Chương 12 : Ah ~~!
" xin ... Cậu mà ... Đừng làm vậy ! Chúng ... Ta đều là ... Đàn ông !"
Hoàng Tiểu Lộc rên khẽ mà cố nói với Vũ Quốc Minh .
" chính em là người trêu đùa tôi trước ! Em là người khiến trái tim tôi rung động ...!"
" ah~~ !"
Vũ Quốc Minh nói dứt lời thì vạch áo của Hoàng Tiểu Lộc lên , hiện ra phần da trắng trẻo , Hoàng Tiểu Lộc rên khẽ khi Vũ Quốc Minh tiến xuống bụng để hôn .
Tay Hoàng Tiểu Lộc bị nằm chặt khiến cậu không thể nào dừng Vũ Quốc Minh lại được .
Vũ Quốc Minh bắt đầu tiến tới phần nhạy nhất của Hoàng Tiểu Lộc bắt đầu chảy nước nhờn .
" đừng chạm vào ...!"
Hoàng Tiểu Lộc cầu xin với " con quái vật " đang động dục .
" không chạm vào ... Được !"
Giọng của Vũ Quốc Minh ma mị nói như kẻ " khát " tình với Hoàng Tiểu Lộc , Hoàng Tiểu Lộc rưng rưng muốn khóc nhưng Vũ Quốc Minh không quan tâm .
Vũ Quốc Minh một thoáng dùng lực xoay Hoàng Tiểu Lộc lại , phần quần bị kéo xuống chỉ còn thứ quần lót màu trắng che đậy lại phần mông .
Hai tay của Hoàng Tiểu Lộc bị Vũ Quốc Minh nắm chặt . Vũ Quốc Minh tháo sợi dây nịt ra , cột tay Hoàng Tiểu Lộc , Hoàng Tiểu Lộc hét lớn .
" thả tôi ra ! Tên bệnh hoạn !!!"
" anh bệnh là do ai ?!"
Vũ Quốc Minh vừa lấy mảnh áo bị xét cột lại miệng của Hoàng Tiểu Lộc mà nói .
Nước mắt của Hoàng Tiểu Lộc rơi ướt đẫm giường . Phần quần lót bị Vũ Quốc Minh kéo xuống lòi phần mông trắng trẻo .
" hàng mới đẹp thật ! Anh đây rất thích hàng mới !"
Hoàng Tiểu Lộc im lặng , nước mắt van xin , thân thể cậu bé nhỏ nên không thể chống cự được .
Vũ Quốc Minh bắt đầu lột quần ra , lòi ra phần cự vật cương cứng khi nhìn thấy Hoàng Tiểu Lộc khoả thân như một nô lệ tình dục .
" ahh ~~ !"
Vũ Quốc Minh đâm một phát mạnh mà không hề dùng dầu khiến Hoàng Tiểu Lộc đau đớn la .
" ah... Ah ... Đau quá !"
Vũ Quốc Minh không nghe lời đó mà chỉ đâm mạnh vào để cho mình được sướng cơn dục vọng điên loạn nhưng đâu biết rằng Hoàng Tiểu Lộc đang đau đớn từng giây .
Một phát tinh dịch nóng hổi được bắn vào bên trong người Hoàng Tiểu Lộc , Vũ Quốc Minh rút đầu cự vật ra khỏi cấm cung .
Hoàng Tiểu Lộc im lặng không đáp , cậu nằm đó như một bức tường .
Vũ Quốc Minh bước vào phòng tắm , 15' sau bước ra , cậu nhìn thấy Hoàng Tiểu Lộc vẫn nằm như một pho tượng .
" này ! Nhóc !"
Hoàng Tiểu Lộc không đáp , nước trên mắt bắt đầu đọng lại , Vũ Quốc Minh gọi tiếp .
" Lộc à ! Lộc !"
Mồ hôi của Vũ Quốc Minh bắt đầu lạnh run khi Hoàng Tiểu Lộc không đáp , mắt nhìn không chớp , cơ thể lạnh run , Vũ Quốc Minh một thoáng liền lấy mền quấn quanh thân của Hoàng Tiểu Lộc , đạp cửa mà ôm Hoàng Tiểu Lộc tới bệnh viện gần nhất .
~~~ hết chương 12 ~~~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro