giáo viên năm roi cho mỗi người. Yoona bắt đầu nhanh để còn kịp vào lớp.
Miss Kwon ra lệnh rồi quay bước đi, nhìn thấy "kẻ thù" đã đi xa, công chúa mừng rỡ xấn sổ bước tới định "tẩm quất" cho hai người kia một trận thì đột nhiên Miss Kwon quay đầu lườm công chúa một phát khiến nàng hoảng hồn buôn cổ áo nhóc lùn ra.
-Cô..thêm hai roi nữa.
Miss Kwon nói xong bỏ đi, Yoona hí hửng xách roi bắt đầu thi hành....trong khi ba nàng đang bị cái lườm kia đóng băng...Khu sân sau WANGUI chẳng mấy chốc ồn ào trong tiếng hét thất thanh..
Đám SooSunHyo từ ngồi trên lớp mà lòng như lửa đốt khi nghe tiếng bạn mình..
-Tụi bây..đi tìm ba cái gối lại đây..-Sunny nhìn đàn em.
-Chi vậy đại tỷ?
-Nói đi thì đi mau, muốn tao cắt lưỡi mày không? -Hyo quát khiến cậu nhóc sợ sệt vọt ra khỏi lớp.
-Liệu lót gối có đỡ đau không hả SooYoung? -Sunny lo lắng nhìn Soo.
-Không biết nữa..nói tụi nó lót dày dày vô. Aishh! Ba con nhóc này, đã nói đừng gây chuyện mà không nghe..giờ thì...
Mười phút sau, ba nàng công chúa lết thếch kéo nhau lên lớp.
-Oé...đau quá..Hic...hic...-Fany vừa ngồi nhẹ xuống đã bật dậy ngay.
-Oá...Hu...hu...hu....vầy sao ngồi chứ..-Seo nước mắt nước mũi tèm lem.
-Aish!!! Thù này phải trả...ái da..đau quá omma ơi....nhũ mẫu ơi....-công chúa méo mặt nhưng ánh mắt thì xuất hiện hai thòn than đỏ rực đang nhảy múa.
________________
Hai tuần sau..những "vết roi dài trên butt" của các nàng cũng đã khỏi hẳn, nhưng "vết thương lòng" vẫn còn sôi sục ý chí quyết tâm của các nàng. Thù nhất định phải trả...
Ông trời dường như không thể làm lơ các nàng công chúa này nữa, nên cơ hội đã đến..
-Các cậu, thông báo nè! Giaó sư Han đã xin chuyển trường, vì vậy tạm thời sẽ có giáo viên mới dạy chúng ta môn Toán -Hong Ki update thông tin mới làm cả đám phấn chấn.
-Wow!!! Giaó viên mới..cầu trời là một cô giáo thật sexy~~~
-Xinh đẹp~~~
-So hot ~~~
Mặc cho đám nhóc mơ màng, "PVG" chụm đầu bàn bạc.
-Kaka có trò chơi mới rồi, tụi mình mau nghĩ ra cách gì đó "tạo ấn tượng" chào mừng giáo viên mới đi -Soo đề xuất.
-OK!!!HAY HAY!! -Cả đám gục gặc đầu đồng tình.
-Chơi trò gì đây? Đến giờ vào lớp rồi sao chuẩn bị kịp? -Sunny sực nhớ gần đến giờ vào lớp.
-Để tớ lo cho. -công chúa phán câu ngon ơ rồi chạy ra khỏi lớp.
.......Nửa giờ sau......
-Cái gì vậy? -Năm nhóc xúm lại nhìn cái hộp quà đầy sắc màu mà công chúa mới đem vào.
-Bí mật..Chờ đi, sắp có phim coi rồi!!! -Sica cười evil.
.....Kính...Koong...Kính...Koong...Chuông vào lớp vang lên..
..Cộp..cộp..cộp...Tiếng gót giày cao gót đóng lên sàn nhà từ từ vọng lại.
Rồi dừng lại trước cửa lớp, cả lớp S1 im lặng, hồi hộp mong chờ nhìn thấy dung nhan giáo viên mới
Nhưng hình như vị giáo viên này bị bệnh mắc cỡ hay sao đó mà cứ đứng ở ngoài, lưỡng lự không chịu bước vào làm tụi nhóc trong này sốt cả ruột..
-Nè nè!! Ai đó? Là giáo viên mới thì bước vào nhanh cho biết mặt cái coi..làm gì lúp lúp ló ló ở đó vậy hả? Đừng chọc cho các đại tiểu thư, đại công tử nổi giận nhé! -Hyo hết chịu nổi giở giọng giang hồ.
Bên ngoài vẫn đứng yên, dường như không thèm chú ý đến câu nói sống sượng của Hyo
-Yah!!! Vô nhanh đi teacher~~
-Teacher ới ời~~~
Đám nhóc bắt đầu mất kiên nhẫn, hú gọi con người lạ lùng đứng bên ngoài.
..........Xoạch........Cửa bật mở.....20 cái mồm há hốc........
Đúng như ý mấy cậu nhỏ, người vừa bước vào quả rất sexy, xinh đẹp và so hot....
Nhưng không còn cậu nào dám mừng rỡ khi tâm nguyện hoàn thành mà chỉ biết trơ mắt cùng cả lớp....
.
.
-MISS KWON!!!!!!
Chap 10:
Sica thầm rủa cái ông giáo sư dạy Toán đầu hói đáng ghét, sao tự dưng lại xin chuyển trường chứ. Để giờ đây cô nhóc phải sống dở chết dở với giáo viên Toán mới.
Nhìn cái áo dính đầy bột mì mà công chúa phát tức, ai nghĩ được là "cái con người chết tiệt" kia lại bắt Sica mở món quà mà cô định tặng cho mình chứ.
Cũng may là công chúa nhà ta nhanh chân chạy thiệt nhanh thành ra khi trái bom bột mì đó phát nổ cô nàng chỉ bị vạ lây chút ít. Nếu không vác cả bộ mặt trắng toát đầy bột vào lớp không khéo cô trở thành hot news của WANGUI quá.
Đưa ánh nhìn tức tối liếc lên con người đang bình thản chép đề trên bảng mà công chúa muốn quăng trái lựu đạn lên đó ghê.
Trên bục giảng, Miss Kwon vẫn vô tư thảo những nét như "rồng bay phượng múa" mà không biết rằng có một "thích khách" âm mưu "ám sát cán bộ".
Bên dưới, đám học trò im lặng chuyền tay nhau mảnh giấy.
"Jessica! Cậu có dám trêu Miss Kwon không? " -tin nhắn From SooYoung.
Công chúa quay sang dãy bàn thứ ba nhìn Soo nhướng mày đồng ý.
Cả lớp ngoan ngoãn chép bài, trừ cô nữ sinh tóc vàng lém lỉnh đang lúi húi dưới ngăn bàn chuẩn bị cho "chiến dịch phá rối Black Pearl".
-Sao ? Sica có dám không? -Sunny quay xuống thì thầm hỏi nhỏ SooYoung.
-Có. Cậu ấy đang chuẩn bị kìa. Nếu đùa được với Miss Kwon thì cậu ấy đã lập một kì tích cho "PVG".
-Không biết cậu ấy sẽ làm gì nhỉ? Nhưng sao cậu không hỏi Seo Huyn hay Tiffany ấy? -Hyo chồm lên thì thầm.
-Các cậu không nhận ra cách trêu chọc của Seo Huyn đa phần toàn liên quan đến kiến thức, mà đối với Miss Kwon thì làm gì có ai vượt qua nổi cái đầu thông thái của cô ta chứ. Còn Nấm ú chỉ giỏi các trò nghịch phá -đậm chất đường phố, hai cậu nghĩ những "mánh" đó qua mặt được Black Pearl sao? Nhìn Sica thì hiểu rồi! Với lại, Fany và Seo cũng như chúng ta, e dè trước Miss Kwon trừ Sica
-Ừ, Phải ha. Tớ cũng thấy vậy. Thôi tập trung đi! -Sún nói rồi quay trở lại phía trước.
Còn Sica, công chúa lúc này đang hớn hở với kế hoạch của mình mà không thèm để tâm đến cuộc chuyện trò rù rì dãy bên kia.
"Hà hà! Cứ nghĩ đến vẻ mặt đỏ gay, tức điên lên của cô ta thì mình đã thấy sung sướng lắm rồi. Miss Kwon, chờ xem bản lĩnh của thủ lĩnh "Three Princess" đây!!! ".
Trên bảng, Miss Kwon vẫn chăm chú chép đề...
.............Véo......Một viên giấy bay thẳng lên trên......
....... Bộp.....
....
...
..
......Và nó nằm gọn trong tay Miss Kwon.....
Tay phải thoăng thoắt chép đề, mắt vẫn nhìn chằm chằm lên bảng nhưng cánh tay trái đưa ra sau cầm quyển sách bằng hai ngón tay, ba ngón còn lại "đón nhận món quà trời cho" (-mà thực ra là Jessica cho!).
IM LẶNG
Dưới lớp công chúa giật mình vội cúi mặt vờ chép bài , dãy thứ ba SooSunHyo nhìn Sica rồi nhìn nhau lắc đầu thất vọng.
Đề bài chép xong, Miss Kwon tiến lại bàn GV đặt sách xuống, tháo cặp kính cận đặt lên bìa sách, tay phải cầm viên giấy đĩnh đạc bước xuống dãy bàn hai ở giữa.
.....Thình..thịch...Thình...thịch....
Trống ngực công chúa đập liên hồi
Miss Kwon dường như muốn trêu chọc cái thứ đang nhảy lô tô trong lồng ngực cô học trò nhỏ bằng cách đi xuống rồi trở lên xoay mặt đối diện cả lớp. Bọn nhóc đã chép bài xong và đang tập trung vào cô giáo đứng lớp.
Miss Kwon đảo ánh nhìn sắc lạnh liếc một lượt qua những gương mặt sợ hãi. Đám nhóc co rúm lại khi cảm thấy như mình đang bị nhốt trong ngăn đông lạnh trước tia nhìn sắc bén không bị bất kì "chướng ngại vật" nào ngăn cản.
...Chợt...
Miss Kwon cầm viên giấy từ tốn tiến xuống bàn học thứ tư, dãy giữa...cả lớp nín thở ,hồi hộp chờ đợi
Công chúa run rẩy, hoảng hốt khi cảm nhận luồng khí lạnh dần xâm chiếm cả cơ thể theo từng bước chân ngày càng tiến lại gần
Miss Kwon đặt "vật thể" trước mặt Sica; vẻ mặt vô cảm cùng tia nhìn phóng băng kề sát tai công chúa
-Trả lại cô. Tôi không có thói quen giữ những thứ của rơi mà mình vô tình nhặt được.
Cả người cô học trò đóng băng trước giọng nói trầm trầm, lạnh buốt kề bên khiến cô rùng mình thêm lần nữa
Hơi ấm trở lại kéo công chúa ra khỏi "tảng băng" khi nàng kịp nhận ra luồng hơi lạnh đã chạy theo chủ nó đang quay về bục giảng.
Tim đập nhanh, hơi ấm từ giọng nói, cái lạnh buốt da, vẻ mặt vô cảm và cả mùi nước hoa quyến rũ làm đầu óc nàng mê muội...
Công chúa tóc vàng cảm nhận có cái gì đó không xác định đang len lỏi vào tim mình và nó khiến nàng càng tức điên hơn khi nhận ra chính mình đang bị khuất phục
"Miss Kwon - cô thực sự không đáng ghét...mà rất rất rất đáng ghét và..cả...đáng sợ nữa.."
Kế hoạch thứ nhất thất bại thảm hại. Chuẩn bị cho Project thứ hai...
Chap 11:
Sau "sự cố đạn giấy" được tận dụng từ nhóc Sèo bị thất bại thì từ cái đầu ranh ma của công chúa tóc vàng đang hoạt động như điên để tìm ra đối sách mới.
Và cuối cùng, cách làm "khó dễ" bằng kiến thức lại được nàng lôi ra sử dụng.
-Các em có chỗ nào không hiểu về đề toán trên bảng không?
Miss Kwon đi tới đi lui các dãy bàn rồi ngồi xuống ghế giáo viên.
Nhóc Sèo giơ tay sau khi nhận cái nháy mắt của Sica.
-Thưa cô, em có chuyện muốn hỏi
*gật đầu*
-Nếu cô không trả lời được thì sao ạ? Cô phải làm theo ý em nhé? -Lại giở chiêu cũ.
-Tại sao tôi phải làm theo ý em khi chắc gì em đã có câu trả lời cho vấn đề mình đang hỏi?
Câu nói đầy lí lẽ của Miss Kwon làm nhóc Sèo - nàng công chúa có ăn học nhất đám cứng họng.
-Em hỏi đi.
-Thưa...thưa...cô cho em hỏi...0:0 bằng bao nhiêu ạ..?
Giọng nói kèm thái độ cứng rắn của người đối diên làm cho cô học trò phá phách bối rối.
Cả lớp im lặng chờ thái độ của Miss Kwon.
"Har har!!! Cô ta không biết câu trả lời...Hehehe..mình biết mà, nhóc Sèo có trò này hay thật. Biết bao nhiêu người đều thua, tôi không nghĩ là cô có thể thắng được đâu.."
Bên dưới có một người cười thầm đắc ý.
Vẫn vẻ mặt lạnh, nhưng cái nhíu mày của Miss Kwon lại làm cho "ai đó" khấp khởi mừng thầm và đám học trò sợ chết khiếp.
-Bằng 2.
-HẢ?
-Tớ đang nghe nhầm sao?
-0:0 = 2 , ôi mẹ ơi...!!
Miss Kwon chỉ nhếch môi nhìn đám nhóc xôn xao.
Sica hí hửng quay xuống định bảo SeoHuyn bắt chẹt con người đáng ghét kia theo phong cách cũ nhưng...nàng lại vô cùng ngạc nhiên khi cô em gái lại cúi đầu không dám ngẩn lên.
Nhẹ giật tay áo, Seo ngước đầu nhìn bà chị lém lỉnh.
-Sao vậy? Bắt đầu đi chứ? -Sica thì thầm.
-2. Tôi trả lời rồi đấy. Em nói ra đáp án cho tôi biết xem sao?
Miss Kwon lên tiếng giục bằng cái giọng bình thản "chết người".
-Dạ...dạ...cô trả lời đúng rồi ạ
-HỞ????
Cả lớp há hốc mồm ngạc nhiên, nhưng người ngạc nhiên nhất chính là nàng công chúa - miệng chữ O mắt chữ A.
-Tốt. Vậy em ngồi xuống đi. Còn ai muốn hỏi nữa không?
Mặc dù thắc mắc vì thái độ của maknae vô cùng nhưng hai bà chị vẫn nhớ đến mục đích chính. Fany rụt rè giơ tay.
-Cô ơi! Cho em hỏi....Có ba con kiến cùng chạy thi, con kiến thứ nhất nói rằng nó đang chạy trước hai con..con kiến thứ hai cũng nói thế..và con kiến thứ ba cũng vậy...Cô có thể trả lời cho em biết lí do vì sao không?
Công chúa không giấu sự phấn khích trước câu hỏi hóc búa của bạn mình, nàng vô tư quay xuống vỗ mạnh vào vai bạn và chìa ngón tay khen ngợi trong cái eyes smile cực dễ xương của nàng Nấm.
"Hahahaha!!! nhìn cái mặt lạnh lùng của cô như vậy nhưng tôi biết cô đang rất lo lắng phải không? Hehehehe...câu hỏi này hóc búa thật...."
Sica toét miệng cười đểu nhìn người đứng trên bục. Dưới lớp xôn xao
-Ê mày..không lẽ Miss Kwon nổi tiếng lại chịu thua như vậy sao? -cậu nhóc nhìu chiện 1.
-Hê hê!! Chắc vậy quá...Nếu mà là sự thật thì tụi mình đã lập một "chiến công" lớn cho WANGUI rồi đấy!! -cậu nhóc nhìu chiện 2.
-Thôi đi mấy ông tám..nói um sùm coi chừng "Ác thần" nghe thấy thì chết cả lũ -cô nhỏ nhìu chiện 3.
-!@#%!&Q$@$@%@....
Mặc kệ đám nhóc học trò nhiều chuyện, Miss Kwon vẫn im lặng rồi ....chợt chỉ tay vào "Three Princess".
-Ba em lên đây
Ba nàng giật mình trước hành động bất ngờ đó, nhưng bắt gặp ánh mắt phóng băng xuyên qua cặp kính là líu ríu bước lên ngay.
-Cô gọi chúng em có chuyện gì không ạ? Chẳng lẽ cô muốn nhận thua với tụi em sao? -công chúa cười chế giễu, cất giọng mỉa mai.
-Hong Ki, em có thể lên đây đứng giùm tôi không?
Nhận được sự "cầu cứu" của Miss Kwon, chàng lớp trưởng trẻ con gật đầu liên tục làm cả lớp cười vang.
-Yah! Muốn xin thua thì cứ xin đi, sao cô còn gọi "cứu viện" lên chi nữa? -Sica lại tiếp tục khích bác.
-Giờ thì ba em chạy quanh trưởng lớp Lee. Cứ chạy và trả lời câu hỏi của tôi. Không được nói gì thêm.
Bực tức trước cái thái độ cả ...lấp miệng em (... là gì thì mọi người tự lên mạng mà tìm!! hehe) nhưng không thể cãi lại yêu cầu của giáo viên đứng lớp, sau cái liếc mắt ra hiệu, ba nàng chạy vòng vòng quanh Hong Ki.
-Học sinh Seo, em có thể nói cho tôi biết hiện em đang chạy trước ai?
-Thưa cô hai người ạ
-Còn học sinh Hwang?
-2 luôn ạ.
-Vậy còn cô - thưa cô Jung?
-Hai. -trả lời dặt một dặt hai.
-Tốt! Vậy các em có thể dừng lại và vể chỗ. Làm phiền các em quá!
Bốn nhóc quay về bàn, ba nàng thở hồng hộc sau buổi tập thể dục đột xuất nhưng không nàng nào dám lên tiếng trừ công chúa dậm chân bình bịch như muốn dẫm nát gạch nền.
-Cô..hộc...cô...còn không mau trả lời câu hỏi của Fany đi chứ! -công chúa bực bội.
-...
-Yah!!!
-Chẳng phải tôi đã trả lời đó sao.Ba con kiến đó đã chạy theo vòng tròn.
-HAHAHAHAHA~~~
-HÊ HÊ HÊ HÊ~~~
-HỐ HỐ HỐ ~~~
Tràng âm thanh khả ố của đám nhóc nổ ra như muốn phá tung phòng học. "Three Princess" thì đỏ mặt vì quá quê khi đường đường là "tam công chúa" nổi tiếng mà bị mang ra so sánh với ba con kiến. Mà lại không biết Fany nói đến con kiến gì nữa, nếu kiến chúa thì còn tạm chấp nhận, đằng này lại đề cập đến ba con kiến tưng tưng chạy đua mà chạy vòng tròn...
Chết chết...xa đề nữa...
Nhưng cũng chính cái suy nghĩ bị "khi dễ" đem ra so sánh với mấy con kiến nhóc khiến Sica bùng nổ .
-Em cũng có câu hỏi. Tại sao phải tìm vi phân của f(x) khi nó đã có trên bảng? Cô rảnh rỗi đến mức chép cái đề bài nhảm nhí này lên cho bọn em làm sao?
Miss Kwon chầm chậm đi xuống bàn của cô học trò nhỏ, cái lạnh kéo đến làm cái đầu bừng bừng lửa của cô nàng dịu xuống.
- Cô không hiểu đề bài sao- cô Jung? Đề bài yêu cầu tìm Vi phân, là vi phân ...chứ không phải là số thập phân. Cô có biết mình đang hỏi gì không? -Miss Kwon nghiêng đầu.
-Không -lì lợm.
Nhíu mày nhìn cô công chúa tóc vàng bướng bỉnh trước mặt, Miss Kwon trầm tĩnh trả lời.
-Học thì phải hiểu, không hiểu thì phải hỏi. Hỏi thì phải hiểu. Không hiểu thì đừng hỏi. Ngồi xuống và làm bài . -Giọng đanh lại.
-Không hiểu nên em sẽ không làm gì hết- nói xong ngồi xuống úp mặt xuống bàn tỏ vẻ chống đối.
Bỏ qua cái thái độ ngoan cố của cô học trò nhỏ, Miss Kwon lờ đi và tiếp tục bài giảng.
.......
Giờ ra chơi....SooSunHyo tiến lại bàn Sica cùng lúc Fany và Seo cũng đang ngồi an ủi bạn mình khi cái kế hoạch phá đám "kẻ thù" bị thất bại.
-Thôi mà Sica unnie, đừng buồn nữa mà -Seo vuốt vai an ủi.
-Ờh..đúng đó..trong trường này chưa ai "hạ" được Miss Kwon đâu. Nếu cậu làm được thì cậu thành "WANGUI 's hero " rồi đó!! -Soo ngồi xuống cạnh.
-Tớ không buồn. Tớ chỉ thấy mất mặt vì bị thất bại một cách thảm hại vậy thôi. Cả đời tớ chưa bao giờ trải qua cảm giác nhục nhã như vậy. Aishhh! Miss Kwon- mối thù này nhất định cô phải trả cả vốn lẫn lời!!! -Sica ngẩn phắc đầu dậy, trao ánh mắt căm thù tóe lửa kèm với nắm đấm trước mặt
-Trời ạ!! Cậu còn muốn giở trò gì nữa. Thất bại vậy chưa đủ sao? -Sunny gõ nhẹ vào trán Sica.
-Chưa!! thua keo này ta bày keo khác. Không phá được cô ta thì phá đến bạn cô ta.
Và một kế hoạch khác xuất hiện.
------------------
...giờ Xã Hội...
Vì giáo viên Xã Hội học bị ốm nên tạm thời người có kiến thức nhất trong lĩnh vực này là quản sinh Im được chọn thay thế.
Hai mươi phút đầu mọi chuyện vẫn bình thường, cho đến khi cô Im "khởi sự" với cậu nói quen thuộc đã trở thành nút kích hoạt mọi kế hoạch phá đám của các nàng
-Các em có gì muốn hỏi không?
-Em...Thưa cô..cho em hỏi....Cô..có bạn trai chưa ạ? -Hong Ki đáo để tận dụng sự vui tính của Yoong mà hỏi một câu khiến vị quản sinh đáng kính thẹn đỏ mặt.
-Sao cô?Cô có bạn trai chưa? -Jo Kwon được nước làm tới.
-Thôi...các em không được hỏi lung tung...-Yoona mắc cỡ.
-HÊ HÊ HÊ!!
-KAKAKAKA~~
-Cô đỏ mặt rùi kìa...
....XOẠCH....Cửa lớp kéo ra, một hơi lạnh tràn vào báo hiệu một người đến mà ai cũng biết là ai đó .
Đám nhóc hỗn loạn im bặt khi cái nhìn chết người lia vào.
Miss Kwon chỉ nhìn sơ qua một lượt rồi bước qua.
"A haizz....Black Pearl unnie đáng nể thật..Ước gì mình được như unnie nhỉ? " -cô Yoong thầm nghĩ.
-Cô ơi..cho em hỏi...Tại sao Mozard lại không dùng ngón tay này để đánh đàn? -Sica đứng dậy chìa ngón trỏ ra.
-Em nữa...Ai là người tìm ra chiếc giày đầu tiên? -nhóc Sèo cũng tận dụng thời cơ bắt bẻ người đáng ghét của mình.
-Ơh....
-Cô trả lời đi...
Cả đám học trò nhảy chồm chồm thúc giục câu trả lời làm Yoona lúng túng.
.....XOẠCH.....Lại là hơi lạnh đáng sợ ấy....
-Xin lỗi cô Im, nhưng hình như tôi thấy lớp cô có ý định muốn gây bạo động thì phải?
Yoona mừng rỡ khi nhìn thấy Miss Kwon đứng trước cửa lớp.
-Miss Kwon, unnie có thể giúp em tiết này không? Thật sự là em cũng khá bỡ ngỡ khi lần đầu phải nhận nhiệm vụ này...
Chỉ một cái gật nhẹ đầu, Miss Kwon tạo một nụ cười thật tươi cho Yoona nhưng lại tạo ra hơn chục cái xụ mặt của đám nhóc.
Đồng ý là giáo viên đẹp thì có hứng thú học thiệt nhưng lạnh lùng thì đám nhóc lại cảm thấy sợ hãi.
Vậy là giờ Xã Hội trôi qua trong yên bình.
-------------------
....Giờ Quốc Văn.......
Dường như sự phá phách của đám nhóc đã khiến cho đại đa số các giáo viên hoảng sợ và hậu quả là môn Quốc Văn lại trao cho Tae Yeon đứng lớp.
"Biết ý" đám nhóc thành ra Tae Tae đã khôn khéo kéo Miss Kwon theo làm trợ giảng cho mình.
Lẽ dĩ nhiên là đám nhóc không dám hó hé, ngoại trừ nàng công chúa tóc vàng.
-Thưa cô! Em có chuyện muốn hỏi.
-Em hỏi đi! -Tae Yeon mỉm cười trấn an.
-Gà và trứng cái nào có trước?
Một câu hỏi tưởng chừng đơn giản nhưng nó lại là vấn đề hiện đang làm các nhà khoa học- bác học- giáo sư đau đầu tìm câu giải đáp.
Tất nhiên, quản sinh Tae cũng không phải là ai trong cái số người học thức sâu rộng kia, thành ra cô chỉ còn biết mếu xệch cầu cứu Miss Kwon.
-Cô có vẻ thích hỏi quá nhỉ? -Miss Kwon khoanh tay đứng dậy đi lên bục giảng.
-Cô trả lời em đi.
-Câu này có liên quan gì đến môn Văn không?
-Có chứ. Cô phải lập luận sao cho bọn em tin rằng dẫn chứng cô đưa ra là chính xác. -công chúa nở nụ cười evil khi nhìn thấy vẻ mặt bối rối của Tae Yeon, nhưng khi nhìn qua người đứng bên cạnh với thái độ bình thản vô đối thì nàng lại tức điên lên.
-Được. Tôi sẽ trả lời, nếu như em không tranh luận được với tôi thì em phải chạy quanh sân trường suốt giờ ra chơi tiếp theo. Ok?
-OK.
-Vậy, tôi sẽ nói rằng, giữa gà và trứng thì trứng có trước.
-Nhưng cái gì sinh ra trứng trừ con gà chứ? -Sica bắt bẻ.
-Em chỉ hỏi rằng giữa gà và trứng cái nào có trước. Tôi trả lời rằng là trứng, bởi vì từ thời kì tiền sử. Khi con gà chưa xuất hiện, khủng long đã đẻ trứng rồi kia mà. Đúng chứ?
-Nhưng em đang hỏi về trứng gà. -Sica gằng giọng, nén ngọn lửa bức bối trong lòng.
-Tôi không quan tâm em hỏi về cái gì. Cái tôi nghe được là em chỉ hỏi rằng gà và trứng. Bây giờ thì em còn gì để nói không? Nếu không thì ngồi xuống để cô Tae Yeon tiếp tục bài giảng.
Jessica vừa ấm ức, vừa tức tối nhưng không làm gì hơn được. Cô nhóc biết càng làm lớn chuyện thì phần thua càng thuộc về mình đành bất đắc dĩ ngồi xuống.
Tae Yeon tiếp tục bài giảng...
-Thưa Miss Kwon, em có chuyện muốn nói với cô ạ! -Hong Ki đột nhiên đứng dậy
*gật đầu*
Cả hai ra ngoài
-Chuyện gì Hong Ki?
-Noona ah~ Khi nãy quản gia vừa báo cho em biết rằng, quan nội cung sẽ đến vào chiều nay đấy ạ-Hong Ki lo lắng nhìn Miss Kwon chăm chăm.
-Cảm ơn em. Vào lớp tiếp tục bài học đi. Nói với TaeYeon rằng noona có việc đi trước!
Miss Kwon nói xong bước thật nhanh về kí túc xá giáo viên.
-Bạn học nào cho tôi biết vì sao nước biển lại mặn? -Tae đặt câu hỏi.
-Để cá khỏi bị ươn -Nàng Nấm nhanh miệng trả lời.
Cả lớp cười nghiêng ngửa chỉ có TaeYeon là đỏ mặt tức giận.
-Em...Sau giờ học ra tỉa cây cho tôi...
Chap 12:
...Phòng Hiệu Trưởng.... ...Knock...knock...knock.....
-Mời vào
-Unnie, có phải chiều nay quan nội cung sẽ đến? -Miss Kwon hấp tấp hỏi ngay.
Hyori sững người giây lát rồi nhẹ nhàng gật đầu.
-Chị nghĩ có cả seja nữa. Nhưng may mắn rằng tình hình hiện không tốt nên Hoàng Thượng không cho phép seja ra khỏi cung.
-Em có việc rời khỏi đây. Quan nội cung đến , unnie cứ tiếp đãi như vẫn thường làm. Nếu có nhắc đến em thì unnie cứ nói rằng em có công việc. Cảm ơn và tạm biệt.
Nhanh như khi đến, thoắt cái Miss Kwon đã biến mất sau cửa.
Bỏ lại hiệu trưởng Lee với cái thở dài ngã người ra sau ghế nệm.
-"Người ấy" nói em là gió. Đúng vậy, em đến và đi như một cơn gió.
________________
Giờ ra chơi, bên ngoài sân trường, công chúa tóc vàng đang chạy..chạy..và chạy...thở từng nhịp phì phò cho thấy nàng đang rất mệt..nhưng trong đầu thì đang gào réo cái tên Miss Kwon với những "mĩ từ" khó có thể diễn tả được.
Ánh mắt nàng chợt quét ngang một hình ảnh và nó khiến đôi mắt tròn xoe, trong vắt trợn ngược
Ở góc sân trường là một nam sinh cầm gói quà đứng trước mặt "kẻ thù số 1" của nàng.
Chạy thật nhanh đến gần chỗ ấy, công chúa thực tình muốn biết tường tận mọi việc đang xảy ra (nhìu chiện thì có!!!^^).
-Chào cậu! Tớ là Nickhun, bằng tuổi với cậu đấy. Đây là tấm lòng của tớ. Mong cậu chấp nhận
Cậu học trò có vẻ ngoài đáng yêu như một chàng hoàng tử tha thiết chìa món quà.
-Xin lỗi, nhưng tôi đang bận.
-Vậy cậu nhận đi!
-...
-Àh..tớ hiểu rồi, tớ sẽ đặt ở phòng cậu. Cảm ơn vì đã nhận...
Nickhun mừng rỡ chạy một mạch đi mất, chạy được một đoạn thì hú huýt, la làng um sùm như mất trí.
"Trời!Tặng quà được chấp nhận thôi mà làm quá. Cô ta có gì hơn mình đâu chứ! Chỉ đươc cái cao hơn, sexy hơn, chân dài hơn, lạnh lùng hơn, giỏi hơn thôi chứ có gì ghê gớm mà chảnh vậy?" (Ui trời!!! hơn bả gần hết rầu!!!) -công chúa cắn môi ganh tị.
-Chết!!! Cô ta đến!!
Sica giật mình khi thấy Miss Kwon đang từ từ bước về phía mình nên hoảng loạn phóng một mạch quanh sân trường.
Không biết là do sợ quá hay do hậu đậu mà công chúa vấp vào cục đá.
Cả sân trường chỉ nghe được tiếng : "Áhhhh" rồi nhìn thấy một cục vàng vàng nằm sóng soài nguyên con dưới đất.
Miss Kwon vẫn bình thản bước đi, mặc cho một người vô cùng tức tối vì bị lơ.
-Yah!! Cô có phải con người không vậy? Thấy học trò bị ngã mà không đỡ lên nữa -Jessica đứng dậy phủi phủi cát.
*vô tư đi tiếp*
*chạy theo*
*níu níu*
-Rốt cuộc thì cô muốn gì đây? Tự cô làm mình ngã thì còn trách ai? Làm ơn đừng làm phiền tôi nữa.
Miss Kwon bước tiếp, công chúa tức tối nắm áo chạy theo định "quạt" cho con người vô cảm kia một trận thì bất ngờ mất đà và...
...
..
.
Giữa sân trường, đầu vàng đang đè lên đầu đen.
Đầu vàng bối rối, lúng túng bật dậy trong khi đầu đen đằng đằng sát khí...đứng dậy theo.
Nhưng theo quá tính trong vật lí: vật nằm trên chưa tách ra được thì vật nằm dưới sẽ vẫn còn chịu lực tác dụng thành ra đầu đen bị bật ngả ra sau
Đầu vàng hoảng hốt choàng tay quanh eo chụp lại.
.....Thời gian ngừng trôi.....
......Cuối cùng cũng trôi tiếp.....
Jessica giật mình đứng thẳng dậy kéo theo Miss Kwon. Trong lúc ngượng ngập công chúa chỉ dám nhìn cổ Miss Kwon mà không dám nhìn vào mặt. Thì ...nàng bị chú ý bởi một sợi dậy chuyền bạc có mặt là hai chiếc nhẫn lồng vào nhau...
-Cô đúng là sao quả tạ
Miss Kwon lạnh lùng bỏ mặc Sica đứng nhìn chằm chằm vào khoảng không -mà trước đó là vị trí của sợi dây chuyền.
"Sợi dây đó...đặc biệt thật...." -công chúa lẩm bẩm.
******************
Những ngày sau đó, mọi chuyện vẫn xảy ra bình thường. Cuộc trốn chạy của Miss Kwon thành công và quan Nội cung không có cách nào bắt bẻ được HT Lee nên đành phải thất thểu về cung.
"Chương trình dự báo thời tiết của chúng tôi hôm nay gồm những thông tin như sau:
Đêm không nắng, ngày không sao, trời nắng nóng, nhiệt độ nước sôi là 100 độ C, nhiệt độ cao nhất trong phòng máy lạnh là 20 độ C. Gió giật cấp 2, cấp 3 thậm chí có thể lên đến cấp đại học. Sóng có lúc đập vừa, có lúc đập mạnh thậm chí có lúc không động đậy.
Buổi tối trời có mưa to, gió giật trên cấp 5, biển động. Yêu cầu tàu thuyền dừng ra khơi, nhưng canô, trực thăng hay du thuyền thì có thể. Khu vực các quần đảo có thể sẽ có bão nhưng các đảo không bị ảnh hưởng.Biển động dữ dội, tôm cá có xu hướng bơi ra xa bờ ..."
Màn đêm đen kịt, không khí trở nên nặng nề, dường như sắp có cơn bão to sắp đến. Những tiếng gió tir1 qua những cành cây đang oằn mình hứng những giọt mưa rơi liên tục.
Tiếng mưa rơi lộp độp trên nóc toàn khu kí túc xá WANGUI, những cơn gió lốc thổi mạnh luồng lách khéo léo qua những ô cửa sổ của khu hành lang khiến một bóng người co ro vì lạnh, kéo chặt chiếc áo chùng quấn quanh người.
Dãy hành lang trong các khu A, B, C đều tối thui vì tất cả đèn đóm đều bị tắt do lệnh của HT để đàm bảo an toàn cho các học sinh khu nội trú không bị điện giật vì nước mưa và vì một "mục đích" ca siêu hơn : quản thúc chặt chẽ đám nhóc nghịch phá, ai mà biết được trong đầu bọn học trò ranh ma này không tìm cách trốn đi chơi hay ra nghịch mưa được chứ.
Trong bóng đêm đen đặc của dãy hành lang khu A lạnh lẽo, vắng vẻ, ẩm ướt do nước mưa tạt vào. Bóng một cô gái nhỏ nhắn dường như bị nhấn chìm trong chiếc áo chùng dài chấm đất và cái mũ áo được đội che phủ qua trán cô gái cộng thêm cái hành động bước đi thoăn thoát rồi chốc chốc lại quay đầu ra sau, căng mắt cố nhìn xem có ai theo dõi không càng khiến cô khả nghi thêm.
Tiếng bươc chân dẫm lên những vũng nước đọng nghe lẹp bẹp.
Chợt...cô gái dừng lại và nép vào một hốc tường khi nghe xuyên qua tiếng mưa một âm thanh khô khốc vang lên..
....Cộp....
"Có người đến, cầu trời cho đó không phải là "Ác thần" kia...."
-Ai? -một giọng thanh cao cất lên, ánh sáng từ cây đèn pin lướt ngang qua khe hở rồi chợt dừng lại trước một cô gái cao cao.
-Là em.Unnie làm em hết hồn. Sao unnie lại ở bên khu A chứ? Đây là khu của Yuri unnie mà!! -Yoona lấy tay che mắt tránh ánh sáng đang rọi thẳng vào mặt.
- Em tình cờ đi ngang thôi, vậy còn unnie?
-Unnie nghi ngờ đám học trò nghịch ngợm này sẽ bày trò quậy phá trong đêm nay. -Tae Yeon liếc nhìn xung quanh.
-Aigoo!! Unnie quá đa nghi rồi..hehe đúng với cái biệt danh tụi nhóc đặt cho unnie thật -Yoong nở nụ cười cá sấu đặc trưng.
-Thôi, vậy unnie đi trước. Em cũng về mà lo cho khu của em đi! -Tae nói xong, cúi đầu đi thẳng.
Bên trong góc, một người nén tiếng thở phào.
-May mắn là có tôi đấy. Nếu không bị Tae Yeon unnie bắt được thì khỏi phải bàn. Mau về phòng trước khi Black Pearl unnie đi kiểm tra. Tôi không rảnh để giúp thêm lần nào nữa đâu.
Yoona thầm thì vào khe tường rồi xốc cổ áo bước đi trước cặp mắt trợn tròn của người đang trốn.
-Đúng là cô ấy có đôi mắt nhìn xuyên bóng đêm...em bắt đầu sợ cô rồi đấy cô Im ạh!!!
Cô gái lẩn nhanh ra hành lang, bước thật nhanh về phòng Jessica.
" Trời ạ! Tại sao các unnie ấy lại bắt mình phải mua rượu về chứ? Cũng may là gặp cô Yoona, nếu không thì chết chắc..mình phải làm gì để trả ơn đây nhỉ? Seo Joo Huyn này có ơn nhất định phải đền đáp..Thôi từ từ rồi tính..mau về phòng thôi" -nàng Maknae lẩm bẩm trong khi thẳng tiến phòng 2122.
______________
Bên trong phòng Jessica, sau khi Seo Huyn mang rượu về thì cảm nhóm "PVG" và các thuộc hạ khác thi nhau uống, hát hò, nhảy ầm ĩ nhưng may mắn là bão to nên dường như không bị phát hiện.
Tiệc gần tàn thì đám học trò rủ nhau chơi trò chơi quen thuộc : Truth or Dare?
Tất nhiên, trong trò chơi này thì chỉ có những "vai vế lớn" tức là sáu đại tỷ được tham gia, đám nhóc còn lại thì tham dự với vai trò khán giả.
Jessica bắt đầu với màn xoay chai điệu nghệ, chiếc chai xoay tít rồi dừng trước mặt SooYoung.
-Truth or Dare? -nhíu mày cười evil
Qúa hiểu tính lém lỉnh của cô bạn mình, SooYoung tất nhiên là chọn Truth.
-Ok. Truth, vậy tớ sẽ ra một yêu cầu. Cậu làm theo rồi sẽ trả lời một câu hỏi của tớ ngau sau đó. Không được suy nghĩ đâu đấy! -Sica nheo mắt.
-Ok.
-Cậu nói từ "con chuột" 20 lần đi .
-Con chuột, con chuột, con chuột, con chuột,...........con chuột. Xong, hỏi đi!
Cuối cùng nhóc Sò cũng chấm dứt cái điệp khúc "con chuột" chán ngấy .
-Rồi! Nghe rõ nhé! Mèo sợ con gì? -Sica cười lém lỉnh.
-Con chuột . -Sò trả lời ngay rồi nhận ra mình bị hớ khi đám nhóc chung quanh cười nghiêng ngả trước câu trả lời ngốc xít.
-Câu trả lời hay đấy! Mèo mà sợ chuột? Quy luật ở đâu vậy?Cậu thua rồi, giờ tính sao đây? -công chúa quay ra sau hỏi đám nhóc.
-PHẠT!!! -đám nhóc hét đáp lời.
-Ok! Vậy SooYoung, cậu đã thua. Bây giờ, tớ phạt cậu phải vừa uống nước vừa hát. Làm đi
Bốn nàng nãy giờ im lặng chỉ cười theo mặc cho công chúa player "chặt chém" trưởng nhóm. Giờ thì cười nghiêng ngã trước cái hình phạt dở khóc dở cười khó đỡ nổi của nhóc bạn tiểu yêu.
SooYoung thì đớ lưỡi khi nghe hình phạt.
-Yah! Sicachu! Làm sao tớ vừa hát vừa uống nước được chứ? Chơi đểu hả? -Soo dứ dứ nắm đấm.
-Vậy là làm không được. Hehe, vậy là SooYoung không thực hiện được hình phạt, thành ra cậu là nô lệ của tớ một ngày. Kakakaka!!! -Công chúa cười vang, SooYoung méo mặt nhưng đành chấp nhận. Dù gì cũng là đại tỷ WANGUI, sức chơi sức chịu.
SooYoung cáu quá bèn chụp cái chai quay tiếp. Cái chai quay mòng mòng rồi dừng lại trước mặt Tiffany - mặt mày xanh lè nhìn ánh mắt thiêu đốt của SooYoung mà dè chừng.
Nàng Nấm biết chắc "giận cá thì chém thớt" và vai trò của mình trong lúc này đó là làm cái thớt để bị chém.
-Truth or Dare?Hà hà hà -SooYoung cười man rợ.
-T.rr...u...th...-Nấm run run .
-Trong vòng 3 giây, cậu phải nói tên người mà cậu vừa ghét vừa thích ra. Chuẩn bị! 1,2,3..
-Tae Yeon..Ớh..-Cô Nấm bịt miệng mình lại, thầm trách mình tại sao lại phun ra cái tên của con người đáng ghét kia, nhưng..sự thực là cũng đã phun ra rồi, đành ngồi im chịu trận vậy.
-HẢ?????
Cả phòng bùng lên bởi tiếng "Hả", sau đó tràng cười không dứt của đám học trò lấn chiếm cái lạnh trong phòng.
-HAHAHAHAHA~~~
-HÊ HÊ HÊHÊ~~~
-HÔ HÔ HÔ HÔ~~~
-Yah! Sao cười? Jessi, Seo, Sun sao cười chứ? Tớ lỡ miệng thôi mà!! -Fany vừa quê độ vừa tức tối
-Kò kò kò! Ai biết rằng từ bao giờ Tiffany của chúng ta là "xăng pha nhớt" vậy hử? -Sica ôm bụng cười sằng sặc - nhược điểm của nàng là khi bắt đầu thì không có điểm dừng.
-Hehehe! Em cũng không ngờ unnie là "hifi" ...-nhóc Sèo phán thêm câu làm cho tiếng cười vang to hơn còn gương mặt chị Nấm thì còn đỏ hơn đôi giày mà Hyo mang nữa.
Để che giấu sự ngượng ngùng vì lỡ miệng, Fany chụp cái chai và quay. Miệng chai chỉ vào nàng công chúa Player vẫn còn đang bụm miệng cười.
-Har har!!! Cơ hội "báo chù" đến...Truth or Dare? -Fany cười nham hiểm.
Tất nhiên chơi với nhau từ nhỏ thì Jessica không lạ gì những câu hỏi "điên rồ" của Nấm ú, nào là "quần chip màu gì" cho tới "đã từng xxx chưa?" v...và ..v....
Thành ra nàng cảnh tỉnh ngay và chọn Dare.
-Ok! Thử thách của tớ là, tớ sẽ gọi cho năm đàn em đến và cậu phải hôn đứa đầu tiên mở cánh cửa. Dám không? Không thì làm nô lệ cho tớ 1 ngày nhá!! -Fany cười nham nhở.
Những người khác cũng cười theo cái thử thách "khó nhằn" được đặt ra này nhưng chính nó lại làm tăng tính thú vị cho cuộc chơi.
-Dám sao không? Cậu nghĩ sao Jessica Jung này mà nhát như vậy chứ? Chuẩn bị mở to mắt mà xem 'hot scene' lãng mạn nhất làng điện ảnh thế giới nhá! À quên, không một cái máy chụp ảnh hay điện thoại nào được chụp lại, ko thì chết với tớ đây!! -Sica quay lại "dằn mặt".
Hyo móc điện thoại gọi cho năm nhóc đàn em đến.
.......Khoảng vài phút sau...tiếng gõ cửa vang lên....
-Vào đi!!! -SooYoung to giọng.
--------0o0--------
.....Cạch......Cánh cửa mở ra....
Cả đám trong phòng nín thở, hồi hộp xem ai sẽ bước vào để nàng Player thực hiện thử thách.
*...ngày hôm đấy em gặp cô ấy, đôi mắt long lanh và đen láy...
..Mái tóc buông dịu dàng bên vai linh tính cho em hay một điều...*
Người đứng ngoài cửa là : MISS KWON!!!!
*...Một người đau, sẽ tốt hơn là cả nguyên bầy .....
..Sẽ tốt hơn là đến khi, lạnh lùng cô quay bước đi....*
Không chần chừ, để "cứu vớt" cả bọn sống sót qua đêm nay và cũng không thể lùi bước trước thử thách mà Fany đã đặt ra.
Công chúa tóc vàng đành nhắm mắt lao vào ôm đại rồi....lip on lip với "tảng băng" trong khi "nạn nhân" bất động vì quá shock còn đám nhóc quậy phá thì thừa cơ mạnh ai nấy zọt về phòng mình.
Để lại hai bức tượng đang trong thời kì hoàn thành trơ trọi trong căn phòng toàn "chiến tích" của buổi tiệc.
Sau vài tík tắk, công chúa hoảng hồn sè sẹ buông ra rồi chuồn nhanh qua khỏi cánh cửa ù té chạy biến vào hành lanh tối hù.
Từ phương trình "nhị thức" trong phòng lúc này chỉ còn lại "đơn thức".
Miss Kwon vẫn đứng trơ người ra vì quá kinh hãi khi First Kiss bị cướp một cách lãng xẹt. Mà đứa trời đánh đó lại là đứa học trò bướng bỉnh hay gây chuyện với cô nhất. Chưa hết, đó lại là một ...CÔ GÁI...
Qúa tức giận, cô chỉ còn biết lầm bầm
-Jessica Jung! Cô chết với tôi!!!
Trong phòng có người bất động thì ngoài hành lang cũng có người đang vô cùng bất ổn. Nàng Player nhắm mắt nhắm mũi -mà thật ra có mở cũng như không, phóng vù vù qua dãy hành lang tối om.
-Ouch! Yah! Mắt mũi để đâu mà chạy không....
Nàng tông thẳng vào một người và nhận ra cái dáng lùn lùn nhỏ nhỏ ấy là ai. Vội đưa tay bịt chặt miệng người đó rồi kéo chạy một mạch đến phòng SooYoung.
-----------------
....Phòng SooYoung.........
Sáu mảnh của băng nhóm cầm đầu và một số đàn em đang tề tựu đông đủ.
-Yah! Sao tự nhiên đang chơi bên phòng Sica mà lại sang đây vậy? -Sunny khoanh tay nhìn Sica.
- Chuyện là vầy...kinh khủng lắm...!@$!&(^(^@%@% ..blal....Xong!! -Hyo kiên nhẫn tường thuật lại sự việc "chấn động WANGUI" vừa xảy ra.
-Vậy là Sica hoàn thành thử thách, mặc dù nó khá nguy hiểm. Vì vậy, tớ -Choi Soo Young - trưởng nhóm PVG tuyên bố: kể từ nay, Jessica Jung sẽ là "WANGUI hero" cho tràng pháo tay nào!!!
Tiếng vỗ tay và màn rú rít ồn ào cả căn phòng. May mắn là trời bão khá to nên âm thanh được giảm rất nhiều.
-Sica unnie! Cho em tò mò chút....Hôn "Ác thần" như vậy unnie có cảm giác thế nào? -Nhóc Sèo hỏi rồi che miệng cười hí hí.
-Ờh...đúng đó...chia sẻ đi..!!!-Cả đám háo hức, thúc giục.
Jessica đỏ mặt khi nhớ lại cảm giác lúc nãy.
" Tuy chỉ là bất đắc dĩ - là tình thế ép buộc- là một nụ hôn gượng ép và bất bình thường nhưng...sao mình lại cảm thấy rất ngọt ngào và...vẫn chưa muốn dừng lại (nàng ơi nàng thích thì nói đại cho rổi, bày đặt biện hộ với biện luận!!! ^^).
Đến giờ, mình vẫn cảm thấy được mùi Cherry trên son môi của cô ta, Nó thật hấp dẫn, cả người cô ta lạnh lùng như vậy nhưng sao bờ môi lại ấm thế nhỉ? ...Aishhh!!! Tỉnh lại! Tỉnh lại! Jessica..cô ta là con gái đó....Làm sao có thể chứ...Har har har...mình chắc say quá nên mới nghĩ bậy...Ha ha ha.."
Cả đám lại lần nữa tròn mắt, há hốc mồm nhìn chằm chằm "WANGUI hero" đang lảm nhảm một mình, đã thế còn đưa tay đánh vào đầu rồi còn cười như điên nữa chứ.
Công chúa sực tỉnh khi có cảm giác nhiều người đang nhìn.
Quay qua thì đúng là như vậy. Trước những ánh mắt hau háu tò mò , khó hiểu của cả đám, nàng mới sực nhớ câu hỏi.
Cúi gằm mặt, mắc cỡ nàng ngập ngừng...trong tràng cười không dứt của đám nhóc ngay sau đó
-Ừhm..thì..thì.....ướt..ướt.......
Trong phòng tiếng cười tràn ngập, không khí vô cùng ấm cúng. Nhưng ngoài trời vẫn đang mưa, bão càng lúc càng to và nó báo hiệu rằng chuỗi ngày ở lại WANGUI của công chúa Player sẽ vô cùng tệ hại khốn khổ khi đã lỡ đắc tội với con người quyền lực nhất ở đây....
Note: Điều đầu tiên, fic này là Drama vì vậy Shake sẽ cố gắng đưa chi tiết khá thoáng vào giúp cho câu chuyện nhẹ nhàng hơn.
Thứ hai, Fic được viết dựa theo các cốt truyện đã được giới thiệu nên có gì "quen quen" thì đừng nghĩ là Shake đạo fic nhá.
Cuối cùng, Fic dựa theo thực tế xã hội hiện nay, những mối quan hệ đồng giới chưa được đa số nhiều người chấp nhận.Do đó, ngoài các couple chính thì còn lại sẽ là mối quan hệ bình thường.
-------------------
Chap 13:
Sáng hôm sau, với tâm trạng cực kì lo sợ. Jessica vào lớp với cái mặt bơ phờ
-Wow!!! Một loài gấu trúc mới xuất hiện! -Sunny lên tiếng trêu chọc, năm nàng xúm vào 888.
-Hey! Đừng nói là cả đêm qua sợ quá không dám ngủ nhá -Soo tiếp lời.
-...
-Ớh...Sợ thiệt hả? -Nàng Nấm kéo ghế ngồi xuống bên cạnh
-Đủ rồi! Sao lại không sợ? Các cậu nên nhớ là chính nhờ tớ anh dũng, can đảm hy sinh cho cả đám chạy thoát đó nghe chưa? -Jessica bực bội, đưa hai tay áp chặt vào tai.
.....Cộp....Cộp.....Cộp.....tiếng gót giày cao gót gõ xuống sàn nhà....
Âm thanh quen thuộc như mọi ngày, nhưng đối với Jessica thì đang tuyệt vọng chờ tử thần đến rước đi
Không biết tại sao tối qua nàng còn vô tư kể cười đùa với đám nhóc mà hôm nay lại lo lắng như vậy
Xin thưa rằng: Đó chỉ là vẻ ngoài nàng cố tình tạo ra, cũng như mọi người, nàng cũng có phần e dè trước "Ác thần" nhưng chỉ là "một chút" thôi.
Và sau hàng loạt chuyện động trời tối qua nàng đã làm thì cái "một chút" đó lại tăng theo cấp số nhân. Đến giờ thì nó đã trở thành "nhiều chút" , "tích tiểu thành đại" - nỗi sợ dâng cao khiến nàng không tài nào chợp mắt được.. hậu quả là hai mắt có hai cái vòng hula xinh đẹp màu đen đen ngự trị trên gương mặt xinh đẹp như nữ thần đang bị... cảm.
-SooYoung! Cậu có ra lệnh cho tụi nhỏ giữ mồm giữ miệng chưa? -công chúa đột nhiên quay sang.
-Rồi! Bảo đảm với cậu là chuyện chấn động WANGUI tối qua ngoài sáu chúng ta thì không đứa nào dám hé miệng đâu. Tớ đã dọa cho bọn nó sợ chết khiếp rồi! -Hyo gangster xuất hiện
.....xOẠCH.....Cửa được kéo ra... hơi lạnh lập tức tràn vào...cả lớp im bặt....
Miss Kwon bước vào lớp với dáng đi model quen thuộc, từ từ, chậm rãi, uyển chuyển.
Từ khi cảm thấy lạnh lạnh thì nàng Jess đã đánh lô tô trong bụng rồi, luống cuống đứng dậy chào giáo viên mà cứ giật thon thót lo sợ cái tên mình sẽ được vang lên.
Nhưng may thay, Miss Kwon dường như không phải người không phân biệt rõ giữa công và tư - hay là cô không chấp những chuyện vặt vãnh nhỉ? (còn lâu! ^^).
Thấy "nạn nhân" vẫn bình thản chép đề lên bảng, không liếc nhìn mình một lần nào. "Thủ phạm" thở phào nhẹ nhõm.
"Haiz...Cũng may , chắc cô ta không nhớ gì đâu nhỉ? Có lẽ tại rượu hôm qua mình uống làm cô ta...say theo " . (Trời ạ! Lí lẽ kiểu gì thế lày??)
Nàng công chúa ngây thơ (-hay ngốc nghếch) cứ mãi tư duy theo cái lí luận lãng nhách, lãng xẹt, lãng đãng của mình rằng: Hôn một người trong khi đang say sẽ làm cho người bị hôn say theo . Mà không hề hay biết "thảm họa" đang dần dần tiến lại mình:
Miss Kwon cầm quyển sách đang bước xuống bàn cô học trò mất tập trung.
-Cô có vấn đề gì sao Jung tiểu thư? -giọng mỉa mai.
*giật mình*
-Không..không ...có ạ..
-Vậy mà tôi tưởng em đang mải mê mơ màng về cảnh tượng sẽ HÔN một chàng hoàng tử nào đấy chứ! -Miss Kwon nói thật nhỏ vào tai Jessica khiến nàng thoáng rùng mình sợ sệt.
-Cô..cô...
-Trả lời cho tôi biết: Phát minh thứ 3045 của Nobel là gì?
Khoảng cách từ Diêm Vương tinh đến Mặt trời là bao nhiêu năm ánh sáng?
Ai là người thứ 200 bay lên Mặt Trăng?
Chìa khóa để mở ra cánh cửa 'vườn treo Babylon' được làm như thế nào?
Miss Kwon xổ một tràng toàn những câu hỏi mà người trả lời chắc phải thuộc dạng "Hàn Lâm Học Sĩ " mới có thể replay lại được.
Tất nhiên, Jessica làm sao có được kho kiến thức đồ sộ để trả lời hết chứ. Nàng đành câm nín nhưng vẫn không khuất phục ..
-Yah! Cô hỏi nhiều như vậy mà toàn những câu cao siêu thế làm sao em trả lời được chứ? Em là con người bình thường chứ không phải bất thường như cô -Jessica bực tức quát lại.
Và nàng nhanh chóng nhận ra sai lầm của mình. Nhưng...đã trễ....
-Bất thường? Ý của em là tôi có vấn đề thần kinh sao?
Đám học trò bụm miệng cười rúc rích nãy giờ im bặt trước cái nhìn lạnh lẽo phóng tới.
-Không...không....ý...em khen cô là...phi thường.... -Đầu óc vốn đã lâu không sử dụng cho việc học được đánh thức và hoạt động hết công suất nhằm làm dịu cái lạnh đang ngày một tăng.
-Aigoo..từ khi Miss Kwon đến đây dạy thì phòng học S1 đã không còn cần tới máy lạnh nữa rồi.Chia buồn với bạn hiền Sica baby của chúng ta -Sunny nói nhỏ vào tai Seo.
-Dạ..Cầu trời cho Sica unnie chỉ bị dẹp toilet hay gì gì đó tương tự vậy thôi...Phạt chạy quanh khuông viên trường là chết chắc -SeoHuyn bắt ngón tay thành hình thánh giá cầu nguyện. (em gái tốt thiệt!! )
Mặc cho cả đám nhóc nhoi nhoi đang im lặng chờ xem Cinê, Miss Kwon vẫn giữ vẻ mặt không chút cảm xúc.
-Em...tối nay đến phòng quản sinh của mình nhận hình phạt.. Còn bây giờ thì chạy 2 vòng quanh sân bóng... cho đầu óc minh mẫn không suy nghĩ vẩn vơ nữa..Hiểu chứ?
Nói xong quay người bước đi, Jessica chỉ còn cách tức tối mà làm theo...tội ngiệp....Haizzz.....
-Chúc cậu "thượng lộ bình an, hạ lộ không bò càng" -cô bạn thân Nấm rù rì chúc may mắn.
-Unnie cẩn thận...Chúc unnie mau "hoàn thành nhiệm vụ" -Lại đứa em "trời đánh" lên tiếng an ủi nhưng bên trong lại có chút gì đó gọi là trêu chọc.
Vậy là giữa cái nắng ban mai dịu nhẹ, có một nàng công chúa tóc vàng thở phì phò chạy zòng zòng sân bóng miệng không ngừng la hét
-Miss Kwon....Black Pearl...đồ đáng chết....Cứ đợi xem Jessica này sẽ làm gì cô nhé!!!
************
Tối hôm đó... Kí túc xá giáo viên.....
....Cộc....cộc....cộc....
-Vào đi! Cửa không khóa!
Cánh cửa bật mở, một cái đầu vàng lấp ló .
-Vào đi, làm gì mà đứng rình rập ngoài đó vậy? Tôi có ăn thịt em đâu! -người ngồi trên bàn làm việc vẫn không rời mắt.
Đầu vàng líu ríu bước vào sau khi khép nhẹ cánh cửa
-Ngồi đó đợi tôi chút, tôi đang dang dở vài việc -vẫn không quay đầu lại
Jessica khẽ gật đầu rồi ngồi xuống chiếc ghế sofa. Lúc này cô mới có dịp quan sát căn phòng.
Ngoài chiếc giường King size không thích hợp cho một giáo viên bình thường thì tất cả đều được thiết kế khá sang trọng.
Bộ sofa màu sáng, chiếc tủ quần áo đen bóng, tủ lạnh, TV, laptop,....tất cả đều thuộc loại đắt tiền. Đưa ánh nhìn thích thú và có phần ngạc nhiên bởi những "đặc cách" mà giáo viên này nhận được khác xa với những viên chức bình thường thì ánh mắt Jessica chạm vào một khung ảnh.
Bên trong bức ảnh là một gia đình nhỏ, với hai đứa nhóc và hai cô nhóc.
Gia đình sáu người?
Ôi dào, chuyện bình thường...nhưng......
Thứ bất thường khiến nàng công chúa cau mày chăm chú đó là hai cô bé, một trắng như sữa còn cô bé còn lại cũng chỉ kém hơn đôi chút. Tuy nhiên, chiếc vòng tay cả hai đang đeo lại là thứ đặc biệt....mà Jessica nhớ man mán đã gặp ở đâu đó..
"Quái! Sao nhìn cái vòng này quen quen nhỉ? Hình như đã gặp ở đâu rồi..Cố nhớ nào Jessica, cô thông minh lắm kia mà...."
Jessica nhắm mắt cố nặn ra một hình ảnh nào đó chứng minh trí nhớ của mình không tệ. Bỗng....
Nàng mở choàng mắt và nhìn xuống cổ tay ...Chiếc vòng trong ảnh rất giống với chiếc vòng nàng đang đeo (ôi trời~~~Sư phụ!!!)
-Sao?Dò xét xong chưa? Tôi có nghe Miss Kwon trình bày về vấn đề của em. Bây giờ thì em có muốn giải thích gì không? -Tae Tae kéo ghế ngồi xuống đối diện.
-Cô bé trong ảnh này là cô sao? -Jessica vẫn còn lơ mơ chỉ tay vào khung ảnh.
-Ừ. Có vấn đề gì sao? -Tae nhìn cô học trò với cặp mắt khó hiểu.
-Cô chắc chứ? -Công chúa nghiêm giọng.
-Chắc.Ơh nhưng đây không phải vấn đề mà tôi đang hỏi em -Tae cau mày
-Teangoo....
-Ớh...Ai vậy? -Tae đứng dậy mở cửa nhìn ra ngoài nhưng không thấy ai, lắc đầu trở vào.
-MungTaeng...
-Ai đó, không đùa nữa nhé! -Tae Yeon lập lại hành động khi nãy và kết quả cũng như vậy.
-Taengoo...MungTaeng...nhớ tớ không?
Tae Yeon đơ toàn thân nhìn lăm lăm Jessica đang đưa chiếc vòng đeo tay vào sắt mặt mình.
-Si..sica...chu....Là..là cậu sao? -bất ngờ nhưng cũng đưa cổ tay có chiếc vòng tương tự lên.
YAHOO~~~~
Giữa căn phòng khá sang trọng có hai con người ôm nhau nhảy tưng tưng...
.......Một lúc sau.........
-Yah! Sao tự nhiên cậu mất tích vậy hả? Làm tớ lo muốn chết, ai ngờ cậu về đây
Jessica nhăn mũi nhìn Tae Yeon đang cười toe toét.
-Thời gian thấm thoát nhanh thật, tớ không nghĩ Jessica mũi thò lò ngày nào giờ xinh đẹp và ngang tàng như vậy đâu -Tae thè lưỡi trêu.
-Yah! Nhóc lùn, muốn gì đây? Úynh nhau không? -Sica xăng tay áo .
-Thôi thôi! Hahaha cậu vẫn hung hăng như ngày nào, hèn gì bị ném vào đây.
-Kệ tớ, vào đây còn vui hơn ở bên ngoài. -Sica chu môi.
-Ừ thì cậu vui. Còn bọn tớ thì khổ rồi đây.
-Mà nè, sao tự nhiên bỏ nhà đi bụi vậy nhóc lùn? Tớ không ngờ cậu lại vào đây làm việc đó. Trời ạ, tin nổi không đây? Tam tiểu thư của Kim gia mà phải làm quản sinh sao? -công chúa tròn mắt.
-Tớ thích vậy. Cậu biết tính tớ vốn không thích tù túng mà. Vả lại công việc công ty có JaeJoong oppa và HuynJoong oppa rồi, có cần gì đến tớ đâu. Mà thôi, hôm nay cậu đến đây là để chịu phạt mà! -Tae đổi giọng lạnh lùng.
-Thôi mà....Tae iu dấu...nhóc lùn đáng yêu...tha cho tớ lần này đi....-Sica xuống giọng năn nỉ kèm cái môi trề trề.
Chịu thua trước cô bạn ranh ma của mình, Tae đành thở dài.
-Được rồi, lần cuối cùng đó, không được bày trò chọc phá Miss Kwon nữa nghe chưa? Cậu ấy ;à "sếp xòng" ở đây đấy. Có chuyện gì tớ không bênh vực được đâu -Tae giơ ngón trỏ, mím môi.
-Ok..ok...Nhưng mà cô ta làm việc trong trường này lâu lắm rồi sao? Nhìn cô ta cũng trạc tuổi chúng ta mà..
Nhắc đến cái tên Miss Kwon thì "dòng máu VamPire" của nàng công chúa sôi cuồng cuộn.
-Ừhm..Black Pearl bằng tuổi chúng ta, nhưng cậu ấy đã lấy bằng Tiến sĩ Kinh Tế tại Đại Học CamBridge. Nhưng đã từ chối rất nhiều lời mời từ cách tập đoàn lớn mà về đây làm quản sinh. Cậu ấy, tớ và Yoong chỉ vừa đảm nhiệm công việc khoảng sáu tháng nay thôi- Tae giải thích.
-Gì chứ? Nhận bằng Tiến sĩ khi chỉ mới 21 tuổi á? Cô ta có phải con người không vậy? Mà sao lại từ chối về đây làm việc này nhỉ? Không lẽ cô ta cũng điên giống cậu? -Sica cười khúc khích.
-Yah! Cậu ấy chịu về đây làm bởi vì thân phận của cậu ấy là... à mà thôi, không nói đến chuyện đó. Cậu chỉ cần hiểu đơn giản rằng WANGUI là nơi đã nuôi dưỡng cậu ấy từ nhỏ cho đến lớn. Vì thế mà Black Pearl chỉ muốn trả ơn, vậy thôi! -Tae nhún vai.
-Hồi nãy sao cậu lại ngắt ngang câu nói thế? Miss Kwon là ai? -công chúa nghi ngờ nhìn Tae.
-Không có gì. Nói chung là cậu không cần thiết phải biết. Giờ thì làm ơn về phòng và ở yên trong đấy. Tớ không rảnh mà bênh vực cậu được đâu, mà nhớ phải giữ kín chuyện chúng ta là bạn bè. Ok? Ngủ ngon, Sicachu! -Tae ôm công chúa rồi mở cửa.
-Chúc ngủ ngon, tớ rất vui khi gặp lại cậu. Cô Kim, mong cô sẽ chỉ bảo em nhiều! -Sica vờ cúi đầu.
-Thôi thôi! Đừng bày trò nữa. Tớ mệt lắm rồi, tha cho tớ ngủ đi. Tớ cũng vui khi gặp lại cậu nhưng cái tớ muốn là không phải trong hoàn cảnh này. Bye!
Tae nói rồi đẩy nhẹ công chúa ra ngoài, ngáp dài rồi leo lên giường kéo chăn...Z..z...z...
--------------------
Jessica mang tâm trạng nửa vui nửa bực bội cất bước về kí túc xá.
Nàng vui vì được gặp lại bạn củ, nhưng bực bội vì từ ngày hôm nay phải "ngoan hiền" trước mặt Tae Yeon tránh cho bạn nàng khó xử.
Đang suy nghĩ mênh mang thì dòng suy tư bị ngắt ngang bởi một âm thanh là lạ..vang vang như từ cõi ...âm vọng về....
Suy nghĩ đó khiến công chúa rùng mình, da gà da vịt nổi lên hết trơn
Một bóng người cao cao, gầy gầy, bước thoăn thoắt ngang khuôn viên sân sau khu kí túc xá hướng thẳng vào khu rừng phía sau (vẫn thuộc khuôn viên WANGUI nha!!)
Tò mò, nàng cũng nhanh chóng bám theo sau
.......
Đi đến bìa rừng, âm thanh càng vang rõ hơn, đó là một giọng hát...một giai điệu trầm buồn..sâu lắng và khá quen thuộc...
Dò dẫm từng bước...công chúa tóc vàng bước từng bước vô định theo hướng tiếng hát phát ra..
Khoảng cách dần rút ngắn..
" Every night in my dreams I see you, I feel you....
That is how i know you go on..."
...Gần hơn...giọng hát lúc bổng lúc trầm....
"Far across the distance ... And spaces between us ...
You have come to show you go on ..."
Và cuối cùng nàng cũng tìm ra nơi giọng hát mang một nỗi đau vây kín phát ra..
Trước mắt Jessica là một con suối uốn khúc ...dưới cây hoa Hải Đường...trên bãi cỏ ..có một người con gái mang đầy tâm trạng....đang hát....
"...Near, far, wherever you are...
I believe that the heart does go on..."
Ánh trăng soi rọi xuống dòng nước, phản chiếu nguyên vẹn nét đẹp thanh tao trong đáy mắt lấp lánh nỗi đau của người con gái ngồi bên bờ đang lẩm nhẩm hát..
"...Once more you open the door....
...And you're here in my heart ...."
Sica tiến lại gần hơn, nép người vào thân cây ngọc lan và nhận ra bóng cao gầy đi trước đang đứng yên lặng phía sau cô gái một khoảng khá xa..
" Giọng hát này sâu lắng nhưng chứa đầy nỗi đau...chứng tỏ người đang hát đã trải qua rất nhiều đau khổ...Là ai? ...Ai mà có thể mạnh mẽ đứng thẳng dậy sau những đau buồn ấy...Mình thực sự muốn biết ..."
"...And my heart will go on and on..."
Bài hát kết thúc, Sica vẫn còn rất luyến tiếc giọng hát ấy...đau, buồn, tâm trạng..nhưng nó lại có sức lay động lòng người...
Bóng người con trai bước lại gần cô gái kia, dưới ánh trăng, Sica sửng sốt khi nhận ra hai người trước mặt...
" Cậu ta hình như là Min Ho, cậu nhóc vẫn thường cặp kè với Hong Ki..còn cô gái kia...nhìn quen quen nhỉ?.."
Bất ngờ, người con gái xoay mặt lại nhìn Min Ho và điều đó khiến công chúa bịt miệng mình ngăn tiếng thốt bật ra khỏi miệng
"Là Miss Kwon...cô ta...không lẽ...cô ta..hẹn hò..với học sinh...tại đây sao...?"
__________
-Noona! Em biết thế nào cũng tìm được chị ở đây mà
Min Ho mỉm cười , ngồi xuống cạnh Miss Kwon đang nhìn chăm chăm ra mặt nước.
-Tìm tôi làm gì?
-Nhớ.
Min Ho trả lời gọn lỏn lại càng làm con người vụn trộm trong kia há hốc mồm
- Cậu vẫn không thay đổi cách nói chuyện
-Còn noona vẫn thế, vẫn lạnh lùng, vẫn hờ hững như vậy - Min Ho đốp chát.
IM LẶNG
-Noona..Chừng nào chị mới chấp nhận em đây? Em lúc nào cũng mong rằng mình sẽ là bờ vai cho chị nương tựa mỗi khi muốn khóc, em muốn bảo vệ noona ...
Sica nín thở trước những gì đang nghe
"OMG! Cô ta là ai mà lại có nhiều người tán tỉnh như vậy? "
-Noona..chẳng lẽ noona cứ dằn vặt mình vì những chuyện quá khứ sao? Đó không phải là lỗi của noona...là anh ấy tự nguyện...và oppa đã dặn dò em phải bảo vệ chị thay anh ấy....
-...
-Noona...
- Im đi. Cậu biết ngày hôm nay là ngày gì đúng không? Tại sao lại nói những lời đó vào ngày hôm nay hả? Tôi không khóc, không cần bờ vai và cũng không cần ai bảo vệ. Nếu muốn ngồi đây thì im lặng còn không thì trở về kí túc xá trước khi tôi đổi ý
Jessica giật mình khi lần đầu nhìn thấy Miss Kwon mất bình tĩnh.
"Cô ta đang nổi giận sao?Trước giờ dù mình có chọc giận đến mức nào thì cô ta vẫn kiềm chế rất tốt mà...Có chuyện gì nhỉ?"
-Xin lỗi noona..em đáng chết...lẽ ra em không nên nói vào lúc này...xin lỗi...noona đừng bắt em phải rời xa chị...-Min Ho lí nhí
Ngoài kia nàng công chúa tóc vàng ngày càng nôn nóng muốn biết chuyện gì nên trong vô thức nhích gần tới trước..
Bỗng..
....RẮCCCC....
Bàn chân dẫm lên một cành cây khô...một âm thanh khô khốc vang lên...
Jessica chết đứng
Miss Kwon và Min Ho giật mình đồng loạt xoay người ra sau
Sực tỉnh.
Jessica chạy thật nhanh ra khỏi khu rừng, chạy, chạy, chạy mà không cần biết mọi thứ xung quanh.
Cho đến khi đứng giữa phòng, cánh cửa được khóa lại cẩn thận rồi mà cô nàng vẫn còn run rẩy, tim đập loạn xạ khi thoát chết trong gang tấc.
Tắm rửa, thay đồ leo lên giường ..gác tay suy nghĩ
" Chuyện gì xảy ra giữa hai người họ nhỉ? Dường như ngoài mối quan hệ cô - trò giữa hai người đó còn có cái gì đó bí ẩn..nếu không thì đã không hẹn hò ở nơi vắng vẻ vào đêm khuya như thế này..
Nhưng...Min Ho nói là đi tìm cô ta kia mà...Còn giai điệu và lời bài hát mà mình vừa nghe nữa...sao nó đau buồn và nhiều tâm trạng vậy chứ...?
Giọng hát cô ta ấm thật...khá hay...nhưng bài hát đó có ý gì....
Nhưng mà chuyện này có liên hệ gì đến mình đâu nhỉ?Quan tâm làm gì?...
...."
Mải suy nghĩ, nàng công chúa thiếp đi lúc nào không hay...Trong giấc mơ, nàng mơ thấy con người đáng ghét kia lẩm bẩm hát và... khẽ mỉm cười với mình.....Đó là ác mộng hay là ....
Sorry vì đã ngâm hơi lâu... Chap này dài hơn bt nàk, koi như quà chuộc lỗi..... ^^
Chap 14:
...Giờ ăn trưa ...
Suốt cả buổi học Sica không thể nào tập trung được vì những hình ảnh tối qua cứ bám miết lấy cô nàng. Cuối cùng thì nàng cũng có dịp trút hết tâm sự vào cô bạn thân Nấm ú .
Jessica kể hết mọi chuyện tối qua cho Fany nghe trong khi bốn nhóc kia đi gọi món, chuyện nàng bắt gặp Ms Kwon và Min Ho bên bờ suối ra sao, tiếng hát vang vọng cả khu rừng như thế nào , v..v..tất nhiên trừ việc nàng và Tae Yeon là bạn thân từ nhỏ.
-Vậy .. ý cậu là Miss Kwon đang hẹn hò với học sinh sao? Chuyện này động trời thật! -Fany che miệng.
-Ừh. Nhưng có hơi không chắc lắm, ngoài những câu trò chuyện bình thường thì hai người cũng không có thêm những hành động nào khác cả -công chúa nhăn nhăn mũi.
-Thì sao? Hành động gì nữa? Chẳng lẽ cậu muốn hai người phải vật nhau ra mà...
-Đồ Nấm ngơ! Suy nghĩ bậy bạ gì đó, ý tớ là nắm tay, ôm hay kiss,.. hay đại loại vậy -Sica nhún vai.
-À, nói vậy thôi, chứ nãy giờ nghe cậu kể tớ chẳng thấy có gì mờ ám cả. Có lẽ họ là chị em họ, bạn bè thôi. Đừng có làm quá vậy, đừng dập tắt hy vọng của tớ! -Fany cau mày.
-Hy vọng? Cậu đừng nói là thích cậu nhóc Min Ho đó nhá? -Sica kinh ngạc.
-Ơh..làm gì có. Sica này, nghĩ cậu là BFF nên tớ nói cho cậu biết nhé, tớ thấy.. hình như.. tớ thích Miss Kwon ... -những lời cuối Fany nhỏ giọng dần.
-HẢ? -Công chúa tròn mắt nhìn nàng Nấm với cái vẻ What-are-u-talking-about?
-Thì là vậy đó! -Nấm đỏ mặt.
-Cậu khùng hả? Đang chọc tớ sao? Dẹp cái suy nghĩ đó đi. Đường đường là Hwang tiểu thư nổi tiếng vậy mà có mối quan hệ đồng giới là tin chấn động đó nha. Chưa hết, đó lại là một giáo viên bình thường nữa thì....
-Tình yêu không phân biệt giàu- nghèo, gái -trai. Miễn hạnh phúc là được! -Tiff nóng nảy cắt ngang.
-NO...Tớ chỉ nói một từ : NEVER!!! Nhưng mà từ đâu cậu lại có suy nghĩ kì cục vậy hả?
-Từ...từ.. mỗi lần nhìn thấy Miss Kwon là tim tớ nhảy loạn xạ cả lên, mặt mày thì nóng bừng, hành động luống cuống đến khó tin. Aigooo... -Fany thở dài.
-Vớ vẩn. Chỉ có nhiêu đó làm sao khẳng định được cái gì chứ? Cậu...
-HEY!!! Uống gì hai nhóc? -Sunny vẫy vẫy tay từ quầy giải khát của nhà hàng.
-2 Pureed Strawbery. -Fany hét với lại
-Thôi! Không nói chuyện này nữa. Chừng nào cậu tin chắc vào cảm nhận của cậu thì tính tiếp. Bọn nhóc tới rồi -Công chúa kéo ghế lại đàng hoàng nhìn Soo và Hyo đặt thức ăn xuống bàn.
-Đợi lâu không? -Sò ngồi xuống.
-Không lâu. Cũng gần mọc rễ rồi! -Sica mỉa mai.
-Yah! Mà nói cho tụi tớ biết vì sao các cậu bị bắt vào đây vậy? -Sún từ xa mang hai ly sinh tố dâu đặt xuống.
-Thì quậy. Chẳng phải các unnie và toàn bộ học sinh trong trường này cũng vậy sao? -Keroro kéo ghế.
-Ý Sunny là việc cuối cùng ấy! -Hyo đỡ lời.
-À! Tớ thì đua xe, phá làng phá xóm. Nói chung là thời gian ở ngoài đường nhiều hơn ở nhà. "Phết" cuối là bị lên TV, báo chí vì cái tội đập phá xe của người dân ở LA. -Nàng nấm đưa ống hút vào miệng.
-Em thì chỉ có tính thích đi bar, rồi gây sự, đánh nhau ở đó. "Phết" cuối là gây sự ở club 2S. Lên trang bìa, tin tức buổi sáng. Vậy là phải vào đây! Còn các unnie? -SeoHuyn cắn cái bánh ngọt trả lời
-Haha! Thích đánh nhau thì giống Hyo. Nè! Giới thiệu cho "em út" nó biết đi! -Sò vỗ vai HyoYeon.
-Hehe~ Tớ là đại tỷ - cầm đầu băng đảng Sone - nhóm những "lá ngọc cành vàng" rãnh rỗi không có chuyện gì làm thì đi đòi công bằng cho mọi người ấy mà. Là băng nhóm tốt, nhưng bị hiểu lầm. "Phết" cuối là bị police tóm trong cuộc thanh toán với băng AFS khu vực khác. Ông bà già tức quá tống cổ vào đây! -Hyo cười toe.
-Trời!Vào đây cậu vẫn tiếp tục làm đại tỷ của WANGUI nữa. Nhưng sao cậu có thể lên nắm quyền vậy? -Fany thắc mắc.
-Chuyện nhỏ. Thách đấu với đám cầm đầu băng nhóm nhỏ trong đây. Nếu thua thì làm thuộc hạ, với lại tay chân của tớ trong đây cũng không ít đâu. Lẽ ra tớ phải là trưởng nhóm PVG, nhưng nhờ SooYoung vào đây trước nên tớ nhường... hè hè... -Hyo len lén nhìn Sò khi phát biểu câu cuối.
-Ồh..vậy còn SooYoung unnie?
-Nghiên cứu. Tớ chỉ mê nghiên cứu, thí nghiệm thôi.
-Vậy thì có gì là quá đáng đâu. Đó là công việc tốt mà! -Fany gãi gãi gáy.
-Ừa.. tốt nếu như không làm nổ tung mọi thứ. Chắc các cậu cũng thấy tớ làm nổ tung mấy cái phòng lab của trường rồi chứ? Cái lí do để bị đạp vào đây là phá tanh bành 8 cái showroom ô tô của gia đình. Chỉ vì tớ muốn thử sức công phá của loại thuốc nổ mới chế.Qúa đáng thật, có 8 cái mà... -Sò bị chạm phải "nọc"tức giận bứt tóc.
-Omo! 8 cái? Gặp nhà tớ thì ra đường mà ở nhá! -Hyo trêu.
-Tới phiên Sunny unnie?
-Bên ngoài, danh hiệu của tớ là "Nữ hoàng tiệc tùng" , tiêu tiền như nước, không hề nhíu mày hay suy nghĩ gì cả. Cái nguyên nhân dẫn đến việc tớ yên vị trong danh sách học sinh WANGUI là tớ đã tiêu hết 30 cái thẻ tín dụng trong một tuần. Appa và Omma tức quá, ném vào đây với số tiền phát mỗi tháng. Aigoo... thế là hết shopping... -Sunny thở dài mút hộp sữa.
-Haha! Giống Fany và Sica unnie, hai người là tín đồ shopping nổi tiếng ở Mỹ. Mỗi lần vào khu mua sắm thì y như rằng có bão cấp 12 lướt qua. Tất cả những shop thời trang đều bị càn quét không thương tiếc! -Maknae cười toe.
-----
Mặc cho nhóm bạn bàn tán, Jessica từ nãy đến giờ vẫn im lìm, chìm trong những suy nghĩ về những gì Tiffany vừa nói.
" -Tớ thích Miss Kwon rồi cậu ạ...
Trời ạ! Thích thích cái gì chứ? Hai cô gái mà thích nhau? Chuyện quái gì thế này?
Cái tảng băng đó thì có gì hấp dẫn mà hết đám nam sinh trong trường rồi tới Nấm ú kén chọn có tiếng đều bị hạ gục vậy trời..
Điên hết rồi sao?
Aishh!! Mà sao lại khó chịu vậy nhỉ?
Cô ta và mình có liên quan gì đâu, tại sao nghe Fany nói thích cô ta thì mình lại có chút gì đó sụp đổ vầy nè.. Omo..đừng nói mình thích Fany nhá... NEVER... không đời nào....
Ahrgggg... sao cứ khó chịu hoài vậy... rốt cuộc thì mình bực bội vì cái gì đây????
Àhhh~ .. chắc tại tức tối khi không bị chú ý bằng cô ta.. Chính xác... Trước giờ Jessica này mà ở đâu thì luôn là tâm điểm... chắc tại lần này bị đám nhóc đó lơ nên mình hơi ganh tị..
Không sao cả... Ganh tị là điều không thể thiếu của phụ nữ... thì ra là ganh tị...
Nhưng... còn cái cảm giác hụt hẫn là sao... sụp đổ nữa... trời ơi chắc mình điên mất.... "
-Yah! Jessica Jung! Cậu bị gì mà vò đầu dữ vậy? Tóc tai bù xù hết lên rồi này..Aishh .. Mất mặt quá..
SooYoung đưa tay vuốt vuốt tóc Jessica về vị trí cũ, trong khi mười con mắt đang tia về phía cô nàng có hành động bất thường kia.
-Gì? Gì hả? Mới...mới....hỏi gì...? -Sica ngơ ngác phát tội.
-Không nghe được gì sao? Nãy giờ đang thả hồn lên Sao Hỏa hử? -Sún nheo mắt.
-...
-Bọn tớ đang hỏi ...
Tức thì câu nói của Sún bị ngắt ngang bởi tiếng ồn ào, xôn xao rộ khắp nhà hàng.
-MISS KWON tới kìa...
-"Tam đa" tới!!
-Có "Đa kute" nữa..
-Sao hôm nay ba người đó lại xuống đây vào giờ này nhỉ?
-Kệ! Ai quan tâm chứ! Miễn là Sexy Black Pearl xuất hiện là Ok!
-----
- Gì vậy trời! Xuống ăn trưa thôi có cần làm quá vậy không? "Three Princess" và PVG ngồi đây mà không thèm chú ý.. Bọn loạn thị...!!! -Sica bực bội khoanh tay lại.
-Sao tự dưng ghét người ta vậy chờiiii .Vụ này lãng à nha..Ganh tị hở? -Hyo cười ranh mãnh.
-Ừ đó thì sao.. Sáu nàng tiên ngồi đây mà không ai hỏi.. tự dưng xôn xao vì ba "mụ phù thủy" đó. Tiên mà thua Phù thủy.. Koi tức hông? -Sica vẫn ấm ức. (nàng ơi nàng đu dây cao quá!! ^^ )
-Thôi! Ganh làm gì cho mau già. Chẳng qua bởi vì "Tam đa' ít vô đây vào giờ này lắm. Các giáo viên thường ăn trưa ở nhà hàng gần khu mua sắm WANGUI. Hôm nay bọn họ xuất hiện thì có hơi bất ngờ.. -Soo không quan tâm, tiếp tục ăn bữa trưa.
_____
Vẫn bình thản bước vào sâu bên trong, ba quản sinh xinh đẹp không hề hay biết đằng trên tầng trên có một cô nàng tóc vàng đang âm mưu "dìm hàng" ba vị.
-Cô! cô! ngồi đây nà... -một cậu ấm lanh chanh
-Xí..ở đó thấy ghê.. cô ngồi đây với bọn em nè... -lại một "tiểu chủ" ham hố khác.
-Chời ơiiiiii!!! Cái chỗ xấu quắc...lên đây nè cô.. chỗ tụi em nhìn ra biển đẹp lắm nà!! -Một lời dụ dỗ khác cất lên.
Và hàng loạt câu dụ dỗ, chào mời cất lên ồn ào cả nhà hàng. Ba cô nàng quản sinh thì vẫn còn loay hoay tìm chỗ.
_____
..Thình..thịch...thình.. thịch...
Bàn sáu nàng PVG có người tim đang nhảy pop loạn xạ khi trông thấy Miss Kwon.
"Yah! Sao tự dưng đập dữ vậy.. Tim mình có vấn đề sao ta? ..
Yah!!! Đã bảo là im lặng mà... cứ đập nhanh vậy khi vừa nhìn thấy cái mặt đáng ghét đó .. Trời ạ... Vậy là sao hả??? ... "
- "Là iu rùi đó "
...Bụp...
Một con Sica mini mặc nguyên bộ đồ trắng, sau lưng có hai cánh, trên đầu có một vòng sáng hiện ra bên vai phải của công chúa. Tên gọi của "UFO" này : Tiểu Chu Angel.
-" Iu đâu mà iu "
..Bụp...
Lại thêm một con Sica mini nữa xuất hiện bên vai trái. Con này trái ngược với Tiểu Chu Angel khi mặc toàn màu đen, phía sau lại có một cái đuôi hình mũi tên ở chóp, trên đầu mọc hai sừng và tay thì cầm cây chĩa ba. Và tên nó là Tiểu Lép Devil (sr! Ban đầu định đặt là Tiểu Hắc.. nhưng trùng với anh rầu!)
-"Đã nói là iu mà" -Tiểu Chu trừng mắt.
-"Iu cái con khỉ á! Tim đập trật nhịp là chuyện thường, bồ thử chạy 200m koi lúc đứng lại tim có đập nhanh không? " -Con Tiểu Lép gân cổ cãi.
-"Vô duyên, Sica đang ngồi một chỗ chứ có chạy đâu. Mà nếu đó là vấn đề về tim thì sao nó lại đập nhanh khi Miss Kwon xuất hiện chứ. Iu rồi! Iu rồi! " -Tiểu chu nhảy tưng tưng.
-"Đồ trắng nhách crazy! Sica lo lắng bởi vì tối qua Sica đã rình nghe mọi chuyện và mém bị bắt gặp thôi. Chứ yêu đương quái gì.. Con gái với nhau sao yêu được chứ?" -Tiểu Lép bĩu môi
-"Sao không được? Tui trắng thì sao? Bồ ganh hở? Wánh nhau hông? " -mặt láu cá
-"Ngon nhào vô.. đây không hiền đâu nhá.. "
Hai con quái lao vào đánh nhau chí chóe.
-IM HẾT ĐI~
Công chúa tóc vàng tự dưng bịt tai hét lên làm cả nhà hàng nín thin không biết chuyện gì xảy ra.
-Jessi~ Chuyện gì vậy? Cậu không khỏe chỗ nào sao? -Fany lo lắng nhìn cô bạn mình tự nhiên hành động khác người.
-Sica unnie đau chỗ nào à? -Maknae lo lắng không kém.
-Hồi nãy bọn tớ có dặn đầu bếp không bỏ Dưa leo vào mà! -Sun kéo dĩa thức ăn của công chúa qua dùng nĩa gảy gảy.
-Không..KHông có gì..Xin lỗi... Tớ hơi mệt chút.. Tớ đi rửa mặt...
Sica bối rối đứng dậy kéo ghế đi nhanh về hướng toilet mặc cho hàng trăm con mắt đổ về phía mình.
--------
...Trong Restroom....
Công chúa tát nước vào mặt, miệng lẩm bẩm mắng mình không ngớt.
-Trời ơi!! Điên điên rồi...Tự dưng la lên giữa nhiều người như vậy... Mặt mũi để đâu đây? Aishh!! Jessica ah~ .. ngượng quá...
Trong khi công chúa không ngừng tự trách thì hai giọng nói cất lên. Tò mò, Sica lắng tai nghe thì nhận ra đó là giọng một người nam và một người nữ.
Chàng trai có vẻ như đang van nài cô gái làm gì đó, tính "bà tám" lại trỗi lên, Sica nép mình nhìn qua khe cửa.
-Ớh..lại là hai người họ.
Rút kinh nghiệm lần trước, lần này công chúa nhà ta khôn ngoan dùng tay bịt miệng để tiếng thốt không bị nghe thấy.
-Noona, nhận đi mà!! Ngày mai được nghỉ.. Tối nay thoải mái chút đi! -Min Ho làm mặt cún con khiến cô nàng trong kia che miệng cười hinh hích.
"Nhìn cậu ta ngố thật"
-...
-Noona.. 7h tại quảng trường Chansel, không đến là em sẽ đợi mãi đấy.. Không gặp không về! -Min Ho nhét vé xem phim vào tay Miss Kwon rồi chạy đi mất, mặc cho "đối tượng" không kịp trở tay
"Hả? Lần đầu mới thấy lời mời hẹn hò nào kì lạ như vậy đấy. Suốt từ đầu tới cuối toàn một người nói. Mà cô ta hình như cũng không muốn đi. ngốc quá, không đi thì từ chối, im lặng vậy là tối nay sẽ có người bị cho leo cây đây.
Nhưng... không lẽ cô ta định đến thật sao? ..Không được.. cô không thể đi..."
-"Tại sao? Không muốn người ta đi hẹn hò là iu rùi ấy" -Tiểu Chu Angel đột ngột hiện ra.
-" Nhảm nhí! Chẳng qua Sica chỉ lo cho ai xui xẻo hẹn hò với cô ta thôi. Iu đương khỉ gì" -Tiểu Lép Devil đồng loạt xuất hiện.
-IM LẶNG! Sao hai đứa bây cứ làm phiền tao hoài vậy... Im hết ...
Sica lại bịt tai hét ầm cả lên. May mắn là cô nàng đang ở trong WC và cái con người kia cũng đã rời khỏi đó.
" Được rồi! Dù không quan hệ gì, nhưng tôi cũng sẽ đi theo để bắt quả tang mối quan hệ bất chính của hai người... Ha hahaha WANGUI mà không có Miss Kwon thì hạnh phúc biết mấy... "
*********
...8:00pm... Quảng trường Chansel ... Tuyết rơi kín mặt đất..
Theo như suy nghĩ của công chúa thì tối nay sẽ có một người bị cho leo cây.
Chính xác! Bên ngoài quảng trường có một con khỉ đang ngồi co ro trong thời tiết lạnh giá. À.. hình như con khỉ đó gần đóng băng rồi...
Còn chính xác hơn nữa! Thì trong này - trong góc quảng trường có một bầy khỉ ngồi túm tụm dưới trời đầy tuyết rơi và hình như cũng đang đóng băng...
-S...i...c..a..brrrr.... Cậu...nói....Miss Kwon...sẽ...tới không...Tớ lạnh...quá...brrrr......-SooYoung run rẩy, hai răng va vào nhau lập cập.
-Ai...mà biết...Brrr..... -Công chúa cũng có kém gì đám nhóc này đâu.Nàng thầm trách tại sao lại ngu ngốc lết xách ra đây làm gì trong khi đó có thể nằm ngủ ngon lành trong chăn ấm nệm êm.
-Brừhhh.....Lạnh quá... Tớ ngu thật.. tự dưng theo cậu ra đây... biết vậy ở nhà với Maknae, Sun, Hyo là được rồi...Ham hố chi mà giờ này lôi cả đám ra trời tuyết đặng "tạc tượng".... -Fany co rúm trong cái áo Măngtô che cả người chỉ chừa cặp mắt.
-Aish!! Đã nói là tớ không biết mà... Làm như tớ không lạnh vậy... chờ thêm nửa giờ nữa đi.. nếu không đến thì kéo cả đám về... ai bảo SooYoung xớn xác kéo cả đám nhóc này theo chi.. -Sica run lập cập
-Ai kéo...???Ăn nói cẩn thận nhá.. Tại bọn này tự nguyện theo thôi.. Tớ chỉ rủ là : Ê tối nay đi phá cuộc hẹn hò của Miss Kwon không? Là tụi nó chạy theo.. cái đồ hám gái... -Soo chỉ vào mặt mấy cậu nhóc ngồi run dưới tuyết.
-Chời ơi!!Tụi em hám Miss Kwon thôi chứ có phải ai cũng hám đâu.. Đại tỷ nói quá rồi!! -JongHuyn "bật" lại.
-Đúng đó đại tỷ!!- Cả đám nhao nhao.
-IM hết! Giờ này tụi bây tính làm loạn hả? Muốn ăn đòn không mà dám trả treo lại? -Soo trừng mắt làm đám nhóc im bặt.
.....Lại thêm một tiếng làm "người tuyết".... vẫn không có kết quả gì...
-Thôi về!! Có gì đâu mà coi chứ...Tối nay bị " hụt ăn" rồi... -Sica ủ rũ quay bước.
-Ê..Í... Đại tỷ Sica... Hình như Miss Kwon tới kìa...
-Ừa..ừa...Black Pearl tới thiệt hả...??? -đám nhóc lại lao nhao.
-Suỵt. Im lặng. Muốn bị phát hiện sao? Đi rình mà la làng vậy thiếu điều bắt loa lên luôn cho rồi.
Công chúa vừa nghe tiếng rú phấn khích của đám tay chân thì quay người lại ngay.
-Im đi. Xem xem chuyện gì xảy ra. Ki Hoon, nhóm máy ảnh chuẩn bị nhá! -Sica ra lệnh cho một cậu nhóc.
-Ok. Đại tỷ! -Ki Hoon quay đầu ra hiệu ok cho đám nhóc móc máy ảnh đưa lên cao.
------
Bên ngoài quảng trường....
Min Ho ngồi co mình trong chiếc áo khoác to dày cổ dựng che kín nửa gương mặt.
Tuyết rơi càng lúc càng dày, đôi tay cậu nhóc cứ xoa xoa liên tục vào nhau mà không còn cảm giác gì nữa. Toàn thân đông cứng, những vụn tuyết vương vãi khắp mái tóc loăn xoăn lãng tử.
"Noona... Em tin noona sẽ đến... Làm ơn.. đừng làm em thất vọng... "
Giữa cái lạnh bao quanh, những lời nói năm xưa tràn về trong kí ức chàng trai... một lời hứa.. một trách nhiệm... và một tình yêu thầm kín...
--xx--
"- Min.. huyng giao cô ấy cho em... bảo vệ Yuri.. bề ngoài.. lạnh giá không thể... nào che được sự yếu đuối... bên trong.. Hứa với huyng... hãy là bờ vai... cho người con gái ...huyng yêu... nhất...thay ...anh...
-Huyng, em hứa.. Em sẽ chăm sóc và bảo vệ Yuri noona. Em sẽ luôn yêu thương và bên cạnh chị ấy dù hạnh phúc hay đau buồn ..
Cậu nhóc nhỏ rươm rướm nước mắt nhìn anh trai mình trút hơi thở cuối cùng trên băng ca bệnh viện mà tim quặn thắt.
- ... giống như tình yêu mà em đã dành cho Yuri noona... từ khi còn bé.... "
--xxx--
-Vẫn chưa chịu về sao?
Một giọng nói trầm trầm, lãnh đạm cất lên. Min Ho giật mình thoát ra khỏi kí ức, ngẩn lên nhìn người trước mặt.
-Noona...
-Tôi tưởng cậu là người thông minh, nào ngờ lại ngốc nghếch đến mức này đây sao.
-Chị đã đến... Em vui lắm... em tin noona sẽ đến.. và thật sự không uổng công ..
Min Ho bật cười sung sướng.
-Babo... Còn không mau đứng dậy về kí túc xá.. đã 9h rồi.. xin lỗi .. chắc bộ phim chẳng còn đâu ..
-Không, không. Chỉ cần noona đến đây, phim đó khi nào xem chẳng được. Chúng ta về thôi!
Min Ho vui vẻ đến mức quên cả cái lạnh. Bật dậy ngay rồi ngã sập vào vai Miss Kwon.
-Cậu sao vậy? Noh Min Ho? Tôi không thích đùa như vậy?
Miss Kwon đứng im vì sức nặng của một người đang tựa vào mình, nếu di chuyển, cả hai chắc chắn sẽ ngã.
-Min Ho..
Cô đưa tay sờ cố gắng đẩy cậu nhóc trên vai mình thì nhận ra cậu nhóc đã ngất vì nhiệt độ cơ thể đang giảm .
-Đồ ngốc. Tại sao phải chờ tôi chứ? Tôi thực sự đáng để cậu hy sinh như vậy sao? Tại sao tôi lại phải hộc tốc chạy đến đây để rồi gánh cái của nợ này chứ? Aish....
Miss Kwon lầm bầm tự trách rồi cố gắng móc điện thoại trong túi ra gọi cho Hong Ki.
-Em ngủ chưa? Mau đến quảng trường Chansel giúm chị một việc, nhớ gọi vài vệ sĩ đến.
Không lâu sau, Hong Ki và một tốp khoảng năm vệ sĩ hộc tốc chạy đến đỡ lấy Min Ho.
-Noona về nghỉ đi ạ! Chuyện này em sẽ lo cho. -Hong Ki lễ phép cúi đầu.
-Cảm ơn em. Giờ này mà còn làm phiền em. Thật ngại quá.
-Không có gì ạ. Bảo vệ chị là quan trọng nhất vì noona là ...
-Được rồi. Chị biết, chị về đây. Em cũng về nghỉ ngơi đi.
Miss Kwon khẽ gật đầu rồi lạnh lùng quay bước. Bỏ lại cậu nhóc tóc vàng và đám vệ sĩ đang dìu Min Ho.
-Noona.. Chị sẽ mãi lạnh lùng như vậy sao? "Người ấy" sẽ rất đau khổ...
----
Bên trong góc....
-Sao sao? Chụp được không? Ảnh rõ nét chứ?-Sica hỏi tới tấp.
-Được ạ. Ảnh tinh xảo. Đại tỷ xem này. -Ki Hoon đưa máy cho Sica.
-Ok. Tốt. Chúng ta về đi! -Sau một hồi lia qua những tấm ảnh trong máy, công chúa mỉm cười hài lòng.
-Vâng -Đám nhóc dạ ran rồi chạy nhanh ra khỏi quảng trường.
-Vừa ý chưa? Đàn em một tay tớ dạy không đấy! -Sò hỉnh mũi tự hào.
-Nhưng chẳng lẽ... Miss Kwon hẹn hò với học sinh thật à?-Fany lo lắng.
-Chứ cậu không thấy cô ta vừa hôn Min Ho sao? -Sica cười mãn nguyện.
-Ừm..Vậy cậu định làm gì với những tấm hình đó?
-Bí mật. -Sica nở một nụ cười gian ác, quay lưng đi trước, hai nàng còn lại cũng lọt chọt chạy theo
______
.... Sáng hôm sau...
-Đại tỷ...
SooYoung giật mình nghe tiếng đàn em gọi, cô nhóc bước thẳng ra cửa lớp
-Chuyện gì? Mấy tấm ảnh đâu?
-Dạ...dạ...
- Tôi hỏi ảnh đâu? Chẳng phải tối thứ bảy vừa rồi tôi đã dặn sáng nay mang đến rồi sao? -SooYoung bắt đầu bực mình.
-Thưa... thưa.... ảnh hỏng hết rồi ạ.. -Jong Huyn sợ sệt.
-Nói cái gì? Tụi bây muốn chết không? Tại sao số ảnh đó lại hỏng? Gần cả trăm tấm mà hỏng hết sao?
-Dạ...tối đó trời lạnh quá.. mà tụi em... ở ngoài trời khá lâu... nên.. tất cả số phim bên trong đều hư hết... -Dong Joon lo sợ cúi đầu.
..Bốp... bốp...bốp...
Ba cái đầu cúi xuống gánh chịu những cái đánh thật lực của Đại tỷ .
-Lũ ăn hại. Biến hết!
Đám "ông trời con" mừng húm chạy thục mạng ra khỏi "phạm vi bão".
-Aishh.... Phải ăn nói sao với Ice Princess trong đó đây.... -SooYoung vò đầu bứt tai đi vào lớp.
-----
Vừa chạy tra khỏi tầm mắt của SooYoung, đám nam sinh đã đừng sựng lại trước một băng nhóm khác mà người đứng đầu là Hong Ki.
-Nói chưa? -Hong Ki nheo mắt.
-Rồi ạ.. -Jong Huyn rụt rè.
-Tốt. Vậy tất cả số phim đâu?
-Đây...đây ạ... -Ki Hoon đưa một túi giấy cho thuộc hạ Hong Ki.
-Biến!
Sau khi đám nhóc chạy mất dạng, Hong Ki tò mò mở túi giấy ra và kéo một thước phim đưa lên cao săm soi.
-Trời! Hun lun kà! -cậu trưởng lớp cười thích thú.
-Hôn đâu mà hôn. -Min Ho từ phía sau bước ra giật lại tất cả .
-vậy chứ sao hai người đứng sát vậy? Nói thật đi, nụ hôn đầu đời hả? -"con khỉ lông vàng" nhảy loi choi.
-Đã bảo không phải hôn mà. -Min Ho tức giận gắt gỏng.
-Ừh thì không phải hôn. -Hong Ki xịu mặt.
-Dẹp cái bộ mặt đó đi. Có muốn tớ bao ăn trưa không? Muốn thì đi!
Min Ho mỉm cười quay bước, cả nhóm cũng chạy theo.
Nép sau cánh cửa, một cô gái tóc đen dài với đôi kính cận lóe sáng đã nghe hết tất cả.
-------
...Bên trong S1...
-Ah~ Soo Young, tụi nhỏ mang hình đến chưa? -Vừa thấy Sò vào lớp. công chúa đã kéo cao cái khăn quàng lên lau mũi rồi vẫy tay lia lịa.
Chỉ tại tối hôm kia "ngâm mình" ngoài tuyết cả buổi nên nàng Ice Princess bị cảm lạnh.
-Sica này! Ờ...à...bọn nhóc... mới đến... nói là... mớ hình đó.. không rửa được... -Soo ái ngại nhìn Sica.
*sụt sịt sụt sịt ... hít~ *
-Sica~ Hình bị hỏng hết rồi...
-Chạy mau đi unnie...
Sò ngạc nhiên nhìn bốn nhóc đứng tuốt ngoài cửa kia.
-Làm gì vậy?
-Chạy càng xa càng tốt... cậu biết sự bình yên trước cơn bão không? Jessi mà im lặng thì koi chừng..
-CẬU NÓI CÁI GÌ HẢ? ĐÙA SAO?
Nàng Nấm chưa kịp giải thích thì cái thanh âm cao chót vót xuyên thẳng từ tai phải sang tai trái. Làm đầu óc SooYoung ong ong u u như có cả bầy ong bên trong.
-Tớ...
-LÀM ĂN VẬY ĐÓ HẢ? CÓ BIẾT TỚ PHẢI HY SINH GIẤC NGỦ ĐÁNG GIÁ RỒI CÒN BỊ BỆNH NHƯ THẾ NÀY LÀ VÌ CÁI GÌ KHÔNG? -Sica vẫn tiếp tục "trò chuyện" với bạn Sò bằng cái giọng "nhẹ nhàng, trong trẻo" tựa tiếng cá heo ấy.
-Xin lỗi... tớ cũng cho tụi nó một bài học rồi..
-Ừh.. thôi bỏ đi Sica unnie.. Xem như xui xẻo vậy... -SeoHuyn đỡ lời thay SooYoung.
-Bỏ cái gì mà bỏ? Công sức rình mò thức đêm vậy mà chẳng có kết quả gì. Đổ thừa do không may mắn là xong sao? -công chúa càng tức hơn.
-Thôi..Nể tụi tớ bỏ qua đi.Sông có lúc người có khúc mà... -Hyo xoa xoa vai Jessica.
-Gì? Sông có khúc ngườicó lúc chứ.. Nói mà cũng nói sai -Sun lên tiếng chỉnh.
-Ừh.. bình thường thì là vậy... nhưng "người có khúc" ở đây là cậu đó. Lùn xủn, có một khúc mà còn lí luận nữa -Fany thè lưỡi trêu.
-Sica coi kìa... Hai tên đó xúm lại ăn hiếp tớ đó.. Cậu hét lên một cái cho hai cậu ta sợ đi ~ -Sunny làm aeygo khiến nàng công chúa đang bực bội cũng bật cười.
-Cười là coi như xong nhá... Không giận nữa đấy -Sò mừng húm.
-Ờ.. lần cuối nha...
...Cộp...cộp..cộp.... Âm thanh quen thuộc dừng lại trước cửa lớp.
Không hẹn mà gặp, cảm đám nhanh chóng an vị vào chỗ ngồi chờ người quyền lực nhất bước vào.
Miss Kwon thong thả vào lớp. Tiết học vẫn diễn ra bình thường, cho đến khi nàng công chúa nghĩ ra trò chọc phá mới.
-Trong cách làm này sẽ cho ta kết quả nhanh hơn nhưng chưa chắc đã ...
-Ách... chỳ... Ách.. chỳ... hụ...hụ...
Câu nói của Miss Kwon bị ngắt ngang bởi một tràng ho, ách chỳ của công chúa nghịch ngợm.
-Ừhm..hừm... vì thế nếu làm theo cách phổ thông và sơ đẳng nhất nên làm theo...
-Ách chỳ...ách chỳ...hú ..hú...
Công chúa lại bày trò, bàn bên kia, PVG nhìn nhau cười mỉm mỉm.
Bỏ qua cô học trò ngịch ngợm cứ cố tình ngắt lời mình, Miss Kwon vẫn cố giữ bình tĩnh.
-Song song và cắt nhau là hai khái niệm chắc chắn sẽ có trong bài test tiếp theo, các em về xem kĩ phần...
-Hụ...hụ...hú ..hú..ách chỳ...ách...xèo...ách....chỳ..chỳ áx..xì dầu...
Cả lớp ùa nhau cười vì cái kiểu ách chỳ lạ đời mà bạn Sica đang bày trò.
Miss Kwon cũng không còn bình thản mà lơ cô nhóc đầu vàng kia nữa,cô biết càng im thì cô nhóc kia sẽ làm tới.
Từ từ di chuyển xuống bàn tư nơi cô học trò lém lỉnh ngồi, Miss Kwon cúi cầu hõi thăm
-Cô Jung có thể cho tôi biết vì sao cứ cắt ngang lời của tôi không?
-Em bệnh. Cô không thấy sao? Trình độ học vấn cao như Miss Kwon đây mà không nhận ra một người đang bệnh sao? Kém cỏi thật.. -đầu vàng tỉnh bơ phán câu gọn lỏn.
-Vâng. Tôi kém cỏi nên giữa trời tuyết rơi lạnh lẽo hôm trước, tôi không theo dõi và chụp ảnh người khác, vì thế tôi không biết cảm giác bệnh là thế nào
Miss Kwon phả hơi lạnh vào tai đầu vàng làm bạn Sica nhà ta đông cứng cả người, đầu óc bất động khi từng lời cô gái kia chạy qua tai. Một nỗi sợ trào dâng.
Vờ như chưa nói gì, Miss Kwon trở về bục và tiếp tục bài giảng của mình, để lại bạn Sica nhà ta vẫn còn bàng hoàng với những gì đã nghe.
"Cô...cô...ta biết ...cả... chuyện đó...sao.... Miss Kwon... rốt cuộc cô là ai....Sao lại... luôn biết những chuyện ... như vậy chứ.. Tôi bắt đầu sợ cô rồi Miss Kwon ạh.."
Sorry... mấy nay đi xa mới zìa... mệt quá nên bỏ bê fic... xin lỗi nàk...
Chap 15:
-Đồ lùn chết tiệt đáng ghét..
..Cách...cách...cách...
-Cầu trời cho cô ta lùn suốt đời luôn...
..cách..cách..cách...
Ẻm vừa tỉa cây vừa lảm nhảm nguyền rủa "cái con người chiều cao có hạn mà thủ đoạn vô biên" kia không biết để đâu cho hết.
Giữa trời lạnh cầm cập của đầu xuân như vầy mà ẻm phải vừa run vừa làm cái công chiện mà theo ý ẻm là nó vừa rảnh, vừa quởn, vừa phí sức mà quá xá nhảm nhí.
Chung qui đầu đuôi cũng tại cái tật thích đâm chọt của ẻm mà ra.
Nếu ẻm chịu im lặng trong giờ quốc văn như những giờ học khác thì đã bình an vô sự rồi. Đằng này, khi nghe "ahjuma lùn" đó hỏi : "Ai có thể cho tôi biết, mối tình sóng gió trong tác phẩm "tình yêu và thù hận" sai lầm ở chỗ nào? "
Thì tự nhiên bản tính chơi khăm của ẻm trỗi dậy, thế là ẻm xung phong đứng lên nói một mạch.
"Tình yêu của Romeo và Juliet và một tình yêu đẹp, mãnh liệt vượt lên khỏi rào cản thù hận của hai dòng họ Capulet và Montague. Tuy nhiên, điểm sai lầm trong tình yêu này đó là quá mù quáng.
Thay vì cả hai có thể cùng nhau bỏ trốn thì lại chọn cái chết, dù đó do sự hiểu lầm.
Mặt khác, truyện cũng nêu ra bài học cho giới trẻ về tác hại của việc yêu sớm. Juliet trong tác phẩm chỉ mới 13 tuổi còn Romeo thì 15. Lẽ ra cả hai nên lo học hơn là yêu đương nhăng nhít ở cái tuổi quá sớm như vậy.
Vì thế, đã xảy ra bi kịch chính từ sự thiếu hiểu biết đó. Nếu như chịu học hơn, cả Ro lẫn Ju đều có thể gặp mặt nhau qua chat video Skype, hay tệ lắm là sử dụng điện thoại SamSung 3G mới nhất để thông tin liên lạc.
Đằng này, do thiếu hiểu biết quá nhiều về vốn sống, cả hai đã tin tưởng vào ngài cha sứ lạc hậu nghĩ ra trò lừa cũng cổ lỗ sĩ không kém là uống thuốc độc.
Âu đó cũng là định mệnh sắp đặt... Nhưng từ bi kịch này, chúng ta nên rút ra một bài học sâu sắc. Đó là: Đừng bao giờ chết vì sự thiếu hiểu biết. Tôi xin hết. "
Ẻm kết thúc "bài lí luận đầy súc tích, dồi dào cảm xúc và lập luận hùng hồn" bằng cái cúi đầu chào như những nhà biện luận thực thụ.
Khỏi nói thì với những gì đã nghe được, hơn 20 cái nhân mạng trong lớp hàm rơi tới đất, còn cô giáo Quốc Văn thì hóa tượng trước cái trí thông minh, thông thái của học trò mình chỉ cần một nhát búa ai đó đập vào thì cô sẽ vỡ ra hàng chục mảnh nhỏ.
Cuối cùng thì cô cũng thoát ra được giây phút đông cứng rồi cứ thế mà điên tiết quát lên: "EM HẾT GIỜ NGHỈ TRƯA RA TỈA CÂY NGAY CHO TÔI".
Đó là cái lí do đơn giản dẫn đến cái kết thúc là ẻm đang ở đây, ngay lúc này với cây kéo trong tay và thi hành hình phạt dành cho cái tội gì ta?... à! hình như được gọi là... . xuyên tạc, suy diễn lung tung và đùa cợt tác phẩm văn học vĩ đại của nhân loại...
Ẻm tức mình một thì tức cái "ahjuma lùn" kia mười, ẻm vốn biết lí do không chỉ đơn giản như vậy, mà phía sau còn có âm mưu khác, đó là sự trả thù cá nhân vì hết lần này đến lần khác ẻm luôn tìm cách dìm hàng vị "Hắc thần -lùn" không tiếc lời.
Và thế là, trong lúc mọi người ấm cúng trong phòng học thì một mình ẻm phải vác cái thân mỏng manh yếu đuối (chưa chắc à nha!) ra đây phơi sương phơi tuyết với bạn đồng hành lá cái kéo cắt tỉa cây nặng như cục tạ.
-Đồ cái thứ thù dai, đồ nhỏ nhen, tư thù cá nhân...
..cách..cách..cách... miệng nói, mắt chăm chú còn tay thì lia đều đặng..
-Nhưng không có "Hắc thần" đó ở đây, tại sao mình phải làm chứ.. Đúng.. không làm nữa..
_____
Tae Yeon lướt ngang qua các dãy phòng học kiểm tra đám học trò đang học chăm chú bên trong, chốc chốc cô phải đứng lại kéo cao chiếc cổ áo khoác lên để tránh gió.
-Phù...phù...đầu xuân mà còn lạnh dữ vậy ta. Đúng là trái đất đang nóng dần lên có khác... (trời ạ.. Sao suy luận gì trớt quớt zậy choỳ!!)
Quản sinh Kim vừa xoa xoa hai bàn tay, vừa lướt ngang qua phòng học S1, nhìn vào trong và nhanh chóng phát hiện một chỗ trống, nhìn lên bảng, không vắng ai cả. Vậy thì chỉ có 1 cách giải thích : Trốn tiết.
"Học sinh này cũng gan dạ thật.. đinh qua mặt Kim Tae đây sao? Là ai ta? Để xem... Jessica.. SooYoung... Min Ho...Sunny...SeoHuyn...Hong Ki...Victor...à.. hình như thiếu cô nhỏ hay phá phách kia thì phải... Ớ.. hồi nãy mình chỉ giận mà quát như vậy thôi, đừng nói là tưởng thật nên giờ vẫn đang tỉa cây ở khu B nhá..."
Tae Yeon hoảng hốt chạy một mạch sang khu kí túc xá B. Cả khu vắng tanh vì hiện giờ đám "tiểu yêu" đang học trong lớp. Chạy vòng vòng kiểm tra thì cô mới nhận ra một dáng người nằm dưới tuyết.
Hoảng hồn chạy lại đỡ lấy ẻm, cô tự trách bản thân không ngớt.
-Trời ạ! Sao lại ngốc nghếch như vậy... tôi chỉ giận quá mà nói vậy thôi..Tỉnh lại đi Tiffany Hwang...
Ẻm vẫn nằm im không nhúc nhích nhưng trong bụng thì khoái chí vô cùng
"Há há!!! Cho biết tay.. dám đùa với Hwang tiểu thư đây sao?"
-Tỉnh dậy Tiffany...Fany..Fany tỉnh lại nào..tôi xin lỗi...xin lỗi...
Tae Yeon cuống cuồng xin lỗi không ngừng, tay lay lay ẻm.
"Dám sửa tên mình thành Fany luôn á..ngon thật..."
Thấy ẻm cứ nằm im không chút cử động nào cho thấy ổn định. Cô móc điện thoại trong túi gọi đến bệnh viện WANGUI.
-Trưởng Khoa Im đó hả? Cho một xe cứu thương đến đây ngay, một học sinh bị.... Gì cơ? Aishh..ông đùa với tôi sao? ..Yah..Yah..
Tức tối nhét điện thoại vào túi, cô vận hết nội công xốc ẻm lên lưng vác đi.
-Aish..Đùa sao chứ.. nghĩ sao lại đưa lí do xăng bị đông đá... hộc...làm biếng thì nói đại cho rồi.. hộc.. không biết cái cô này ăn gì mà nặng dữ vậy...
"Hà hà..ăn cơm bình thường thôi.. nội công cô cũng cao dữ hen... cõng được tôi và cả đống đá này trên lưng.. ha ha... cho biết tay..." -ẻm nhoẻn miệng cười ranh ma.
-Fany.. làm ơn đừng xảy ra chuyện gì.. nếu không tôi sẽ ân hận cả đời..
Cô bắt đầu lo sợ, nước mắt chảy dài trên hai má bầu bĩnh.
"Gì nữa thế? Khóc à? Nhìn lạnh vậy cũng có nước mắt sao.. Mình có ác quá không ta? Trêu cô ta như vậy cũng hơi quá.. Hay là tha đi nhỉ? "- ẻm suy tư.
-Xin cô đấy... Fany ah~ Tỉnh lại rồi tôi sẽ làm bất cứ điều gì cô muốn.. -Tae vẫn khóc.
-Thật không?
-Thật.. tôi hứa danh dự đấy.. nhưng...á á á....
Cô hét toáng lên nhìn người mình đang cõng trên lưng với cái eyes smile quen thuộc.
-Cô tỉnh rồi sao ? Làm tôi lo muốn chết! -Tae thở phào.
-Có xỉu đây mà tỉnh. Chọc cô chơi chút thôi! -Ẻm tỉnh bơ săm soi móng tay.
-YAH! cô thật quá đáng, dám bày trò như vậy chọc tôi sao? Để tôi gọi Yoong đến tính sổ với cô! -Tae hùng hổ móc điện thoại thì bị ẻm kẹp cổ.
-Vừa nãy có ai mới hứa sẽ làm theo những gì tôi muốn, còn lấy danh dự ra thề nữa. Giờ sao ta? Muốn mất danh dự à?
-Cô...cô muốn gì... -Tae giận đến đỏ mặt hỏi, trong lòng càng trách mình không ngớt khi đã quá cả tin mà rơi vào cái bẫy của con "yêu nhền nhện" này. Danh tiếng "đa nghi" cả đời giờ rơi vào dĩ vãng.
-Làm nô lệ cho tôi suốt đời!
*****
Tại nhà hàng trong khu trung tâm WANGUI... PVG tụ tập bàn tán với người vui vẻ nhất là Fany. Vì từ ngày hôm nay, nàng Nấm đã có một nô lệ.
Suốt cả buổi chiều Fany không ngừng mỉm cười khi nhớ lại cái mặt ngô ngố bầu bĩnh của "ahjuma lùn" khi lo lắng cho cô.
-Đồ ngốc.. nhưng cô thật đáng yêu... chết tiệt..sao tim mình lại như vậy chứ...
-Như cái gì? -SooYoung tròn mắt nhìn Nấm ú nãy giờ cứ ngồi im ỉm, cười cười một mình.
-Như.. như... cái gì đâu... -Nấm giật mình, lắp bắp trả lời.
-Cậu sao vậy? Từ chiều tới giờ cứ cười một mình.. Bệnh hả? -Sò sờ trán Tiff.
-Thôi..thôi!!! Mọi người, chúng ta đi xem Harry Potter 7 phần 2 đi -Sica lên tiếng gợi ý.
-Hay đó, tớ cũng muốn biết kết quả trận chiến cuối cùng -Hyo ủng hộ.
-Em cũng vậy -Sèo sáng rực mắt.
-Hai người đó <chỉ Hyo, Seo> nhắc tới đánh đấm là tơm tớp à. Đi coi Hừng Đông đi, phim đó rồ-man-tíc.
Nàng nấm miệng nói nhưng mắt không rời khỏi cây dũa móng tay, thổi "phù" một cái.
-Ừa được á. Tớ muốn coi đoạn +13.. hờ hờ hờ... -mặt Bunny gian gian.
-Ham hố!!! Harry Potter cơ!!! -Sica trừng mắt, chân dậm bình bịch.
-Tớ nói là H-Ừ-N-G Đ-Ô-N-G . -Nấm ú trừng mắt nhìn lại.
Biết không thể nào ngồi im mà "câm nín nghe tiếng friend khóc", trưởng nhóm "chưn dài" xua tay.
-Thôi... coi Harry Potter đi, Hừng Đông để lần sau.
Bạn leader đã lên tiếng thì còn cãi được gì nữa, thế là trong góc nhà hàng có một con thỏ và một cây nấm ôm nhau tự kỉ.
-Hehe!Sò Dòn bạn ta đúng là sáng suốt -bạn đầu vàng giơ ngón tay khen ngợi.
-Cái gì Sò Dòn? Xuyên tạc tên tớ vừa thôi chứ .. -bị đụng tới danh dự "trong xáng" của mình, bạn Soo nhảy đông đổng.
-Xuyên tạc gì đâu.. Tại thấy giông giống nên biến tấu chút ít ý mà -đầu vàng bắt đầu "nhây"
-Yah! Cậu chết với tớ. Jessica nhìn đây... Wighardium Leviosa -bạn trưởng nhóm cầm chiếc đũa ăn đọc lầm rầm rồi chỉa thẳng vào bạn Sica.
-Expector Patronous -công chúa cũng chớp lấy cây đũa khác đùa lại.
Hai "gangster" ngồi cười thích thú với cái trò tếu táo của hai nhóc bạn hâm đơ.
-Jessi..Jessi.. Miss Kwon kìa...
Nấm ú đột nhiên lại gần thì thầm vào tai bạn đầu vàng, cùng lúc công chúa cũng vừa trông thấy "kẻ thù"
...Thịch.. thịch...thịch...thịch....
...Bụp...
-"Tim lại lỗi nhịp..Haizzz...kiểu này chắc phải vào viện sớm thôi " - Tiểu Chu Angel lắc đầu thở dài, hai tay bắt chéo.
-"Yah! Sao tự nhiên tim nó beat nhanh zữ zạ Sica ?" -Tiểu Lép Devil từ đâu xuất hiện, cầm cây chĩa ba chọc chọc vào cổ bạn Sica.
"Ai biết đâu.. Tim mình sao kì lạ vậy chứ...Huraa~~ Vậy là có cớ về nhà rồi...Yeah!!!"
-"Nè nè! Lép ơi, hình như tim Sica nhảy Cha cha cha ák.. " -Tiểu chu Angel khều khều.
-"Xời ơiiii!! Đồ cái cục trắng nhách nhà quê, thời buổi này ai nhảy Cha cha cha nữa, cái này người ta kiu là Quick Step đó biết chưa hai lúa?" -Con Tiểu lép tỏ vẻ am hiểu.
-"Í vậy hả? Ừa... tim đập nhanh, mặt đỏ bừng, hành động mất kiểm soát là triệu chứng của mấy người đang êu .. Ếh! Zậy là Sica iu rùi..iu rùi..." -Con tiểu Chu vỗ tay nhảy tưng tưng.
-"Êu đâu mà êu... Ai chẳng biết Sica nhà mình.. theo tình, tình chạy.. chạy tình, tình... cũng chạy. luôn... yêu đương quái gì.." -Con Tiểu Lép trề môi nhìn y như bạn chủ tóc vàng của nó.
-"Thôi thì cứ cho là 'giả vờ yêu' đi..Sica.."mần" tới luôn...tới luôn.. "-Con Tiểu Chu nhảy loi choi, hay tay vung vẩy lung tung, mặt hùng hổ.
-"Người ơi gặp gỡ mần chi... 'Chăm' năm biết có 'diên' gì hay không..." -Tiểu Lép "tức cảnh mần thơ"
"Tụi bây im coi...Sao suốt ngày cứ ăn nói bậy bạ... biết chọn chỗ xuất hiện quá vậy hả?... Đã nói là ta với 'Ác thần' kia không thể có gì mà.. Điên hết rồi phải không? ..Biến hết..N.O.W.."
-Đi về. Không coi gì nữa hết.
Cả đám chưng hửng nhìn bạn đầu vàng bực bội đứng dậy khoác túi xách đi 1 nước ra cửa. Pó tay, khó hiểu nhưng cũng lật đật đứng dậy chạy theo.
-Ouch...
SeoHuyn va phải một người đi ngược chiều làm cô nhóc ngã ra sau nhưng người kia đã nhanh tay đỡ ngang eo bạn Sèo.
Mắt nhìn mắt, mặt đối mặt, tim nhảy lô tô, thời gian như ngừng trôi.
Vài giây sau nhóc Seo đỏ mặt luống cuống đứng dậy vô ý lại đụng mạnh vào tay người kia làm tách caffe đổ lên chiếc túi xách đắt tiền. SeoHuyn liền cúi xuống móc khăn giấy lau lau.
-Yah! Đi mà không nhìn đường hả? -Seo cáu nhìn lên thì nhận ra cái con người đang ngoác cái miệng rộng hoác cười tươi như con cá sấu kia là vị "Hắc thần" nhỏ tuổi.
-Xin lỗi! Tôi không cố ý.Em có sao không?
-Trăng sao gì? Làm hỏng cái LV tôi mới mua rồi đây này!! -Seo bực bội nhìn cái túi.
-Vậy để tôi đền cho em. Khu túi xách cũng ở gần đây thôi -Yoong lúng túng.
-Khỏi. Seo tiểu thư này mà cần một quản sinh nghèo rớt mồng tơi như cô đền á? biết cái túi này đắt như thế nào không? Bằng cả tháng lương của cô cơ đấy. Làm như tôi không có tiền chắc... -Nàng bước đi thẳng sau khi nguýt cho Yoong một cái.
" Lạ thật... một cô gái có gương mặt hiền lành, thánh thiện vậy sao cách ăn nói lại bốp chát và ngang tàng như thế nhỉ? " -Yoong lúc lắc đầu rồi cũng trở lại bàn Miss Kwon đang chờ.
*******
Từ khi về đến phòng, Jessica không sao ngủ được khi nghĩ về cái cảm giác lạ lùng mà mỗi lần Miss Kwon xuất hiện.
Trằn trọc, lăn lộn mãi trên giường vẫn không có kết quả gì. Nàng công chúa bước ra dãy hành lang bên ngoài, tiến lại tựa người vào thành lang can ngắm sao.
-Bầu trời đêm tuyệt thật... Ở đây không khí trong lành.. lại thoải mái... Sao mình muốn làm thơ quá nhỉ.. ừhm..để coi... Ôi đêm nay vui quá... Kìa có một con cá...Miệng đang ngậm chiếc lá... Ôi bài thơ hay quá~ .. (thơ hay nhỉ?)
Sau một hồi đọc đi đọc lại bài thơ "con cóc" vừa tấm tắt khen ngợi tài năng "thi phú" của mình thì..
...XẸT.....
Một ngôi sao băng xẹt ngang bầu trời, công chúa mừng như bắt được vàng vội nắm chặt hai tay nhắm mắt ước.
"Con ước sẽ gặp được chân mạng thiên tử của mình ngay khi vừa mở mắt ra.."
Ước xong nàng mở mắt nhìn láo liên khắp nơi xem chàng trai nào sẽ xuất hiện...
Nóng lòng, hồi hộp, nàng nhảy chồm chồm ra ngoài lang cang thì bàn tay vô tình quẹt ngang chậu hoa để bên cạnh làm nó rơi xuống bên dưới..
Nhưng quan trọng là.. vị trí chiếc chậu tiếp đất ngay sát bước chân của một người đang đi đến..
Mái tóc đó...
Dáng vẻ đó....
Cặp kính đó....
Đã khẳng định nạn nhân là ai... Chính là người đó....
Người khiến cả WANGUI khiếp sợ ..đang đứng chết trân nhìn cái chậu hoa vỡ tan tành dưới chân..
Bên trên... kẻ phạm tội...cuống cuồng hụp đầu xuống hành lang... cầu mong thành lang cang cao sẽ che được mình....Trống ngực nổi loạn... nỗi sợ tăng cao...mồ hôi đổ như tắm....
----------
-Vâng thưa Hoàng thái hậu... Con hiểu nhưng không thể được.. con chỉ mới 22 tuổi...Người không nghĩ con còn quá trẻ để tiến hành nghi lễ đó sao? Con còn nhiều việc chưa muốn buông xuôi...
Bên kia vang vọng một giọng run run của người già...
-Ta biết.. Nhưng quận chúa em ta hiện đang rất yếu.. nếu nghi lễ đó không tiến hành ngay.. đến khi quận chúa qua đời.. sẽ phải chờ đợi cho mãn hạn ba năm.. Con định khi nào về.. hoàng thân rất nhớ con... cả "người ấy" cũng vậy...
-Vâng con sẽ cố gắng sắp xếp để trở về vấn an hoàng thân...
...XOẢNG....
Chiếc điện thoại trên tay Miss Kwon rơi bộp xuống đất, cả người cứng đờ nhìn chiếc chậu hoa bằng gốm vỡ tan tành ngay sát mặt cô.
Sau một lúc chờ hồn vía trở về, Miss Kwon ngẩn đầu nhìn lên nơi chậu hoa đã an vị trước đó.
Đôi mày khẽ nhíu lại, gọng kính lóe sáng khi cô nhận ra .. một cái đầu vàng đang lấp ló...
"Mưu sát không thành công thì định trốn chạy dễ dàng vậy sao...Đừng trách tôi nhé...có trách thì trách màu tóc của cô quá nổi bật... "
Đôi mày giãn ra, nụ cười nửa miệng khuất một nửa trong bóng tối càng khiến nó thêm ma quái.
Jessica nhà ta nghĩ quá đơn giản, không phải Miss Kwon mang kính có nghĩa cô ấy cận.. Bởi vì phía sau cặp kính ấy... là một bí mật....
....KINH KHỦNG...
--------
Sau khi nhận ra "Ác thần" đã đi mất, Jessica lúc này mới dám ló đầu lên, thở phào nhẹ nhõm.
-Làm sợ muốn chết... Phù phù.. Nhưng.. mình ước người đầu tiên xuất hiện sẽ là chân mệnh thiên tử... cô ta là con gái mà... à..chắc chỉ áp dụng với nam thôi... Sáng mai, chàng trai nào mình gặp đầu tiên sẽ là "bạch mã hoàng tử" của Jessica Jung này... hê hê hê - Jung player chính thức come back.
______
Sáng hôm sau, ước nguyện của công chúa đã thành hiện thực.
Ngay từ sáng sớm, có một "nam tử" đã đến gõ cửa phòng cô và mang một gói quà thật to.. đúng hơn là to khủng bố...
Nhưng rất tiếc... món quà ấy là của Kim gia và Jung gia gửi tặng cho con dâu tương lai và con gái cưng yêu quí.
Kệ... cũng chẳng sao cả... Công chúa vốn giàu có sẵn thì cần gì quà cáp...
Nhưng cái lí do khiến công chúa "đơ như cây cơ" khi nhìn thấy "chân mệnh" của mình...
Chính là....
Một chàng trai...
À không.. là một BÁC TRAI thì đúng hơn...
Và bác ấy là.... So Chae Suk....Bác bảo vệ của WANGUI...
Tàn nhẫn hơn nữa... năm nay.... cụ thể là năm 2011 này....bác Chae Suk "mới" vừa tròn 70 cái xuân xanh...
Vừa nhìn "Bạch mã hoàng tử" - "bác bảo vệ cưỡi chổi" nàng đã muốn lăng đùng ra xỉu.
Không lẽ ông trời nỡ lòng nào chơi khăm nàng như vậy sao?
Cố cãi mệnh trời - Sinh ly tử biệt.... cổ nhân luôn luôn đúng....
Sica đã cãi lại số trời, nàng cố gắng chạy vòng vòng WANGUI nhằm kím đại một cậu nhóc nào đó...
Nhưng đã là số mệnh thì làm sao cãi được... suốt cả buổi sáng.. nàng chỉ toàn gặp những "anh già" ...
Ngày hôm nay.. dường như WANGUI đã trở thành trường nữ sinh với tập thể nhân viên thuộc hàng U50.
-Trời ơi là trời!!! Sao kì vậy nè... Ngôi sao tối qua.. không lẽ là ..SAO CHỔI..???Oa oa oa... không chịu đâu... Tại sao cuộc đời mình lại xui xẻo như vậy chứ....
Nàng tức tối rống lên, mà không hề biết, tối qua, các phương tiện thông tin đã đưa tin về ngôi sao chổi mới sắp xuất hiện.. và tên nó là Lucky Star...
Vậy ra đó là điềm báo trước... định mệnh nàng sẽ gắn với cô gái kia... "kẻ thù không đội chung trời" của nàng chăng....
Có lẽ vậy... nhưng nàng lại chưa nhận ra được điều đó... tạo hóa trớ trêu... đã xây dựng một chuyện tình giữa hai cô gái ... mà chắc chắn... câu chuyện tình yêu này sẽ gặp nhiều bất trắc...
Họ có thể cùng nhau vượt qua không... khi mà cả hai đang xem đối phương là kẻ thù của nhau.. chưa hết một trong hai có thân phận mập mờ bí ẩn.. và một đã có hôn phu...
Không ai biết trước chuyện gì... Vì tất cả chỉ mới bắt đầu... Bắt đầu một chuỗi ngày đau thương đầy nước mắt.. hay những chuyện tình lãng mạn.. vui tươi...
Chờ đi... từ từ rồi sẽ rõ....
----TBC---
...:::The End chap 15::....
Wattcode Part 2 [>Chap 16]: 1556888
Note: Tới đây thì Shake quyết định tách ra những phần khác nhau. Chap 16 tới sẽ viết sang phần khác. Vẫn kiểu viết bồi thêm, nhưng Shake sẽ tách thành 15 chap/ phần.
Mọi người đọc bằng điện thoại, làm phiền phải tìm phần sau rồi...
Thành thật cảm ơn và xin lỗi vì sự thay đổi này... Gudluck....
P/S: Theo như lời hứa... tặng tem cho nhóc...
Dù có comt hay không thì tem đầu tiên cho chap cuối của part 1 này cũng thuộc về nhóc...
Bà Yến ngơ có koi thì nt cho tui nhá... Good ten mọi người!!! SeeYa....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro