Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

XI . Rắc rối


Ngồi trong phòng hội học sinh , trên tay cầm danh sách các học sinh năm nhất " Khải Lý Khanh và Khải Lý Tường ", tôi ngạc nhiên nhìn cặp song sinh này . Lấy điện thoại liền gọi điện cho Lý An . Sau 3 hồi chuông thì cậu ấy bắt máy : 

- Gì thế Tiểu Lam ? 

- Tiểu An ! Cậu không nói tớ 2 em gái nhà cậu vào trường mình à ?

- À À do ông già nhà tớ đăng kí đó chứ . 

- Chậc , chán cậu quá , không nói tiếng nào cả . 

Tôi giận dỗi , 2 con bé ấy vào trường B này , trăm phần trăm là có chuyện lớn . 

- Hì , vậy giao 2 đứa em tớ cho cậu đấy Tiểu Lam à . 

Tôi cúp máy trước , Lý Khanh là cô chị , rất nhoi và thương Anh trai Lý An của mình . Lý Tường là em gái , trầm tính và rất kiêu ngạo , ít nói, con bé hay đi chung với Lý Minh - anh cả trong nhà . Ít nhiều gì thì tôi cũng quen biết gia đình họ 1 chút . 

Từ đâu ra Triết Hào đứng sau lưng , tỏ vẻ suy nghĩ : 

- Ồ ra là cặp song sinh nhà Khắc à ?

Tôi giật mình :

- A! Hội trưởng , đừng hù em chứ !

- Xin lỗi em nhé ~ 

Tôi sau khoảng thời gian trong hội học sinh , thì đến giờ vào lớp , hôm nay là ngày đầu tiên , tôi sẽ gặp 2 cô nàng đó 1 chút vậy .

Ngồi trong lớp , tôi ráng hình dung ra hình ảnh 2 cô em , đã lâu không gặp . Có thể nhận biết rõ 2 chị em là đôi mắt .

Nhà Lý An , cha cậu ấy sở hữu đôi mắt xanh đậm đến đáng sợ .Lý Minh , Lý An và Lý Khanh giống cha , đôi mắt cả hai đều mang màu xanh tuyệt đẹp , cô em gái thì màu sắc đậm hơn .

Còn cô em Khải Lý Tường , sở hữu đôi mắt màu đỏ hồng ruby giống người mẹ . Phải nói là đôi mắt đó rất đẹp , thần thái và ánh nhìn khi lấy mạng ai đó , điểm đó y chang Lý An . 

Tôi chẳng cứ lo nghĩ ngợi ,Khắc Sử đứng trước khi nào không hay . Mãi đến tiếng chuông nhà thờ bên cạnh vang lên , tôi giật thót , 5 giờ rồi á ? 

Nhìn lại trước mặt , thấy đôi mắt 2 màu sáng rực trong ánh hoàng hôn mùa xuân . Khắc Sử chống cằm ngồi đối diện nhìn tôi . G-gần quá đi mất . 

- A....

Tôi rút người ra sau :

- Khắc Sử ! 

- Ừ tôi đây . 

Cậu ấy tay chống nghiêng người qua cười tươi. Tôi lúng túng rồi mù lên :

- Hết giờ rồi sao ? 

- Ừ , hết giờ rồi . 

- Cậu không tham gia clb à ?

- Còn sớm mà ?

- A!!! Trễ giờ rồi ! Cậu lo tập đi kìa , tôi bận tiếp thành viên mới trong hhs rồi . 

- Lý Khanh và Lý Tường à ?

Ủa ?

- Sao cậu biết ?

- .... Tôi thích cậu .

Thịch Thịch Thịch .

- Đ-đừng c-c-có đùa !!!!!!! T-tôi đi đây !

AAAAAAA !!!!! Đồ ngốc Khắc Sử , đồ bỉ ổi. 

Tôi dọn tập vở rồi đi tới phòng hội học sinh bỏ lại tên kia đang ngáo ngơ nhìn mình . Vốn dĩ người ta có đùa đâu ? 

Đứng trước cửa phòng , nhìn thấy 2 cô gái ngồi trong đó liền thở phào . 

- Các em ,chị xin lỗi nhé . 

Cô nàng tóc dài quay lại chu mỏ lên : 

- Mồ ~ Trình Lam lúc nào cũng vậy hết ! 

Cô nàng tóc ngắn ngang vai đứng lên cuối người :

- Trình Lam , chào chị , lâu rồi không gặp . 

Tôi cười xuề , 2 con nhóc này sao lại có thể là chị em song sinh nhỉ ? 

- Trình Lam , em ra đây ngồi này . 

Triết Hào vỗ vỗ cái ghế bên cạnh anh , cũng là ghế đối diện 2 cô nhóc . 

Tôi ngồi bên cạnh Triết Hào cùng nói chuyện với chị em nhà họ Khải . Đến tầm 6 giờ  thì 2 cô nàng đi về, thế là công việc hội học sinh có thể nhẹ bớt một chút rồi ~ Bí thư và thủ quỉ sao ? Có vẻ hợp đó. 

Sau khi tiếp 2 con bé , tôi mệt mỏi nằm dài trên bàn . Lý Khanh thì quậy không chịu được , còn Lý Tường vì không quen Triết Hào , nên đôi mắt của em ấy như muốn giết người vậy. 

Bỗng nhiên có một bàn tay đặt lên vai tôi xoa bóp nhẹ nhàng . Tôi rùng mình hất tay ra , lùi ra sau : 

- Hội trưởng , xin đừng làm vậy . 

Triết Hào vẫn đưa đôi mắt dịu dàng nhìn tôi , đến bây giờ , sao trông nó đầy giả tạo đến thế ? 

- Trình Lam , anh thích em . 

Tôi sợ hãi đứng lên , cầm cặp đi ra cửa . Bước tới gần cánh cửa liền bị anh ta kéo lại , anh lôi tôi tới ghế sofa một cách thô bạo . 

- A , đau ! Hội Trưởng !!!!

- Trình Lam , anh muốn em . 

Giọng của anh khàn đặc lại , khó nghe , giống như đêm đó , 4 năm trước , nhưng tại sao lại là con người điềm đạm và hiền lạnh chứ ?? 

- Hội trưởng , xin anh bỏ em ra đi aaaaa.....

Triết Hào xé toang cái áo đồng phục của tôi ra , lộ hẳn lớp da mịn màng và trắng nõn . Như sói bị bỏ đói lâu ngày , đưa mặt vào cô tôi và cứ thế liếm một cách rất kinh tởm . 

Tôi không thể dãy dụa được gì , giá mà tôi có thể mạnh mẽ một chút như Niên Niên , ai đó cứu tôi với ...

Vừa hét vừa khóc lóc , tôi sợ lắm chứ . Rồi từ đâu trái bóng rổ bay thẳng vào đầu Triết Hào , anh ta dừng lại . 

Nhìn xung quanh hét lên : 

- Má ! Là đứa nào ?

- Xin lỗi nhé . 

Từ phía cánh cửa , Khắc Sử vẫn còn mặc đồng phục bóng rổ , cậu bước từ từ tới chỗ chúng tôi .

Như bị bắt quả tang ấy , Triết Hào vội vã mặc quần áo vào , quay lại nhìn Khắc Sử đầy căm phẫn : 

- Mày không biết gõ cửa à ? 

Khắc Sử bước tới bên cạnh , cầm lấy trái banh còn bên dưới chân . Đôi mắt 2 màu lúc này , tôi có thể thấy là màu sắc điên cuồng khó tả cỡ nào . 

- Mày bị câm à ? 

Chàng trai tóc đỏ nhẹ nhàng đặt tôi lên đùi , rồi lấy cái áo khoác từ trong cặp mình ra , khoác vào cho tôi . Lúc này tôi vẫn còn thút thít , rồi từ từ nín . Ngồi trên đùi Khắc Sử , 1 tay cậu ta ôm eo tôi rất chặt , 1 tay thì chống cái đầu đang nghiêng nghiêng .

Triết Hào quát ầm lên : 

- Cút ra khỏi đây ! Thằng khốn ! 

- Câm mồm. 

2 tiếng nói buông nhẹ nhàng từ miệng Khắc Sử , Triết Hào như có cây búa đập vào người , đứng yên nhìn chúng tôi . 

- Lưu Triết Hào , Lam Lam là của tôi . Gia đình nhà cậu mở một công ty kinh doanh nhỏ về màu thực phẩm. 

- Mày-

- Thế tôi tìm được bằng chứng công ty anh đang điều chế thuốc phiện cho nước Lào thì sao nhỉ ? 

-.....

Tôi ngạc nhiên , thật sao ? 

- Và anh là một con nghiện , hội trưởng hội học sinh hút thuốc là điều không nên . 

Triết Hào bám túi quần của mình . Nhớ lại lần , Niên Niên đi ngang qua hội trưởng , cậu ấy tỏ vẻ không thích . Bây giờ đã hiểu , vì những triệu chứng hút thuốc nên cậu ấy rất dễ dàng nhìn ra . 

- Ân Gia chúng tôi đầu tư vào công ty anh là 20% , một số tiền nhỏ với tôi và không nhỏ với anh . Với một cái búng tay , nhà anh sẽ nợ đến hết đời . Nào , làm gì đi chứ , hả thằng kia ? 

Đôi mắt Khắc Sử lúc này rất đáng sợ , đúng là ai cũng nói cậu ta kiêu ngạo và lạnh lùng , là đó giờ tôi chưa thấy thôi . 

Triết Hào như bũn rũn tay chân , anh quì xuống , đôi mắt vô hồn như đã chết . Sao mọi chuyện lại đi đến mức này ? Anh chỉ muốn cô là của anh thôi mà . 

Khắc Sử nắm tay tôi về nhà , trên đường về , hình như cậu ấy muốn nói gì đó mà lại chọn im lặng , tôi liền bắt chuyện :

- Này nhé , tôi ổn đó . 

Khắc Sử dừng lại , nhìn tôi , rồi nói :

- Lam , tôi xin lỗi .... nếu tôi nhanh hơn nữa ....

Chẳng hiểu sao tôi hành động trong vô thức , ôm lấy Khắc Sử . Dụi mặt vào ngực cậu ấy , lắc đầu nguầy nguậy : 

- Cảm ơn , vì cậu đã đến nhé . 

Tim tôi thật sự rất êm đềm , lúc này , tôi rất an toàn nữa . Ngước mặt lên nhìn Khắc Sử , cậu ta đang cuối xuống , mặt lại đỏ chín như cà chua : 

- L-L-Lam Lam .....

Tôi buông ra rồi kéo Khắc Sử về nhà . Cha thấy tôi mặc áo khoác của Khắc Sử , giận tím mặt : 

- Thằng ôn con !!!!!!!

Tôi vội chạy ra , la lên :

- Cậu ấy giúp con đó !!!!!!! 

- Gì cơ ? 

Cha và mẹ tôi bước ra nhìn chúng tôi . Khắc Sử tím mặt nhìn bố vợ mà sợ hãi . Đời này không sợ cha ruột , chỉ sợ cha vợ thôi . 

- Là con lạnh , mà lại không mang theo áo khoác , vừa rồi con bị bệnh , vì lo cho con nên Khắc Sử đã khoác áo cho con đó ! 

Cha tôi liếc nhìn Khắc Sử , bỏ tay xuống rồi lấy lại giọng :

- E hèm , thế cảm ơn cậu đã bảo vệ con gái tôi nhé . 

Mọi chuyện đã ổn thỏa , tôi cũng không sợ nữa , có Khắc Sử bên cạnh như vậy an toàn lắm . 

Mặt lại nóng phừng lên , làm sao thế này .... Khắc Sử .... nằm trên giường ôm cái mặt mình , một tay mân mê tóc , hình như tôi thích Khắc Sử rồi .... thích lắm rồi . 

Qua hôm sau , tôi vào trường, đầu tiết chiều chúng tôi có lớp nấu ăn , hôm nay nấu món cà ri đó . Tôi và Niên Niên chung nhóm . Vừa làm vừa đùa giỡn. Tôi đang lên điểm danh cho tôi và Niên Niên , vừa quay lại thì thấy cậu ấy tức giận rõ ra mặt :

- Tiểu Lam này ! Sao cậu bỏ muối vào bên trong nồi ??

Tôi lấy làm lạ , là sao nhỉ ? 

- Có đâu ?

- Đến đây tận mắt nhìn đi ! Từ nãy giờ mỗi cậu đứng đây , không phải cậu là ai ??

Niên Niên giận dữ la lên , tôi định lên tiếng thì Gia Mộc bước tới : 

- Nồi cà ri ngon vậy mà , sao Trình Lam lại làm thế ? 

Gia Mộc ? Sao có mặt cậu ta ở đây chứ ? 

- Này nhé , cậu cho muối hơi nhiều đó , nồi cà ri còn gì nữa đâu ? 

Tôi giật thót mình , nhìn vào nồi , có một lớp trắng bao phủ xung quay . Quá nhiều muối rồi .

Tôi quay sang Niên Niên , hi vọng cậu ấy hiểu : 

- Tớ không làm , cậu phải tin tớ .

- Ôi tớ thấy rõ mười mươi đó chứ ! Cậu nói xạo không tốt đâu ! 

- Đừng xía vào Gia Mộc à ! 

Niên Niên bước tới nói nhỏ với tôi , giọng nói đầy nghẹn ngào và uất ức , dù sao đây là điểm lên lớp của chúng tôi :

- Chỉ vì cậu sợ tớ cướp đi Lý An , nên mới làm như vậy sao ? 

Sau đó Niên Niên tháo tạp dề ra quăn xuống dưới chân tôi  rồi đi mất , đây là cái tạp dề đôi của tôi và cậu ấy ... Chuyện gì , vừa xảy ra ? 

Sau khi hết tiết , tôi thẫn thờ đổ đi nồi cà ri , đã không còn gì nữa rồi . 

- Hô hô Trình Lam , cậu quả là xấu xa đó . 

Tôi quay sang nhìn Gia Mộc đang đưa gương mặt tự đắc , tôi gần gừ nhìn cậu ấy.

- Ôi nhìn cái gì ? Cậu là một cô bạn tồi tệ đấy Trình Lam à . 

Tôi lấy hết bình tĩnh , tôi hỏi :

- Này Gia Mộc , cậu nói rằng , tôi cho lượng muối khá nhiều , cậu thậm chí còn không tới nhìn vào nồi , và khi tôi điểm danh , lúc này cậu vẫn còn đứng bên dãy kia mà . 

Gia Mộc như bị bắt thóp , bắt đầu lắp bắp : 

- Là t-tôi có mắt tốt và mọi người đều thấy hết . 

Xong cô nàng bước đi cùng với Bách Ngọc Xuân . 

Tôi thất thần đứng im , một lúc sau thì lên lớp , thấy Niên Niên không còn trong lớp nữa . Lý An kéo tôi lại :

- Niên Niên là sao thế ? 

Tôi kể hết mọi việc ra , Khắc Sử lúc này trông rất giận dữ , Lý An thì mặt tối sầm lại rồi bỏ đi . Khắc Sử nói :

- Mẹ kiếp , Thục Niên khờ quá . Mà cậu không sao chứ Lam Lam ?

Tôi ngước lên nhìn cậu ấy rồi khóc , Lý An xoa đầu tôi , cậu nói : 

- Khắc Sử , trông Tiểu Lam giúp tôi . Tôi đi đây . 

Nói rồi Lý An đi mất , Khắc Sử ngồi cạnh một mực an ủi tôi đủ cách . 

Trên đường về nhà , Khắc Sử nói : 

- Lam Lam , nhất định cậu không sai , Thục Niên cũng không sai . 

Tôi lúc này mới ngớ ra điều gì đó , hỏi Khắc Sử :

- Cậu và Niên Niên chơi thân với nhau à ? 

Khắc Sử lúc này rối lên , xoa đầu tôi : 

- Ngốc quá . 2 cậu là bạn thân mà , đúng chứ ?

Thật ra , Niên Niên chính là nguồn cung cấp thông tin Lam Lam cho cậu , bù lại cậu phải kể về Lý An cho Niên Niên nghe . Giao dịch đó nha . 

1 tuần trôi qua , rồi 2 tuần , 3 tuần , 1 tháng . Tôi không thể tin được , chúng tôi đã không nói chuyện với nhau 1 tháng rồi . Lén nhìn Niên Niên dưới lớp , tôi không khỏi lo sợ , những ngày qua , Niên Niên đều về cùng Ngọc Xuân và Gia Mộc , rốt cuộc là ý gì chứ .

Sau lần Khắc Sử đe dọa Triết Hào , anh ấy đã rút khỏi hội học sinh và chuyển sang tỉnh khác học rồi . Tôi lên làm Hội trưởng hội học sinh , hội phó nhường lại cho Lý Tường . 

Ngồi ụp mặt xuống khóc nức nở , tôi muốn chơi cùng Niên Niên cơ mà . Lý Khanh và Lý Tường buồn bã chống cằm nhìn tôi  , cả 2 đều biết chuyện , nhưng không thể làm gì hơn . 

Cánh cửa phòng hội học sinh mở ra , tôi nghe tiếng bước chân tới . Liền nghe tiếng 2 cô gái chào :

- Anh tư , chào anh 

- A~~~~~ Lý An , chào anhhhhhhhh

Tôi ngước lên nhìn 2 chàng trai trước mặt . Lý An đang xoa đầu 2 cô em mình , nói : 

- Tối nay ba mẹ cậu không ở nhà đúng không ? Chúng tớ qua ăn cơm nhé ? 

Trong lúc này sao ? 

- À tớ không có hứng , xin lỗi Tiểu An . 

Khắc Sử lại nhoi lên : 

- Nhưng tớ muốn ăn cơm cậu nấu cơ ~~~

Tôi nhìn Khắc Sử chẳng biết làm gì hơn , cũng gật đầu . 

- A , chúng em cũng đi nữa !!! 

Lý Khanh sung sức lên tiếng liền bị Lý Tường cầm quạt gõ vào đầu : 

- Chị à , chúng ta hôm nay phải gặp cha đó . 

- Em không muốn gặp N- umm ummmmmmm

Lý Khanh bị Khắc Sử bịch miệng lại " suỵt " 1 cái . 

Chậc biết làm sao được nhỉ ? 

Tôi về nhà cùng Khắc Sử , rồi nấu cơm , Khắc Sử vẫn đang xem sự giao động của chứng khoáng và nhập gì đó rất nhanh trên máy tính . Nhìn gương mặt cậu ta nghiêm túc trông đẹp trai thật chứ . 

Đang nấu thì nghe tiếng chuông cửa , là Lý An , tôi chạy ra mở cửa : 

- Tiểu An cậu đê-

Trước mặt tôi là Niên Niên , tôi xót xa nhìn đôi mắt vô hồn của cậu ấy . 1 tháng rồi ...

- Tớ giúp được gì Thục Niên ? 

Thục Niên , đây là lần thứ 2 tội gọi cậu ấy kể từ lần đầu gặp đến giờ . 

- Tiểu Lam... Tớ xin lỗi vì đã không tin cậu , tớ sai rồi . 

Tôi nhìn Niên Niên trước mặt , nước mắt cứ rơi xuống , đã 1 tháng rồi , tôi nhớ cậu lắm đấy . Nhào tới ôm lấy Niên Niên , gào lên : 

- Niên Niên à ! Tớ rất nhớ cậu ! Chỉ vì Gia Mộc và Ngọc Xuân nên chúng mình mới ...mới....hức hức

- G-gì có đâu ... do hức ... tớ không tin cậu ....hức hức ....

- Tiểu Lam ....đáng ra tớ nên tìm cậu sớm hơn. Tớ cứ ngỡ là các cậu không chơi với tớ nữa , nên tớ không dám mở lời ....

- Tớ cũng thế ....

Tôi nhìn Niên Niên nước mắt nước mũi đầm đìa , cả 2 bất chợt nín khóc rồi lại bật cười . 

Cả 2 chúng tôi làm lành rất nhanh , rồi kéo nhau vào bếp dọn cơm . Đương nhiên là Lý An và Khắc Sử chỉ có thể đứng cười và thở phào thôi . 

Ăn xong chúng tôi chơi trốn tìm . Lý An đi tìm , chúng tôi trốn đi . 

Tôi chui vô tủ quần áo , liền thấy bên cạnh động đậy , sợ hay la lên thì bị bịt miệng lại : 

- Lam Lam , suỵt , coi chừng .

K-khắc Sử ??? 

Vì tủ đồ nhỏ , nên tôi ngồi trong lòng Khắc Sử như một con mèo . Đến 15 phút sau , Niên Niên lên tiếng : 

- Chúng tớ chịu thua , chui ra đi mà . 

Niên Niên bị bắt rồi sao ?? Tôi cười khẽ , đúng là Niên Niên mà . 

Sau đó đùa giỡn mệt mỏi . Cả 4 leo lên tầng thượng ngắm sao . Hôm nay trời không mưa , và rất mát . Như là thấy cả một bầu vũ trụ rộng lớn . 

- Nhìn sang Niên Niên , tôi bắt gặp Lý An đang say đắm nhìn Niên Niên , bây giờ mới nhớ lại lời cuối cùng chúng tôi giận nhau " cướp Lý An " . Tôi hiểu ra vấn đề rồi , là Lý An thích Niên Niên , Niên Niên cũng vậy , nhưng không tiến triển gì . Tim tôi không có đau nhói gì cả , chỉ thấy hơi buồn cho tình cảm mình với Lý An . Liệu có ai thích mình không ? 

Liếc sang Khắc Sử lúc nào đã dựa vào vai tôi ngủ , tôi cười phì , tôi thích Khắc Sử . Rất thích rồi , nhưng cậu ta cứ đùa giỡn rằng cậu ấy thích tôi . Ước gì cậu ấy nghiêm túc nhỉ . Lúc đó tôi sẽ nghiêm túc đường đường chính chính thích cậu ấy . 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #hello