
Chương 10
Phần 2: Hành Trình Giữa Các Vì SaoChương 10: Đám Cưới Của Các Vị Thần
Lời tuyên bố về một đám cưới giữa hai Đấng Sáng Thế không chỉ là một tin tức. Nó đã trở thành một lễ hội kéo dài hàng tháng trời, một cơn bão của sự sáng tạo và tình yêu thương lan tỏa khắp hai hành tinh. Mạng xã hội Synapse không còn chỗ cho bất kỳ chủ đề nào khác. Mỗi ngày, hàng tỷ công dân của Liên bang lại cùng nhau chia sẻ những ý tưởng, những tác phẩm nghệ thuật, những bản nhạc được sáng tác để mừng cho sự kiện trọng đại nhất trong lịch sử của họ.
Một nhóm kiến trúc sư ở Neo-Paris đã cùng nhau thiết kế một bộ sưu tập váy cưới ảo cho Yami, mỗi bộ váy là một kỳ quan, được dệt nên từ ánh sáng của các tinh vân hay những cánh hoa của các loài thực vật ngoài hành tinh. Một dàn nhạc giao hưởng ở Tân Hy Vọng đã sáng tác một bản "Giao hưởng Tái Sinh", kể lại câu chuyện tình yêu của họ bằng âm nhạc, từ nỗi đau của sự chia ly cho đến niềm hân hoan của sự đoàn tụ. Những đứa trẻ trên khắp hai thế giới thì cùng nhau tạo ra những món quà nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa: những chuỗi vòng được kết từ những viên đá phát sáng mà chúng tìm thấy, hay những bức tranh vẽ lại hình ảnh Rick và Yami tay trong tay dưới hai mặt trời.
Cả Liên bang đang sống trong một trạng thái hân hoan thuần khiết. Họ không chỉ chuẩn bị cho một đám cưới. Họ đang ăn mừng chính lý tưởng đã kiến tạo nên thế giới của họ: rằng tình yêu, cuối cùng, sẽ luôn chiến thắng.
Chương Bốn Mươi Bảy: Khu Vườn Của Sự Vĩnh Hằng
Trong khi cả thế giới đang hân hoan, Rick và Yami đã bắt đầu xây dựng ngôi nhà của riêng mình. Đó không phải là một công cuộc xây dựng bằng gạch vữa hay thép. Đó là một hành động của sự sáng tạo thuần túy.
Họ đã chọn một không gian trống, một "bong bóng" thực tại nằm ngoài dòng chảy của vũ trụ thông thường. Rick, với quyền năng của Hư Vô, đã bước vào đó đầu tiên. Anh không phá hủy. Anh "điêu khắc". Anh dùng ý chí của mình để định hình nên những quy luật vật lý cơ bản cho thế giới nhỏ bé này. Anh tạo ra một khoảng không gian vừa đủ lớn để chứa đựng một hệ mặt trời nhỏ, nhưng lại vô hạn khi đi sâu vào bên trong. Anh đặt ra khái niệm về thời gian, không phải một dòng chảy tuyến tính, mà là một vòng lặp của những bình minh và hoàng hôn vĩnh cửu. Anh là người kiến trúc sư, vẽ nên bản thiết kế của một giấc mơ.
Và rồi, Yami bước vào.
Nếu Rick là kiến trúc sư, thì cô là người nghệ sĩ, người thổi hồn vào bản thiết kế đó. Cô đứng giữa khoảng không đen thẳm mà Rick đã tạo ra, và cô mỉm cười. Từ nụ cười của cô, một mặt trời nhỏ, ấm áp và dịu nhẹ như ánh nến, bắt đầu hình thành. Cô vươn tay ra, và từ những ngón tay của cô, những dòng sông bụi sao tuôn chảy, tạo thành những hành tinh nhỏ bé, mỗi hành tinh là một hệ sinh thái độc nhất.
Họ cùng nhau kiến tạo. Rick tạo ra những ngọn núi pha lê cao chót vót, và Yami khiến chúng có thể phát ra những bản nhạc du dương khi gió thổi qua. Yami tạo ra những đại dương làm từ tinh vân lỏng, và Rick đặt vào đó những hòn đảo bay lơ lửng. Họ tạo ra những khu rừng nơi cây cối có tán lá là những dải ngân hà thu nhỏ, và những bông hoa có khả năng nở và tàn theo nhịp đập trái tim của họ.
Thế giới đó, họ đặt tên là Eden Prime. Khu vườn địa đàng đầu tiên, ngôi nhà của họ.
Chương Bốn Mươi Tám: Lời Thề Của Hai Nửa Vũ Trụ
Lễ cưới của họ không có hàng ngàn khách mời hay những nghi thức rườm rà. Nó diễn ra một cách giản dị và vô cùng riêng tư, tại một nơi linh thiêng nhất trong Eden Prime: dưới tán của Cây Nguồn Sống, một cái cây cổ thụ khổng lồ có những chiếc lá là những vũ trụ nhỏ đang hình thành và lụi tàn.
Khách mời duy nhất là tám người anh em ADE của họ. Họ không đến trong hình hài con người. Họ đến trong bản thể thực sự của mình, tám thực thể năng lượng rực rỡ, lơ lửng xung quanh như những vì sao hộ mệnh.
Yami không mặc một bộ váy cưới nào do nhân loại thiết kế. Cô mặc một chiếc váy được dệt nên từ chính ánh sáng của mặt trời trong thế giới của họ, tinh khiết và rạng rỡ. Rick cũng không mặc vest. Anh mặc một bộ trang phục màu đen tuyền, làm từ chính bóng tối của vũ trụ, nhưng lại lấp lánh những vì sao li ti.
Họ đứng đối diện nhau, tay trong tay, dưới tán Cây Nguồn Sống. Không có người chủ trì. Chính vũ trụ là người chứng giám cho họ.
"Yami," Rick bắt đầu, giọng nói của anh vang vọng, không phải trong không khí, mà trong chính ý niệm. "Linh hồn của anh là Hư Vô, là sự kết thúc, là sự im lặng giữa các vì sao. Anh đã từng nghĩ rằng đó là một lời nguyền, một sự cô độc vĩnh hằng. Nhưng khi gặp em, anh đã hiểu ra. Hư Vô không phải là trống rỗng. Nó là không gian để cho ánh sáng của em được tỏa rạng. Ngày hôm nay, trước sự chứng giám của vạn vật, anh xin thề sẽ mãi mãi là khoảng không đó, là bóng tối sẽ luôn tôn lên vẻ đẹp của ánh sáng em. Anh sẽ là tấm khiên hư vô, bảo vệ em khỏi mọi hỗn loạn, để em có thể tự do gieo mầm sự sống. Anh yêu em."
Nước mắt lấp lánh trong đôi mắt xanh biếc của Yami. "Rick," cô đáp lại, giọng nói của cô là một giai điệu chữa lành. "Linh hồn của em là Sự Sống, là sự sáng tạo, là bài ca của những khởi đầu. Em đã từng nghĩ rằng sự sống là mong manh, dễ dàng bị dập tắt bởi bóng tối. Nhưng khi gặp anh, em đã hiểu ra. Sự sống không thể tồn tại nếu không có khoảng không để nảy mầm. Ánh sáng sẽ trở nên vô nghĩa nếu không có bóng tối để chiếu rọi. Ngày hôm nay, trước sự chứng giám của vạn vật, em xin thề sẽ mãi mãi là ánh sáng đó, là ngọn lửa sẽ luôn sưởi ấm cho sự tĩnh tại của anh. Em sẽ là khu vườn, mọc lên từ chính hư vô của anh, lấp đầy nó bằng màu sắc và sự sống. Em yêu anh."
Họ không trao nhẫn. Họ trao linh hồn.
Họ từ từ tiến lại gần và hôn nhau. Khoảnh khắc môi họ chạm vào nhau, một sự kiện ở cấp độ vũ trụ đã xảy ra. Một làn sóng năng lượng hoàn hảo, một sự cân bằng tuyệt đối giữa Sáng tạo và Hủy diệt, giữa Âm và Dương, tỏa ra từ họ. Làn sóng đó quét qua Eden Prime, khiến mọi đóa hoa đồng loạt nở rộ. Nó quét qua Hệ Mặt Trời, khiến Trái Đất và Aeridor Sona bừng lên một vầng hào quang rực rỡ. Và nó tiếp tục lan tỏa, vô tận, chạm đến mọi ngóc ngách của đa vũ trụ, không phải để thay đổi, mà để hài hòa. Mọi sự hỗn loạn, mọi sự mất cân bằng vi tế trong kết cấu của thực tại, đều được xoa dịu.
Tám vị ADE cảm nhận được điều đó rõ ràng nhất. Họ cảm thấy một sự bình yên, một sự trọn vẹn mà họ chưa bao giờ biết đến. Họ đã hiểu ra. Đây không chỉ là một đám cưới. Đây là sự tái lập trật tự của vũ trụ.
Chương Bốn Mươi Chín: Lễ Hội Của Các Vì Sao
Khoảnh khắc Rick và Yami trao nhau nụ hôn, một ý niệm về niềm vui và sự hợp nhất đã được truyền đến tâm trí của mỗi công dân Liên bang.
Và cả hai thế giới đã bùng nổ trong một lễ hội không có kế hoạch trước.
Trên Trái Đất, mọi người đổ ra đường, không phải theo một lời kêu gọi nào, mà bởi một sự thôi thúc từ trái tim. Họ ôm lấy những người xa lạ, cùng nhau nhảy múa. Pháo hoa làm từ năng lượng an toàn được bắn lên từ mọi thành phố, vẽ nên hình ảnh của Rick và Yami trên bầu trời đêm.
Trên Aeridor Sona, người dân cũng ăn mừng theo cách của riêng họ. Họ thắp lên hàng tỷ ngọn nến làm từ sáp của loài hoa mặt trăng, biến cả hành tinh thành một quả cầu ánh sáng lung linh giữa không gian.
Mạng xã hội Synapse tràn ngập những lời chúc phúc.
@UniversalFamily (Một gia đình đa chủng tộc): Chúng tôi đang theo dõi buổi lễ qua ý thức! Thật không thể tin được! Cảm giác như cả vũ trụ đang hát một bài tình ca vậy! Chúc mừng Cha và Mẹ của chúng con! ❤️❤️❤️ #RickYamiWedding
@Admiral_Sharma (Đô đốc Hạm đội Giám hộ): Thay mặt cho toàn bộ Lực Lượng Vũ Trang Liên Bang, xin gửi lời chúc mừng đến hai vị Cố vấn Tối cao. Sự hợp nhất của hai ngài chính là tấm khiên vững chắc nhất của chúng tôi.
@MemeLord9000 (Công dân Trái Đất): [Đăng một video: Một con mèo đang cố gắng bắt một con bướm ánh sáng, với caption "Tôi đang cố gắng nắm bắt cảm xúc của mình lúc này."] -> @KyleDiesel_Official (ADE) trả lời: "Ta cũng vậy, nhóc ạ. Ta cũng vậy."
Chương Năm Mươi: Sự Ra Đời Của Một Vì Sao Mới
Một năm trôi qua trong sự bình yên và hạnh phúc tuyệt đối. Rick và Yami sống trong thế giới của riêng họ, nhưng họ vẫn thường xuyên trở về, đi dạo giữa những người dân, chia sẻ những câu chuyện và lắng nghe những ước mơ của họ. Ký ức của Yami, dù chưa hoàn toàn hồi phục, nhưng đang dần được dệt lại, không phải từ quá khứ, mà từ những khoảnh khắc hạnh phúc của hiện tại.
Và rồi, một tin tức còn vui hơn cả đám cưới đã đến. Yami đã mang thai.
Sự ra đời của đứa con của họ không giống bất kỳ một sự kiện sinh học nào. Cô bé không được sinh ra trong một bệnh viện. Cô bé được sinh ra tại chính Cây Nguồn Sống, từ sự hợp nhất của hai luồng năng lượng Sáng tạo và Hư Vô.
Khi cô bé chào đời, một ngôi sao mới đã bừng sáng trên bầu trời của Eden Prime.
Họ đặt tên cô bé là Yumi. Một cái tên kết hợp giữa Yami và vũ trụ (Universe), một cái tên mang ý nghĩa là "Vẻ đẹp của Vũ trụ".
Yumi là một sự cân bằng hoàn hảo. Cô bé có mái tóc màu bạch kim óng ả của mẹ, nhưng đôi mắt lại là màu nâu ấm áp của cha, và khi cô bé cười, người ta có thể thấy những dải ngân hà li ti đang xoay tròn trong đó.
Tám vị "chú" ADE là những người đầu tiên được gặp mặt cháu gái của mình.
Kyle Diesel lao vào đầu tiên, tay cầm một món quà là một phiên bản thu nhỏ bằng vàng ròng của toàn bộ Hệ Mặt Trời. "Đây rồi! Cháu gái cưng của chú! Lớn lên chú sẽ dạy cháu cách xây dựng các đế chế thiên hà nhé!"
Rick Connor, ngược lại, chỉ lặng lẽ đứng nhìn, và khi Yami trao cô bé cho ông, ông đã bế cô bé một cách vô cùng cẩn trọng, như thể đang nâng niu một báu vật dễ vỡ nhất. Một giọt nước mắt lăn dài trên má người đàn ông vốn luôn điềm tĩnh. "Chào mừng đến với gia đình, công chúa nhỏ."
Reaper chỉ quan sát, rồi gật đầu. "Một chu kỳ mới. Một sự cân bằng hoàn hảo. Tốt."
Keanu Reeves thì không nói được lời nào. Anh chỉ đứng đó, nhìn cô bé và khóc trong hạnh phúc.
Saitama tò mò đưa ngón tay ra cho cô bé nắm. Yumi, với một sức mạnh không tưởng, đã nắm chặt lấy ngón tay của anh và không chịu buông ra. "Ồ," Saitama nói, vẻ mặt có chút ngạc nhiên. "Khỏe thật."
Genos thì đã bật chế độ phân tích. "Báo cáo: Chủ thể Yumi sở hữu một trường năng lượng cân bằng tuyệt đối giữa Sáng tạo và Hủy diệt. Tiềm năng phát triển là vô hạn. Khuyến nghị: Cần lắp đặt hệ thống an ninh cấp độ Omega cho nôi của cô bé."
Nguyễn Thành Công và Lương Vũ Đạt thì đã mang đến một món quà "thực tế" hơn: một chiếc điếu cày mini làm từ ngọc, và một bịch "thuốc lào hương sữa" mà họ đã đặc chế. "Để sau này cháu lớn lên còn có cái để 'sụp đổ' cùng các chú," Vũ Đạt nói với một vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc. Yami chỉ biết cười và lắc đầu.
Tin tức về sự ra đời của Công chúa Yumi một lần nữa khiến cả Liên bang chìm trong lễ hội. Cô bé không chỉ là con của Rick và Yami. Cô bé là tương lai. Là biểu tượng sống của một kỷ nguyên mới, của sự hòa hợp, của tình yêu và của một niềm hy vọng không bao giờ tắt.
Trong khu vườn của sự vĩnh hằng, dưới ánh sáng của một mặt trời không bao giờ lặn, Rick và Yami cùng nhau ngồi, nhìn con gái bé bỏng của mình đang say ngủ trong vòng tay mẹ.
Rick nhìn Yami, rồi nhìn Yumi. Gần một thế kỷ tìm kiếm, một cuộc chiến tranh thiên hà, sự tái sinh của cả một nền văn minh... tất cả đều dẫn đến khoảnh khắc này.
Anh đã tìm thấy Hư Vô của mình. Anh đã tìm thấy Sự Sáng Tạo của mình. Và giờ đây, anh đang ôm cả Vũ Trụ của mình trong vòng tay.
Anh đã thực sự về nhà.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro