Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Park Chân cong là của Puppy lá mầm [ChanBaek/one short/PG]

Author: Joodiengloan

Title: Park Chân Cong là của Puppy lá mầm

Rating: PG 13 (??)

Pairings: ChanBaek

Disclaimer: nhân vật trong fic không thuộc về mình . Nhưng số phận là do mình định đoạt *độc ác*

Category: pink

Trưa ! Bầu trời phủ một màu u ám . Tiếng sấm vang lên phá vỡ không gian vắng lặng . Gió tinh nghịch xuyên qua kẽ lá , xao động . . .

Baekhyun chán nản cuộn tròn trong đống chăn hình Puppy lá mầm , miệng ê a mấy câu hát Ả Rập nào đó không biết tên . Một chân thò ra ngoài , bá đạo gác lên chú gấu Teddy tội nghiệp . Ôi ! duyên dáng làm sao với chiếc quần đùi thêu hoa vén lên tận bẹn . Phô bầy nàn da trắng sứ . Đôi bàn tay ngọc ngà thỉnh thoảng đưa xuống gãi *xoành xoạch* mấy cái . Cảnh tượng thật là "non nước hữu tình" mà !

Khoan hãy nói đến vẻ đẹp " chim gãy cánh , cá nổi lềnh phềnh " ấy , điều chúng ta cần quan tâm hơn .. Tại sao bạn Hiền đanh đá hôm nay loại thiếu nhã hứng đến vậy . Còn đâu những buổi chiều lang thang ăn bám , cầm đầu cả lũ trẻ con trêu trọc chú chó hàng xóm không yên giấc ngủ . . . Vâng ... tại thằng chết tiệt nào đó cả sáng không chịu nhấc điện thoại hay gửi một cái tin làm Baekhuyn xinh đẹp thao thức , bồn chồn không yên . Chính là hắn - Park ChanYeol - Mĩ Nam vạn người mê vs đôi chân dài miên man hơi cong cong một tẹo [ Chan : *ắt xì* thằng nào vừa gọi mình ý nhở ] . Baekhyun buồn lắm , mọi ngày hắn đi đâu cũng có cậu , không rời một bước như hình với bóng . Cơ sao hôm nay lại bỏ cậu bơ vơ nằm đếm ruồi bay qua bay lại . Có khi nào hắn ghét cậu rồi không ? Có khi nào hắn đi tìm bạn mới . Có khi nào ......khi nào....

"KHÔNG" - Baekhyun xinh đẹp bất lực gào lên , cậu không thể để như vậy được . Channie là của riêng cậu , không ai có thể dựt mất . Thế là công cuộc lên đường kiếm bạn Dẹo bắt đầu .

.

.

.

Một ngày dài . . .

.

.

.

Baekhyun đi mãi , đi mãi . Trên đương đi gặp biết bao hiểm trở . Những ánh mắt cứ đổ dồn vào S-line của cậu ! Cậu tức lắm , bình thường Channie làm như vậy kiểu gì cũng bị chọi dép vào đầu . Nhưng hôm nay .. Hôm nay .. hức .. hắn đi đâu mất tiêu rồi . Để cậu gặp lại mà xem .. "Baekhyun vặt ... vặt ... ta vặt ... Cho nhà ngươi chết " . Báo hại cậu bị chó đuổi .. rách hết cả quần . Đầu gối rớm máu mỗi lúc càng nhiều hơn , Baekhyun nén tiếng khóc . Đau lắm .. Nhưng nhất định cậu phải tìm được Channie của cậu . Cậu chợt nhớ đến công viên nơi hai đứa thường đến .

" Hì ! Nơi này là bí mật đấy , là căn cứ của riêng cậu và hắn thôi . Chắc chắn hắn đang ở đó " nghĩ rồi cậu vụt chạy đi , bỏ quên luôn cả cái chân đang đau nhức từng hồi .

.

.

.

Baekhyun sững lại . Cậu đang nhìn thấy gì chứ ? Hắn ta cùng cô bạn hotgirl trong khối đang cười cười nói nói , trên cái xích đu mà hằng ngày cậu vẫn ngồi , còn ăn kem nữa . Xem ra không có cậu hắn vẫn chẳng thấy gì . Trông kìa vui vẻ thế kia mà .

.

.

- Cậu không nghe điện của Baekhyun à ?? - Choi Minah lên tiếng ..

- Không cậu ấy phiền lắm , cứ lẽo đẽo sau tớ hoài à ... Nhiều lúc chỉ muốn dính keo vào cái miệng ấy ... Muốn cậu ấy biến mất ...

.

.

*xẹt* chớp kéo một đường dài ngoằng trên đầu . Mưa rơi xuống từng hạt nhỏ, nặng dần và rồi trút xuống hối hả . Minah kéo tay Chanyeol vào cửa hàng tiện lợi phía đối diện . Để lại một Baekhyun đang cố nén những tiếng khóc . Cậu cứ đứng đó , chân không thể nào cất bước . Lòng nặng trịch , cảm giác tổn thương vây kín tâm hồn . Rơi. Nước mắt cậu đang hoà vào dong nước mưa lạnh lẽo , cứng cỏi gì chứ ? Can đảm gì chứ ? Cậu không Cần nữa .Channie ghét cậu thật rồi . Channie bảo cậu phiền phức , Channie .... bỏ rơi cậu rồi . Là cậu ngốc nghếch cứ bám theo người ta , là cậu đơn phương thích hắn để giờ phải đau khổ . Cậu ước , giá như không ngây dại chạy như bay đi tìm hắn thì cũng đâu phải chịu tổn thương đến thế . Nếu như không yêu hắn điên cuồng thì đâu phải nhận lấy kết cục của ngày hôm nay . Cậu sai thật rồi ! Baekhuyn thất bại thật rồi .

.

.

.

Chanyeol vươn tay đón lấy những hạt mưa đầu mùa hạ . Baekkie của hắn thích mưa lắm , có lẽ giờ này đang ngồi ngây ngốc ngắm nhìn cảnh vật rồi cũng lên . Mưa xuống , mọi nóng nực như được giải tỏa hết . Chanyeol thích thú đảo mắt nhìn ra con đường trước mặt . Và ai kia ? Tấm thân nhỏ bé đang run rẩy trước gió lạnh . Đôi mắt đỏ hoe ngập ngụa cơ man nào nước . Là Baekkie của hắn đang đẫm mình trước cơn mưa hối hả , Baekkie của hắn đang khóc ... Bắt gặp ánh mắt Chanyeol nhìn mình Baekhyun sợ hãi bỏ chạy . Nhất định không được để hắn thấy , không thể để chút kiêu hãnh cuối cùng cũng bị hủy hoại. Baekhyun chạy trong vô thức , cố quên đi vết thương dưới đầu gối đang sưng tấy , tím bầm . Thấy Baekkie của mình như vậy , chắc rằng là gặp chuyện gì rồi . Vậy tại sao lại bỏ chạy khi hắn thấy ? Chẳng lẽ là hiểu lầm hắn với Minah . Chỉ nghĩ như vậy , Chanyeol vụt chạy theo bất chấp tiếng gọi vọng lại của Minah .

.

.

.

Chạy. Chạy mãi . Baekhyun như hoà vào trong nàn mưa lạnh lão cái lạnh tê tái như chính tâm hồn cậu lúc này . Cậu ghét hắn , cậu không muốn nhìn thấy hắn nữa . Giá như những tình cảm sâu kín trong tâm hồn mình có một hình dạng cố định , cậu sẽ ném , ném cho chúng vỡ tan ra , để khỏi phải đau thế này nữa . Vết thương chỉ là chuyện nhỏ , cậu sớm đã không mang tới . Hôm nay đau ngày mai sẽ khỏi nhưng còn vết nứt sâu trong trái tim mình , cậu không biết bao giờ mới có thể lành lại . Mối tình đầu bao giờ cũng để lại trong tâm trí thật nhiều dấu ấn . Khắc sâu vào tâm can những tháng ngày tươi sáng ấy . Nhưng giờ với cậu còn lại gì ? Cậu đau lắm. Đau đến nghẹn thở. Mất công cả buổi sáng chán nản nằm nhà đợi hắn , gọi hàng chục cú điện thoại , cứ lo lắng vẩn vơ sợ hắn xảy ra chuyện gì . Park Chanyeol vốn đã vô tâm trước tình cảm của cậu . Vậy thì tình bạn này giữ lại làm gì nữa . Cậu hận hắn . Nếu hắn ghét cậu như vậy sao không nói thẳng , tại sao cứ khiến cậu nuôi hy vọng hão huyền . Ngươi ngoài nói gì cậu không tin . Ánh mắt chỉ duy nhất cùng con tim hướng về phái hắn. Rồi thì sao hắn đã gieo vào tâm hồn cái gì vậy? Một nỗi đau không tên .

.

.

.

Chanyeol dừng lại trước của nhà Baekhyun , hắn mở cửa nhưng vô ích , Baekhyun khoá cửa lại rồi . Chưa bao giờ Chanyeol cảm thấy bước chân mình xa vời đến thế . Baekkie bé bỏng của hắn đang tổn thương dữ lắm , hắn cảm thấy thật tội lỗi , khi cả ngày không nhận bất cứ cuộc gọi nào hay cố tình làm lơ những mẫu tin lo lắng của cậu . Bất lực . Hắn lê bước về nhà .

.

.

Baekhyun hờ hững nhìn ra cửa sổ , mưa vẫn rơi không ngừng , cuốn trôi mọi bụi bẩn , ước gì mưa cũng có thể rửa sạch tâm hồn cậu nhỉ . Cậu đang mệt lắm . Cậu lặng yên với những suy nghĩ mông lung , đôi mắt khép hờ , một giọt nước mắt từ khoé mi tràn ra . . . .

.

.

.

Ngày hôm sau Baekhyun không đi học . Chanyeol càng lo lắng hơn gấp bội . Không được thấy puppy dễ thương tinh nghịch hay làm nũng nữa . Cuộc sống của hắn như mất đi một phần lớn vậy . Trống vắng , u uất . Hắn thở dài , mệt mỏi nằm ra bàn . Trong lòng rộ lên những cảm xúc sợ hãi . Chanyeol cuối cùng cũng quyết định một việc to lớn nhất cuộc đời hắn :

" Hôm nay.... bùng học "

Ngọ nguậy một hồi rồi xin ra ngoài với lí do Đau bụng . Cái mặt tưng tửng của hắn méo mó đến khó coi làm ông thầy già kinh vía . Dễ dàng dùng đôi chân dài miên man hơi cong một tẹo , vầng một tẹo thôi , trèo ra ngoài . Với hắn chả có gì là khó khăn hết . À thực ra là có ... Đôi chân hữu dụng ấy của hắn chẳng thể vượt qua cổng rào nhà Baekkie yêu dấu , đơn giản thôi . Nhà họ Buyn cả cổng lẫn người đều có gai nhọn , không cẩn thận là *khậc* rách quần . Chanyeol chọn cách về nhà trước . Điều này chỉ có hắn mới nghĩ ra và giờ đây phòng của Mĩ Nam chân cong , mọi thư dang bị xáo trộn . Vâng theo nghĩa đen ấy . Cậu trai ấy đang bới tìm khắp ngóc ngách chiếc chìa khoá dự phòng Baekhyun cho cậu với lý do : " mỗi sàng sang hát hò kéo tớ dậy" . Nếu biết có ngày nó hữu ích như hôm nay hắn đã chẳng vất lung tung một cách Tuỳ tiện đến thế .

- A ! Tìm thấy rồi - chất giọng tối cổ của hắn văng lên khắp phòng , sung sướng như trẻ được cho kẹo . Miệng nở nụ cười độc ác à quên hạnh phúc.

Có được chìa khoá trong tay thì sẽ làm gì ? Đương nhiên là phải chạy sang nhà Baekki yêu dấu . Khẽ tra chìa vào ổ , tiếng *cạch* vang lên . Chanyeol rón rén vào trong nhà , nhất cử nhất động hệt như một tên trộm vậy . Mục tiêu hắn hướng tới là căn phòng Puppy lá mầm trên tầng hai đượm hương thơm của Bekki đáng yêu . Trước cửa phòng hắn sựng lại , đôi mắt mở to hết cỡ , trong sóng mắt hiện rõ sự dao động . Baekhuyn nằm đó , gương mặt xanh xao , trán đẫm mồ hôi , miệng nhỏ xinh không ngừng kêu tên hắn . Đau lòng ! Park Chanyeol đang vô cùng xót xa . Nếu hắn không đến kịp đến Baekki của hắn sẽ sao đây ? Lao như bay đến bên cạnh giường , ngồi xuống , áp bàn tay lên đôi má đỏ ứng . Rất nóng , Baekki đang sốt cao . Vậy là vì hắn mà cậu mới thành ra thế này . Là hắn không tốt , hắn có lỗi .

.

.

.

Baekhyun tỉnh dậy , khắp người ê ẩm , vết thương hôm qua không được chăm sóc kĩ càng hôm nay đã mưng mủ và chảy nước . Câu đau lắm , nhưng cố cắn răng chịu đựng , lấy được hộp y tế rồi quay về giường bắt đầu tra thuốc . Cùng lúc này Chanyeol vào phòng , cảnh tượng trước mắt quả là khiến người ta ngủi lòng mà . Hắn đến bên cậu dịu dàng ngồi xuống , Baekhyun giật mình nhìn lên bắt gặp khuân mặt lo lắng kia trong lòng không khỏi vui mừng nhưng cứ nghĩ đến việc hôm qua cậu lại thấy bực tức . Chanyeol muốn băng bó vết thương cho cậu nhưng Baekhyun vùng vằng nhất quyết không để hắn động vào người . Mặt hắn buồn thấy rõ , lại tự trách bản thân vì chuyện hôm qua đã khiến Baekki đáng yêu phải khổ sở . Nghĩ đến đây hắn hận không thể tự đâm đầu vào gối ... tự tử . Mải nghĩ lung tung tận phương trời xa lắm , hắn cứ thế ngồi bệt xuống sàn nhà , Baekhyun đang tức tối nay bực bội ngàn phần , tự động cất đồ đạc rồi mò vào giường nằm , không quên vọng lại câu nói lạnh lùng :

- Chanyeol ... về đi .

Hắn đang ngây ngốc đột ngột vì câu nói mà bừng tỉnh . Sao cơ , Baekkie của hắn hôm nay không như mọi ngày , không còn líu lo gọi hắn là Channie nữa . Hắn đau quá , đã bao lâu rồi Baekki mới gọi tên hắn như vậy . Chỉ là cái tên thôi mà , nhưng sao nghe xa cách , lạnh nhạt đến thế . Baekki rốt cuộc cậu đã tổn thương đến thế nào . Hắn không biết . Hắn không thể để bé con của mình chịu đựng thế này mãi được . Nói rồi hắn lật chăn chui vào giường nằm , vòng cánh tay chắc khỏe siết chặt Baekki nhỏ bé . Sự động chạm đột ngột khiến Baekhyun khó chịu , cậu dãy dụa trong lòng hắn , cái miệng chửi rủa không ngừng " CON LỢN KIA BỎ TA RA abcđe@#*## *BEEP BEEP* . Là Bakkie dễ thương đang chửi láo đó sao , cớ chi hắn chỉ thấy như đang rót mật vào tai mình nhỉ ?Bất chấp sự phản kháng kia hắn càng ôm chặt hơn , như thể chỉ cần bỏ ra Puppy ngốc nghếch sẽ một mạch đi lên sao hỏa vậy . Baekhuyn đuối sức , tức tối ra sức gào thét . Ăn vạ không được , sự tủi thân lên đến đỉnh điểm , cậu ...khóc . Tiếng khóc ngày một to hơn , nước mắt tuôn không ngừng rơi xuống từng giọt đọng lại trên tay hắn . Chanyeol sững sờ , cánh tay vì thế mà nới lỏng , Baekhyun xinh đẹp nhân cơ hội thoát ra khỏi cái bị kia .

- Baekki à....

- BIẾN , BIẾN ĐI . TÔI KHÔNG CẦN . CẬU CÒN ĐẾN ĐÂY LÀM GÌ CHỨ ? Đến để xem tôi thảm hại ra sao ư ? Giờ thì cậu nhìn thấy rồi đây . Phiền lòng đi đi . TÔI KHÔNG MUỐN NHÌN MẶT CẬU NỮA . TÔI GHÉT CẬU .

- NHƯNG RỐT CUỘC LÀ VÌ SAO CHỨ ?-lúc này đây mọi giới hạn trong người hắn như bùng phát , hắn trừng trừng mắt nhìn cậu . Hắn biết hắn có lỗi nhưng lỗi gì thì hắn biết sao được khi mà cậu cứ mãi lặng im nhau thế ?

Baekhyun cúi gằm mặt để nước mắt tự tuôn chả buồn gạt đi nữa . Tim cận đang đau lắm , tại đồ vô tâm chết tiệt nào đó .

- Là ai khiến tôi ngồi đợi cả buổi sáng ? Là ai không thèm nhận lấy một cú điện thoại , vì ai khiến tôi lo lắng không yên phải chạy đi tìm . Tại cậu . TẤT CẢ TẠI CẬU . Vì ngốc nghếch kiếm cậu khắp nơi , nên mới bị chó đuổi , té đến chảy máu . Thế nhưng tôi vẫn đi tìm , tôi thấy bất an ..... Rồi sao ?? Cậu và Minah vui vẻ đến thế , cố tình lơ đi mọi tin nhắn . Bảo tôi phiền phức , độc ác đến độ muốn tôi biến mất . Được ! Từ bây giờ cứ coi như tôi vô hình trước trước mặt cậu . COI NHƯ KHÔNG QUEN BIẾT ....

- Baekki à

- Ở đây này , tim tôi đau lắm . Cậu ! Bỏ mặc tôi ở nhà buồn chán , hẹn hò cùng người ta , ngồi trên xích đu của tôi , là cậu phá lời hứa dẫn cô ấy đến căn cứ Bí mật . Tôi thật ngốc , tôi bị tổn thương đấy sao nào? Tôi thấy tủi thân và tức giận . Tôi dầm mưa nên bây giờ mới sốt , vết thương nhiễm trùng đã đau càng thêm đau . Nhưng sao có thể đau bằng tim tôi lúc này . Cậu sẽ chẳng bao giờ biết ...

- Baekkk ..c...cậu ghen sao ?

- Phải ! Tôi ghen đấy . Là tôi nhỏ nhen , ngu ngơ mới tin vào những lời trước kia của cậu . Tôi thích cậu thì tôi biết làm sao được . Trái tim này đâu thể nghe theo lí trí chứ . Tôi biết tôi sai rồi . Tha cho tôi đi .... Tôi mệt lắm .... Tôi t..t...

Những lời lẽ tiếp theo đã trôi theo cái hôn của hắn . Phải là hắn đang hôn cậu . Một nụ hôn mạnh mẽ dây dưa không rứt , khiến toàn thân Baekhyun mềm nhũn . Dứt ra khỏi nụ hôn Chanyeol nâng cằm cậu lên , nhìn thẳng vào đôi mắt ngấn lệ .

- Baekki à nghe Channie nói này , giữa tớ và Minah không có gì hết . Cậu ấy đến tìm tớ vì muốn hỏi về SungHo thôi mà . Còn chuyện điện thoại tớ xin lỗi .... tại cậu cứ gọi nhiều quá . Đừng giận tớ nữa mà , tơ buồn lắm - nói rồi Chanyeol mang gương mặt cún con chăm chăm nhìn cậu khiến cậu rối bời

- Thật chứ ??? .... X.....xin...l...lỗi - Baekhyun cúi gằm , tay vần vò cái chăn tội nghiệp .

Chanyeol không thể nhịn cười trước dáng vẻ lúng túng ấy , hắn biết Baekki của hắn rất dễ ngủi lòng mà .

- Đau không ~ giọng hắn cất lên đầy quan tâm phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng ..

- Đau lắm Channie à - bé con của hắn lại nhõng nhẽo rồi . Thật dễ thương mà ,biết thế hắn càng cố ý châm chọc .

- Tưởng cậu sẽ không bao giờ gọi tớ là Channie nữa chứ ??

- Tớ .. Tớ ....

- Baekki hôm nay lắm tội lắm nhá . Không nghe tớ giải thích này , đánh tớ này . Chửi bậy này , mắng tớ này , đẩy tớ ngã xuống đất . Đau muốn chế đi à ..

- Channie à Baekki xin lỗi mà .

- Hừm ! Phải xử phạt cậu thôi . Nói đoạn hắn đưa tay lên cằm ra chiều suy nghĩ đăm chiêu lắm .

- Thế này thì phải phạt nặng .. Có lên bơ không nhỉ ?

Baekhuyn nghe đến đây thì lắc đầu nguây nguẩy :

- Tớ biết lỗi rồi mà Channie, tớ sẽ không thế nữa đâu .

Chanyeol cười mãn nguyện rồi ôm cậu vào lòng :

- Tội của Baekki nặng lắm vì vậy phạt Baekki phải ôm Channie ngủ đến tối luôn á - Chanyeol cười tà

- Ừ .... HẢ ? Baekhyun tròn mắt ngơ ngác nhìn . Chưa kịp phản kháng đã nhận ra cánh tay rắn chắc kia đang đẩy mình xuống giường , cuốn chặt vào trong vòng tay hắn . Cậu xấu hổ vùi sâu vào lòng Chanyeol , còn trái tim thì cứ thổn thức đập loạn . Chanyeol ghé sát vào tai Baekhyun , phả hơi nóng ấm khiến đối phương rùng mình , thì thầm nhè nhẹ : " Tớ yêu cậu "

- GÌ CƠ ? Cậu không thể tin vào điều mình vừa nghe thấy

- Nói một lần thôi ! Mau ngủ đi.

Baekhyun xị mặt xuống , đưa hai tay ôm chặt Mĩ Nam chân cong trước mặt mình , thiu thiu chìm vào giấc ngủ .

- Tớ yêu Buyn Baekhyun rất nhiều .

.

.

.

Không gian vẫn im lặng chìm trong chiều muộn màng . Duy chỉ có hai thân ảnh ôm lấy nhau với nụ cười hé trên môi ấm áp .

.

.

.

- Tớ yêu Park Chân cong nhất trên đời !!

_______ End ________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: