lời yêu trong gió lạnh
"Hứa với anh nhé"
"Em hứa"
------------------------------------------
Vẫn là tháng 12 nhưng là vào năm 2021, ở góc quán, một chiếc loa nhỏ đang phát bài ‘All I Want for Christmas Is You♬’ㅣ2021 SBS, giai điệu sôi nổi những lại mang chút dịu dàng như lấp đầy không gian. Chiếc bàn gần cửa sổ được đặt cạnh một giá sách nhỏ, nơi Choi Soobin đang ngồi với một cuốn sách cũ. Ánh sáng từ những dây đèn nhấp nháy trên khung cửa kính phản chiếu lên khuôn mặt cậu, tạo nên một vẻ gì đó yên bình nhưng cũng lặng lẽ. Anh- Choi Yeonjun bước vào, mang theo hơi lạnh từ bên ngoài. Anh phủi nhẹ lớp tuyết mỏng trên áo khoác, hơi thở phả ra làn khói trắng khi anh gọi một cốc matchalatte nóng. Trong lúc chờ đợi, ánh mắt anh tình cờ lướt qua cậu – một dáng hình trầm tư giữa không gian rộn ràng.
Khi ánh mắt họ chạm nhau, Soobin bất giác ngẩn ra, và khoảnh khắc ấy giống như mọi âm thanh trong quán đột ngột lặng đi. Chỉ còn lại giai điệu của bài hát vang lên khẽ khàng, như một lớp nền hoàn hảo cho cuộc gặp gỡ bất ngờ. Yeonjun, không biết lấy can đảm từ đâu, bước lại gần và nhẹ nhàng mở lời:
"Cậu đọc cuốn đó thấy thế nào? Mình đã định mua nó hôm trước nhưng không chắc có nên không..."
Cậu khẽ ngạc nhiên, rồi mỉm cười – lúm đồng tiền trên má cậu lộ ra một nụ cười đủ ấm áp để xua đi cả cái lạnh bên ngoài. Nhìn cậu anh vô thức mỉm cười theo, hình ảnh ấy đã làm Soobin chú ý đến người con trai trước mặt, không phải chỉ vì vẻ ngoài nổi bật, mà còn là vì nụ cười tươi rói, như một tia nắng ấm áp trong ngày đông lạnh giá. Cuộc trò chuyện bắt đầu từ những điều nhỏ nhặt: về sách, về bài hát đang phát, về quán cà phê này,... Không ai biết rằng, đó chính là ngày mà hai trái tim bắt đầu hòa chung một nhịp đập.
Sau lần gặp đầu tiên đó, họ bắt đầu hẹn gặp nhau nhiều hơn...nảy sinh tình cảm rồi bước vào một mối quan hệ mà ai cũng chúc phúc.
Ngày ấy, trên sân thượng của một tòa nhà cũ, nơi ánh đèn thành phố Seoul lấp lánh trong đêm đông lạnh giá. Hơi thở của cả hai tạo thành những làn khói mờ trong không khí, nhưng sự ấm áp giữa họ như một ngọn lửa không thể dập tắt.
Soobin xoay người lại, nhìn thẳng vào mắt anh. Đôi mắt ấy đầy lúng túng, nhưng có một điều gì đó trong ánh nhìn khiến Yeonjun không thể rời mắt.
“bé...” Cậu bắt đầu, giọng nói nhỏ như tiếng gió thoảng qua, “em luôn nghĩ rằng mình chẳng bao giờ đủ dũng cảm để nói ra điều này. Nhưng nếu hôm nay em không nói, em sợ mình sẽ hối hận cả đời.”
Yeonjun hơi khựng lại, ngạc nhiên trước sự nghiêm túc trong giọng nói của người bé hơn. Anh mở miệng định nói gì đó, nhưng Soobin đã vội cướp lời:
“Anh có nhớ lần đầu chúng ta gặp nhau ở quán cà phê không? Lúc đó em đã nghĩ, ‘Có người như thế này thật sao? Liêu đây có phải là định mệnh của mình không? Một người làm cho thế giới của mình trở nên sáng hơn chỉ bằng một nụ cười?’ Em không biết từ khi nào, nhưng mỗi lần nhìn anh, em cảm thấy mình không còn cô đơn nữa.”
Soobin hít một hơi thật sâu còn chả dám nhìn vào mắt anh, rồi nói:
“Em không biết mình có đủ tốt để xứng đáng với anh không, nhưng em chỉ muốn nói... Em thích anh. Không, em yêu anh.”
Không gian như ngưng đọng. Hai người nhìn nhau trái tim anh đập nhanh hơn bất kỳ lúc nào trước đây. Giữa khoảng lặng, bỗng anh bật cười, một nụ cười đầy ấm áp, rồi bước một bước tới gần hơn, chạm vào hai má của cậu.
“aisss!Con thỏ babo này ” anh nói, giọng anh ấm và đầy dịu dàng “em không cần phải lo lắng về việc có đủ tốt hay không. Vì ngay từ lúc em bước vào cuộc sống của anh, anh đã biết, em chính là người mà anh không thể để mất.”
Soobin nhìn anh, ánh mắt dần ướt đi. Yeonjun đưa tay ra, nhẹ nhàng nắm lấy tay cậu.
“Anh cũng yêu em. Hứa với anh, dù có chuyện gì xảy ra, chúng ta sẽ luôn ở đây, bên nhau.”
Cậu mỉm cười, ánh mắt đầy trìu mến nói to như muốn cho cả thành phố biết được tình cảm của cậu:
"EM HỨA."
Gió lạnh thổi qua, nhưng cả hai như chẳng cảm nhận được. Khoảnh khắc ấy, họ đã trao cho nhau tất cả lòng dũng cảm, sự chân thành, và một lời hứa đầy hy vọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro