Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#5. Buông tay đi

Vào một chiều mưa tầm tã, cô và anh đứng bên cạnh nhau. Một bầu không khí ảm đạm, tiêu điều như bức tường thành, vây hãm lấy họ. Không thể tiếp tục như thế nữa, anh ngập ngừng gõ nhát búa đầu tiên lên bức tường không khí.

-Em... buông tay đi!

-Không, tại sao chứ? Tại sao lại là em, rõ ràng em là... - cô uất nghẹn lên tiếng

-Người nên buông tay là em, nếu cứ tiếp tục, chỉ đau khổ cho cả hai thôi! - không để cô nói hết, anh vội chen vào.

Cô không thể tin vào những gì mà anh thốt ra. Rõ ràng cô là người đến trước, dựa vào cái gì lại bảo cô buông tay? Vành mắt đỏ hồng, cô cố cắn chặt môi để không bật ra tiếng nấc.

-Anh... tên khốn này. Tại sao phải là em buông tay? Tại sao chứ?

Anh nhìn người con gái đáng yêu trước mặt tức giận đến nỗi run lên, khuôn mặt cô đỏ ửng chứa đựng đầy sự ấm ức, đau khổ, mệt mỏi và cả... thất vọng.

Cô đang oán trách anh ư? Nhìn cô anh lại có chút mềm lòng, trái tim anh đau như ai bị ai nhéo. Nhưng anh đã quyết định rồi, mặc kệ cô oán anh, hận anh, anh cũng chấp nhận. Anh nhắm mắt không dám đối mặt với cô, hơi thở có chút hỗn loạn. Cuối cùng, anh cũng vững vàng kìm nén cảm xúc đang cuộn trào mãnh liệt từ đáy lòng, mở mắt đối diện với cô.

-Em à, em buông tay ra đi, như vậy giữa chúng ta vẫn còn những ký ức đẹp, sau này vẫn có thể làm bạn.

Cô không tin vào tai mình nữa, anh thật sự nhẫn tâm như vậy ư? Cô lắc đầu nguầy nguậy, cố ngăn không cho mình khóc, gào lên.

-Đ*t mẹ mày buông cc. Bà đây là dành chỗ này trước, đàn ông đàn ang lại giành giật nhà vệ sinh với một phụ nữ, có phải đàn ông không? Mẹ nó chứ, ai muốn kết bạn lưu giữ ký ức ở WC công cộng với một thằng điên hả??

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro