Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ốm

Việt Nam nằm trên giường thở dài não nề, tay siết chặt chiếc điện thoại, cái covid lỏ này đang càng lúc càng mạnh hơn rồi, chẳng biết lúc nào mới làm ra vaccine để hốt con Covid này đi, và trong lúc đó sẽ còn rất nhiều người chết nữa.
Đất nước cậu thì ổn lắm, mọi người tuân thủ quy tắc 5K, vẫn chưa có dấu hiệu về các ca bệnh mới, còn mấy MV về phòng chống dịch nghe cũng rất bắt tai nữa nhưng mà...
ĐM cái thứ đường lưỡi bò
Việt Nam nhắc tới nó là sôi máu, không hiểu cái tên China đó có bị con Covid kia tẩy não hay đập đầu vào đâu không mà làm ra cái đường lưỡi bò đó nữa (sao biết hay zị ngài)...Nhưng cậu thật sự cũng có chút lo cho China, trước sau gì cũng là bạn bè nhờ Boss, cậu cũng có chút tình cảm mà.
📲🎶 Nam quốc sơn hà nam đế cư...
Nhạc chuông khiến Việt Nam sực tỉnh khỏi những suy nghĩ rối bời của mình:
📲à lố?: Việt Nam
📲khoẻ không Việt nam?: Cuba
📲úi chà, giờ đồng chí mới vác xác gọi cho tôi đấy à?: Việt Nam
📲Thì dạo này phức tạp...:Cuba
📲thôi thôi, bớt điêu lại, tui biết thừa là đồng chí còn đang ân ân ái ái với Laos kìa, làm như giấu được ấy: Việt Nam
📲Nè, cậu cũng lo kiếm người yêu đi chứ không lẽ tính ế tới già à?: Cuba
📲Bruh, Cuba, trong cái thời buổi dịch dã này thì kiếm người yêu bằng niềm tin à?: Việt Nam
📲Ừ ha, thôi thì đợi tiếp đi....Ơi anh đây, vợ yêu muốn ăn gì anh gọi: Cuba
📲Ê ê, đang nói chuyện nha bạn, rồi gọi tui để show ân ái với vợ hay gì?: Việt Nam:
📲Bingo: Cuba.
Việt Nam lập tức cúp máy cmn luôn. Bỗng tiếng chuông điện thoại lại vang lên:
📲Alo?: Việt Nam. Một giọng khản đặc vang lên, đó là giọng của China, nhưng có phần yếu ớt và nhỏ hơn:
📲Cuối cùng cậu cũng nghe máy rồi: China
📲China? Tự nhiên nay bò gọi đến nhà rồng chi vậy ha: Việt Nam. Sau đó là một tiếng cười khản đặc của China, có vẻ y bệnh nặng lắm rồi:
📲rồi gọi có vụ gì?: Việt Nam
📲Muốn nghe giọng cậu thôi, có được không?: China
📲Anh cũng rảnh hơi dữ ha: Việt Nam
📲Ừm...vậy cậu thì sao? Dịch bệnh ổn chứ?: China
📲Ổn, nhờ ơn của anh hết mà: Việt Nam
📲Nè việt nam...nếu như một trong những kẻ thù của cậu...mà cậu rất ghét, nói thích cậu thì cậu sẽ làm gì?: China
📲Tất nhiên là từ chối rồi, hỏi câu gì mà vô tri vậy, anh vốn biết câu trả lời mà: Việt Nam
📲À...không có gì, tôi nghĩ vu vơ thôi: China, sau đó là một tràng ho
📲Nè anh còn ổn chứ? Giọng anh yếu lắm rồi: Việt Nam
📲Ổn...chỉ là hơi mệt...Covid ở chỗ tôi kiểm soát không được tốt: China
📲Mà tên đó còn làm gì anh không? Tôi nhớ hồi mới mấy biến thể đầu anh còn bị...: Việt Nam không giám nói tiếp nữa, cậu vẫn nhớ cái lúc mà biết China bị Covid bắt cóc còn bị r@p3 nữa...
📲Khụ....ừm...không có...: China thật thà
📲Vậy tốt rồi: Việt Nam
📲À vụ đường lưỡi bò...xin lỗi Việt Nam: China
📲Trời trời, nay anh uống lộn thuốc à?: Việt Nam
📲Không...nè, tôi rất vui vì được nghe giọng cạu đó....bớt cô đơn hơn nhiều: China. Việt Nam nghe mà có chút đau lòng, phải rồi, China là cường quốc nhưng ngoài các huynh đêj của China, NK và Russia ra, ai cũng ghét China, đa phần là vì khuôn mặt y nhìn như bị ép từ một cái khuôn ra vậy, mặc dù xinh đẹp đến mức Hoa tiền nguyệt thẹn, chim sa cá lặn, phong hoa nguyệt đại nhưng biểu cảm trên khuôn mặt của China luôn nhìn thật giả tạo
📲Việt Nam...nếu tôi chết...cậu đến để ở mộ tôi một bó hoa mẫu đơn được không?: China
📲phỉ phui cái mồm cậu, đừng nói chuyện xui xẻo như vậy chứ: Việt Nam
📲Tôi biết...mà thôi, trễ rồi, cậu nghỉ ngơi đi...nhớ ăn uống điều độ, đừng làm việc quá sức...có dịp thì tôi có vài món bổ  gửi cho cậu nha...cảm ơn lần nữa, Việt Nam: China nói xong là cúp máy luôn. Việt Nam nghe China quan tâm mình như vậy cũng có cảm giác rất lạ....Nói giọng ôn nhu lo lắng như vậy...cũng thật giống cô vợ nhỏ đang lo lắng cho phu quân của mình quá đi ah, Việt Nam liền tát vào mặt bản thân cho tỉnh, cậu đang nghĩ cái qq gì vậy trời
Từ bữa đó, cứ đều đặn China sẽ gọi điện cho Việt Nam, giọng China thì  cứ như lần đầu hoặc tệ hơn, nhưng y luôn quan tâm cho Việt Nam, luôn hỏi cậu ăn chưa? Có mệt không? Làm việc xong chưa? Có thấy đói không? V...vv...luôn là phong thái ân cần, ôn như như cô vợ nhỏ, Việt Nam thì cũng ậm ừ, Rồi China còn thường gửi: Không phải nhân sâm thì cũng là nấm linh chi; không phải đồ bổ thì cũng là các món Việt Nam thích (đơn giản vì sợ chồng bỏ bữa làm việc); không phải đồ handmake hình hoa sen hoặc con vật Việt Nam thích thì cũng là thuốc bổ nói chung cái gì tốt cũng cho Việt Nam (giải nhất trong cuộc thi thương chồng xin được trao cho China). Việt Nam thì chẳng hiểu sao y làm vậy, China thì cứ bảo là vì cảm ơn Việt Nam chịu nói chuyện với y (nó đúng thật mà).
Khi mà dịch đã đỡ hơn thì tự dưng con Covid lỏ nó lại đột nhập vào nhà Chinac bắt china đi và.......r@p3 China🙃 (con xin lỗi quốc mẫu nhưng ngược là gu con). Đến tận 2 ngày sau thì mới tìm được, China thì phải nhờ WHO đưa vào phòng cấp cứu trong tình trạng cực kì nguy kịch, Việt Nam biết chuyện cũng bỏ ngoài tai mọi thứ mà chạy tới chỗ China, may là China không sao nhưng cơ thể rất yếu. Việt Nam giờ mới biết là từ cái bữa mà China bắt đầu nói chuyện với cậu là tình hình sức khoẻ của China là ở mức báo động đỏ rồi, ngày bgayf chịu bệnh tật dày vò. Việt Nam thật sự muốn đấm bản thân vài cái, sao bản thân lại không nhận ra sớm hơn chứ? Thế là suốt một tháng sau đó Việt Nam chăm sóc China không nghỉ ngơi, giờ mới biết China còn có bệnh trầm cảm giai đoạn 2 đang trong quá trình chữa trị và có tiền sử lạm dụng thuốc ngủ quá độ. Càng biết nhiều về China, Việt Nam càng muốn bảo vệ y...nhưng càng muốn trói chặt y bên cạnh, không cho phép y rời xa bản thân.
China...anh còn không tỉnh dậy thì tôi sẽ nhốt anh lại đó...Mau tỉnh lại đi mà: Việt Nam Lầm bẩm. Bỗng mí mắt China hơi chau lại rồi giật giật, y từ từ mở mắt ra, con ngươi màu vàng kim thật đẹp, có vẻ còn chút nào đó hoảng sợ, China bật dậy ngay nhìn quanh quất coi bản thân đang ở đâu.
Nè China, china, ổn không?: việt Nam
Việt...nam?: China thở phào. Việt Nam vui mừng ôm chặt China khiến China vừa hoanh mang vừa vui vừa có chút bẽn lẽn a (Me: sao mình tạo ra quốc mẫu thành au nữ sinh lần đầu biết yêu mà còn si tình nhể?)
Khụ, Việt Nam huynh, phiền huynh cho bọn ta nói chuyện với đại ca: Hong Kong
À, xin lỗi: Việt Nam luyến tiếc bỏ ra
Đại ca, cuối cùng huynh cũng khoẻ lại rồi: Macau
Đa tạ các đệ đã quan tâm, Taiwan đâu?: China
Ta đây ta đây, phiền phức thật chứ, võ công để làm gì mà huynh cứ để bị con lỏ đó bắt hoài vậy hả?: Taiwan
Lần sau ta nhất định chú ý hơn: China
Đại ca, ta mang nhiều món đến tẩm bổ cho huynh lắm, có đậu hủ Tứ Xuyên nè, bánh bao, vịt quay, (lượt bỏ 276 món): Hong Kong
Tiểu muội, muội đây là muốn đại ca chết no hay gì?: Taiwan
Đúng đúng: Macau
Không sao mà: China xua tay rồi xoa đầu Hong Kong, Vietnam nhìn mà cảm giác hơi khó chịu, cũng muốn được xoa đầu như vậy
Chỉ có đại ca thương muội nhất thôi: Hong Kong
Còn ta không thương muội chắc: Macau
Nhưng đại ca vẫn thương ta hơn tỷ thương: Hong Kong
Nào đừng đôi co, Việt Nam, cậu muốn ăn chung chứ?: China
Tất nhiên: Việt Nam
Nhưng đệ chỉ mang 4 bộ đũa thôi: Taiwan
Vậy thì China, anh đút tôi đi: Việt Nam
Cái này...:China
Uổng công 1 tháng tôi chăm sóc anh mà, anh đối xử với tôi vậy đó: Việt Nam chấm nước mắt bằng một cái khăn không biết lấy từ đâu (Học diễn xuất đâu ra vậy tổ quốc?)
Ừm, được rồi được rồi: China cười nhẹ, khi bày đồ ăn ra liền đút cho Việt Nam một miếng thịt kho và cơm
Mm, ngon: Việt Nam
Ta làm theo công thức của đại ca đó: Macau
Anh biết nấu ăn hả china?: việt nam
Có biết chút chút, bị cách ly hơi chán nên tôi thử đi học nấu ăn qua mấy clip trên mạng internet: China
Anh giỏi thật: Vietnam. Sau đó Zchina cứ bản thân 1 miếng Việt Nam 2 miếng. 3 người kia cứ cảm giác mình bị thồn cẩu lương nên ăn xong là dọn dẹp đi về luôn
Nè China, rõ ràng anh nói chuyện với tôi lâu vậy, sao anh không nhắc tới việc mình bị bênhj cho tôi biết?: Việt Nam
Tôi không muốn phiền cậu: China xua tay
Anh trong tình trạng nguy kịch như vậy mà trả lời câu ngọt xớt thế là xong à?: Việt Nam
Tôi quen rồi: China
Anh đúng là đại ngốc mà, thôi; mai tôi cho anh xuất viện, và phòng trường hợp anh gặp chuyện gì nên UN đã bảo anh phải ở nhà tôi đến khi khắc phục được con Covid: Vietnam
Được, hy vọng không phiền cậu rồi: China cười nhẹ. Việt Nam thấy trái tim mình rất lạ, đây là cảm giác gì nhỉ?
Trong một tháng sau đó Việt Nam chăm sóc china rất tốt, ăn uống ngủ nghỉ, giờ giấc đâu ra đấy cực kì là kĩ lưỡng. Mà Giờ Việt Nam mới biết China còn hiểu về bản thân Việt Nam còn hơn chính bản thân anh, y dịu dàng và ôn nhu chứ không đanh đá như trong trí nhớ, y còn nuôi rất nhiều mèo hoang. Mà có một việc Việt Nam không hiểu lad dù bệnh mà tại sao dáng vẻ yêu kiều (có phần gầy đi vì bệnh) của China vẫn không bớt đi nhan sắc mê hoặc lòng người ấy, Việt Nam thật sự là cảm thấy bản thân nếu giờ không ở cạnh China và được cảm nhận mùi mẫu đơn trên người của y thì anh sẽ phát điên mất thôi.
Việt Nam, tôi thấy bản thân đỡ hơn nhiều lắm rồi, cậu không về nhà sao?: China. Việt Nam nghe vậy có hơi bất ngờ, và có phần không muốn đi
Sao mà đi cho được, anh xem, ở chung với anh mấy ngày mới biết anh chẳng coi trọng bản thân chút nào, lúc nào cũng thức khuya làm việc, ăn uống không đầy đủ, qua loa, anh làm việc y như Germany á: Việt Nam. China cười trừ, đúng thật là y ít quan tâm tới sức khoẻ thật nên dù cao thật 1m8 mà y vẫn chỉ có đúng 45 kg mà thôi
Nhưng mấy bữa nay thực sự phiền cậu quá rồi, với cả...không phải cậu không thích tôi sao?: China
Ai nói vậy?: Việt Nam
Còn không phải vì đường lưỡi bò sao?: China
Vậy anh làm cái đó ra để làm chi?: Việt Nam
Có phải tôi đâu *nhún vai*: China
Chứ ai?: Việt Nam
Thì chính phủ đó, chúng ta vốn không thể can thiệp mà Việt Nam, đó là nhân giới: China
À...nhưng mà vậy thì càng có lý do để tôi ở lại, một là anh vẫn còn chưa hết bệnh, hai là con covid vẫn còn đang nhởn nhơ, ba là tôi hứa rồi, nhất định chừng nào anh khoẻ hoàn toàn rồi thì tôi mới đi: Việt Nam
Được rồi được rồi: China cười rồi quay đi, nhưng quanh quẩn trong tâm trí y là những lời nói của Việt Nam, anh vậy mà đang quan tâm y, có lẽ nào...Bỗng China chợt khựng lại rồi lắc đầu, tự trách bản thân quá đa tình rồi, làm sao Việt Nam có thể thích kẻ như y chứ.
Sau tầm 2 tuần thì là China đã khoẻ lên rõ rệt, tăng được những 1 kg luôn (China tự cho là tốt nhưng Việt Nam thì thở dài ngao ngán luôn), Việt Nam cũng dần xác định được tình cảm của mình dành cho China không còn là bạn bè nữa rồi, anh muốn y trở thành của riêng, để anh có thể vừa bảo vệ vừa chiếm hữu y thành của riêng mình.
Việt Nam, sao cậu nhìn tôi hoài vậy?: China
Vì anh đẹp: Việt Nam
Cậu thật là, sao càng ở chung tôi càng thấy cậu giống sói vậy?: China
Cậu tưởng tưởng ra ấy chứ: Việt Nam vui vẻ đùa nghịch tóc của China. China cũng để yên, được crush ở gần thì làm gì cùng okela hết. Hai người không khác nào cặp tình nhân đang yêu nhau chỉ có China mới không nhận ra cái không khí màu hường này
Nè china, anh có gu người yêu không?: Việt Nam
Có, cậu muốn biết sao?: China
Ừm: Việt Nam
Thì đơn giản thôi, đẹp, cao 1m9, hiền hoà nhưng cứng rắn mạnh mẽ, thích bánh mì, yêu nước yêu dân, hàng xóm của tôi, đôi khi trẻ con, nhưng đáng yêu, lại giỏi nữ công gia  chánh: Chi-đã rất cố tình ẩn ý-na
À vậy sao?: Việt Nam đang nghĩ coi có ai trong list người quen có thể là tình địch của mình
Còn cậu thì sao? Đã có người mình thích chưa?: China
Rồi chứ, cao 1m8 nè, nằm ở cạnh nhà tôi nè, có lá cờ màu đỏ nè, dịu dàng ôn nhu, xinh đẹp động lòng người, nằm ở phía bắc nè, thích gấu trúc, thích màn thầu há cảo nữa: Việt Nam
Ha ha, cậu đang nói tôi à? Đùa hay đấy Việt Nam: China
Tôi đang nghiêm túc mà: Việt Nam
Ừm vậy coi như chúng ta thích nha...: Chi-đang load lại thông tin và được khai sáng-na nghe xong đỏ bừng mặt
C...c...c...cậu thích tôi?: China
Ừm, đúng rồi: Việt Nam cười rồi vòng tay ôm eo China, China load hết thông tin thì muốn xỉu vì vui rồi, mặt còn đỏ hơn cả trái cà chua
Vậy, cậu có thích tôi không?: Việt Nam
C...có...rõ ràng tôi ẩn ý nhiều vậy mà cậu không nhận ra sao?: China
Vậy cậu đồng ý là phu nhân của tôi rồi nhé: Việt Nam
Được...khoan sao cơ?????? Tôi năm dưới hả?: China
Được không? Làm ơnnn~: Việt Nam dùng chiêu mắt cún con + lấy ra con gấu trúc bông hàng limited với China và sau đó thành công khiến China xiêu lòng mà đồng ý.
------------------------
End gòi nha cả nhà, dạo này tui hơi xuống nghề rồi thì phải

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro