Chap 1
- Alo? Anh hai...?
- "Em đang ở đâu vậy?..."
- Lát em sẽ về sớm! Tạm biệt...
Đặt điện thoại xuống bàn, Yurin cầm ly cacao nóng lên nhân nhi. Hai tay cô đan xen vào nhau. Cô ngắm nhìn cảnh vật bên ngoài qua ô cửa sổ của quán, vẫn là nơi quen thuộc cô hay lui tới mỗi khi lòng nặng trĩu tâm trạng và cần nơi riêng tư để thư giãn. Hôm nay cũng vậy, Yurin lại tới đây mang bao suy nghĩ về người cô yêu và chỉ để tin tưởng anh đã thương cô thật lòng và sẽ không bao giờ rời bỏ cô như những người khác trước đây...
Anh và cô là hai người cùng giai cấp, địa vị không thua kém gì nhau. Hồi còn học Đại Học, Yurin là hoa khôi của trường nên được nhiều người để ý, trong đó có cả anh - một thiếu gia đào hoa, sát gái, thay người yêu như thay áo và máu lạnh. Anh ta không quan tâm đến mạng sống của những người anh không ưa và sẵn sàng đưa họ đi chầu diêm vương. Những thứ anh ta muốn thì anh ta sẽ làm tất cả để đạt được nó và...anh muốn cô là của anh. Trở thành người yêu của anh đã là một chuyện giờ cùng nhau bước đến hôn nhân lại là cả một vấn đề. Cô tin tưởng anh nhưng vẫn có phần hơi do dự. Ngày mai hôn lễ sẽ diễn ra trong sự đồng ý của hai gia tộc quyền lực, trước sự chứng giám của bao người, cô sẽ cùng anh bước vào lễ đường, cùng nhau đi hết quãng đời còn lại. Yurin không muốn những hoài nghi của mình phá hỏng mối nhân duyên này. Cô tới nơi quen thuộc chỉ để nhắc nhở bản thân phải chắc chắn vào những gì đang xảy ra ở hiện tại và sẽ đến trong tương lai, quan trọng nhất là tin tưởng một điều rằng anh không như xưa, tình yêu anh dành cho cô, tất cả đều là sự thật..
- Oh Yurin? Cậu lại tới đây à?
- Yugyeom? Là cậu sao?
Yurin có phần hơi ngạc nhiên, cô đưa mắt hướng về người con trai phía đối diện mình: Kim Yugyeom - người bạn từ thuở còn thơ của cô và cũng chính là người mà cô luôn chia sẻ mọi thứ để lòng mình có thể bình yên hơn khi gặp giông bão
- Sao cậu biết tớ ở đây?
- Tớ có cảm giác cậu đang gặp phải vấn đề gì đó! Và chỉ như vậy cũng đã đủ lí do để cậu lui về chốn này...
- Cậu lo lắng về ngày mai sao?
- Ừm...một chút
Giọng nói nhỏ nhẹ của Yurin đủ để cô và Yugyeom nghe thấy. Hai người im lặng hồi lâu, không ai bắt chuyện, chỉ nhìn nhau hoặc hướng mắt qua oi cửa sổ để ngắm nhìn đường phố Seoul đang mờ dần trong cơn mưa bụi...
- Yurin? Bệnh của cậu sao rồi?
- Bác sĩ nói nó đã chuyển biến tích cực nhưng vẫn phải cẩn thận vì nó có thể tái pháp lại! Yugyeom đừng lo cho tớ quá nha! Tớ vẫn ổn! Sẽ không sao đâu
Yurin nở một nụ cười với người đối diện, phải nói rằng lâu lắm rồi, từ lúc ra khỏi trường là cậu đã không được nhìn thấy nụ cười tự nhiên của cô, cô cũng có cười nhưng vẫn hơi gượng gạo và không đẹp như bây giờ
- Đừng!! Cậu hãy giữ nụ cười này cho ngày mai đi!
Yugyeom xua tay rồi quay mặt đi lẩn tránh nụ cười đó, hai má đã bất giác hơi hồng. Yurin thấy vậy không thể nhịn cười những biểu hiện dễ thương của cậu bạn. Cô biết Yugyeom có tình cảm với mình nhưng không nói cho ai biết. Một phần chắc do cô đã có người thương cả đời, phần vì không muốn đánh mất tình bạn đẹp đẽ giữa hai người. Yugyeom làm như vậy vì không muốn rung động mà tương tư về cô nhiều hơn, chỉ muốn đứng phía sau làm chỗ dựa vững chãi và ấm áp, đủ để che chở cho cô khỏi những điều tiêu cực. Nhưng, có lẽ cô đã có một nơi nương tựa mới rồi
- Chờ tớ chút nhé! Tớ nghe điện thoại đã. Là anh Sehun gọi... Alo? Dạ em nghe?
- "Yurin!! Em ở đâu? Nói là về sớm mà sao lâu vậy? Nói địa chỉ để anh tới đón!"
- Thôi không cần đâu anh! Kêu người chuẩn bị bữa tối đàng hoàng đi! Lát có khách quý tới!
- "Ai vậy? Anh có biết không?"
- Quá biết luôn chứ! Em tắt máy nha!! Bb!
Yugyeom ngồi nghe hết cuộc điện thoại giữa hai anh em họ Oh, mang danh ngồi nghe nhưng cậu vẫn không biết gì cả.
- Khách quý? Là ai vậy Yurin?
Nghe câu hỏi của Yugyeom và những biểu hiện ngây ngô của cậu, Yurin chỉ biết im lặng mà cười.
- Một chàng trai mang họ Kim, đẹp trai lại còn dễ thương nữa và đặc biệt chưa có người yêu ><...
==========Hết Chap 1=========
Nhớ vote cho #LTN nhé 😉
Đọc mà không vote auto t ghim 🙃
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro