Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12:Bị Phát Hiện Bí Mật

Ko thèm nói nhảm, nhân lúc mấy người kia chưa kịp xông lên, Lăng Tịch đã nhanh chân bỏ chạy. Nhưng vẫn còn chưa kịp chạy được mấy bước, hắn đã bị bọn họ đuổi kịp rồi. Nhìn nhìn người bao vây xung quanh Lăng Tịch như vậy, tôi chỉ có thể đứng ở một nơi lo lắng suông. Đột nhiên suy nghĩ loé sáng, tôi liền cầm điện thoại gọi cảnh sát

"Mẹ kiếp, mày dám báo cảnh sát? "Một người đứng ko xa tôi phát hiện ra ý đồ, liền hung dữ tát tôi 1 cái. Tôi mất trọng tâm ngã về phía trước, lăn xuống cầu thang............

"Liễu Nhứ!" Trước khi ý thức biến mất, tôi chỉ kịp nghe tiếng la của Lăng Tịch

Lần nữa tỉnh lại, thì tôi đã nằm trong bệnh viện rồi. Lăng Tịch tóc tai rối bời, ngồi ở 1 chỗ, muốn nói rồi lại thôi, nhìn tôi " Cô........cô đã tỉnh"

"Ừ. Anh ko sao chứ? " Nhìn bộ dáng của hắn xem là rất thảm

"Ko có chuyện gì" Hắn ngước mặt qua 1 bên. Bác sĩ nói cô có chút trầy da. Còn có chút thiếu máu, nhưng đối.... ....đối với thai nhi ko có ảnh hưởng gì lớn"

Hắn biết rồi? ! Tôi trợn to mắt nhìn hắn, ko biết nói gì

"Cô có biết mình.... ......mang thai? "

Tôi gật đầu

"Ừ "

" Vậy cô tính như thế nào? "

"Sinh nó"

" Cái gì? "Hắn ko tin nổi nhìn tôi

" Nói đùa gì vậy, cô còn là một học sinh cấp 3"

"Tôi phải sinh nó ra" Tôi kiên trì nói

"Ba của đứa bé có biết ko? " Hắn gục đầu xuống, giọng nói có chút đông cứng

"Ừ "

" Cô bị buộc?" Hắn có vẻ như đang ôm hi vọng rằng tôi có thể trả lời "Đúng"

Tôi lắc đầu

"Cô, thiếu tiền họ?" Hắn dò xét hỏi

Tôi trầm mặc, tôi ko biết phải trả lời hắn như thế nào. Trên thực tế thì tôi quả thật thiếu tiền họ, cách duy nhất có thể trả dứt nợ chính là đứa bé trong bụng tôi, nghe qua có chút bi ai

"Bao nhiêu tiền? Tôi sẽ giúp cô" Lăng Tịch có chút kích động nói, tôi cảm kích hướng hắn cười cười, loại người như mày còn có người ko chút do dự nói giúp mày trả tiền, mặc dù hắn có chút lương thiện, nhưng mà mấy chục vạn cũng ko phải số tiền nhỏ, mà bất cứ kẻ nào cũng có thể trả hết a

"Cảm ơn anh. Tôi sẽ có cách

"Cô.... ......" Hắn có chút tức giận nhìn tôi,sau đó lại bất đắc dĩ nói

"Sau này có cái gì khó khăn, ccô phải đến tìm tôi "

"Ừ " Tôi gật đầu, trong lòng lại có chút cảm động ko cách nào nói rõ

Bởi vì ko có gì đáng ngại, nên sau khi truyền nước biển xong, tôi đã một mực đòi về nhà. Lăng Tịch cẩn thận từng ly từng tý vịn tôi, sợ tôi ngã xuống đường, nhưng có 1 bệnh nhân lại ko cẩn thận đụng vào tôi , hắn lập tức khẩn trương hỏi" Có bị đau ở đâu hay ko? "

Tôi lắc đầu. Hắn cũng ko bỏ qua, xách cổ áo người kia" Ông có mắt nhìn đường ko? Phụ nữ có thai mà cũng đụng? "

Một câu nói của hắn đã rước lấy thật nhiều ánh mắt tò mò chiếu lên trên người chúng tôi. Tôi lúng túng kéo kéo hắn

" Được rồi, chúng ta đi thôi"

"Cẩn thận một chút, hắn chu đáo vịn tôi rời đi "

Phía sau truyền lại tiếng bàn tán của 1 đôi vợ chồng già" Xem chồng người ta quan tâm đến vợ cỡ nào, còn chồng mình thì........?" Người vợ bất mãn nói

" Lúc còn trẻ, tôi cũng rất biết hầu hạ" Người chồng kháng nghị nói

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro