1. Khóa bạc
Gã đàn ông chậm rãi đi bộ giữa thành phố hạ màn đen. Hình thể cao lớn nổi bật trong đám đông nhưng lại chẳng có ai chú ý đến, gã tựa như những cái bóng xám ngoét hằn vệt trên mặt đường, dù có mặt mà vẫn vô hình. Gã thoát khỏi dòng người, rẽ vào con ngõ nhỏ tối đen sâu hoắm. Mọi thanh sắc tươi đẹp của cuộc sống bình thường biến mất hoàn toàn. Chỉ nghe tiếng tí tách của vòi nước rỉ sắt, động vật gặm nhấm và tiếng vọng lào xào vô định. Gã đàn ông tiếp tục đi vào nhiều con ngách nhỏ hun hút, rồi dừng lại trước toà nhà hai tầng có chút xập xệ, trên tường treo biển hiệu neon đỏ tối mù, thanh chống hoen rỉ như sắp rơi. Gã mở cửa, lạnh lùng quét một lượt rồi đi vào.
Thứ âm nhạc kích động điên loạn vang dội ầm ĩ cùng ánh đèn trong quán bar chẳng khác nào một khay màu pha loãng lâu ngày không rửa, nhập nhoạng và mịt mờ khiến người ta khó mà giữ tỉnh táo nếu ở lâu. Bên trong này, thống trị, nô lệ, đĩ điếm, rượu, máu tươi, tình dục, ma túy, thuần chủng, lai tạp, và vô số thứ rác rưởi khác, hỗn độn chẳng khác nào bãi rác của tạo hóa. Gã chen qua lũ lượt xác thịt phàm tục đang quện vào nhau, đi lên căn phòng trên tầng hai.
Cánh cửa gỗ mới cứng có khóa điện tử không ăn nhập với đèn điện mù mịt, trần nhà như sập xuống tới nơi và vách tường chi chít vết nứt vỡ ở đây. Hai vệ sĩ cao lớn cúi đầu chào gã, biết điều mà đứng dịch sang một bên. Gã nhập mật khẩu, đi vào và lập tức đóng sập cửa phòng.
Bên trong không được cải tạo, chỉ đơn giản là dọn qua một lượt, được kê một cái giường và hai kệ tủ. Điều đáng chú ý là trên giường có người, ngồi trên đệm ga trắng muốt mà trừng mắt nhìn gã. Cậu mặc chiếc áo kiểu dài tay màu trắng, phần ngực khoét sâu lộ mảng thịt nõn nà chói mắt bên trong, phối cùng quần âu đen, đối lập là mắt cá chân trắng trẻo đầy vết ửng hồng do xiềng xích siết lấy. Người trên giường cử động chân, xích bạc đập vào khung giường sắt cũ kỹ kêu lên lanh lảnh.
"Tên hạ đẳng, thả ta ra ngay!" Đôi mắt nâu chuyển sang tia đỏ, nhưng yếu ớt mà biến mất ngay lập tức. Cậu muốn giãy dụa, nhưng xích dưới chân rút hết sức lực của cậu, xích bằng bạc, thiên địch của vampire. Cậu lom lom nhìn gã, chỉ sợ bất thình lình gã sẽ xông đến, rút từ đâu ra một con dao bạc và kết thúc sinh mệnh dông dài cả trăm năm của cậu. Tuy gánh hát mang tên cuộc đời này khiến cậu quá đỗi chán nản, nhưng cậu không muốn chết đau đớn thế này, nhất là để một thằng không biết từ xó nào chui ra chém giết.
Có Chúa mới biết tại sao gã khốn này đánh ngất và bắt được một vampire cao quý tại bữa tiệc riêng được mở chỉ dành cho giống loài này. Gã lẳng lặng bước vào bữa tiệc, chiếc ghế chủ tọa cậu còn chưa kịp ngồi xuống đã bị thứ xiềng xích lạnh lẽo trói chặt lấy cổ tay, kéo đi ngay lập tức mà không ai phát hiện. Vampire chưa bao giờ là loài có cái mũi nhạy bén cả.
Sau khi bị bắt đến đây, cậu đã la ó cả ngày trời, nhưng không thể nào cậy được miệng gã đàn ông trước mắt. Không biết tên, chắc chắn không phải loài người, cũng chẳng biết đây là đâu, thứ kim loại khắc tinh nơi cổ chân đã bào mòn sức lực của cậu.
"Tại sao ngươi bắt ta đến đây?"
Gã đàn ông im lặng, bắt đầu cởi áo khoác dài bụi bặm treo lên kệ, cơ bắp đầy sức mạnh ấn giấu sau lớp áo đen bó sát. Mỗi bước gã tiến đến, người trên giường lại lùi ra sau, đến khi chạm lưng đến bức tường sần sùi.
"Đồng loại của ngươi đã giết hai con sói non."
Cậu nhíu mày. "Thì ra là một tên lông lá." Quan hệ giữa người sói và vampire từ xưa đến nay luôn tồi tệ. Sự căm ghét giữa giống loài khắc tinh truyền kiếp đã ăn sâu vào máu thịt.
"Bữa tiệc kia dùng để bêu đầu sói, và thưởng thức cái thú vui thượng đẳng bệnh hoạn của các ngươi." Gã nói tiếp.
Vampire chưa bao giờ là chủng tộc sống theo bầy đàn. Dù là kẻ được tôn sùng là mạnh nhất, chưa bao giờ cậu can thiệp vào hành động của bất cứ kẻ nào. Nhiều tên đã quên mất rằng vampire cũng có thống lĩnh, sự hiện diện của cậu đối với bản chất của chủng tộc là không cần thiết. Vì thế, cậu cũng lười can thiệp. Cậu đến bữa tiệc kia chỉ vì, chán.
"Ta không biết bọn chúng làm điều này. Thả ta ra ngay, ta hứa sẽ không gây chiến, và cho ngươi mấy tên đã giết hai con sói kia." Ma cà rồng đề nghị. Chỉ cần tháo dây xích này ra, cậu sẽ cho con chó hoang này biết thế nào là răng nanh của vampire, và một cú bẻ ngang cổ chấm dứt cuộc đời làm sói của gã.
"Không cần. Xong việc rồi." Gã nhàn nhạt trả lời. Thân hình cao lớn khiến người trên giường phải ngước đầu lên nhìn, ngược sáng khiến cậu không nhìn rõ biểu cảm của gã. Người sói vươn bàn tay gân guốc đến.
Cảm giác tử vong đột ngột choán đầy tâm trí cậu. Khóe miệng vampire run rẩy, nhìn cánh tay người kia vươn đến trước mặt và trong đầu chỉ lặp đi lặp lại. "Gã người sói này sẽ bóp chết mình." Cậu liếc mắt thấy con dao găm để bên hông của gã, lập tức dùng hết sức lực rút dao, chém đứt dây bạc ở chân mặc kệ lưỡi dao sắc bén cứa lên chân một đường dài. Mọi việc xảy ra chỉ vỏn vẹn vài giây, không bị bạc gây ảnh hưởng, cậu nhếch mép để lộ răng nanh, ánh mắt sáng lên đỏ rực giữa ánh đèn mờ tịt trong phòng, tung ra một cú đá nhắm vào ngực gã người sói. Mong chờ gã sẽ bị hất tung đập mạnh vào cánh cửa, khóe miệng rỉ máu và ánh mắt vằn tia máu muốn bóp chết cậu nhưng không thể. Sau đó...
"Aaaa, thằng khốn!"
Gã người sói vẫn đứng im sau một loạt động tác của cậu, chỉ có bàn tay kia đã tóm được mắt cá chân của ma cà rồng. Gã siết chặt cổ chân cậu, bẻ ngang một đường, tiếng răng rắc của khớp xương vang lên đau nghiến răng. Cậu không lường được, gã đeo một chiếc nhẫn bằng bạc trên ngón tay, chúng khiến cả người cậu mềm oặt, sức lực lập tức biến mất.
Người sói tóm hai tay cậu đè lên trên đầu, ngón trỏ có nhẫn của bàn tay kia thọc sâu vào khoang miệng ma cà rồng. Cậu bị bất ngờ, nôn nao muốn khạc ra, cơ thể thể hiện kháng cự nhưng gã ép ngón tay vào sâu hơn, cuốn lấy lưỡi cậu khiến nước bọt chảy dọc khóe miệng.
"Ta có một trò hay ho hơn là giết ngươi. Dù sao ngươi cũng đẹp như thế này." Giọng nói trầm khàn vang bên tai cậu, một chân của gã chen vào giữa hai đùi của ma cà rồng. Đồng thời, cậu cảm nhận cổ tay lại bị khóa bởi còng bạc.
Gã lôi cậu ngồi dậy, hai tay bị còng đưa ra sau lưng và chân quỳ trên nệm giường. Gương mặt xinh đẹp tái nhợt vì khó thở sau khi bị ngón tay trêu đùa lúc này còn ngẩn ngơ, khóe miệng dính nước bọt lấp lánh cùng quần áo trên người đã xộc xệch. Người sói cởi khóa quần, không để cho kẻ thượng đẳng kia kịp phản ứng, gã bóp nắm đầu cậu, bóp lấy khuôn miệng nhỏ nhắn, đẩy mạnh dương vật của mình vào.
Vị chua chát tanh tưởi lập tức ngập tràn cổ họng của cậu. Hơn cả mái tóc đen mượt đau nhức vì bị gã phía trên túm chặt, gã ép buộc đầu cậu cử động theo từng cú đâm. Thứ quá to trong miệng khiến cậu mỏi nhừ khớp hàm, dù không thể tiếp nhận thêm nhưng gã cố thọc dương vật vào sâu hơn nữa. Gã rít lên một hơi rồi bắn đầy vào khoang miệng của cậu. Chẳng đợi cậu kịp phản ứng nhè chất lỏng đó ra, người sói tiếp tục ấn dương vật vào miệng ma cà rồng, ép buộc cậu phải nuốt hết thứ tinh dịch đặc quánh ấy. Gã rút ra, cậu lập tức nôn khan, nước bọt cùng chất dịch sót lại rỏ lên ga giường trắng muốt.
Vẻ chật vật bất kham của giống loài thượng đẳng khiến dục vọng thẳm sâu trong huyết quản của người sói dâng lên hừng hực, gã cương lên ngay tức khắc. Ngay từ khi nhìn thấy cậu ở bữa tiệc, gã đã không thể kiềm chế được cơn phát tình của mình. Một ma cà rồng xinh đẹp hơn bất cứ giống cái nào khiến gã nứng lên chỉ qua cái nhìn từ xa khiến gã phát cuồng lên muốn đâm thọc dương vật sâu bên trong cơ thể ấy. Và giờ người bên dưới xụi lơ sau khi nuốt tinh dịch của gã, adrenaline nổ tung trong não, gã xé nát quần áo của cậu, để trong mắt cơ thể trần trụi trắng nhợt.
Một sinh vật cấp cao như cậu chưa bao giờ phải chịu loại tủi nhục hạ đẳng này. Từng tế bào não kháng cự hành động của gã người sói kia nhưng cơ thể không có sức lực mà giãy dụa. Cậu hốt hoảng kêu lên, cảm giác từng sợi chỉ bị xé tung hằn lên cơ thể. Gã đè vật cậu xuống giường, vuốt ve cơ thể với bàn tay chằng chịt sẹo và vết chai thô ráp. Gã cúi đầu nhấm nháp đùi trong mịn màng, để lại vô số vết cấu véo và dấu hôn đỏ rực. Bàn tay gã không bỏ sót một nơi nào của cơ thể cậu, xâu xé từng thớ da thịt đỏ ửng nóng như thiêu như đốt. Cậu không còn nghĩ gì được nữa, mọi kháng cự biến mất, đôi môi hé mở rên rỉ không ngừng bởi nhục cảm. Trong cái khu ổ chuột bẩn thỉu toàn giống loài hạ cấp này, không ai nghĩ một chủng tộc thượng đẳng như vampire đang khuất phục dưới cơ thể của thiên địch.
Gã kéo ma cà rồng ngồi vào trong lòng, hơi thở nặng nề phả lên cổ cậu, một tay cấu xé đầu vú hồng sậm còn tay kia cố moi móc lỗ nhỏ bên dưới. Còng bạc khiến cậu mềm nhũn người, cơ thể không khác gì nhân loại, bị kích thích mà từng tế bào thét lên vì nhục dục. Ngón tay đâm chọc vào điểm nhạy cảm bên trong hậu huyệt khiến cậu gào lên vì khoái cảm dơ bẩn, hai chân mở rộng hơn bao giờ hết. Ba ngón tay dài rộng cào lên vách thịt bên trong, và chúng kêu gào muốn nuốt chửng thứ to lớn hơn nữa. Chất nhầy trong suốt chảy ra càng ngày càng nhiều, cũng như dục vọng nguyên thủy xâm chiếm toàn bộ đại não ma cà rồng. Gã thì thầm vào tai cậu.
"Tên?"
"K-Kim...a...Dok..Kim Dokja!" Tên cậu là Kim Dokja.
Người sói ôm ngang ngực ma cà rồng mà nhấc lên, cầm dương vật phía dưới cọ xát xung qucậu khe nhỏ, hơi thở nóng rẫy phủ lên tai Kim Dokja. Khe nhỏ bỗng nhiên trống rỗng làm cậu ngơ ngác.
"Ngoan nhé." Gã liếm tai cậu.
Chẳng ngại ngần, người sói lập tức ép cậu ngồi xuống dương vật khổng lồ, siết lấy hông cậu rồi đè chặt thứ thô to ấy đâm lút cán, buộc cậu tiếp nhận toàn bộ chiều dài. Loài thượng đẳng thét lên, miệng há to, nước bọt chảy dọc xuống cằm, cùng cơ thể như tê liệt và tầm mắt mờ đi. Gã người sói rít lên với sự căng chặt siết lấy gã ở bên dưới, gã lập tức thúc hông vào, vách thịt ở trong co bóp dữ dội khiến gã phải cố gắng không bắn ra. Gã cắn xé ngực cậu, để quầng vú cùng đầu ti sưng đỏ đầy dấu răng. Gã không ngừng nắc lên xuống, dương vật thọc mạnh rồi rút ra đến mức bên ngoài lỗ nhỏ sùi lên bọt trắng. Người sói không ngừng đâm chọc, thỏa mãn từng giác mút tham lam đang đòi hỏi gã. Cậu không muốn thừa nhận nhục cảm ép buộc này, nhưng hông cậu chẳng thể ngừng di chuyển theo tiết tấu của người sói.
Ma cà rồng không thể chịu được tốc độ của gã, hé miệng cầu xin trong khoái cảm.
"D-Dừng lại...Không được nữa....Dừng đi mà...tôi không trốn nữa."
Gã cười khùng khục, cắn môi dưới của người kia. "Không phải em đang sướng đến phát rồ đây hả?"
Mặc kệ lời van nài của người trong lòng, gã kéo cậu nằm sấp xuống giường, hạ thể vẫn không dừng lại mà tiếp tục cường độ đâm rút. Gã tóm lấy tay cậu, bắt ngón tay thon dài bị xiềng xích kia chạm vào nơi giao hợp phía sau. Ma cà rồng cảm nhận được dương vật to lớn nóng bừng dính nhớp đâm liên tục vào trong cơ thể mình, cậu xấu hổ phát khóc. Lần đầu tiên cậu bị đè ra làm tình, cũng như bị một gã người sói ép buộc cậu chạm vào dương vật gã nắc sâu trong cậu. Kim Dokja bị khoái cảm nuốt chửng, kể cả đau đớn từ những cái tát mông của người sói cũng khiến dương vật cậu bắn ra liên tiếp.
Gã người sói thích thú trước tiêng rên rỉ rồi thút thít sung sướng của người phía dưới, gã nhìn chòng chọc vào gáy trắng ngần mà liếm răng nanh. Bản năng Alpha trong gã thúc giục răng ncậu gã hãy cắn ngập vào máu thịt của kẻ ngoại lai kia đi, để dòng máu cậu ta vốn tự hào sẽ nhuốm đầy hơi thở của gã, để trong cái bụng bằng phẳng kia mang thai sói con. Nhưng lý trí kéo gã lại, chưa phải lúc. Gã tiếp tục nhắm vào điểm nhạy cảm bên trong lỗ nhỏ, thọc sâu rồi rút ra làm cho ma cà rông rên ú ớ mất tự chủ. Từng cú tát của gã lên đôi gò mông tựa quả đào phủ đầy chất lỏng ướt át, gã vừa nắc, vừa vần vò nhào nặn hệt món đồ chơi cầm tay.
"Ngon lành thật..." Gã gầm ghè trong cuống họng. "Cưng à, nhận hết nhé."
Âm điệu trầm khàn cùng cách xưng hô đầy gợi dục khiến Kim Dokja siết chặt lỗ nhỏ phía sau. Gã người sói không nhịn nữa, thúc một hơi rồi bắn ra mãnh liệt, tinh dịch đậm đặc trào ra khỏi lỗ nhỏ dù gã chưa rút thằng em. Lâu lắm mới được lên đỉnh sảng khoái khiến gã hài lòng liếm môi, nhìn ma cà rồng đã thiếp đi vì nhục dục đột ngột, cơ thể phủ đầy dấu vết của gã, má mông đỏ bừng thấm đẫm chất dịch thuộc về gã. Người sói thở càng dồn dập hơn. Gã không thể để người này vụt khỏi tầm tay được.
"Tên ta là Yoo Joonghyuk, Dokja à."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro