Chương 15: Nỗi Đau Đêm Muộn
Linh nằm trên giường, ánh đèn ngủ mờ ảo phản chiếu qua những tấm rèm cửa, tạo nên bầu không khí tĩnh lặng đến ngột ngạt. Cô không thể nào ngủ được. Vết thương bên hông vẫn còn đau nhức, nhưng nỗi đau trong lòng cô lại càng khó chịu đựng hơn.
Cuộc cãi vã với Orm cứ hiện ra trong đầu, từng lời nói, từng cái nhìn đầy tổn thương của Orm như vết dao khắc sâu vào tâm trí cô. Tại sao mọi thứ lại trở nên như thế này? Linh cảm thấy bế tắc khi những hiểu lầm liên tục xuất hiện, khiến khoảng cách giữa hai người càng lớn hơn. Cô không biết phải làm sao để giải thích hay làm dịu đi cơn giận trong lòng Orm.
Orm... Người con gái mà Linh đã yêu, người đã khiến cô rung động từ cái nhìn đầu tiên. Nhưng giờ đây, giữa họ chỉ còn lại sự nghi ngờ và tổn thương. Linh không thể chịu đựng việc Orm nghi ngờ cô. Linh không thể hiểu tại sao Orm lại nghĩ như vậy.
Cơn đau ở hông khiến Linh khẽ rên lên, cô cố xoay người để tránh cảm giác nhức nhối đó, nhưng lòng cô lại không ngừng quặn thắt khi nghĩ về Orm. Cô đã làm gì sai? Cô đã luôn cố gắng để bảo vệ tình yêu này, nhưng tại sao mọi thứ lại đổ vỡ dễ dàng đến vậy?
Linh ngồi dậy, chạm tay vào bên hông mình, nơi vết thương chưa lành hẳn. Cô nhớ lại khoảnh khắc bị tấn công, khi cuộc sống của cô như đứng giữa lằn ranh sinh tử. Thay vì ở bên cạnh người mình yêu để được an ủi, cô lại cảm thấy như mình đang bị đẩy xa hơn. Mọi thứ cứ ngày một tồi tệ hơn.
Nhưng điều khiến Linh đau lòng nhất không phải là vết thương thể xác. Đó là ánh mắt của Orm khi họ cãi nhau, đầy tức giận và thất vọng. Ánh mắt ấy như tố cáo cô, như thể mọi cố gắng của cô đều vô nghĩa, như thể tình yêu của họ chưa bao giờ là thật. Orm không tin cô, dù cô đã nói rằng cô yêu Orm, rằng cô chỉ muốn được ở bên cạnh Orm.
Linh quay người lại, cố gắng tìm một vị trí thoải mái hơn để nằm. Nhưng mọi thứ chỉ càng trở nên khó khăn hơn khi cô cảm nhận được nỗi đau trong lòng mình. Linh nhớ lại quá khứ, những khoảnh khắc hạnh phúc bên Orm, từ lúc họ bắt đầu gặp nhau cho đến khi tình cảm dần sâu đậm. Nhưng giờ đây, tất cả như một giấc mơ xa vời, bị bóp méo bởi những hiểu lầm và sự nghi ngờ.
"Chị phải làm sao đây, Orm?" Linh thì thầm trong bóng tối, nước mắt chực trào nhưng cô cố kìm nén. Cô không muốn để bản thân gục ngã thêm nữa.
Trong khoảnh khắc yếu đuối này, Linh nhận ra rằng cô đã yêu Orm rất nhiều. Nhưng cô không biết làm cách nào để hàn gắn lại những vết thương trong trái tim của cả hai. Orm đã tổn thương cô không ít lần, và dù cô đã cố gắng tha thứ, nhưng sự nghi ngờ và khoảng cách giữa họ dường như không thể được xóa bỏ dễ dàng. Chính điều đó đã khiến Linh cảm thấy tuyệt vọng.
---
Đêm ấy, Linh không thể ngủ được, cô cứ nằm đó, đối mặt với những suy nghĩ rối bời. Cô biết rằng nếu Orm tiếp tục nghi ngờ cô, thì không chỉ tình yêu của họ, mà cả chính cô cũng sẽ bị tổn thương nhiều hơn nữa. Cô đã quá mệt mỏi với những hiểu lầm và đau khổ. Nhưng từ sâu thẳm trong lòng, cô vẫn hy vọng một ngày nào đó mọi thứ sẽ ổn. Rằng Orm sẽ tin cô, yêu cô như trước đây, và họ có thể quay về bên nhau như lúc đầu. Nhưng đêm nay, Linh chỉ có thể cảm nhận được sự cô độc và nỗi đau trong cả thể xác lẫn tâm hồn.
---
Orm, trong khi đó, đang ngồi trong phòng làm việc, đôi mắt lạnh lùng dán chặt vào màn hình máy tính. Công việc chất đống trên bàn, nhưng Orm không thể tập trung nổi. Tâm trí của Orm cứ trôi dạt về Linh, về cuộc cãi vã lúc nãy và những cảm xúc hỗn loạn trong lòng. Cô nhớ đến ánh mắt buồn bã của Linh khi họ cãi nhau, và một cảm giác tội lỗi nhói lên trong lòng cô.
Orm lại làm tổn thương Linh một lần nữa. Orm biết điều đó. Nhưng Orm không thể kiểm soát được bản thân khi nghĩ đến việc Linh có thể liên quan đến Fluke. Quá khứ về những gián điệp và âm mưu đã khiến cô luôn cảnh giác, và nỗi sợ bị phản bội đã ăn sâu vào tâm trí cô từ lâu.
Orm rời khỏi bàn làm việc, đi ra ngoài hành lang và nhìn về phía căn phòng của Linh. Cô muốn đến đó, muốn nói rõ mọi chuyện và làm lành với Linh. Nhưng sự kiêu hãnh và cái tôi của cô lại ngăn cản cô tiến bước. Orm luôn là người nắm quyền, luôn là người kiểm soát mọi thứ. Cô không muốn thừa nhận rằng mình đã sai.
Orm nắm chặt tay, lòng trĩu nặng những suy nghĩ. Cô không biết mình nên tin vào điều gì nữa. Linh đã từng là người duy nhất khiến Orm cảm thấy an toàn và yêu thương, nhưng giờ đây, mọi thứ dường như tan vỡ. Cô không muốn mất Linh, nhưng lại không thể ngừng đặt câu hỏi về sự thật đằng sau mối quan hệ của họ.
Orm quyết định đến tìm Linh làm rõ mọi chuyện, Orm bước vào với vẻ mặt lạnh lùng. Linh nhìn lên, thấy đôi mắt Orm lấp lánh ánh đau thương. "Chúng ta cần nói chuyện," Orm cất giọng, giọng cô lạnh lùng nhưng ẩn chứa nỗi niềm sâu kín. "Chị và người đàn ông đó có quan hệ gì?"
Linh cảm thấy như có một lưỡi dao đâm vào tim mình. "Chị đã luôn yêu em, Orm. Chị chưa bao giờ nghĩ đến việc phản bội em, dù chỉ là một giây."
Nhưng Orm vẫn đứng đó, im lặng. Cô không thể nào dứt ra khỏi những nghi ngờ đang ám ảnh tâm trí mình.
Linh ngồi trên ghế, mắt cô đỏ hoe vì giận. Cô không thể hiểu nổi tại sao Orm lại có thể ghen vô cớ đến vậy. Những lời buộc tội từ Orm như từng nhát dao đâm vào trái tim cô. "Em không tin chị sao?" Linh hỏi, giọng cô run rẩy, nhưng ánh mắt vẫn giữ vẻ cương nghị.
Orm đứng đối diện, đôi mắt sắc lạnh nhưng sâu bên trong, sự bối rối vẫn chưa tan. Cô nhớ lại khoảnh khắc nhìn thấy Linh cùng người đàn ông đó. Những nghi ngờ về mối liên hệ giữa Linh và Fluke cứ ám ảnh trong đầu cô, dù trái tim lại bảo rằng cô không thể nghi ngờ Linh được.
"Không phải chuyện không tin," Orm thở dài, nhưng giọng cô vẫn cứng rắn. "Chỉ là mọi chuyện quá trùng hợp. Người đàn ông đó... hắn không phải người xa lạ với em."
Linh cau mày. "Chị không biết hắn là ai, chị chỉ được cứu và đưa về nhà! Em đang nghĩ chị có mối liên hệ với hắn sao? Em nghĩ chị phản bội em?"
Linh kích động muốn đứng lên, nhưng vết thương lại nhói đau. Linh ôm lấy vết thương ngồi lại xuống ghế.
Orm bỗng chợt sững lại. Đôi mắt sắc lạnh của Orm ngay lập tức dịu đi, sự tức giận và nghi ngờ bị thay thế bằng nỗi lo lắng. Cô tiến tới gần Linh, tay cô khẽ chạm vào vết thương trên tay Linh. "Chị... chị bị thương sao?" giọng cô trầm xuống, đầy sự hối hận.
Linh quay mặt đi, không muốn nhìn vào đôi mắt đang tràn đầy lo lắng của Orm. "Chị đã nói rồi, chị không có liên quan đến người đàn ông đó. Chị chỉ bị thương và bạn chị đã nhờ hắn ta đưa chị về. Vậy mà em vẫn không tin."
Orm cảm thấy trái tim như thắt lại. Cô nhận ra mình đã quá mù quáng vì nghi ngờ mà không để ý đến tình trạng sức khỏe của Linh. Cảm giác tội lỗi trào dâng trong lòng cô. "Xin lỗi em, Linh," Orm thì thầm, tay cô nắm nhẹ lấy bàn tay của Linh. "Em sai rồi... Em không nên nổi giận như vậy."
Linh khẽ rút tay lại, đôi mắt cô vẫn còn chút giận dỗi, nhưng cơn giận trong lòng cũng đã phần nào nguôi ngoai. Cô biết Orm là người dễ ghen, nhưng lần này Orm đã khiến cô cảm thấy bị tổn thương sâu sắc.
"Để em gọi bác sĩ tới xem vết thương cho chị," Orm vội vã lấy điện thoại, không để Linh có cơ hội phản đối. Orm hối hận vì đã để nỗi nghi ngờ lấn át mà không chú ý đến tình trạng của Linh ngay từ đầu.
Sau khi gọi xong, Orm ngồi xuống bên cạnh Linh, đôi tay cô run rẩy nhẹ. "Em xin lỗi," Orm thì thầm, ánh mắt đầy sự lo lắng và ăn năn. "Em đã để cảm xúc lấn át và không để ý rằng chị không khỏe. Chị có đau nhiều lắm không?"
Linh lắc đầu, nhưng sự tổn thương vẫn hiện rõ trên gương mặt cô. "Em không cần phải lo. Chỉ là một vết thương nhỏ thôi."
Orm cúi đầu, cảm giác hối lỗi càng sâu hơn. "Em vẫn sẽ lo. Em không nên tức giận như vậy khi chị đang đau. Em không xứng đáng."
Linh nhìn Orm, lòng cô cảm thấy mềm lại. Cô biết Orm yêu cô, nhưng tính chiếm hữu và ghen tuông của Orm đôi khi khiến mọi chuyện trở nên khó khăn hơn. Dù vậy, tình cảm của cô dành cho Orm vẫn không hề thay đổi.
---
Một lát sau, bác sĩ đến và kiểm tra cho Linh. May mắn là vết thương không quá nghiêm trọng, chỉ cần nghỉ ngơi và chăm sóc tốt sẽ sớm lành. Khi bác sĩ rời đi, Orm nhẹ nhõm hơn, nhưng sự lo lắng trong lòng cô vẫn còn đó.
Orm ngồi xuống cạnh Linh, im lặng một lúc lâu, rồi bất chợt lên tiếng: "Em vẫn không thể bỏ qua được chuyện đó, Linh. Người đàn ông đưa chị về... hắn không phải người bình thường. Hắn từng là gián điệp của Fluke."
Linh nhìn Orm, đôi mắt đầy thắc mắc. "Gián điệp? Em đang nói gì vậy?"
Orm hít một hơi thật sâu. "Fluke... là kẻ thù lớn nhất của em. Hắn đã nhiều lần cử người tiếp cận em, và trong đó có hai tên gián điệp đã trốn thoát được khi bị em phát hiện. Fluke đã cố gắng đối phó với em bằng mọi cách. Và người đàn ông đó, người đã đưa chị về, chính là một trong những gián điệp đó."
Linh im lặng, cố gắng xử lý những thông tin mà Orm vừa nói. Cô không thể ngờ rằng mình lại bị cuốn vào một mối thù hằn nguy hiểm như vậy, và càng không ngờ Fluke lại là đối thủ của Orm. "Chị không biết," cô thì thầm. "Chị không biết gì về chuyện này."
Orm cúi đầu, sự nghi ngờ vẫn còn đó, nhưng tình yêu và lòng hối hận đã lấn át. Cô không thể làm tổn thương Linh thêm nữa, nhưng cũng không thể ngừng đặt câu hỏi. Orm quyết định để chuyện này trong lòng và sẽ điều tra sau, và điều cần nhất bây giờ là để cả hai có thể bình tĩnh lại.
"Chuyện này để sau đi, bây giờ chị mau đi ngủ đi."
Nói rồi Orm ôm Linh nhẹ nhàng đặt lên giường. Linh nằm trên giường nhưng trằn trọc không ngủ được. Cô nhớ lại những lần Orm ôm cô vào lòng, những khoảnh khắc hạnh phúc của họ. Nhưng giờ đây, mọi thứ dường như chỉ còn là ký ức ấm ám xa vời. Cô không biết phải làm gì để sửa chữa mối quan hệ này.
Orm nằm bên cạnh, ánh mắt vẫn mở to, suy nghĩ quay cuồng trong đầu. Cô cảm thấy vô cùng tội lỗi vì đã không chăm sóc Linh tốt hơn khi cô ấy cần. Nhưng những nghi ngờ về Fluke và gián điệp vẫn ám ảnh cô, khiến cô không thể hoàn toàn an tâm.
Cả hai người đều nằm bên nhau trong im lặng, nhưng khoảng cách giữa họ dường như xa hơn bao giờ hết.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro