Chương 11: Dối Lòng
Khoảng thời gian không có Linh bên canh đối với Orm như một cơn ác mộng kéo dài, cô phải sống với những ký ức, những nỗi đau và sự tiếc nuối không thể nguôi ngoai. Linh đã chọn rời khỏi tất cả để bắt đầu cuộc sống mới, nhưng Orm thì không. Cô vẫn giữ căn hộ mà Linh từng ở, sống như thể Linh vẫn còn đâu đây.
Linh giờ đây sống ở một thành phố nhỏ, cách xa nhịp sống hối hả của Hong Kong. Cô tìm thấy bình yên trong công việc mới: một giáo viên mầm non. Những tiếng cười hồn nhiên của trẻ con, những bài học đơn giản và tình yêu thương ngây thơ từ những đứa trẻ dần giúp Linh chữa lành. Mỗi ngày, cô đều thức dậy trong một căn nhà nhỏ, không xa trường học, nơi cuộc sống đơn giản và không vướng bận danh vọng hay sự tranh đấu.
Nhưng dẫu có cố gắng quên đi quá khứ, Linh vẫn không thể hoàn toàn xóa mờ những ký ức về Orm. Có những đêm cô vẫn mơ về những khoảnh khắc giữa họ, về nụ cười của Orm, và cả sự đau đớn khi phải ra đi khi cô vừa định bắt đầu xây dựng tình cảm với Orm. Dù cuộc sống mới đã mang lại cho cô sự bình yên, trái tim cô vẫn chưa hoàn toàn quên được tình cảm sâu đậm đã từng có.
Còn ở Hong Kong, Orm vùi mình vào công việc, trở thành một doanh nhân quyền lực và tàn nhẫn hơn bao giờ hết. Nhưng sau tất cả, khi màn đêm buông xuống và công việc dừng lại, nỗi cô đơn lại tràn về. Căn hộ của Linh giờ trở thành nơi ẩn náu duy nhất của Orm. Cô giữ nguyên mọi thứ như khi Linh rời đi, không thay đổi một món đồ nào.
Trong những năm qua, Orm đã học cách kiềm chế bản thân, học cách nấu những món mà Linh thích, và cố gắng trở thành một người mà cô tin rằng Linh có thể yêu một lần nữa. Tình yêu dành cho Linh đã thay đổi Orm theo những cách mà cô không ngờ tới. Mỗi ngày, cô đều tự nhủ rằng nếu có một cơ hội khác, cô sẽ không lặp lại sai lầm nữa.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, thoáng chốc đã năm năm từ ngày Linh rời đi. Orm vẫn giữ hy vọng, dù mong manh, rằng một ngày nào đó Linh sẽ trở về. Nhưng năm năm qua cũng khiến Orm hiểu rõ rằng, cô không thể cứ mãi chờ đợi trong vô vọng. Dù Linh có quay về hay không, Orm biết mình phải đối mặt với thực tế.
Một buổi tối, khi đứng trong bếp, nấu món ăn mà Linh từng yêu thích, Orm bất giác nhìn ra cửa sổ. Bầu trời đêm Hong Kong lấp lánh ánh đèn, nhưng trong lòng cô vẫn là khoảng trống. Thời gian đã thay đổi mọi thứ, nhưng cũng có những điều không bao giờ thay đổi - tình yêu mà Orm dành cho Linh vẫn còn nguyên vẹn, chỉ khác là giờ đây nó đã trưởng thành hơn, không còn là sự chiếm hữu hay ép buộc.
Orm đã chấp nhận rằng, dù Linh không bao giờ quay lại, cô cũng đã học được cách yêu thương một cách chân thành. Những năm tháng xa cách không chỉ là nỗi đau mà còn là bài học giúp Orm hiểu rằng tình yêu đích thực không cần phải cưỡng cầu, mà là sự hy sinh, sự chờ đợi, và sự tôn trọng lẫn nhau.
Và sâu thẳm trong lòng, Orm vẫn hy vọng một ngày nào đó, số phận sẽ mang Linh quay trở lại, dù chỉ là một lần gặp gỡ thoáng qua. Nhưng nếu không, Orm cũng đã sẵn sàng sống tiếp, với những kỷ niệm và tình yêu mà cô luôn trân trọng trong lòng.
____
Thành phố nhỏ nơi Linh sống yên bình và tĩnh lặng. Linh đã quen với nhịp sống đơn giản ở đây, mỗi ngày làm giáo viên mầm non, cuối tuần lại dành thời gian giúp đỡ những người xung quanh. Cô không còn là ngôi sao sáng chói của Hong Kong, nhưng ở đây, Linh tìm thấy niềm vui trong những điều nhỏ bé.
Bên cạnh nhà Linh, có một cô bé tên Nhím, chỉ mới ba tuổi. Nhím sống cùng bà ngoại, còn bố mẹ em phải đi làm xa kiếm sống. Do gia đình khó khăn, dù mới 3 tuổi Nhím đã biết phụ bà làm việc. Linh thương cô bé nên vào những cuối tuần, cô thường giúp bà ngoại của Nhím trông nom và dạy cho cô bé những bài học nhỏ. Nhím trở thành niềm vui nho nhỏ trong cuộc sống của Linh, mang đến cho cô những khoảnh khắc ấm áp mà cô nghĩ mình đã đánh mất từ lâu.
Cuối tuần hôm đó, Linh quyết định dẫn Nhím ra trung tâm thành phố chơi. Trời nắng nhẹ, gió thoang thoảng làm dịu không khí mát mẻ. Linh và Nhím dạo bước giữa những con đường nhỏ đầy sắc màu, hai cô cháu nắm tay nhau, tiếng cười trong trẻo của Nhím vang lên khắp nơi.
Trong khi đó, một đoạn video quay cảnh Linh ở một chuyến từ thiện cách đây vài ngày đã vô tình được đăng tải lên mạng xã hội. Trong đoạn video, Linh cười rạng rỡ, trao những món quà cho trẻ em nghèo. Gương mặt quen thuộc của cô nhanh chóng khiến cư dân mạng xôn xao. Tin tức về Linh xuất hiện trở lại sau năm năm đã làm chấn động không ít người, và tất nhiên, nó cũng lọt vào mắt của Orm.
Khi nhìn thấy Linh trong đoạn video, trái tim Orm đập loạn nhịp. Cô không thể ngờ rằng sau bao năm, cô lại có thể thấy Linh một lần nữa. Không chút do dự, Orm quyết định lên đường đến thành phố nhỏ đó, nơi Linh đang sống, dù chỉ là để nhìn cô từ xa và xác nhận rằng Linh đang hạnh phúc hay là không.
Orm biết mình không có quyền chen vào cuộc sống của Linh nữa. Cô đã tự nhủ rằng nếu Linh đang hạnh phúc, cô sẽ mỉm cười từ xa, lặng lẽ theo dõi và chấp nhận điều đó. Nhưng khi Orm đặt chân đến thành phố, trái tim cô đã bắt đầu loạn nhịp. Cô biết rằng trái tim cô vẫn không thể nguôi ngoai tình yêu sâu đậm dành cho người phụ nữ đó.
———
Linh và Nhím đang đứng trước cửa hàng kem, Linh cúi xuống lau miệng cho cô bé thì bất ngờ nghe thấy một giọng nói quen thuộc. Linh ngẩng đầu lên và bắt gặp Đinh Hải.
"Hải?" Linh bất ngờ thốt lên.
Đinh Hải mỉm cười, tiến tới. "Chào Linh, lâu rồi không gặp. Em khỏe không?"
"Em vẫn ổn. Còn anh sao lại ở đây?"
"Anh chỉ đang đi ngang qua thành phố này trong một chuyến công tác."
Từ xa, Orm vừa đến và đứng lặng lẽ bên lề đường. Khi ánh mắt cô hướng về phía Linh, cô thấy Linh đang cười vui vẻ với Đinh Hải, còn bên cạnh là một cô bé nhỏ xíu. Nhím vui vẻ chạy vòng quanh Linh, nắm lấy tay Linh mỗi khi cô quay lại. Hình ảnh đó như một nhát dao đâm vào trái tim Orm.
Orm chưa từng nghĩ đến Linh có đã có một gia đình nhỏ của mình. Khi nhìn thấy Linh đứng cùng Đinh Hải và cô bé kia, Orm đã cảm thấy như mình lạc lõng và cô độc hơn bao giờ hết. Đôi chân Orm như muốn gục ngã. Cô đã tự nhủ rằng chỉ cần nhìn Linh hạnh phúc từ xa là đủ, nhưng giờ đây, khi thực sự thấy cảnh đó, nỗi đau chồng chất lên từng cảm xúc trong cô.
Trái tim Orm không thể kiềm chế được nữa, nước mắt cô rơi, từng giọt từng giọt, làm nhòa đi hình ảnh Linh. Cô lặng lẽ quay lưng lại, không muốn để Linh thấy mình trong khoảnh khắc yếu đuối này. Orm bước đi, cố gắng rời xa, nhưng mỗi bước chân lại như đè nặng lên trái tim cô.
Linh không biết rằng Orm đã đến gần như thế. Cô không biết rằng chỉ cách đó vài bước chân, người phụ nữ mà cô từng yêu sâu đậm, người đã khiến cô phải trốn chạy khỏi Hong Kong, lại đang đau khổ vì cô. Linh vẫn đang tìm kiếm sự bình yên trong cuộc sống hiện tại, nhưng đâu đó, trong sâu thẳm lòng cô, hình bóng của Orm vẫn chưa bao giờ thực sự biến mất.
Orm bước đi giữa những hàng cây của thành phố, cảm thấy trái tim mình vỡ nát. Cô đã từng tin rằng chỉ cần nhìn Linh từ xa sẽ khiến cô mãn nguyện. Nhưng giờ đây, Orm nhận ra rằng cô không thể dối lòng thêm nữa. Nỗi nhớ và tình yêu dành cho Linh chưa bao giờ nguôi ngoai, dù đã năm năm trôi qua.
Orm trở về khách sạn trong tâm trạng rối bời. Cô đã không ngờ rằng khi nhìn thấy Linh sau ngần ấy năm lại mang đến nhiều cảm xúc đến vậy. Hình ảnh Linh bên người đàn ông đó và đứa bé như một cú đấm vào ngực Orm, khiến cô cảm thấy hụt hẫng và trống trải. Cô vẫn nghĩ rằng mình có thể đứng ngoài, nhìn Linh từ xa mà không can thiệp vào cuộc sống của cô. Nhưng thực tế lại không như Orm tưởng tượng.
Suốt đêm đó, Orm không thể chợp mắt. Trong đầu cô chỉ quanh quẩn với những suy nghĩ về Linh và hình ảnh hạnh phúc mà cô nhìn thấy. Cô không ngừng tự hỏi: Linh và Đinh Hải đã quay lại với nhau? Còn đứa bé, liệu có phải là con của Linh không? Liệu Linh đã tìm thấy hạnh phúc mà cô luôn mong ước?
Càng nghĩ, Orm càng cảm thấy trái tim mình bị dày vò. Cô biết rằng không có quyền đòi hỏi gì ở Linh nữa, sau tất cả những gì đã xảy ra giữa họ, Linh đã lựa chọn ra đi, và Orm đã chấp nhận điều đó. Nhưng tại sao giờ đây, nhìn thấy Linh hạnh phúc với người khác, lại khiến cô đau đớn đến thế?
Sáng hôm sau, Orm quyết định đi dạo quanh thành phố. Cô biết rằng mình phải rời đi để không làm phiền đến cuộc sống của Linh. Nhưng bước chân cô lại bất giác đưa cô đến gần khu nhà mà Linh sống.
Căn nhà nhỏ của Linh nằm trên một con đường yên tĩnh, phủ bóng cây xanh mát. Orm đứng từ xa, nhìn thấy cảnh tượng quen thuộc mà cô từng ao ước: Linh đang ngồi bên ngoài, chơi đùa cùng cô bé Nhím. Trái tim Orm đau nhói khi nhớ lại những giấc mơ về một gia đình nhỏ mà cô từng muốn xây dựng cùng Linh.
Cô định quay đi, nhưng rồi có điều gì đó níu bước cô lại. Orm quyết định tiến tới gần hơn, bước chậm rãi về phía căn nhà của Linh, như thể mọi cảm xúc trong lòng cô đẩy cô về phía trước mà cô không thể cưỡng lại.
Cô cứ đứng nhìn như vậy, không muốn phá vỡ sự yên bình của Linh, nhưng đồng thời cũng không thể rời mắt. Cô đã chấp nhận việc chỉ cần đứng từ xa, quan sát Linh sống hạnh phúc, nhưng khi thực sự nhìn thấy, cảm xúc trong lòng Orm như muốn nổ tung. Bàn tay cô nắm chặt, lòng ngập tràn nỗi đau.
Linh bất chợt cảm nhận được ánh mắt quen thuộc đang dõi theo mình. Cô quay đầu lại và bắt gặp ánh mắt Orm đang đứng cách đó không xa. Trái tim Linh chợt thắt lại. Cô không ngờ rằng sau từng ấy năm, Orm lại xuất hiện trước mặt mình.
Ánh mắt Orm đầy sự đau đớn và hy vọng. Linh biết rằng Orm vẫn chưa buông bỏ được cô, nhưng cô cũng nhớ rõ những gì mình đã hứa với mẹ của Orm, bà Koy, trong ngày cuối cùng ở Hong Kong. Linh từng nghĩ mình có thể quên đi Orm, quên đi tất cả những kỷ niệm. Nhưng giờ đây, khi nhìn thấy Orm, tất cả những ký ức xưa cũ lại ùa về.
Orm bước về phía Linh, bước chân nặng nề. Khi cô đứng trước mặt Linh, hai người im lặng một lúc, không biết phải bắt đầu từ đâu. Cuối cùng, Orm lên tiếng, giọng khàn đặc:
"Chị... Chị có hạnh phúc không?"
Câu hỏi của Orm khiến Linh lặng người. Trái tim cô đập mạnh trong lồng ngực. Cô đã nghĩ rằng mình có thể dối lòng để bảo vệ Orm, nhưng khi nhìn vào đôi mắt sâu thẳm ấy, cô không chắc liệu mình có đủ can đảm hay không.
Linh cố gắng kiềm chế cảm xúc, rồi thở dài, nhìn xuống: "Em đến đây làm gì? Mọi chuyện đã kết thúc rồi, Orm."
"Chị đã có gia đình?" Orm hỏi, ánh mắt đầy sự đau khổ. "Em thấy chị với anh ta và đứa bé..."
Linh ngước lên nhìn Orm, nở nụ cười buồn bã. "Anh ta chỉ là vô tình đến đây, và Nhím không phải con của chị. Em nghĩ nhiều quá rồi."
Orm cảm thấy một sự nhẹ nhõm lướt qua, nhưng nỗi đau trong lòng vẫn không hề vơi bớt. Cô muốn biết sự thật, muốn biết liệu Linh có còn tình cảm với mình không. Cô không thể chịu đựng thêm nữa.
"Vậy tại sao chị lại rời đi?" Orm hỏi, giọng nghẹn ngào. "Chị đã từng yêu em chưa?"
Linh nghe câu hỏi của Orm mà cảm thấy tim mình đau thắt. Cô biết rằng mình không thể nói ra sự thật. Lời hứa với mẹ Orm – rằng cô sẽ rời đi để bảo vệ Orm khỏi những nguy hiểm và để Orm có thể sống một cuộc đời an toàn – như một lời nguyền mà cô phải gánh chịu.
Linh hít một hơi sâu, cố gắng giữ bình tĩnh. Cô biết mình phải nói dối, dù lời nói đó sẽ khiến trái tim mình đau đớn. "Không, Orm. Chị chưa từng yêu em. Tất cả chỉ là hiểu lầm."
Orm chết lặng, đôi mắt đong đầy sự đau khổ. Cô không thể tin vào những gì mình vừa nghe. Từng lời nói của Linh như dao đâm vào tim cô. "Chị... chị nói dối," Orm lắp bắp. "Em biết chị không thể nào chưa từng yêu em."
Linh mím môi, quay đi để che giấu giọt nước mắt đang chực trào ra. Cô không muốn Orm thấy sự yếu đuối của mình. "Em chỉ là một người đi qua cuộc đời chị, Orm. Bây giờ em nên trở về với cuộc sống của mình."
Orm lùi lại, đôi mắt cô đỏ hoe, nước mắt bắt đầu lăn dài trên má. "Vậy là tất cả những gì em đã làm... đều vô nghĩa?"
Linh không trả lời. Cô chỉ đứng đó, lặng im, trái tim như tan vỡ. Orm nhìn Linh một lần cuối, rồi quay người đi, bước chân nặng nề, lòng tràn ngập sự thất vọng và đau khổ.
Khi Orm rời đi, Linh gục xuống, nước mắt chảy ròng ròng. Cô đã nói dối, đã từ bỏ tình yêu của mình vì lời hứa với mẹ của Orm. Cô biết rằng quyết định này sẽ khiến cô đau khổ suốt đời, nhưng vì Orm, cô không thể làm khác được.
Trong khi đó, Orm bước ra khỏi con phố, trái tim tan nát. Cô đã từng nghĩ rằng mình có thể sống mà không có Linh, nhưng giờ đây, cô nhận ra rằng Linh đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc đời cô. Những lời nói của Linh cứ vang vọng trong đầu Orm, khiến cô không thể tin nổi rằng tất cả đã kết thúc như vậy.
Linh đứng trước hiên nhà, nhìn theo bóng dáng Orm khuất dần. Cô tự nhủ rằng mình đã làm đúng, rằng đây là cách duy nhất để bảo vệ Orm khỏi những hiểm nguy mà Dew và những kẻ khác đang gây ra. Nhưng dù biết rằng mình đã làm điều đúng đắn, Linh vẫn không thể ngăn trái tim mình đau đớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro