Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 8 : Ngủ Cùng

Trải qua đêm công diễn thứ 3 thành công hơn mong đợi . Độ nổi tiếng cũng như được nhiều người yêu quý Hân Chi ngày càng tăng dần lên . Trên các trang mạng xã hội cũng rầm rộ hình ảnh của cô và Lưu Nhã Hân , cả hai ngày càng được fan chèo thuyền một cách đông đảo . Trái ngược với chính chủ , fan chúng ta ăn dưa ngọt bao nhiêu hít ke bao nhiêu thì ngược lại hai người bọn họ lại ăn quả đắng bấy nhiêu .

Sau nụ hôn đột ngột đó cũng như lời tỏ tình hụt của Lưu Nhã Hân thì cả 2 xác định , đường ai nấy đi . Cứ hể có Hân Chi thì không có Lưu Nhã Hân , có Lưu Nhã Hân thì không có Hân Chi . Cả hai như nước sông không phạm nước giếng , không hề đụng mặt . Các tỷ muội khác cũng nhận ra đều khác thường mà thảo luận rôm rã trong nhóm chat .

-Giả Tịnh Văn : Này , các chị em có thấy đều khác thường giữa hai bé nó không ? 

-Alin : Đúng đúng , bình thường bám nhau như sên , tự dưng từ lúc ZhiFu khóc tới giờ hai ẻm tránh mặt nhau luôn .

- Cung Lâm Na : Chị cũng thấy thế , chị có hỏi ZhiFu mà em ấy cứ lảng tránh . Không lẽ Lưu Nhã Hân nhà mấy người chọc giận em ấy rồi chứ ?

- Tạ Na : Kiểu này không được rồi , chúng ta không thể thiếu dưa được . Mau kêu gọi nương nương giúp đỡ .

- Thái Thiếu Phân : Chị sẽ rủ Lưu Nhã Hân qua phòng chúng ta . Giả Tịnh Văn em rủ Hân Chi . Hai chúng ta sẽ là cầu nối cho hai ẻm .

- All : Tán thành  

Và thế là kế hoạch " Cầu Nối " bắt đầu . Như kế hoạch đã định , Thái Thiếu Phân giả bộ rủ Lưu Nhã Hân qua phòng mình ngủ với lý do chị em muốn tâm sự . Đúng như dự đoán nàng ngay lập tức đồng ý , có lẽ nàng cũng đang rất cần tâm sự . Bởi vì lần đó , Hân Chi chưa kịp đợi nàng nói xong , thì cô đã nhanh chóng tẩu thoát . Không những tẩu thoát mà còn né tránh nàng một cách dữ dội . Nàng rất muốn gặp cô để nói lời xin lỗi , nói rõ tình cảm của mình mà cô tuyệt nhiên không cho phép . Điều này khiến nàng vô cùng sầu não .

Bên phía Giả Tịnh Văn cũng thuận buồm xui gió , Giả Tịnh Văn đã thành công dụ được Hân Chi đến với buổi hội tụ này . Hân Chi sau lần đó cũng khác gì Lưu Nhã Hân . Cô trốn tránh nàng không phải vì ghét nàng , không phải vì giận nàng mà là cô quá shock trước hành động đột ngột đó .Bởi vì sau lần đó cứ hễ nhìn thấy hình ảnh nàng  , thì trong đầu cô lại hiện ra bao nhiêu viễn cảnh thân mật ngọt như đường . Cô không thể để những suy nghĩ xấu xa ấy trong đầu mà gặp mặt nàng được .

--------------------------------

- Hân Chi : Chị ơi em tới rồi nè .

Cô diện một bộ đồ ngủ màu hồng vô cùng dễ thương xuất hiện , kiểu này chết ai kia mất thôi . Vừa nghe giọng cô Giả Tịnh Văn và Thái Thiếu Phân hai mắt như vớ được vàng ,  quay ra chào hỏi cô một cách nhiệt tình .

- Giả Tịnh Văn : Em tới rồi à , mau lại đây .

- Thái Thiếu Phân : Á ZhiFu của chúng ta nay sao đáng yêu thế . 

Hân Chi có chút ngỡ ngàng , cô nàng chớp chớp mắt như đoán được gì chẳng lành mà nghi ngờ hỏi .

- Hân Chi :  Hai chị , em thấy nghi lắm . Hai chị tính làm gì em hả .

- Lưu Nhã Hân : Nương Nương , thần thiếp đến rồi đây .

Giọng nói này có chút quen quen . Không phải là nàng đó chứ ? Không phải người mà cô đang né tránh đó chứ . Cô lo sợ quay ra sau lưng xem tiếng nói ngọt như mía lùi này có phải xuất phát từ ai đó không . Quả thật không sai đó chính là Lưu Nhã Hân ? Tại sao nàng lại ở đây kia chứ ?

Lưu Nhã Hân khi thấy cô , nàng đã đứng hình mất mấy giây . Đầu nàng đã nhanh chóng nhảy số , liền biết đây là kế hoạch của hai tỷ kia . Nàng đá mắt nhìn Giả Tịnh Văn và Thái Thiếu Phân cười lưu manh một cái như thể nàng biết trước kế hoạch này vậy . Giả Tịnh Văn và Thái Thiếu Phân nhanh chóng hợp tác khóa cửa phòng lại , sau đó dành chung một chiếc giường cười nói .

- Giả Tịnh Văn : Hah ha chị em chúng ta , cuối cùng cũng có tiệc ngủ rồi . Chị với chị Thái Thiếu Phân chung một giường nha .

- Thái Thiếu Phân : Phải phải , hai em ở chung một giường nha . Mau mau lên giường ngồi nào , sao lại đứng đó mỏi chân chết đi được .

- Hân Chi :  Nhưng mà.....

Cô nàng  ấp úng không biết nên phải cư xử như thế nào . Bởi vì trong đoàn không ai biết về mối quan hệ giữa hai người hết . Nếu như bây giờ cô từ chối thì rất là kì sẽ khiến hai người họ nẩy sinh nghi ngờ mất , mà ngủ chung giường với nàng thì lại không thể . Đang loay hoay suy nghĩ thì ai kia đã nhanh chóng nằm ườm lên giường giọng ríu rít như chưa từng có chuyện gì xảy ra .

- Lưu Nhã Hân : Ai ya Hân Chi sao em còn đứng đó , mau lại đây , giường ở đây êm thật đó .

- Giả Tịnh Văn , Thái Thiếu Phân : Đúng đó , mau lên đi em . Haizzzz bọn chị buồn ngủ quá , bọn chị ngủ trước nha . Hai đứa cứ từ từ tâm sự .

Cả hai giả bộ buồn ngủ mà chuồng đi trước , sau đó gửi tin nhắn thông báo " thành công "cho đồng bọn . Vậy là cả team chèo thuyền ChiFe đêm nay được ngủ ngon giấc rồi , không như hai nhân vật chính của chúng ta . Hân Chi đứng suy nghĩ một lúc lâu thì cũng quyết định lại gần giường của Lưu Nhã Hân . Vừa thấy cô bước tới nàng thầm vui mừng trong lòng , lần này nàng không manh động như trước nữa .

- Lưu Nhã Hân : Em đừng giận chị nữa . Có được không ?

- Hân Chi : Em chưa bao giờ giận chị cả .

- Lưu Nhã Hân : Vậy tại sao em lại né tránh chị ?

Nàng nhẹ nhàng nắm tay cô , đôi mắt có chút ủy khuất nhìn cô . Nàng chỉ lỡ miệng hôn cô có một cái vậy mà cô nỡ lòng nào né tránh nàng suốt mấy ngày trời .

- Hân Chi : Em...em.....

Chưa kịp đợi câu trả lời của cô , nàng nhanh tay kéo cô xuống giường nằm cùng mình . Vì tránh làm Thái Thiếu Phân và Giả Tịnh Văn thức giấc , nàng chỉ thì thầm to nhỏ vào tai cô . Nàng đâu biết bản thân đang làm ai kia đỏ như trái cà chua kia chứ .

- Lưu Nhã Hân : Em không giận chị là tốt rồi , chị cứ nghĩ em không muốn gặp chị nữa . Ngày hôm đó thật sự xin lỗi em , đáng lẽ chị không nên ....

- Hân Chi : Em biết mà ....em biết mà....nên là chị đừng nói nữa .

Cô thật sự không thể chịu đựng tiếng nói thì thầm của nàng được nữa , cứ như vầy cô không chịu nổi mà tan chảy mất . Ngay lúc này đôi bàn tay can đảm của cô đang đặt ngay miệng sói , lòng bàn tay có chút nhột nhột do người lưu manh nào đó gây ra khiến cô có chút giật mình .

- Hân Chi : Ơ.....


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro