Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Series 03: Mệnh lệnh.

Tag couple: Joseph Desaulnier x Aesop Carl

Chú thích: Dòng chữ thẳng là dẫn truyện, trong ngoặc là lời nói và suy nghĩ của nhân vật còn dòng chữ in nghiêng là tự thuật của nhân vật.

Warning

Ai NOTP đề nghị lướt qua, không đục thuyền dưới mọi hình thức

Có thể OOC, đề nghị lưu ý

Có thể khác so với cốt truyện gốc

Có chi tiết 18+ cân nhắc trước khi xem

Domsub verse

...

Phần 1: Gặp gỡ

Tiếng dương cầm tấu lên khúc ballad nhẹ nhàng vang vọng khắp quán cà phê nhỏ. Nằm trên con đường mua sắm nhộn nhịp và sầm uất, tiệm được trang trí theo phong cách của thủ đô Paris vào những năm 90 của thế kỉ trước. Có lẽ người chủ là một kẻ mộng mơ tràn đầy niềm say mê với cái kiểu lãng mạn của cư dân đất Pháp xinh đẹp này. Với không khí yên tĩnh, góc nhỏ này hoàn toàn phù hợp cho những ai có tính cách trầm lặng, những người cần tìm một nơi yên ắng để thả lỏng tâm tình.

"Leng keng..."

- Chào mừng quý khách!_ Aesop ngẩng đầu, vô tình va phải đôi mắt xanh biếc như ngọc Saphire tuyệt đẹp của người kia, trong chốc lát đã ngây ngẩn cả người.

Joseph nhìn vào bảng thực đơn đặt trước quầy, nhẹ nhàng yêu cầu, chất giọng trầm ấm của ngài ấy đánh thẳng vào màng nhĩ của Aesop, như một chiếc lông vũ làm càn trên đầu quả tim, thanh âm trầm trầm ấy cọ đáy lòng cậu đến ngứa ngáy. Thu lại ánh nhìn lộ liễu của mình xuống đáy mắt, Aesop bấm nút trên máy tính.

- Vâng, của ngài là một phần bánh macaron và một tách trà hoa nhài. Ngài còn muốn dùng thêm gì không ạ?

- Cảm ơn cậu nhưng vậy là được rồi.

Aesop hoàn thành hóa đơn rồi quay người vào trong báo cho nhân viên pha chế. Sau khi phục vụ cho Joseph xong, Aesop về đứng quầy, ôm lấy khay bưng đồ mà che đi nửa khuôn mặt mê mang đến phát ngốc.

Trong thế giới này, ngoài hai giới tính thông thường là nam và nữ thì còn tồn tại những người mang giới tính thứ cấp bao gồm "dom" và "sub". "Dom" là kẻ thống trị, nắm quyền điều khiển và chủ động. "Sub" thì ngược lại, là kẻ bị trị, bị động trong một mối quan hệ Domsub. Aesop là người mang giới tính thứ cấp, cụ thể hơn thì là "sub", là kẻ bị trị. Bản năng trong người cậu đang phát ra cảnh báo hết sức mãnh liệt rằng vị khách tóc trắng có khuôn mặt đẹp như tượng tạc này là một dom và cậu muốn được ngài ấy thống trị cậu.

Trong lúc Aesop còn đang thất thần thì ánh mắt sâu kín của Joseph đã bắt được cái dáng vẻ ngây ngốc như hoa si của cậu. Hắn nhìn Aesop, khuôn mặt mang theo ý cười nhàn nhạt. Đeo chiếc máy ảnh số lên, Joseph tiến lại gần quầy thanh toán. Hắn thanh toán rồi đưa tiền tip cho cậu, còn kẹp thêm một mảnh giấy nhắn nhỏ trong đó.
- Bonjour, ánh mắt cậu nhìn tôi thật sự cũng quá lộ liễu rồi...

Aesop ngượng ngùng cúi gằm mặt, cậu có cảm giác rằng chiếc khẩu trang mỏng dính trên mặt mình sắp bốc cháy mà bay đi mất rồi. Đợi khi Joseph hoàn toàn biến mất không thấy bóng dáng, Aesop mới chậm rì rì mở tờ giấy ra xem.

"Joseph Desaulnier-09X-XXY-XXZ"

- Là tên... và số điện thoại sao?

Lòng bắt đầu nhộn nhạo, Aesop đem cái mặt đỏ ửng, đầu óc rối bời của mình mà làm việc nguyên ngày hôm đó. Sau góc khuất của một con hẻm, Joseph liếc nhìn cậu trai trẻ, ẩn ý nở nụ cười.

Ngày qua ngày, tần suất hai người gặp nhau càng lúc càng nhiều, họ nói chuyện với nhau nhiều hơn, cũng thân thiết hơn, chẳng bao lâu đã trở thành bạn bè. Ngồi bên cạnh Joseph, Aesop cầm lên một trong số những bức ảnh mà hắn đem đến, nghiêng đầu hỏi hắn.
- Ngài Joseph, những bức ảnh này...

- Cậu thấy chúng như thế nào?

Aesop suy tư.- Tôi thấy... Người trong bức ảnh này thật sự... Rất đẹp! Đôi mắt đẹp như thế, tôi cảm thấy có gì đó rất thu hút người khác...

Joseph "ồ" một tiếng, trong đôi mắt xanh lam ánh lên một tia sáng xoẹt ngang qua như có như không, Joseph nhìn gương mặt nghiêng của Aesop, ở nơi cậu không thấy lặng lẽ thì thầm.
- Aesop... Come...

Aesop rợn sống lưng mà rùng mình một cái, mồ hôi lạnh chảy dọc hai bên thái dương, trên vai như có một luồng áp lực vô hình đè ép cậu, có gì đó, thứ gì đó muốn cậu phải phục tùng. Một cách tuyệt đối.

Cơ thể theo bản năng nhích lại gần Joseph, lưng áo cậu giờ này ướt sũng, tay chân run rẩy không chịu sự khống chế của cậu nữa. Aesop không thể cử động nổi cơ thể mình dù chỉ một chút. Joseph im lặng quan sát phản ứng của cậu, hắn nhếch miệng cười khẽ.
- Xin thứ lỗi, tôi có việc phải đi ngay, gặp lại sau nhé, Aesop...

Áp lực trên vai dần biến mất, hô hấp của cậu cũng dần ổn định trở lại. Aesop nhìn theo hướng Joseph vừa rời đi, trong đầu chất chứa đầy những suy nghĩ hỗn loạn. Vô lực ngồi bệt xuống đất sau quầy thanh toán, Aesop ôm lấy cổ họng ho khan vài tiếng.
"Ngài ấy... Vừa ra lệnh cho mình?"

Mặt mũi bắt đầu nóng bừng, khóe mắt không tự chủ mà dần được lấp đầy bằng những giọt nước trong suốt. Aesop trong lòng thầm hô một tiếng không ổn. Siết chặt chiếc tạp dề nhân viên trong tay đến nhăn nhúm, Aesop run rẩy lấy điện thoại nhắn tin cho đồng nghiệp nhờ họ đến thay ca giùm mình. Loạng choạng bước vào phòng dành cho nhân viên, Aesop tựa người vào tủ, tay che kín mắt.
- Chết thật chứ, mình quên uống thuốc rồi...

Vội vàng xin phép chủ quán về sớm, Aesop không dám chần chờ thêm một giây mà ngay lập tức thu dọn vật dụng cá nhân rồi cố gắng chạy một mạch về thẳng căn hộ của mình. Lúc này, ở bên ngoài càng lâu thì cậu càng nguy hiểm, thế nên Aesop không dám đánh liều khi mà thứ có khả năng mất đi chính là cơ thể trong sạch này của cậu.

Aesop khóa chặt cửa, mệt mỏi ngã phịch xuống chiếc giường êm ái, cậu vô thức cuộn tròn cả người lại.

Sau khi uống thuốc ức chế ảnh hưởng của mệnh lệnh dành riêng cho những sub như cậu, Aesop nằm ôm gối, mắt cậu mơ màng, cơ thể nóng bức cực kì khó chịu. "Đã bao lâu cậu không được giải tỏa rồi?"_ Aesop tự hỏi. Bản năng cơ thể lại trỗi dậy mạnh mẽ, bộ phận khó nói đang căng trướng đến phát đau. Aesop nghĩ mình không thể kiềm chế lâu hơn nữa. Cậu muốn có ai đó ra lệnh cho mình, cậu cần một dom để phục tùng ngay lúc này.

Vô thức lột bỏ quần áo vướng víu trên cơ thể, làn da nhạy cảm tiếp xúc với không khí lạnh làm Aesop buột miệng rên rỉ vài tiếng. Một tay xoa nắn hai đầu nhũ lúc này đang cứng ngắc mà vểnh lên, tay còn lại lần mò xuống hậu huyệt, chậm rãi khuếch trương, mở rộng lỗ nhỏ chật hẹp kia.

Aesop nhắm chặt mắt, trong đầu vô thức hiện lên hình ảnh của một người, cậu nghe người ấy ra lệnh cho mình, thấy người ấy ép buộc cậu phải tuân theo không phản kháng. Khuôn mặt của bóng người trong ảo tưởng của cậu dần dần hiện lên rõ ràng hơn, là gương mặt đẹp đẽ đến yêu nghiệt của Joseph. Điều này làm Aesop cảm thấy cực kì kích thích, tay chuyển động nhanh hơn, ngón tay chà xát liên tục vào điểm nhạy cảm làm cậu sướng run người, sướng đến mức cả đầu ngón chân cũng không tự chủ mà co quắp lại.

- Ah..._ Khẽ kêu một tiếng, Aesop chạm trúng điểm gồ lên ngay tuyến tiền liệt trong hậu huyệt đỏ hồng chặt khít ấy. Dương vật run rẩy bắn ra một dòng bạch dịch vương đầy trên bụng dưới, theo chuyển động của cơ thể mà dần dần chảy xuống dọc hai mép đùi trắng nõn, Aesop vẫn chưa thoát ra cơn cực khoái, run rẩy nằm im chờ cơ thể ổn định hơn.

- Lại thế nữa, có lẽ đã đến lúc để mình kiếm một đối tác rồi...

Thu dọn mớ hỗn độn và thay ga giường, Aesop bấm nút khởi động máy giặt, sau đó bước ra phòng bếp làm bữa tối. Thuốc đã có tác dụng, bây giờ cơ thể cậu cảm thấy vô cùng khỏe, thậm chí cậu có thể chạy vài vòng cũng được nữa cơ.

Kết thúc một ngày đầy gian nan, Aesop chui vào trong ổ chăn, tắt đèn. Màn đêm tối đen chiếm trọn tầm mắt cậu, Aesop mơ màng khép mắt, rơi vào giấc mộng êm đềm.

...

Phần 2: Dối trá

Hôm nay, Aesop có một buổi hẹn với Joseph tại studio của ngài ấy. Vì thế cho nên cậu đã chuẩn bị mọi thứ cần thiết từ sớm. Dù không biết Joseph hẹn gặp mình là muốn làm gì thế nhưng Aesop mặc kệ. Cậu phát hiện cậu đã yêu ngài ấy, trái tim cậu luôn không thể tự chủ mà đập điên cuồng khi thấy ngài Joseph. Từng lời nói, hành động, nụ cười của ngài ấy đều khiến Aesop mê mẩn, cậu không biết thứ tình cảm này sẽ được ngài ấy chấp thuận hay không. Không dám đánh cược, không dám ôm hy vọng, vì thế cho đến tận bây giờ, Aesop vẫn chưa dám tỏ tình với Joseph.

Nhấn chuông bên ngoài studio, cậu nghe thấy giọng của Joseph bảo cậu vào trong. Ngay sau đó, cửa tự động bật mở. Đứng ở cửa nhìn bộ dạng khi làm việc của Joseph, Aesop cảm thấy mặt đỏ tim đập không cách nào ngưng được. Joseph sau một lúc mới phát hiện có người đứng ở cửa, hắn tạm dừng công việc trong tay, đứng dậy bước tới bên cạnh Aesop.

Đưa mặt tới gần Aesop, ép cậu dính cứng ngắc vào bức tường đằng sau. Mắt đối mắt, Joseph thì thầm bên tai cậu.
- Cậu đến rồi, Aesop...

Aesop ngượng ngùng tránh qua một bên, lí nhí đáp lời.
- Tôi không đến muộn chứ? Nếu để ngài đợi thì thật thất lễ quá...

Joseph rời đi, để cho cậu một không gian rộng rãi, an toàn.
- Không đâu, vừa đúng lúc... Mau lại đây, tôi có cái này muốn cho cậu xem.

Aesop tiến gần bàn làm việc của Joseph, nhìn những xấp ảnh ngổn ngang trên bàn, hơi hơi kinh ngạc. Joseph chỉnh lại máy ảnh, chỉ vào bức phông ở trước nó.
- Aesop, cậu có thể đứng ở đó một chút không? Tôi muốn chụp cho cậu một tấm ảnh...

Aesop ngoan ngoãn nghe lời, nhưng cậu cũng không quên cảnh báo trước.
- Ảnh mà xấu là không phải lỗi của tôi đâu nha, tôi cũng đã cố hết sức rồi...

Joseph quan sát Aesop, cậu thấy vẻ mặt hắn có gì đó không đúng, dè dặt hỏi.
- Có chuyện gì sao?

Joseph tiến tới gần cậu, hắn đưa tay dứt khoát kéo đứt chiếc khẩu trang Aesop đeo làm cậu hơi luống cuống. Nhìn gương mặt xinh đẹp đỏ ửng kia, Joseph hài lòng cười.
- Thế này được hơn nhiều...

Sau khi chụp hình xong, Aesop ngồi chờ Joseph trong lúc hắn rửa ảnh. Nhìn thấy áo khoác của Joseph vắt trên sofa, cậu không tự chủ được cầm nó lên, vùi mặt vào mà tham lam hít lấy mùi hương trà thanh mát quen thuộc đặc trưng của người kia.

Bỗng, một bàn tay với khớp xương tinh tế đặt lên vai cậu, kéo Aesop ra khỏi cơn mê mang. Joseph nhìn khuôn mặt nhỏ đỏ bừng của người nọ, đáy lòng như có con mèo cào vào, không đau nhưng lại đủ làm hắn cảm thấy ngứa ngáy không yên. Thì thầm bên tai Aesop lúc này đang cực kì bối rối Joseph như có như không hỏi tới, hắn đang muốn xác định suy đoán của mình, hắn muốn cậu trai trước mặt chính miệng thừa nhận.
- Aesop, cậu là một sub, phải không?

Aesop giật mình, tay vô thức siết chặt quần, cố giữ cho giọng mình không run rẩy, cậu bày ra một dáng vẻ hoàn toàn bình thường trước mặt Joseph.
- Haha... Sao ngài lại nghĩ như vậy, chứ?

Joseph tiến về phía cậu mỗi lúc một gần, hắn nhếch môi, chóp mũi hai người chạm nhau, hắn thả hơi thở nóng rực lả lướt trên vùng da nơi cổ cậu.
- Có một cách để xác nhận mà, đúng không?

Aesop còn chưa kịp tiêu hóa hết được câu nói đó của hắn thì lần nữa nghe thanh âm trầm trầm ấy vang lên bên tai.
- Aesop, Kiss...

Vụng về rướn người lên và áp đôi môi mềm mại lên môi mỏng của người nọ, một bàn tay luồn qua sau gáy cậu, giữ lấy đầu cậu mà mạnh mẽ tiến tới. Môi lưỡi quấn quýt nhau, dây dưa không rời. Joseph kéo Aesop vào một nụ hôn sâu đúng kiểu Pháp, đất nước của hắn. Từ từ lôi kéo, từ từ dẫn dắt cậu quay cuồng theo từng nhịp của hắn. Aesop cảm thấy dưỡng khí ngày càng ít dần và ít dần, đầu óc choáng váng, tứ chi cứng đờ trước thế tấn công mãnh liệt của Joseph. Hắn cuồng nhiệt tiến tới, lại bình thản rời đi, câu bên khóe môi sợi chỉ bạc mê người. Aesop nhìn đến nghiện, lưu luyến không muốn rời mắt khỏi khuôn mặt người kia, dẫu biết mình đang ở trong tình huống không mấy an toàn cho lắm.

Joseph nhìn cậu con trai đang thở dốc vô lực nằm dưới thân mình, khẽ câu khóe miệng cười một cái. Aesop vội vàng ngồi bật dậy, vơ vội đồ của mình rồi chạy trối chết không kịp để Joseph nói thêm tiếng nào. Da mặt nóng hừng hực, tay mạnh bạo chà xát đôi môi đỏ ửng, Aesop thề sau hôm nay cậu chắc chắn sẽ không đủ can đảm để nhìn mặt Joseph thêm một lần nào nữa đâu, không đời nào...

Ngài ấy phát hiện rồi...

...

Hai tuần trôi qua kể từ sau chuyện đó, Aesop tránh mặt Joseph như tránh tà, hắn vẫn thường đến quán cà phê nơi cậu làm việc thế nhưng mỗi khi thấy bóng dáng Joseph từ xa qua lớp cửa kính thì Aesop vội vàng lui vào trong buồng pha chế ngay lập tức, không dám đứng quầy lâu hơn nữa. Trốn cũng không thể trốn mãi được. Một ngày nọ, khi Aesop giao ca và ra về bằng cửa sau như mọi ngày. Thì bất ngờ thay, cậu bắt gặp được mái tóc trắng khá quen thuộc, cứ như người đó đã phục sẵn ở đây khá lâu, Aesop nhìn rõ tuyết đọng thành từng lớp dày trên vai áo hắn.

Tay nắm balo vô thức siết chặt, Aesop chầm chậm cúi thấp đầu, sau đó vờ như không thấy mà đi ngang qua Joseph, lòng thầm cầu mong hắn sẽ để mình yên.

Nhưng không, nay trời phụ cậu, Joseph chuẩn xác bắt lấy cổ tay ấm áp của cậu trai trẻ, dùng lực xoay một bước kéo cậu lại, mặt đối mặt. Ánh mắt hắn như một biển nước xanh tuyệt đẹp, lôi kéo cái màu xám ảm đạm của cậu chìm vào trong thế giới của hắn ta. Joseph không muốn dọa cậu bạn nhỏ chạy mất, hắn khẽ híp mắt, lịch sự chào hỏi.
- Bonjour, Aesop...

- A, xin chào ngài... ngài Joseph...

Aesop bối rối khi thấy Joseph đặt ngửa lòng bàn tay trước mặt cậu.
- Cùng đi dạo một lát không... Sẽ không tốn quá nhiều thời gian đâu.

Hai người đi cùng nhau trên con đường đêm vắng vẻ, từng đợt gió mang theo cái lạnh của tuyết trắng vẫn không ngừng lướt vù vù bên tai. Aesop nhìn bóng lưng của Joseph, lại nhìn đến đôi bàn tay đang nắm chặt kia, cảm thấy rối bời, bức bối không tả nổi.

Joseph đột ngột dừng lại, bàn tay lạnh lẽo của hắn bắt lấy cằm Aesop, xoay mặt cậu về hướng mặt trăng sáng ở trên cao. Đôi đồng tử xám tro của cậu thanh niên lúc này được ánh trăng chiếu đến sáng ngời, lấp lánh ánh lên một vẻ đẹp ngỡ như không thực. Joseph cúi đầu, hắn nâng mu bàn tay của cậu, nhẹ nhàng hôn lên đấy. Như một kẻ bề tôi tỏ lòng trung thành với nữ vương đáng kính của hắn. Giờ phút này, trông hắn như một hiệp sĩ với lời thề nguyện bảo vệ cậu dù có phải hy sinh tính mạng này.
- Aesop, tôi yêu em... Từ rất lâu rồi. Liệu em có đồng ý trở thành đối tác của tôi không?

Aesop ngỡ ngàng, cậu không thể tin là mình được một người tuyệt vời như ngài Joseph tỏ tình. Nước dâng lên đọng lại bên khóe mi, Aesop chầm chậm gật đầu.
- Vâng... Em muốn ngài là dom của em...

Joseph hôn cậu, đây là nụ hôn thứ hai của hai người. Lần đầu là mệnh lệnh từ một phía. Lần này là tự nguyện của cả hai bên.

Je t'aime...

...

Joseph và Aesop thật sự là một đôi rất ngọt ngào và lãng mạn. Joseph là một người khá gian xảo và rất thích kiểm soát, rất giống với giới tính dom của hắn. May mắn thay, Aesop không hề cảm thấy khó chịu với việc đó, trái lại còn rất hưởng thụ.

Tưởng mọi thứ đều có thể yên bình và tốt đẹp như thế cho đến một ngày nọ. Naib, Eli và Norton bất chợt gõ cửa căn hộ của Aesop, chẳng nói chẳng rằng mà lôi cậu đi ăn chơi đú đởn hết nguyên ngày hôm đó. Trong lúc cậu và Norton đứng chờ Naib với Eli mua vài thứ thì ở băng ghế sát sau lưng cậu, vang lên một thanh âm cực kì quen thuộc.

- Này, cậu tới trễ...

Aesop mong chờ quay đầu lại, thế nhưng lại ngượng ngùng nấp sau cái mũ rộng của Norton. Đương nhiên Aesop muốn gặp Joseph nhưng mà vì ngại cho nên cậu không muốn ngài phát hiện ra mình.

- Này này Joseph, tôi nghe nói dạo gần đây cậu hẹn hò rồi?

- Ừm... đúng vậy, là một cậu nhóc rất đáng yêu..._ Joseph cười đáp.

- Gì cơ? Cậu quen con trai hả, tôi tưởng tháng sau cậu sẽ kết hôn với vị tiểu thư nào đó cơ mà?

- ...

- Cậu tính làm gì? Đừng nói cậu muốn tiếp tục hẹn hò với cậu ta nha? Thế còn vị hôn thê kia thì sao hả?

- Nhiều chuyện quá đấy... Coi như tùy tiện chơi đùa chút cũng được, trông có vẻ rất thích tôi cơ mà. Sao có thể từ chối tàn nhẫn được chứ..._ Joseph cười một tiếng, không biết là khinh thường hay chế giễu. Nụ cười của hắn tràn đầy ẩn ý.

Cả thân thể mảnh khảnh của Aesop đang run rẩy kịch liệt. Cậu không ngờ người yêu của mình lại có thể thốt ra những thứ tồi tệ như thế. Norton nhận ra biểu hiện lạ của bạn, cậu không hỏi, chỉ đưa tay ấn chặt chiếc mũ xuống, che khuất nửa gương mặt người kia.
- Tôi đưa cậu về trước nhé.

Aesop im lặng gật gật đầu, cậu biết chắc chắn Norton đã đoán ra được điều gì đó, dù sao tâm tư của cậu ta cũng khá nhạy. Để Norton che chắn sau lưng cùng rời đi, Aesop lấy điện thoại ra gọi cho Naib, cố nén cho giọng mình không run rẩy.
- Aha... Naib, tôi có chút việc bận nên nhờ Nor đưa về trước, cậu báo lại với Eli giúp tôi nhé...

Gọi điện cho Naib quả thực là lựa chọn đúng đắn bởi vì cậu ấy mảy may không chút nghi ngờ, chứ nếu người nhận điện thoại là Eli thì đó lại là một câu chuyện khác. Sau khi tạm biệt Norton, Aesop nằm sõng soài trên giường, không ngừng nghĩ về việc vừa xảy ra. Sau khi khóc mệt và ngủ một giấc, Aesop với lấy điện thoại và nhắn tin cho Joseph.

"Chúng ta chia tay đi."

Xong xuôi, cậu xóa hết mọi phương thức liên lạc, như xóa hết những gì liên quan đến hắn ra khỏi cuộc đời cậu, cũng như xóa đi vết tích chứng minh cậu đã từng tồn tại trong thế giới của hắn. Lẳng lặng rời đi, như chưa từng đến.

Siết chặt điện thoại, Aesop rã rời ôm chặt chiếc gối trắng tinh. Cậu cứ thế mà ngủ thiếp đi, kết thúc một ngày trong thất vọng và buồn bã. Không biết trong giấc mơ kia, Aesop đã thấy gì mà nước mắt không tự chủ lăn dài bên gò má với điểm kết thúc là mái tóc xám tro của cậu trai trẻ.

Joseph, đồ dối trá...

...

Phần 3: Bất tuân

Hôm đó, khi Joseph về nhà,hắn theo thói quen mở điện thoại kiểm tra tin nhắn. Ồ, người yêu nhỏ của hắn gửi đến, xem xem cậu ấy nói gì. Màn hình điện thoại chuyển đổi sáng lập lòe, đôi mắt xanh của người đàn ông ẩn hiện lên sự bực bội và khó hiểu không thể tả khi nhìn thấy dòng tin nhắn năm chữ rõ ràng dứt khoát kia.

Joseph gọi cho Aesop, bên kia vang lên tiếng chuông, sau đó lập tức ngắt máy. Joseph vẫn rất kiên nhẫn mà bấm điện thoại, cho đến cuộc gọi thứ mười, rốt cuộc bên kia cũng không chịu nổi, nhận cuộc gọi của hắn.

Joseph lẩm bẩm trong điện thoại, trong lời nói của hắn rõ ràng chứa phẫn nộ.
- Aesop, ý em là gì?

Đầu bên kia, Aesop im lặng một lúc lâu, cứ trốn tránh thế này cũng không phải cách, chi bằng cậu trực tiếp ngửa bài với hắn ta ngay lúc này. Nắm chặt điện thoại cứ như người đuối nước cớ được chiếc phao cứu sinh, Aesop nói ra ý của mình, giọng cậu vẫn như vậy, không nóng không lạnh thế nhưng lúc này lại khiến cho Joseph cảm thấy cực kì xa cách.
- Ngài Joseph, tôi đã nhắn rất rõ ràng rồi. Chúng ta chia tay đi, ngài cũng đâu phải không hiểu ý tôi?

Joseph vẫn cật lực kiềm chế, hắn gõ nhẹ bàn.
- Ta muốn biết lí do...

Aesop hơi im lặng một chút, cuối cùng vẫn nói tiếp.
- Cuộc nói chuyện của ngài với một người bạn sáng nay, tôi vô tình nghe được nó. Ngài không cần phải giấu diếm nữa đâu, tôi biết cả rồi. Lí do này đủ để làm hài lòng ngài chứ?

- Này, Aesop...

Aesop vội vàng cúp điện thoại, không chừa lại cho Joseph một cơ hội nào để giải thích. Từ nay họ là người xa lạ, không liên quan đến nhau. Tất cả những gì xảy ra trong quá khứ, đều sẽ chỉ dừng lại ở hai chữ "đã từng".

Đã từng có một cặp đôi ngọt ngào đến thế.

Đã từng có một cuộc tình đẹp đẽ đến thế.

Và đã từng... giả vờ tài giỏi đến thế.

...

Joseph Desaulnier, tôi triệt để thua ngài

Nhưng kể từ bây giờ, tôi sẽ không còn tuân theo những "mệnh lệnh" của ngài nữa.

...

Joseph nhìn màn hình điện thoại đen ngòm, hắn nghiến răng.
- Dám bất tuân sao?

Sau cuộc điện thoại đó, Joseph hoàn toàn im hơi lặng tiếng, Aesop nghĩ cuộc sống của mình sẽ sớm quay trở lại với quỹ đạo vốn có của nó. Cậu trai màu xám đâu thể ngờ được rằng, sự biến mất của hắn, chỉ là bước đệm cho mọi thứ sẽ xuất hiện...

Như kế hoạch hoàn hảo của hắn

...

Thời gian trôi đi thật nhanh, chẳng mấy chốc đã qua năm mới, Aesop thở hắt ra một tiếng thật thấp, cậu với tay lấy chiếc tạp dề treo bên bếp đeo vào người, lớn tiếng hỏi ba người bạn vừa tới nhà cậu ăn bám kia.
- Này, tôi làm thịt nướng nhé?

Naib lập tức chạy vù vào bếp thế nhưng lại bị Aesop ngăn cản ở cửa. Cậu chàng cực kì hào hứng cố gắng đưa mắt nhìn món ăn mà Aesop dày công chuẩn bị. Aesop bất lực đỡ trán, một cước đạp thẳng Naib ra ngoài, sau đó nhẹ giọng phân phó.
- Tôi với Eli sẽ chuẩn bị thịt nướng, cậu với Norton đi mua đồ uống đi?

Naib vui vẻ kéo Norton rời đi, trước khi mở cửa còn ngoái đầu hỏi thêm.
- Tôi mua bia nhé, lâu lâu mới có dịp uống thế này mà...

- Ừm, tùy cậu quyết định, Eli, tôi cần cậu giúp chút này...

- Tới đây..._ Eli xoa xoa đầu cú béo, dặn nó ở yên trên cành gỗ rồi tháo găng tay vào bếp phụ giúp Aesop nấu nướng.

Aesop đang nếm thử nồi thịt hầm thì cảm thấy có gì đó thiếu thiếu, Naib và Norton lúc này chưa về, cậu dặn Eli trông nồi thịt giúp mình rồi khoác vội áo khoác lao ra ngoài.

Cầm hộp bánh ngọt trên tay, Aesop đi bộ trên vỉa hè, vừa thở dài vừa mắng mình ngu ngốc.
"Xém tí nữa là quên mất thứ này rồi, hên là vẫn qua lấy kịp. Giờ thì hay rồi, điện thoại cũng quên không mang theo..."

Đi ngang qua một con hẻm khá tối, Aesop hơi ớn lạnh một chút. Không hiểu sao cậu có dự cảm không tốt, tự trấn an bản thân bằng suy nghĩ giữa ban ngày ban mặt chắc sẽ chẳng có tên nào điên đến độ mà bắt cóc người khác lộ liễu thế đâu.

Nhỉ?

Không đâu, Aesop nên tập tin linh cảm của chính mình, thật sự. Một đôi tay rắn chắc vươn ra từ trong bóng tối, lặng lẽ bịt kín miệng cậu và lôi Aesop vào bên trong, cách ly cậu hoàn toàn khỏi vùng sáng ấm áp ban nãy. Aesop bị kẻ kia đánh ngất, trước khi mất ý thức hoàn toàn, đôi mắt màu tro của cậu bắt gặp được mái tóc trắng quen thuộc.
- Ngài... Joseph?

Joseph đưa tay vén lại tóc mai rũ xuống bên trán cậu, hắn bế xốc cậu trai kia lên, không quên nhặt hộp bánh ngọt cậu ta vừa đánh rớt, không một tiếng động, men theo con đường khác để về nhà mình.

...

- Ưm..._ Aesop tỉnh dần, cảm giác cả cơ thể nặng nề, cử động khó khăn, đặc biệt là phần gáy đằng sau cực kì đau nhói. Cậu vươn tay muốn xoa cái cổ cho bớt đau nhức, lại tình cờ phát hiện phía cổ tay cực kì nặng. Hoảng hốt ngồi bật dậy nhưng không thể, Aesop chỉ có thể nâng được nửa người dậy rồi lại bất lực nằm bệt xuống. Cái còng sắt ngu ngốc, tên điên khốn kiếp, Aesop trong lòng nguyền rủa trăm lần vạn lần kẻ đã bắt cóc mình. Cũng trách cậu đã sơ suất, thế nhưng Aesop vẫn chưa muốn chết. Cậu hi vọng mình có thể kéo dài thời gian được lâu nhất có thể, đủ lâu để đám Naib phát hiện ra sự mất tích và nhanh chóng đi tìm cậu.

Bỗng có âm thanh vang lên từ góc tối cuối giường, Aesop vô lực đưa mắt sang nhìn, chỉ bắt gặp được một đôi mắt màu lam tuyệt đẹp như ngọc đang chăm chú quan sát cậu. Cái cảm giác bị người khác nắm thóp cực kì khó chịu. Người đó từ từ đứng dậy tiến gần về phía chiếc giường lớn, cơ thể cậu run rẩy trong vô thức, rõ ràng điều hòa vẫn đang bật thế nhưng Aesop lại cảm thấy cơ thể nóng hừng hực. Áp lực từ ánh nhìn của người kia quá lớn, bản năng làm sub của cậu đang trỗi dậy một cách mãnh liệt.

Nửa khuôn mặt cùng nụ cười mỉm gian xảo dần lộ ra dưới ánh sáng mờ mờ của chiếc đèn ngủ màu vàng ấm áp. Joseph vươn tay vuốt ve khuôn mặt sợ hãi của Aesop. Cậu xoay đầu né tránh, bàn tay hắn dừng lại ở khoảng không. Thế nhưng hắn không tức giận, chỉ khẽ cười và chỉnh lại mái tóc lộn xộn của cậu.

- Bất ngờ không, Aesop? Em không nghĩ đến ta sẽ có một mặt như thế này đúng không?

Aesop cố sức kéo kéo cổ tay muốn thoát khỏi chiếc còng sắt cứng cáp đó, lắp bắp đáp lời.
- Ngài Desaulnier, làm ơn... thả tôi ra...

Joseph tiến đến gần, ngón tay thon dài của hắn lướt từ xương quai của Aesop, cứ thế mà di dần xuống, cách một lớp quần áo vẫn có thể cảm nhận được nhiệt độ ấm áp từ cơ thể người nọ. Hắn liếm môi nhìn Aesop, cảm giác kiểm soát làm hắn vô cùng hưng phấn. Bắt lấy chiếc cằm tinh xảo của người dưới thân, Joseph cưỡng ép cậu chìm vào một nụ hôn sâu, mạnh bạo và chiếm hữu. Aesop bị hắn hôn đến choáng váng, cậu cảm thấy đầu óc mình dần trở nên mơ màng theo từng ngụm dưỡng khí bị hắn lấy đi. Aesop nhìn Joseph vừa liếm khóe môi vừa cởi bỏ từng lớp y phục trên người, lộ ra thân hình tuyệt đẹp của hắn, Aesop khẽ nuốt nước bọt, thứ kia... có phải hơi lớn quá không?

Joseph cúi sát người xuống, hắn thì thầm bên tai cậu, chất giọng trầm trầm lại như có chất gây nghiện, mê hoặc lấy tâm trí còn đang mơ hồ của cậu. Như con rắn độc quyến rũ nàng Eva, Joseph hôn lấy vành tai cậu.

- Present...

Bản năng của cơ thể là một thứ gì đó rất mạnh mẽ, Aesop dù cố sức nhưng vẫn không cách nào kháng cự lại "mệnh lệnh" của hắn. Cậu run rẩy mở rộng hai chân, bày ra một tư thế vô cùng quyến rũ. Joseph không thể chờ thêm được nữa, hắn thô bạo xé rách quần áo cậu.

Ta sẽ khiến em phải phục tùng ta...

...

Phần 4: Phục tùng

Vị nhiếp ảnh gia cúi xuống gặm cắn cần cổ trắng nõn của cậu, những âm thanh kháng cự yếu ớt bị mắc lại trong cổ họng rồi dần dần bật ra thành những tiếng rên rỉ nỉ non. Aesop xoay đầu sang một bên, liều mạng nhắm chặt mắt để phớt lờ cái dục vọng mãnh liệt đang vô cùng sôi nổi ở hạ thân. Trong tiếng hôn ngân đầy ám muội, làn da xinh đẹp của ai ửng hồng một mảng sắc tình.

Hắn vươn tay tới nơi hậu huyệt của cậu, ngón tay thon dài và tinh xảo ấy lần mò vào trong khám phá nơi huyệt động chật hẹp. Aesop giật nảy người vì sự xâm phạm đột ngột, vách tràng co bóp kịch liệt để ngăn chặn dị vật tiến sâu thêm vào bên trong. Ngón tay Joseph vô tình lướt qua một điểm nhỏ gồ lên...

- Ưm... Đừng, không phải chỗ đó...

Joseph hôn vụn vặt trên mặt cậu, cuối cùng dừng lại bên khóe môi đỏ ửng.
- Không phải chỗ này? Vậy ở đây à?

Joseph liên tục chà xát điểm G của Aesop, lời thốt ra từ miệng cậu không cách nào hoàn chỉnh thành câu, chỉ có thể vô lực rên rỉ. Khoái cảm lấp đầy cơ thể, chi phối lý trí của cậu. Sau khi hoàn tất công việc khuếch trương, Joseph rút tay ra, ngón tay hắn ướt đẫm dịch trong suốt. Hắn đặt dương vật lớn trước cửa huyệt đang hé mở, nhìn người dưới thân mình. Nâng một chân cậu đặt lên bờ vai rộng, hắn cúi xuống hôn lên đùi non trắng mịn của Aesop làm cậu ngơ ngẩn cả người.

Khẽ liếm rồi gặm cắn, mọi nơi hắn đi qua đều để lại những dấu hôn xanh tím đầy dụ hoặc. Joseph hôn lên mí mắt Aesop, chầm chậm đưa dương vật của hắn vào trong huyệt động chật hẹp. Có lẽ là do kích cỡ của hắn quá lớn, phân thân vừa tiến vào một nửa liền bị vách thịt co bóp kịch liệt ngăn lại. Joseph nâng người Aesop lên, dịu dàng an ủi cậu trai trẻ.
- Ngoan, thả lỏng một chút thì sẽ không đau nữa. Nghe lời ta...

Aesop cố gắng hít thở thật chậm, cơn đau kia như muốn xé toạc cơ thể cậu ra làm đôi, cậu từ từ thả lỏng người, muốn giúp bản thân dễ chịu thêm một chút. Sau một hồi chật vật thì phân thân to lớn của hắn cũng đã vào được hết trong cơ thể nhỏ bé của cậu. Joseph bắt đầu đưa đẩy hông, mỗi một cú thúc đều dồn sức mà chà xát kịch liệt điểm mẫn cảm của cậu. Aesop vẫn còn rất yêu hắn, cậu dám khẳng định. Aesop khép hờ mắt, cậu chỉ dám buông thả bản thân nốt hôm nay bởi vì có thể ngày mai rời giường, hắn và cậu sẽ chính thức trở thành hai người hoàn toàn xa lạ.

Khoái cảm ập đến như thủy triều, đánh thẳng vào tâm trí hỗn loạn của Aesop. Trong vô thức, cậu bất thốt ra những âm thanh rên rỉ nhỏ, thế nhưng nó lại như liều thuốc kích thích ngọt ngào cho người phía trên. Joseph ngửa cổ thở hắt ra một hơi, sau đó tiếp tục cúi xuống hôn cắn lên vùng xương quai tinh xảo của cậu, tốc độ đưa đẩy mỗi lúc một nhanh. Aesop cảm thấy có thứ cảm giác rất kì lạ đang dần dâng lên nơi hạ thân, cậu gọi tên hắn.

- Ngài Joseph... Ah, em... em sắp ra rồi...

Joseph chỉ khẽ nhếch miệng, liếm mút hai đầu ngực đang nhô lên đầy mời gọi, chầm chậm gặm cắn, liếm mút hai đầu nhũ hồng hào xinh đẹp kia.

- Amoreux... Stay...

Cảm giác như có thứ gì chặn lại trong niệu đạo, Aesop cả người mềm nhũn vô lực, "mệnh lệnh" còn có thể được dùng bằng cách này sao. Cảm giác sướng muốn điên dại lại không cách nào xuất ra làm cậu khó chịu. Aesop run rẩy cầu xin hắn, cậu thật sự muốn được giải phóng. Joseph không nhanh không chậm tháo còng tay cho cậu, hắn đan tay mình vào bàn tay xinh đẹp đó, thì thầm mê hoặc.

- Đợi ta...

Tốc độ trừu sáp càng lúc càng nhanh, Joseph dùng một câu lệnh cuối cùng.

- Cumm...

Aesop như được giải phóng, phân thân run rẩy bắn ra một dòng dịch trắng vương vãi khắp trên bụng cậu, đồng thời hắn cũng xuất ra ở bên trong cơ thể cậu. Cảm giác được lấp đầy khiến Aesop cảm thấy choáng váng, cậu nhìn về nơi giao hợp, phân thân của hắn vẫn chưa được rút ra, đã vậy hậu huyệt chặt khít còn siết sao giữ chặt nó, một cảnh tượng dâm mỹ đến khó tin.

Aesop cảm thấy sống mũi hơi cay cay, cậu rút tay che kín hai mắt, tủi thân òa khóc. Joseph lúc này cũng hoảng rồi, hắn không ngờ là cậu lại khóc thảm thương đến vậy. Joseph rút phân thân ra khỏi người cậu, ôm lấy cơ thể bé nhỏ đang run lên ấy mà vụng về dỗ dành. Hắn bế Aesop đi tắm rửa sạch sẽ khi cậu đã mệt mỏi mà thiếp đi.

Lúc Aesop tỉnh lại thì trời cũng đã về chiều, cậu nhìn Joseph đang nằm bên cạnh ôm lấy mình, trong mắt hiện lên một chút không cam lòng. Cậu đưa tay vuốt ve khuôn mặt hắn, khẽ thở dài.

- Sao ngài lại nói dối chứ? Sao lại nói dối rằng ngài yêu em?

- Ta không nói dối...

Bàn tay cậu bị hắn bắt lại, Joseph hôn vào lòng bàn tay mềm mịn kia, không thèm che giấu sự chiếm hữu trong ánh mắt. Hắn ôm lấy cậu từ đằng sau, nhẹ nhàng hỏi cậu trai trẻ.

- Aesop, nói hết mọi chuyện cho ta đi...Toàn bộ, sự thật... Talk...

Aesop không còn cách nào đành kể lại tất cả mọi chuyện từ cái hôm ra ngoài đi chơi đó, Joseph im lặng lắng nghe, thỉnh thoảng nhíu mày một vài cái. Hắn hôn lên mái tóc xám tro xinh đẹp, vừa nói vừa xoa vết hằn trên cổ tay cậu.

- Ta đã hủy hôn với cô gái kia rồi, từ trước đến giờ ta chưa từng thích cô ta...

Ngừng một chút, hắn nói tiếp.

- Em chính là người đầu tiên... và duy nhất trong cuộc đời ta.

- Ta không muốn chia tay, ta cũng chưa chấp nhận lời chia tay hôm đó... Chúng ta làm hòa được không?... Xin em...

Đâu còn dáng vẻ thô bạo, hắn ta giờ đây rất giống một đứa nhỏ đang cố níu giữ một vật gì đó mà nó rất thích, Aesop mềm lòng, cậu vẫn chưa muốn kết thúc mối quan hệ này. Luôn là vậy, cậu luôn phục tùng mọi mệnh lệnh của Joseph.

Lúc này Aesop sực nhớ điều gì, cậu hơi hoảng loạn.
- Chết rồi, Naib, Eli và Norton còn đang đợi em, em phải trở về nhà...

Joseph lấy từ trong túi áo khoác một chiếc vòng cổ bằng bạc xinh đẹp, hắn dịu dàng đeo lên cho cậu. Aesop hơi kinh ngạc.
- Đây là?

- Chính thức xác định mối quan hệ, lần này cho dù em có chạy cũng không thể thoát khỏi ta...

...

Joseph đưa Aesop về nhà cậu, hai người vừa đến trước cửa thì cánh cửa ngay lập tức bật mở, sau đó là một chàng trai hùng hổ lao ra ngoài, miệng còn lẩm bẩm cái gì đó phải tìm cho bằng được. Chợt thấy hai người trước cửa, cậu ta đứng khựng lại, sau đó bắt đầu nổi nóng. Naib chỉ tay vào mặt Aesop, bắt đầu mắng.

- Con mẹ nó cậu điên à, đi đâu từ sáng tới giờ hả?

Aesop cười một cách miễn cưỡng, đẩy Naib vào bên trong, dúi hộp bánh ngọt vào lòng cậu ấy. Naib thấy có đồ ăn là ngay lập tức được dỗ hết giận, cậu vui vẻ đi thưởng thức món ngon, trực tiếp không quan tâm đến vấn đề làm cậu cáu giận vừa nãy nữa. Vừa nghĩ rằng mọi chuyện đã được giải quyết xong xuôi, Aesop vừa thở phào được một hơi thì nghe thấy tiếng cú kêu. Hơi hơi chột dạ, cậu nhìn bạn cười giả lả cho qua. Eli cũng lười vạch trần, cậu ấy chỉ bảo.

- Thịt hầm đã xong rồi, giờ bày đồ ăn ra mừng năm mới cũng chưa muộn đâu.

Norton mở tủ lạnh lấy ra đầy đủ các loại đồ uống, cậu áp một lon nước ngọt mát lạnh vào má Aesop.
- Này, cầm đi!

Bữa cơm năm mới đó, Joseph cũng có vinh hạnh được ở lại tham gia, Aesop bảo rằng đồ ăn dư rất nhiều, cho nên họ gọi thêm vài người nữa tới.

...

Ta và em

Une vie, une vie inséparable

...

Hoàn

30.09.2023

onoi

...


Chú thích nghĩa các cụm từ tiếng Pháp.

* Je t'aime: Anh yêu em

* Amoreux: Người yêu

* Une vie, une vie inséparable: Một đời một kiếp không chia lìa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro