Chương 7: Ghen Tuông
Thời gian trôi qua, mối quan hệ giữa Linh và Orm dần trở nên thoải mái hơn. Mặc dù Linh vẫn giữ khoảng cách nhất định, nhưng cô không thể phủ nhận rằng mình đã dần quen với sự hiện diện của Orm trong cuộc sống. Tuy nhiên, mối quan hệ này không đơn thuần chỉ là tình cảm mà còn bị ràng buộc bởi những bí mật và căng thẳng chưa được giải quyết.
Một ngày nọ, Linh nhận được lời mời tham dự một buổi tiệc do một nhà đầu tư lớn tổ chức. Buổi tiệc quy tụ những gương mặt nổi tiếng trong giới showbiz và giới kinh doanh. Linh biết rằng đây là một cơ hội quan trọng để cô mở rộng mạng lưới quan hệ và tìm kiếm những hợp đồng mới. Nhưng điều mà cô không ngờ đến là sự xuất hiện của một nhân vật sẽ làm đảo lộn tất cả – Đinh Hải, một doanh nhân trẻ đầy tham vọng và sức hút.
Đinh Hải từng là người yêu cũ của Linh, nhưng mối quan hệ giữa họ đã kết thúc trong sự im lặng. Cô không nghĩ rằng mình sẽ gặp lại anh ta, nhất là trong một buổi tiệc công khai như thế này. Khi Linh bước vào hội trường, cô thấy Đinh Hải đứng ở phía xa, ánh mắt anh lập tức bắt gặp cô. Hải tiến đến gần Linh, nụ cười rạng rỡ trên môi, nhưng ẩn chứa trong đó là sự lạnh lùng của một người đàn ông không dễ đoán.
"Linh, đã lâu rồi không gặp," Đinh Hải nhẹ nhàng nói, giọng điệu vẫn cuốn hút như ngày nào.
Linh khẽ gật đầu, cảm giác khó xử tràn ngập trong lòng. "Đúng vậy, anh dạo này thế nào?"
Câu chuyện giữa họ kéo dài lâu hơn Linh mong đợi. Đinh Hải không ngừng gợi lại những kỷ niệm cũ, khiến Linh không khỏi cảm thấy khó chịu. Tuy nhiên, với tư cách là một người tham dự buổi tiệc công khai, cô cố gắng giữ lịch sự và chuyên nghiệp. Nhưng rồi, sự việc bắt đầu trở nên rắc rối khi Đinh Hải bất ngờ đề nghị đưa Linh về sau buổi tiệc.
"Để anh đưa em về, Linh. Dù sao thì chúng ta cũng đã từng là... người quen cũ," Hải nói với vẻ mặt tự tin.
Linh cười trừ, định từ chối nhưng chưa kịp nói gì thì Orm xuất hiện. Orm đã nghe về buổi tiệc này và quyết định bất ngờ đến tìm Linh. Khi bước vào hội trường, cô thấy Linh đang đứng gần Đinh Hải, và từ xa, cách hai người trò chuyện dường như quá thân mật. Ánh mắt Orm tối sầm lại khi nhìn thấy cảnh đó. Cô tiến đến, gương mặt lạnh lùng.
"Chào, Linh" Orm nói, không che giấu sự băng giá trong giọng nói. Cô không liếc nhìn Đinh Hải một lần nào, nhưng sự hiện diện của anh khiến không khí trở nên căng thẳng.
Linh quay lại, bất ngờ khi thấy Orm xuất hiện. "Orm... Cô đến đây lúc nào vậy?"
Orm đứng đó, ánh mắt cô sắc lạnh như lưỡi dao, nhìn chằm chằm vào Đinh Hải. Cảm giác ghen tuông và tức giận bùng lên trong lòng cô khi cô thấy Linh đứng gần người đàn ông này, trò chuyện với một sự thoải mái mà Orm chưa bao giờ cảm nhận được từ Linh.
"Tôi đến ngay khi thấy cảnh thú vị này," Orm lạnh lùng đáp, ánh mắt cô dán vào Đinh Hải, rồi chuyển sang Linh. "Có vẻ như cô rất vui vẻ với... người quen cũ."
Linh nhận ra sự thay đổi trong giọng điệu của Orm. Cô cảm nhận được cơn ghen đang tràn ngập trong đôi mắt của Orm, nhưng đồng thời cô cũng thấy mình khó xử khi đứng giữa hai người. Cô không muốn làm căng thẳng thêm, nhưng tình huống này đã vượt khỏi tầm kiểm soát.
"Đây là Đinh Hải," Linh lên tiếng, cố giữ bình tĩnh. "Chúng tôi chỉ đang nói chuyện về công việc."
"Thật sao?" Orm nhếch môi, ánh mắt vẫn không rời Đinh Hải. "Công việc quan trọng đến mức phải để anh ta đưa cô về nhà à?"
Đinh Hải không chịu đứng yên khi bị Orm công kích. Anh nhướng mày, mỉm cười nửa miệng, đầy vẻ thách thức. "Cô là ai? Làm gì mà phải tỏ ra chiếm hữu như thế? Linh là người tự do, cô ấy có quyền quyết định mọi thứ trong cuộc sống của mình."
Orm siết chặt tay lại, cơn tức giận ngày càng lớn. "Tôi không cần phải giải thích mối quan hệ của tôi với Linh cho anh biết. Nhưng nếu anh nghĩ rằng có thể xen vào giữa chúng tôi, thì anh nhầm rồi."
Linh cảm thấy mọi thứ đang trở nên quá căng thẳng. Cô không muốn bất kỳ cuộc xung đột nào xảy ra, đặc biệt là trong một buổi tiệc công khai như thế này. Cô bước lên, đứng giữa Orm và Đinh Hải, ngăn cản hai người đối đầu.
"Đủ rồi, cả hai người!" Linh nói lớn, giọng cô rõ ràng thể hiện sự bực bội. "Orm, không có gì giữa chúng tôi cả. Anh ấy chỉ là một người bạn cũ, và tôi không có ý định để anh ấy đưa về nhà."
Orm nhìn Linh, đôi mắt vẫn đầy sự ghen tuông nhưng có một chút dao động. Cô không biết nên tin lời Linh hay không. Cảm giác mất kiểm soát, thứ mà cô ghét nhất, đang len lỏi trong tâm trí. Orm đã luôn quen với việc kiểm soát mọi thứ, đặc biệt là trong mối quan hệ này. Nhưng giờ đây, cô không thể chắc chắn điều gì nữa.
"Bạn cũ? Linh, cô nghĩ tôi sẽ dễ dàng tin điều đó sao?" Orm cắn môi, giọng cô lạnh lùng nhưng đầy sự đau đớn. "Cô lúc nào cũng giữ khoảng cách với tôi, nhưng lại dễ dàng cười đùa với một người đàn ông khác."
Linh thở dài, cảm thấy bị đẩy vào tình thế khó xử. "Orm, chuyện không như cô nghĩ. Tôi cần thời gian, và tôi đã nói với cô rằng tôi chưa sẵn sàng. Nhưng điều đó không có nghĩa là tôi có tình cảm với người khác."
Đinh Hải vẫn đứng đó, ánh mắt không rời khỏi Linh và Orm. Anh có thể cảm nhận được sự căng thẳng giữa hai người và có chút thú vị khi chứng kiến cảnh này. Nhưng anh cũng hiểu rằng sự có mặt của mình đang làm mọi chuyện tồi tệ hơn. Anh bước lùi lại, nói một cách nhẹ nhàng: "Linh, nếu em cảm thấy không thoải mái, anh sẽ đi trước. Nhưng nếu cần, cô biết tôi luôn ở đây."
Linh gật đầu, cảm thấy biết ơn vì sự ra đi của Hải sẽ giúp giảm bớt sự căng thẳng. Khi Đinh Hải rời khỏi, chỉ còn lại Linh và Orm, không gian xung quanh bỗng trở nên ngột ngạt.
"Vậy, cô nói với tôi đi," Orm quay lại đối diện với Linh, giọng cô nhỏ nhưng sắc bén. "Chuyện gì đang thực sự xảy ra giữa chúng ta? Tôi đã làm tất cả mọi thứ để được cô tha thứ, để được ở bên cô. Nhưng mỗi khi tôi nghĩ mình tiến gần thêm một bước, cô lại lùi xa thêm."
Linh nhìn Orm, lòng cô rối bời. Cô biết rằng Orm đã cố gắng thay đổi, cố gắng thể hiện tình cảm của mình. Nhưng sự chiếm hữu và tàn nhẫn trong con người Orm vẫn luôn khiến cô cảm thấy ngột ngạt. Linh không biết phải nói gì để làm rõ mọi thứ. Cô cũng không thể phủ nhận rằng mình có tình cảm với Orm, nhưng đồng thời, cô không thể bỏ qua những vết thương mà Orm đã gây ra trong quá khứ.
"Orm, tôi..." Linh ngập ngừng, cố gắng tìm từ ngữ thích hợp. "Tôi biết cô đã thay đổi, nhưng tôi vẫn chưa sẵn sàng cho một mối quan hệ như trước. Cô cần hiểu rằng tình yêu không thể ép buộc. Tôi không thể để cô kiểm soát cuộc sống của mình, và tôi cũng không muốn cô nghĩ rằng mình có quyền quyết định mọi thứ liên quan đến tôi."
Orm im lặng, đôi mắt cô tối lại. Cô hiểu những gì Linh đang nói, nhưng cảm giác bất an và ghen tuông vẫn cuộn trào trong lòng. "Vậy là... tôi không quan trọng với cô đúng không?"
Linh lắc đầu, giọng cô nhẹ nhàng nhưng chắc chắn: "Không phải như vậy, Orm. Cô quan trọng với tôi, nhưng tôi cần thời gian để tự hiểu rõ mình. Và cô cũng nên làm điều đó. Hãy cho cả hai chúng ta một khoảng thời gian, để không ai phải cảm thấy bị ép buộc."
Orm nhìn Linh thật lâu, trong lòng cô giằng xé giữa sự giận dữ, nỗi đau và tình yêu. Cô muốn chiếm hữu Linh, muốn giữ chặt người con gái này trong vòng tay mình, nhưng cô cũng không thể ép buộc Linh ở lại khi tình cảm chưa hoàn toàn hồi phục.
Cuối cùng, Orm thở dài, quay người rời đi mà không nói thêm lời nào. Linh đứng đó, cảm giác mệt mỏi và trống rỗng khi nhìn bóng Orm khuất dần trong màn đêm.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro